Bàn Long
Chương 148: Bàn chân to
Đêm khuya, thời điểm chuyển giao của năm 9999 Ngọc Lan lịch với năm 10000. Bông tuyết bay tán loạn, tình trạng nhiệt độ thấp tới mức kinh người, mà trong mật thất của Quang Minh thần điện, Lâm Lôi chính là đang dựa vào thạch bích lạnh như băng.
Lạnh giá ư? Lâm Lôi một chút cũng không cảm giác thấy.
"Biết rõ chính mình sẽ bị xử tử, thât sự đến một chút năng lực phản kháng cũng đều không có." Lâm Lôi lắc đầu, thở dài một tiếng.
Hắn đã nỗ lực rồi, đã thử nghiệm rồi.
Thế nhưng, cái mật thất này quả nhiên giống như tên đặc cấp chấp sự đó nói, phòng ngự mạnh mẽ đến đáng sợ. Lâm Lôi cho dù Long hóa cũng vô pháp phá hỏng xiềng xích, vô pháp làm suy suyển mật thất dù chỉ là một chút. Hắn chỉ có thể tại đây lẳng lặng chờ đợi cuộc xử quyết sẽ đến không lâu sau đó.
Đêm tối rất nhanh đi qua, những bông tuyết rơi đầy trời cuối cùng cũng dừng lại. Mặc kệ là quý tộc hay là bình dân thông thường nhất, sáng sớm ngày hôm nay đều có hình thức ăn mừng tết ngàn năm của Ngọc Lan đang đến, đặc biệt là Quang Minh thần điện.
Bầu trời Quang Minh thần điện, từ buổi sáng hôm nay, vẫn có ma pháp hình thành các loại cảnh tượng kỳ ảo, mỹ lệ hiếm thấy.
Thủ phủ Phân Lai thành cũng trở thành một biển vui sướng. Trên quảng trường rộng lớn phía trước Quang Minh thần điện, mọi người từ khắp mọi hướng đang tụ tập lại, tất cả đều vì tết ngàn năm của Ngọc Lan mà reo hò, Quang Minh thần điện cũng cử hành một đám hoạt động náo nhiệt.
Da Lỗ, Lôi Nặc, Kiều Trì ba người tại tầng thứ ba một tòa tửu lâu nhìn xa xa về phía quảng trường của Quang Minh thần điện. Trên quảng trường chi chít người là người, có thể nói người đông nghìn nghịt.
"Da Lỗ lão đại, không phải hôm nay chúng ta đi Đức Bố Tư gia tộc dự tiệc hôn lễ sao?" Kiều Trì dò hỏi.
Hôn lễ Tạp Lam của Đức Bố Tư gia tộc tổ chức vào hôm nay - tết Ngọc Lan. Ngày hôm nay là một thời điểm rất tốt, cả Phân Lai thành e rằng có rất nhiều người cũng cử hành hôn lễ vào ngày này. Tiệc rượu hôn lễ sẽ bắt đầu từ giữa trưa, mãi cho đến buổi tối
"Đi, đương nhiên đi." Da Lỗ sắc mặt không tốt.
Sự tình Lâm Lôi khiến cho Da Lỗ, Lôi Nặc, Kiều Trì ba người tâm tình lo lắng.
"Hừ! Lão Tam dễ dãi đối đãi với xú nữ nhân kia cùng tên tiểu tử gọi là Tạp Lam đó, đến bây giờ lão Tam sẽ bị xử tử, cái tên tiểu tử Tạp Lam cùng xú nữ nhân đó vẫn thực thoải mái, cử hành hôn lễ nữa." Da Lỗ đáy lòng có chút oán khí mãnh liệt.
Hắn vốn rất không thuận mắt Tạp Lam cùng Ngả Lệ Tư.
Đặc biệt là bây giờ Lâm Lôi sẽ bị xử tử, Da Lỗ nghĩ đến cứu Lâm Lôi không được, đau buồn không thể phát tiết, khiến cho hắn với Tạp Lam, Ngả Lệ Tư hai người càng không thuận mắt. Nguồn: https://truyenfull.vn
"Đúng đó, muốn hôn lễ cử hành thuận lợi? Nằm mơ đi!" Lôi Nặc cũng cắn chặt răng nói.
Ngay cả Kiều Trì cũng muốn phá hư hôn lễ đối phương.
Vô luận là Da Lỗ hay là Kiều Trì, Lôi Nặc mấy ngày này đều một mực lo lắng cho Lâm Lôi. Biết rõ Lâm Lôi sắp bị xử tử nhưng bọn họ lại không thể cứu được, trong lòng không tự chủ nhớ lại cuộc sống trước đây với Lâm Lôi. Vì vậy, càng hận bản thân không có năng lực.
Ngả Lệ Tư lúc trước đã không cần Lâm Lôi, bây giờ lại muốn kết hôn Tạp Lam.
Ba người này, như thế nào lại trở nên như vậy?
Phân Lai thành, đường Lục Diệp, phủ đệ Đức Bố Tư gia tộc.
Giữa trưa, một vị quý tộc, phú hào bước vào cánh cửa Đức Bố Tư gia tộc. Mặc dù sau khi trải qua án buôn lậu thủy ngọc khoáng thạch Đức Bố Tư gia tộc đã từ một gia tộc đỉnh cấp của Phân Lai vương quốc suy thoái, thế nhưng, Đức Bố Tư gia tộc cũng được xem là gia tộc có chút ảnh hưởng. Ít nhất, có thể tại Phân Lai vương quốc xếp trong khoảng 20 gia tộc đứng đầu.
"Chu Nặc bá tước đại nhân đến."
"Phổ Lôi nam tước phu nhân."
Một vị quý tộc, cao quý phu nhân, cùng các tiểu thư bước vào trong Đức Bố Tư gia tộc. Trưởng tộc Đức Bố Tư Bá Nạp Đức nhiệt tình nghênh đón một vị rồi lại một vị quý tộc. Bây giờ, Đức Bố Tư gia tộc thế lực đang nhanh chóng thu hẹp lại, nhưng ít nhất trong Phân Lai vương quốc vẫn còn đứng vững.
"Bá Nạp công tước đại nhân đến."
Nghe được là Bá Nạp công tước, không ít quý tộc hướng phía đại môn nhìn lại, Bá Nạp Đức cũng lập tức đón trước tại đó. Bây giờ, trong hôn lễ Đức Bố Tư gia tộc địa vị cao nhất sợ rằng chính là Bá Nạp công tước.
Trong một lần đính hôn, bệ hạ Phân Lai vương quốc Khắc Lai Đức cũng xuống nhưng lần đại hôn này, quốc vương bệ hạ sẽ không tới.
Nguyên nhân, tất cả mọi người đều hiểu rõ.
"Công tước đại nhân, người đến đây là vinh hạnh của Đức Bố Tư gia tộc chúng tôi." Bá Nạp Đức rất khiêm tốn.
Bá Nạp công tước gật đầu.
Trải qua vụ án phủ đệ Lâm Lôi ám sát, cánh tay phải Mai Lệ Đặc đã chết. Mặc dù Khắc Lai Đức bệ hạ mới thăng cấp một vị đại thần đảm nhiệm vị trí đó, thế nhưng, nói về ảnh hưởng, cũng là không thể so sánh với Mai Lệ Đặc đã ở vị trí đó hơn mười năm rồi.
Hơn nữa, tài vụ đại thần Mạt Đức Sâm công tước đã chết nên bây giờ, đại thần có quyền thế nhất Phân Lai vương quốc, có lẽ chính là cánh tay trái Bá Nạp công tước.
"Tạp Lam, mau tới bái kiến Bá Nạp công tước." Bá Nạp Đức nói.
Trang phục Tạp Lam hôm nay đặc biệt có khí thế anh tuấn. Một thân màu đen lễ phục làm cho Tạp Lam trở thành một vị thanh niên chói mắt nhất của bữa tiệc thành hôn.
Tạp Lam đặc biệt khiêm tốn trước mặt Bá Nạp công tước, hành lễ: "Bá Nạp công tước, xin hoan nghênh người tham gia hôn lễ."
"Chúc phúc ngươi, Tạp Lam." Bá Nạp công tước tùy ý nói một câu.
Đột nhiên.
"Đạo Sâm thương hội - Da Lỗ thiếu gia đến!"
Thanh âm này vang lên, lập tức khiến cho Bá Nạp Đức con mắt sáng ngời, ngay cả Bá Nạp công tước bên cạnh cũng đi theo hắn ra phía ngoài. Một ít quý tộc Phân Lai vương quốc, tự nhiên không thể sánh với Đạo Sâm gia tộc. Đạo Sâm thương hội cũng là Đạo Sâm gia tộc, cả Ngọc Lan đại lục đều biết đó là một gia tộc cường đại.
Da Lỗ, mặc lễ phục màu đen.
Lôi Nặc, khí thế anh tuấn, mặc lễ phục màu lam.
Còn lại Kiều Trì, mặc lễ phục màu trắng có hoa văn, kẻ ô nhàn nhạt.
Ba người này sóng vai đi đến, khiến cho đông đảo quý tộc chung quanh con mắt sáng ngời. Thông thường ma pháp sư sẽ có một loại khí chất kỳ lạ, là bởi vì ma pháp sư thường xuyên Minh tưởng, cùng nguyên tố tự nhiên dung hợp nên trình độ đặc biệt cao. Hơn nữa, tinh thần lực mạnh mẽ, tự nhiên có một loại đặc biệt khí chất
Da Lỗ, Lôi Nặc, Kiều Trì ba người đều là lớp con cháu của các đại gia tộc lâu đời, hơn nữa lại là ma pháp sư, khí chất rõ ràng không phải con cháu gia tộc thông thường của Phân Lai vương quốc cóthể so sánh được.
"Da Lỗ thiếu gia. Hoan nghênh người đến. Hai vị này là ... ?" Bá Nạp Đức chỉ liếc mắt đã xác định được hai người bên cạnh khẳng định không phải là con cháu gia tộc thông thường.
Da Lỗ lãnh đạm cười nói: "Hai vị này thực ra là hảo huynh đệ của ta tại Ân Tư Đặc ma pháp học viện."
Lôi Nặc hữu lễ nói: "Bá Nạp Đức tiên sinh. Ta đến từ Đặng Tư Thản gia tộc của Áo Bố Lai Ân đế quốc, người có thể gọi ta là Lôi Nặc!"
"Đặng Tư Thản gia tộc?"
Bá Nạp Đức cùng Bá Nạp công tước cả kinh, những người chung quanh có chút kiến thức có nghe nói qua đại danh Đặng Tư Thản gia tộc.
Đặng Tư Thản gia tộc, cũng là Áo Bố Lai Ân đế quốc. Là một gia tộc cường đại, là gia tộc nắm trong tay một đơn vị quân đoàn cường đại.
"Lôi Nặc thiếu gia, chúng ta - Đức Bố Tư gia tộc, nhiệt liệt hoan nghênh người đến!" Bá Nạp Đức hưng phấn nói.
Thiếu gia Đặng Tư Thản gia tộc đến, tự nhiên khiến cho Bá Nạp Đức rất là nở mày nở mặt. Bên cạnh, Tạp Lam cung kính hành lễ. Hắn là con cháu của một đại gia tộc, nhưng so với người ta, sự chênh lệch thực sự là rất lớn.
"Vị ... này?" Bá Nạp Đức nhìn về phía Kiều Trì.
Kiều Trì mỉm cười, nói: "Bá Nạp Đức tiên sinh, ta đến từ Hoa Sử gia tộc của Ngọc Lan đế quốc."
"Hoa Sử gia tộc?"
Những nhà quý tộc chung quanh trái tim lại co thắt mạnh mẽ. Hoa Sử gia tộc, đó là một gia tộc cổ kính có mấy ngàn năm lịch sử. Tại Ngọc Lan đế quốc có ảnh hưởng vô cùng lớn, cùng với Địch Khắc Tây, Địch Lỵ Á của Lai Ân gia tộc có đẳng cấp tương đương.
"Hoan nghênh Kiều Trì thiếu gia đến, chúng ta - Đức Bố Tư gia tộc hết sức vinh hạnh." Bá Nạp Đức thái độ rất khiêm tốn.
Vô luận là Hoa Sử gia tộc, hay là Đặng Tư Thản gia tộc, đều là siêu cấp đại gia tộc của tứ đại đế quốc, đều có thể ảnh hưởng đến quyết sách nội bộ của một đế quốc nên đúng là những gia tộc khổng lồ. Đức Bố Tư gia tộc kể cả không có suy thoái cũng vô pháp so sánh được, chứ đừng nói là tình hình Đức Bố Tư gia tộc như hiện tại.
Tiệc rượu hôn lễ của Đức Bố Tư gia tộc rất náo nhiệt, rất nhiều quý tộc. Thậm chí ngay cả các tiểu thư quý tộc cũng muốn bắt chuyện cùng Da Lỗ, Kiều Trì, Lôi Nặc ba người. Các vị quý tộc tiểu thư này, không đưa ra yêu cầu trở thành chánh thê của bọn Da Lỗ, bất luận chỉ cần trở thành thê tử dạng nào của bọn họ, gia tộc các nàng sẽ nhờ thế mà có lợi ích rất nhiều.
Về phần Tạp Lam, vốn là nhân vật chính nhưng được rất ít người chú ý đến.
Chỉ là, vẫn có ba người vẫn chú ý đến hắn. Đó là Da Lỗ, Lôi Nặc, Kiều Trì.
"Nhìn kìa, La Lâm tiểu thư cùng Ngả Lệ Tư tiểu thư tới." Đột nhiên, trong đại sảnh truyền đến thanh âm. Lần này là hai nữ nhân vật chính, mặc lễ phục kết hôn hoa mỹ đang đi đến. Tạp Lam lập tức đi đến đón, Ngả Lệ Tư cùng La Lâm cũng rất tự nhiên vòng tay qua khuỷu tay Tạp Lam.
Lúc này, Da Lỗ, Lôi Nặc và Kiều Trì cũng di chuyển theo.
"Ha ha, Tạp Lam, hai vị này chính là thê tử của ngươi sao? Quả thực là xinh đẹp động lòng người." Lôi Nặc là người thứ nhất cười đi tới trước.
Tạp Lam nhìn là Da Lỗ, Lôi Nặc, Kiều Trì, lập tức mang theo hai thê tử của gã đến tiếp đãi.
"La Lâm, Ngả Lệ Tư, hãy bái kiến ba vị thiếu gia. Vị này là Lôi Nặc thiếu gia của Đặng Tư Thản gia tộc, vị này là ..."
Khi mới nói được một nửa, Kiều Trì kinh hô một tiếng: "Ngả Lệ Tư! Nàng như vậy mà kết hôn với Tạp Lam sao?"
Kiều Trì nói rất lớn, những lời này làm cả đại sảnh đang ồn ào cũng trở nên im lặng.
Trong hôn lễ người ta nói những lời thế này, thực sự rất không lễ phép.
"Đúng vậy! Ngả Lệ Tư, nàng không phải là hay ở cùng một chỗ với lão tam chúng ta sao?" Lôi Nặc cũng nói.
Da Lỗ lúc này mới lên tiếng: "Lão nhị, lão tứ, các ngươi không biết đó thôi. Ngả Lệ Tư đã chia tay với lão Tam rồi, bây giờ sẽ kết hôn với Tạp Lam."
"Chia tay với lão tam?!"
Lôi Nặc, Kiều Trì cùng lắc đầu cảm thán.
Lôi Nặc ngay sau đó nói: "Ngả Lệ Tư, nàng vứt bỏ lão Tam, kết hôn với Tạp Lam, vậy sẽ là chánh thê của Tạp Lam à?"
"Không phải, chánh thê sẽ là La Lâm tiểu thư, trong lễ đính hôn lần trước đã nói qua rồi." Da Lỗ lại trực tiếp nói ra.
Sau hai câu thoại này, Ngả Lệ Tư mặt đỏ lên. Tạp Lam càng xấu hổ hơn. Thế nhưng, tất cả người trong đại sảnh không có một người nào dám nói Da Lỗ, Lôi Nặc, Kiều Trì ba người không lễ phép. Người ta biết thân biết phận, ai sẽ dám nói chứ?
"Ba vị thiếu gia, chúng ta còn muốn đi kính tửu, xin lỗi không tiếp chuyện được." Tạp Lam nhịn xuống phẫn nộ trong lòng, khiêm tốn nói.
"Được rồi." Lôi Nặc gật đầu đáp.
Tạp Lam lập tức mang Ngả Lệ Tư và La Lâm hai người đi đến bàn khác. Chỉ còn lại Lôi Nặc, Kiều Trì, Da Lỗ lạnh lùng liếc mắt nhìn theo bọn họ. Cả ba vừa nghĩ đến Lâm Lôi có thể đã bị xử tử, trong lòng càng giận giữ.
Đột nhiên.
"Ầm!" "Ầm!" "Ầm!"
Ở bên ngoài vang lên một loạt tiếng vang lớn, thanh âm đó trầm thấp, cả mặt đất cũng bị chấn động. Phía trên đại sảnh những viên ngói bị chấn rung, rơi xuống đất.
"Bên ngoài có chuyện gì vậy?" Những quý tộc trong đại sảnh kinh ngạc nói.
"La Lâm, Ngả Lệ Tư, các nàng đừng có đi lung tung." Tạp Lam lập tức đi theo cha hắn chạy ra ngoài đại sảnh, không ít quý tộc cũng chạy theo, muốn nhìn xem bên ngoài rốt cuộc xảy ra chuyện gì mà có tiếng vang lớn như thế.
Lôi Nặc, Da Lỗ, Kiều Trì ba người cũng đi ra ngoài.
Bỗng nhiên.
"Ầm!"
Một bàn chân thực lớn xuất hiện, đạp xuống giữa sân trước của Đức Bố Tư gia tộc. Bàn chân thực lớn đó lại vừa vặn dẫm nát người phụ tử Bá Nạp Đức, Tạp Lam vừa mới chạy vào. Chỉ nghe thanh âm xương đầu vỡ vụn, Bá Nạp Đức và Tạp Lam, hai phụ tử đã bị giẫm thành thịt nhão, máu tươi lan ra, làm hồng mặt đất.
Bàn chân đó dài chừng ba bốn thước, phủ đầy lông mao màu vàng.
"Hả!"
Mọi người nhạc nhiên kêu lên, sau đó ngửa đầu, quan sát bộ dạng quái vật.
Đó là một con vượn lớn lông vàng, cao khoảng hai - ba mươi thước. Con vượn lớn này có đôi mắt giống như hai cái bánh xe lớn màu tím. Đặc biệt, ẩn quanh thân con vượn là kình khí, khiến cho không khí xung quanh càng chấn động.
"Vượn mắt tím lông vàng! Thánh vực ma thú vượn mắt tím lông vàng!" Da Lỗ đã thấy con ma thú này, trợn mắt há hốc mồm la lớn.
Con vượn mắt tím lông vàng đầu lĩnh ngửng mặt, hưng phấn hô lớn, trong miệng phát ra tiếng nói của loài người: "Ha ha! Giết! Gết cho ta! Toàn bộ giết chết, giết sạch! Kẻ nào giết được nhiều, đại vương khẳng định sẽ ban thưởng cho ngươi nhiều hơn! Ha ha! Giết!"
"Ầm"
Da Lỗ, Lôi Nặc, Kiều Trì ba người nghe được từ bốn phương tám hướng các loại ma thú của mỗi nơi trên thế giới rống lên một tiếng. Đột nhiên Da Lỗ, Lôi Nặc, Kiều Trì thấy trên bầu trời xuất hiện vô vàn phi hành ma thú, che kín cả đất trời.
"Dực điểu long! Là Dực điểu long!" Lôi Nặc trợn mắt há hốc mồm.
Từ xa xa bay tới là một đám Dực điểu long, vô cùng đông đúc, trong nhất thời không thể biết rõ được số lượng.
Trong nháy mắt, mọi người cảm thấy hình như ngày tận thế đang đến, lúc này, không có ít người nghĩ sẽ bị tử hình một cách thảm thương giống như Tạp Lam, Bá Nạp Đức hai người bị vượn lông vàng giẫm thành thịt nhão.
Lạnh giá ư? Lâm Lôi một chút cũng không cảm giác thấy.
"Biết rõ chính mình sẽ bị xử tử, thât sự đến một chút năng lực phản kháng cũng đều không có." Lâm Lôi lắc đầu, thở dài một tiếng.
Hắn đã nỗ lực rồi, đã thử nghiệm rồi.
Thế nhưng, cái mật thất này quả nhiên giống như tên đặc cấp chấp sự đó nói, phòng ngự mạnh mẽ đến đáng sợ. Lâm Lôi cho dù Long hóa cũng vô pháp phá hỏng xiềng xích, vô pháp làm suy suyển mật thất dù chỉ là một chút. Hắn chỉ có thể tại đây lẳng lặng chờ đợi cuộc xử quyết sẽ đến không lâu sau đó.
Đêm tối rất nhanh đi qua, những bông tuyết rơi đầy trời cuối cùng cũng dừng lại. Mặc kệ là quý tộc hay là bình dân thông thường nhất, sáng sớm ngày hôm nay đều có hình thức ăn mừng tết ngàn năm của Ngọc Lan đang đến, đặc biệt là Quang Minh thần điện.
Bầu trời Quang Minh thần điện, từ buổi sáng hôm nay, vẫn có ma pháp hình thành các loại cảnh tượng kỳ ảo, mỹ lệ hiếm thấy.
Thủ phủ Phân Lai thành cũng trở thành một biển vui sướng. Trên quảng trường rộng lớn phía trước Quang Minh thần điện, mọi người từ khắp mọi hướng đang tụ tập lại, tất cả đều vì tết ngàn năm của Ngọc Lan mà reo hò, Quang Minh thần điện cũng cử hành một đám hoạt động náo nhiệt.
Da Lỗ, Lôi Nặc, Kiều Trì ba người tại tầng thứ ba một tòa tửu lâu nhìn xa xa về phía quảng trường của Quang Minh thần điện. Trên quảng trường chi chít người là người, có thể nói người đông nghìn nghịt.
"Da Lỗ lão đại, không phải hôm nay chúng ta đi Đức Bố Tư gia tộc dự tiệc hôn lễ sao?" Kiều Trì dò hỏi.
Hôn lễ Tạp Lam của Đức Bố Tư gia tộc tổ chức vào hôm nay - tết Ngọc Lan. Ngày hôm nay là một thời điểm rất tốt, cả Phân Lai thành e rằng có rất nhiều người cũng cử hành hôn lễ vào ngày này. Tiệc rượu hôn lễ sẽ bắt đầu từ giữa trưa, mãi cho đến buổi tối
"Đi, đương nhiên đi." Da Lỗ sắc mặt không tốt.
Sự tình Lâm Lôi khiến cho Da Lỗ, Lôi Nặc, Kiều Trì ba người tâm tình lo lắng.
"Hừ! Lão Tam dễ dãi đối đãi với xú nữ nhân kia cùng tên tiểu tử gọi là Tạp Lam đó, đến bây giờ lão Tam sẽ bị xử tử, cái tên tiểu tử Tạp Lam cùng xú nữ nhân đó vẫn thực thoải mái, cử hành hôn lễ nữa." Da Lỗ đáy lòng có chút oán khí mãnh liệt.
Hắn vốn rất không thuận mắt Tạp Lam cùng Ngả Lệ Tư.
Đặc biệt là bây giờ Lâm Lôi sẽ bị xử tử, Da Lỗ nghĩ đến cứu Lâm Lôi không được, đau buồn không thể phát tiết, khiến cho hắn với Tạp Lam, Ngả Lệ Tư hai người càng không thuận mắt. Nguồn: https://truyenfull.vn
"Đúng đó, muốn hôn lễ cử hành thuận lợi? Nằm mơ đi!" Lôi Nặc cũng cắn chặt răng nói.
Ngay cả Kiều Trì cũng muốn phá hư hôn lễ đối phương.
Vô luận là Da Lỗ hay là Kiều Trì, Lôi Nặc mấy ngày này đều một mực lo lắng cho Lâm Lôi. Biết rõ Lâm Lôi sắp bị xử tử nhưng bọn họ lại không thể cứu được, trong lòng không tự chủ nhớ lại cuộc sống trước đây với Lâm Lôi. Vì vậy, càng hận bản thân không có năng lực.
Ngả Lệ Tư lúc trước đã không cần Lâm Lôi, bây giờ lại muốn kết hôn Tạp Lam.
Ba người này, như thế nào lại trở nên như vậy?
Phân Lai thành, đường Lục Diệp, phủ đệ Đức Bố Tư gia tộc.
Giữa trưa, một vị quý tộc, phú hào bước vào cánh cửa Đức Bố Tư gia tộc. Mặc dù sau khi trải qua án buôn lậu thủy ngọc khoáng thạch Đức Bố Tư gia tộc đã từ một gia tộc đỉnh cấp của Phân Lai vương quốc suy thoái, thế nhưng, Đức Bố Tư gia tộc cũng được xem là gia tộc có chút ảnh hưởng. Ít nhất, có thể tại Phân Lai vương quốc xếp trong khoảng 20 gia tộc đứng đầu.
"Chu Nặc bá tước đại nhân đến."
"Phổ Lôi nam tước phu nhân."
Một vị quý tộc, cao quý phu nhân, cùng các tiểu thư bước vào trong Đức Bố Tư gia tộc. Trưởng tộc Đức Bố Tư Bá Nạp Đức nhiệt tình nghênh đón một vị rồi lại một vị quý tộc. Bây giờ, Đức Bố Tư gia tộc thế lực đang nhanh chóng thu hẹp lại, nhưng ít nhất trong Phân Lai vương quốc vẫn còn đứng vững.
"Bá Nạp công tước đại nhân đến."
Nghe được là Bá Nạp công tước, không ít quý tộc hướng phía đại môn nhìn lại, Bá Nạp Đức cũng lập tức đón trước tại đó. Bây giờ, trong hôn lễ Đức Bố Tư gia tộc địa vị cao nhất sợ rằng chính là Bá Nạp công tước.
Trong một lần đính hôn, bệ hạ Phân Lai vương quốc Khắc Lai Đức cũng xuống nhưng lần đại hôn này, quốc vương bệ hạ sẽ không tới.
Nguyên nhân, tất cả mọi người đều hiểu rõ.
"Công tước đại nhân, người đến đây là vinh hạnh của Đức Bố Tư gia tộc chúng tôi." Bá Nạp Đức rất khiêm tốn.
Bá Nạp công tước gật đầu.
Trải qua vụ án phủ đệ Lâm Lôi ám sát, cánh tay phải Mai Lệ Đặc đã chết. Mặc dù Khắc Lai Đức bệ hạ mới thăng cấp một vị đại thần đảm nhiệm vị trí đó, thế nhưng, nói về ảnh hưởng, cũng là không thể so sánh với Mai Lệ Đặc đã ở vị trí đó hơn mười năm rồi.
Hơn nữa, tài vụ đại thần Mạt Đức Sâm công tước đã chết nên bây giờ, đại thần có quyền thế nhất Phân Lai vương quốc, có lẽ chính là cánh tay trái Bá Nạp công tước.
"Tạp Lam, mau tới bái kiến Bá Nạp công tước." Bá Nạp Đức nói.
Trang phục Tạp Lam hôm nay đặc biệt có khí thế anh tuấn. Một thân màu đen lễ phục làm cho Tạp Lam trở thành một vị thanh niên chói mắt nhất của bữa tiệc thành hôn.
Tạp Lam đặc biệt khiêm tốn trước mặt Bá Nạp công tước, hành lễ: "Bá Nạp công tước, xin hoan nghênh người tham gia hôn lễ."
"Chúc phúc ngươi, Tạp Lam." Bá Nạp công tước tùy ý nói một câu.
Đột nhiên.
"Đạo Sâm thương hội - Da Lỗ thiếu gia đến!"
Thanh âm này vang lên, lập tức khiến cho Bá Nạp Đức con mắt sáng ngời, ngay cả Bá Nạp công tước bên cạnh cũng đi theo hắn ra phía ngoài. Một ít quý tộc Phân Lai vương quốc, tự nhiên không thể sánh với Đạo Sâm gia tộc. Đạo Sâm thương hội cũng là Đạo Sâm gia tộc, cả Ngọc Lan đại lục đều biết đó là một gia tộc cường đại.
Da Lỗ, mặc lễ phục màu đen.
Lôi Nặc, khí thế anh tuấn, mặc lễ phục màu lam.
Còn lại Kiều Trì, mặc lễ phục màu trắng có hoa văn, kẻ ô nhàn nhạt.
Ba người này sóng vai đi đến, khiến cho đông đảo quý tộc chung quanh con mắt sáng ngời. Thông thường ma pháp sư sẽ có một loại khí chất kỳ lạ, là bởi vì ma pháp sư thường xuyên Minh tưởng, cùng nguyên tố tự nhiên dung hợp nên trình độ đặc biệt cao. Hơn nữa, tinh thần lực mạnh mẽ, tự nhiên có một loại đặc biệt khí chất
Da Lỗ, Lôi Nặc, Kiều Trì ba người đều là lớp con cháu của các đại gia tộc lâu đời, hơn nữa lại là ma pháp sư, khí chất rõ ràng không phải con cháu gia tộc thông thường của Phân Lai vương quốc cóthể so sánh được.
"Da Lỗ thiếu gia. Hoan nghênh người đến. Hai vị này là ... ?" Bá Nạp Đức chỉ liếc mắt đã xác định được hai người bên cạnh khẳng định không phải là con cháu gia tộc thông thường.
Da Lỗ lãnh đạm cười nói: "Hai vị này thực ra là hảo huynh đệ của ta tại Ân Tư Đặc ma pháp học viện."
Lôi Nặc hữu lễ nói: "Bá Nạp Đức tiên sinh. Ta đến từ Đặng Tư Thản gia tộc của Áo Bố Lai Ân đế quốc, người có thể gọi ta là Lôi Nặc!"
"Đặng Tư Thản gia tộc?"
Bá Nạp Đức cùng Bá Nạp công tước cả kinh, những người chung quanh có chút kiến thức có nghe nói qua đại danh Đặng Tư Thản gia tộc.
Đặng Tư Thản gia tộc, cũng là Áo Bố Lai Ân đế quốc. Là một gia tộc cường đại, là gia tộc nắm trong tay một đơn vị quân đoàn cường đại.
"Lôi Nặc thiếu gia, chúng ta - Đức Bố Tư gia tộc, nhiệt liệt hoan nghênh người đến!" Bá Nạp Đức hưng phấn nói.
Thiếu gia Đặng Tư Thản gia tộc đến, tự nhiên khiến cho Bá Nạp Đức rất là nở mày nở mặt. Bên cạnh, Tạp Lam cung kính hành lễ. Hắn là con cháu của một đại gia tộc, nhưng so với người ta, sự chênh lệch thực sự là rất lớn.
"Vị ... này?" Bá Nạp Đức nhìn về phía Kiều Trì.
Kiều Trì mỉm cười, nói: "Bá Nạp Đức tiên sinh, ta đến từ Hoa Sử gia tộc của Ngọc Lan đế quốc."
"Hoa Sử gia tộc?"
Những nhà quý tộc chung quanh trái tim lại co thắt mạnh mẽ. Hoa Sử gia tộc, đó là một gia tộc cổ kính có mấy ngàn năm lịch sử. Tại Ngọc Lan đế quốc có ảnh hưởng vô cùng lớn, cùng với Địch Khắc Tây, Địch Lỵ Á của Lai Ân gia tộc có đẳng cấp tương đương.
"Hoan nghênh Kiều Trì thiếu gia đến, chúng ta - Đức Bố Tư gia tộc hết sức vinh hạnh." Bá Nạp Đức thái độ rất khiêm tốn.
Vô luận là Hoa Sử gia tộc, hay là Đặng Tư Thản gia tộc, đều là siêu cấp đại gia tộc của tứ đại đế quốc, đều có thể ảnh hưởng đến quyết sách nội bộ của một đế quốc nên đúng là những gia tộc khổng lồ. Đức Bố Tư gia tộc kể cả không có suy thoái cũng vô pháp so sánh được, chứ đừng nói là tình hình Đức Bố Tư gia tộc như hiện tại.
Tiệc rượu hôn lễ của Đức Bố Tư gia tộc rất náo nhiệt, rất nhiều quý tộc. Thậm chí ngay cả các tiểu thư quý tộc cũng muốn bắt chuyện cùng Da Lỗ, Kiều Trì, Lôi Nặc ba người. Các vị quý tộc tiểu thư này, không đưa ra yêu cầu trở thành chánh thê của bọn Da Lỗ, bất luận chỉ cần trở thành thê tử dạng nào của bọn họ, gia tộc các nàng sẽ nhờ thế mà có lợi ích rất nhiều.
Về phần Tạp Lam, vốn là nhân vật chính nhưng được rất ít người chú ý đến.
Chỉ là, vẫn có ba người vẫn chú ý đến hắn. Đó là Da Lỗ, Lôi Nặc, Kiều Trì.
"Nhìn kìa, La Lâm tiểu thư cùng Ngả Lệ Tư tiểu thư tới." Đột nhiên, trong đại sảnh truyền đến thanh âm. Lần này là hai nữ nhân vật chính, mặc lễ phục kết hôn hoa mỹ đang đi đến. Tạp Lam lập tức đi đến đón, Ngả Lệ Tư cùng La Lâm cũng rất tự nhiên vòng tay qua khuỷu tay Tạp Lam.
Lúc này, Da Lỗ, Lôi Nặc và Kiều Trì cũng di chuyển theo.
"Ha ha, Tạp Lam, hai vị này chính là thê tử của ngươi sao? Quả thực là xinh đẹp động lòng người." Lôi Nặc là người thứ nhất cười đi tới trước.
Tạp Lam nhìn là Da Lỗ, Lôi Nặc, Kiều Trì, lập tức mang theo hai thê tử của gã đến tiếp đãi.
"La Lâm, Ngả Lệ Tư, hãy bái kiến ba vị thiếu gia. Vị này là Lôi Nặc thiếu gia của Đặng Tư Thản gia tộc, vị này là ..."
Khi mới nói được một nửa, Kiều Trì kinh hô một tiếng: "Ngả Lệ Tư! Nàng như vậy mà kết hôn với Tạp Lam sao?"
Kiều Trì nói rất lớn, những lời này làm cả đại sảnh đang ồn ào cũng trở nên im lặng.
Trong hôn lễ người ta nói những lời thế này, thực sự rất không lễ phép.
"Đúng vậy! Ngả Lệ Tư, nàng không phải là hay ở cùng một chỗ với lão tam chúng ta sao?" Lôi Nặc cũng nói.
Da Lỗ lúc này mới lên tiếng: "Lão nhị, lão tứ, các ngươi không biết đó thôi. Ngả Lệ Tư đã chia tay với lão Tam rồi, bây giờ sẽ kết hôn với Tạp Lam."
"Chia tay với lão tam?!"
Lôi Nặc, Kiều Trì cùng lắc đầu cảm thán.
Lôi Nặc ngay sau đó nói: "Ngả Lệ Tư, nàng vứt bỏ lão Tam, kết hôn với Tạp Lam, vậy sẽ là chánh thê của Tạp Lam à?"
"Không phải, chánh thê sẽ là La Lâm tiểu thư, trong lễ đính hôn lần trước đã nói qua rồi." Da Lỗ lại trực tiếp nói ra.
Sau hai câu thoại này, Ngả Lệ Tư mặt đỏ lên. Tạp Lam càng xấu hổ hơn. Thế nhưng, tất cả người trong đại sảnh không có một người nào dám nói Da Lỗ, Lôi Nặc, Kiều Trì ba người không lễ phép. Người ta biết thân biết phận, ai sẽ dám nói chứ?
"Ba vị thiếu gia, chúng ta còn muốn đi kính tửu, xin lỗi không tiếp chuyện được." Tạp Lam nhịn xuống phẫn nộ trong lòng, khiêm tốn nói.
"Được rồi." Lôi Nặc gật đầu đáp.
Tạp Lam lập tức mang Ngả Lệ Tư và La Lâm hai người đi đến bàn khác. Chỉ còn lại Lôi Nặc, Kiều Trì, Da Lỗ lạnh lùng liếc mắt nhìn theo bọn họ. Cả ba vừa nghĩ đến Lâm Lôi có thể đã bị xử tử, trong lòng càng giận giữ.
Đột nhiên.
"Ầm!" "Ầm!" "Ầm!"
Ở bên ngoài vang lên một loạt tiếng vang lớn, thanh âm đó trầm thấp, cả mặt đất cũng bị chấn động. Phía trên đại sảnh những viên ngói bị chấn rung, rơi xuống đất.
"Bên ngoài có chuyện gì vậy?" Những quý tộc trong đại sảnh kinh ngạc nói.
"La Lâm, Ngả Lệ Tư, các nàng đừng có đi lung tung." Tạp Lam lập tức đi theo cha hắn chạy ra ngoài đại sảnh, không ít quý tộc cũng chạy theo, muốn nhìn xem bên ngoài rốt cuộc xảy ra chuyện gì mà có tiếng vang lớn như thế.
Lôi Nặc, Da Lỗ, Kiều Trì ba người cũng đi ra ngoài.
Bỗng nhiên.
"Ầm!"
Một bàn chân thực lớn xuất hiện, đạp xuống giữa sân trước của Đức Bố Tư gia tộc. Bàn chân thực lớn đó lại vừa vặn dẫm nát người phụ tử Bá Nạp Đức, Tạp Lam vừa mới chạy vào. Chỉ nghe thanh âm xương đầu vỡ vụn, Bá Nạp Đức và Tạp Lam, hai phụ tử đã bị giẫm thành thịt nhão, máu tươi lan ra, làm hồng mặt đất.
Bàn chân đó dài chừng ba bốn thước, phủ đầy lông mao màu vàng.
"Hả!"
Mọi người nhạc nhiên kêu lên, sau đó ngửa đầu, quan sát bộ dạng quái vật.
Đó là một con vượn lớn lông vàng, cao khoảng hai - ba mươi thước. Con vượn lớn này có đôi mắt giống như hai cái bánh xe lớn màu tím. Đặc biệt, ẩn quanh thân con vượn là kình khí, khiến cho không khí xung quanh càng chấn động.
"Vượn mắt tím lông vàng! Thánh vực ma thú vượn mắt tím lông vàng!" Da Lỗ đã thấy con ma thú này, trợn mắt há hốc mồm la lớn.
Con vượn mắt tím lông vàng đầu lĩnh ngửng mặt, hưng phấn hô lớn, trong miệng phát ra tiếng nói của loài người: "Ha ha! Giết! Gết cho ta! Toàn bộ giết chết, giết sạch! Kẻ nào giết được nhiều, đại vương khẳng định sẽ ban thưởng cho ngươi nhiều hơn! Ha ha! Giết!"
"Ầm"
Da Lỗ, Lôi Nặc, Kiều Trì ba người nghe được từ bốn phương tám hướng các loại ma thú của mỗi nơi trên thế giới rống lên một tiếng. Đột nhiên Da Lỗ, Lôi Nặc, Kiều Trì thấy trên bầu trời xuất hiện vô vàn phi hành ma thú, che kín cả đất trời.
"Dực điểu long! Là Dực điểu long!" Lôi Nặc trợn mắt há hốc mồm.
Từ xa xa bay tới là một đám Dực điểu long, vô cùng đông đúc, trong nhất thời không thể biết rõ được số lượng.
Trong nháy mắt, mọi người cảm thấy hình như ngày tận thế đang đến, lúc này, không có ít người nghĩ sẽ bị tử hình một cách thảm thương giống như Tạp Lam, Bá Nạp Đức hai người bị vượn lông vàng giẫm thành thịt nhão.
Tác giả :
Ngã Cật Tây Hồng Thị