Bạch Nguyệt Quang Hương Hoa Nhài
Chương 66 Ức chế
Những gì Thẩm Thư Vân làm lần này chỉ là một cuộc tư vấn đơn giản, bởi vì không có điều trị nên không mất quá nhiều thời gian, không đến một giờ đã ra khỏi phòng. Ngay khi cửa được mở ra, Ninh Vãn lập tức từ trên ghế bật lên, lo lắng rụt rè nhìn Thẩm Thư Vân, nuốt nước bọt.
“Thế nào?" Câu này là hỏi bác sĩ đi theo Thẩm Thư Vân.
Bác sĩ cho cậu một ánh mắt ý bảo yên tâm: “Tình trạng của Thẩm tiên sinh đúng là ổn định hơn tôi tưởng tượng rất nhiều."
Ninh Vãn thở dài nhẹ nhõm một hơi, nhìn bác sĩ một cái biết ơn, đến khi bác sĩ rời đi, cậu xoa xoa mồ hôi ra đầy trong lòng bàn tay.
“Tôi đã nói không có việc gì rồi mà, là cậu làm chuyện bé xé ra to thôi."
Ninh Vãn sửng sốt, trong lòng lại cảm thấy khẽ nhói.
Đúng vậy, giữa hai người bọn họ, Thẩm Thư Vân luôn là người mạnh mẽ hơn, tính tình cũng cứng rắn hơn rất nhiều … Thẩm Thư Vân đã cho cậu quá nhiều bao dung và tha thứ. Trước đây, Ninh Vãn luôn muốn che chở mưa gió cho Thẩm Thư Vân, nhưng trên thực tế, Thẩm Thư Vân mới cột sống chống đỡ cho cậu, rời khỏi Thẩm Thư Vân, cậu hoàn toàn không thể đứng dậy, thậm chí không thể cất bước.
Thẩm Thư Vân đi tới chỗ Ninh Vãn, trầm giọng hỏi: “Có muốn trở về không?"
Ninh Vãn ngẩng đầu, đôi con ngươi nhìn chằm chằm Thẩm Thư Vân như biển mực, yên lặng khắc họa hình bóng người trước mắt, hồi lâu mới đáp: “Được."
Kỳ động dục Thẩm Thư Vân đột nhiên tới, hai người ai cũng không kịp trở tay.
Vì bận tư vấn tâm lý, Thẩm Thư Vân tính muộn mất một tuần, chờ đến khi anh phát hiện ra sai lầm này thì đã muộn.
Vào buổi chiều cuối tuần, Thẩm Thư Vân đi siêu thị gần đó, định mua một ít củ cải về nhà làm canh, lúc đầu thấy hai má nóng bừng tưởng là bị cảm nắng, anh cũng không quan tâm lắm cho đến khi ngồi trên xe, cảm giác vội vàng khô nóng quen thuộc bùng nổ trong cơ thể, Thẩm Thư Vân mới kinh ngạc phát hiện kỳ động dục lần này thế mà đã đến rồi —— mà anh còn chưa kịp chuẩn bị thuốc ức chế.
Nhưng cũng may trên người Thẩm Thư Vân còn có đánh dấu của Ninh Vãn, những người khác không thể ngửi thấy mùi tin tức tố nồng nặc sau gáy anh. Thẩm Thư Vân khó chịu kéo cổ áo một cái, để củ cải trắng trong tay xuống, lái vội về phía lối ra.
Hiện tại anh chỉ muốn rời khỏi chốn siêu thị đông đúc này.
Đến khi Thẩm Thư Vân về tới phòng ở, toàn thân đã phát run, đặc biệt là tay, run rẩy cắm vài lần, mới đưa chìa khóa cắm vào ổ khóa. Đến lúc rút chìa khóa bị rút ra, cánh cửa khẽ mở ra, Omega trong thời kỳ này cực kỳ mẫn cảm với tun tức tố bạn đời là Alpha, hương rượu Gin quen thuộc bay ra từ giữa khe hở.
Khát vọng âm thầm len lỏi trong máu, đốt cháy cả người Thẩm Thư Vân.
Lúc đó Ninh Vãn đang ở trong nhà ôm laptop gọi video mở cuộc họp với lãnh đạo cấp cao, nghe thấy tiếng đóng mở cửa thì khóe miệng không tự chủ được khẽ nhếch lên. Mấy vị lãnh đạo cấp cao đều là thân tín Ninh Vãn một tay dẫn dắt, trong lòng bọn họ đều biết rõ ràng, cấp trên lộ ra nụ cười này, kia chỉ có thể là do phu nhân về nhà, bằng không thật đúng là không ai có thể làm lão bản cười trong trường hợp này được.
“Được rồi, nói đến này thôi."
Ninh Vãn đã bắt đầu tâm viên ý mã, tâm tư phân hơn phân đã bay đến chỗ người kia rồi, vì thế phân phó vài câu, sau đó kết thúc cuộc họp. Nhưng thực mau, nụ cười của cậu đã dần cứng ngắc —— một mùi tin tức tố nồng đậm lan tới, cậu ngay lập tức hiểu rõ đã xảy ra cái gì!
Rốt cuộc tin tức tố Omega động dục kỳ, dù có sử dụng thuốc che giấu, cũng rất khó áp chế được.
Thẩm Thư Vân chống tường, hai chân đã bắt đầu nhũn ra run lên, anh hít một hơi thật sâu, nhìn Ninh Vãn đang đứng đực ra, cố gắng hết sức giữ giọng nói bình tĩnh: “Cậu…… Có thể giúp tôi lấy thuốc ức chế trong phòng ngủ được không? Tôi đặt ngay trên tủ đầu giường."
Nếu không phải là không đi được nữa, thì thật sự sẽ không mở miệng nhờ vả.
Ngọn lửa trong cơ thể omega sau khi bị tin tức tố tác động thì đột ngột trỗi dậy, lập tức đốt cháy cả thảo nguyên.
“Được." Giọng nói của Ninh Vãn khàn khàn trầm xuống, giống như đang cố gắng chịu đựng điều gì đó, “Anh chờ em."
Ninh Vãn đứng dậy khỏi ghế sô pha, bước nhanh về phía phòng ngủ của Thẩm Thư Vân, mùi tin tức tố làm bản năng trong thân thể bắt đầu gào thét, kêu cậu quay đầu lại chiếm hữu Omega kia…… Nhưng Ninh Vãn biết rõ giờ phút này đều không phải là thời cơ chính xác, nếu là nhất thời làm chuyện mất não, nói không chừng sẽ là kiếm củi ba năm thiêu một giờ, mà cảm tình bọn họ lại sẽ trở lại điểm xuất phát, cho nên Ninh Vãn cực lực vẫn duy trì sự lý trí cuối cùng này.
Hết chương 66
“Thế nào?" Câu này là hỏi bác sĩ đi theo Thẩm Thư Vân.
Bác sĩ cho cậu một ánh mắt ý bảo yên tâm: “Tình trạng của Thẩm tiên sinh đúng là ổn định hơn tôi tưởng tượng rất nhiều."
Ninh Vãn thở dài nhẹ nhõm một hơi, nhìn bác sĩ một cái biết ơn, đến khi bác sĩ rời đi, cậu xoa xoa mồ hôi ra đầy trong lòng bàn tay.
“Tôi đã nói không có việc gì rồi mà, là cậu làm chuyện bé xé ra to thôi."
Ninh Vãn sửng sốt, trong lòng lại cảm thấy khẽ nhói.
Đúng vậy, giữa hai người bọn họ, Thẩm Thư Vân luôn là người mạnh mẽ hơn, tính tình cũng cứng rắn hơn rất nhiều … Thẩm Thư Vân đã cho cậu quá nhiều bao dung và tha thứ. Trước đây, Ninh Vãn luôn muốn che chở mưa gió cho Thẩm Thư Vân, nhưng trên thực tế, Thẩm Thư Vân mới cột sống chống đỡ cho cậu, rời khỏi Thẩm Thư Vân, cậu hoàn toàn không thể đứng dậy, thậm chí không thể cất bước.
Thẩm Thư Vân đi tới chỗ Ninh Vãn, trầm giọng hỏi: “Có muốn trở về không?"
Ninh Vãn ngẩng đầu, đôi con ngươi nhìn chằm chằm Thẩm Thư Vân như biển mực, yên lặng khắc họa hình bóng người trước mắt, hồi lâu mới đáp: “Được."
Kỳ động dục Thẩm Thư Vân đột nhiên tới, hai người ai cũng không kịp trở tay.
Vì bận tư vấn tâm lý, Thẩm Thư Vân tính muộn mất một tuần, chờ đến khi anh phát hiện ra sai lầm này thì đã muộn.
Vào buổi chiều cuối tuần, Thẩm Thư Vân đi siêu thị gần đó, định mua một ít củ cải về nhà làm canh, lúc đầu thấy hai má nóng bừng tưởng là bị cảm nắng, anh cũng không quan tâm lắm cho đến khi ngồi trên xe, cảm giác vội vàng khô nóng quen thuộc bùng nổ trong cơ thể, Thẩm Thư Vân mới kinh ngạc phát hiện kỳ động dục lần này thế mà đã đến rồi —— mà anh còn chưa kịp chuẩn bị thuốc ức chế.
Nhưng cũng may trên người Thẩm Thư Vân còn có đánh dấu của Ninh Vãn, những người khác không thể ngửi thấy mùi tin tức tố nồng nặc sau gáy anh. Thẩm Thư Vân khó chịu kéo cổ áo một cái, để củ cải trắng trong tay xuống, lái vội về phía lối ra.
Hiện tại anh chỉ muốn rời khỏi chốn siêu thị đông đúc này.
Đến khi Thẩm Thư Vân về tới phòng ở, toàn thân đã phát run, đặc biệt là tay, run rẩy cắm vài lần, mới đưa chìa khóa cắm vào ổ khóa. Đến lúc rút chìa khóa bị rút ra, cánh cửa khẽ mở ra, Omega trong thời kỳ này cực kỳ mẫn cảm với tun tức tố bạn đời là Alpha, hương rượu Gin quen thuộc bay ra từ giữa khe hở.
Khát vọng âm thầm len lỏi trong máu, đốt cháy cả người Thẩm Thư Vân.
Lúc đó Ninh Vãn đang ở trong nhà ôm laptop gọi video mở cuộc họp với lãnh đạo cấp cao, nghe thấy tiếng đóng mở cửa thì khóe miệng không tự chủ được khẽ nhếch lên. Mấy vị lãnh đạo cấp cao đều là thân tín Ninh Vãn một tay dẫn dắt, trong lòng bọn họ đều biết rõ ràng, cấp trên lộ ra nụ cười này, kia chỉ có thể là do phu nhân về nhà, bằng không thật đúng là không ai có thể làm lão bản cười trong trường hợp này được.
“Được rồi, nói đến này thôi."
Ninh Vãn đã bắt đầu tâm viên ý mã, tâm tư phân hơn phân đã bay đến chỗ người kia rồi, vì thế phân phó vài câu, sau đó kết thúc cuộc họp. Nhưng thực mau, nụ cười của cậu đã dần cứng ngắc —— một mùi tin tức tố nồng đậm lan tới, cậu ngay lập tức hiểu rõ đã xảy ra cái gì!
Rốt cuộc tin tức tố Omega động dục kỳ, dù có sử dụng thuốc che giấu, cũng rất khó áp chế được.
Thẩm Thư Vân chống tường, hai chân đã bắt đầu nhũn ra run lên, anh hít một hơi thật sâu, nhìn Ninh Vãn đang đứng đực ra, cố gắng hết sức giữ giọng nói bình tĩnh: “Cậu…… Có thể giúp tôi lấy thuốc ức chế trong phòng ngủ được không? Tôi đặt ngay trên tủ đầu giường."
Nếu không phải là không đi được nữa, thì thật sự sẽ không mở miệng nhờ vả.
Ngọn lửa trong cơ thể omega sau khi bị tin tức tố tác động thì đột ngột trỗi dậy, lập tức đốt cháy cả thảo nguyên.
“Được." Giọng nói của Ninh Vãn khàn khàn trầm xuống, giống như đang cố gắng chịu đựng điều gì đó, “Anh chờ em."
Ninh Vãn đứng dậy khỏi ghế sô pha, bước nhanh về phía phòng ngủ của Thẩm Thư Vân, mùi tin tức tố làm bản năng trong thân thể bắt đầu gào thét, kêu cậu quay đầu lại chiếm hữu Omega kia…… Nhưng Ninh Vãn biết rõ giờ phút này đều không phải là thời cơ chính xác, nếu là nhất thời làm chuyện mất não, nói không chừng sẽ là kiếm củi ba năm thiêu một giờ, mà cảm tình bọn họ lại sẽ trở lại điểm xuất phát, cho nên Ninh Vãn cực lực vẫn duy trì sự lý trí cuối cùng này.
Hết chương 66
Tác giả :
Bắc Cảnh Hữu Đống Ly