Bản Chép Tay Tâm Nguyện Của Nữ Phụ
Chương 135: Ở chung ba mươi ngày với quỷ (19)
Đầu óc Quý Lạc còn chưa kịp chuyển động, cả người đã bị bế lên, vài giây sau, cô liền bị đặt ở trên giường trong phòng mình.
Thân thể Úc Trầm cũng theo đó mà đè lên, vẻ mặt của hắn mang theo một chút ẩn nhẫn cùng động tình, trong ánh mắt hiện lên ánh sáng nóng rực làm Quý Lạc không dám nhìn thẳng hắn.
Hắn cúi người xuống, ở bên tai Quý Lạc nhẹ nhàng nói: “Anh coi như là em đồng ý rồi."
Sau đó liền vung tay lên, bức màn tự động đóng lại, trong phòng lập tức thành một mảnh đen nhánh.
Loại không khí này liền giảm bớt đi sự xấu hổ của Quý Lạc, nhưng cô lại càng thêm khẩn trương, bởi vì không nhìn thấy được đối phương, nên cô không biết giờ phút này biểu tình trên mặt đối phương rốt cuộc là như thế nào, nhưng cô biết, Úc Trầm nhất định nhìn thấy rõ ràng, bao gồm đỏ ửng trên mặt cô hiện tại, nhất định hắn đều thấy được.
Úc Trầm đặt tay ở trên cổ Quý Lạc, nhẹ nhàng vuốt ve, mang đến một chuỗi cảm giác rùng mình, thân thể Quý Lạc nhè nhẹ run, ngay sau đó, cô liền cảm giác tay hắn đang dần dần trượt xuống, Quý Lạc vội vàng bắt lấy tay hắn, hắn tính trấn an mà nhéo cô một cái, sau đó nhẹ nhàng tránh tay cô ra, không chút do dự cởi bỏ quần áo cô.
Bởi vì không nhìn thấy, Quý Lạc càng trở nên mẫn cảm hơn, bao gồm tay hắn mơn trớn mặt cô, cổ cô, cuối cùng tới cái bụng nhỏ của cô.
Tay hắn giống như là đang du tẩu, tới chỗ nào, đều làm Quý Lạc khó chịu, khó chịu đến dày vò.
Nhưng mà còn chưa có xong, giây tiếp theo, ngón tay thon dài của Úc Trầm trực tiếp dừng ở trên hai cánh thịt hoa của cô.
"Ưm....."
Quý Lạc khó nhịn mà hừ ra tiếng, động tác của Úc Trầm không nhanh không chậm, hắn cũng không muốn làm bị thương cô, chỉ là thử chậm rãi xâm nhập, sau đó nhìn phản ứng trên mặt cô, nếu cô có một tia thống khổ, hắn liền sẽ làm chậm lại.
Cuối cùng sau vài cái, Quý Lạc liền cảm thấy một chút đau đớn, vừa muốn kêu ra tiếng, Úc Trầm liền trực tiếp cúi người hôn lên môi cô, hắn trằn trọc liếm mút gặm cắn ở trên cánh môi mềm mại của cô, mà từ trong cổ họng cô còn hừ nhẹ hai tiếng, giống như một con thú nhỏ đang lâm vào tình cảnh khó khăn.
Mà động tác trên tay hắn cũng không có dừng lại, ngược lại dần dần nhanh hơn.
Quý Lạc cảm thấy giữa hai chân có thứ gì đấy ẩm ướt đang chảy ra, cô có chút khó nhịn mà kẹp chân lại, trên chóp mũi thấm ra một ít mồ hôi.
Úc Trầm phảng phất cũng nhịn không nổi, hắn cởi quần áo, giữ chặt tay Quý Lạc, dẫn dắt tay cô sờ qua ngực hắn, phần eo hắn, mãi cho đến khi sờ tới một vật nóng rực, ngón tay Quý Lạc không khỏi cuộn tròn lại.
“Anh nhịn không nổi, Lạc Lạc, cho anh được không?"
Giờ phút này ánh mắt Quý Lạc đã mê ly, theo bản năng liền gật đầu, giây tiếp theo, đau đớn bỗng lan khắp toàn thân, khóe mắt cô nhịn không được mà tràn ra vài giọt nước mắt, Úc Trầm tức khắc vô cùng đau lòng, hắn không nghĩ tới sẽ đau như vậy.
Hắn ôn nhu mà hôn lên nước mắt ở khóe mắt Quý Lạc, nghĩ muốn rời khỏi thân thể cô, Quý Lạc làm sao mà không hiểu được tâm tư của hắn, nhưng cô cũng không phải là người từ bỏ giữa chừng.
Vì thế cô ôm lấy eo hắn, nhịn xuống đau đớn rồi nói: “Đã làm liền phải làm cho xong."
Ánh mắt Úc Trầm căng thẳng, động tác dần dần nhanh hơn.
“Tê......"
Kết cục của chuyện quá mức tùy hứng chính là đau, tuy rằng vị diện lúc trước cũng từng có loại chuyện này, nhưng dù sao lúc đó cũng là thời điểm cô không thanh tỉnh, lúc này đây cô hoàn toàn tỉnh táo mà đón nhận, cho nên cảm thấy rất đau.
Nhưng mà thời điểm cô tỉnh dậy, lại phát hiện bản thân đang ở trong quan tài của Úc Trầm, bởi vì quan tài tản ra hương khí đặc trưng trên người Úc Trầm, Quý Lạc tức khắc không còn sợ hãi.
Úc Trầm thấy cô tỉnh, liền đi tới, Quý Lạc lúc này mới nhớ tới cái gì, trực tiếp bò từ trong quan ra, chạy đến bên người hắn, vui vẻ hỏi: “Anh khỏe lại rồi?"
“Ừm."
Úc Trầm một bên trả lời một bên bế cô lên, khiến cô có thể nhẹ nhàng chút.
Thân thể Úc Trầm cũng theo đó mà đè lên, vẻ mặt của hắn mang theo một chút ẩn nhẫn cùng động tình, trong ánh mắt hiện lên ánh sáng nóng rực làm Quý Lạc không dám nhìn thẳng hắn.
Hắn cúi người xuống, ở bên tai Quý Lạc nhẹ nhàng nói: “Anh coi như là em đồng ý rồi."
Sau đó liền vung tay lên, bức màn tự động đóng lại, trong phòng lập tức thành một mảnh đen nhánh.
Loại không khí này liền giảm bớt đi sự xấu hổ của Quý Lạc, nhưng cô lại càng thêm khẩn trương, bởi vì không nhìn thấy được đối phương, nên cô không biết giờ phút này biểu tình trên mặt đối phương rốt cuộc là như thế nào, nhưng cô biết, Úc Trầm nhất định nhìn thấy rõ ràng, bao gồm đỏ ửng trên mặt cô hiện tại, nhất định hắn đều thấy được.
Úc Trầm đặt tay ở trên cổ Quý Lạc, nhẹ nhàng vuốt ve, mang đến một chuỗi cảm giác rùng mình, thân thể Quý Lạc nhè nhẹ run, ngay sau đó, cô liền cảm giác tay hắn đang dần dần trượt xuống, Quý Lạc vội vàng bắt lấy tay hắn, hắn tính trấn an mà nhéo cô một cái, sau đó nhẹ nhàng tránh tay cô ra, không chút do dự cởi bỏ quần áo cô.
Bởi vì không nhìn thấy, Quý Lạc càng trở nên mẫn cảm hơn, bao gồm tay hắn mơn trớn mặt cô, cổ cô, cuối cùng tới cái bụng nhỏ của cô.
Tay hắn giống như là đang du tẩu, tới chỗ nào, đều làm Quý Lạc khó chịu, khó chịu đến dày vò.
Nhưng mà còn chưa có xong, giây tiếp theo, ngón tay thon dài của Úc Trầm trực tiếp dừng ở trên hai cánh thịt hoa của cô.
"Ưm....."
Quý Lạc khó nhịn mà hừ ra tiếng, động tác của Úc Trầm không nhanh không chậm, hắn cũng không muốn làm bị thương cô, chỉ là thử chậm rãi xâm nhập, sau đó nhìn phản ứng trên mặt cô, nếu cô có một tia thống khổ, hắn liền sẽ làm chậm lại.
Cuối cùng sau vài cái, Quý Lạc liền cảm thấy một chút đau đớn, vừa muốn kêu ra tiếng, Úc Trầm liền trực tiếp cúi người hôn lên môi cô, hắn trằn trọc liếm mút gặm cắn ở trên cánh môi mềm mại của cô, mà từ trong cổ họng cô còn hừ nhẹ hai tiếng, giống như một con thú nhỏ đang lâm vào tình cảnh khó khăn.
Mà động tác trên tay hắn cũng không có dừng lại, ngược lại dần dần nhanh hơn.
Quý Lạc cảm thấy giữa hai chân có thứ gì đấy ẩm ướt đang chảy ra, cô có chút khó nhịn mà kẹp chân lại, trên chóp mũi thấm ra một ít mồ hôi.
Úc Trầm phảng phất cũng nhịn không nổi, hắn cởi quần áo, giữ chặt tay Quý Lạc, dẫn dắt tay cô sờ qua ngực hắn, phần eo hắn, mãi cho đến khi sờ tới một vật nóng rực, ngón tay Quý Lạc không khỏi cuộn tròn lại.
“Anh nhịn không nổi, Lạc Lạc, cho anh được không?"
Giờ phút này ánh mắt Quý Lạc đã mê ly, theo bản năng liền gật đầu, giây tiếp theo, đau đớn bỗng lan khắp toàn thân, khóe mắt cô nhịn không được mà tràn ra vài giọt nước mắt, Úc Trầm tức khắc vô cùng đau lòng, hắn không nghĩ tới sẽ đau như vậy.
Hắn ôn nhu mà hôn lên nước mắt ở khóe mắt Quý Lạc, nghĩ muốn rời khỏi thân thể cô, Quý Lạc làm sao mà không hiểu được tâm tư của hắn, nhưng cô cũng không phải là người từ bỏ giữa chừng.
Vì thế cô ôm lấy eo hắn, nhịn xuống đau đớn rồi nói: “Đã làm liền phải làm cho xong."
Ánh mắt Úc Trầm căng thẳng, động tác dần dần nhanh hơn.
“Tê......"
Kết cục của chuyện quá mức tùy hứng chính là đau, tuy rằng vị diện lúc trước cũng từng có loại chuyện này, nhưng dù sao lúc đó cũng là thời điểm cô không thanh tỉnh, lúc này đây cô hoàn toàn tỉnh táo mà đón nhận, cho nên cảm thấy rất đau.
Nhưng mà thời điểm cô tỉnh dậy, lại phát hiện bản thân đang ở trong quan tài của Úc Trầm, bởi vì quan tài tản ra hương khí đặc trưng trên người Úc Trầm, Quý Lạc tức khắc không còn sợ hãi.
Úc Trầm thấy cô tỉnh, liền đi tới, Quý Lạc lúc này mới nhớ tới cái gì, trực tiếp bò từ trong quan ra, chạy đến bên người hắn, vui vẻ hỏi: “Anh khỏe lại rồi?"
“Ừm."
Úc Trầm một bên trả lời một bên bế cô lên, khiến cô có thể nhẹ nhàng chút.
Tác giả :
Nhung Y