Bà Xã Trẻ Xã Hội Đen
Chương 7: Bạn học Tiểu Mặc, cùng nhau ăn một bữa cơm
Chuyện Tần Mặc đánh Thiệu Tư Thanh đánh vào bệnh viện, lập tức được truyền ra khắp trường trung học Roland, giống như mặt nước yên tĩnh bị lập tức thiêu chín, sôi trào lên.
Thiệu Tư Thanh là ai?
Cha của Thiệu Tư Thanh nói muốn phá hủy trường học của bọn họ, trường trung học Roland cũng chỉ có thể đóng cửa, hiện tại Tần Mặc đánh Thiệu Tư Thanh, vẫn không biết sẽ xử phạt cái gì!
Ở giữa hàng loạt loại suy đoán, người trong cuộc Tần Mặc ngược lại giống như người không liên quan, vẫn đứng ở trong phòng học, cũng không bị gọi đi giáo huấn hoặc là tiếp nhận trừng phạt gì.
Tất cả dường như đều rất yên bình, yên bình khiến người ta cảm thấy có chút kỳ quái, sau lưng Tần Mặc là Phong Thần, bề ngoài, Phong Thần chẳng qua là người làm ăn, cũng chưa chắc có quyền có thế hơn Thiệu Niệm Vinh. Nhưng chính là một người làm ăn như thế, có thể bảo vệ được Tần Mặc?
“Cậu không cảm thấy rất kỳ quái?"
Bùi Thiểu Y một bộ dạng trăm tư khó giải, đôi mắt giống như là quét qua vật phẩm nguy hiểm, thẳng hướng bắn càn quét trên người Tần Mặc. Nói thật ra, dáng vẻ lạnh lẽo của Tần Mặc, hắn nhìn cũng không thoải mái.
Sáng sớm nghe nói cô đem Thiệu Tư Thanh đánh cho vào bệnh viện, trong lòng vô cùng cao hứng, vốn tưởng rằng nhà trường sẽ cho cô nghỉ học, hoặc là có laoij hình phạt khác. Nhưng không ngờ, cư nhiên một chút động tĩnh cũng không có, theo tính khí của Tiệu Tư Thanh đó, sẽ lại bỏ qua như vậy sao?
Nghĩ đến nát óc, hắn cũng khong nghĩ ra đại khái, cũng chỉ có thể đến lãnh giáo Sở Linh Tầm.
“Ở trường học này, ai không có chút bối cảnh? Nếu Tần Mặc không có bối cảnh, cậu cảm thấy cô ấy còn đánh Thiệu Tư Thanh sao?"
Những lời của Sở Linh Tầm, Bùi Thiểu Y nghe rồi vẫn thật sự không ủng hộ, nếu như người đứng phía sau Tần Mặc đủ mạnh, vậy cô làm gì không đến đánh hắn?
Logic này khiến Sở Linh Tầm im lặng, cậu cho rằng người ta cũng giống như cậu, có người đứng sau lưng liền chỉ sợ thiên hạ không loạn, khoe khoang khắp nơi, sớm muộn gì cũng bị người chặn ở trong ngõ tối chỉnh một trận!
“Bạn học Tiểu Mặc, cùng nhau ăn một bữa cơm?"
Buổi trưa, Kim Na Na đến tìm Tần Mặc, thân thiện khác thường, khiến những người liên quan rớt vỡ mắt kính.
Kim Na Na này từ trước đến giờ đều là ánh mắt cao hơn người thường, vẻ bên ngoài thì cười nhưng trong lòng không cười, trước mặt mọi người cười ha ha với bạn, sau lưng lại không biết có đâm bạn một đao hay không, cô ấy chính là nhân vật nguy hiểm như vậy.
Tần Mặc mí mắt cũng không chớp, “Không biết."
Mọi người hít sâu một hơi, nhà Kim Na Na thế nhưng có quyền có thế, vị hôn phu Phong Thần của cô cho dù có tiền đi nữa, có thể cùng quan gia người ta liều mạng? Chết tiệt!
Chỉ là Kim Na Na ngược lại nhiệt tình không giảm, tựa hồ Tần Mặc càng lạnh nhạt với cô, thì cô càng nhiệt tình với Tần Mặc. Cô cũng không giống Thiệu Tư Thanh đần như vậy, mặc dù cũng có tin đồn Tần Mặc là vợ chưa cưới của Phong Thần, nhưng cô lại cảm thấy không đơn giản như vậy.
Phong Thần là ai? Người khác có lẽ không biết, nhưng cô lại biết sơ một hai điều, có thể trở thành vợ chưa cưới của Phong Thần, thân phận của cô gái đó nhất định sẽ không thấp hơn.
Nhưng quan trọng nhất không phải là thân phận của cô, hôm qua sau khi Tần Mặc trực tiếp cho Thiệu Tư Thanh một đao, thì cô quyết định, nhận định người bạn Tần Mặc này!
Quyết đoán, dứt khoát, trực tiếp, không thích chính là không thích, tính cách của Tần Mặc như vậy, ngược lại rất hợp với khẩu vị của Kim Na Na.
So sánh với những người kia chỉ bết xoay quanh bên cạnh cô, nịnh nọt tâng bốc cô, cô thích Tần Mặc lạnh nhạt hơn.
“Kim Na Na, cô hãy cẩn thận một chút, coi chừng cũng bị cô ta cho vào bệnh viện!"
Bùi Thiểu Y xấu miệng nhạo báng, Kim Na Na trừng mắt liếc hắn một cái, tiếp tục thế tiến công nhiệt tình của mình.
“Bạn học Tần tiểu Mặc, cậu thích ăn món Nhật Bản hay là món Italy? Hay là cậu thích ẩm thực Thái Lan hoặc cơm trộn Hàn Quốc?"
Tần Mặc chỉ cảm thấy bên tai có con chim nhỏ, líu ríu không ngừng, cô rất muốn làm cho người trước mặt câm miệng, nhưng quả đấm lại không vung ra. Có lẽ là ánh mắt nhìn cô của Kim Na Na, bên trong không có sự tìm tòi nghiên cứu, không có đại lượng, chỉ có sự nhiệt tình muốn kết bạn.
Cô quét mắt, thấy bóng dáng Lan xuất hiện trong tầm mắt, giờ khắc này, cô quá may mắn có sự tồn tại của Lan.
“Tiểu thư, bửa trưa của cô."
Lan lễ độ cung kính đem bữa trưa đắt ở trức mặt Tần Mặc, Kim Na Na “Chậc chậc" hai tiếng, món ăn trước mắt hình như là được tùy chỉnh, bất luận là thịt hay rau, đều là nguyên liệu tươi mới trong ngày.
“Lão gia sợ tiểu thư ăn không quen đồ ăn ở đây, cho nên đặc biệt đưa đầu bếp tới, để thỏa mãn nhu cầu của tiểu thư."
Kim Na Na nhìn đồ ăn ở trước mặt màu sắc hương vị đều đủ cả, không nhịn được rất dộng lòng, nhưng cô lại trong lúc vô tình nhìn thấy sự bất đắc dĩ trong mắt của Tần Mặc, dường như những đồ ăn trước mắt là bắt buộc cho cô.
Tần Mặc cầm lấy bộ đồ ăn, động tác ăn cơm chậm chạp mà ưu nhã, trên mặt của cô không nhìn ra được là thích hay ghét, chỉ yên lặng đưa đò ăn vào trong miệng, mà mùi vị của nó căn bản là không quan trọng.
Không thể giải thích, Kim Na Na lần đầu tiên cảm thấy, cao lương mỹ vị cũng là một thứ khiến cho người ta cảm thấy khổ sở.
“Thôi đi, Linh Tầm, chúng ta đi!"
Bùi Thiểu Y cảm thấy cả người có cái gì không đúng, Tần Mặc rõ ràng là ăn thức ăn, lại làm cho hắn…… Khó chịu không nói ra được…… Cho nên hắn vẫn là sớm rời đi.
“Lan mỗi ngày đều sẽ đưa bữa trưa tới đây cho tôi, cô có thể đi rồi."
Tần Mặc lau miệng, mặt không chút tay đổi nhìn Kim Na Na, nhưng ma xui quỷ khiến, Kim Na Na lại hỏi, ăn ngon không?
Dường như không ngờ tới cô ấy sẽ hỏi vấn đề như vậy, cô nhếch miệng, đến gần bên tai Kim Na Na, “Đối với tôi mà nói, đồ ăn chỉ là thứ dùng để no bụng, ngoài ra không có tác dụng nào khác."
Đây là câu một câu dài nhất Tần Mặc nói với cô, Kim Na Na không dám tin nhìn Tần Mặc, lời nói này không nên xuất phát từ miệng của một cô gái mười bảy tuổi.
Ngoài khiếp sợ, cô cũng không có xoá bỏ suy nghĩ kết bạn cùng Tần Mặc, ngược lại, cô càng phát hiện cảm thấy hứng thú với Tần Mặc.
Thiệu Tư Thanh là ai?
Cha của Thiệu Tư Thanh nói muốn phá hủy trường học của bọn họ, trường trung học Roland cũng chỉ có thể đóng cửa, hiện tại Tần Mặc đánh Thiệu Tư Thanh, vẫn không biết sẽ xử phạt cái gì!
Ở giữa hàng loạt loại suy đoán, người trong cuộc Tần Mặc ngược lại giống như người không liên quan, vẫn đứng ở trong phòng học, cũng không bị gọi đi giáo huấn hoặc là tiếp nhận trừng phạt gì.
Tất cả dường như đều rất yên bình, yên bình khiến người ta cảm thấy có chút kỳ quái, sau lưng Tần Mặc là Phong Thần, bề ngoài, Phong Thần chẳng qua là người làm ăn, cũng chưa chắc có quyền có thế hơn Thiệu Niệm Vinh. Nhưng chính là một người làm ăn như thế, có thể bảo vệ được Tần Mặc?
“Cậu không cảm thấy rất kỳ quái?"
Bùi Thiểu Y một bộ dạng trăm tư khó giải, đôi mắt giống như là quét qua vật phẩm nguy hiểm, thẳng hướng bắn càn quét trên người Tần Mặc. Nói thật ra, dáng vẻ lạnh lẽo của Tần Mặc, hắn nhìn cũng không thoải mái.
Sáng sớm nghe nói cô đem Thiệu Tư Thanh đánh cho vào bệnh viện, trong lòng vô cùng cao hứng, vốn tưởng rằng nhà trường sẽ cho cô nghỉ học, hoặc là có laoij hình phạt khác. Nhưng không ngờ, cư nhiên một chút động tĩnh cũng không có, theo tính khí của Tiệu Tư Thanh đó, sẽ lại bỏ qua như vậy sao?
Nghĩ đến nát óc, hắn cũng khong nghĩ ra đại khái, cũng chỉ có thể đến lãnh giáo Sở Linh Tầm.
“Ở trường học này, ai không có chút bối cảnh? Nếu Tần Mặc không có bối cảnh, cậu cảm thấy cô ấy còn đánh Thiệu Tư Thanh sao?"
Những lời của Sở Linh Tầm, Bùi Thiểu Y nghe rồi vẫn thật sự không ủng hộ, nếu như người đứng phía sau Tần Mặc đủ mạnh, vậy cô làm gì không đến đánh hắn?
Logic này khiến Sở Linh Tầm im lặng, cậu cho rằng người ta cũng giống như cậu, có người đứng sau lưng liền chỉ sợ thiên hạ không loạn, khoe khoang khắp nơi, sớm muộn gì cũng bị người chặn ở trong ngõ tối chỉnh một trận!
“Bạn học Tiểu Mặc, cùng nhau ăn một bữa cơm?"
Buổi trưa, Kim Na Na đến tìm Tần Mặc, thân thiện khác thường, khiến những người liên quan rớt vỡ mắt kính.
Kim Na Na này từ trước đến giờ đều là ánh mắt cao hơn người thường, vẻ bên ngoài thì cười nhưng trong lòng không cười, trước mặt mọi người cười ha ha với bạn, sau lưng lại không biết có đâm bạn một đao hay không, cô ấy chính là nhân vật nguy hiểm như vậy.
Tần Mặc mí mắt cũng không chớp, “Không biết."
Mọi người hít sâu một hơi, nhà Kim Na Na thế nhưng có quyền có thế, vị hôn phu Phong Thần của cô cho dù có tiền đi nữa, có thể cùng quan gia người ta liều mạng? Chết tiệt!
Chỉ là Kim Na Na ngược lại nhiệt tình không giảm, tựa hồ Tần Mặc càng lạnh nhạt với cô, thì cô càng nhiệt tình với Tần Mặc. Cô cũng không giống Thiệu Tư Thanh đần như vậy, mặc dù cũng có tin đồn Tần Mặc là vợ chưa cưới của Phong Thần, nhưng cô lại cảm thấy không đơn giản như vậy.
Phong Thần là ai? Người khác có lẽ không biết, nhưng cô lại biết sơ một hai điều, có thể trở thành vợ chưa cưới của Phong Thần, thân phận của cô gái đó nhất định sẽ không thấp hơn.
Nhưng quan trọng nhất không phải là thân phận của cô, hôm qua sau khi Tần Mặc trực tiếp cho Thiệu Tư Thanh một đao, thì cô quyết định, nhận định người bạn Tần Mặc này!
Quyết đoán, dứt khoát, trực tiếp, không thích chính là không thích, tính cách của Tần Mặc như vậy, ngược lại rất hợp với khẩu vị của Kim Na Na.
So sánh với những người kia chỉ bết xoay quanh bên cạnh cô, nịnh nọt tâng bốc cô, cô thích Tần Mặc lạnh nhạt hơn.
“Kim Na Na, cô hãy cẩn thận một chút, coi chừng cũng bị cô ta cho vào bệnh viện!"
Bùi Thiểu Y xấu miệng nhạo báng, Kim Na Na trừng mắt liếc hắn một cái, tiếp tục thế tiến công nhiệt tình của mình.
“Bạn học Tần tiểu Mặc, cậu thích ăn món Nhật Bản hay là món Italy? Hay là cậu thích ẩm thực Thái Lan hoặc cơm trộn Hàn Quốc?"
Tần Mặc chỉ cảm thấy bên tai có con chim nhỏ, líu ríu không ngừng, cô rất muốn làm cho người trước mặt câm miệng, nhưng quả đấm lại không vung ra. Có lẽ là ánh mắt nhìn cô của Kim Na Na, bên trong không có sự tìm tòi nghiên cứu, không có đại lượng, chỉ có sự nhiệt tình muốn kết bạn.
Cô quét mắt, thấy bóng dáng Lan xuất hiện trong tầm mắt, giờ khắc này, cô quá may mắn có sự tồn tại của Lan.
“Tiểu thư, bửa trưa của cô."
Lan lễ độ cung kính đem bữa trưa đắt ở trức mặt Tần Mặc, Kim Na Na “Chậc chậc" hai tiếng, món ăn trước mắt hình như là được tùy chỉnh, bất luận là thịt hay rau, đều là nguyên liệu tươi mới trong ngày.
“Lão gia sợ tiểu thư ăn không quen đồ ăn ở đây, cho nên đặc biệt đưa đầu bếp tới, để thỏa mãn nhu cầu của tiểu thư."
Kim Na Na nhìn đồ ăn ở trước mặt màu sắc hương vị đều đủ cả, không nhịn được rất dộng lòng, nhưng cô lại trong lúc vô tình nhìn thấy sự bất đắc dĩ trong mắt của Tần Mặc, dường như những đồ ăn trước mắt là bắt buộc cho cô.
Tần Mặc cầm lấy bộ đồ ăn, động tác ăn cơm chậm chạp mà ưu nhã, trên mặt của cô không nhìn ra được là thích hay ghét, chỉ yên lặng đưa đò ăn vào trong miệng, mà mùi vị của nó căn bản là không quan trọng.
Không thể giải thích, Kim Na Na lần đầu tiên cảm thấy, cao lương mỹ vị cũng là một thứ khiến cho người ta cảm thấy khổ sở.
“Thôi đi, Linh Tầm, chúng ta đi!"
Bùi Thiểu Y cảm thấy cả người có cái gì không đúng, Tần Mặc rõ ràng là ăn thức ăn, lại làm cho hắn…… Khó chịu không nói ra được…… Cho nên hắn vẫn là sớm rời đi.
“Lan mỗi ngày đều sẽ đưa bữa trưa tới đây cho tôi, cô có thể đi rồi."
Tần Mặc lau miệng, mặt không chút tay đổi nhìn Kim Na Na, nhưng ma xui quỷ khiến, Kim Na Na lại hỏi, ăn ngon không?
Dường như không ngờ tới cô ấy sẽ hỏi vấn đề như vậy, cô nhếch miệng, đến gần bên tai Kim Na Na, “Đối với tôi mà nói, đồ ăn chỉ là thứ dùng để no bụng, ngoài ra không có tác dụng nào khác."
Đây là câu một câu dài nhất Tần Mặc nói với cô, Kim Na Na không dám tin nhìn Tần Mặc, lời nói này không nên xuất phát từ miệng của một cô gái mười bảy tuổi.
Ngoài khiếp sợ, cô cũng không có xoá bỏ suy nghĩ kết bạn cùng Tần Mặc, ngược lại, cô càng phát hiện cảm thấy hứng thú với Tần Mặc.
Tác giả :
Minh Khê