Bách Thảo Chiết
Quyển 1 - Chương 26
Chương thứ hai mươi sáu
Nhìn đến bộ dáng Lạc Ngọc khó có thể nhẫn nại thêm, Huyền Kì Dịch ‘nhân từ’ vươn tay lộng hai khỏa hồng nhị trước ngực Lạc Ngọc, tuy rằng giảm bớt trướng đau nhưng cảm giác tê dại lại truyền đến làm cho Lạc Ngọc khó kìm lòng.
‘Ngô… đủ…’
Thanh âm Lạc Ngọc vì chìm trong *** trở nên ngọt lịm triền miên, hắn oán hận trùng mắt liếc Huyền Kì Dịch, nhưng lại khiến không khi càng thêm nóng. Một trận lạnh băng đột nhiên bao phủ lấy khỏa hồng nhị khiến Lạc Ngọc run lên lập tức biến thành hơi thở thỏa mãn.
Cổ khí lạnh khiến hai khỏa hồng nhị bỏng đau trước ngực tiêu thất không ít nhưng loại khoái cảm này cũng không kéo dài lâu. Đột nhiên lại thêm một cổ lạnh lẽo hàn khí xuyên thấu hồng nhị Lạc Ngọc nhất thời bị một loại trụy cảm sâu sắc tra tấn, nếu không phải giờ phút này hắn nằm thẳng nếu không sẽ chịu khoogn nổi sức nặng hồng nhị.
‘Quả nhiên thích hợp với ngươi.’
Nhìn khối ngọc thạch hồng nhạt xuyên qua hộng nhị Lạc Ngọc, Huyền Kì Dịch thực vừa lòng, hắn vươn tay nhẹ nhàng trêu đùa ngọc thạch, động tác này liền gay cho Lạc Ngọc khoái cảm thật lớn đánh sâu vào tâm cảm!
Sung sướng rên rỉ, hắn giờ phút này khoái cảm dâng tròa. Huyệt khẩu phấn hồng dưới thân cũng bị một ngón tay thâm nhập, hoa cúc hồng nhạt mềm mại chậm rãi thích ứng ngoại vật xâm chiếm, nội vách phấn hồng hết co rút lại khuếch trương, thật là tiêu diễm, làm cho Huyền Kì Dịch bình thường giỏi khống chế cũng nhịn không được hô hấp không thông.
‘Chẳng lẽ ngươi liền xông tới!?’
Hạ thể truyền đến đau đớn khiến hắn tức giận mắng Huyền Kì Dịch, mới khen hắn kỹ thuật hảo, lập tức liền bất hảo !? Nơi đó của nam nhân không thể sinh ra chất lỏng bôi trơn, phải dùng ngoại vật a!
‘Trẫm làm sao làm cho bảo bối khó chịu được,đương nhiên có chuẩn bị chu đáo.’
Lạc Ngọc vừa mới mở miệng y liền cười tủm tỉm xuất ra một cái bình nhỏ, khuynh đảm ở nửa người dưới của Lạc Ngọc.
‘Uy! Ngươi ….’
Cảm giác ướt sũng làm cho Lạc Ngọc kêu to lên, đồng thời hoài nghi, Huyền Kì Dịch y có phải hay không ngốc tới cực điểm, ngay cả trơn tề(chất bôt trơn, ta nghĩ thế) cũng không biết dùng đi!
Huyền Kì Dịch chỉ cười không nói, y hứng thú ngắn bộ dáng áo bạo của Lạc Ngọc, làm cho y cao hứng đứng lên. Đương nhiên hiện tại không phải thời điểm đùa giỡn, y thấy Lạc Ngọc đã muốn bùng phát liền không trêu hắn nữa mà chú tâm rà soát tình hình bên trong. Hạ thân vì *** ngẩng cao đầu bị khoang miệng ấm áp hàm trụ, sung sướng như thủy triều cắn nuốt Lạc Ngọc.
Huyền Kì Dịch cuối thấp đầu, răng nhanh cắn nhẹ phân thân nổi lên kinh mạch của Lạc Ngọc, đầu lưỡi linh mẫn liếm lộng bốn phía, cùng lúc ngón tay dính trơn dịch nhẹ nhàng tiến vào nơi sâu trong cúc huyệt, lộng xát nội vách mẫn cảm hơn người.
‘Nơi này của ngươi thực nóng, trẫm thật chờ mong khi tiến vào sẽ có bao nhiêu mất hồn.’
Huyền Kì Dịch chuyển động ngón tay, dùng lời tà mị kích thích Lạc Ngọc. nghe thế, hậu huyệt Lạc Ngọc nhất thời kẹp chặt lại, đem ngón tay Huyền Kì Dịch giáp chặt, khó có thể co rúm.
Huyền Kì Dịch sớm đoán được phản ứng của Lạc Ngọc, y cũng không rút ngón tay ra mà dùng tay kia đem hai chân Lạc Ngọc đặt lên vai y, nâng mông hắn lên, khiến cho nửa người dưới của hắn ly khai mặt giường.
Lạc Ngọc khẩn trương nhìn Huyền Kì Dịch, sợ hắn bắt đầu động nhưng y lại đưa đỉnh phân thân kề sát hoa cúc của hắn mà lộng sồ cúc(?). Lạc Ngọc liền liên tưởng đến nhiều hình thức dạy dỗ, đang lúc hắn lo lắng , y lại động.
Huyền Kì Dịch dùng đầu lưỡi liếm lộng cúc huyệt phiếm hồng thẹn thùng của hắn, hắn kinh ngạc nhìn Huyền KÌ Dịch. Y cư nhiên có thể làm ra hành động này, tuy rằng đối với huấn luyện sư là hắn cũng không có gì ngạc nhiên. Nhưng đay chính là thời đại phong kiến nha, cao cao tại thượng hoàng đé cư nhiên làm thế, làm cho hắn thật sự ngoài ý muốn!
Huyền Kì Dịch chuyên chú đùa giỡn huyệt khẩu nhắm chặt, dần dần, ngón tay không còn khó khăn trừu sáp, động khẩu dần nới lỏng, mà sồ cúc cũng chuyển biến thành màu đỏ, yêu dã lan tỏa.
Ngón tay thứ hai nhẹ nhàng len vào cúc huyệt một cách dễ dàng, Lạc Ngọc giật mình tưởng rằng y sẽ tiến vào cũng đã nín thở chuẩn bị lại giật mình một lần nữa.
Huyền Kì Dịch dùng hai ngón tay khuếch trương huyệt khẩu, đưa đầu lưỡi tiến vào dò xét!
Đầu lưỡi ẩm ướt thuận lợi tiến nhập cúc huyệt xử nữ mở khai, cũng tùy ý co rút tuyên bố mình tồn tại. Giờ phút này Lạc Ngọc lại có chút thất thần, thân thể hắn, bên trong so với bên ngoài lại càng mẫn cảm gấp bội!
Huyền Kì Dịch kiên nhẫn khai phá, nhưng vô phương khống chế *** chính y! Cố gắng toàn lực khắc chế, y trầm luân theo khoái cảm, lúc thanh tỉnh lúc lại say mê! Điểm mẫn cảm của Lạc Ngọc bị va chạm, lý trí bay mất hai chân hạ xuống bên hông Huyền Kì Dịch.
Huyền Kì Dịch liền rút ngón tay nhanh chóng đem dục vọng cứng rắn bừng bừng khí thế hung hắng đâm vào cơ thể Lạc Ngọc, phân thân của y ra vào cơ thể Lạc Ngọc rất nhanh mà hữu lực co rút mang đến khoái cảm mãnh liệt……
*máu mũi cuồng phun* khăn giấy khăn giấy của ta!!!!!!!
vừa edit vừa nhét khăn giấy vô mũi
Nhìn đến bộ dáng Lạc Ngọc khó có thể nhẫn nại thêm, Huyền Kì Dịch ‘nhân từ’ vươn tay lộng hai khỏa hồng nhị trước ngực Lạc Ngọc, tuy rằng giảm bớt trướng đau nhưng cảm giác tê dại lại truyền đến làm cho Lạc Ngọc khó kìm lòng.
‘Ngô… đủ…’
Thanh âm Lạc Ngọc vì chìm trong *** trở nên ngọt lịm triền miên, hắn oán hận trùng mắt liếc Huyền Kì Dịch, nhưng lại khiến không khi càng thêm nóng. Một trận lạnh băng đột nhiên bao phủ lấy khỏa hồng nhị khiến Lạc Ngọc run lên lập tức biến thành hơi thở thỏa mãn.
Cổ khí lạnh khiến hai khỏa hồng nhị bỏng đau trước ngực tiêu thất không ít nhưng loại khoái cảm này cũng không kéo dài lâu. Đột nhiên lại thêm một cổ lạnh lẽo hàn khí xuyên thấu hồng nhị Lạc Ngọc nhất thời bị một loại trụy cảm sâu sắc tra tấn, nếu không phải giờ phút này hắn nằm thẳng nếu không sẽ chịu khoogn nổi sức nặng hồng nhị.
‘Quả nhiên thích hợp với ngươi.’
Nhìn khối ngọc thạch hồng nhạt xuyên qua hộng nhị Lạc Ngọc, Huyền Kì Dịch thực vừa lòng, hắn vươn tay nhẹ nhàng trêu đùa ngọc thạch, động tác này liền gay cho Lạc Ngọc khoái cảm thật lớn đánh sâu vào tâm cảm!
Sung sướng rên rỉ, hắn giờ phút này khoái cảm dâng tròa. Huyệt khẩu phấn hồng dưới thân cũng bị một ngón tay thâm nhập, hoa cúc hồng nhạt mềm mại chậm rãi thích ứng ngoại vật xâm chiếm, nội vách phấn hồng hết co rút lại khuếch trương, thật là tiêu diễm, làm cho Huyền Kì Dịch bình thường giỏi khống chế cũng nhịn không được hô hấp không thông.
‘Chẳng lẽ ngươi liền xông tới!?’
Hạ thể truyền đến đau đớn khiến hắn tức giận mắng Huyền Kì Dịch, mới khen hắn kỹ thuật hảo, lập tức liền bất hảo !? Nơi đó của nam nhân không thể sinh ra chất lỏng bôi trơn, phải dùng ngoại vật a!
‘Trẫm làm sao làm cho bảo bối khó chịu được,đương nhiên có chuẩn bị chu đáo.’
Lạc Ngọc vừa mới mở miệng y liền cười tủm tỉm xuất ra một cái bình nhỏ, khuynh đảm ở nửa người dưới của Lạc Ngọc.
‘Uy! Ngươi ….’
Cảm giác ướt sũng làm cho Lạc Ngọc kêu to lên, đồng thời hoài nghi, Huyền Kì Dịch y có phải hay không ngốc tới cực điểm, ngay cả trơn tề(chất bôt trơn, ta nghĩ thế) cũng không biết dùng đi!
Huyền Kì Dịch chỉ cười không nói, y hứng thú ngắn bộ dáng áo bạo của Lạc Ngọc, làm cho y cao hứng đứng lên. Đương nhiên hiện tại không phải thời điểm đùa giỡn, y thấy Lạc Ngọc đã muốn bùng phát liền không trêu hắn nữa mà chú tâm rà soát tình hình bên trong. Hạ thân vì *** ngẩng cao đầu bị khoang miệng ấm áp hàm trụ, sung sướng như thủy triều cắn nuốt Lạc Ngọc.
Huyền Kì Dịch cuối thấp đầu, răng nhanh cắn nhẹ phân thân nổi lên kinh mạch của Lạc Ngọc, đầu lưỡi linh mẫn liếm lộng bốn phía, cùng lúc ngón tay dính trơn dịch nhẹ nhàng tiến vào nơi sâu trong cúc huyệt, lộng xát nội vách mẫn cảm hơn người.
‘Nơi này của ngươi thực nóng, trẫm thật chờ mong khi tiến vào sẽ có bao nhiêu mất hồn.’
Huyền Kì Dịch chuyển động ngón tay, dùng lời tà mị kích thích Lạc Ngọc. nghe thế, hậu huyệt Lạc Ngọc nhất thời kẹp chặt lại, đem ngón tay Huyền Kì Dịch giáp chặt, khó có thể co rúm.
Huyền Kì Dịch sớm đoán được phản ứng của Lạc Ngọc, y cũng không rút ngón tay ra mà dùng tay kia đem hai chân Lạc Ngọc đặt lên vai y, nâng mông hắn lên, khiến cho nửa người dưới của hắn ly khai mặt giường.
Lạc Ngọc khẩn trương nhìn Huyền Kì Dịch, sợ hắn bắt đầu động nhưng y lại đưa đỉnh phân thân kề sát hoa cúc của hắn mà lộng sồ cúc(?). Lạc Ngọc liền liên tưởng đến nhiều hình thức dạy dỗ, đang lúc hắn lo lắng , y lại động.
Huyền Kì Dịch dùng đầu lưỡi liếm lộng cúc huyệt phiếm hồng thẹn thùng của hắn, hắn kinh ngạc nhìn Huyền KÌ Dịch. Y cư nhiên có thể làm ra hành động này, tuy rằng đối với huấn luyện sư là hắn cũng không có gì ngạc nhiên. Nhưng đay chính là thời đại phong kiến nha, cao cao tại thượng hoàng đé cư nhiên làm thế, làm cho hắn thật sự ngoài ý muốn!
Huyền Kì Dịch chuyên chú đùa giỡn huyệt khẩu nhắm chặt, dần dần, ngón tay không còn khó khăn trừu sáp, động khẩu dần nới lỏng, mà sồ cúc cũng chuyển biến thành màu đỏ, yêu dã lan tỏa.
Ngón tay thứ hai nhẹ nhàng len vào cúc huyệt một cách dễ dàng, Lạc Ngọc giật mình tưởng rằng y sẽ tiến vào cũng đã nín thở chuẩn bị lại giật mình một lần nữa.
Huyền Kì Dịch dùng hai ngón tay khuếch trương huyệt khẩu, đưa đầu lưỡi tiến vào dò xét!
Đầu lưỡi ẩm ướt thuận lợi tiến nhập cúc huyệt xử nữ mở khai, cũng tùy ý co rút tuyên bố mình tồn tại. Giờ phút này Lạc Ngọc lại có chút thất thần, thân thể hắn, bên trong so với bên ngoài lại càng mẫn cảm gấp bội!
Huyền Kì Dịch kiên nhẫn khai phá, nhưng vô phương khống chế *** chính y! Cố gắng toàn lực khắc chế, y trầm luân theo khoái cảm, lúc thanh tỉnh lúc lại say mê! Điểm mẫn cảm của Lạc Ngọc bị va chạm, lý trí bay mất hai chân hạ xuống bên hông Huyền Kì Dịch.
Huyền Kì Dịch liền rút ngón tay nhanh chóng đem dục vọng cứng rắn bừng bừng khí thế hung hắng đâm vào cơ thể Lạc Ngọc, phân thân của y ra vào cơ thể Lạc Ngọc rất nhanh mà hữu lực co rút mang đến khoái cảm mãnh liệt……
*máu mũi cuồng phun* khăn giấy khăn giấy của ta!!!!!!!
vừa edit vừa nhét khăn giấy vô mũi
Tác giả :
Ám Vi Dạ Nguyệt