Anh Là Tất Cả (All I Need Is You)
Chương 38
Cả bọn dừng ngựa bên căn nhà gỗ nhỏ, và đây là nơi ẩn náu của chúng. Casey nghĩ vậy khi chúng đưa nàng vào trong và ném nàng xuống góc phòng. Chỗ này không giống nơi ở vì bụi bặm bao phủ khắp. Tuy nhiên, nàng nhận ra rất nhiều loại đồ hộp được cất giấu dưới một tấm ván rộng trên sàn nhà, và cả những tấm chăn cùng một thùng nhỏ đựng súng đạn
Đây có phải là nơi trốn tránh phòng trường hợp nguy cấp của chúng không nhỉ? Jed thì có thể hiểu được vì những việc bất hợp pháp của gã, nhưng còn Jack thì sao?
Lặng thinh ngồi trong góc phòng, Casey cảm thấy bớt thất vọng hơn trước. Phải mất bốn tiếng mới tới được nơi này và nàng chợt nhớ ra mình vẫn còn để cái túi đeo trên vai. Vậy là toàn bộ tương lai của nàng có thể thay đổi
Ba gã kia không thèm quan tâm đến cái túi, cũng không thèm lấy nó vì chúng đã kiểm tra kỹ lúc ở trong quán và chỉ thấy có một khẩu súng. Đó chính là khẩu súng nàng đã phải bỏ lại ở trại ngựa theo lệnh Jack. Chúng không biết là trước khi rời nhà hàng đến trại ngựa nàng đã có thêm một khẩu khác trong túi
Casey chỉ cần đợi tới khi chúng bớt tập trung chú ý đến nàng. Và bây giờ cũng sắp đến giờ ăn tối
Nàng khó chịu khi nghe Jed ra lệnh cho gã em trai “Không được rời mắt khỏi cô ta"
Jethro bận băng bó bàn tay đang chảy máu, gã giận dữ quay sang Jed. “Tôi vẫn không hiểu tại sao anh không giết quách cái thằng chết tiệt đó đi trong khi anh đã có cơ hội. Nếu thế, anh sẽ không phải lo nó bám theo, hay không phải để mắt trông chừng cô ta"
“Thằng ngu, mày không được giết cảnh sát lien bang, nhất là lúc có nhiều nhân chứng, nếu mày không muốn hơn ba mươi thằng cảnh sát khác đến gõ cửa nhà mà"Jed gay gắt trả lời “Chúng đều coi đó là vấn đề cá nhân, nếu mày giết một người trong só chúng. Có thể coi như mày đã tự giết mình đấy"
“Chắc gì thằng đó là cảnh sát liên bang" Jack cất giọng mệt mõi. Gã không quen cưỡi ngựa đường dài “Nó rất giàu, và thuộc vào tầng lớp thượng lưu ở New York. Thật điên rồ, khi một người như vậy lại trở thành cảnh sát"
“Tôi đã nghĩ đến việc đó, Jack ạ. Có thể nó có quân hàm chỉ để bắt ông. Vì thế, dù nó nói thật hay nói dối, tôi vẫn không dám mạo hiểm. Muốn giết nó thì ông phải làm khi không có nhân chứng. Hy vọng nó sẽ xuất hiện ở đây và chúng ta sẽ kết thúc vụ này"
Casey được xếp vào loại “không nhân chứng" cơ đấy. Dĩ nhiên, bon chúng sử dụng nàng như miếng mồi để nhử Damian và rồi chúng cũng sẽ giết nàng. Nàng sẽ không để cho sự việc này đi quá xa. Thật buồn cười, lời nói dối là cảnh sát liên bang của anh cũng có tác dụng giúp anh hôm nay khỏi bị giết trong trại ngựa
Casey không bỏ qua lời nói của Jack. Làm sao hắn biết Damian giàu có trong khi anh chưa lần nào đề cập đến chuyện đó. Chắc chắn, hoặc Jack là Henry và biết rõ về Damian, hoặc gần đây Henry có thú nhận mọi chuyện với em trai. Nàng thiên về giả thiết đầu nhưng vẫn có một điểm không hợp lý. Jack không nói gì đến những điều nàng đã nghe kể về Henry. Con người có thể thay đổi nhiều như vậy sao?
Nàng muốn tìm hiểu sự thật. Rốt cuộc, Jack chẳng còn lý do gì để giữ bí mật vào lúc này. Hắn đang tranh cử, và hắn sẽ giải thích thế nào cho sự việc xảy ra trên phố hôm nay. Như vậy có nghĩa là hắn nên quên dự định trở thành thị trưởng Culthers. Và hắn định sẽ giết nàng, nên có tiết lộ bí mật cũng chẳng ảnh hưởng gì. Nàng quyết định hỏi thẳng: “Ông là ai? Jack … hay Henry?"
Hắn chiếu đôi mắt cú vọ nhìn nàng, chế giễu nói. “Tôi cho là cô sẽ phải kinh hãi mà câm họng lại đấy, cô gái ạ. Thế tại sao cô đi cùng cái thằng miền Đông ấy?"
“Tôi sẵn lòng trả lời câu hỏi của ông nếu ông trả lời tôi"
Hắn cười hô hố rồi nhún vai “Cô muốn thỏa mãn tính tò mò bệnh hoạn của cô? Được thôi, Henry đã chết. Anh ấy chết khoảng một năm rồi"
Đó không phải là điều nàng mong đợi, hắn định nói ý gì? Tuy chưa biết rõ ràng nhưng một suy nghĩ chợt xuất hiện trong tâm trí nàng
“Ông giết ông ta, phải không?"
Hắn lại nhún vai “Thật sự mà nói, tôi trở về thăm nhà sau nhiều năm xa cách. Chúng tôi đã đánh nhau. Anh ấy trượt chân và đập đầu đúng chỗ hiểm. Đó chỉ là một tai nạn thôi"
“Nhưng ông không kể cho ai biết?"
“Để làm gì? Để tôi bị quy tội sao? Tôi không nghĩ thế. Hơn nữa chẳng ai nhớ đến anh chàng Henry ấy" Jack nói với nụ cười kiểu cách
Ánh mắt ngông nghênh, tự mãn của hắn làm nàng nảy thêm nhiều ý nghĩ “Ông đã đóng giả Henry và làm luôn cả công việc của ông ấy?"
Hắn cười khoái trá “Tại sao không? Tôi không biết nhiều về con số, ngoại trừ khiến chúng trở thành có lợi cho mình. Tôi đã ở đó. Một cách kiếm tiền dễ dàng. Và cái công ty ấy cũng chẳng thất thoát gì nhiều. Lão gìa Rutledge quá giàu có. Lẽ ra lão ngốc đó không nên dí mũi vào xem sổ sách. Tôi đã định rời bỏ công ty khi lão ta bắt đầu ngó lung tung và yêu cầu những lời giải thích"
“Vậy sao ông không bỏ đi, nếu ông định như thế? Tại sao lại giết ông ấy?"
“Vì những câu hỏi của lão ta quá riêng tư. Đóng giả một kẻ nhu nhược như anh trai tôi thật dễ. Nhưng có lẽ tôi làm việc đó không đạt cho lắm" hắn kết luận với điệu cười khoái trá
“Nghĩa là sao?"
“Nghĩa là lão Rutledge nghi ngờ cách cư xử của tôi, có lẽ vì tôi không luồn cúi trước lão như anh trai tôi hay làm" hắn chế nhạo trả lời “Bởi vì lão đã nghi ngờ, chắc chắn lão sẽ hỏi bà cô của tôi và biết là em trai Henry gần đây có đến New York"
“Việc đó không khó gì" nàng nhận xét
“Đúng thế, lão già ấy nghi ngờ có điều gì không bình thường đã xảy ra với Henry. Tại sao lại có người hỏi về người em sinh đôi? Họ chẳng có lý do gì để làm việc ấy, nhưng giờ thì có, phải không? Không, trong kế hoạch của tôi, Henry là người bị quy trách nhiệm và bị bắt chứ không phải tôi. Vi thế lão già đó phải chết mới giữ kín được mọi bí mật. Và sự việc này sẽ kết thúc nếu thằng con trai của lão không quá cương quyết tìm ra sự thật để trả thù"
“Trả thù? Thế còn công lý thì sao? Ông đã giét cha anh ấy. Có lẽ một vài người sẽ bỏ qua chuyện này và nghĩ là họ đã bó tay nhưng không phải ai cũng như thế"
“Làm vậy, dường như anh muốn mạo hiểm với mạng sống của mình đấy!" hắn nóng nảy kêu ca “Việc này lẽ ra êm xuôi rồi"
“Trừ phi có người hiểu rõ nạn nhân và biết chắc ông ấy không bao giờ tự sát. Nhưng tôi đoán ông không tính đến việc này phải không? Nhân tiện xin hỏi, tại sao ông không tự mình giết người mà phải thuê kẻ khác? Đơn giản vì Henry sẽ làm vậy, đúng không?"
“Chính thế đấy" Jack lại nhún vai. “Nhưng còn vì cái lão già chết tiệt đó to con khủng khiếp … giống y thằng con trai lão. Để làm cho vụ này giống một vụ tự tử đòi hỏi phải có thêm sự trợ giúp chứ một mình tôi làm sao được. Bây giờ, quay lại vấn đề của cô. Tại sao cô luôn đeo dính lấy thằng Rutledge, ngoài việc sưởi ấm giường cho nó?"
Thật khó chịu, tại sao gã đàn ông nào cũng vội đi đến kết luận tương tự mà không chịu thừa nhận là một số phụ nữ cũng có khả năng khác chứ không phải lúc nào cũng chỉ nấu nướng, sinh con và sưởi ấm giường cho đàn ông. Họ có thể làm được cả những công việc của đàn ông, thậm chí còn tốt hơn nữa kia. Đàn ông không chịu thừa nhận và cũng không cho phép phụ nữ chứng minh điều đó
Casey giận dữ “Tôi đã hạ được tay súng giỏi của ông, việc này không gây cho ông suy nghĩ nào sao? Tôi cũng là người lần theo dấu vết của ông, Jack ạ. Tôi được thuê với món tiền thưởng mười nghìn đô đấy. Một người với rất ít manh mối làm sao có khả năng làm được điều đó. Rõ ràng ông giấu mình không giỏi lắm đâu"
Thái độ xem thường của nàng khiến hắn quắc mắt giận dữ “Có lẽ tôi sẽ chưa giết cô ngay đâu, cô gái ạ. Tôi sẽ giữ cô bên mình để xem cô thật sự có khả năng làm tốt việc gì"
“Hãy thử tới gần xem, tôi sẽ cho ông biêt người Comanche đối phó với đồ cặn bã như thế nào" nàng quắc mắt nhìn lại hắn “Dĩ nhiên, ông không có nhiều tóc cho lắm. Và như vậy khả năng sẽ bị đau đớn đấy"
Mặt hắn cau có rồi tối sầm lại. Jed bật cười rồi vội im bặt khi bắt gặp ánh mắt giận dữ của Jack
“Cô ta nói cái quái gì thế?" hắn hỏi
“Theo cách cô ta nói, tôi nghĩ cô ta đã học được ngón nghề này từ người da đỏ, Jack ạ. Bọn người đó luôn là những kẻ săn tìm giỏi nhất. Vì vậy có lẽ cô ta không nói đùa về việc lột da đầu đâu" Jed lại bật cười khúc khích “Tôi sẽ không ngạc nhiên nếu cô ta có thể lột da nhanh hơn cả việc nhổ một bãi nước bọt"
“Tôi cần bác sĩ, Jed ạ" Jethro rên rỉ ngắt lời anh trai “Tay tôi vẫn không ngừng chảy máu và tôi cảm thấy choáng váng"
“Nằm xuống đi Jeth, và cố nghỉ ngơi một chút" Jed không tỏ ra quan tâm gì tới thằng em “Tao sẽ đánh thức mày sau"
“Hãy bắc lửa lên, tôi sẽ cầm máu cho anh" Casey đề nghị
Mặt Jethro đã tái nhợt nhưng Jed vẫn cười cợt. “Rõ ràng là phải có nhiều tên da đỏ dạy dỗ cô ta ấy chứ"
Nàng thờ ơ nhún vai. Nàng đề nghị giúp đỡ Jethro vì vết thương đã bị nhiễm trùng và hắn chắc sẽ không chịu đựng nổi. Jethro có thể bị ngất. Như vậy sẽ bớt đi một cặp mắt theo dõi nàng. Và đó là điều nàng cần để tìm cách thoát ra khỏi căn nhà gỗ này
Đây có phải là nơi trốn tránh phòng trường hợp nguy cấp của chúng không nhỉ? Jed thì có thể hiểu được vì những việc bất hợp pháp của gã, nhưng còn Jack thì sao?
Lặng thinh ngồi trong góc phòng, Casey cảm thấy bớt thất vọng hơn trước. Phải mất bốn tiếng mới tới được nơi này và nàng chợt nhớ ra mình vẫn còn để cái túi đeo trên vai. Vậy là toàn bộ tương lai của nàng có thể thay đổi
Ba gã kia không thèm quan tâm đến cái túi, cũng không thèm lấy nó vì chúng đã kiểm tra kỹ lúc ở trong quán và chỉ thấy có một khẩu súng. Đó chính là khẩu súng nàng đã phải bỏ lại ở trại ngựa theo lệnh Jack. Chúng không biết là trước khi rời nhà hàng đến trại ngựa nàng đã có thêm một khẩu khác trong túi
Casey chỉ cần đợi tới khi chúng bớt tập trung chú ý đến nàng. Và bây giờ cũng sắp đến giờ ăn tối
Nàng khó chịu khi nghe Jed ra lệnh cho gã em trai “Không được rời mắt khỏi cô ta"
Jethro bận băng bó bàn tay đang chảy máu, gã giận dữ quay sang Jed. “Tôi vẫn không hiểu tại sao anh không giết quách cái thằng chết tiệt đó đi trong khi anh đã có cơ hội. Nếu thế, anh sẽ không phải lo nó bám theo, hay không phải để mắt trông chừng cô ta"
“Thằng ngu, mày không được giết cảnh sát lien bang, nhất là lúc có nhiều nhân chứng, nếu mày không muốn hơn ba mươi thằng cảnh sát khác đến gõ cửa nhà mà"Jed gay gắt trả lời “Chúng đều coi đó là vấn đề cá nhân, nếu mày giết một người trong só chúng. Có thể coi như mày đã tự giết mình đấy"
“Chắc gì thằng đó là cảnh sát liên bang" Jack cất giọng mệt mõi. Gã không quen cưỡi ngựa đường dài “Nó rất giàu, và thuộc vào tầng lớp thượng lưu ở New York. Thật điên rồ, khi một người như vậy lại trở thành cảnh sát"
“Tôi đã nghĩ đến việc đó, Jack ạ. Có thể nó có quân hàm chỉ để bắt ông. Vì thế, dù nó nói thật hay nói dối, tôi vẫn không dám mạo hiểm. Muốn giết nó thì ông phải làm khi không có nhân chứng. Hy vọng nó sẽ xuất hiện ở đây và chúng ta sẽ kết thúc vụ này"
Casey được xếp vào loại “không nhân chứng" cơ đấy. Dĩ nhiên, bon chúng sử dụng nàng như miếng mồi để nhử Damian và rồi chúng cũng sẽ giết nàng. Nàng sẽ không để cho sự việc này đi quá xa. Thật buồn cười, lời nói dối là cảnh sát liên bang của anh cũng có tác dụng giúp anh hôm nay khỏi bị giết trong trại ngựa
Casey không bỏ qua lời nói của Jack. Làm sao hắn biết Damian giàu có trong khi anh chưa lần nào đề cập đến chuyện đó. Chắc chắn, hoặc Jack là Henry và biết rõ về Damian, hoặc gần đây Henry có thú nhận mọi chuyện với em trai. Nàng thiên về giả thiết đầu nhưng vẫn có một điểm không hợp lý. Jack không nói gì đến những điều nàng đã nghe kể về Henry. Con người có thể thay đổi nhiều như vậy sao?
Nàng muốn tìm hiểu sự thật. Rốt cuộc, Jack chẳng còn lý do gì để giữ bí mật vào lúc này. Hắn đang tranh cử, và hắn sẽ giải thích thế nào cho sự việc xảy ra trên phố hôm nay. Như vậy có nghĩa là hắn nên quên dự định trở thành thị trưởng Culthers. Và hắn định sẽ giết nàng, nên có tiết lộ bí mật cũng chẳng ảnh hưởng gì. Nàng quyết định hỏi thẳng: “Ông là ai? Jack … hay Henry?"
Hắn chiếu đôi mắt cú vọ nhìn nàng, chế giễu nói. “Tôi cho là cô sẽ phải kinh hãi mà câm họng lại đấy, cô gái ạ. Thế tại sao cô đi cùng cái thằng miền Đông ấy?"
“Tôi sẵn lòng trả lời câu hỏi của ông nếu ông trả lời tôi"
Hắn cười hô hố rồi nhún vai “Cô muốn thỏa mãn tính tò mò bệnh hoạn của cô? Được thôi, Henry đã chết. Anh ấy chết khoảng một năm rồi"
Đó không phải là điều nàng mong đợi, hắn định nói ý gì? Tuy chưa biết rõ ràng nhưng một suy nghĩ chợt xuất hiện trong tâm trí nàng
“Ông giết ông ta, phải không?"
Hắn lại nhún vai “Thật sự mà nói, tôi trở về thăm nhà sau nhiều năm xa cách. Chúng tôi đã đánh nhau. Anh ấy trượt chân và đập đầu đúng chỗ hiểm. Đó chỉ là một tai nạn thôi"
“Nhưng ông không kể cho ai biết?"
“Để làm gì? Để tôi bị quy tội sao? Tôi không nghĩ thế. Hơn nữa chẳng ai nhớ đến anh chàng Henry ấy" Jack nói với nụ cười kiểu cách
Ánh mắt ngông nghênh, tự mãn của hắn làm nàng nảy thêm nhiều ý nghĩ “Ông đã đóng giả Henry và làm luôn cả công việc của ông ấy?"
Hắn cười khoái trá “Tại sao không? Tôi không biết nhiều về con số, ngoại trừ khiến chúng trở thành có lợi cho mình. Tôi đã ở đó. Một cách kiếm tiền dễ dàng. Và cái công ty ấy cũng chẳng thất thoát gì nhiều. Lão gìa Rutledge quá giàu có. Lẽ ra lão ngốc đó không nên dí mũi vào xem sổ sách. Tôi đã định rời bỏ công ty khi lão ta bắt đầu ngó lung tung và yêu cầu những lời giải thích"
“Vậy sao ông không bỏ đi, nếu ông định như thế? Tại sao lại giết ông ấy?"
“Vì những câu hỏi của lão ta quá riêng tư. Đóng giả một kẻ nhu nhược như anh trai tôi thật dễ. Nhưng có lẽ tôi làm việc đó không đạt cho lắm" hắn kết luận với điệu cười khoái trá
“Nghĩa là sao?"
“Nghĩa là lão Rutledge nghi ngờ cách cư xử của tôi, có lẽ vì tôi không luồn cúi trước lão như anh trai tôi hay làm" hắn chế nhạo trả lời “Bởi vì lão đã nghi ngờ, chắc chắn lão sẽ hỏi bà cô của tôi và biết là em trai Henry gần đây có đến New York"
“Việc đó không khó gì" nàng nhận xét
“Đúng thế, lão già ấy nghi ngờ có điều gì không bình thường đã xảy ra với Henry. Tại sao lại có người hỏi về người em sinh đôi? Họ chẳng có lý do gì để làm việc ấy, nhưng giờ thì có, phải không? Không, trong kế hoạch của tôi, Henry là người bị quy trách nhiệm và bị bắt chứ không phải tôi. Vi thế lão già đó phải chết mới giữ kín được mọi bí mật. Và sự việc này sẽ kết thúc nếu thằng con trai của lão không quá cương quyết tìm ra sự thật để trả thù"
“Trả thù? Thế còn công lý thì sao? Ông đã giét cha anh ấy. Có lẽ một vài người sẽ bỏ qua chuyện này và nghĩ là họ đã bó tay nhưng không phải ai cũng như thế"
“Làm vậy, dường như anh muốn mạo hiểm với mạng sống của mình đấy!" hắn nóng nảy kêu ca “Việc này lẽ ra êm xuôi rồi"
“Trừ phi có người hiểu rõ nạn nhân và biết chắc ông ấy không bao giờ tự sát. Nhưng tôi đoán ông không tính đến việc này phải không? Nhân tiện xin hỏi, tại sao ông không tự mình giết người mà phải thuê kẻ khác? Đơn giản vì Henry sẽ làm vậy, đúng không?"
“Chính thế đấy" Jack lại nhún vai. “Nhưng còn vì cái lão già chết tiệt đó to con khủng khiếp … giống y thằng con trai lão. Để làm cho vụ này giống một vụ tự tử đòi hỏi phải có thêm sự trợ giúp chứ một mình tôi làm sao được. Bây giờ, quay lại vấn đề của cô. Tại sao cô luôn đeo dính lấy thằng Rutledge, ngoài việc sưởi ấm giường cho nó?"
Thật khó chịu, tại sao gã đàn ông nào cũng vội đi đến kết luận tương tự mà không chịu thừa nhận là một số phụ nữ cũng có khả năng khác chứ không phải lúc nào cũng chỉ nấu nướng, sinh con và sưởi ấm giường cho đàn ông. Họ có thể làm được cả những công việc của đàn ông, thậm chí còn tốt hơn nữa kia. Đàn ông không chịu thừa nhận và cũng không cho phép phụ nữ chứng minh điều đó
Casey giận dữ “Tôi đã hạ được tay súng giỏi của ông, việc này không gây cho ông suy nghĩ nào sao? Tôi cũng là người lần theo dấu vết của ông, Jack ạ. Tôi được thuê với món tiền thưởng mười nghìn đô đấy. Một người với rất ít manh mối làm sao có khả năng làm được điều đó. Rõ ràng ông giấu mình không giỏi lắm đâu"
Thái độ xem thường của nàng khiến hắn quắc mắt giận dữ “Có lẽ tôi sẽ chưa giết cô ngay đâu, cô gái ạ. Tôi sẽ giữ cô bên mình để xem cô thật sự có khả năng làm tốt việc gì"
“Hãy thử tới gần xem, tôi sẽ cho ông biêt người Comanche đối phó với đồ cặn bã như thế nào" nàng quắc mắt nhìn lại hắn “Dĩ nhiên, ông không có nhiều tóc cho lắm. Và như vậy khả năng sẽ bị đau đớn đấy"
Mặt hắn cau có rồi tối sầm lại. Jed bật cười rồi vội im bặt khi bắt gặp ánh mắt giận dữ của Jack
“Cô ta nói cái quái gì thế?" hắn hỏi
“Theo cách cô ta nói, tôi nghĩ cô ta đã học được ngón nghề này từ người da đỏ, Jack ạ. Bọn người đó luôn là những kẻ săn tìm giỏi nhất. Vì vậy có lẽ cô ta không nói đùa về việc lột da đầu đâu" Jed lại bật cười khúc khích “Tôi sẽ không ngạc nhiên nếu cô ta có thể lột da nhanh hơn cả việc nhổ một bãi nước bọt"
“Tôi cần bác sĩ, Jed ạ" Jethro rên rỉ ngắt lời anh trai “Tay tôi vẫn không ngừng chảy máu và tôi cảm thấy choáng váng"
“Nằm xuống đi Jeth, và cố nghỉ ngơi một chút" Jed không tỏ ra quan tâm gì tới thằng em “Tao sẽ đánh thức mày sau"
“Hãy bắc lửa lên, tôi sẽ cầm máu cho anh" Casey đề nghị
Mặt Jethro đã tái nhợt nhưng Jed vẫn cười cợt. “Rõ ràng là phải có nhiều tên da đỏ dạy dỗ cô ta ấy chứ"
Nàng thờ ơ nhún vai. Nàng đề nghị giúp đỡ Jethro vì vết thương đã bị nhiễm trùng và hắn chắc sẽ không chịu đựng nổi. Jethro có thể bị ngất. Như vậy sẽ bớt đi một cặp mắt theo dõi nàng. Và đó là điều nàng cần để tìm cách thoát ra khỏi căn nhà gỗ này
Tác giả :
Johanna Lindsey