Bậc Thầy Phản Diện
Quyển 1 - Chương 54: Nữ hiệp chiến chưởng môn
Đỗ Dự khẽ cười: "Trận thứ hai này tiểu tử cũng không dám đối chiến với Định Nhàn chưởng môn. Ta mời trợ thủ thứ hai."
Lần này đến cả Hướng Vấn Thiên cũng hiếu kỳ. Tiểu tử này thật nhiều lá bài giữ mạng a…
Đỗ Dự có chút cao giọng: "Mời nữ hiệp phái Hoa Sơn, Ninh Trung Tắc thay tiểu tử xuất chiến với Định Nhàn sư thái!"
Lời này nói ra làm cả phái Hằng Sơn chấn động!
Một vị mỹ nhân hiệp nữ như tiên tử bay múa chậm rãi tiến gần đại môn Bạch Vân am: "Định Nhàn chưởng môn, Định Tĩnh sư thái, tiểu Ninh tới!"
Định Nhàn, Định Tĩnh không khỏi hiếu kỳ nhìn nhau. Đây là chuyện gì? Ninh Trung Tắc sinh ra ở phái Hoa Sơn, thành danh còn sớm hơn trượng phu, đến sau gả cho Nhạc Bất Quần, giúp chồng nuôi con nên không xuất hiện trên giang hồ nhiều, dần dà thanh danh mai một. Nhưng nàng tính cách hào sảng, thiện lương ôn nhu, trong ngũ nhạc kiếm phái không ai không yêu quý. Thậm chí ngay cả Nhậm Ngã Hành và Phong Thanh Dương trong nguyên tác cũng đầy tán dương nàng. Nhậm Ngã Hành từng khen nàng tiểu cô nương không tệ, cũng tính là nhân vật. Có thể để Nhậm Ngã Hành bội phục, khắp thiên hạ chỉ có Đông Phương Bất Bại, Phong Thanh Dương và Phương Chính đại sư, thậm chí cả Xung Hư đạo trưởng cũng chỉ tính là nửa bội phục! Ninh Trung Tắc này vì sao vì tiểu tặc kia ra mặt?
Định Tĩnh sư thái vẫn còn canh cánh chuyện Nhạc Bất Quần trong lòng: "Hóa ra là Hoa Sơn ngọc nữ! Trường phu ngươi, hừ, thù của Định Dật sư thái, chúng ta nhất định tìm hắn báo thù!"
Ninh Trung Tắc nét mặt đau xót, rơi lệ nói: "Hắn sớm không còn là hắn nữa!"
Nàng vừa nói vậy,Định Nhàn Định Tĩnh khẽ biến sắc. Ninh Trung Tắc là thê tử đã nói vậy thì khác nào xác nhận lời Đỗ Dự và Nghi Lâm nói! Nhạc Bất Quần chính là hung thủ! Ninh Trung Tắc nói như vậy còn có ý thứ hai, chính là nàng và Nhạc Bất Quần đã phân rõ giới tuyến!
Ninh Trung Tắc vốn là nhân thê tam tòng tứ đức nhưng Nhạc Bất Quần ngày đó giết nữ giết thê, tâm như yêu ma đã không còn là quân tử kiếm Ninh Trung Tắc nàng từng biết. Nàng vốn tâm như tro tàn, một đường theo Đỗ Dự là vì không muốn về Hoa Sơn, không muốn thấy vật nhớ người. Đỗ Dự có thể thừa cơ tiến vào trái tim nàng, bắt gọn nàng đương nhiên cũng phải cảm tạ Nhạc Bất Quần tạo cơ hội.
Nghĩ đến hôm nay, không ngờ nàng vì tiểu tặc này mà chiến nên khẽ hung hăng trừng mắt nhìn tiểu tặc kia. Nhưng nàng cũng biết, chính mình và tiểu tặc tình yêu không hợp luân thường, vĩnh viễn không được chấp nhận. Tiểu tặc này yêu Nghi Lâm sâu đậm, cả giang hồ đều biết. Nếu có thể giúp hắn cứu Nghi Lâm, có lẽ tiểu tặc này sẽ bỏ qua mình, chính mình quay về đỉnh Hoa Sơn, vĩnh viễn không thấy người nữa.
Nghĩ thông điều này, trường kiếm Ninh Trung Tắc khẽ run quát: "Tiểu tặc này đã nói rõ chuyện cho tiểu Ninh biết. Tiểu Ninh biết Định Dật sư thái viên tịch do người kia làm, nếu phái Hằng Sơn muốn giết tiểu muội báo thù, tiểu muội cũng không một câu oán trách."
Định Tĩnh sư thái giao hảo tốt với Ninh Trung Tắc nên chỉ khẽ than: "Chúng ta biết muội là người tốt, khác với loại ngụy quân tử kia. Muội hiện tại lao vào vũng nước đục này làm gì?"
Ninh Trung Tắc sắc mặt khẽ đó: "Ngày đó hắn cứu San nhi một mạng nên giờ muội trả nhân tình cho hắn!"
Định Nhàn sư thái khẽ thở dài nhìn Đỗ Dự. Tiểu tử này không ngờ có thể mời quang minh hữu sứ Hướng Vấn Thiên và Hoa Sơn quyền chưởng môn Ninh Trung Tắc, năng lực thật khó lường. Nhưng là đánh cuộc đã có hiệu lực, chỉ có thể đánh tiếp.
Ninh Trung Tắc là đại cao thủ phái Hoa Sơn, tuyệt đối có lực chiến cùng mình. Định Nhàn sư thái rút ra một thanh trường kiếm khẽ cười nói: "Vậy xin lĩnh giáo công phu Hoa Sơn ngọc nữ."
Ninh Trung Tắc cũng khẽ cười, rút ra trường kiếm, ưu mỹ đâm qua.
Trong ngũ nhạc kiếm phái, rốt cuộc nữ kiếm sĩ nào mới là đệ nhất! Ninh Trung Tắc thanh danh tuy vang dội nhưng Định Nhàn sư thái mới được công nhận là đệ nhất! Bởi vì nàng là chưởng môn phái Hằng Sơn!
Đây là lần đầu Hoa Sơn kiếm pháp giao chiến cùng Hằng Sơn kiếm pháp phân ngôi đệ nhất! Chỉ sợ đây cũng là lần duy nhất!
Ninh Trung Tắc dùng khí ngự kiếm, kiếm pháp khí thế trào dâng, sừng sững bất diệt như đỉnh Hoa Sơn! Hoa Sơn kiếm pháp dưới nội lực tinh thuần của Ninh Trung Tắc dẫn dắt giống như mười tám đợt liên miên không dứt, đợt sau mạnh hơn đợt trước!
Hằng Sơn kiếm pháp dưới tay Định Nhàn sư thái thì trơn tròn tự nhiên, không chút sơ hở. Nàng cứ phòng ngự 9 chiêu thì mới tấn công một chiêu nhưng một chiêu này công nơi phải cứu, công nơi sơ hở, công nơi bất ngờ!
Đỗ Dự nhìn đến kinh hãi không thôi. Hắn ngấm ngầm đổ mồ hôi lạnh. Vốn hắn cho rằng nắm hai lá vương bài Hướng Vấn Thiên và Ninh Trung Tắc thì cho dù đối mặt phái Hằng Sơn, sử dụng đối chiến cũng có thể vững vàng chiến thắng! Nhưng khi nhìn thấy kiếm pháp của Định Nhàn sư thái, hắn mới phát hiện mình quá ngây thơ rồi!
Hướng Vấn Thiên phát hiện Đỗ Dự khẩn trương nên ha ha khẽ cười, vỗ vỗ Đỗ Dự: "Đừng lo, Ninh nữ hiệp của ngươi sẽ thắng."
"Đại ca sao thấy được vậy?" Đỗ Dự hiếu kỳ nói.
Hướng Vấn Thiên trầm ngâm trả lời: "Ta năm trước cũng gặp Ninh Trung Tắc, gần đây gặp lại phát hiện trong thân thể nàng ngoài khí công phái Hoa Sơn còn có một cỗ nội lực nữa. Cỗ nội lực này hẳn vừa luyện thành nhưng thắng ở âm dương hòa hợp, kéo dài không dứt, dùng trong đối chiến uy lực vô cùng. Vốn uy lực Hoa Sơn kiếm pháp lớn hơn Hằng Sơn kiếm pháp nhưng nội lực tiêu hao quá nhiều, không thể đánh lâu, nay có cỗ nội lực này thêm vào, có thể bù đắp chênh lệch này, khả năng Ninh Trung Tắc thắng lớn hơn 6 phần."
Đỗ Dự suy nghĩ một chút rồi lập tức hiểu ra. Quá nửa vì trong lúc hắn thâu hương thiết ngọc, cùng Ninh Trung Tắc yêu thầm tình nhiệt, mật ngọt không ngừng sử dụng hoàng đế nội kinh. Hắn thông qua song tu tiến cấp hoàng đế nội kinh lên cấp 2, Ninh Trung Tắc một đời nữ hiệp không chừng thu hoạch còn lớn hơn.
Thật ra, Định Nhàn sư thái thân trong chiến trường thể nghiệm rõ hơn, càng thêm kinh ngạc. Chiến thuật nàng dùng để đấu với Ninh Trung Tắc giống như Hướng Vấn Thiên suy đoán, đó chính là dùng chữ "kéo"!
Kiếm pháp Hằng Sơn ít sơ hở nhất trong kiếm pháp ngũ nhạc, là lựa chọn tốt nhất cho phòng ngự. Hoa Sơn kiếm pháp thì thế công mãnh liệt nhưng không kéo dài lâu, phải đánh nhanh thắng gọn. Ninh Trung Tắc tuy kiếm pháp cao minh nhưng tính tình hoạt bát, vô tư ngay thẳng, càng kéo càng bất lợi cho nàng ta.
Định Nhàn có đại trí tuệ, sớm đã tính chuẩn điểm này để đối chiến với Ninh Trung Tắc. Nếu không, huyết thù của Định Dật còn chưa trả, chưởng môn Hằng Sơn lại thua bởi nữ hiệp Hoa Sơn thì trận này quá mất sĩ khí. Nhưng là nội lực Ninh Trung Tắc không còn như xưa, hồn hậu liên miên không dứt. Cỗ nội lực này Định Nhàn sư thái chưa từng gặp.
Ninh Trung Tắc cũng phát hiện bản thân thay đổi. Sau khi nàng bị Đỗ Dự thâu hương thiết ngọc ở rừng trúc liền phát hiện thân thể mình cứ mỗi 7 ngày ngoài độc tố phát tác còn có thêm nội lực hoàng đế nội kinh. Mấy ngày si quấn cùng tiểu tặc kia, diễn đủ Hiên Viên thái bổ pháp cửu thức, lấy thiên tư hơn người của nàng nhanh chóng phát hiện Hoàng Đế nội kinh, vận hành theo nó quả kỳ diệu vô cùng. Nội lực của nàng sau mỗi lần song tu đều gia tăng nhất định. Hoàng đế nội kinh của nàng cũng đã lên cấp 2. Rất nhiều kiếm pháp trước kia nghĩ không thông thì dưới đỉnh khoái lạc, linh đài thanh minh dần dung hội quán thông. Hoa Sơn ngọc nữ vốn ngộ tính cực cao, chỗ tốt thu được từ thái bổ song tu còn lớn hơn Đỗ Dự.
Nàng cũng không khỏi xấu hổ thầm nghĩ, đến cùng là nàng hay Đỗ Dự mới là lo đỉnh đây?
Đôi bên sau khi chiến đến 100 hiệp, Ninh Trung Tắc tinh thần dâng cao, kiếm pháp tinh diệu, trường kiếm khẽ run, dùng ra chiêu trước kia đối phó với tiểu tặc: "Vô song vô đối, Ninh thị nhất kiếm!"
Nội lực Hoa Sơn tinh thuần hỗn hợp với hoàng đế nội kinh liên miên không dứt rót vào Bích Thủy kiếm chém sắt như chém bùn, ẩn ẩn phát ra tiếng phượng kêu thanh thúy! Định Nhàn sư thái kinh hãi, trường kiếm trong tay không phòng hộ được nữa, bị Ninh Trung Tắc một kiếm đánh bay!
Ninh Trung Tắc vs Định Nhàn sư thái, chiến thắng!
Hướng Vấn Thiên mặt đầy xấu xa khẽ nói với Đỗ Dự: "Đại ca xem Ninh nữ hiệp này mi đầy ý xuân, rõ ràng không giống lão bà Nhạc Bất Quần tên cứng nhắc kia, giống với tiểu cô nương linh động đầy sức sống hơn a, mà lại có vẻ vũ mị như vừa lấy chồng vậy, ngươi rất có năng lực đấy."
Đỗ Dự xụ mặt nói: "Đại ca đừng nói bậy, dù là đại ca tiểu đệ cũng muốn tố cáo người phỉ báng."
Hướng Vấn Thiên ha ha cười lớn: "Ngươi khu khu một tiểu tặc có thể câu dẫn lão bà Nhạc Bất Quần, ca ca thật là bội phục!"
Lúc này, Định Nhàn sư thái thở dài nhận thua: "Chúc mừng nữ hiệp! Sĩ biệt ba ngày, lau mắt mà nhìn. Nội lực của Ninh nữ hiệp đã hơn bần ni rất nhiều, bần ni không phải địch thủ."
Ninh Trung Tắc được Định Nhàn khen ngợi nội lực tiến bộ, đột nhiên nhớ đến nội lực này có là nhờ cùng tiểu tặc kia song tu lập tức xấu hổ, gương mặt đỏ hồng hung hăng trừng Đỗ Dự. Nghĩ đến chính mình xuất chiến vì hắn, nếu truyền tới tai Nhạc Bất Quần thì không biết như nào a…
Nàng thẹn đến muốn chui xuống đất, miễn cưỡng gật đầu quay mặt rời đi.
Đỗ Dự lưu lại không được, biết Ninh Trung Tắc da mặt mỏng, cũng đành để nàng đi, ha ha khẽ cười, nhìn hướng Định Nhàn sư thái nói: "Tiểu tử miễn cưỡng đánh trận thứ ba a!"
Định Nhàn sư thái và Định Tĩnh sư thái khẽ nhìn nhau, thầm nghĩ lần này để xem ngươi làm sao qua được!
Định Nhàn chỉ hướng hậu sơn phía xa, nơi đó bên trong mây mù lượn lờ, ẩn ẩn có thể thấy một chùa miếu trên tuyệt bích cao ngàn dặm! Nhìn thấy chùa miếu này, ai cũng không khỏi cảm khái nhân lực vĩ đại và tạo hóa thần kỳ!
"Thiếu hiệp, nếu người có thể đánh bại vị cao thủ thứ ba, bà bà câm trong Huyền Không tự thì có thể dẫn Nghi Lâm xuống núi. Bần ni không ngăn trở nữa." Định Nhàn sư thái nói.
Mọi người rồng rắn lên mây đi tới trước Huyền Không tự.
Tới trước Huyền Không tự, Định Nhàn sư thái khẽ khoát tay: "Thiếu hiệp, ta đã truyền âm cho bà bà câm. Nàng muốn ngươi tự tiến vào, ngươi đi đi. Nếu có thể thắng, bần ni bày yến tại Thiên các, tiễn đưa thiếu hiệp và Nghi Lâm xuống núi."
Đỗ Dự khẽ gật đầu với Hướng Vấn Thiên rồi bước nhanh vào.
Hai cửa trước, Đỗ Dự mượn nhờ Hướng Vấn Thiên và Ninh Trung Tắc mới qua được, lần này hắn phải tự mình bước qua! Người hắn phải đối mặt chính là mẹ vợ bà bà câm! Thực lực bà bà câm so với Lệnh Hồ Xung Nhậm Doanh Doanh năm đó còn cao hơn, bắt lấy hai người suýt thì giết! Chính mình phải đối mặt với cao thủ như này, phải làm sao đây?
Trong gác cao của Huyền Không tự, một thiếu nữ hai mắt đẫm lệ dựa lan can nhìn, Đỗ Dự vì nàng vào sinh ra tử, khẳng khái trào dâng nàng đều thấy được, cảm động thấm sâu vào tim!
"Tiểu tử kia cũng là lang quân có tình có nghĩa đấy." Một tiếng hừ lạnh vang lên bên người nàng.
Một vị bà bà nét mặt già nua xấu xí từ từ đi tới bên cạnh.
Nghi Lâm thẹn đến đỏ bừng mặt: "Bà bà câm, người căn bản không câm, người lừa con bao nhiêu năm vậy a."
Người nàng gọi là bà bà câm dần tới bên lan can, ôn nhu vuốt ve mái tóc đã dần dài ra của Nghi Lâm, đầy yêu thương nói: "Đứa con mạng khổ của ta, ta chính là mẹ con! Năm đó ba con thấy mụ đàn bà kia…"
Nghi Lâm khẽ nói: "Đấy là hiểu lầm…"
Bà bà câm lạnh lùng nói: "Đánh rắm, đấy là con chưa nghe thấy tên chết tiệt kia nói loạn đó thôi, rõ ràng là hắn xem trúng thiếu phụ kia, lòng nổi dị tâm bị mẹ phát hiện nên ôm con rời đi!"
Nghi Lâm khẽ lè lưỡi không dám nói gì thêm.
Bà bà câm nhìn hướng Đỗ Dự, trầm giọng nói: "Người này nhiều lần cứu con, lại dám lên Hằng Sơn tìm con, không có bỏ mặc không lo, cũng coi như có chút lương tâm. Nếu không ta nhất định xuống núi, làm hắn sống không bằng chết!"
Nghi Lâm kinh hãi: "Mẫu thân, đừng làm tổn thương chàng!"
Bà bà câm kiệt kiệt cười: "Nam nhân trong thiên hạ muốn lấy con gái mẫu thân phải qua được mẫu thân đã, mẫu thân sẽ thử hắn một lần."
"Mẹ… mẹ định làm gì?" Nghi Lâm rụt rè nói.
"Đương nhiên là toàn lực ra tay, xem hắn có xứng làm con rể mẫu thân không!" Bà bà câm cười nói.
Nghi Lâm khổ sở nói: "Nếu như vậy thì mẹ giết con trước đi, chàng sao phải đối thủ của mẹ chứ?"
Bà bà câm lạnh lùng nói: "Nếu hắn không qua được mẫu thân thì là phế vật, gả cho phế vật có tác dụng gì chứ!"
Nàng vung tay lên xông xuống bên dưới Huyền Không tự.
Đỗ Dự từng bước đi tới, tay hắn nắm chặt thanh chủy thủ. Đối phó với bà bà câm, trong lòng hắn không tồn tại chút tâm lý may mắn con rể nào. Nếu không gian để mình mang đi Nghi Lâm dễ dàng thì không phải không gian nữa.
Nguy hiểm và lợi ích luôn cân bằng. Tuy có nhân tình với Hướng Vấn Thiên và Ninh Trung Tắc giúp giảm thấp độ khó nhưng đồng thời cũng làm cửa thứ ba này không có lỗ hổng để chui!
Đột nhiên, một lão bà nghiêm mặt xuất hiện trên bậc đá. Đây là bậc đá cao đến 500 bậc, dùng nhân lực tạc trên vách dốc dựng đứng tạo thành. Một bên là vách đá cao đến vạn trượng, một bên là vực sâu không thấy đáy! Không chỗ để tránh!
Đây chính là khảo nghiệm cuối cùng để thu được Nghi Lâm! Con rể vs mẹ vợ!
Bà bà câm không nói hai lời, thân hình quỷ mị lao hướng Đỗ Dự! Đỗ Dự không chút do dự ném ra ba cây ngân châm, bên trên đều có độc!
Bà bà câm cười lớn, thanh âm như quỷ mỵ, ngân châm đụng tới người nàng toàn bộ rơi xuống, ngay cả phá phòng cũng không làm được! Dù sao đây cũng là cao thủ có thể bắt Lệnh Hồ Xung!
Đỗ Dự khẽ lạnh run, bà bà câm đã lao đến trước người hắn. Hắn vội khởi động vạn lý độc hành né tránh rồi tung ra ngân châm.
Lần ném gần này mới là sát chiêu thật sự của Đỗ Dự, nhắm vào lúc bà bà câm đang chủ quan khinh địch! Trên mỗi ngân châm đều rót 10 điểm nội lực, nâng cao công kích và độ ưu tiên. Lúc này Đỗ Dự đã có 40 điểm nội lực, khó khăn đủ chiến đấu với bà bà câm.
Trên ba độc châm đều là độc dược Lam Phượng Hoàng đặc chế. Mỗi giây 2 điểm, kéo dài 8 giây, độ ưu tiên 10 điểm, nhiều nhất cùng lúc 3 cái có hiệu quả. Ba cây độc châm toàn bộ phá phòng của bà bà câm! Bà bà câm ăn đủ 48 điểm độc tốc, mà 10 điểm ưu tiên làm bà bà câm không thể phòng ngự. Độc dược Lam Phượng Hoàng đặc chế có thể là vật thường sao?
Bà bà câm lập tức giận dữ không thôi. Nàng vốn bàn tính đánh đứa con rể phụ lòng cướp trinh tiết nữ nhi nhưng nào ngờ còn chưa kịp đánh đã bị con rể cho một gậy vào mặt!
48 điểm độc tố tuy không lớn nhưng sinh mạng của Bất Giới hòa thượng mới chỉ 150 - 200 điểm thì bà bà câm nhiều nhất chỉ 150 điểm! Tương đương đòn này lấy đi một phần ba điểm sinh mạng của đối phương!
Nàng một chưởng bổ hướng Đỗ Dự. Đỗ Dự vội vã tránh né nhưng tốc độ ba bà câm nhanh hơn hắn nhiều nên chỉ có thể nhịn đau đón đỡ! Hắn không khỏi giật thót mình, một chưởng này của bà bà câm lấy đi 24 điểm sinh mạng của hắn. Hắn có dùng phép tính trẻ con cũng biết bà bà câm chỉ cần 3 đòn là đủ tiễn hắn về Tây Thiên. Trong lòng hắn không khỏi đắng chát.
Độ khó nhiệm vụ cuối này thật quá cao! Không kịp nghĩ nhiều, Đỗ Dự vội dùng khinh công một đường chạy trốn lên! Trên đường, hắn còn không ngừng vẩy xuống cầu gai. Thứ này tuy rất quý nhưng hiện tại nhiệm vụ cần gấp, Đỗ Dự cũng không dè xỉn được, 100 quả cầu gai bị hắn để lại trên đường.
Bà bà câm sau người điên cuồng đuổi theo nhưng không ngừng giẫm phải chông, lập tức chửi lớn không thôi: "Tiểu tặc! Nếu ta bắt được ngươi nhất định rút gân lột da!"
Cầu gai: độc tố thương tổn mỗi giây 1 điểm, kéo dài 5 giây. Độc tố ưu tiên 10 điểm. Có thể bố trí trên mặt đất. Cầu gai này thương tổn không cao nhưng ưu thế lớn nhất là có thể vô hạn chồng thêm, nghĩa là giẫm phải 1 cầu gai, bà bà câm mất đi 5 điểm sinh mạng, lại giẫm quả nữa là lại mất 5 điểm sinh mạng!
Đỗ Dự thu được 200 quả cầu gai từ Ngô Lương, lần này một hơi ném xuống 100 quả, có thể nói là bung hết sức cho trận chiến này. Cầu gai tính là đạo cụ một lần, không thể thu hồi nên mỗi quả đều vô cùng quý giá! Một bó lớn cầu gai quý giá ném xuống, hiệu quả đương nhiên không tệ. Bà bà câm tuy tốc độ nhanh nhưng không thể bay giữa trời được, Đỗ Dự một đường điên cuồng chạy thêm vào ném cầu gai, mỗi lần bà bà câm giẫm phải đều chịu thiệt, tốc độ giảm mạnh.
Đây chính là kế hoạch Đỗ Dự tỉ mỉ bày ra từ trước, vừa lên dùng độc châm khiêu khích bà bà câm, sau đó vừa chạy vừa dùng cầu gai suy yếu nàng. Hai người một kẻ chạy, một người đuổi không ngờ chạy đến cả trăm mét.
Điểm sinh mạng của bà bà câm đã bị hạ thấp hơn 80 điểm! Nàng bắt đầu nôn nóng: "Tiểu tặc này không ngờ tốc độ nhanh vậy, độc vật quá nhiều khó đối phó thật."
Nàng chợt quát một tiếng, thân hình vun vút lao đến trước mặt Đỗ Dự, một chưởng đầy giận dữ vỗ xuống! Đỗ Dự vội vã lấy ra quải trượng đầu rắn, bấm cơ quan, từ đầu rắn phun ra một cỗ khói xanh lam! Đây chính là thần long thổ tức chỉ có ba lần dùng, một lần đầu này nện mặt bà bà câm!
Bà bà câm bị phun đến giận dữ quát to. Nàng một thân công phu quỷ dị lại không đất dùng võ, bị Đỗ Dự dùng độc vật đầy mình đùa đến đau không sống! Bà bà câm đã tức giận đến cùng cực, lại một chưởng bổ ra, Đỗ Dự lần này bị đánh trúng, bay mạnh về sau, điểm sinh mạng hạ xuống thấy đáy!
Hắn cuối cùng dùng hết nội lực ngưng tụ vào một cây ngân châm, đầy giận dữ ném đi.
Bà bà câm bị độc vụ trong quải trượng đầu rắn phun trúng hai mắt, tạo thành trúng độc mỗi giây 3 điểm, kéo dài 10 giây, còn kèm theo tê liệt, tốc độ di chuyển giảm nửa, kéo dài trong 10 giây. Dưới hai mặt tác dụng trúng độc và tê liệt, độc châm của Đỗ Dự thành công đâm trúng bà bà câm!
Tất cả chiến thuật của hắn vốn để chuẩn bị cho độc châm cuối cùng này! Bởi vì cây độc châm này đóng vai trò quan trọng nhất, tuyệt không được sai sót!
Oán giận trong lòng bà bà câm đã dâng đến đỉnh điểm! Nàng không ngờ bị một tiểu tặc bản thân khinh thường liên tục bố trí, ép đến nhếch nhác!
Đỗ Dự thừa cơ trốn ra. Hắn bị hai chưởng của bà bà câm đánh cho rơi vào trạng thái gần chết, thật sự là tâm sinh kinh hãi.
Bà bà câm giận dữ đuổi theo nhưng vì vẫn trong trạng thái tê liệt nên tốc độ giảm nửa, không đuổi kịp Đỗ Dự.
Thân thể nàng dần nóng rực, một châm cuối Đỗ Dự dùng chính là cửu tiêu vân ngoại hoàn! Đỗ Dự vì qua được cửa này, chỉ còn cách bất chấp thủ đoạn, dùng cả dâm dược đối phó mẹ vợ!
Đỗ Dự như làn khói vội vã chạy xuống Huyền Không tự. Hắn điên cuồng chạy đến trước mặt đám người, xách theo Bất Giới hòa thượng rồi vội vã quay về Huyền Không tự.
"Ê, ngươi bắt ta làm gì?" Bất Giới hòa thượng kêu to.
Đỗ Dự không chút khách khí nói: "Tạo cơ hội cho vợ chồng cha gương vỡ lại lành! Nói đi, xong chuyện cảm ơn con như nào?"
Bất Giới hòa thượng chán nản nói: "Lão bà kia vô cùng ngoan cố, lần trước ta gặp nàng vừa hô một tiếng đã bị điểm huyệt giao cho sư thái kia! Sao có thể gương vỡ lại lành chứ?"
Lần này đến cả Hướng Vấn Thiên cũng hiếu kỳ. Tiểu tử này thật nhiều lá bài giữ mạng a…
Đỗ Dự có chút cao giọng: "Mời nữ hiệp phái Hoa Sơn, Ninh Trung Tắc thay tiểu tử xuất chiến với Định Nhàn sư thái!"
Lời này nói ra làm cả phái Hằng Sơn chấn động!
Một vị mỹ nhân hiệp nữ như tiên tử bay múa chậm rãi tiến gần đại môn Bạch Vân am: "Định Nhàn chưởng môn, Định Tĩnh sư thái, tiểu Ninh tới!"
Định Nhàn, Định Tĩnh không khỏi hiếu kỳ nhìn nhau. Đây là chuyện gì? Ninh Trung Tắc sinh ra ở phái Hoa Sơn, thành danh còn sớm hơn trượng phu, đến sau gả cho Nhạc Bất Quần, giúp chồng nuôi con nên không xuất hiện trên giang hồ nhiều, dần dà thanh danh mai một. Nhưng nàng tính cách hào sảng, thiện lương ôn nhu, trong ngũ nhạc kiếm phái không ai không yêu quý. Thậm chí ngay cả Nhậm Ngã Hành và Phong Thanh Dương trong nguyên tác cũng đầy tán dương nàng. Nhậm Ngã Hành từng khen nàng tiểu cô nương không tệ, cũng tính là nhân vật. Có thể để Nhậm Ngã Hành bội phục, khắp thiên hạ chỉ có Đông Phương Bất Bại, Phong Thanh Dương và Phương Chính đại sư, thậm chí cả Xung Hư đạo trưởng cũng chỉ tính là nửa bội phục! Ninh Trung Tắc này vì sao vì tiểu tặc kia ra mặt?
Định Tĩnh sư thái vẫn còn canh cánh chuyện Nhạc Bất Quần trong lòng: "Hóa ra là Hoa Sơn ngọc nữ! Trường phu ngươi, hừ, thù của Định Dật sư thái, chúng ta nhất định tìm hắn báo thù!"
Ninh Trung Tắc nét mặt đau xót, rơi lệ nói: "Hắn sớm không còn là hắn nữa!"
Nàng vừa nói vậy,Định Nhàn Định Tĩnh khẽ biến sắc. Ninh Trung Tắc là thê tử đã nói vậy thì khác nào xác nhận lời Đỗ Dự và Nghi Lâm nói! Nhạc Bất Quần chính là hung thủ! Ninh Trung Tắc nói như vậy còn có ý thứ hai, chính là nàng và Nhạc Bất Quần đã phân rõ giới tuyến!
Ninh Trung Tắc vốn là nhân thê tam tòng tứ đức nhưng Nhạc Bất Quần ngày đó giết nữ giết thê, tâm như yêu ma đã không còn là quân tử kiếm Ninh Trung Tắc nàng từng biết. Nàng vốn tâm như tro tàn, một đường theo Đỗ Dự là vì không muốn về Hoa Sơn, không muốn thấy vật nhớ người. Đỗ Dự có thể thừa cơ tiến vào trái tim nàng, bắt gọn nàng đương nhiên cũng phải cảm tạ Nhạc Bất Quần tạo cơ hội.
Nghĩ đến hôm nay, không ngờ nàng vì tiểu tặc này mà chiến nên khẽ hung hăng trừng mắt nhìn tiểu tặc kia. Nhưng nàng cũng biết, chính mình và tiểu tặc tình yêu không hợp luân thường, vĩnh viễn không được chấp nhận. Tiểu tặc này yêu Nghi Lâm sâu đậm, cả giang hồ đều biết. Nếu có thể giúp hắn cứu Nghi Lâm, có lẽ tiểu tặc này sẽ bỏ qua mình, chính mình quay về đỉnh Hoa Sơn, vĩnh viễn không thấy người nữa.
Nghĩ thông điều này, trường kiếm Ninh Trung Tắc khẽ run quát: "Tiểu tặc này đã nói rõ chuyện cho tiểu Ninh biết. Tiểu Ninh biết Định Dật sư thái viên tịch do người kia làm, nếu phái Hằng Sơn muốn giết tiểu muội báo thù, tiểu muội cũng không một câu oán trách."
Định Tĩnh sư thái giao hảo tốt với Ninh Trung Tắc nên chỉ khẽ than: "Chúng ta biết muội là người tốt, khác với loại ngụy quân tử kia. Muội hiện tại lao vào vũng nước đục này làm gì?"
Ninh Trung Tắc sắc mặt khẽ đó: "Ngày đó hắn cứu San nhi một mạng nên giờ muội trả nhân tình cho hắn!"
Định Nhàn sư thái khẽ thở dài nhìn Đỗ Dự. Tiểu tử này không ngờ có thể mời quang minh hữu sứ Hướng Vấn Thiên và Hoa Sơn quyền chưởng môn Ninh Trung Tắc, năng lực thật khó lường. Nhưng là đánh cuộc đã có hiệu lực, chỉ có thể đánh tiếp.
Ninh Trung Tắc là đại cao thủ phái Hoa Sơn, tuyệt đối có lực chiến cùng mình. Định Nhàn sư thái rút ra một thanh trường kiếm khẽ cười nói: "Vậy xin lĩnh giáo công phu Hoa Sơn ngọc nữ."
Ninh Trung Tắc cũng khẽ cười, rút ra trường kiếm, ưu mỹ đâm qua.
Trong ngũ nhạc kiếm phái, rốt cuộc nữ kiếm sĩ nào mới là đệ nhất! Ninh Trung Tắc thanh danh tuy vang dội nhưng Định Nhàn sư thái mới được công nhận là đệ nhất! Bởi vì nàng là chưởng môn phái Hằng Sơn!
Đây là lần đầu Hoa Sơn kiếm pháp giao chiến cùng Hằng Sơn kiếm pháp phân ngôi đệ nhất! Chỉ sợ đây cũng là lần duy nhất!
Ninh Trung Tắc dùng khí ngự kiếm, kiếm pháp khí thế trào dâng, sừng sững bất diệt như đỉnh Hoa Sơn! Hoa Sơn kiếm pháp dưới nội lực tinh thuần của Ninh Trung Tắc dẫn dắt giống như mười tám đợt liên miên không dứt, đợt sau mạnh hơn đợt trước!
Hằng Sơn kiếm pháp dưới tay Định Nhàn sư thái thì trơn tròn tự nhiên, không chút sơ hở. Nàng cứ phòng ngự 9 chiêu thì mới tấn công một chiêu nhưng một chiêu này công nơi phải cứu, công nơi sơ hở, công nơi bất ngờ!
Đỗ Dự nhìn đến kinh hãi không thôi. Hắn ngấm ngầm đổ mồ hôi lạnh. Vốn hắn cho rằng nắm hai lá vương bài Hướng Vấn Thiên và Ninh Trung Tắc thì cho dù đối mặt phái Hằng Sơn, sử dụng đối chiến cũng có thể vững vàng chiến thắng! Nhưng khi nhìn thấy kiếm pháp của Định Nhàn sư thái, hắn mới phát hiện mình quá ngây thơ rồi!
Hướng Vấn Thiên phát hiện Đỗ Dự khẩn trương nên ha ha khẽ cười, vỗ vỗ Đỗ Dự: "Đừng lo, Ninh nữ hiệp của ngươi sẽ thắng."
"Đại ca sao thấy được vậy?" Đỗ Dự hiếu kỳ nói.
Hướng Vấn Thiên trầm ngâm trả lời: "Ta năm trước cũng gặp Ninh Trung Tắc, gần đây gặp lại phát hiện trong thân thể nàng ngoài khí công phái Hoa Sơn còn có một cỗ nội lực nữa. Cỗ nội lực này hẳn vừa luyện thành nhưng thắng ở âm dương hòa hợp, kéo dài không dứt, dùng trong đối chiến uy lực vô cùng. Vốn uy lực Hoa Sơn kiếm pháp lớn hơn Hằng Sơn kiếm pháp nhưng nội lực tiêu hao quá nhiều, không thể đánh lâu, nay có cỗ nội lực này thêm vào, có thể bù đắp chênh lệch này, khả năng Ninh Trung Tắc thắng lớn hơn 6 phần."
Đỗ Dự suy nghĩ một chút rồi lập tức hiểu ra. Quá nửa vì trong lúc hắn thâu hương thiết ngọc, cùng Ninh Trung Tắc yêu thầm tình nhiệt, mật ngọt không ngừng sử dụng hoàng đế nội kinh. Hắn thông qua song tu tiến cấp hoàng đế nội kinh lên cấp 2, Ninh Trung Tắc một đời nữ hiệp không chừng thu hoạch còn lớn hơn.
Thật ra, Định Nhàn sư thái thân trong chiến trường thể nghiệm rõ hơn, càng thêm kinh ngạc. Chiến thuật nàng dùng để đấu với Ninh Trung Tắc giống như Hướng Vấn Thiên suy đoán, đó chính là dùng chữ "kéo"!
Kiếm pháp Hằng Sơn ít sơ hở nhất trong kiếm pháp ngũ nhạc, là lựa chọn tốt nhất cho phòng ngự. Hoa Sơn kiếm pháp thì thế công mãnh liệt nhưng không kéo dài lâu, phải đánh nhanh thắng gọn. Ninh Trung Tắc tuy kiếm pháp cao minh nhưng tính tình hoạt bát, vô tư ngay thẳng, càng kéo càng bất lợi cho nàng ta.
Định Nhàn có đại trí tuệ, sớm đã tính chuẩn điểm này để đối chiến với Ninh Trung Tắc. Nếu không, huyết thù của Định Dật còn chưa trả, chưởng môn Hằng Sơn lại thua bởi nữ hiệp Hoa Sơn thì trận này quá mất sĩ khí. Nhưng là nội lực Ninh Trung Tắc không còn như xưa, hồn hậu liên miên không dứt. Cỗ nội lực này Định Nhàn sư thái chưa từng gặp.
Ninh Trung Tắc cũng phát hiện bản thân thay đổi. Sau khi nàng bị Đỗ Dự thâu hương thiết ngọc ở rừng trúc liền phát hiện thân thể mình cứ mỗi 7 ngày ngoài độc tố phát tác còn có thêm nội lực hoàng đế nội kinh. Mấy ngày si quấn cùng tiểu tặc kia, diễn đủ Hiên Viên thái bổ pháp cửu thức, lấy thiên tư hơn người của nàng nhanh chóng phát hiện Hoàng Đế nội kinh, vận hành theo nó quả kỳ diệu vô cùng. Nội lực của nàng sau mỗi lần song tu đều gia tăng nhất định. Hoàng đế nội kinh của nàng cũng đã lên cấp 2. Rất nhiều kiếm pháp trước kia nghĩ không thông thì dưới đỉnh khoái lạc, linh đài thanh minh dần dung hội quán thông. Hoa Sơn ngọc nữ vốn ngộ tính cực cao, chỗ tốt thu được từ thái bổ song tu còn lớn hơn Đỗ Dự.
Nàng cũng không khỏi xấu hổ thầm nghĩ, đến cùng là nàng hay Đỗ Dự mới là lo đỉnh đây?
Đôi bên sau khi chiến đến 100 hiệp, Ninh Trung Tắc tinh thần dâng cao, kiếm pháp tinh diệu, trường kiếm khẽ run, dùng ra chiêu trước kia đối phó với tiểu tặc: "Vô song vô đối, Ninh thị nhất kiếm!"
Nội lực Hoa Sơn tinh thuần hỗn hợp với hoàng đế nội kinh liên miên không dứt rót vào Bích Thủy kiếm chém sắt như chém bùn, ẩn ẩn phát ra tiếng phượng kêu thanh thúy! Định Nhàn sư thái kinh hãi, trường kiếm trong tay không phòng hộ được nữa, bị Ninh Trung Tắc một kiếm đánh bay!
Ninh Trung Tắc vs Định Nhàn sư thái, chiến thắng!
Hướng Vấn Thiên mặt đầy xấu xa khẽ nói với Đỗ Dự: "Đại ca xem Ninh nữ hiệp này mi đầy ý xuân, rõ ràng không giống lão bà Nhạc Bất Quần tên cứng nhắc kia, giống với tiểu cô nương linh động đầy sức sống hơn a, mà lại có vẻ vũ mị như vừa lấy chồng vậy, ngươi rất có năng lực đấy."
Đỗ Dự xụ mặt nói: "Đại ca đừng nói bậy, dù là đại ca tiểu đệ cũng muốn tố cáo người phỉ báng."
Hướng Vấn Thiên ha ha cười lớn: "Ngươi khu khu một tiểu tặc có thể câu dẫn lão bà Nhạc Bất Quần, ca ca thật là bội phục!"
Lúc này, Định Nhàn sư thái thở dài nhận thua: "Chúc mừng nữ hiệp! Sĩ biệt ba ngày, lau mắt mà nhìn. Nội lực của Ninh nữ hiệp đã hơn bần ni rất nhiều, bần ni không phải địch thủ."
Ninh Trung Tắc được Định Nhàn khen ngợi nội lực tiến bộ, đột nhiên nhớ đến nội lực này có là nhờ cùng tiểu tặc kia song tu lập tức xấu hổ, gương mặt đỏ hồng hung hăng trừng Đỗ Dự. Nghĩ đến chính mình xuất chiến vì hắn, nếu truyền tới tai Nhạc Bất Quần thì không biết như nào a…
Nàng thẹn đến muốn chui xuống đất, miễn cưỡng gật đầu quay mặt rời đi.
Đỗ Dự lưu lại không được, biết Ninh Trung Tắc da mặt mỏng, cũng đành để nàng đi, ha ha khẽ cười, nhìn hướng Định Nhàn sư thái nói: "Tiểu tử miễn cưỡng đánh trận thứ ba a!"
Định Nhàn sư thái và Định Tĩnh sư thái khẽ nhìn nhau, thầm nghĩ lần này để xem ngươi làm sao qua được!
Định Nhàn chỉ hướng hậu sơn phía xa, nơi đó bên trong mây mù lượn lờ, ẩn ẩn có thể thấy một chùa miếu trên tuyệt bích cao ngàn dặm! Nhìn thấy chùa miếu này, ai cũng không khỏi cảm khái nhân lực vĩ đại và tạo hóa thần kỳ!
"Thiếu hiệp, nếu người có thể đánh bại vị cao thủ thứ ba, bà bà câm trong Huyền Không tự thì có thể dẫn Nghi Lâm xuống núi. Bần ni không ngăn trở nữa." Định Nhàn sư thái nói.
Mọi người rồng rắn lên mây đi tới trước Huyền Không tự.
Tới trước Huyền Không tự, Định Nhàn sư thái khẽ khoát tay: "Thiếu hiệp, ta đã truyền âm cho bà bà câm. Nàng muốn ngươi tự tiến vào, ngươi đi đi. Nếu có thể thắng, bần ni bày yến tại Thiên các, tiễn đưa thiếu hiệp và Nghi Lâm xuống núi."
Đỗ Dự khẽ gật đầu với Hướng Vấn Thiên rồi bước nhanh vào.
Hai cửa trước, Đỗ Dự mượn nhờ Hướng Vấn Thiên và Ninh Trung Tắc mới qua được, lần này hắn phải tự mình bước qua! Người hắn phải đối mặt chính là mẹ vợ bà bà câm! Thực lực bà bà câm so với Lệnh Hồ Xung Nhậm Doanh Doanh năm đó còn cao hơn, bắt lấy hai người suýt thì giết! Chính mình phải đối mặt với cao thủ như này, phải làm sao đây?
Trong gác cao của Huyền Không tự, một thiếu nữ hai mắt đẫm lệ dựa lan can nhìn, Đỗ Dự vì nàng vào sinh ra tử, khẳng khái trào dâng nàng đều thấy được, cảm động thấm sâu vào tim!
"Tiểu tử kia cũng là lang quân có tình có nghĩa đấy." Một tiếng hừ lạnh vang lên bên người nàng.
Một vị bà bà nét mặt già nua xấu xí từ từ đi tới bên cạnh.
Nghi Lâm thẹn đến đỏ bừng mặt: "Bà bà câm, người căn bản không câm, người lừa con bao nhiêu năm vậy a."
Người nàng gọi là bà bà câm dần tới bên lan can, ôn nhu vuốt ve mái tóc đã dần dài ra của Nghi Lâm, đầy yêu thương nói: "Đứa con mạng khổ của ta, ta chính là mẹ con! Năm đó ba con thấy mụ đàn bà kia…"
Nghi Lâm khẽ nói: "Đấy là hiểu lầm…"
Bà bà câm lạnh lùng nói: "Đánh rắm, đấy là con chưa nghe thấy tên chết tiệt kia nói loạn đó thôi, rõ ràng là hắn xem trúng thiếu phụ kia, lòng nổi dị tâm bị mẹ phát hiện nên ôm con rời đi!"
Nghi Lâm khẽ lè lưỡi không dám nói gì thêm.
Bà bà câm nhìn hướng Đỗ Dự, trầm giọng nói: "Người này nhiều lần cứu con, lại dám lên Hằng Sơn tìm con, không có bỏ mặc không lo, cũng coi như có chút lương tâm. Nếu không ta nhất định xuống núi, làm hắn sống không bằng chết!"
Nghi Lâm kinh hãi: "Mẫu thân, đừng làm tổn thương chàng!"
Bà bà câm kiệt kiệt cười: "Nam nhân trong thiên hạ muốn lấy con gái mẫu thân phải qua được mẫu thân đã, mẫu thân sẽ thử hắn một lần."
"Mẹ… mẹ định làm gì?" Nghi Lâm rụt rè nói.
"Đương nhiên là toàn lực ra tay, xem hắn có xứng làm con rể mẫu thân không!" Bà bà câm cười nói.
Nghi Lâm khổ sở nói: "Nếu như vậy thì mẹ giết con trước đi, chàng sao phải đối thủ của mẹ chứ?"
Bà bà câm lạnh lùng nói: "Nếu hắn không qua được mẫu thân thì là phế vật, gả cho phế vật có tác dụng gì chứ!"
Nàng vung tay lên xông xuống bên dưới Huyền Không tự.
Đỗ Dự từng bước đi tới, tay hắn nắm chặt thanh chủy thủ. Đối phó với bà bà câm, trong lòng hắn không tồn tại chút tâm lý may mắn con rể nào. Nếu không gian để mình mang đi Nghi Lâm dễ dàng thì không phải không gian nữa.
Nguy hiểm và lợi ích luôn cân bằng. Tuy có nhân tình với Hướng Vấn Thiên và Ninh Trung Tắc giúp giảm thấp độ khó nhưng đồng thời cũng làm cửa thứ ba này không có lỗ hổng để chui!
Đột nhiên, một lão bà nghiêm mặt xuất hiện trên bậc đá. Đây là bậc đá cao đến 500 bậc, dùng nhân lực tạc trên vách dốc dựng đứng tạo thành. Một bên là vách đá cao đến vạn trượng, một bên là vực sâu không thấy đáy! Không chỗ để tránh!
Đây chính là khảo nghiệm cuối cùng để thu được Nghi Lâm! Con rể vs mẹ vợ!
Bà bà câm không nói hai lời, thân hình quỷ mị lao hướng Đỗ Dự! Đỗ Dự không chút do dự ném ra ba cây ngân châm, bên trên đều có độc!
Bà bà câm cười lớn, thanh âm như quỷ mỵ, ngân châm đụng tới người nàng toàn bộ rơi xuống, ngay cả phá phòng cũng không làm được! Dù sao đây cũng là cao thủ có thể bắt Lệnh Hồ Xung!
Đỗ Dự khẽ lạnh run, bà bà câm đã lao đến trước người hắn. Hắn vội khởi động vạn lý độc hành né tránh rồi tung ra ngân châm.
Lần ném gần này mới là sát chiêu thật sự của Đỗ Dự, nhắm vào lúc bà bà câm đang chủ quan khinh địch! Trên mỗi ngân châm đều rót 10 điểm nội lực, nâng cao công kích và độ ưu tiên. Lúc này Đỗ Dự đã có 40 điểm nội lực, khó khăn đủ chiến đấu với bà bà câm.
Trên ba độc châm đều là độc dược Lam Phượng Hoàng đặc chế. Mỗi giây 2 điểm, kéo dài 8 giây, độ ưu tiên 10 điểm, nhiều nhất cùng lúc 3 cái có hiệu quả. Ba cây độc châm toàn bộ phá phòng của bà bà câm! Bà bà câm ăn đủ 48 điểm độc tốc, mà 10 điểm ưu tiên làm bà bà câm không thể phòng ngự. Độc dược Lam Phượng Hoàng đặc chế có thể là vật thường sao?
Bà bà câm lập tức giận dữ không thôi. Nàng vốn bàn tính đánh đứa con rể phụ lòng cướp trinh tiết nữ nhi nhưng nào ngờ còn chưa kịp đánh đã bị con rể cho một gậy vào mặt!
48 điểm độc tố tuy không lớn nhưng sinh mạng của Bất Giới hòa thượng mới chỉ 150 - 200 điểm thì bà bà câm nhiều nhất chỉ 150 điểm! Tương đương đòn này lấy đi một phần ba điểm sinh mạng của đối phương!
Nàng một chưởng bổ hướng Đỗ Dự. Đỗ Dự vội vã tránh né nhưng tốc độ ba bà câm nhanh hơn hắn nhiều nên chỉ có thể nhịn đau đón đỡ! Hắn không khỏi giật thót mình, một chưởng này của bà bà câm lấy đi 24 điểm sinh mạng của hắn. Hắn có dùng phép tính trẻ con cũng biết bà bà câm chỉ cần 3 đòn là đủ tiễn hắn về Tây Thiên. Trong lòng hắn không khỏi đắng chát.
Độ khó nhiệm vụ cuối này thật quá cao! Không kịp nghĩ nhiều, Đỗ Dự vội dùng khinh công một đường chạy trốn lên! Trên đường, hắn còn không ngừng vẩy xuống cầu gai. Thứ này tuy rất quý nhưng hiện tại nhiệm vụ cần gấp, Đỗ Dự cũng không dè xỉn được, 100 quả cầu gai bị hắn để lại trên đường.
Bà bà câm sau người điên cuồng đuổi theo nhưng không ngừng giẫm phải chông, lập tức chửi lớn không thôi: "Tiểu tặc! Nếu ta bắt được ngươi nhất định rút gân lột da!"
Cầu gai: độc tố thương tổn mỗi giây 1 điểm, kéo dài 5 giây. Độc tố ưu tiên 10 điểm. Có thể bố trí trên mặt đất. Cầu gai này thương tổn không cao nhưng ưu thế lớn nhất là có thể vô hạn chồng thêm, nghĩa là giẫm phải 1 cầu gai, bà bà câm mất đi 5 điểm sinh mạng, lại giẫm quả nữa là lại mất 5 điểm sinh mạng!
Đỗ Dự thu được 200 quả cầu gai từ Ngô Lương, lần này một hơi ném xuống 100 quả, có thể nói là bung hết sức cho trận chiến này. Cầu gai tính là đạo cụ một lần, không thể thu hồi nên mỗi quả đều vô cùng quý giá! Một bó lớn cầu gai quý giá ném xuống, hiệu quả đương nhiên không tệ. Bà bà câm tuy tốc độ nhanh nhưng không thể bay giữa trời được, Đỗ Dự một đường điên cuồng chạy thêm vào ném cầu gai, mỗi lần bà bà câm giẫm phải đều chịu thiệt, tốc độ giảm mạnh.
Đây chính là kế hoạch Đỗ Dự tỉ mỉ bày ra từ trước, vừa lên dùng độc châm khiêu khích bà bà câm, sau đó vừa chạy vừa dùng cầu gai suy yếu nàng. Hai người một kẻ chạy, một người đuổi không ngờ chạy đến cả trăm mét.
Điểm sinh mạng của bà bà câm đã bị hạ thấp hơn 80 điểm! Nàng bắt đầu nôn nóng: "Tiểu tặc này không ngờ tốc độ nhanh vậy, độc vật quá nhiều khó đối phó thật."
Nàng chợt quát một tiếng, thân hình vun vút lao đến trước mặt Đỗ Dự, một chưởng đầy giận dữ vỗ xuống! Đỗ Dự vội vã lấy ra quải trượng đầu rắn, bấm cơ quan, từ đầu rắn phun ra một cỗ khói xanh lam! Đây chính là thần long thổ tức chỉ có ba lần dùng, một lần đầu này nện mặt bà bà câm!
Bà bà câm bị phun đến giận dữ quát to. Nàng một thân công phu quỷ dị lại không đất dùng võ, bị Đỗ Dự dùng độc vật đầy mình đùa đến đau không sống! Bà bà câm đã tức giận đến cùng cực, lại một chưởng bổ ra, Đỗ Dự lần này bị đánh trúng, bay mạnh về sau, điểm sinh mạng hạ xuống thấy đáy!
Hắn cuối cùng dùng hết nội lực ngưng tụ vào một cây ngân châm, đầy giận dữ ném đi.
Bà bà câm bị độc vụ trong quải trượng đầu rắn phun trúng hai mắt, tạo thành trúng độc mỗi giây 3 điểm, kéo dài 10 giây, còn kèm theo tê liệt, tốc độ di chuyển giảm nửa, kéo dài trong 10 giây. Dưới hai mặt tác dụng trúng độc và tê liệt, độc châm của Đỗ Dự thành công đâm trúng bà bà câm!
Tất cả chiến thuật của hắn vốn để chuẩn bị cho độc châm cuối cùng này! Bởi vì cây độc châm này đóng vai trò quan trọng nhất, tuyệt không được sai sót!
Oán giận trong lòng bà bà câm đã dâng đến đỉnh điểm! Nàng không ngờ bị một tiểu tặc bản thân khinh thường liên tục bố trí, ép đến nhếch nhác!
Đỗ Dự thừa cơ trốn ra. Hắn bị hai chưởng của bà bà câm đánh cho rơi vào trạng thái gần chết, thật sự là tâm sinh kinh hãi.
Bà bà câm giận dữ đuổi theo nhưng vì vẫn trong trạng thái tê liệt nên tốc độ giảm nửa, không đuổi kịp Đỗ Dự.
Thân thể nàng dần nóng rực, một châm cuối Đỗ Dự dùng chính là cửu tiêu vân ngoại hoàn! Đỗ Dự vì qua được cửa này, chỉ còn cách bất chấp thủ đoạn, dùng cả dâm dược đối phó mẹ vợ!
Đỗ Dự như làn khói vội vã chạy xuống Huyền Không tự. Hắn điên cuồng chạy đến trước mặt đám người, xách theo Bất Giới hòa thượng rồi vội vã quay về Huyền Không tự.
"Ê, ngươi bắt ta làm gì?" Bất Giới hòa thượng kêu to.
Đỗ Dự không chút khách khí nói: "Tạo cơ hội cho vợ chồng cha gương vỡ lại lành! Nói đi, xong chuyện cảm ơn con như nào?"
Bất Giới hòa thượng chán nản nói: "Lão bà kia vô cùng ngoan cố, lần trước ta gặp nàng vừa hô một tiếng đã bị điểm huyệt giao cho sư thái kia! Sao có thể gương vỡ lại lành chứ?"
Tác giả :
Dã Sơn Hắc Trư