Âu Dương Công Tử
Chương 4
Mặt Âu Dương Khắc nóng tới sắp bốc cháy, “Gạt người!"
Câu nói đầy tính trẻ con ấy khiến Âu Dương Phong bật cười, “Ngươi nghĩ lại mà xem, thúc thúc có bao giờ gạt ngươi chưa?"
“Vậy người hôn ta đi!"
Bị đôi mắt ướt sũng của Âu Dương Khắc nhìn chằm chằm một hồi lâu, Âu Dương Phong đã sớm không kìm lòng được, giờ lại nghe Âu Dương Khắc nói thế, sao hắn có thể chịu được nữa, hắn cúi đầu, ngậm lấy đôi môi Âu Dương Khắc, cắn cắn cánh môi mềm mại. Thiếu niên ngây ngô nhiệt tình đáp lại, dâng lên đôi môi, chiếc lưỡi và thóa dịch của mình cho thúc thúc nhấm nháp. Âu Dương Phong triệt để châm ngòi, đè y xuống giường, tiếp tục hôn lên người điệt nhi. Y vừa hé miệng ra, đầu lưỡi đã nhanh chóng tiến quân vào, hưởng thụ nước miếng thơm ngọt của thiếu niên, một khắc cũng không muốn tách khỏi y.
Âu Dương Khắc chưa bao giờ bị thúc thúc đòi hỏi như vậy, y thấy hạnh phúc, cứ như thưởng thức một chung rượu lâu năm, cả người say khướt. Hai tay y ôm chặt tấm lưng của Âu Dương Phong, cảm nhận những cơ thịt rắn chắc đang phập phồng, y tự phóng túng bản thân, thỏa mãn đắm chìm trong khoảnh khắc này.
Âu Dương Phong hôn đến khi thiếu niên trong lòng hết hơi mới thỏa mãn, buông y ra.
Âu Dương Khắc thở hổn hển, nói: “Thúc thúc, mỗi đêm, ta đều mơ thấy người!"
Âu Dương Phong hôn khẽ lên cái miệng nhỏ của điệt nhi mới bị mình làm cho sưng lên, hỏi lại, “Mơ thấy ta thế nào?"
Âu Dương Khắc quanh co một hồi, mới đáp: “Mơ thấy người khi dễ ta!"
Âu Dương Phong nở nụ cười, “Khi dễ ngươi thế nào?"
“Thì…" Không biết là Âu Dương Khắc đang giận dỗi hay đang làm nũng, “Ta đã khóc lóc cầu xin người, nói ta không được, xin người buông tha ta, vậy mà… vậy mà người vẫn cứ làm…"
“Khắc Nhi mỗi ngày đều mơ như thế? Ngươi muốn bị thúc thúc làm tới khóc thế sao?" Hơi thở của Âu Dương Phong ngày càng dồn dập, hắn cúi đầu, cắn lên cổ y một cái, “Nghe Khắc Nhi nói vậy, ta cũng muốn xem dáng vẻ Khắc Nhi ở dưới thân ta, bị ta làm tới khóc là như thế nào. Con ngoan, chúng ta thử một lần có được không?"
Người mình ái mộ đã lâu cầu hoan với mình, Âu Dương Khắc như mở cờ trong lòng. Vừa rồi y đã tiết ra một lần, toàn thân đang rất mẫn cảm, y thuận theo Âu Dương Phong, cởi bỏ áo lót, quần lót, chỉ vừa âu yếm lên da thịt trần trụi một chút, y đã rên ra tiếng, “Thúc thúc, không cho phép người khi dễ ta!"
“Lát nữa thúc thúc sẽ cho ngươi thoải mái, sợ là ngươi còn cầu ta càng khi dễ ngươi hơn nữa đấy!" Dứt lời, Âu Dương Phong cởi bỏ y phục trên người mình, lộ ra thân hình cường tráng. Âu Dương Khắc đỏ mặt, tim đập rộn lên, y nhủ thầm, chính thân thể này đêm đêm đã khiến y chết đi sống lại.
Âu Dương Phong kéo tay Âu Dương Khắc xuống dưới thân mình, “Khắc Nhi xem thứ này của thúc thúc có to hay không?"
Đây là lần đầu tiên Âu Dương Khắc chạm vào tính khí người khác, vừa rồi là cách lớp quần áo, giờ thật sự chạm vào, đúng là cách biệt rất xa. Dương cụ của Âu Dương Phong rất lớn, hành thân vừa to lại vừa dài, dựng thẳng, phía trước vểnh cao, đầu đỉnh bành trướng, bộ dáng vừa uy phong lại vừa dữ tợn!
“Lát nữa thúc thúc sẽ dùng côn thịt to này làm Khắc Nhi sướng đến khóc!" Âu Dương Phong cầm cự hành của mình, đầu đỉnh đã rỉ ra chút nước. Âu Dương Khắc cảm giác nửa thân dưới tê dại, y hận không thể lập tức tách hai chân ra, nhét cây côn thịt ấy vào tiểu huyệt, nếm thử xem mùi vị thế nào.
Nhìn ánh mắt mong chờ của điệt nhi, Âu Dương Phong hôn lên cái miệng nhỏ của y một cái, trấn an, “Đầu tiên phải để thúc thúc kiểm tra xem cái lỗ nhỏ của ngươi chặt thế nào đã!"
Tinh thủy Âu Dương Khắc vừa mới bắn ra còn dính trên bụng chưa kịp lau đi, Âu Dương Phong lấy ngón quệt một ít, thử thăm dò vào phía sau điệt nhi. Dù ở trong mơ Âu Dương Khắc đã bị thúc phụ mình thao biết bao lần, nhưng chẳng qua thì đó chỉ là giấc mộng xuân không có thật, nào có thể so sánh với thực tế bên ngoài. Cả người y căng cứng, thì thào, “Thúc thúc, ta hơi sợ!"
Âu Dương Phong tách cánh mông rất tròn của y ra, ngón tay đưa tới bên cửa huyệt, quệt dịch thể lên, xoa nhè nhẹ, “Ngoan, đừng sợ, Khắc Nhi mới thử lần đầu, có hơi đau một chút, chờ ta thao lỗ nhỏ của ngươi thành mềm mại, ngươi sẽ nếm được mùi vị khoái hoạt!" Hắn lại trêu chọc điệt nhi, “Thúc thúc còn sợ sau khi ngươi nếm được mùi vị cực lạc khi bị thao rồi sẽ mỗi ngày đều quấn lấy thúc thúc, cầu thúc cho ngươi ăn côn thịt lớn!"
Ngoài miệng trêu đùa, nhưng ngón tay cũng không dừng lại, hắn xoa mềm cửa huyệt, rồi cẩn thận đưa ngón tay vào thăm dò.
Ban đầu, Âu Dương Khắc nằm rũ trên giường, nhưng sau lại cảm giác được hậu huyệt đột nhiên bị xâm nhập, y thấy không quen, theo bản năng siết chặt lại. Âu Dương Phong dụ dỗ, “Khắc Nhi thả lỏng chút, lỗ nhỏ của ngươi chặt quá, đại điểu của thúc thúc sẽ không vào được!"
Âu Dương Khắc vừa sợ hãi lại vừa chờ mong, thậm chí là vài phần xấu hổ. Cả người y đang phơi bày trước mặt thúc phụ, hai chân *** đãng mở rộng ra, tiểu huyệt lại đang ngậm lấy ngón tay nam nhân, đúng thật là muốn có bao nhiêu phóng đãng là có bấy nhiêu phóng đãng.
Có dịch thể bôi trơn, ngón tay ra vào tiểu huyệt ngày càng dễ dàng, Âu Dương Khắc cũng dần dần thả lỏng. Nhìn thấy sự khao khát của thúc phụ với mình, khiến trái tim bao lâu nay luôn trống rỗng của y thoáng chốc được lấp đầy. Y nhắm mắt, hưởng thụ cảm giác ngón tay xâm nhập sâu vào trong hậu huyệt, hậu đình bị khuếch trương cũng không có bao nhiêu đau đớn, xen vào đó lại là cảm giác trướng trướng, tê dại.
Ngón tay vừa rút ra, Âu Dương Khắc liền cảm thấy tiểu huyệt hư không, ngứa ngáy khó chịu, y vặn vẹo nửa thân dưới, cửa huyệt hé cái miệng nhỏ đói khát, hận không thể tìm thứ to lớn nào đó hung hăng đâm vào, giải đi sự ngứa ngáy trong cơ thể.
Trong lúc đang khó chịu y cảm thấy có thứ gì đó cứng cứng, nóng ẩm đang đặt trước cửa huyệt của mình. Nhưng thứ đó lại không vội đâm vào, mà chỉ bồi hồi ở cửa một vòng, giống như đang dụ dỗ.
Âu Dương Khắc không chịu nổi nữa, y cam chịu nhục nhã, tự tách tiểu huyệt đói khát của mình ra, khẩn cầu, “Thúc thúc, đừng cọ bên ngoài nữa, xin thúc đó, mau cắm vào bên trong ta đi, Khắc Nhi sắp ngứa chết mất…"
Thiếu niên chưa hiểu phong tình, lại phát ra vẻ *** đãng một cách tự nhiên, khiến một người vốn có định lực rất mạnh như Âu Dương Phong cũng không nhịn được. Hắn cúi đầu, hôn lên môi Âu Dương Khắc, “Mở mắt ra, nhìn thúc thúc khi dễ người thế nào!"
Âu Dương Khắc cảm giác được cây côn thịt thô to ấy đang từ từ cắm vào tiểu huyệt của mình, nửa thân dưới có hơi trướng đau, lòng thẹn không chịu được. Nhưng vừa nghĩ tới chuyện tâm nguyện của mình đã đạt thành, cuối cùng y cũng hòa làm một với thúc phụ y ái mộ từ lâu, y cảm thấy rất thỏa mãn. Y mở mắt ra nhìn nửa thân dưới của mình, tiểu huyệt đang ngậm đầu đỉnh cực đại, cửa huyệt bị cây côn thịt banh rộng ra, không chừa một khe hở. Côn thịt vẫn đang tiến thẳng vào sâu bên trong, Âu Dương Phong xoe nhẹ cái mông đầy đặn của điệt nhi, hỏi: “Khắc Nhi, có đau không?" (ăn cắp xấu lắm nha)
Đương nhiên là đau rồi, người chưa từng trải, lần đầu tiên bị phân thân xâm phạm như vậy, huống hồ phân thân này lại còn to lớn kinh người. Nhưng Âu Dương Khắc lại không để ý tới chút đau đớn đó, y càng khát vọng Âu Dương Phong cho hết phân thân vào trong tiểu huyệt của y, sau đó giống như trong mộng, thao y cả đêm. Tốt nhất là rót đầy dịch thể vào tiểu huyệt *** đãng không chịu nổi này, như vậy là có thể chứng minh hai người họ thuộc về nhau.
Bởi vậy y thành thật đáp: “Nỗi đau do thúc thúc mang lại, Khắc Nhi thích!"
Hơi thở Âu Dương Phong cứng lại, hắn đẩy mạnh dương hành vào sâu thêm một đoạn, “Hôm nay là ngày thúc thúc khai bao cho Khắc Nhi, ta cũng không muốn mới hôm đầu tiên đã giết chết ngươi rồi!"
Mắt Âu Dương Khắc ngấn lệ, không biết có phải vì đau đớn hay không, “Thúc thúc, người giết chết ta đi, để điệt nhi không phải chịu giày vò nữa!"
Cuối cùng Âu Dương Phong cũng đã chôn toàn bộ dương hành vào trong tiểu huyệt chật hẹp, hắn thở phào một hơi, hôn lên trán Âu Dương Khắc một chút, “Được nếm côn thịt lớn như vậy, Khắc Nhi còn muốn chết sao? Bây giờ ngươi đã là người của thúc thúc rồi, thúc thúc sẽ thương ngươi cả đời!"
Âu Dương Khắc biết lời hứa của thúc phụ rất có trọng lượng, giờ này, y cảm thấy vui mừng, còn vui hơn cả cái ngày Âu Dương Phong đón y tới Bạch Đà Sơn. Tâm nguyện được thỏa mãn, chính là lúc y phải để đối phương làm dịu thân thể.
Âu Dương Phong thủ thỉ vào tai y, “Khắc Nhi có thích đại điểu của thúc thúc không? Nếu là thích, vậy sau này đại điểu của thúc thúc chỉ tiến vào lỗ nhỏ của Khắc Nhi thôi!"
Âu Dương Khắc vươn hai tay ôm cổ thúc phụ mình, bắp đùi thon đài câu chặt thắt lưng mạnh mẽ của Âu Dương Phong, vội vàng đáp: “Thích!" Dừng một chút, y lại chu môi như một đứa trẻ, “Thúc thúc, người đã muốn ta, vậy sau này không cho phép muốn những kẻ khác nữa!" (ăn cắp xấu lắm nha)
“Ngoan!" Âu Dương Phong hôn lên môi y, khen một tiếng. Kế đó, phân thân nóng rực cũng không ngần ngại trừu sáp liên tục vào tiểu huyệt chật hẹp.
Theo động tác của Âu Dương Phong, hậu huyệt của Âu Dương Khắc lại càng ngứa ngáy khó nhịn, y dán chặt vào ***g ngực to lớn của thúc phụ, tiểu huyệt cũng không tự giác, càng vây chặt lấy nam căn thô to kia, y rên rỉ, “Thúc thúc, Khắc Nhi cũng chỉ thuộc về một mình thúc thúc, để… để thúc thúc tùy ý thao ta!"
Bị điệt nhi chủ động lấy lòng, Âu Dương Phong hôn lên đầu vai y, trêu đùa, “Thúc thúc vừa mới nói rồi, thúc thúc muốn dùng đại điểu, làm cho Khắc Nhi phải khóc!"
..
Câu nói đầy tính trẻ con ấy khiến Âu Dương Phong bật cười, “Ngươi nghĩ lại mà xem, thúc thúc có bao giờ gạt ngươi chưa?"
“Vậy người hôn ta đi!"
Bị đôi mắt ướt sũng của Âu Dương Khắc nhìn chằm chằm một hồi lâu, Âu Dương Phong đã sớm không kìm lòng được, giờ lại nghe Âu Dương Khắc nói thế, sao hắn có thể chịu được nữa, hắn cúi đầu, ngậm lấy đôi môi Âu Dương Khắc, cắn cắn cánh môi mềm mại. Thiếu niên ngây ngô nhiệt tình đáp lại, dâng lên đôi môi, chiếc lưỡi và thóa dịch của mình cho thúc thúc nhấm nháp. Âu Dương Phong triệt để châm ngòi, đè y xuống giường, tiếp tục hôn lên người điệt nhi. Y vừa hé miệng ra, đầu lưỡi đã nhanh chóng tiến quân vào, hưởng thụ nước miếng thơm ngọt của thiếu niên, một khắc cũng không muốn tách khỏi y.
Âu Dương Khắc chưa bao giờ bị thúc thúc đòi hỏi như vậy, y thấy hạnh phúc, cứ như thưởng thức một chung rượu lâu năm, cả người say khướt. Hai tay y ôm chặt tấm lưng của Âu Dương Phong, cảm nhận những cơ thịt rắn chắc đang phập phồng, y tự phóng túng bản thân, thỏa mãn đắm chìm trong khoảnh khắc này.
Âu Dương Phong hôn đến khi thiếu niên trong lòng hết hơi mới thỏa mãn, buông y ra.
Âu Dương Khắc thở hổn hển, nói: “Thúc thúc, mỗi đêm, ta đều mơ thấy người!"
Âu Dương Phong hôn khẽ lên cái miệng nhỏ của điệt nhi mới bị mình làm cho sưng lên, hỏi lại, “Mơ thấy ta thế nào?"
Âu Dương Khắc quanh co một hồi, mới đáp: “Mơ thấy người khi dễ ta!"
Âu Dương Phong nở nụ cười, “Khi dễ ngươi thế nào?"
“Thì…" Không biết là Âu Dương Khắc đang giận dỗi hay đang làm nũng, “Ta đã khóc lóc cầu xin người, nói ta không được, xin người buông tha ta, vậy mà… vậy mà người vẫn cứ làm…"
“Khắc Nhi mỗi ngày đều mơ như thế? Ngươi muốn bị thúc thúc làm tới khóc thế sao?" Hơi thở của Âu Dương Phong ngày càng dồn dập, hắn cúi đầu, cắn lên cổ y một cái, “Nghe Khắc Nhi nói vậy, ta cũng muốn xem dáng vẻ Khắc Nhi ở dưới thân ta, bị ta làm tới khóc là như thế nào. Con ngoan, chúng ta thử một lần có được không?"
Người mình ái mộ đã lâu cầu hoan với mình, Âu Dương Khắc như mở cờ trong lòng. Vừa rồi y đã tiết ra một lần, toàn thân đang rất mẫn cảm, y thuận theo Âu Dương Phong, cởi bỏ áo lót, quần lót, chỉ vừa âu yếm lên da thịt trần trụi một chút, y đã rên ra tiếng, “Thúc thúc, không cho phép người khi dễ ta!"
“Lát nữa thúc thúc sẽ cho ngươi thoải mái, sợ là ngươi còn cầu ta càng khi dễ ngươi hơn nữa đấy!" Dứt lời, Âu Dương Phong cởi bỏ y phục trên người mình, lộ ra thân hình cường tráng. Âu Dương Khắc đỏ mặt, tim đập rộn lên, y nhủ thầm, chính thân thể này đêm đêm đã khiến y chết đi sống lại.
Âu Dương Phong kéo tay Âu Dương Khắc xuống dưới thân mình, “Khắc Nhi xem thứ này của thúc thúc có to hay không?"
Đây là lần đầu tiên Âu Dương Khắc chạm vào tính khí người khác, vừa rồi là cách lớp quần áo, giờ thật sự chạm vào, đúng là cách biệt rất xa. Dương cụ của Âu Dương Phong rất lớn, hành thân vừa to lại vừa dài, dựng thẳng, phía trước vểnh cao, đầu đỉnh bành trướng, bộ dáng vừa uy phong lại vừa dữ tợn!
“Lát nữa thúc thúc sẽ dùng côn thịt to này làm Khắc Nhi sướng đến khóc!" Âu Dương Phong cầm cự hành của mình, đầu đỉnh đã rỉ ra chút nước. Âu Dương Khắc cảm giác nửa thân dưới tê dại, y hận không thể lập tức tách hai chân ra, nhét cây côn thịt ấy vào tiểu huyệt, nếm thử xem mùi vị thế nào.
Nhìn ánh mắt mong chờ của điệt nhi, Âu Dương Phong hôn lên cái miệng nhỏ của y một cái, trấn an, “Đầu tiên phải để thúc thúc kiểm tra xem cái lỗ nhỏ của ngươi chặt thế nào đã!"
Tinh thủy Âu Dương Khắc vừa mới bắn ra còn dính trên bụng chưa kịp lau đi, Âu Dương Phong lấy ngón quệt một ít, thử thăm dò vào phía sau điệt nhi. Dù ở trong mơ Âu Dương Khắc đã bị thúc phụ mình thao biết bao lần, nhưng chẳng qua thì đó chỉ là giấc mộng xuân không có thật, nào có thể so sánh với thực tế bên ngoài. Cả người y căng cứng, thì thào, “Thúc thúc, ta hơi sợ!"
Âu Dương Phong tách cánh mông rất tròn của y ra, ngón tay đưa tới bên cửa huyệt, quệt dịch thể lên, xoa nhè nhẹ, “Ngoan, đừng sợ, Khắc Nhi mới thử lần đầu, có hơi đau một chút, chờ ta thao lỗ nhỏ của ngươi thành mềm mại, ngươi sẽ nếm được mùi vị khoái hoạt!" Hắn lại trêu chọc điệt nhi, “Thúc thúc còn sợ sau khi ngươi nếm được mùi vị cực lạc khi bị thao rồi sẽ mỗi ngày đều quấn lấy thúc thúc, cầu thúc cho ngươi ăn côn thịt lớn!"
Ngoài miệng trêu đùa, nhưng ngón tay cũng không dừng lại, hắn xoa mềm cửa huyệt, rồi cẩn thận đưa ngón tay vào thăm dò.
Ban đầu, Âu Dương Khắc nằm rũ trên giường, nhưng sau lại cảm giác được hậu huyệt đột nhiên bị xâm nhập, y thấy không quen, theo bản năng siết chặt lại. Âu Dương Phong dụ dỗ, “Khắc Nhi thả lỏng chút, lỗ nhỏ của ngươi chặt quá, đại điểu của thúc thúc sẽ không vào được!"
Âu Dương Khắc vừa sợ hãi lại vừa chờ mong, thậm chí là vài phần xấu hổ. Cả người y đang phơi bày trước mặt thúc phụ, hai chân *** đãng mở rộng ra, tiểu huyệt lại đang ngậm lấy ngón tay nam nhân, đúng thật là muốn có bao nhiêu phóng đãng là có bấy nhiêu phóng đãng.
Có dịch thể bôi trơn, ngón tay ra vào tiểu huyệt ngày càng dễ dàng, Âu Dương Khắc cũng dần dần thả lỏng. Nhìn thấy sự khao khát của thúc phụ với mình, khiến trái tim bao lâu nay luôn trống rỗng của y thoáng chốc được lấp đầy. Y nhắm mắt, hưởng thụ cảm giác ngón tay xâm nhập sâu vào trong hậu huyệt, hậu đình bị khuếch trương cũng không có bao nhiêu đau đớn, xen vào đó lại là cảm giác trướng trướng, tê dại.
Ngón tay vừa rút ra, Âu Dương Khắc liền cảm thấy tiểu huyệt hư không, ngứa ngáy khó chịu, y vặn vẹo nửa thân dưới, cửa huyệt hé cái miệng nhỏ đói khát, hận không thể tìm thứ to lớn nào đó hung hăng đâm vào, giải đi sự ngứa ngáy trong cơ thể.
Trong lúc đang khó chịu y cảm thấy có thứ gì đó cứng cứng, nóng ẩm đang đặt trước cửa huyệt của mình. Nhưng thứ đó lại không vội đâm vào, mà chỉ bồi hồi ở cửa một vòng, giống như đang dụ dỗ.
Âu Dương Khắc không chịu nổi nữa, y cam chịu nhục nhã, tự tách tiểu huyệt đói khát của mình ra, khẩn cầu, “Thúc thúc, đừng cọ bên ngoài nữa, xin thúc đó, mau cắm vào bên trong ta đi, Khắc Nhi sắp ngứa chết mất…"
Thiếu niên chưa hiểu phong tình, lại phát ra vẻ *** đãng một cách tự nhiên, khiến một người vốn có định lực rất mạnh như Âu Dương Phong cũng không nhịn được. Hắn cúi đầu, hôn lên môi Âu Dương Khắc, “Mở mắt ra, nhìn thúc thúc khi dễ người thế nào!"
Âu Dương Khắc cảm giác được cây côn thịt thô to ấy đang từ từ cắm vào tiểu huyệt của mình, nửa thân dưới có hơi trướng đau, lòng thẹn không chịu được. Nhưng vừa nghĩ tới chuyện tâm nguyện của mình đã đạt thành, cuối cùng y cũng hòa làm một với thúc phụ y ái mộ từ lâu, y cảm thấy rất thỏa mãn. Y mở mắt ra nhìn nửa thân dưới của mình, tiểu huyệt đang ngậm đầu đỉnh cực đại, cửa huyệt bị cây côn thịt banh rộng ra, không chừa một khe hở. Côn thịt vẫn đang tiến thẳng vào sâu bên trong, Âu Dương Phong xoe nhẹ cái mông đầy đặn của điệt nhi, hỏi: “Khắc Nhi, có đau không?" (ăn cắp xấu lắm nha)
Đương nhiên là đau rồi, người chưa từng trải, lần đầu tiên bị phân thân xâm phạm như vậy, huống hồ phân thân này lại còn to lớn kinh người. Nhưng Âu Dương Khắc lại không để ý tới chút đau đớn đó, y càng khát vọng Âu Dương Phong cho hết phân thân vào trong tiểu huyệt của y, sau đó giống như trong mộng, thao y cả đêm. Tốt nhất là rót đầy dịch thể vào tiểu huyệt *** đãng không chịu nổi này, như vậy là có thể chứng minh hai người họ thuộc về nhau.
Bởi vậy y thành thật đáp: “Nỗi đau do thúc thúc mang lại, Khắc Nhi thích!"
Hơi thở Âu Dương Phong cứng lại, hắn đẩy mạnh dương hành vào sâu thêm một đoạn, “Hôm nay là ngày thúc thúc khai bao cho Khắc Nhi, ta cũng không muốn mới hôm đầu tiên đã giết chết ngươi rồi!"
Mắt Âu Dương Khắc ngấn lệ, không biết có phải vì đau đớn hay không, “Thúc thúc, người giết chết ta đi, để điệt nhi không phải chịu giày vò nữa!"
Cuối cùng Âu Dương Phong cũng đã chôn toàn bộ dương hành vào trong tiểu huyệt chật hẹp, hắn thở phào một hơi, hôn lên trán Âu Dương Khắc một chút, “Được nếm côn thịt lớn như vậy, Khắc Nhi còn muốn chết sao? Bây giờ ngươi đã là người của thúc thúc rồi, thúc thúc sẽ thương ngươi cả đời!"
Âu Dương Khắc biết lời hứa của thúc phụ rất có trọng lượng, giờ này, y cảm thấy vui mừng, còn vui hơn cả cái ngày Âu Dương Phong đón y tới Bạch Đà Sơn. Tâm nguyện được thỏa mãn, chính là lúc y phải để đối phương làm dịu thân thể.
Âu Dương Phong thủ thỉ vào tai y, “Khắc Nhi có thích đại điểu của thúc thúc không? Nếu là thích, vậy sau này đại điểu của thúc thúc chỉ tiến vào lỗ nhỏ của Khắc Nhi thôi!"
Âu Dương Khắc vươn hai tay ôm cổ thúc phụ mình, bắp đùi thon đài câu chặt thắt lưng mạnh mẽ của Âu Dương Phong, vội vàng đáp: “Thích!" Dừng một chút, y lại chu môi như một đứa trẻ, “Thúc thúc, người đã muốn ta, vậy sau này không cho phép muốn những kẻ khác nữa!" (ăn cắp xấu lắm nha)
“Ngoan!" Âu Dương Phong hôn lên môi y, khen một tiếng. Kế đó, phân thân nóng rực cũng không ngần ngại trừu sáp liên tục vào tiểu huyệt chật hẹp.
Theo động tác của Âu Dương Phong, hậu huyệt của Âu Dương Khắc lại càng ngứa ngáy khó nhịn, y dán chặt vào ***g ngực to lớn của thúc phụ, tiểu huyệt cũng không tự giác, càng vây chặt lấy nam căn thô to kia, y rên rỉ, “Thúc thúc, Khắc Nhi cũng chỉ thuộc về một mình thúc thúc, để… để thúc thúc tùy ý thao ta!"
Bị điệt nhi chủ động lấy lòng, Âu Dương Phong hôn lên đầu vai y, trêu đùa, “Thúc thúc vừa mới nói rồi, thúc thúc muốn dùng đại điểu, làm cho Khắc Nhi phải khóc!"
..
Tác giả :
Sơn Cảnh Vương Tứ