Bàn Long

Chương 128: Để tuyến

Mai Lệ Đặc đang đóng của thư phòng, nghe Ngải Lệ Tư nói vậy không khỏi xoay người lại mỉm cười nhìn nàng: "Ngải Lệ Tư tiểu thư, ta với nàng nói chuyện có quan hệ tới việc của Đức Bố Tư gia tộc, không thể Quang Minh chính đại mà nói chuyện được, ta không muốn có chuyện không hay xảy ra. Nàng phải biết rằng, ta vì gia tộc của nàng mà đang đương đầu với nguy hiểm, cho nên đóng của phòng nói chuyện là tốt nhất."
Ngải Lệ Tư ngẩn người ra. Luận về cách nói chuyện thì nàng làm sao có thể hơn được đại nhân Mai Lệ Đặc trong chốn quan trường hỗn độn cư chứ? Mai Lệ Đặc mỉm cười đi tới, trước giá sách có một cái bàn tròn và hai cái ghế, bình thường y cùng một số bằng hữu thường ngồi tại đây nói chyện.
Mai Lệ Đặc ngồi xuống rồi nhìn về phía Ngải Lệ Tư: "Ngải Lệ Tư, nàng cũng ngồi xuống đi."
"Cám ơn Mai Lệ Đặc đại nhân." Ngải Lệ Tư trong lòng thở khẽ một hơi, liền ngồi vào chiếc ghế còn lại ở giữa gian phòng. Nàng đối với tình hình hiện tại rất sợ hãi.
"Xin chờ chút." Mai Lệ Đặc mỉm cười đứng dậy, sau đó từ dưới bàn lấy ra một chai rượu đỏ cùng hai cái chén, rồi rót cho Ngải Lệ Tư nửa cốc rượu.
"Ngải Lệ Tư, đây là rượu đỏ 60 năm của Lam Vũ tửu trang tại Ngọc Lan đế quốc, rất ngon, nàng thử đi." Mai Lệ Đặc cười nâng chén.
Ngải Lệ Tư có chút lo lắng trong rượu này có bỏ mê dược. Đối diện với ánh mắt của Mai Lệ Đặc, Ngải Lệ Tư đành nâng chén rượu lên, chỉ khẽ nhấp môi một chút.
Mai Lệ Đặc cũng không ép buộc, nói sang chuyện khác: "Ngải Lệ Tư, nàng đã đính hôn với Tạp Lam, đối với Đức Bố Tư gia tộc cũng biết một số chuyện. Nàng đã biết chuyện bọn họ buôn lậu chưa?"
"Không biết, ta nghĩ Tạp Lam chàng không buôn lậu." Ngải Lệ Tư vội vàng đáp, "Mai Lệ Đặc đại nhân, Đức Bố Tư gia tộc rất giàu có, ta nghĩ bọn họ sẽ không đi buôn lậu."
Mai Lệ Đặc cười nhạo báng nhìn Ngải Lệ Tư: "Chuyện này khó nói lắm."
"A!"
Mai Lệ Đặc tựa hồ như trông thấy đồ vật gì, duỗi thân ra trước mặt Ngải Lệ Tư. Thậm chí mặt y chỉ còn cách mặt Ngải Lệ Tư có 10 cm. Ngải Lệ Tư kinh hoàng vội vàng né tránh.
"Đừng nhúc nhích." Mai Lệ Đặc ngữ khí mang theo tia mệnh lệnh quát lên.
Thanh âm của Mai Lệ Đặc lệnh cho Ngải Lệ Tư ngồi yên một chỗ, nàng cảm thấy bị gò bó. Mai Lệ Đặc cẩn thận nhìn mái tóc Ngải Lệ Tư, sau đó cúi đầu nhìn nàng. Một cái cúi đầu, Mai Lệ Đặc chỉ còn cách mặt Ngải Lệ Tư có vài cm mà thôi. Ngải Lệ Tư vội vàng lùi đầu về phía sau một chút. Thấy cảnh này, Mai Lệ Đặc cười, đoạn ngồi lại vị trí của mình, bất đắc dĩ thở dài một tiếng: "Vừa rồi ta thấy trên đầu nàng có một sợi bạc, đáng tiếc nàng lại nhúc nhích, khiến ta tìm lại không thấy đâu nữa."kien
Ngải Lệ Tư trong lòng không khỏi bối rối. Nàng cùng La Lâm ở chung một chỗ, mỗi ngày nhàm chán rời giường đều để đối phương buộc tóc, cũng thường xuyên tìm tóc bạc. La Lâm còn nói rất hâm mộ Ngải Lệ Tư, một sợi tóc bạc đều tìm không được. La Lâm mỗi ngày đều không tìm được sợi tóc bạc nào, Mai Lệ Đặc làm sao có thể phát hiện? Chỉ là Ngải Lệ Tư không dám nói ra.
"Ngải Lệ Tư, nàng còn trẻ, không nên giận giữ, phiền não, sẽ mau già, sẽ có tóc bạc." Mai Lệ Đặc quan tâm nói.
Ngải Lệ Tư chỉ lẳng lặng ngồi nghe. Mai Lệ Đặc bỗng di chuyển cái ghế hướng sang bên cạnh Ngải Lệ Tư, sau đó ánh mắt dừng lại trên người nàng: "Ngải Lệ Tư, nàng lớn lên thực sự rất xinh đẹp, mang một loại khí chất tuyệt mỹ thực động lòng người."
Ngải Lệ Tư không khỏi có chút xấu hổ khó chịu.
Mai Lệ Đặc chuyển thân một chút, tiếp tục sấn tới bên bên nàng: "Ngải Lệ Tư, thê tử của ta chỉ biết hâm mộ hư danh, vẻ ngoài dung tục, nhưng nàng so với bọn họ lại bất đồng, thực sự nàng biết không? Lần đầu tiên nhìn thấy nàng, ta đã bị nàng làm cho rung động."
"Ta rất hối hận, hối hận tai sao đã cưới mấy người đàn bà đó." Mai Lệ Đặc đột nhiên đưa tay nắm lấy tay Ngải Lệ Tư, trừng mắt ra lệnh cho Ngải Lệ Tư. Y tiếp tục nhìn nàng: "Ngải Lệ Tư, nếu ta nói cho nàng biết, tại chỗ sâu kín trong đáy lòng ta đã yêu thương nàng, thích nàng, nàng có tin không?"
Ngải Lệ Tư vội vàng đứng dậy. Nhưng Mai Lệ Đặc vẫn nắm chặt lấy tay nàng.
"Mai Lệ Đặc đại nhân, ta là vị hôn thê của Tạp Lam!" Ngải Lệ Tư cuống quýt, dùng sức hai, ba lần cố gắng mới rút được tay về.
Mai Lệ Đặc cười nhìn nàng: "Chỉ mới là vị hôn thê thôi mà, còn chưa có kết hôn, nàng hoàn toàn có thể gả cho người khác, Tạp Lam tên tiểu hài tử này sao hiểu được cái gì là tình thú?" Mai Lệ Đặc tới gần Ngải Lệ Tư nói. Ngải Lệ Tư không ngừng bước lùi về phía sau, nhưng trong lúc kinh hoảng nàng không phát hiện ra rằng, nàng đã bị Mai Lệ Đặc bức bách vừa vặn hướng tới phía bên giường.
"Ngải Lệ Tư, ta thực sự là thích nàng. Ta thề!" Mai Lệ Đặc thâm tình nhìn Ngải Lệ Tư.
Y không có nói dối, sau khi nhìn thấy thạch điêu 'Mộng Tỉnh', lại nhìn thấy chính Ngải Lệ Tư, y thực lòng thích Ngải Lệ Tư. Có điều loại tình cảm này chỉ là loại chiếm hữu tình dục mà thôi.
"Mai Lệ Đặc đại nhân!" Ngải Lệ Tư có chút bối rối.
Đột nhiên.
Hai chân đụng vào mép giường, cả người ngã nhào ra giường. Trên mặt Mai Lệ Đặc lộ vẻ tươi cười, lập tức nhào tới Ngải Lệ Tư, cả thân thể cơ hồ dán lên người nàng: "Ngải Lệ Tư, nữ thần của ta, nàng hãy thỏa mãn nguyện vọng say mê của ta với nàng, ta cũng sẽ thỏa mãn nguyện vọng của nàng, giúp nàng rửa sạch oan khuất cho Đức Bố Tư gia tộc."
"Rửa sạch oan khuất?" Ngải Lệ Tư nghe Mai Lệ Đặc nói đến đó, trong đầu liền hiện lên cảnh lúc trước cùng Lâm Lôi trong tiểu quán, vào thời khắc hai người rơi vào trạng thái kích tình triền miên, nàng cố ngăn những tràng cảnh về Lâm Lôi. Sự trong sạch của chính mình như thế nào mà lại có thể cho người trước mặt như vậy?
"Nữ thần, ta tới đây." Tiếng Mai Lệ Đặc nhẹ nhàng tựa như có thể thôi miên được người khác.
"Không! Không!" Ngải Lệ Tư rút mạnh thanh trủy thủ bên hông ra, trực tiếp hướng tới Mai Lệ Đặc đâm tới. Đồng thời, một mũi Địa đột thương nhắm Mai Lệ Đặc từ mặt đất đâm tới.
Ngải Lệ Tư dù sao cũng là Địa hệ ma pháp sư!
Có điều Mai Lệ Đặc cũng là một chiến sĩ cao thủ, cả người phản ứng rất linh mẫn, thân thể cực nhanh lóe lên chuyển qua bên cạnh, đồng thời tung ra 3 chưởng hướng tới tay cầm trủy thủ của Ngải Lệ Tư. Ngải Lệ Tư toàn thân lập tức chuyển qua một bên, hướng phía cưa chạy tới.
Mai Lệ Đặc thân hình vừa động đã chắn trước cửa, cười nhạo nhìn nàng: "Ngải Lệ Tư, nàng muốn phản kháng ư? Bằng vào thực lực ma pháp sư của nàng và thanh trủy thủ mà cũng muốn phản kháng ư?"
"Mai Lệ Đặc đại nhân, ngài hãy để cho ta đi." Ngải Lệ Tư lúc này có chút kiên quyết.
"Nàng không muốn cứu Đức Bố Tư gia tộc sao? Không muốn cứu vị hôn phu của nàng sao?" Mai Lệ Đặc đặt câu hỏi.
Ngải Lệ Tư vẻ mặt quả quyết, cắn răng đáp: "Cho dù có cứu cũng không phải cứu như thế này, ngài là đồ cầm thú!"
"Cầm thú?" Mai Lệ Đặc sắc mặt đại biến cười lạnh: "Vốn ta còn muốn một chút tình thú, nhưng mà nàng không xứng được như vậy, ta cầm thú cho nàng xem, xem đi."
Ngải Lệ Tư sắc mặt trắng bệch. "Mai Lệ Đặc, ngài đừng ép người quá đáng." Ngải Lệ Tư kinh hoảng vội vàng thối lui về phía sau, đồng thời đá cái ghế về phía Mai Lệ Đặc.
Mai Lệ Đặc một quyền dễ dàng đập nát cái ghế. "Nàng đừng hòng phản kháng, nơi này là phủ đệ của ta." Mai Lệ Đặc cười nhẹ nói.
Ngải Lệ Tư nhìn y từng bước tới gần, cắn răng điên cuồng hét: "Mai Lệ Đặc, ngài đừng quên ta từng là nữ nhân của Lâm Lôi!"
Một câu nói này làm cho Mai Lệ Đặc nhất thời dừng lại.
Ngải Lệ Tư thực sự không muốn nói như vậy. Nàng biết hành vi lúc trước của mình đã gây ra tổn thương rất lớn đối với Lâm Lôi. Nàng không nghĩ sẽ cùng Lâm Lôi liên lạc lại. Nhưng lúc này nàng không còn biện pháp nào khác.
"Lâm Lôi?" Mai Lệ Đặc đứng yên tại chỗ nhíu mày.
Ngải Lệ Tư cắn môi, nhìn y: "Mai Lệ Đặc, hôm nay ta có thể coi như chưa có chuyện gì phát sinh, nhưng nếu ngài tiếp tục quá đáng, đừng trách ta không nể mặt, ta tin ngài biết ảnh hưởng của Lâm Lôi trên đại lục."
Mai Lệ Đặc nhìn Ngải Lệ Tư trước mắt. Y thực sự rất say mê Ngải Lệ Tư trước mắt, nhưng y cũng biết rằng Lâm Lôi cùng Ngải Lệ Tư có quan hệ rất đặc biệt. Từ thạch điêu 'Mộng Tỉnh' có thể nhìn ra được tình cảm của Lâm Lôi đối với Ngải Lệ Tư. Lâm Lôi này đối với Ngải Lệ Tư là một tấm chân tình, nếu để Lâm Lôi biết ... Mai Lệ Đặc không khỏi đau đầu một trận.
Lâm Lôi rất khó đối phó! Bây giờ ảnh hưởng của Lâm Lôi rất mạnh. Mai Lệ Đặc y cũng chỉ là công tước của Phân Lai vương quốc mà thôi, đối với Quang Minh giáo đình mà nói, bãi miễn địa vị Quốc vương của một vương quốc còn có chút khó khăn, nhưng đối phó với một quý tộc của một vương quốc là 1 chuyện rất dễ dàng, không cần phải lo lắng. Trong tương lai, chỉ sợ Lâm Lôi địa vị ngày càng cao, đây chính là nguyên nhân khiến các quý tộc tại Phân Lai vương quốc không ai dám thi triển thủ đoạn với Lâm Lôi, đồng thời cũng muốn lấy lòng nên đối với Lâm Lôi vô cùng lịch sự nhã nhặn.
"Ài ..." Mai Lệ Đặc thở dài một hơi, "Ngải Lệ Tư, sâu thẳm trong lòng ta thực sự thích nàng, cứ nghĩ đến nàng là đầu óc ta lại không còn tỉnh táo nữa." Mai Lệ Đặc cười cầu hòa: "Xin lỗi, ta bây giờ đã tỉnh táo lại, nàng nếu không có cảm giác với ta, ta cũng sẽ không ép buộc nàng."kien
"Mai Lệ Đặc đại nhân, vậy ta xin đi trước." Ngải Lệ Tư rất nhanh lẻn đến của phòng mở cửa xông ra ngoài. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://truyenfull.vn
Nhìn Ngải Lệ Tư rời đi rồi, bộ dạng hối hận xin lỗi vừa rồi của Mai Lệ Đặc hoàn toàn biến mất, ánh mắt sắc bén, khuôn mặt bao trùm một tầng sương lạnh, hừ lạnh một tiếng: "Hừ, nữ nhân xấu xa!"
Khi Ngải Lệ Tư trở lại phủ đệ Đức Bố Tư gia tộc, ngày đã thay bằng đêm đen, lúc này tại phòng khách, toàn bộ Đức Bố Tư gia tộc đều tụ tập dùng bữa, chỉ là không khí không được tốt, dù sao gia tộc lúc nào cũng có thể bị tiêu diệt.
"Ngải Lệ Tư đã trở về?" Đột nhiên La Lâm thấy Ngải Lệ Tư từ cửa chạy vào.
Bọn người Ni Mễ Tư đều đứng dậy. "Sao mà nhanh vậy?" Ni Mễ Tư nhướng mày. Ngải Lệ Tư trở về quá nhanh, vượt qua phỏng đoán của ông ta. "Ngải Lệ Tư cùng ăn cơm nhé." La Lâm lập tức hô lên.
Ngải Lệ Tư đi tới hành lang phòng khách, nhìn thoáng qua người trong phòng khách, đoạn xin lỗi: "Ta thân thể không được thoải mái, ta về nghỉ ngơi trước đây." Giọng càng về sau càng nhỏ dần. La Lâm cảm thấy ngữ khí của Ngải Lệ Tư có chút không bình thường. "Ta đi xem Ngải Lệ Tư thế nào." Nàng quay về phía mọi người cười, liền rời khỏi phòng khách. Chỉ Ni Mễ Tư nhíu mày nghi hoặc.
oOo
Tại phòng của Ngải Lệ Tư và La Lâm.
Ngải Lệ Tư vừa vào phòng, lập tức nhào lên giường. Nước mắt rốt cuộc không ngăn được nữa ào ào chảy xuống, trong lòng vô cùng ủy khuất. "Ta đã làm cái gì vậy? Chúa ơi, người tại sao lại trừng phạt con như vậy?" Ngải Lệ Tư trong lòng phẫn nộ hét lên. "Ta không mong muốn cái gì xa hoa, ta chỉ muốn một cuộc sống bình yên, muốn cha mẹ ta được sống bình yên, tại sao? Tại sao người lại trừng phạt ta như vậy?" Ngải Lệ Tư đáy lòng đầy tủi thân.
Đức Bố Tư gia tộc có thể bị tiêu diệt, nhưng điều này thì có liên quan gì tới nàng? Tại sao cuối cùng lại muốn nàng phải ứng phó với Mai Lệ Đặc? Thậm chí còn bức bách nàng nói ra "Ta đã từng là nữ nhân của Lâm Lôi", để những lời này này rời khỏi miệng đối với Ngải Lệ Tư mà nói là cực kỳ khó khăn. Nàng thực sự không muốn nói ra!
"Ngải Lệ Tư tỷ tỷ, người làm sao vậy?" La Lâm vừa tiến vào phòng liền thấy Ngải Lệ Tư không ngừng khóc, thấm đẫm cả chiếc giường, La Lâm có chút kinh hoảng lo lắng. Nàng lập tức đỡ Ngải Lệ Tư dậy, "Đừng khóc, đừng khóc, có chuyện gì nói với ta, nói với ta đây."
Ngải Lệ Tư lập tức quay đầu, nhào vào lòng La Lâm khóc càng lớn hơn. Không ai an ủi còn tốt, có một người an ủi Ngải Lệ Tư càng cảm thấy thêm ủy khuất. La Lâm phải an ủi gần nửa giờ, Ngải Lệ Tư mới bình tĩnh lại được một chút.
"Ngải Lệ Tư tỷ tỷ, đã xảy ra chuyện gì, người hãy nói cho ta biết." La Lâm nhìn Ngải Lệ Tư.
Ngải Lệ Tư hít sâu một hơi mới chậm rãi nói hết những ủy khuất trong lòng: "La Lâm muội muội, muội cũng biết tình huống bây giờ của Đức Bố Tư gia tộc. Ngày hôm qua khi nhị gia gia trở về, ông ta một mình nói chuyện với ta, ông ta muốn ta ..." La Lâm càng nghe càng cảm thấy phẫn nộ. Vì hành vi của Ni Mễ Tư mà cảm thấy tức giận, vì Ngải Lệ Tư mà cảm thấy ông ta thực đáng khinh, vì hành vi cầm thú của Mai Lệ Đặc mà cảm tháy phẫn nộ, đồng thời cũng cảm thấy đồng tình với Ngải Lệ Tư.
"Ta không quản, cũng không muốn quản, ta chỉ muốn một cuộc sống bình lặng thôi." Ngải Lệ Tư thổn thức nói. La Lâm mấy ngày nay cũng vì Đức Bố Tư gia tộc mà cũng đi hỏi thăm nhiều nơi, nhưng theo lời Ngải Lệ Tư, trong lòng nàng cũng đã hiểu được một chút.
"Ngải Lệ Tư tỷ tỷ, đừng thương tâm quá. Mặc kệ như thế nào, người tuyệt đối không thể bị Mai Lệ Đặc kia hủy diệt sự trong sạch được." La Lâm an ủi nói. Ngải Lệ Tư gật gật đầu.
"Nhưng, chúng ta cũng nên bàn biện pháp cứu Tạp Lam." La Lâm nói tiếp, "Dù sao Tạp Lam cũng là vị hôn phu của chúng ta." Ngải Lệ Tư cũng muốn cứu Tạp Lam, nhưng nàng không có biện pháp.
"Chúng ta có duy nhất một biện pháp." La Lâm nhìn về phía Ngải Lệ Tư, "Chỉ là không biết Ngải Lệ Tư tỷ tỷ có nguyện ý làm hay không thôi."
"La Lâm ..." Ngải Lệ Tư nhìn về phía La Lâm, trong lòng nàng đã biết biện pháp đó.
"Đúng, người đi cầu xin Lâm Lôi giúp đỡ. Hôm nay người đã nói ra tên Lâm Lôi, Mai Lệ Đặc cũng không dám động tới người. Rất hiển nhiên Lâm Lôi có sức ảnh hưởng rất lớn, theo ta được biết Lâm Lôi chẳng những có quan hệ với Quang Minh giáo đình, mà còn có cả quan hệ với Đạo Sâm thương hội. Ngay cả Khắc Lai Đức bệ hạ đối với Lâm Lôi cũng không coi như thần tử, mà ngược lại như là bằng hữu. Nếu Lâm Lôi chịu ra mặt, việc cứu Tạp Lam có hy vọng rất lớn."
Nếu nói tại Phân Lai vương quốc ai có ảnh hưởng lớn nhất, không nghi ngờ gì đó chính là Lâm Lôi, ngay cả Tả tướng, Hữu tướng cũng không thể so sánh với Lâm Lôi. Bởi vì hiển nhiên thấy được, Lâm Lôi trong tương lai là nhân vật cao cấp của Quang Minh giáo đình. Bây giờ tuyệt đối là đối tượng bồi dưỡng của Quang Minh giáo đình. Vì Lâm Lôi, hai vị Hồng y đại giáo chủ đã đều đích thân đến bái kiến phụ thân Lâm Lôi. Qua đó có thể thấy được sự coi trọng của bọn họ đối với Lâm Lôi như thế nào.
"Lâm Lôi đại ca?" Ngải Lệ Tư tâm tình rất phức tạp. Trên thực tế trong lòng nàng cũng biết được chỉ còn có mỗi biện pháp này, nhưng nàng không muốn nghĩ đến, nàng thực sự không muốn tới xin Lâm Lôi giúp đỡ. Nàng cảm thấy rằng, nàng không có tư cách tới cầu xin Lâm Lôi. Nàng biết, nàng đã gây ra tổn thương rất lớn cho Lâm Lôi, đặc biệt là khi nhìn thạch điêu 'Mộng Tỉnh'. Ngải Lệ Tư hiểu được Lâm Lôi yêu nàng rất sâu sắc, ít nhất là từng yêu rất sâu sắc.
Nàng không còn mặt mũi nào để đi gặp mặt!
"Ngải Lệ Tư tỷ tỷ, ta hiểu được nỗi khổ tâm của tỷ." La Lâm nằm gối trên tay Ngải Lệ Tư nói, "Nhưng mà, Ngải Lệ Tư tỷ tỷ, Tạp Lam đại ca cùng phụ thân chàng có thể bị giết. Xin người, chịu ủy khuất một chút, chí ít Lâm Lôi cũng không như lão Mai Lệ Đặc kia."
Ngải Lệ Tư trong lòng rất thống khổ.
"Không còn mặt mũi? Thể diện của ta là quan trọng hay tính mạng Tạp Lam đại ca và phụ thân hắn quan trọng?" Ngải Lệ Tư trong lòng trách vấn chính mình, nàng không có sự lựa chọn.
"Ngải Lệ Tư tỷ tỷ." La Lâm dùng ánh mắt cầu khẩn nhìn nàng.
Ngải Lệ Tư hít sâu một hơi, cố gắng làm cho mình bình tĩnh nhìn về phía La Lâm gật đầu đáp: "Được rồi, ngày mai ta sẽ đi gặp Lâm Lôi đại ca."
 
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại