Âu Dương Công Tử
Chương 5
Dứt lời, phân thân vừa trừu sáp trong cơ thể điệt nhi của hắn bắt đầu trở nên hung ác, nhắm thẳng vào trung tâm, ra ra vào vào, cọ xát đến đỏ bừng. Hậu huyệt bị căng đến cực hạn, Âu Dương Khắc đau đớn, cắn chặt môi dưới, cúi đầu, rên rỉ. Đồng thời, cái cảm giác loạn luân vì quan hệ xác thịt với thúc phụ khiến y cảm nhận được khoái cảm mạnh mẽ, phân thân của thúc phụ ngày càng đâm sâu vào sơ thể y, về mặt tâm lý, khoái cảm lại càng mãnh liệt hơn một tầng, về mặt thân thể, y đã khát vọng thúc phụ lâu rồi, y hận không thể bị phân thân của hắn làm tới nằm mãi trên giường.
Âu Dương Phong cơ hồ bị tiểu huyệt nóng ẩm của điệt nhi câu đi hồn phách, hắn đâm mãnh liệt một hơi mấy trăm cái, mỗi lần đều đảo qua yếu điểm, Âu Dương Khắc chỉ cảm thấy tiểu huyệt bị làm tới run lên, không còn cảm giác đau đớn nữa. Sâu trong hậu đình bị thúc phụ xâm phạm liên tục, cái cảm giác ngứa ngáy, ê ẩm, tê dại ấy, chỉ có thể bị thứ cứng rắn như sắt nung không ngừng đâm vào mới có thể giảm đi được.
“Thúc thúc… thúc thúc…" Âu Dương Khắc mới nếm thử cảm giác cực lạc khi mây mưa, không khỏi la ầm lên, kêu gọi phân thân của nam tử cường tráng càng thêm ra sức đâm chọc trong tiểu huyệt của mình.
“Khắc Nhi có thoải mái không?" Âu Dương Phong hỏi. Cái lỗ nhỏ của điệt nhi đã bị hắn làm tới nước chảy đầm đìa, đến cả âm mao phía trên đều ướt một mảng lớn, mị thịt đỏ bừng bị dương hành trừu sáp nảy lên, hình ảnh *** mỹ tới tận cùng.
“Thoải… Thoải mái… Vừa rồi đau quá, nhưng tại sao hiện tại, thấy sung sướng như vậy…" Âu Dương Khắc thích đến cả tính khí phía trước cũng có phản ứng, y thậm chí vẫn chưa âu yếm nó vậy mà chỉ bằng mấy đợt trừu sáp phía sau hậu huyệt nó đã cứng lên rồi.
Âu Dương Phong kéo tay y, sờ xuống thân dưới, để y chạm vào hậu huyệt bị phân thân thao tàn khốc, “Thấy không! Thúc thúc đã thao tới tiểu huyệt của ngươi ứa ra *** thủy rồi, có *** thủy này, đại điểu lại càng tiến công mạnh mẽ, ngươi lại càng khoái hoạt!"
Ngón tay Âu Dương Khắc chạm vào cửa huyệt ướt mem của mình, nơi đó đang *** loạn, ngậm chặt một cây côn thịt thô to, lại nghe thúc phụ nói vậy, y thấy thẹn tới mắt đỏ bừng, cơ hồ muốn khóc to, “Sao ta lại… sao có thể…"
“Sao có thể có nhiều *** thủy vậy phải không?" Âu Dương Phong cực yêu cái vẻ xấu hổ, thẹn thùng, rồi lại khát vọng bị hắn làm đến chết đi sống lại của y, hai tay hắn giữ chặt thắt lưng y, phân thân lại mãnh liệt trừu sáp vào tiểu huyệt, hắn thở dồn dập, nói khẽ vào tai y, “Khắc Nhi ngoan. Bảo bối, bởi vì ngươi sinh ra là để cho ta thao!"
Những câu *** ngôn không ngừng truyền vào tai khiến Âu Dương Khắc cũng có khoái cảm, nửa thân dưới của y không tự giác, hùa theo nhịp ra vào của nam nhân phía trên, mỗi một lần đều phải đi vào tận cùng mới bỏ qua, miệng thở gấp, y rên rỉ, “Thúc thúc… ta… ta ngứa quá…"
Âu Dương Phong mắng khẽ một tiếng, nửa thân dưới lại di chuyển nhanh hơn, tinh hoàn chạm vào mông điệt nhi phát ra tiếng động *** mỹ, “Lần đầu tiên bị nam nhân sáp mà *** đãng như vậy, còn ngại thúc thúc thao không đủ mạnh sao?"
“Không phải… không phải đâu!" Âu Dương Khắc bị thúc thúc thao mạnh tới trước mắt biến thành màu đen, cơ hồ thở không ra hơi. Y ở bên dưới giãy giụa, ủy khuất, “Tại ngứa thật mà!"
Thì ra ***g ngực của Âu Dương Khắc dán chặt vào ***g ngực thúc phụ mình, hai đầu nhũ non mềm, hồng hồng bị ma sát tới đỏ bừng, đứng thẳng lên, giống như trái cây chờ nam nhân tới hái. Âu Dương Phong thả chậm động tác dưới thân rồi đưa tay vân vê đầu nhũ điệt nhi, lại còn dùng ngón cái và ngón trỏ nhẹ nhàng xoa nắn, “Là ở đây ngứa sao?"
Trên ngón tay Âu Dương Phong có một vết chai rất dày, khiến đầu nhũ mẫn cảm của Âu Dương Khắc thoải mái vô cùng, y gập đùi lại, cọ cọ vào thắt lưng thúc thúc, “Đúng rồi, chính là chỗ đó… Thúc thúc, mạnh hơn nữa đi!"
Âu Dương Phóng cúi người, há miệng ngậm lấy một bên vú, dùng sức liếm cắn, đầu lưỡi nóng bừng chà qua chà lại đầu nhũ, thi thoảng lại cắn mấy cái thật nhẹ. Đầu vú chưa từng trải âu yếm, trong thoáng chốc đã sưng to lên trong miệng nam nhân, cả những nơi mẫn cảm nhất trên người thiếu niên đều bị Âu Dương Phong nắm trong tay, toàn bộ khoái cảm của y đều do thúc phụ y khơi nguồn và y đã hoàn toàn sa vào trong đó.
Y bất chấp thẹn thùng, khẩn cầu Âu Dương Phong hút đầu nhũ còn lại. Âu Dương Phong lại vươn tay ra, dùng ngón tay xoa bóp đầu nhũ đỏ hồng, mềm mại, “Bảo bối có tin là nếu lát nữa thúc thúc càng thao mạnh hơn thì nơi này của ngươi sẽ phun ra nước, nếu không lập tức hút ngay, sẽ cứ phun không ngừng không?"
Âu Dương Khắc cắn môi, đưa tay chạm vào nơi hai người mập hợp, quệt một ít *** thủy, bôi lên trên đầu nhũ bị thúc phụ cố tình vắng vẻ, khiến nó nhiễm lên một tầng thủy quang *** mỹ, “Đã bị… bị thúc thúc thao ra nước rồi… tới đây… thúc thúc, cầu người mau hút…"
“Khắc Nhi, ngươi thế này, thật khiến thúc thúc muốn ăn sạch ngươi!" Âu Dương Phong cúi đầu ngậm đầu nhũ đó vào miệng hút tới vừa hồng vừa sưng, mùi vị *** thủy tan ra trong miệng hắn, khiến hắn hưng phấn gấp bội, thú tính phát ra càng không thể vãn hồi. Cự hành dũng mãnh khó chống, đánh thẳng vào khiến cả tiểu huyệt đều ướt đẫm, *** thủy bị côn thịt kéo ra bên ngoài, chảy từ khe mông xuống tới giường.
Hai đầu nhũ của Âu Dương Khắc bị hút cắn luân phiên, sưng không thành dạng, vừa đau vừa thích, khiến y phải cầu xin tha thứ, “Thúc thúc!"
“Ngươi thật là không ngoan, vừa rồi còn khóc cầu thúc thúc hút, giờ lại không thích rồi!"
Âu Dương Khắc vội vàng biện giải, “Không… không phải không thích… Mà là nước bên trên đã bị thúc thúc hút hết rồi, không còn nữa…"
“Mới vài ngụm đã hết rồi? Tính sao đây, thúc thúc còn chưa uống đủ nha?"
“Khắc Nhi vẫn còn… còn bên dưới… còn thật nhiều nước…"
“Mau đút cho thúc thúc uống!" Âu Dương Phong ra lệnh.
Tay Âu Dương Khắc run lên, khó khăn lắm mới đưa được tới dưới, đầu ngón tay chạm vào *** thủy, đưa tới bên miệng thúc phụ mình. Âu Dương Phong há miệng ngậm lấy ngón tay Âu Dương Khắc, phun ra nuốt vào mấy lượt, rồi cúi đầu hôn điệt nhi thật sâu, “Thật ngọt, Khắc Nhi cũng nếm thử mùi vị của mình đi!"
Mỗi lần được thúc thúc hôn, Âu Dương Khắc thấy đói khát dị thường. Y vội vàng hút thóa dịch của đối phương vào miệng mình, làm giảm đi khô rát phía trong khoang miệng. Dù đã ứa ra rất nhiều xuân thủy, nhưng tiểu huyệt lại càng siết chặt hơn, giống như muốn côn thịt phải phun ra dịch thể, uy no cho mình.
Âu Dương Phong thở sâu một hơi, bắt đầu mãnh liệt trừu sáp tiểu huyệt, tinh thủy nóng rực từ linh khẩu trào ra ngoài, tưới vào vách tường mẫn cảm. Thiếu niên dưới thân cũng hô lên một tiếng, bắn ra ngoài, sau cao trào, hậu huyệt vẫn bóp chặt phân thân, không chịu buông ra.
Âu Dương Phong hưởng thụ cái cảm giác tràng thịt của điệt nhi cắn chặt côn thịt vừa mới phát tiết của mình, hắn cúi đầu, hôn lên gương mặt tuấn tú còn vương nước mắt kia, “Khắc Nhi tận hứng không?"
Lần đầu tiên nếm thử mùi vị giao hoan, hưởng thụ khoái cảm cực hạn như chết đi sống lại, Âu Dương Khắc vẫn chưa thoát khoải dư vị cao trào, hai mắt thất thần nhìn thúc phụ, tiếng thở dốc vẫn ngọt nị như vừa rồi.
Cho đến khi Âu Dương Phong cẩn thận rút phân thân khỏi cơ thể y, thật nhiều tinh thủy trào ra mới khiến y hồi phục tinh thần lại, “Thúc thúc…"
Âu Dương Phong cười khẽ, xoa đầu an ủi y. Hắn vừa lấy quần áo lau thân thể cho hai người, vừa nói: “Để ta đi bảo người nấu nước ấm, phải để Khắc Nhi tắm rửa sạch sẽ mới được!"
Âu Dương Khắc vốn định lấy chăn che kín đầu lại nhưng nghe thúc phụ định đi, y vội vàng đưa tay giữ chặt cổ tay hắn lại, “Thúc thúc ở cùng ta đi!"
“Được, thúc thúc sẽ cùng ngươi, nhưng ngươi phải chui đầu ra trước đã, thúc thúc không nhìn thấy Khắc Nhi rồi!"
Âu Dương Khắc đỏ mặt, lật chăn ra, rúc vào lòng Âu Dương Phong, che đi gương mặt nóng bừng của mình.
“Có đau không?" Âu Dương Phong ôm thắt lưng y, hỏi khẽ.
“……" Âu Dương Khắc im lặng một hồi mới nghẹn ra một câu, “Buổi tập ngày mai, e là không dậy nổi!"
Âu Dương Phong hôn lên trán y một cái, mỉm cười, nói: “Đúng là con ngoan!" Dừng một chốc, hắn lại nói tiếp, “Thúc thúc sẽ cùng ngươi, trốn buổi tập ngày mai vậy!"
Hoàn
..
Âu Dương Phong cơ hồ bị tiểu huyệt nóng ẩm của điệt nhi câu đi hồn phách, hắn đâm mãnh liệt một hơi mấy trăm cái, mỗi lần đều đảo qua yếu điểm, Âu Dương Khắc chỉ cảm thấy tiểu huyệt bị làm tới run lên, không còn cảm giác đau đớn nữa. Sâu trong hậu đình bị thúc phụ xâm phạm liên tục, cái cảm giác ngứa ngáy, ê ẩm, tê dại ấy, chỉ có thể bị thứ cứng rắn như sắt nung không ngừng đâm vào mới có thể giảm đi được.
“Thúc thúc… thúc thúc…" Âu Dương Khắc mới nếm thử cảm giác cực lạc khi mây mưa, không khỏi la ầm lên, kêu gọi phân thân của nam tử cường tráng càng thêm ra sức đâm chọc trong tiểu huyệt của mình.
“Khắc Nhi có thoải mái không?" Âu Dương Phong hỏi. Cái lỗ nhỏ của điệt nhi đã bị hắn làm tới nước chảy đầm đìa, đến cả âm mao phía trên đều ướt một mảng lớn, mị thịt đỏ bừng bị dương hành trừu sáp nảy lên, hình ảnh *** mỹ tới tận cùng.
“Thoải… Thoải mái… Vừa rồi đau quá, nhưng tại sao hiện tại, thấy sung sướng như vậy…" Âu Dương Khắc thích đến cả tính khí phía trước cũng có phản ứng, y thậm chí vẫn chưa âu yếm nó vậy mà chỉ bằng mấy đợt trừu sáp phía sau hậu huyệt nó đã cứng lên rồi.
Âu Dương Phong kéo tay y, sờ xuống thân dưới, để y chạm vào hậu huyệt bị phân thân thao tàn khốc, “Thấy không! Thúc thúc đã thao tới tiểu huyệt của ngươi ứa ra *** thủy rồi, có *** thủy này, đại điểu lại càng tiến công mạnh mẽ, ngươi lại càng khoái hoạt!"
Ngón tay Âu Dương Khắc chạm vào cửa huyệt ướt mem của mình, nơi đó đang *** loạn, ngậm chặt một cây côn thịt thô to, lại nghe thúc phụ nói vậy, y thấy thẹn tới mắt đỏ bừng, cơ hồ muốn khóc to, “Sao ta lại… sao có thể…"
“Sao có thể có nhiều *** thủy vậy phải không?" Âu Dương Phong cực yêu cái vẻ xấu hổ, thẹn thùng, rồi lại khát vọng bị hắn làm đến chết đi sống lại của y, hai tay hắn giữ chặt thắt lưng y, phân thân lại mãnh liệt trừu sáp vào tiểu huyệt, hắn thở dồn dập, nói khẽ vào tai y, “Khắc Nhi ngoan. Bảo bối, bởi vì ngươi sinh ra là để cho ta thao!"
Những câu *** ngôn không ngừng truyền vào tai khiến Âu Dương Khắc cũng có khoái cảm, nửa thân dưới của y không tự giác, hùa theo nhịp ra vào của nam nhân phía trên, mỗi một lần đều phải đi vào tận cùng mới bỏ qua, miệng thở gấp, y rên rỉ, “Thúc thúc… ta… ta ngứa quá…"
Âu Dương Phong mắng khẽ một tiếng, nửa thân dưới lại di chuyển nhanh hơn, tinh hoàn chạm vào mông điệt nhi phát ra tiếng động *** mỹ, “Lần đầu tiên bị nam nhân sáp mà *** đãng như vậy, còn ngại thúc thúc thao không đủ mạnh sao?"
“Không phải… không phải đâu!" Âu Dương Khắc bị thúc thúc thao mạnh tới trước mắt biến thành màu đen, cơ hồ thở không ra hơi. Y ở bên dưới giãy giụa, ủy khuất, “Tại ngứa thật mà!"
Thì ra ***g ngực của Âu Dương Khắc dán chặt vào ***g ngực thúc phụ mình, hai đầu nhũ non mềm, hồng hồng bị ma sát tới đỏ bừng, đứng thẳng lên, giống như trái cây chờ nam nhân tới hái. Âu Dương Phong thả chậm động tác dưới thân rồi đưa tay vân vê đầu nhũ điệt nhi, lại còn dùng ngón cái và ngón trỏ nhẹ nhàng xoa nắn, “Là ở đây ngứa sao?"
Trên ngón tay Âu Dương Phong có một vết chai rất dày, khiến đầu nhũ mẫn cảm của Âu Dương Khắc thoải mái vô cùng, y gập đùi lại, cọ cọ vào thắt lưng thúc thúc, “Đúng rồi, chính là chỗ đó… Thúc thúc, mạnh hơn nữa đi!"
Âu Dương Phóng cúi người, há miệng ngậm lấy một bên vú, dùng sức liếm cắn, đầu lưỡi nóng bừng chà qua chà lại đầu nhũ, thi thoảng lại cắn mấy cái thật nhẹ. Đầu vú chưa từng trải âu yếm, trong thoáng chốc đã sưng to lên trong miệng nam nhân, cả những nơi mẫn cảm nhất trên người thiếu niên đều bị Âu Dương Phong nắm trong tay, toàn bộ khoái cảm của y đều do thúc phụ y khơi nguồn và y đã hoàn toàn sa vào trong đó.
Y bất chấp thẹn thùng, khẩn cầu Âu Dương Phong hút đầu nhũ còn lại. Âu Dương Phong lại vươn tay ra, dùng ngón tay xoa bóp đầu nhũ đỏ hồng, mềm mại, “Bảo bối có tin là nếu lát nữa thúc thúc càng thao mạnh hơn thì nơi này của ngươi sẽ phun ra nước, nếu không lập tức hút ngay, sẽ cứ phun không ngừng không?"
Âu Dương Khắc cắn môi, đưa tay chạm vào nơi hai người mập hợp, quệt một ít *** thủy, bôi lên trên đầu nhũ bị thúc phụ cố tình vắng vẻ, khiến nó nhiễm lên một tầng thủy quang *** mỹ, “Đã bị… bị thúc thúc thao ra nước rồi… tới đây… thúc thúc, cầu người mau hút…"
“Khắc Nhi, ngươi thế này, thật khiến thúc thúc muốn ăn sạch ngươi!" Âu Dương Phong cúi đầu ngậm đầu nhũ đó vào miệng hút tới vừa hồng vừa sưng, mùi vị *** thủy tan ra trong miệng hắn, khiến hắn hưng phấn gấp bội, thú tính phát ra càng không thể vãn hồi. Cự hành dũng mãnh khó chống, đánh thẳng vào khiến cả tiểu huyệt đều ướt đẫm, *** thủy bị côn thịt kéo ra bên ngoài, chảy từ khe mông xuống tới giường.
Hai đầu nhũ của Âu Dương Khắc bị hút cắn luân phiên, sưng không thành dạng, vừa đau vừa thích, khiến y phải cầu xin tha thứ, “Thúc thúc!"
“Ngươi thật là không ngoan, vừa rồi còn khóc cầu thúc thúc hút, giờ lại không thích rồi!"
Âu Dương Khắc vội vàng biện giải, “Không… không phải không thích… Mà là nước bên trên đã bị thúc thúc hút hết rồi, không còn nữa…"
“Mới vài ngụm đã hết rồi? Tính sao đây, thúc thúc còn chưa uống đủ nha?"
“Khắc Nhi vẫn còn… còn bên dưới… còn thật nhiều nước…"
“Mau đút cho thúc thúc uống!" Âu Dương Phong ra lệnh.
Tay Âu Dương Khắc run lên, khó khăn lắm mới đưa được tới dưới, đầu ngón tay chạm vào *** thủy, đưa tới bên miệng thúc phụ mình. Âu Dương Phong há miệng ngậm lấy ngón tay Âu Dương Khắc, phun ra nuốt vào mấy lượt, rồi cúi đầu hôn điệt nhi thật sâu, “Thật ngọt, Khắc Nhi cũng nếm thử mùi vị của mình đi!"
Mỗi lần được thúc thúc hôn, Âu Dương Khắc thấy đói khát dị thường. Y vội vàng hút thóa dịch của đối phương vào miệng mình, làm giảm đi khô rát phía trong khoang miệng. Dù đã ứa ra rất nhiều xuân thủy, nhưng tiểu huyệt lại càng siết chặt hơn, giống như muốn côn thịt phải phun ra dịch thể, uy no cho mình.
Âu Dương Phong thở sâu một hơi, bắt đầu mãnh liệt trừu sáp tiểu huyệt, tinh thủy nóng rực từ linh khẩu trào ra ngoài, tưới vào vách tường mẫn cảm. Thiếu niên dưới thân cũng hô lên một tiếng, bắn ra ngoài, sau cao trào, hậu huyệt vẫn bóp chặt phân thân, không chịu buông ra.
Âu Dương Phong hưởng thụ cái cảm giác tràng thịt của điệt nhi cắn chặt côn thịt vừa mới phát tiết của mình, hắn cúi đầu, hôn lên gương mặt tuấn tú còn vương nước mắt kia, “Khắc Nhi tận hứng không?"
Lần đầu tiên nếm thử mùi vị giao hoan, hưởng thụ khoái cảm cực hạn như chết đi sống lại, Âu Dương Khắc vẫn chưa thoát khoải dư vị cao trào, hai mắt thất thần nhìn thúc phụ, tiếng thở dốc vẫn ngọt nị như vừa rồi.
Cho đến khi Âu Dương Phong cẩn thận rút phân thân khỏi cơ thể y, thật nhiều tinh thủy trào ra mới khiến y hồi phục tinh thần lại, “Thúc thúc…"
Âu Dương Phong cười khẽ, xoa đầu an ủi y. Hắn vừa lấy quần áo lau thân thể cho hai người, vừa nói: “Để ta đi bảo người nấu nước ấm, phải để Khắc Nhi tắm rửa sạch sẽ mới được!"
Âu Dương Khắc vốn định lấy chăn che kín đầu lại nhưng nghe thúc phụ định đi, y vội vàng đưa tay giữ chặt cổ tay hắn lại, “Thúc thúc ở cùng ta đi!"
“Được, thúc thúc sẽ cùng ngươi, nhưng ngươi phải chui đầu ra trước đã, thúc thúc không nhìn thấy Khắc Nhi rồi!"
Âu Dương Khắc đỏ mặt, lật chăn ra, rúc vào lòng Âu Dương Phong, che đi gương mặt nóng bừng của mình.
“Có đau không?" Âu Dương Phong ôm thắt lưng y, hỏi khẽ.
“……" Âu Dương Khắc im lặng một hồi mới nghẹn ra một câu, “Buổi tập ngày mai, e là không dậy nổi!"
Âu Dương Phong hôn lên trán y một cái, mỉm cười, nói: “Đúng là con ngoan!" Dừng một chốc, hắn lại nói tiếp, “Thúc thúc sẽ cùng ngươi, trốn buổi tập ngày mai vậy!"
Hoàn
..
Tác giả :
Sơn Cảnh Vương Tứ