Bà Xã Về Đây Anh Thương
Chương 30: Bức Hình
Bữa tiệc tại Doãn gia kết thúc cũng được một tuần trôi qua. Ngày mai chính là kỷ niệm ngày kết hôn của cô và anh, cô rất hưng phấn chờ đến ngày mai...
" Ông xã anh về rồi! "
Cô mỉm cười ra ngoài chào đón anh trở về nhà. Tịch Mộ Thần như thường lệ, về đến nhà cũng không quên hôn bà xã một cái
" Có chuyện gì vui sao? "
" Dĩ nhiên rồi, chúng ta vào trong thôi! "
Tối nay đồ ăn do cô chuẩn bị mọi thứ. Hưm không biết anh ấy sẽ nhớ ngày mai chính là kỷ niệm ngày cưới của cả hai chứ?
" Nhiều đồ ăn vậy? "
" Sắp đến ngày vui, lại còn là ngày quan trọng nên tâm trạng em tốt. Đã đích thân xuống bếp nấu cho anh ăn "
Tịch Mộ Thần nhướn mày: " Ngày vui? Là ngày gì thế? "
" Anh không nhớ ngày mai là ngày gì ư? "
" Là ngày gì thì anh không nhớ. Dạo này công việc rất nhiều, anh cũng không có tâm trạng nhớ mấy chuyện gì cả. Em cũng có thể nhắc cho anh nhớ "
"...là, có liên quan đến chúng ta! "
Tịch Mộ Thần nhìn cô một giây, khẽ nhíu mày: " Là chuyện gì? Đừng vòng vo với anh! "
Bản tính anh xưa nay rất ghét vòng vo chuyện gì. Có gì cứ nói thẳng, cứ đi vòng vòng như vậy rất tốn thời gian, căn bản thời gian là vàng là bạc
Anh ấy thật sự không nhớ thật hay là giả bộ không nhớ...? Cô cúi đầu, khẽ cắn môi
" Không có chuyện gì đâu! "
Cô không muốn nói vậy thì anh cũng không hỏi. Tịch Mộ Thần tiếp tục dùng bữa tối...
Ngày hôm sau cô vẫn thấy mọi chuyện xảy ra vẫn như bình thường, cũng chẳng có chuyện gì xảy ra
" Là quên hôm nay là ngày gì rồi ư? "
Tâm trạng cô không vui mấy, trong đầu bỗng hiện ra ý gì đó. Hay là anh ấy giả bộ không nhớ? Cô không tin ngày quan trọng này của cả hai mà anh không nhớ
Tự an ủi bản thân, trong đầu cô cứ nghĩ mãi rằng anh chính là giả bộ không nhớ chứ không phải thật sự là quên đi
" Phu nhân cô muốn đi đâu ư? "
" A vâng, tôi muốn ra ngoài mua chút đồ! "
" Vâng tôi sẽ chuẩn bị xe cho cô ạ! "
Cô khẽ gật đầu" Được...! "
Ngồi trên xe cũng không biết nên mua gì tặng anh. Mộ Thần cũng chẳng thiếu gì cả, anh muốn thứ gì mà chẳng có?
Suy nghĩ một hồi cô nghĩ mình nên mua đồng hồ, là đồng hồ cặp cho cả hai a
Đang suy nghĩ bỗng dưng chuông điện thoại reng lên. Trên màng hình hiện ra hai chữ ghi rõ " Ông Xã "
" Em nghe? "
Tịch Mộ Thần hiện giờ là đang trên đường tới phòng họp, vừa nãy quản gia nhà có gọi thông báo đến cho anh rằng bảo cô vừa ra ngoài để mua đồ
Anh vừa đi vừa bấm số gọi cho cô. Đến khi cô bắt máy anh cũng đã đến phòng họp, hiện tại bên trong có mặt đầy đủ những người đến họp. Chỉ còn thiếu mỗi anh
Nam thư kí khẽ gọi: " Chủ tịch! "
" Cậu vào trước đi, tôi sẽ vào sau! "
" Dạ! "
Nhận lệnh từ Boss tổng, nam thư kí đẩy cửa kính đi vào bên trong
Những người ở đây nhìn thấy thư kí của anh đi vào trước. Còn anh thì đang đứng bên ngoài nghe điện thoại
" Mọi người xin chờ một chút, chủ tịch đang cùng phu nhân nói chuyện! "
Mọi người hiểu ý cũng gật gật đầu. Tình cảm của phu nhân chủ tịch và chủ tịch thật tốt, rất đáng ngưỡng mộ...
" Ông xã? "
Huh? Tại sao đầu dây bên kia lại im lặng thế kia, cô định gọi anh thêm một lần nữa thì phía đầu dây bên kia phát ra giọng nói của anh
" Quản gia bảo em ra ngoài mua đồ ư? "
Cô có chút chột dạ. Kỳ thật là có mua đồ nhưng đây là quà dành cho anh vào kỷ niệm ngày cưới của cả hai nên cô tuyệt đối sẽ không thể nói ra điều này. Đây là bí mật!
" Phải ạ! "
Cô nói, đầu dây bên anh im lặng khoảng một giây, cô nghĩ rằng anh đã cúp máy, bỗng bên kia vang lên giọng nói của anh:
" Đi cẩn thận một chút! "
" A vâng! "
" Tối nay trang điểm đẹp một chút, anh cho người mang lễ phục đến cho em! "
" Chúng ta đi đâu sao? "
" Ừ!...anh có cuộc họp, cúp máy trước! "
" Dạ! "
Cuộc điện thoại vừa xong, anh bỏ điện thoại vào túi sau đó hướng người đi vào phòng họp...
Tại Doãn thị
Doãn Thiên Phong hiện tại vẫn còn nghĩ đến chuyện của tuần trước ở sân vườn ngoài cùng cô. Chắc chắn cô rất ghét anh, chỉ là ngay lúc đó anh mất kìm chế nên mới làm như thế... Thật muốn gặp cô ấy để xin lỗi về điều này
Cốc cốc... từ bên ngoài có tiếng gõ cửa. Doãn Thiên Phong nhàn nhạt đáp:
" Vào đi! "
Bên ngoài đi vào đó là thư kí của anh
" Có chuyện gì liên quan đến công việc sao? "
" Không ạ! "
" Vậy là liên quan đến Tiểu Tịch? "
Thư kí khẽ gật đầu
" Chuyện gì? "
" Hôm nay chính là kỷ niệm ngày cưới của Tịch tổng và Tịch phu nhân ạ! "
Doãn Thiên Phong khẽ nhíu mày tỏ ý tức giận. Thư kí vừa mở miệng lại hối hận khi quên mất mình nên gọi cô là gì
" Chẳng phải tôi đã bảo cô khi ở trước mặt tôi cô nên gọi cô ấy là Tiêu tiểu thư ư? "
" Thật xin lỗi chủ tịch, là do tôi sơ ý! "
Doãn Thiên Phong " hừ " lạnh, anh cũng không muốn nhắc nhiều với cô ta. Nếu như còn lần sau, có vẻ như anh phải tìm một người khác để thay thế cái vị trí này
" Cô ra ngoài đi! "
" Dạ! "
Nữ thư kí có một chút e dè, nhanh chóng bỏ ra ngoài
Doãn Thiên Phong đưa tay kéo hộp tủ ra, anh lấy ra những xấp hình để tất cả chúng lên bàn
Hai con người trong bức hình nhìn rất thân mật, người phụ nữ mỉm cười nói chuyện nhìn như đang nói chuyện gì đó rất vui cùng với người đàn ông. Có cả bức bọn họ ôm nhau, lẫn hôn nhau
Những góc chụp nhìn rất tốt, rất đẹp. Doãn Thiên Phong nhìn rất hài lòng
Lần trước do ở ngoài vườn cùng cô trò chuyện sau đó là đến việc anh đã cưỡng hôn cô, tất cả đều được một tên chó săn chụp được. Hắn ta chụp những gì mình cần chụp và nên chụp
Sau khi cô rời đi, hắn ta không cẩn thận phát ra tiếng động để anh nghe thấy. Anh đã bắt hắn ra ngoài và tịch thu máy ảnh của hắn, vốn dĩ định đốt chúng đi nhưng chợt nghĩ mình có thể giữ lại, biết đâu chừng sau này những bức hình này sẽ rất có lợi cho việc anh dành lấy cô trở về?
Nhìn chăm chăm vào những bức hình
Tiểu Tịch, xin lỗi em. Vì dành lấy em, anh sẽ không từ bỏ những thủ đoạn dù cho có dùng đến hạ sách này anh cũng không màng dùng đến...
Trong phòng họp của Tịch Mộ Thần
Hiện tại mọi người đang lần lượt báo cáo tất cả mọi việc cho anh, Tịch Mộ Thần dáng vẻ lạnh lùng ngồi quan sát và lắng nghe họ
Chiếc điện thoại trên bàn khẽ run một cái trước mặt anh, đôi mắt sắc bén nhìn xuống màn hình. Anh có một tin nhắn, là của một người lạ gửi đến?
" Chủ tịch? "
" Tiếp tục! "
Trong khi bọn họ đang báo cáo tiếp tục cho anh. Tịch Mộ Thần không buồn mở điện thoại lên xem
Anh khựng người một giây. Không biết là ai đã gửi anh tin nhắn nhưng trên màn hình chính là hình ảnh của cô ở cùng một chỗ với Doãn Thiên Phong
Người chụp chụp những góc nhìn hai người vô cùng thân mật, cô vui vẻ mỉm cười cùng hắn ta nói chuyện. Lại còn có hình ảnh hắn ta cư nhiên ôm cô vào lòng. Ngón tay lướt đến bức hình cuối cùng làm anh như muốn bùng nổ cơn giận của mình, Doãn Thiên Phong và cô lại hôn nhau?!
Mọi người nhìn thấy sắc mặt của chủ tịch đột nhiên thay đổi hẵng sau khi nhìn trên màn hình điện thoại, bọn họ không ai biết chuyện gì vừa xảy ra với anh nhưng mà hiện tại nhìn sắc mặt của chủ tịch thật đáng sợ
" Tan họp! "
Đột nhiên chủ tịch đòi tan họp là sao? Cuộc họp chỉ vừa mới bắt đầu gần hai mươi phút thôi mà? Vẫn chưa báo cáo tất cả việc thì làm sao lại có thể tan họp được?
" Nhưng chủ tịch, cuộc họp chỉ vừa mới bắt đầu được hai mươi phút. Công việc vẫn còn chưa..."
Một người đàn ông cấy giọng hỏi, vẫn chưa kịp nói hết câu đã bị anh gằng giọng quát. Không chỉ mình ông ta mà là tất cả mọi người trong phòng họp có mặt tại đây
" Không nghe rõ tôi nói gì ư? Tôi bảo tan họp là tan họp...tất cả mau cút hết ra ngoài! "
Bọn họ nhất thời hoảng sợ, không dám nói thêm lời nào lập tức bỏ ra ngoài. Trong căn phòng chỉ còn lại ba người đàn ông
Lục Minh Hạo: " Xảy ra chuyện gì ư? Sao cậu đột nhiên lại thay đổi như thế, cuộc họp chỉ vừa mới bắt đầu chưa được hai mươi phút kia mà! "
Tịch Mộ Thần vẫn trầm lặng, anh ném chiếc điện thoại lên bàn cho họ xem. Phong Hàn và Lục Minh Hạo cầm điện thoại anh lên xem, lướt lướt nhìn những bức hình được gửi đến từ một người lạ đến cho anh
Rốt cuộc thì cũng đã hiểu ra sự việc gì đang diễn ra ở đây. Thì ra là vì Tiểu Tịch và Doãn Thiên Phong
" Được lắm! Chính miệng cô ấy luôn bảo rằng giữa cô ấy và hắn ta đều không còn bất cứ quan hệ gì nữa, vậy mà bây giờ thì sao? Lén lút ra ngoài gặp lại tình cũ nối lại tình xưa? "
Phong Hàn: " Thần, cậu khoan hãy sớm kết luận điều này! "
Lục Minh Hạo: " Tôi cũng không tin Tiểu Tịch sẽ cùng Doãn Thiên Phong quay lại! "
" Thế chẳng nhẽ những bức hình được gửi đến đó là giả ư? "
Phong Hàn đưa cổ tay nhẹ nhàng đẩy cặp kính lên: " Không phải là giả! Bức hình là thật nhưng chắc gì Tiểu Tịch thật sự còn tình cảm với Doãn Thiên Phong? "
Lục Minh Hạo: " Cậu không nghĩ hắn ta cưỡng hôn Tiểu Tịch được à? Chỉ với những bức hình có những cử chỉ thân mật đó lại sớm kết luận bọn họ muốn quay lại với nhau? Cậu luôn biết Tiểu Tịch luôn yêu cậu kia mà, không phải đã từng nói rằng giữa vợ chồng quan trọng nhất là sự tín nhiệm ư? Cậu có thể cho người đi điều tra sự việc xem sao! "
Anh trầm mặc, Lục Minh Hạo lại tiếp tục nói:
" Này, hôm nay là kỷ niệm ngày cưới của hai người đó. Người gửi đến cho cậu những bức hình đó dù cho không biết là ai nhưng tôi chắc chắn rằng hắn ta là đang muốn chia rẻ tình cảm của hai người nên mới cố tình gửi nó đến đây cho cậu "
"... "
" Minh Hạo nói đúng. Cậu đừng nên dễ dàng mắc bẫy hắn, cậu và Tiểu Tịch cứ tiếp tục cùng nhau đón kỷ niệm ngày cưới. Tôi và Minh Hạo sẽ giúp cậu giải quyết chuyện này "
Tịch Mộ Thần nhàn nhạt đáp: " Được, nhờ các cậu cả! "
" Ông xã anh về rồi! "
Cô mỉm cười ra ngoài chào đón anh trở về nhà. Tịch Mộ Thần như thường lệ, về đến nhà cũng không quên hôn bà xã một cái
" Có chuyện gì vui sao? "
" Dĩ nhiên rồi, chúng ta vào trong thôi! "
Tối nay đồ ăn do cô chuẩn bị mọi thứ. Hưm không biết anh ấy sẽ nhớ ngày mai chính là kỷ niệm ngày cưới của cả hai chứ?
" Nhiều đồ ăn vậy? "
" Sắp đến ngày vui, lại còn là ngày quan trọng nên tâm trạng em tốt. Đã đích thân xuống bếp nấu cho anh ăn "
Tịch Mộ Thần nhướn mày: " Ngày vui? Là ngày gì thế? "
" Anh không nhớ ngày mai là ngày gì ư? "
" Là ngày gì thì anh không nhớ. Dạo này công việc rất nhiều, anh cũng không có tâm trạng nhớ mấy chuyện gì cả. Em cũng có thể nhắc cho anh nhớ "
"...là, có liên quan đến chúng ta! "
Tịch Mộ Thần nhìn cô một giây, khẽ nhíu mày: " Là chuyện gì? Đừng vòng vo với anh! "
Bản tính anh xưa nay rất ghét vòng vo chuyện gì. Có gì cứ nói thẳng, cứ đi vòng vòng như vậy rất tốn thời gian, căn bản thời gian là vàng là bạc
Anh ấy thật sự không nhớ thật hay là giả bộ không nhớ...? Cô cúi đầu, khẽ cắn môi
" Không có chuyện gì đâu! "
Cô không muốn nói vậy thì anh cũng không hỏi. Tịch Mộ Thần tiếp tục dùng bữa tối...
Ngày hôm sau cô vẫn thấy mọi chuyện xảy ra vẫn như bình thường, cũng chẳng có chuyện gì xảy ra
" Là quên hôm nay là ngày gì rồi ư? "
Tâm trạng cô không vui mấy, trong đầu bỗng hiện ra ý gì đó. Hay là anh ấy giả bộ không nhớ? Cô không tin ngày quan trọng này của cả hai mà anh không nhớ
Tự an ủi bản thân, trong đầu cô cứ nghĩ mãi rằng anh chính là giả bộ không nhớ chứ không phải thật sự là quên đi
" Phu nhân cô muốn đi đâu ư? "
" A vâng, tôi muốn ra ngoài mua chút đồ! "
" Vâng tôi sẽ chuẩn bị xe cho cô ạ! "
Cô khẽ gật đầu" Được...! "
Ngồi trên xe cũng không biết nên mua gì tặng anh. Mộ Thần cũng chẳng thiếu gì cả, anh muốn thứ gì mà chẳng có?
Suy nghĩ một hồi cô nghĩ mình nên mua đồng hồ, là đồng hồ cặp cho cả hai a
Đang suy nghĩ bỗng dưng chuông điện thoại reng lên. Trên màng hình hiện ra hai chữ ghi rõ " Ông Xã "
" Em nghe? "
Tịch Mộ Thần hiện giờ là đang trên đường tới phòng họp, vừa nãy quản gia nhà có gọi thông báo đến cho anh rằng bảo cô vừa ra ngoài để mua đồ
Anh vừa đi vừa bấm số gọi cho cô. Đến khi cô bắt máy anh cũng đã đến phòng họp, hiện tại bên trong có mặt đầy đủ những người đến họp. Chỉ còn thiếu mỗi anh
Nam thư kí khẽ gọi: " Chủ tịch! "
" Cậu vào trước đi, tôi sẽ vào sau! "
" Dạ! "
Nhận lệnh từ Boss tổng, nam thư kí đẩy cửa kính đi vào bên trong
Những người ở đây nhìn thấy thư kí của anh đi vào trước. Còn anh thì đang đứng bên ngoài nghe điện thoại
" Mọi người xin chờ một chút, chủ tịch đang cùng phu nhân nói chuyện! "
Mọi người hiểu ý cũng gật gật đầu. Tình cảm của phu nhân chủ tịch và chủ tịch thật tốt, rất đáng ngưỡng mộ...
" Ông xã? "
Huh? Tại sao đầu dây bên kia lại im lặng thế kia, cô định gọi anh thêm một lần nữa thì phía đầu dây bên kia phát ra giọng nói của anh
" Quản gia bảo em ra ngoài mua đồ ư? "
Cô có chút chột dạ. Kỳ thật là có mua đồ nhưng đây là quà dành cho anh vào kỷ niệm ngày cưới của cả hai nên cô tuyệt đối sẽ không thể nói ra điều này. Đây là bí mật!
" Phải ạ! "
Cô nói, đầu dây bên anh im lặng khoảng một giây, cô nghĩ rằng anh đã cúp máy, bỗng bên kia vang lên giọng nói của anh:
" Đi cẩn thận một chút! "
" A vâng! "
" Tối nay trang điểm đẹp một chút, anh cho người mang lễ phục đến cho em! "
" Chúng ta đi đâu sao? "
" Ừ!...anh có cuộc họp, cúp máy trước! "
" Dạ! "
Cuộc điện thoại vừa xong, anh bỏ điện thoại vào túi sau đó hướng người đi vào phòng họp...
Tại Doãn thị
Doãn Thiên Phong hiện tại vẫn còn nghĩ đến chuyện của tuần trước ở sân vườn ngoài cùng cô. Chắc chắn cô rất ghét anh, chỉ là ngay lúc đó anh mất kìm chế nên mới làm như thế... Thật muốn gặp cô ấy để xin lỗi về điều này
Cốc cốc... từ bên ngoài có tiếng gõ cửa. Doãn Thiên Phong nhàn nhạt đáp:
" Vào đi! "
Bên ngoài đi vào đó là thư kí của anh
" Có chuyện gì liên quan đến công việc sao? "
" Không ạ! "
" Vậy là liên quan đến Tiểu Tịch? "
Thư kí khẽ gật đầu
" Chuyện gì? "
" Hôm nay chính là kỷ niệm ngày cưới của Tịch tổng và Tịch phu nhân ạ! "
Doãn Thiên Phong khẽ nhíu mày tỏ ý tức giận. Thư kí vừa mở miệng lại hối hận khi quên mất mình nên gọi cô là gì
" Chẳng phải tôi đã bảo cô khi ở trước mặt tôi cô nên gọi cô ấy là Tiêu tiểu thư ư? "
" Thật xin lỗi chủ tịch, là do tôi sơ ý! "
Doãn Thiên Phong " hừ " lạnh, anh cũng không muốn nhắc nhiều với cô ta. Nếu như còn lần sau, có vẻ như anh phải tìm một người khác để thay thế cái vị trí này
" Cô ra ngoài đi! "
" Dạ! "
Nữ thư kí có một chút e dè, nhanh chóng bỏ ra ngoài
Doãn Thiên Phong đưa tay kéo hộp tủ ra, anh lấy ra những xấp hình để tất cả chúng lên bàn
Hai con người trong bức hình nhìn rất thân mật, người phụ nữ mỉm cười nói chuyện nhìn như đang nói chuyện gì đó rất vui cùng với người đàn ông. Có cả bức bọn họ ôm nhau, lẫn hôn nhau
Những góc chụp nhìn rất tốt, rất đẹp. Doãn Thiên Phong nhìn rất hài lòng
Lần trước do ở ngoài vườn cùng cô trò chuyện sau đó là đến việc anh đã cưỡng hôn cô, tất cả đều được một tên chó săn chụp được. Hắn ta chụp những gì mình cần chụp và nên chụp
Sau khi cô rời đi, hắn ta không cẩn thận phát ra tiếng động để anh nghe thấy. Anh đã bắt hắn ra ngoài và tịch thu máy ảnh của hắn, vốn dĩ định đốt chúng đi nhưng chợt nghĩ mình có thể giữ lại, biết đâu chừng sau này những bức hình này sẽ rất có lợi cho việc anh dành lấy cô trở về?
Nhìn chăm chăm vào những bức hình
Tiểu Tịch, xin lỗi em. Vì dành lấy em, anh sẽ không từ bỏ những thủ đoạn dù cho có dùng đến hạ sách này anh cũng không màng dùng đến...
Trong phòng họp của Tịch Mộ Thần
Hiện tại mọi người đang lần lượt báo cáo tất cả mọi việc cho anh, Tịch Mộ Thần dáng vẻ lạnh lùng ngồi quan sát và lắng nghe họ
Chiếc điện thoại trên bàn khẽ run một cái trước mặt anh, đôi mắt sắc bén nhìn xuống màn hình. Anh có một tin nhắn, là của một người lạ gửi đến?
" Chủ tịch? "
" Tiếp tục! "
Trong khi bọn họ đang báo cáo tiếp tục cho anh. Tịch Mộ Thần không buồn mở điện thoại lên xem
Anh khựng người một giây. Không biết là ai đã gửi anh tin nhắn nhưng trên màn hình chính là hình ảnh của cô ở cùng một chỗ với Doãn Thiên Phong
Người chụp chụp những góc nhìn hai người vô cùng thân mật, cô vui vẻ mỉm cười cùng hắn ta nói chuyện. Lại còn có hình ảnh hắn ta cư nhiên ôm cô vào lòng. Ngón tay lướt đến bức hình cuối cùng làm anh như muốn bùng nổ cơn giận của mình, Doãn Thiên Phong và cô lại hôn nhau?!
Mọi người nhìn thấy sắc mặt của chủ tịch đột nhiên thay đổi hẵng sau khi nhìn trên màn hình điện thoại, bọn họ không ai biết chuyện gì vừa xảy ra với anh nhưng mà hiện tại nhìn sắc mặt của chủ tịch thật đáng sợ
" Tan họp! "
Đột nhiên chủ tịch đòi tan họp là sao? Cuộc họp chỉ vừa mới bắt đầu gần hai mươi phút thôi mà? Vẫn chưa báo cáo tất cả việc thì làm sao lại có thể tan họp được?
" Nhưng chủ tịch, cuộc họp chỉ vừa mới bắt đầu được hai mươi phút. Công việc vẫn còn chưa..."
Một người đàn ông cấy giọng hỏi, vẫn chưa kịp nói hết câu đã bị anh gằng giọng quát. Không chỉ mình ông ta mà là tất cả mọi người trong phòng họp có mặt tại đây
" Không nghe rõ tôi nói gì ư? Tôi bảo tan họp là tan họp...tất cả mau cút hết ra ngoài! "
Bọn họ nhất thời hoảng sợ, không dám nói thêm lời nào lập tức bỏ ra ngoài. Trong căn phòng chỉ còn lại ba người đàn ông
Lục Minh Hạo: " Xảy ra chuyện gì ư? Sao cậu đột nhiên lại thay đổi như thế, cuộc họp chỉ vừa mới bắt đầu chưa được hai mươi phút kia mà! "
Tịch Mộ Thần vẫn trầm lặng, anh ném chiếc điện thoại lên bàn cho họ xem. Phong Hàn và Lục Minh Hạo cầm điện thoại anh lên xem, lướt lướt nhìn những bức hình được gửi đến từ một người lạ đến cho anh
Rốt cuộc thì cũng đã hiểu ra sự việc gì đang diễn ra ở đây. Thì ra là vì Tiểu Tịch và Doãn Thiên Phong
" Được lắm! Chính miệng cô ấy luôn bảo rằng giữa cô ấy và hắn ta đều không còn bất cứ quan hệ gì nữa, vậy mà bây giờ thì sao? Lén lút ra ngoài gặp lại tình cũ nối lại tình xưa? "
Phong Hàn: " Thần, cậu khoan hãy sớm kết luận điều này! "
Lục Minh Hạo: " Tôi cũng không tin Tiểu Tịch sẽ cùng Doãn Thiên Phong quay lại! "
" Thế chẳng nhẽ những bức hình được gửi đến đó là giả ư? "
Phong Hàn đưa cổ tay nhẹ nhàng đẩy cặp kính lên: " Không phải là giả! Bức hình là thật nhưng chắc gì Tiểu Tịch thật sự còn tình cảm với Doãn Thiên Phong? "
Lục Minh Hạo: " Cậu không nghĩ hắn ta cưỡng hôn Tiểu Tịch được à? Chỉ với những bức hình có những cử chỉ thân mật đó lại sớm kết luận bọn họ muốn quay lại với nhau? Cậu luôn biết Tiểu Tịch luôn yêu cậu kia mà, không phải đã từng nói rằng giữa vợ chồng quan trọng nhất là sự tín nhiệm ư? Cậu có thể cho người đi điều tra sự việc xem sao! "
Anh trầm mặc, Lục Minh Hạo lại tiếp tục nói:
" Này, hôm nay là kỷ niệm ngày cưới của hai người đó. Người gửi đến cho cậu những bức hình đó dù cho không biết là ai nhưng tôi chắc chắn rằng hắn ta là đang muốn chia rẻ tình cảm của hai người nên mới cố tình gửi nó đến đây cho cậu "
"... "
" Minh Hạo nói đúng. Cậu đừng nên dễ dàng mắc bẫy hắn, cậu và Tiểu Tịch cứ tiếp tục cùng nhau đón kỷ niệm ngày cưới. Tôi và Minh Hạo sẽ giúp cậu giải quyết chuyện này "
Tịch Mộ Thần nhàn nhạt đáp: " Được, nhờ các cậu cả! "
Tác giả :
Mèo Con Tai Cụp