Anh Trai Dâm Ma Và Em Trai Dâm Đãng
Chương 7: Hai tao động đều bị anh trai sáp

Anh Trai Dâm Ma Và Em Trai Dâm Đãng

Chương 7: Hai tao động đều bị anh trai sáp

Edit: Lâm Hi

Beta: yumi

Vì một số lý do, mình đổi tên em thụ lại là Lục Hoa các bạn nhé



Bảo vệ: Anh Trai Dâm Ma Và Em Trai Dâm Đãng – Chương 7

29 THÁNG NĂM, 2018 ~ YUMI_9X

Anh Trai Dâm Ma Và Em Trai Dâm Đãng

Tác giả: Quân Đại

Edit: Lâm Hi

Beta: yumi

Vì một số lý do, mình đổi tên em thụ lại là Lục Hoa các bạn nhé

Chương 7: Hai tao động đều bị anh trai sáp

Những giọt sữa thơm ngọt được tưới lên tao huyệt, hơn nữa sữa này chính là từ ngực cậu chảy ra, Lục Hoa bị kích thích suýt chút nữa thì ngất đi. Nhưng vừa phun sữa xong cả người đều hư không, không hề như lúc trước mà gắng gượng, bộ ngực mềm mại lại càng lộ ra vẻ màu mỡ, phấn hồng, thoạt nhìn như quả anh đào. Lục Hoa muốn lên tiếng van xin nam nhân đùa nghịch ngực cậu, nhưng tao huyệt phía dưới cũng rất muốn, cậu nghĩ, hoa huyệt của cậu khẳng định bị thao đến mở rộng, sữa hình như chảy vào âm đạo, làm dễ chịu phần thịt non. Miệng huyệt tê mỏi hơi đau, lúc bị gió lạnh thổi vào, làm cậu thoải mái không biết mình nên làm gì. Lục Hoa cúi đầu nhìn nam nhân đang vùi đầu giữa hai chân mình, thật sự không muốn nam nhân rời đi, cậu không còn cách nào khác là dùng tay tự chơi đùa bộ ngực của mình, nhớ lại cảm giác sung sướng vì bị anh trai xoa ngực, cậu liền thay đổi lực đạo thăm dò, dần dần ngày càng mạnh, sảng khoái “ư ư a a" rên rỉ.

Lục Dạ Hằng nửa quỳ trên ghế sô pha, đẩy rộng chân Lục Hoa ra, ánh mắt sâu thẳm nhìn chằm chằm vào hạ thể lầy lội dơ bẩn của em trai mình, lại nhìn thấy đóa hoa khiến tất cả nam nhân phải phát cuồng. Hoa huyệt mềm mại bị thao đến mở rộng, vừa sưng lại vừa đỏ trông rất diễm lệ, nhất là bên trong có đầy tinh dịch và sữa, chất lỏng trắng một mảnh, đang từ từ chảy ra ngoài, trên ghế sô pha đọng thành nhiều vũng trắng nhỏ, vài cỗ dâm thủy chảy qua hội âm nhiễm ướt huyệt sau…. Bị dịch trắng trơn bóng thấm ướt, cúc huyệt càng lộ ra vẻ mê người, mỗi một nếp uốn phảng phất như có ý thức, nhẹ nhàng mà chiến nguy, hút vào dịch thể của nam nhân, khát vọng được nam nhân khai thác.

Lục Dạ Hằng nhìn đến mê mẩn, chợt nghe phía trên phát ra âm thanh rên rỉ, tiểu tao hóa kia lại dùng tay đùa bỡn ngực mình, bộ ngực quá lớn không thể cầm hết được, cậu cũng say sưa vỗ về chơi đùa, đem bộ ngực hướng sang hai bên, lại chèn ép vào nhau. Sữa còn chảy ra đầu ngón tay cậu, đầu vú đỏ tươi phong tao dựng thẳng. Lục Hoa tự sờ đến sảng khoái, khuôn mặt nhỏ nhắn cơ khát cọ loạn trên ghế sô pha, miệng nhẹ nhàng kêu, “A ân, thật thoải mái, a…. Anh hai, sờ em, phía dưới Lục Hoa thật sướng, ân…. Tao huyệt muốn ăn đại côn thịt…."

Lục Dạ Hằng vốn đang chịu đựng dục hỏa đang sôi trào trong thân thể, muốn cho người mới nếm thử tư vị là Lục Hoa chậm rãi nghỉ ngơi trong chốc lát, sợ rằng thân thể non mềm không thể chịu đựng được nữa. Nhưng nhìn bộ dáng này của Lục Hoa, rõ ràng là tiểu dâm đãng này còn chưa thỏa mãn, nếu không thỏa mãn cậu thì không biết sẽ dâm đãng thành bộ dạng gì. Một khi đã như vậy, Lục Dạ Hằng không nhịn nữa, cúi đầu cười nói, “Thì ra là Lục Hoa của anh đói khát như vậy, đừng nóng vội, chúng ta sẽ làm từng động một, anh hai sẽ thỏa mãn em, thao cho ba cái miệng nhỏ của em đều không khép lại được!"

Động tác tự an ủi của Lục Hoa bỗng dừng lại, biểu tình trên mặt cũng tỉnh táo hơn, không còn mê loạn nữa, cậu bị lời nói của nam nhân làm cho chấn động. Gì mà yêu thương ba cái miệng nhỏ, ô ô, háo sắc a, còn có…. Lục Hoa của anh. Bốn chữ này nháy mắt làm tim Lục Hoa rung động, vốn yêu Lục Dạ Hằng rất nhiều, hôm nay người kia lại nói lời ngọt ngào yêu thương cậu, làm cậu run sợ đến cực điểm, không nhịn được quấn lấy nam nhân thổ lộ chân tình: “Anh hai, em….."

Nhưng mà Lục Hoa vừa mở miệng nói liền bị động tác của nam nhân cắt đứt. Lục Dạ Hằng nâng mông cậu lên, một bên xoa nắn, một bên vươn đầu lưỡi ra liếm lộng bốn phía hạ thể. Đầu lưỡi ướt át từ âm đế đi xuống, lại liếm hai cánh hoa của đại âm thần, miệng lưỡi cùng sử dụng, trêu đùa nhục huyệt bị thao đến mở rộng, cuối cùng còn dùng răng nanh cắn hai cái, từ miệng âm đạo một đường đi xuống, vừa mút vừa cắn, làm phát ra âm thanh kích tình. Không những vậy còn đem hạ thể Lục Hoa giống như môi cậu mà hôn, từ hoa huyệt xâm phạm đến cúc huyệt.

Thân thể ngây ngô của Lục Hoa đâu có thể chịu được kích thích như vậy. Hai chân vô lực mở rộng sang hai bên, tùy ý để nam nhân dùng miệng dâm loạn, tao huyệt vốn bị đại côn thịt chơi đến kích thích không chịu nổi, nam nhân lại vừa cắn vừa hôn, thậm chí còn hút cả dâm động, xẹt một tiếng, dịch thể trong âm đạo bị hút ra ngoài. Nam nhân dí sát môi vào tao huyệt của cậu, giống như một lát sẽ đem linh hồn cậu hút ra, khoái cảm mãnh liệt từ phía dưới xông lên đầu não, Lục Hoa hết lần này đến lần khác bị làm đến thoải mái, nhịn không được dâm đãng kêu, “A, anh hai, thật sướng, không được….nga, đừng mút… ân nga… thật thích, muốn chết, anh hai thật tuyệt vời, thoải mái đến chết….Bị liếm tao huyệt sao có thể sướng thế này, ân hừ… còn thí mắt nữa… anh hai thật mạnh."

Lục Dạ Hằng ở huyệt sau liếm lộng một lúc lâu, cảm nhận được thịt động đã mềm ra, lại bị Lục Hoa đốt lửa, lập tức thay đổi bằng súng thật đạn thật, đầu lưỡi ở thí mắt nghiền ép, thân thể cao to đè lên người Lục Hoa, từ trên cao nhìn xuống cậu, tà mị cười, dùng ánh mắt và âm thanh khêu gợi trêu đùa cậu, “Chỉ như vậy liền thích chết? Anh còn chưa sáp cái động nào đâu."

Trên người thừa nhận sức nặng của nam nhân trưởng thành, lồng ngực tiếp xúc với cự ly gần, bộ ngực mềm mại bị lồng ngực cứng rắn của nam nhân đè ép, gần gũi cùng cậu nói chuyện, dáng vẻ tươi cười nguy hiểm lại rất hạ lưu. Nhìn nam nhân xa lạ như vậy, Lục Hoa đột nhiên thấy đây mới là nam nhân của cậu, không như lúc bình thường hắn chỉ là anh trai bảo vệ mình, giữa bọn họ luôn luôn có khoảng cách.

Lục Hoa đang suy nghĩ, Lục Dạ Hằng đột nhiên đâm vào huyệt sau của cậu. So với phía trước thì căng chặt hơn rất nhiều, Lục Dạ Hằng liên tục thở dài, tay bắt lấy bộ ngực lớn của cậu, liều mạng xoa giống như muốn phát tiết lên người cậu, miệng còn không ngừng mắng, “Chết tiệt, tại sao thí mắt lại chặt như vậy, thả lỏng một chút, để anh đi vào tất cả, rồi sẽ yêu thương em thật tốt. Đúng, chính là như vậy, Lục Hoa thật ngoan, mẹ nó thao em thật thích, sớm biết vậy lão tử sẽ không nhịn đến bây giờ."

Thí mắt cùng hoa huyệt bị thao đều đem đến cảm giác khác nhau, nhưng đều khoái hoạt làm người khác trở nên điên cuồng, phía trước vừa mới bị lộng lại nổi lên cảm giác rất hư không, muốn nghênh đón đại côn thịt của nam nhân. Cho nên cơ hồ Lục Hoa không cảm thấy đau, cảm giác trướng trướng ban đầu qua đi, làm về sau thoải mái đến muốn không ngừng.

Lục Hoa chủ động ôm lấy cổ nam nhân, mượn lực hướng về phía trước phối hợp với động tác trừu sáp của nam nhân, cảm nhận được cả người đều được Lục Dạ Hằng âu yếm, cậu không khống chế được, lớn mật sờ thân hình cường tráng của nam nhân. Bàn tay trắng mịn rụt rè từ sau gáy Lục Dạ Hằng di chuyển đến ngực, yêu thích không buông lưu luyến lồng ngực hắn, cảm xúc khiến tình triều trong cơ thể càng thêm mãnh liệt, cơ hồ vừa khóc vừa gọi anh hai.

Hiển nhiên sau một lần giường chiếu, hai người phối hợp càng thêm ăn ý, Lục Dạ Hằng dùng lực thao mạnh vào cúc huyệt của Lục Hoa, cũng không quên an ủi phía trước. Bàn tay ngăn ở miệng huyệt, dùng lực nhu nhu cánh hoa, khi thì ba ba bóp vài cái, đem tao huyệt đánh đến chảy ra dâm thủy. Nam nhân xấu xa lại cố ý vạch âm thần sang hai bên, khiến nhục huyệt hơi sưng lên bại lộ trong không khí, dâm động mở rộng. Lục Dạ Hằng đẩy ngón tay vào, hỏi Lục Hoa, “Tiểu tao hóa, bị anh thao có cảm giác gì, thích không, còn muốn ra ngoài tìm nam nhân khác không?"

Nam nhân vừa nói, đại côn thịt đang gián đoạn trong tràng đạo hung hăng đụng vào tao điểm, ngón tay nhéo nhéo âm đế, đồng thời xoa nắn ở bên ngoài, một tay còn lại không chút lưu tình xoa bóp ngực cậu, cả ba chỗ đồng thời bị chiếm lấy, Lục Hoa vừa khóc vừa kêu, một bộ dáng dục tiên dục tử, nước miếng chảy đầy cằm, hai mắt đẫm lệ kêu, “A…. Lục Hoa chỉ cần anh hai, ô ô… thoải mái muốn chết, anh hai mau thao em…. về sau… ân a…. Lục Hoa mỗi ngày, a…. Cấp hai cái động này cho anh hai, dùng, hai…. Nhục động này, ừm a… hiếu thuận anh hai….."

Lục Dạ Hằng cười nhẹ ra tiếng, thấp giọng nói, “Thật ngoan, chỉ cần em là em trai dâm đãng của anh, anh sẽ không làm em thất vọng. Cái mông nhỏ này cùng tiểu tao huyệt rất dâm đãng, tao huyệt mút lấy ngón tay không buông, có phải lại muốn được thao không?"

Làm tới nước này rồi, Lục Hoa dĩ nhiên không xấu hổ nữa, nghe theo dục vọng của thân thể, giống như con rắn quấn lấy nam nhân không buông. Thân mình trắng như tuyết dán sát vào người nam nhân, còn dùng bộ ngực lớn của mình ma sát với ngực của nam nhân, kiều mị kêu, “Đúng vậy… Lục Hoa muốn bị thao, a…. tao huyệt rất muốn… muốn đại côn thịt sáp, ô ô, anh hai…. Xin anh thương xót, đau đau a…. Lục Hoa muốn…."

Lục Dạ Hằng thấy Lục Hoa không hề che dấu mà dâm đãng lấy lòng, nói: “Vậy để anh thao chết tao huyệt dâm đãng của em." Nói xong, nam nhân chống tay lên ghế sô pha, thắt lưng giống như gắn thêm động cơ mô tô đứng lên, từ huyệt sau rút ra rồi lập tức cắm vào tao huyệt trống rỗng phía trước, chọc cho Lục Hoa kêu to. Sáp vài cái, đại côn thịt lại rút ra, sau đó liều mạng đâm vào sau huyệt, một trước một sau, chơi đến cả người vui thích.

Hạ thể Lục Hoa dâm uế khiến cậu không cách nào nhìn được, hai chân vô lực mở rộng, hai cái miệng nhỏ đều là dâm dịch, thịt huyệt trở mình, lúc đỏ lúc trắng, tùy tiện để nam nhân chà đạp, tại hai cái động thay phiên nhau làm.

Lục Hoa cảm giác hai cái lỗ của mình sắp bị sáp thông. Lúc bắt đầu thì bị tra tấn đến nước mắt chảy không ngừng, từng cái động đều được an ủi, làm giảm đi sự ngứa ngáy bên trong, nam nhân lại sáp động khác, lưu lại sự hư không ngày càng lớn, bị dục vọng tra tấn sắp nổ tung, Lục Hoa vô ý thức cào vài cái ở lưng nam nhân, không ngờ lại kích thích thú tính của hắn, làm hắn ở nơi riêng tư càng thêm tàn sát bừa bãi. Sau đó nam nhân chỉ thao một động, kì lạ là cả hai nơi của Lục Hoa đều sinh ra khoái cảm. Đại côn thịt của nam nhân rất thô, đem cái động của cậu chống đỡ đến cực điểm, tựa hồ tất cả bên trong huyệt động đều bị đè ép công kích, làm cậu thích đến ô ô kêu loạn, dâm thủy vì sung sướng mà chảy thành sông.

Lục Dạ Hằng cảm thụ cảm xúc bất đồng mà hai cái miệng nhỏ mang đến, đại côn thịt được thí mắt Lục Hoa hầu hạ, cả người sảng khoái ngất trời, động tác ngày càng mạnh, đem phía dưới người trong lòng chảy thành bãi nước. Cả người đều bị nam nhân chơi đùa, không chỗ nào là không có dấu hôn ngân, bộ ngực trắng như tuyết lại vô cùng thê thảm. Nhưng mang đến cho cậu không phải cảm giác thống khổ, mà là sung sướng vô tận không thể nói thành lời.

Tay anh trai đặt ở ngực cậu, chỉ chạm vào một chút thôi là khiến cậu run rẩy, trên ngực lại xuất hiện cảm giác kỳ dị quen thuộc, Lục Hoa có chút hoảng, khóc nói, “Anh hai, ô ô… giống như… lại muốn phun sữa, a….tao hóa lại có sữa…."

Lục Dạ Hằng cảm nhận được đầu vú cậu có chút run rẩy, giọng khàn khàn nói, “Còn sữa sao, vậy để anh uống đủ…" Dứt lời cúi người ngậm lấy một bên đầu vú cậu, cố sức hút một cái, hương vị sữa ngọt ngào chảy trong cổ họng, mà vú bên kia cũng muốn chảy sữa, chất lỏng màu trắng liền phun lên vai nam nhân, theo bắp thịt cường tráng chảy xuống, hình ảnh hết sức dâm dục.

Lục Hoa vịn vào vai nam nhân, lại đạt đến cao trào, tao huyệt phun ra một cỗ yêu dịch, vô lực yếu đuối dựa vào ghế sô pha, mà Lục Dạ Hằng cuối cùng cũng bắn, đem toàn bộ tinh dịch rót vào tao huyệt của Lục Hoa. Hút xong sữa vẫn còn chưa thỏa mãn, lại ở ngực cậu làm loạn chiếm lấy, tay xoa xoa vòng eo cậu, khiến cả người cậu hơi run rẩy rồi thả lỏng.

Lục Hoa lại bắn lần thứ hai, tiểu huyệt cũng trở nên thành thục hơn, đối với việc nhận biết tinh dịch cũng rất mẫn cảm. Thân thể tiêu hao thể lực quá nhiều, lại được nam nhân âu yếm nên nhắm mắt ngủ.

Lục Dạ Hằng dọn dẹp sạch sẽ, lại nhìn bảo bối nhỏ đang ngủ say trong lòng, nội tâm thỏa mãn dâng trào. Cuối cùng Lục Hoa cũng là của hắn, hắn sẽ không cho phép Lục Hoa rời khỏi hắn, hắn yêu cậu, yêu đến si mê, yêu đến điên cuồng.

Lục Dạ Hằng ôm Lục Hoa vào phòng ngủ của mình, để em trai nằm trên giường của chính mình, ngắm nhìn một chút. Thực sự rất luyến tiếc không muốn tẩy rửa những ấn ký thuộc về hắn trên người Lục Hoa, lại thấy cậu đang say sưa ngủ, cũng không được khỏe, nên hắn không tẩy rửa giúp cậu. Chính mình đơn giản tắm rửa một chút, lại đi xử lí công việc, khi trở về Lục Hoa vẫn chưa tỉnh, hắn liền ngồi ở đầu giường hút thuốc, coi chừng Lục Hoa.

Sau một giấc tỉnh lại, Lục Hoa cảm thấy cả người bủn rủn, muốn ngồi dậy nhưng cả người không có khí lực, hơi hơi thất thần một lát, lại nhớ tới vì sao chính mình lại bị như vậy, mới vừa rồi là cùng anh hai làm chuyện đó. Vừa nghĩ tới bị anh hai làm quá lâu, Lục Hoa không nhịn được muốn cười, thì ra đây chính là cảm giác hạnh phúc, cậu hiện tại thực sự không cầu gì khác. Quay đầu lại liền nhìn thấy nam nhân đang ngồi hút thuốc, sắc trời trở tối khiến cho thân hình kiên định của nam nhân có chút mơ hồ, chỉ thấy một điểm đỏ phát ra rõ ràng, hắn hơi hơi nhíu mày. Hô hấp Lục Hoa cứng lại, anh trai hút thuốc cũng thật gợi cảm, đáng ghét, nếu cứ như vậy cậu sẽ bị anh trai mê hoặc biến thành dâm phụ mất, cả ngày chỉ nghĩ muốn bò lên giường hắn.

Không suy nghĩ nữa, Lục Hoa nhẹ nhàng gọi một tiếng, “Anh hai."

Lục Dạ Hằng thấy Lục Hoa đã tỉnh, nhanh nhẹn bật đèn, trầm mặc một lát, nói, “Lục Hoa, anh thực sự rất yêu em, ngay từ lúc em còn nhỏ đã bắt đầu….. Đời này anh sẽ không buông. Em nói anh ghê tởm cũng được, ích kỉ cũng không sao, anh sẽ không để em rời khỏi anh, dù em hận anh, anh vẫn luôn ở bên cạnh em, không buông tay em."

Mặc dù đã sớm biết Lục Dạ Hằng có tình cảm với mình, nhưng nghe chính miệng hắn nói ra, tự nhiên trong lòng lại có cảm giác: thực yêu thực yêu…. Tim Lục Hoa đập thình thịch, gương mặt ửng đỏ nóng lên, nỗ lực rất lâu, bây giờ mới có thể nói: “Em, em vì sao phải hận anh?"

Lục Dạ Hằng ngạc nhiên nhíu mày, phản ứng của Lục Hoa khác xa so với hắn tưởng tượng, trong lời nói của cậu không có một điểm oán hận, ngược lại giống như đối mặt với mối tình đầu làm người ta ngượng ngùng.

Lục Dạ Hằng trong lòng lớn mật suy đoán, hắn câu dẫn nâng cằm Lục Hoa, thâm trầm nhìn cậu, hỏi: “Em không hận anh, là vì lý do gì?"

Lục Hoa túng quẫn, tuy rằng thực sự là như vậy, nhưng đến tột cùng cậu phải nói như thế nào, không hận mà yêu sao? Nhưng cơ hội khó có được, Lục Hoa cũng không muốn giấu kín tâm tư của mình nữa, liền hào phóng gật đầu, thừa nhận nói, “Đúng, em yêu anh, anh hai, Lục Hoa cũng yêu anh từ rất lâu rồi, ngày trước không dám nói, hôm nay…. Em thực sự rất hạnh phúc."

Lục Dạ Hằng nội tâm mừng như điên, hắn đè lên Lục Hoa mãnh liệt hôn một phen, đến khi môi của cậu sưng lên mới buông tha. Hai người thâm tình nhìn nhau trong chốc lát, Lục Dạ Hằng bỗng nhiên híp mắt một cái, hỏi, “Mới nói yêu anh, vậy ai nói muốn cùng Sở Phóng hẹn hò?"

Lục Hoa quên mất chuyện này, nghe anh trai hỏi mới vội vàng giải thích, “Đó là em lừa anh, nếu không dùng cách này, làm sao em có thể biết tâm ý của anh. Còn có, thời điểm tan học, Sở Phóng chặn em là hỏi về chuyện của Nguyễn Ngưng, hắn thích Nguyễn Ngưng, bọn họ trước đây…."

Lục Hoa còn muốn tiếp tục nói, lại bị Lục Dạ Hằng chặn lại: “Anh đối với chuyện của hắn và Nguyễn Ngưng không có hứng thú, thứ anh hứng thú chính là việc em dám lừa gạt anh."

Trực giác của Lục Hoa cho thấy anh trai có bao nhiêu nguy hiểm, nhưng vẫn thành thục gật đầu.

Lục Dạ Hằng ha ha cười hai tiếng, bàn tay tiến vào trong chăn vuốt ve thân thể trần truồng của Lục Hoa, giọng khàn khàn, “Nhóc hư hỏng, dám lừa anh, để xem anh trừng phạt em thế nào."

Lục Hoa vừa muốn hỏi sẽ trừng phạt ra sao, cả người đã bị Lục Dạ Hằng ôm vào phòng tắm.

Bên này, tâm ý của hai anh em họ Lục đã được làm rõ, ân ái vô hạn, bên kia, Nguyễn Ngưng buồn rầu không thôi.Cậu đã chuyển ra ngoài ở, bình thường đã quen, hôm nay lại không biết phải làm sao, cảm giác trống rỗng, quạnh quẽ không ngớt.

Quả nhiên chính là vì người kia xuất hiện đi. Nhớ tới Sở Phóng, nội tâm Nguyễn Ngưng khó chịu không thôi, tuy rằng cố ý tránh hắn, nhưng cậu vẫn không nhịn được vụng trộm liếc nhìn qua cửa sổ. Bộ dáng của người nọ vẫn ở trong trí nhớ của cậu, nhưng tựa hồ so với năm đó còn kiêu ngạo hơn, lạnh lùng nghiêm nghị hơn, nói chung hắn vẫn như trước, giống như độc dược làm cậu trầm luân trong đó.

Vừa nghĩ đến Sở Phóng, lại nhớ đến những bí ẩn năm đó, hồi ức mê loạn lại xuất hiện trong đầu, cậu đã lâu không nhớ đến, hôm nay không khống chế được liền nhớ lại. Cậu từng được hắn âu yếm điên cuồng, được hắn hôn môi, bị hắn làm đến thí mắt nở rộ, mở rộng…. Bọn họ cứ như vậy vui sướng, như vậy phóng túng…

Thân thể liền xuất hiện nhiệt độ kì dị, hô hấp trở nên nóng hổi, tựa hồ dục vọng áp chế nhiều năm liền bùng nổ, giống như mãnh thú ngủ lâu bây giờ lại thức dậy, làm cho cậu sắp phát điên.

Nguyễn Ngưng cầm điện thoại di động lên, mở ra danh bạ, do dự một lát ấn vào một số liên hệ, gửi một tin, “Hư không, muốn bị thao, muốn có người ngủ cùng, soái ca, chúng ta ước pháo đi"

Hết chương 7
Tác giả : Quân Đại
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại