Anh Mở Đường, Em Yểm Trợ (Thả Dây Dài, Câu Đại Thần)
Chương 27: Bánh bao vô sỉ
Hai người chơi đùa trong chiến trường cấp 60-69 đến hơn mười một giờ, trong thời gian đó có mấy lần Bánh bao bị Hệ thống phân đến phe đối địch với Thánh Kỵ Sĩ, mục tiêu của cô cũng rất thuần túy —— tìm được Thánh Kỵ Sĩ, ẩn thân đi theo.
Thỉnh thoảng Thánh Kỵ Sĩ cũng sẽ đùa giỡn với cô một phen —— tháo vũ khí xuống, tay không tấc sắt xông lên ẩu đả với Bánh bao. Lúc này Thù Tiểu Mộc rất vui vẻ, ra sức thử nghiệm các loại kỹ năng thương tổn lên người Hoang Hỏa cao lớn, cô xuống tay không nhẹ không nặng, ngẫu nhiên lúc bổ đao ra một chiêu hội tâm khiến chiến sĩ Hoang Hỏa bị đưa đi đầu thai. Bánh bao cảm thấy cực kỳ vô tội:
[ Đội ngũ ] Thù Tiểu Mộc: [ Chột dạ ]
[ Đội trưởng tổ đội ] Thánh Kỵ Sĩ: [ Đập bàn ] Đồ nhi kém cỏi khi sư diệt tổ! !
Sau đó anh ta lại chạy từ doanh địa nào đó tới, vẫn tháo vũ khí xuống đuổi theo Thù Bánh bao tiếp tục đùa giỡn. Cứ như thế, mỗi khi hai người đối địch, cả hai người đều không đánh chết bao nhiêu kẻ địch.
Đến cuối cùng có quá nhiều người rời mạng, chiến trường không tổ chức được nữa , Thù Bánh bao lại không hề thấy mệt:
[ Đội ngũ ] Thù Tiểu Mộc: [ Xoay quanh ] Sư phụ, mang đệ tử đi phó bản cấp năm hai đi.
[ Hệ thống ] Thánh Kỵ Sĩ mời bạn vào tổ đội, đồng ý / cự tuyệt?
[ Đội trưởng tổ đội ] Thánh Kỵ Sĩ: Đã lớn như vậy còn muốn sư phụ kéo, thật đáng xấu hổ.
[ Đội ngũ ] Thù Tiểu Mộc: [ Giơ tay ] Lúc đệ tử hơn mười cấp sư phụ cấp ba mươi mấy, đệ tử cấp bốn mấy thì sư phụ cấp sáu mấy, hiện tại hai ta đều cấp sáu chín, thật đáng xấu hổ...
[ Đội trưởng tổ đội ] Thánh Kỵ Sĩ: [ Đập bàn ]
Phó bản cấp năm hai không có gì thay đổi, chỉ là Thù Tiểu Mộc phát hiện thủ hộ thần thú cắn một phát hết nửa thanh máu trước đây, lúc này đã không còn đáng gờm như trước.
[ Đội ngũ ] Thù Tiểu Mộc: Sư phụ, chúng ta có thể giết BOSS chứ?
[ Đội trưởng tổ đội ] Thánh Kỵ Sĩ: Có thể. Lúc giết Kim Nguyên Thuật nhớ cách xa nó một chút, Ảnh Sát xong lập tức bỏ chạy, đừng để bị nó hút lực.
[ Đội ngũ ] Thù Tiểu Mộc: [ Xoay quanh ] Đồ nhi tuân mệnh!
Hai người đồng thời ra tay, ngay cả những con BOSS ngày trước luôn giương nanh múa vuốt, cô cũng dễ dàng giải quyết. Hai người chém giết thẳng một đường, tỉ lệ rơi bí tịch da dê trong phó bản bày vẫn cao như cũ.
[ Đội trưởng tổ đội ] Thánh Kỵ Sĩ: Đồ nhi kém cỏi .
[ Đội ngũ ] Thù Tiểu Mộc: Dạ?
[ Đội trưởng tổ đội ] Thánh Kỵ Sĩ: Ngày mai nhóc rời khỏi bang, đi Mạn Đà La đi.
[ Đội ngũ ] Thù Tiểu Mộc: Vì sao? !
[ Đội trưởng tổ đội ] Thánh Kỵ Sĩ: Hiện tại Mạn Đà La chỉ có một mình, chậc chậc, nhất cự ly nhì cường độ thôi.
Bánh bao không rõ cảm giác của mình, cô vẫn thích Mạn Đà La như cũ, chính là loại cảm giác bối rối tai nóng tim đập rộn lên đã không còn nữa.
[ Đội ngũ ] Thù Tiểu Mộc: Sư phụ, Tử Điệp không chơi nữa sao?
[ Đội trưởng tổ đội ] Thánh Kỵ Sĩ: [ Gõ chuông niệm kinh ] Đồ ngốc, cho dù cô ấy có chơi, cũng phải luyện lại từ cấp 1, muốn lên tới cấp bậc của Mạn Đà La không biết phải luyện đến ngày tháng năm nào, huống chi cấp bậc hai người càng kém nhau nhiều, khoảng cách lại càng xa. Bây giờ mà không ra tay, sớm muộn gì Mạn Đà La cũng sẽ bị người khác hốt mất.
[ Đội ngũ ] Thù Tiểu Mộc: Nhưng mà sư phụ, đệ tử là bạn của cô ấy.
[ Đội trưởng tổ đội ] Thánh Kỵ Sĩ: Nếu nhóc thật sự muốn hạnh phúc, có rất nhiều lúc không thể quá để ý đến cái nhìn của người khác. Thế giới này nhiều yêu cầu lắm, chúng ta không thể làm vừa ý tất cả mọi người.
Năm đó Bánh bao còn học năm một, ở trong mắt cô, làm kẻ thứ ba tuyệt đối là sự sỉ nhục.
[ Đội ngũ ] Thù Tiểu Mộc: [ Lắc đầu ] Đệ tử không đi.
[ Đội trưởng tổ đội ] Thánh Kỵ Sĩ: Được rồi, sư phụ không miễn cưỡng.
Hai người đánh xong BOSS Hàn Sương:
[ Bang hội thông báo ] Bang chủ đuổi Thù Tiểu Mộc ra khỏi bang.
[ Đội ngũ ] Thù Tiểu Mộc: = =
[ Đội trưởng tổ đội ] Thánh Kỵ Sĩ: Bên Mạn Đà La quá ít người, qua đó giúp mọi người đi phó bản.
Vài ngày tiếp theo, Thánh Kỵ Sĩ đều bận bịu nhiều việc, ngẫu nhiên có lên mạng cũng chỉ giao cho bang hội một ít nhiềm vụ rồi vội vàng thoát . Thù Bánh bao đành phải vào bang Mạn Đà La, so với trước kia bang hội đã lớn mạnh không ít, nhưng vẫn thiếu người cấp cao, cho nên dù người đến là loại thích khách chiến trường* như Thù Tiểu Mộc, vẫn được nhiệt liệt hoan nghênh.
(*Chỉ thích cách chủ yếu tăng công kích để PK, đánh quái kém.)
[ Bang chủ ] Mạn Đà La: Thù Tiểu Mộc được lão Thánh phái sang đây hỗ trợ đánh phó bản , mọi người hoan nghênh một chút.
[ Nguyên lão thế lực] Ngọn Lửa Xanh: Hoan nghênh bé Tiểu Mộc.
[ Thượng Thư thế lực] Sơn Sắc Vô Danh: Hoan nghênh.
[ Bang hội ] Bối Khả Khả: Đánh cược không, với thao tác của chị ấy, có thể mang đi phó bản gì đây.
[ Bang chủ ] Mạn Đà La: Khả Khả! Tiểu Mộc, lão Thánh nói bạn còn thiếu một thắt lưng Khảm Thủy? Tối nay chúng cùng đi Kiếm Vực nhé.
[ Bang hội ] Thù Tiểu Mộc: Bối Khả Khả? Sao sư muội lại chạy đến đây. Thao tác của sư tỷ có kém cỡ nào cũng đủ để giết Khả Khả đấy. Ừ lão Mạn, lúc nào đi Kiếm Vực nhớ bảo mình.
[ Bang hội ] Bối Khả Khả: Chị!
Phỏng chừng Bối Khả Khả không nghĩ tới Bánh bao sẽ cãi lại:
[ Bang hội ] Bối Khả Khả: Mấy thứ dùng tiền tạo ra thì có gì quý .
[ Bang hội ] Thù Tiểu Mộc: Mấy thứ dùng tiền tạo ra, đúng là không có gì quý.
Bối Khả Khả không nói nữa, Thù Tiểu Mộc cũng thấy kỳ quái, nếu là trước kia, cô là sẽ không quan tâm đến những lời nhàm chán này, nhưng hiện tại, cô nhìn những lời đối đáp của mình, từ khi nào thì ngôn ngữ của mình lại trở nên sắc bén đến vậy?
Buổi tối, Thù Tiểu Mộc và Mạn Đà La cùng nhau đi phó bản Kiếm Vực, Bối Khả Khả cũng theo sau đi vào, đó là một phó bản cần đánh nhanh, có nhiều pháp sư cũng hợp lý thôi. Thầy thuốc là Sơn Sắc Vô Danh, còn có một đạo sĩ cấp sáu lăm —— tên là Tiêu Dao Du.
Thù Tiểu Mộc cũng không thân với bọn họ cho lắm, trong kênh tổ đội chỉ nhìn thấy mấy dòng này:
[ Tổ đội ] Bối Khả Khả: Lão đại, mọi người phải bảo vệ em thật tốt nha!
Bối Khả Khả vẫn mặc bộ đồ Tam đại đệ tử của pháp sư như cũ, cầm Phong Ngâm pháp trượng lấp lánh, xinh đẹp động lòng người. Lúc này cô đạp mây đi theo phía sau Mạn Đà La:
[ Đội trưởng tổ đội ] Mạn Đà La: Đứng ở phía trước Sơn Sắc, bảo vệ thầy thuốc.
Sau đó bắt đầu đấu võ, Thù Tiểu Mộc da mỏng, quái trong phó bản này tuy cấp thấp hơn cô nhưng vẫn đáng gờm như cũ, vì vậy cô vẫn rất cẩn thận. Cũng may lúc đó Mạn Đà La cộng hết vào lảng tránh, làm người cầm đầu cũng không tệ, cho nên đi một đường không có nguy hiểm gì đáng kể. Nói ra cũng kỳ lạ, trước kia cùng Mạn Đà La đi phó bản, Thù Tiểu Mộc chỉ cảm thấy da BOSS rất mỏng, thời gian quá ngắn, hiện tại khi đi cùng nhau, cô lại cảm thấy không yên lòng.
Đánh tới con Boss cuối Thù Bánh bao chảy nước mắt ròng ròng... Đinh Tam Thạch vạn năng, kẻ xui xẻo như mình, thật sự có thể đánh ra thắt lưng thật sao? !
( Đinh Tam Thạch: lão đại trong trò chơi, đánh chết nó bạn có thể tiến vào trạng thái vô địch, trang bị, cấp bậc cái gì, đều là mây bay... = =)
Quả nhiên khi BOSS ngã xuống đất, thứ rơi xuống là một hộp kiếm dành cho kiếm khách.
〒_〒
Sau khi tay không đi về, Thù Bánh bao vẫn rảnh rỗi như cũ, mở bảng Bạn tốt, Thánh Kỵ Sĩ vẫn chưa lên mạng, Mạn Đà La ở phó bản cấp bốn hai, Bánh bao rất ngạc nhiên:
[ Bạn tốt ] Bạn nói với Mạn Đà La: Đang làm gì vậy?
Bên kia cũng trả lời rất nhanh :
[ Bạn tốt ] Mạn Đà La nói với bạn: Mình mang A Tử đi phó bản, bạn tới không?
Thù Tiểu Mộc nhảy nhót:
[ Bạn tốt ] Bạn nói với Mạn Đà La: [ Kinh hãi ] Tiểu Điệp?
[ Bạn tốt ] Mạn Đà La nói với bạn: Ừ.
Thù Tiểu Mộc xin nhập đội, trong đội quả nhiên có một thầy thuốc ID là Tử Điệp, cấp bậc lại chỉ có bốn hai. Ngẫm lại lịch trình thăng cấp vô cùng vô tận, Bánh bao rùng mình:
[ Tổ đội ] Thù Tiểu Mộc: Tiểu Điệp! !
[ Tổ đội ] Tử Điệp: [ Trừng mắt ] Là Tiểu Mộc thật sao?
[ Tổ đội ] Thù Tiểu Mộc: [ Hôn Môi ] Thật!
[ Tổ đội ] Tử Điệp: [ Gạt lệ ] Tiểu Mộc thối, đi cũng không nói với người ta một tiếng, mình hận bạn đến chết! !
Thù Tiểu Mộc truyền tống đến Hồn cốc, chạy vội tới cửa phó bản, đây chính là Tử Điệp, gặp lại Thù Tiểu Mộc phản ứng đầu tiên không phải là tố khổ chuyện mình bị trộm tài khoản, mà là để ý việc cô không nói đã một tiếng rời đi.
Thù Tiểu Mộc thấy tài khoản cấp bốn hai trong phó bản, chạnh lòng:
[ Tổ đội ] Thù Tiểu Mộc: Vì sao không xin bị khôi phục tài khoản bị trộm?
[ Tổ đội ] Tử Điệp: Vô dụng thôi, lúc mình đăng kí cái tài khoản kia chỉ tùy tiện điền thông tin, ngoại trừ tài khoản, mật mã, mình chẳng còn nhớ gì . [ Chép miệng ]
[ Tổ đội ] Thù Tiểu Mộc: Vậy bạn.. phải luyện lại từ đầu rồi.
[ Tổ đội ] Tử Điệp: Không phải mình đang luyện sao? Về sau có nhiều việc cần phiền đến bạn lắm, ngài thích khách! Tốt lắm, hiện tại không nói nhảm nửa, đi theo phu quân của mình, tích cực đánh quái.
Thù Tiểu Mộc không biết mình còn có thể nói gì, cô đành đi theo bên cạnh Mạn Đà La vùi đầu đánh quái, quái trong phó bản cấp bốn hai, đối với cô mà nói chỉ cần một chém, cô không thể tưởng tượng được thầy thuốc có cánh đỏ đầu tiên trong server, thầy thuốc từng có ID đứng đầu bảng môn phái, phải làm sao để luyện lại từ đầu.
Có bao giờ bạn thử tính, từ cấp 1 lên tới cấp bảy mươi cần bao nhiêu kinh nghiệm? Có khi nào bạn thử tính cả một bộ trang bị, muốn luyện thành thuộc tính cực phẩm, cần luyện hóa bao lần? Có bao giờ bạm ngẫm lại để lấy được vũ khí của môn phái cần đi phó bản bao lâu, đánh bao nhiêu con BOSS ẩn?
Cho nên khi làm những nhiệm vụ, phó bản này, bạn rõ ràng đã sớm chán đến muốn ói, mà nay lại phải nhất nhất làm lại một lần nữa, có lẽ bạn sẽ có thể hiểu được vì sao có nhiều phú ông sau khi phá sản lại lựa chọn cuộc sống bình thường mà không làm lại từ đầu.
Thù Tiểu Mộc lại thêm Tử Điệp vào danh sách Bạn tốt một lần nữa, ba người một đội, đi phó bản cấp bốn hai năm lần, Tử Điệp tiếp tục đi Trung Nguyên làm nhiệm vụ, Mạn Đà La theo sau, trong bang Bối Khả Khả kêu bang chủ dắt đi phó bản Kiến Mộc, nói cô muốn một cái vòng tay Kiến Mộc. Mạn Đà La liền gọi Tiểu Mộc làm tanker miễn phí, mọi người cùng nhau đi Kiến Mộc.
Thù Tiểu Mộc đã mở bảng Bạn tốt không biết bao nhiêu lần, Thánh Kỵ Sĩ vẫn không lên mạng như cũ. Cô đi theo sau Mạn Đà La, Bối Khả Khả cũng chen vào đội, một hàng ba người kéo hai người cấp sáu lăm.
Mạn Đà La thêm hết điểm vào lảng tránh, ưu điểm là khi BOSS công kích không đâu lắm, khuyết điểm là khả năng công kích thấp. Thù Tiểu Mộc thêm toàn bộ điểm vào công kích vật lý, ưu điểm là công kích cao, khuyết điểm là dễ chết... >_
May mà cô đem luyện được Địa Hành thuật và Thuấn Ẩn pháp đến mức xuất thần nhập hóa, bảo vệ mạng sống trong những lúc hiểm nguy. Sau khi Thuấn Ẩn chạy trốn một lần nữa, Mạn Đà La cũng nhịn không được mở miệng khen:
[ Đội trưởng tổ đội ] Mạn Đà La: Có tiến bộ đó.
[ Tổ đội ] Thù Tiểu Mộc: Hắc Hắc. Sư phụ mình nói muốn giữ mạng chỉ cần biết dùng Tật Thiểm, Ảnh Vũ, Địa Hành, Thuấn Ẩn là được.
[ Đội trưởng tổ đội ] Mạn Đà La: Đợi đi chiến trường thử xem?
[ Tổ đội ] Thù Tiểu Mộc: Được thôi.
Sau đó Hệ thống nêu lên: Bối Khả Khả đã chết.
Trong đội xuất hiện tiếng rít gào:
[ Tổ đội ] Bối Khả Khả: Thù Tiểu Mộc chị đừng nói chuyện trong phó bản nữa được không?
Thù Bánh bao cảm thấy không biết làm sao... Nói chuyện không chỉ một mình tôi, cô rất khó hiểu.
Sau khi Bối Khả Khả chết vài lần, ngay cả Thù Bánh bao cũng nhìn ra manh mối ——khi pháp sư mong manh yếu đuối nhất, lại vác pháp trượng xông lên đánh BOSS thì sẽ xảy ra chuyện gì...
Cô cảm thấy rất kỳ quái, sư phụ không thể không nói cho cô ấy biết pháp sư là phái đánh xa? Ngẫm lại sự ân cần dạy bảo của Thánh Kỵ Sĩ trong quá trình PK, cô cảm thấy khả năng này không lớn.
Lần đi Kiến Mộc kia, Bối Khả Khả chết chín lần. Mạn Đà La thủy chung không nói câu nào.
Đi phó bản xong, Mạn Đà La đề nghị đi chiến trường, Thù Tiểu Mộc nhàn rỗi liền đi theo. Lần đầu tiên lấy hình thức đội ngũ xin gia nhập, hai người ở cùng trận doanh. Trong kênh bang hội hiện lên một hàng tin:
[ Bang hội ] Bối Khả Khả: Lão Đại, vì sao không cho em vào đội?
[ Bang chủ ] Mạn Đà La: Tôi đi chiến trường, em có việc thì đi tìm Ngọn Lửa.
Hai thích khách đi chiến trường, cũng là một chuyện làm cho đối thủ đau đầu. Đã lo đối phó với Mạn Đà La thì không thể lưu ý tới Thù Tiểu Mộc, vì thế Thù Bánh bao liền thừa dịp đối phương dây dưa với Mạn Đà La, tiến lên Ảnh Sát + Bách Ảnh. Bình thường chiêu Bách Ảnh luôn giúp cô chém đầu người ta. Không thể không nói, đây cũng là thành quả hi sinh làm bao cát của Thánh Kỵ Sĩ.
Kỹ năng Bách Ảnh kỳ thật công kích không cao, nhưng thêm chiêu quần công Thuấn Phát, với tốc độ của thích khách, trong lúc thi triển Ảnh Sát cũng đủ để Mạn Đà La làm gỏi đối phương. Chiêu Bách Ảnh ra liền vừa vặn chém đầu luôn. >_
Mạn Đà La kỳ thật đã quen đi chiến trường một mình, trước kia mang theo Tử Điệp cô ấy cũng không hề xuống ngựa —— mà có xuống ngựa cũng không giúp được gì. Lần đầu tiên phối hợp với Thù Bánh bao, anh cảm thấy thú vị, cũng không nhiều lời, hai người thẳng đường đi tới, trên màn hình thường hiện lên:
[ Hệ thống ] Thân thủ của Thù Tiểu Mộc đúng là rất tuyệt, trong thời gian ngắn đã liên tục đánh chết ba đối thủ.
Thù Bánh bao được tuyên dương, nhất thời oai phong vô hạn, cô vui sướng mặt mày hớn hở, lại không biết, Mạn Đà La này đi chiến trường, luôn luôn thích một mình một ngưa, trước kia ngoại trừ Tử Điệp, bên cạnh anh chưa từng có người nào khác?
Lúc này rêu rao khắp nơi như vậy, đã đóng chặt Bánh bao còn đang mơ hồ lên cây cột “kẻ thứ ba", hơn nữa Tử Điệp từng công khai ủng hộ cô ở rất nhiều tình huống, rơi vào tai những người suy nghĩ sâu xa, Bánh bao liền có vẻ cực kỳ vô sỉ.sssssssssssssss
Thỉnh thoảng Thánh Kỵ Sĩ cũng sẽ đùa giỡn với cô một phen —— tháo vũ khí xuống, tay không tấc sắt xông lên ẩu đả với Bánh bao. Lúc này Thù Tiểu Mộc rất vui vẻ, ra sức thử nghiệm các loại kỹ năng thương tổn lên người Hoang Hỏa cao lớn, cô xuống tay không nhẹ không nặng, ngẫu nhiên lúc bổ đao ra một chiêu hội tâm khiến chiến sĩ Hoang Hỏa bị đưa đi đầu thai. Bánh bao cảm thấy cực kỳ vô tội:
[ Đội ngũ ] Thù Tiểu Mộc: [ Chột dạ ]
[ Đội trưởng tổ đội ] Thánh Kỵ Sĩ: [ Đập bàn ] Đồ nhi kém cỏi khi sư diệt tổ! !
Sau đó anh ta lại chạy từ doanh địa nào đó tới, vẫn tháo vũ khí xuống đuổi theo Thù Bánh bao tiếp tục đùa giỡn. Cứ như thế, mỗi khi hai người đối địch, cả hai người đều không đánh chết bao nhiêu kẻ địch.
Đến cuối cùng có quá nhiều người rời mạng, chiến trường không tổ chức được nữa , Thù Bánh bao lại không hề thấy mệt:
[ Đội ngũ ] Thù Tiểu Mộc: [ Xoay quanh ] Sư phụ, mang đệ tử đi phó bản cấp năm hai đi.
[ Hệ thống ] Thánh Kỵ Sĩ mời bạn vào tổ đội, đồng ý / cự tuyệt?
[ Đội trưởng tổ đội ] Thánh Kỵ Sĩ: Đã lớn như vậy còn muốn sư phụ kéo, thật đáng xấu hổ.
[ Đội ngũ ] Thù Tiểu Mộc: [ Giơ tay ] Lúc đệ tử hơn mười cấp sư phụ cấp ba mươi mấy, đệ tử cấp bốn mấy thì sư phụ cấp sáu mấy, hiện tại hai ta đều cấp sáu chín, thật đáng xấu hổ...
[ Đội trưởng tổ đội ] Thánh Kỵ Sĩ: [ Đập bàn ]
Phó bản cấp năm hai không có gì thay đổi, chỉ là Thù Tiểu Mộc phát hiện thủ hộ thần thú cắn một phát hết nửa thanh máu trước đây, lúc này đã không còn đáng gờm như trước.
[ Đội ngũ ] Thù Tiểu Mộc: Sư phụ, chúng ta có thể giết BOSS chứ?
[ Đội trưởng tổ đội ] Thánh Kỵ Sĩ: Có thể. Lúc giết Kim Nguyên Thuật nhớ cách xa nó một chút, Ảnh Sát xong lập tức bỏ chạy, đừng để bị nó hút lực.
[ Đội ngũ ] Thù Tiểu Mộc: [ Xoay quanh ] Đồ nhi tuân mệnh!
Hai người đồng thời ra tay, ngay cả những con BOSS ngày trước luôn giương nanh múa vuốt, cô cũng dễ dàng giải quyết. Hai người chém giết thẳng một đường, tỉ lệ rơi bí tịch da dê trong phó bản bày vẫn cao như cũ.
[ Đội trưởng tổ đội ] Thánh Kỵ Sĩ: Đồ nhi kém cỏi .
[ Đội ngũ ] Thù Tiểu Mộc: Dạ?
[ Đội trưởng tổ đội ] Thánh Kỵ Sĩ: Ngày mai nhóc rời khỏi bang, đi Mạn Đà La đi.
[ Đội ngũ ] Thù Tiểu Mộc: Vì sao? !
[ Đội trưởng tổ đội ] Thánh Kỵ Sĩ: Hiện tại Mạn Đà La chỉ có một mình, chậc chậc, nhất cự ly nhì cường độ thôi.
Bánh bao không rõ cảm giác của mình, cô vẫn thích Mạn Đà La như cũ, chính là loại cảm giác bối rối tai nóng tim đập rộn lên đã không còn nữa.
[ Đội ngũ ] Thù Tiểu Mộc: Sư phụ, Tử Điệp không chơi nữa sao?
[ Đội trưởng tổ đội ] Thánh Kỵ Sĩ: [ Gõ chuông niệm kinh ] Đồ ngốc, cho dù cô ấy có chơi, cũng phải luyện lại từ cấp 1, muốn lên tới cấp bậc của Mạn Đà La không biết phải luyện đến ngày tháng năm nào, huống chi cấp bậc hai người càng kém nhau nhiều, khoảng cách lại càng xa. Bây giờ mà không ra tay, sớm muộn gì Mạn Đà La cũng sẽ bị người khác hốt mất.
[ Đội ngũ ] Thù Tiểu Mộc: Nhưng mà sư phụ, đệ tử là bạn của cô ấy.
[ Đội trưởng tổ đội ] Thánh Kỵ Sĩ: Nếu nhóc thật sự muốn hạnh phúc, có rất nhiều lúc không thể quá để ý đến cái nhìn của người khác. Thế giới này nhiều yêu cầu lắm, chúng ta không thể làm vừa ý tất cả mọi người.
Năm đó Bánh bao còn học năm một, ở trong mắt cô, làm kẻ thứ ba tuyệt đối là sự sỉ nhục.
[ Đội ngũ ] Thù Tiểu Mộc: [ Lắc đầu ] Đệ tử không đi.
[ Đội trưởng tổ đội ] Thánh Kỵ Sĩ: Được rồi, sư phụ không miễn cưỡng.
Hai người đánh xong BOSS Hàn Sương:
[ Bang hội thông báo ] Bang chủ đuổi Thù Tiểu Mộc ra khỏi bang.
[ Đội ngũ ] Thù Tiểu Mộc: = =
[ Đội trưởng tổ đội ] Thánh Kỵ Sĩ: Bên Mạn Đà La quá ít người, qua đó giúp mọi người đi phó bản.
Vài ngày tiếp theo, Thánh Kỵ Sĩ đều bận bịu nhiều việc, ngẫu nhiên có lên mạng cũng chỉ giao cho bang hội một ít nhiềm vụ rồi vội vàng thoát . Thù Bánh bao đành phải vào bang Mạn Đà La, so với trước kia bang hội đã lớn mạnh không ít, nhưng vẫn thiếu người cấp cao, cho nên dù người đến là loại thích khách chiến trường* như Thù Tiểu Mộc, vẫn được nhiệt liệt hoan nghênh.
(*Chỉ thích cách chủ yếu tăng công kích để PK, đánh quái kém.)
[ Bang chủ ] Mạn Đà La: Thù Tiểu Mộc được lão Thánh phái sang đây hỗ trợ đánh phó bản , mọi người hoan nghênh một chút.
[ Nguyên lão thế lực] Ngọn Lửa Xanh: Hoan nghênh bé Tiểu Mộc.
[ Thượng Thư thế lực] Sơn Sắc Vô Danh: Hoan nghênh.
[ Bang hội ] Bối Khả Khả: Đánh cược không, với thao tác của chị ấy, có thể mang đi phó bản gì đây.
[ Bang chủ ] Mạn Đà La: Khả Khả! Tiểu Mộc, lão Thánh nói bạn còn thiếu một thắt lưng Khảm Thủy? Tối nay chúng cùng đi Kiếm Vực nhé.
[ Bang hội ] Thù Tiểu Mộc: Bối Khả Khả? Sao sư muội lại chạy đến đây. Thao tác của sư tỷ có kém cỡ nào cũng đủ để giết Khả Khả đấy. Ừ lão Mạn, lúc nào đi Kiếm Vực nhớ bảo mình.
[ Bang hội ] Bối Khả Khả: Chị!
Phỏng chừng Bối Khả Khả không nghĩ tới Bánh bao sẽ cãi lại:
[ Bang hội ] Bối Khả Khả: Mấy thứ dùng tiền tạo ra thì có gì quý .
[ Bang hội ] Thù Tiểu Mộc: Mấy thứ dùng tiền tạo ra, đúng là không có gì quý.
Bối Khả Khả không nói nữa, Thù Tiểu Mộc cũng thấy kỳ quái, nếu là trước kia, cô là sẽ không quan tâm đến những lời nhàm chán này, nhưng hiện tại, cô nhìn những lời đối đáp của mình, từ khi nào thì ngôn ngữ của mình lại trở nên sắc bén đến vậy?
Buổi tối, Thù Tiểu Mộc và Mạn Đà La cùng nhau đi phó bản Kiếm Vực, Bối Khả Khả cũng theo sau đi vào, đó là một phó bản cần đánh nhanh, có nhiều pháp sư cũng hợp lý thôi. Thầy thuốc là Sơn Sắc Vô Danh, còn có một đạo sĩ cấp sáu lăm —— tên là Tiêu Dao Du.
Thù Tiểu Mộc cũng không thân với bọn họ cho lắm, trong kênh tổ đội chỉ nhìn thấy mấy dòng này:
[ Tổ đội ] Bối Khả Khả: Lão đại, mọi người phải bảo vệ em thật tốt nha!
Bối Khả Khả vẫn mặc bộ đồ Tam đại đệ tử của pháp sư như cũ, cầm Phong Ngâm pháp trượng lấp lánh, xinh đẹp động lòng người. Lúc này cô đạp mây đi theo phía sau Mạn Đà La:
[ Đội trưởng tổ đội ] Mạn Đà La: Đứng ở phía trước Sơn Sắc, bảo vệ thầy thuốc.
Sau đó bắt đầu đấu võ, Thù Tiểu Mộc da mỏng, quái trong phó bản này tuy cấp thấp hơn cô nhưng vẫn đáng gờm như cũ, vì vậy cô vẫn rất cẩn thận. Cũng may lúc đó Mạn Đà La cộng hết vào lảng tránh, làm người cầm đầu cũng không tệ, cho nên đi một đường không có nguy hiểm gì đáng kể. Nói ra cũng kỳ lạ, trước kia cùng Mạn Đà La đi phó bản, Thù Tiểu Mộc chỉ cảm thấy da BOSS rất mỏng, thời gian quá ngắn, hiện tại khi đi cùng nhau, cô lại cảm thấy không yên lòng.
Đánh tới con Boss cuối Thù Bánh bao chảy nước mắt ròng ròng... Đinh Tam Thạch vạn năng, kẻ xui xẻo như mình, thật sự có thể đánh ra thắt lưng thật sao? !
( Đinh Tam Thạch: lão đại trong trò chơi, đánh chết nó bạn có thể tiến vào trạng thái vô địch, trang bị, cấp bậc cái gì, đều là mây bay... = =)
Quả nhiên khi BOSS ngã xuống đất, thứ rơi xuống là một hộp kiếm dành cho kiếm khách.
〒_〒
Sau khi tay không đi về, Thù Bánh bao vẫn rảnh rỗi như cũ, mở bảng Bạn tốt, Thánh Kỵ Sĩ vẫn chưa lên mạng, Mạn Đà La ở phó bản cấp bốn hai, Bánh bao rất ngạc nhiên:
[ Bạn tốt ] Bạn nói với Mạn Đà La: Đang làm gì vậy?
Bên kia cũng trả lời rất nhanh :
[ Bạn tốt ] Mạn Đà La nói với bạn: Mình mang A Tử đi phó bản, bạn tới không?
Thù Tiểu Mộc nhảy nhót:
[ Bạn tốt ] Bạn nói với Mạn Đà La: [ Kinh hãi ] Tiểu Điệp?
[ Bạn tốt ] Mạn Đà La nói với bạn: Ừ.
Thù Tiểu Mộc xin nhập đội, trong đội quả nhiên có một thầy thuốc ID là Tử Điệp, cấp bậc lại chỉ có bốn hai. Ngẫm lại lịch trình thăng cấp vô cùng vô tận, Bánh bao rùng mình:
[ Tổ đội ] Thù Tiểu Mộc: Tiểu Điệp! !
[ Tổ đội ] Tử Điệp: [ Trừng mắt ] Là Tiểu Mộc thật sao?
[ Tổ đội ] Thù Tiểu Mộc: [ Hôn Môi ] Thật!
[ Tổ đội ] Tử Điệp: [ Gạt lệ ] Tiểu Mộc thối, đi cũng không nói với người ta một tiếng, mình hận bạn đến chết! !
Thù Tiểu Mộc truyền tống đến Hồn cốc, chạy vội tới cửa phó bản, đây chính là Tử Điệp, gặp lại Thù Tiểu Mộc phản ứng đầu tiên không phải là tố khổ chuyện mình bị trộm tài khoản, mà là để ý việc cô không nói đã một tiếng rời đi.
Thù Tiểu Mộc thấy tài khoản cấp bốn hai trong phó bản, chạnh lòng:
[ Tổ đội ] Thù Tiểu Mộc: Vì sao không xin bị khôi phục tài khoản bị trộm?
[ Tổ đội ] Tử Điệp: Vô dụng thôi, lúc mình đăng kí cái tài khoản kia chỉ tùy tiện điền thông tin, ngoại trừ tài khoản, mật mã, mình chẳng còn nhớ gì . [ Chép miệng ]
[ Tổ đội ] Thù Tiểu Mộc: Vậy bạn.. phải luyện lại từ đầu rồi.
[ Tổ đội ] Tử Điệp: Không phải mình đang luyện sao? Về sau có nhiều việc cần phiền đến bạn lắm, ngài thích khách! Tốt lắm, hiện tại không nói nhảm nửa, đi theo phu quân của mình, tích cực đánh quái.
Thù Tiểu Mộc không biết mình còn có thể nói gì, cô đành đi theo bên cạnh Mạn Đà La vùi đầu đánh quái, quái trong phó bản cấp bốn hai, đối với cô mà nói chỉ cần một chém, cô không thể tưởng tượng được thầy thuốc có cánh đỏ đầu tiên trong server, thầy thuốc từng có ID đứng đầu bảng môn phái, phải làm sao để luyện lại từ đầu.
Có bao giờ bạn thử tính, từ cấp 1 lên tới cấp bảy mươi cần bao nhiêu kinh nghiệm? Có khi nào bạn thử tính cả một bộ trang bị, muốn luyện thành thuộc tính cực phẩm, cần luyện hóa bao lần? Có bao giờ bạm ngẫm lại để lấy được vũ khí của môn phái cần đi phó bản bao lâu, đánh bao nhiêu con BOSS ẩn?
Cho nên khi làm những nhiệm vụ, phó bản này, bạn rõ ràng đã sớm chán đến muốn ói, mà nay lại phải nhất nhất làm lại một lần nữa, có lẽ bạn sẽ có thể hiểu được vì sao có nhiều phú ông sau khi phá sản lại lựa chọn cuộc sống bình thường mà không làm lại từ đầu.
Thù Tiểu Mộc lại thêm Tử Điệp vào danh sách Bạn tốt một lần nữa, ba người một đội, đi phó bản cấp bốn hai năm lần, Tử Điệp tiếp tục đi Trung Nguyên làm nhiệm vụ, Mạn Đà La theo sau, trong bang Bối Khả Khả kêu bang chủ dắt đi phó bản Kiến Mộc, nói cô muốn một cái vòng tay Kiến Mộc. Mạn Đà La liền gọi Tiểu Mộc làm tanker miễn phí, mọi người cùng nhau đi Kiến Mộc.
Thù Tiểu Mộc đã mở bảng Bạn tốt không biết bao nhiêu lần, Thánh Kỵ Sĩ vẫn không lên mạng như cũ. Cô đi theo sau Mạn Đà La, Bối Khả Khả cũng chen vào đội, một hàng ba người kéo hai người cấp sáu lăm.
Mạn Đà La thêm hết điểm vào lảng tránh, ưu điểm là khi BOSS công kích không đâu lắm, khuyết điểm là khả năng công kích thấp. Thù Tiểu Mộc thêm toàn bộ điểm vào công kích vật lý, ưu điểm là công kích cao, khuyết điểm là dễ chết... >_
May mà cô đem luyện được Địa Hành thuật và Thuấn Ẩn pháp đến mức xuất thần nhập hóa, bảo vệ mạng sống trong những lúc hiểm nguy. Sau khi Thuấn Ẩn chạy trốn một lần nữa, Mạn Đà La cũng nhịn không được mở miệng khen:
[ Đội trưởng tổ đội ] Mạn Đà La: Có tiến bộ đó.
[ Tổ đội ] Thù Tiểu Mộc: Hắc Hắc. Sư phụ mình nói muốn giữ mạng chỉ cần biết dùng Tật Thiểm, Ảnh Vũ, Địa Hành, Thuấn Ẩn là được.
[ Đội trưởng tổ đội ] Mạn Đà La: Đợi đi chiến trường thử xem?
[ Tổ đội ] Thù Tiểu Mộc: Được thôi.
Sau đó Hệ thống nêu lên: Bối Khả Khả đã chết.
Trong đội xuất hiện tiếng rít gào:
[ Tổ đội ] Bối Khả Khả: Thù Tiểu Mộc chị đừng nói chuyện trong phó bản nữa được không?
Thù Bánh bao cảm thấy không biết làm sao... Nói chuyện không chỉ một mình tôi, cô rất khó hiểu.
Sau khi Bối Khả Khả chết vài lần, ngay cả Thù Bánh bao cũng nhìn ra manh mối ——khi pháp sư mong manh yếu đuối nhất, lại vác pháp trượng xông lên đánh BOSS thì sẽ xảy ra chuyện gì...
Cô cảm thấy rất kỳ quái, sư phụ không thể không nói cho cô ấy biết pháp sư là phái đánh xa? Ngẫm lại sự ân cần dạy bảo của Thánh Kỵ Sĩ trong quá trình PK, cô cảm thấy khả năng này không lớn.
Lần đi Kiến Mộc kia, Bối Khả Khả chết chín lần. Mạn Đà La thủy chung không nói câu nào.
Đi phó bản xong, Mạn Đà La đề nghị đi chiến trường, Thù Tiểu Mộc nhàn rỗi liền đi theo. Lần đầu tiên lấy hình thức đội ngũ xin gia nhập, hai người ở cùng trận doanh. Trong kênh bang hội hiện lên một hàng tin:
[ Bang hội ] Bối Khả Khả: Lão Đại, vì sao không cho em vào đội?
[ Bang chủ ] Mạn Đà La: Tôi đi chiến trường, em có việc thì đi tìm Ngọn Lửa.
Hai thích khách đi chiến trường, cũng là một chuyện làm cho đối thủ đau đầu. Đã lo đối phó với Mạn Đà La thì không thể lưu ý tới Thù Tiểu Mộc, vì thế Thù Bánh bao liền thừa dịp đối phương dây dưa với Mạn Đà La, tiến lên Ảnh Sát + Bách Ảnh. Bình thường chiêu Bách Ảnh luôn giúp cô chém đầu người ta. Không thể không nói, đây cũng là thành quả hi sinh làm bao cát của Thánh Kỵ Sĩ.
Kỹ năng Bách Ảnh kỳ thật công kích không cao, nhưng thêm chiêu quần công Thuấn Phát, với tốc độ của thích khách, trong lúc thi triển Ảnh Sát cũng đủ để Mạn Đà La làm gỏi đối phương. Chiêu Bách Ảnh ra liền vừa vặn chém đầu luôn. >_
Mạn Đà La kỳ thật đã quen đi chiến trường một mình, trước kia mang theo Tử Điệp cô ấy cũng không hề xuống ngựa —— mà có xuống ngựa cũng không giúp được gì. Lần đầu tiên phối hợp với Thù Bánh bao, anh cảm thấy thú vị, cũng không nhiều lời, hai người thẳng đường đi tới, trên màn hình thường hiện lên:
[ Hệ thống ] Thân thủ của Thù Tiểu Mộc đúng là rất tuyệt, trong thời gian ngắn đã liên tục đánh chết ba đối thủ.
Thù Bánh bao được tuyên dương, nhất thời oai phong vô hạn, cô vui sướng mặt mày hớn hở, lại không biết, Mạn Đà La này đi chiến trường, luôn luôn thích một mình một ngưa, trước kia ngoại trừ Tử Điệp, bên cạnh anh chưa từng có người nào khác?
Lúc này rêu rao khắp nơi như vậy, đã đóng chặt Bánh bao còn đang mơ hồ lên cây cột “kẻ thứ ba", hơn nữa Tử Điệp từng công khai ủng hộ cô ở rất nhiều tình huống, rơi vào tai những người suy nghĩ sâu xa, Bánh bao liền có vẻ cực kỳ vô sỉ.sssssssssssssss
Tác giả :
Nhất Độ Quân Hoa