Bàn Long

Chương 219: Thánh vực Long huyết chiến sĩ

Gió vẫn cứ thổi.
Vùng dã ngoại hoang lương cuối cùng cũng khôi phục lại vẻ yên tĩnh, trên mặt cỏ đầy thi thể và máu tươi, vết tích sau cuộc đại chiến rất rõ ràng, mặt đất hiện ra những vết nứt, còn có một cái hố lớn sâu không thấy đáy. Lúc này một hắc sắc Ảnh thử từ trong cái hố đó đang ì ạch bò lên.
"Lão đại." Bên ngoài thân thể Bối Bối cũng thẫm đỏ, vết máu vương vãi trên lông.
Nhưng Bối Bối lại lo lắng nhìn về phía xa, trên mặt đất ở nơi đó, Lâm Lôi đang nằm bất động. Tứ dực Thiên sứ tuy vào thời khắc cuối cùng chịu sát khí khủng bố trong tử huyết nhuyễn kiếm mà công kích bị giảm đi, nhưng một quyền đầy uy lực đó so với lưỡng dực Thiên sứ còn mạnh hơn vô số lần.
Bối Bối nhảy hai cái thì tới bên cạnh Lâm Lôi.
"Lão đại, huynh không sao chứ?" Nó dùng linh hồn truyền âm hỏi, lúc này Bối Bối rất lo lắng. Vết lõm sâu trên ngực Lâm Lôi rất hãi nhân, hắc sắc long lân trước ngực đã gãy nát hơn nửa, rơi rụng rất nhiều, tiên huyết hoàn toàn thấm đỏ ngực hắn, sắc mặt Lâm Lôi trắng xám, hai mắt nhắm chặt.
Lâm Lôi nhãn tình hơi hé mở nhìn Bối Bối.
"Không sao, Bối Bối, ngươi đừng di dộng thân thể của ta." Tiếng nói của Lâm Lôi vang trong đầu Bối Bối.
Bối Bối lanh lợi gật đầu, cuộn tròn bên cạnh thân thể hắn.
"Thương thế lần này khá nghiêm trọng." Lâm Lôi cảm thấy bản thân đang khe khẽ hít thở, trước ngực đau đớn kịch liệt. Hắn chỉ có thể án chiếu theo giới thiệu trong Long huyết mật điển, thôi động Long huyết đấu khí dẫn động Long huyết chiến sĩ huyết mạch chi lực để tu phục lại thương thế, thân là chung cực chiến sĩ, sức khôi phục năng lượng là rất mạnh.
Thương thế lần này quả thực là rất nặng.
Long huyết đấu khi hòa hoãn chảy qua khắp mọi chỗ trong cơ thể, năng lượng đặc thủ của Long huyết chiến sĩ huyết mạnh từ từ thẩm thấu đến các kinh mạch trong cơ thể, ngay cả các nơi nhỏ nhất trong nội tạng; còn phổi sau khi hấp thụ năng lượng đặc biệt của Long huyết chiến sĩ huyết mạch, với tốc độ có thể cảm thấy được từ từ khôi phục lại. Mỗi một lần hít thở, Lâm Lôi đều cảm thấy phổi dần dần có biến hóa.
"Nói về năng lực chữa trị, Long huyết chiến sĩ trong tứ đại chung cực chiến sĩ chỉ sau Tử diễm chiến sĩ, Bất tử chiến sĩ." Trong đầu Lâm Lôi lúc này lại hiện ra câu nói đó.
Năng lực khôi phục của Tử diễm chiến sĩ là mạnh nhất, thậm chí biến thái tới năng lực niết bàn.
Trừ phi là nhục thể của hắn bị hủy, nếu không chỉ cần cho hắn thời gian, Tử diễm chiến sĩ có thể khôi phục lại trạng thái tốt nhất.
"Thở!" "Hít"
Tiếng hít thở của Lâm Lôi càng lúc càng lớn, xúc tiến vào trong phổi không ngừng được năng lượng làm dịu đồng thời, hắc sắc lân phiến bên ngoài cơ thể của hắn cũng thu vào trong thân thể, vảy sắc, long vĩ đều thu lại, trong nháy mắt Lâm Lôi đã hoàn toàn khôi phục lại hình dáng nhân loại. Nhưng khi khôi phục lại hình dáng bình thường, trên người hắn vẫn đầy vết máu, vết thương trên ngực phải vẫn nghiêm trọng như trước.
Thời gian từ từ trôi qua, đêm cũng càng lúc càng khuya.
Gió lạnh gào thét, mặt trăng cũng bị mây đen hoàn toàn vây kín. Nhưng Lâm Lôi và Bối Bối lại không hề chú ý tới sự thay đổi của thời tiết.
"Lão đại, đã khá lên chút nào chưa?" Con mắt đen láy của Bối Bối chớp chớp nhìn Lâm Lôi.
Thương thế trong người không khác biệt lắm, chỉ là xương ngực gãy mất ba đốt, cũng may là không đâm vào vào các chỗ quan trong trong người." Lâm Lôi cười với Bối Bối, "Bất quá thương thế gãy xương nếu muốn hoàn toàn khôi phục, ít nhất cũng phải mất mười bữa nửa tháng." Người thường bị gãy xương muốn khôi phục lại tối thiểu cũng phải mấy tháng, Lâm Lôi cũng là rất tự tin đối với Long huyết chiến sĩ huyết mạch nên mới nói như vậy.
Bối Bối gật gật đầu.
"Nhưng nếu tìm được một Quang hệ hoặc là Thủy hệ ma pháp sự, có lẽ có thể được chữa trị nhanh hơn." Lâm Lôi biết trị liệu ma pháp có lúc cũng rất lợi hại.
Khi hắn bị bắt nhốt ở Quang Minh thần điện, toàn thân và xương đầu gần như bị gãy, nhưng được Tín ngưỡng chi lực từ Quang Minh chi chủ chiếu xuống, thương thể trong nháy mắt toàn bộ biến mất, chốc lát đã đạt tới trạng thái tốt nhất của cơ thể. Năng lực chữa trị kinh người đó thực đáng sợ.
Lâm Lôi tiếp tục vận chuyển Long huyết đấu khí.
Long huyết đấu khí hấp thu nguyên tố của ngoại giới, cũng hấp thu năng lượng của Long huyết chiến sĩ huyết mạnh mà từ từ lớn mạnh, làm dễ chịu mỗi một bộ phận trong thân thể Lâm Lôi. Thương thế trong người hắn gần như được phục hồi, hiện tại cũng chỉ còn xương ngực bị gãy là còn có chút phiền toái.
"Hả?"
Lâm Lôi nhướng mày, trong lòng có chút vui mừng.
Long huyết đấu khí được vận chuyển về tới đan điền điền lại lại bắt đầu rung động, toàn bộ Long huyết đấu khí được dịch hóa trong đan điền giống như thủy triều dũng động. Lâm Lôi lập tức thúc động Long huyết đấu khí trong kinh mạch dung nhập vào trong đan điền, chỉ chốc lát ... Long huyết đấu khí trong đan điền đã đạt tới trạng thái đỉnh phong.
"Oanh long long ~"
Cảm thấy Long huyết đấu khí trong đan điền biến hóa kịch liệt, trên mặt Lâm Lôi nở nụ cười.
Môi một tia đấu khí đang chuyển biển, về bản chất đang chuyển biến.
"Cuối cùng cũng bắt đầu đột phá rồi." Lâm Lôi bình tĩnh chờ đợi, Long huyết bắt đầu chuyển biến trong đan điền của hắn tịnh không nhiều, nhưng theo thời gian mà gia tăng, càng lúc càng nhiều, tốc độ cũng càng lúc càng nhanh, cuối cùng trong khoảng thời gian mười cái hô hấp, thì một nửa còn lại hoàn toàn chuyển hóa thành công.
"Ha ha ..."
Lâm Lôi trực tiếp đứng dậy, Long huyết đấu khí đã chuyển hóa xong, có bộ phận tiến nhập vào trong kinh mạnh bắt đầu vận chuyển, cũng có bộ phận đấu khí bao phủ lên xương đầu đã vỡ nát, gia tốc phục hồi đoạn bị vỡ.
"Lão đại?" Bối Bối nghi hoặc nhìn Lâm Lôi.
Lâm Lôi ôm Bối Bối lên, cười nói: "Không sao, chúng ta chuẩn bị quay về thôi."
Lúc này, trong lòng hắn cảm thấy vui vẻ chưa từng thấy, từ sau khi đạt tới bát cấp đỉnh phong, Lâm Lôi luôn chờ đợi mỗi ngày. Tuy mấy tháng gần đây, hắn mỗi lúc đều cảm thấy bản thân có thể đột phá nhưng vẫn không thể nắm được thời cơ một bước đột phá, và lần này trong tình huống bị trọng thương, đột nhiên lại đột phá.
Cửu cấp!
Từ ngày hôm nay, Lâm Lôi đã bước vào hàng ngũ cửu cấp. Cửu cấp chiến sĩ chỉ là năng lượng bên ngoài của Lâm Lôi, sự thực sau khi long hóa, hắn chính là Thánh vực sơ giai chiến sĩ. Vô luận là phòng ngự, tốc độ, lực lượng đều có đột phá kinh người.
"Nếu như hiện tại ta gặp lại tứ dực Thiên sứ, chỉ cẩn sử dụng Hắc Ngọc trọng kiếm là đủ để đối phó với ả rồi." Lâm Lôi trong lòng thoải mái.
Thánh vực!
Đó là một tầng cao mới, cho dù là Đạo Sâm thương hội to lớn cũng khát khao có được một Thánh vực chiến sĩ. Giống như Cổ Khắc Tư gia tộc đó, chính vì có một Thánh vực cường giả mới có thể vĩnh viễn đứng sừng sững ở tây bắc tỉnh thành của Áo Bố Lai Ân đế quốc.
Thánh vực cường giả.
Cho dù là công quốc, vương quốc nắm trong tay hàng trăm vạn người, thậm chí là mấy nghìn vạn người, trước mặt Thánh vực cường giả căn bản không tính là gì cả. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://truyenfull.vn
Cho dù là một gia tộc cổ đại truyền thừa mấy ngàn năm, trước mặt Thánh vực cường giả cũng phải hạ thấp cái đầu cao ngạo.
Cho dù là Quang Minh giáo đình, Hắc Ám giáo đình, tứ đại đế quốc, đối với Thánh vực cường giả cũng muốn lôi kéo.
Đưa mắt khắp Ngọc Lan đại lục, ngoại trừ ba vị nhân loại mạnh nhất - Đại Tế Ti, Vũ Thần, Sát thủ vương và hai vị Thần cấp cường giả ma thú đứng tại đỉnh cao ra thì chính là Thánh vực. Chỉ cần đạp nhập Thánh vực là sở hữu sinh mệnh dài gần như là vô hạn. Giống như Sát thủ chi vương Hi Tắc lúc ở dưới trạng thái Thánh vực, không phải cũng sống năm nghìn năm sao?
"Thánh vực a!"
Lâm Lôi ngửng đầu nhìn trời.
Trên không trung lúc này đột nhiên có những bông tuyết, tuyết rơi xuống mặt hắn liền tan chảy.
"Còn nhớ lúc nhỏ, chứng kiến cuộc chiến đấu giữa hai vị Thánh vực cường giả ngoài Ô Sơn trấn. Lúc đó, Thánh vực cường giả trong lòng ta là cao cao tại thượng, là loại tồn tại cao không thể với tới. Cho dù là bát cấp ma pháp sư cưỡi Tấn mãnh long đó, đều là cường giả. Nhưng còn hôm nay?" Từ đáy lòng Lâm Lôi tuôn trào cảm giác tự hào.
Cuối cùng cũng có thành tựu rồi.
Chỉ sợ Lâm Lôi của ngày hôm nay, gặp Tinh không kiếm thành Đế Long gì đó, đều có thể đánh bại đối phương.
"Các lịch đại tiền bối của Ba Lỗ Khắc gia tộc, các người hãy nhìn đi, ta sẽ khiến cho danh tiếng của Long huyết chiến sĩ lại vang dội khắp đại lục." Lâm Lôi trong lòng tuyệt đối tự tin.
Năm nay bản thân mới hai mươi sáu tuổi, khi long hóa đã là một Thánh vực chiến sĩ.
"Một ngày nào đó, ta sẽ đứng trên đỉnh cao hơn." Trên mặt Lâm Lôi nở nụ cười.
Lâm Lôi đối với thực lực của bản thân có nhận tức rõ ràng, tuy hiện giờ sau khi long hóa chỉ là Thánh vực sơ giai, nhưng từ Thánh vực sơ giai tới Thánh vực đỉnh phong, thể nội đấu khi tăng lên không phải là khó. Cái khó là cảnh giới gia tăng. Mà cảnh giới của Lâm Lôi dã đạt tới mức Thánh vực đỉnh phong rồi.
Kì thực, cảnh giới cao tương tự như việc hai người đấu khi đồng dạng, thực lực có lúc khác biệt rất lớn.
Bởi vì, cảnh giới giống nhau, có người lại đi trên con đường khác nhau.
Ví dụ như lĩnh ngộ Đại địa pháp tắc như nhau, có Thánh vực chiến sĩ sau khi vượt qua tầng thứ 'Thế', lại đi trên côn đường khác. Dù sao Đại địa pháp tắc mênh mông như biển lớn, đường đi cũng rất nhiều. Đi trên con đường khác nhau, uy lực cũng khác. Loại của Lâm Lôi giống như sóng công kích chấn động đặc biệt của Đại địa mạch động, hoàn toàn khác hẳn với năng lượng, lực lượng công kích phổ biến trên Ngọc Lan đại lục.
oOo
Khi Lâm Lôi chuẩn bị xuất phát đi về Vân Phong trấn, đột nhiên ...
"Lâm Lôi, đúng không?" Một đạo thanh âm từ đằng sau, cách đó không xa vang lên.
Lâm Lôi trong lòng kinh ngạc. Hắn không hề phát hiện ra xung quanh có người, Lâm Lôi lập tức quay đầu lại, chỉ thấy một lão già tóc trên đầu có chút hoa râm, thân mặc hắc sắc trường bào lăng không mà đứng, cứ thế đứng trên không nhìn hắn.
Lâm Lôi trong lòng hơi giật mình rồi liền hiểu ra, cất tiếng hỏi: "Mạch Khắc Khẳng Hi?"
"Đúng." Người tới chính là Mạch Khắc Khẳng Hi.
Lâm Lôi vừa rồi kì thực bị trọng thương, một lòng chữ trị, căn bản quên mất hắn chiến đấu cùng lục đại Thiên sứ, Thánh vực cường giả Mạch Khắc Khẳng Hi trong tỉnh thành sao lại không phát hiện ra?
Lâm Lôi cẩn thận quan sát Mạch Khắc Khẳng Hi, Mạch Khắc Khẳng Hi nhìn giống như khoảng năm chục tuổi, đầu tóc tuy hoa râm, nhưng mặt lại không có đến một nếp nhăn. Cả người giống như một cây giáo đứng trên không, khí thế không có cách nào rung chuyển cũng khiến Lâm Lôi thầm kinh ngạc. Mạch Khắc Khẳng Hi này này tuyệt đối đáng sợ hơn tứ dực Thiên sứ.
"Ông tới bao lâu rồi?" Lâm Lôi hỏi.
Mạch Khắc Khẳng Hi cười đáp: "Không lâm lắm, khi ta tới, vừa vặn thấy ngươi và tứ dực Thiên sứ lưỡng bại câu thương."
Lâm Lôi nhướng mày.
Mạch Khắc Khẳng Hi này nhìn mình nằm liệu thương trên mặt đất, khi bản thân trọng thương đối phương không hề hạ thủ, có lẽ đối với mình không có địch ý.
"Ta rất kinh ngạc, ngươi không ngờ có thể giết chết tứ dực Thiên sứ." Mạch Khắc Khẳng Hi cảm than nói. "Tuy tứ dực Thiên sứ này chỉ có thể tạm thời phát huy thực lực, nhưng ngươi có thể giết hắn mà không chết, cũng rất lợi hại rồi. Long huyết chiến sĩ ... Long huyết chiến sĩ trong truyền thuyết quả nhiên lợi hại. Lâm Lôi, sau khi ngươi long hóa, phải đạt tới Thánh vực, bất quá giết tứ dực Thiên sứ mà gian nan như vậy, chắc là chiến sĩ Thánh vực sơ giai rồi."
Lâm Lôi ngây người, rồi khóc cười cũng không nổi.
"Mạch Khắc Khẳng Hi này, thực là ..." Hắn không biết nói gì, trong lòng thầm nghĩ, "Ta có thể biến thân đạt tới Thánh vực, sau khi giết chết tứ dực Thiên sứ, Mạch Khắc Khẳng Hi này không ngờ nhận thấy khi ta chém giết cùng tứ dực Thiên sứ đã đạt tới Thánh vực."
"Ngươi chưa đạt tới ư?" Mạch Khắc Khẳng Hi không tin tưởng hỏi lại.
Lâm Lôi cười đáp: "Ta xác nhận, ta long hóa đích thực đạt tới Thánh vực sơ giai."
Mạch Khắc Khẳng Hi hài lòng gật đầu: "Ha ha, ta cũng rất lâu rồi không gặp Thánh vực cường giả, hôm nay gặp được ngươi quả thực là khiến người ta cao hứng, nếu không phiền gì, ta tới chỗ ngươi ở một đoạn thời gian, như vậy chúng ta có thể cùng nhau luận bàn, ta nghĩ thực lực hai người của chúng ta có thể có chút đề thăng. Yên tâm ta sẽ không xuống tay độc ác đâu, chỉ là luận bàn thôi.."
Mạch Khắc Khẳng Hi thấy Lâm Lôi một mình giết tứ dực Thiên sứ cũng trọng thương liền cho rằng Lâm Lôi không phải là đối thủ của hắn.
"Mạch Khắc Khẳng Hi, ta long hóa thì đạt tới Thánh vực, nhưng ..." Lâm Lôi tự tin nhìn Mạch Khắc Khẳng Hi, "Ta sau khi chiến đấu vừa có đột phá. Lúc đấu với tứ dực Thiên sứ, ta còn chưa đột phá." Hiện tại trong lòng Lâm Lôi, đối với Thánh vực đỉnh phong cao thủ có thể không có đủ lòng tin, nhưng đối phó với Mạch Khắc Khẳng Hi cấp bậc này, hoàn toàn tự tin.
Đạt tới Thánh vực, việc gì phải dấu đầu hở đuôi.
"Sao? Vừa mới đột phá?" Mạch Khắc Khẳng Hi nghe vậy cũng giật mình kinh ngạc.
 
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại