Anh Hùng
Chương 13: Thiên bảng
Bên long sơn khổng lồ, có một tấm bia cao cả vạn trượng, hào quang lóe ra chói mắt, đứng bất kỳ đâu trong học viện cũng có thể thấy rõ.
Hùng nhìn qua tấm bia đá khổng lồ bên trái, phía trên cùng kim quang lóng lánh, hội tụ tại hai chữ lớn.
Thiên bảng!
- Đó là cái gì?
Hùng hỏi Ý.
-Đây là Thiên bảng của học viện.
Âm thanh nhẹ nhàng từ bên cạnh Hùng vang lên, Ý nhìn vào tấm bia khổng lồ, khẽ nói.
-Thiên bảng là cái gì?
Hùng nghi hoặc hỏi.
- Là bảng danh sách 1000 đệ tử thiên tài mạnh nhất các đời của học viện.
-Thật khí phách a!
Hùng chép miệng nhìn lên top 10.
- Thiên bảng hạng 10, kiếm hồn Chu Đậu tu luyện tại học viện hai nghìn năm, rời học viện tám nghìn năm trước, thực lực khi đó sơ cấp Võ Quân.
- Thiên bảng hạng 9, bá quyền Tô Thọ, tu luyện tại học viện ba nghìn năm rời học viện năm nghìn năm trước, thực lực khi đó trung cấp Võ Quân.
....
- Thiên bảng hạng 3, băng ngưng thánh nữ Ngọc Sương, tu luyện tại học viện 1000 năm rời học viện 1 vạn năm trước. Thực lực khi đó Bán Thánh.
- Thiên bảng hạng 2, vô song thư sinh Nguyễn Văn Phong, tu luyện tại học viện một ngàn năm trăm năm, rời học viện hai nghìn năm trước, thực lực khi đó Sơ cấp Võ Thánh.
Cái tên của người hạng 2 lọt vào mắt Hùng khiến hắn sửng sốt:
-Hắc! Phong lão đầu hoá ra cũng từng học tại đây, vô song thư sinh, hèn gì lão có nhiều sách vậy. Lão mới tới Phong Nha Động hơn nghìn năm a.
-Hạng 1....
Vô số ánh nhìn ngưỡng mộ dời lên phía trên cùng, vị trí cao nhất.
-Thiên bảng đệ nhất, Văn Linh, tu luyện tại học viện 100 năm, rời đi 1000 năm trước, thực lực khi đó sơ cấp Võ Thánh.
Linh Thánh? Phàm thể!
Chỉ là một cái tên, lại như một tòa núi thông thiên khổng lồ, khiến vô số tân sinh hưng phấn run rẩy.
Hùng thầm than:
-Ài! Học viện chỉ tuyển thanh niên dưới ba mươi mà lão tu có 100 năm đạt tới Võ Thánh. Ca tu luyện hơn một năm chưa tới đại võ sư. Xem ra tìm cách nâng cao tu vi thôi.
"Viu!"
Một bóng người như điện phóng tới, đứng ở vị trí trước nhất của mọi người.
Hào quang tan đi, một cô gái dung nhan xinh đẹp, dáng người yểu điện thanh nhã, mái tóc dài màu băng lam, đôi mắt to lung linh cùng màu, nhìn từ xa lại như một bức băng điêu vạn năm, tỏa ra hàn khí lạnh người.
Hùng đôi mắt sáng ngời nhìn sang thấy cô gái tóc dài băng lam này là trời sinh lạnh lùng, đôi mắt dường như có thể điều động hàn khí trong thiên địa.
-Nàng chính là Băng Tuyết, 18 tuổi thiên tài Băng tộc, tu vi võ tướng đỉnh, trời sinh năm giữ băng hàn. Nghe nói nàng có lực địch vương cấp.
-Băng tộc?
-Ngoài học viện chiêu sinh, những thiên tài của một số môn phái, chủng tộc cũng tới nhập học.
-Nghe nói Băng tộc nằm ở dãy Hoàng liên sơn là một tộc người có truyền thừa từ xa xưa vô cùng, nội tình hùng hậu. Nơi đó tuyết phủ vạn dặm.
-......
Nhìn thấy người vừa xuất hiện, đám tân sinh xôn xao.
Phia trước nhất gây chú ý nhất còn có hai gã thanh niên, một gã hình thể cao gầy tầm 17,18 tuổi, thân thể toát ra ánh đạm kim sắc, nhìn như củi khô, tu vi có vẻ khá yếu.
- Đó là Văn Bảo, cũng là tân sinh xuất sắc nhất lần này, Thiên linh thể thập tinh.
- Cái gì? Thiên linh thể thập tinh!
- Thiên linh thể thập tinh trong truyền thuyết, vậy hắn nắm chắc tu luyện tới Thánh cấp mà không có bình cảnh.
- Chuyện này gây xôn xao toàn Hà Nội thành trong đợt tuyển sinh vừa rồi. Mặc dù hắn có tu vi trung cấp võ tướng nhưng trưởng bối trong nhà nhắc nhớ ta tuyệt đối không được trêu chọc hắn.
Thanh niên khá anh tuấn khoảng 25,26 tuổi bên dưới lộ vẻ khiếp sợ nói.
Bên cạnh Văn Bảo là một thanh niên mặc áo xanh, khoảng 20 tuổi khoanh tay đứng đó, ánh mắt sắc bén như hai thanh lợi kiếm, khí chất độc đáo cũng có mị lực không kém, nhiều cô gái xung quanh tỏ vẻ ái mộ ngượng ngùng trộm nhìn.
- Đó là Gia Luật, thiên tài Hoàn Kiếm tông, tu vi võ tướng đỉnh, tu luyện công pháp thất truyền.
- Hoàn Kiếm tông? Hùng nghi hoặc quay sang Ý.
Biết Hùng đi ra từ thành nhỏ, Ý kiên nhẫn giải thích:
- Huynh mới tới Hà Nội nên chưa biết, Hoàn Kiếm tông là tông môn mạnh nhất Hà Nội thành. Tông môn này có một thanh kiếm và bộ công pháp Kiếm Tâm Quyết lưu truyền từ thời viễn cổ không ai tu luyện được. Tên Gia Luật kia hình như là thanh kiếm sau bao năm sinh linh trí hoá thành hình người tu luyện Kiếm Tâm Quyết, hắn rất mạnh cùng giai vô địch chưa từng bại.
Quan sát Gia Luật, Hùng thấy sau lưng gã có bóng thanh kiếm dài ngàn mét chỉ thẳng thương khung.
-Sau tên Dương không ngờ nơi này cũng có tên mạnh như vậy.
Nhìn bộ dáng ngưu bức của mấy tên đứng đầu, Hùng quyết định tiến lên bên trên thể hiện bá khí khiến các thiếu nữ yêu thương nhung nhớ. Khẽ vỗ vai Ý Hùng nhẹ giọng:
-Muội ở nơi này chờ ca! Nói xong Hùng bay lên chiếm một vị trí trước nhất, đứng bên Băng Tuyết.
Nhất thời khiến cho đám tân sinh trên bình đài này đều huyên náo ồn ào. Không một ai nhận ra Hùng.
-Tên kia là ai vậy??
-Không biết!
-Hơn 20 tuổi tu vi võ sư.
-Bò lạc nhà ai bị xổng chuồng.
-Đẹp trai vãi.
-Tiểu tử từ xóm nhỏ nào chạy ra đây. Ảo tưởng sức mạnh tưởng mình thiên hạ vô địch.
-.......
Vô số tân sinh kinh ngạc tập trung vào Hùng, cao cấp võ sư, so với bọn họ cũng kém không ít a.
Băng Tuyết lạnh nhạt nhìn Hùng rồi quay đi. Văn Bảo hừ một tiếng khinh thường, hơn trăm người đứng trước nhất đều là thiên tài vang danh đương thời, tự dưng lại chạy ra một tên võ sư.
Chỉ có Gia Luật nhận thấy Hùng không đơn giản, Kiếm Tâm chỉ ra Hùng rất nguy hiểm.
Hùng nhìn qua tấm bia đá khổng lồ bên trái, phía trên cùng kim quang lóng lánh, hội tụ tại hai chữ lớn.
Thiên bảng!
- Đó là cái gì?
Hùng hỏi Ý.
-Đây là Thiên bảng của học viện.
Âm thanh nhẹ nhàng từ bên cạnh Hùng vang lên, Ý nhìn vào tấm bia khổng lồ, khẽ nói.
-Thiên bảng là cái gì?
Hùng nghi hoặc hỏi.
- Là bảng danh sách 1000 đệ tử thiên tài mạnh nhất các đời của học viện.
-Thật khí phách a!
Hùng chép miệng nhìn lên top 10.
- Thiên bảng hạng 10, kiếm hồn Chu Đậu tu luyện tại học viện hai nghìn năm, rời học viện tám nghìn năm trước, thực lực khi đó sơ cấp Võ Quân.
- Thiên bảng hạng 9, bá quyền Tô Thọ, tu luyện tại học viện ba nghìn năm rời học viện năm nghìn năm trước, thực lực khi đó trung cấp Võ Quân.
....
- Thiên bảng hạng 3, băng ngưng thánh nữ Ngọc Sương, tu luyện tại học viện 1000 năm rời học viện 1 vạn năm trước. Thực lực khi đó Bán Thánh.
- Thiên bảng hạng 2, vô song thư sinh Nguyễn Văn Phong, tu luyện tại học viện một ngàn năm trăm năm, rời học viện hai nghìn năm trước, thực lực khi đó Sơ cấp Võ Thánh.
Cái tên của người hạng 2 lọt vào mắt Hùng khiến hắn sửng sốt:
-Hắc! Phong lão đầu hoá ra cũng từng học tại đây, vô song thư sinh, hèn gì lão có nhiều sách vậy. Lão mới tới Phong Nha Động hơn nghìn năm a.
-Hạng 1....
Vô số ánh nhìn ngưỡng mộ dời lên phía trên cùng, vị trí cao nhất.
-Thiên bảng đệ nhất, Văn Linh, tu luyện tại học viện 100 năm, rời đi 1000 năm trước, thực lực khi đó sơ cấp Võ Thánh.
Linh Thánh? Phàm thể!
Chỉ là một cái tên, lại như một tòa núi thông thiên khổng lồ, khiến vô số tân sinh hưng phấn run rẩy.
Hùng thầm than:
-Ài! Học viện chỉ tuyển thanh niên dưới ba mươi mà lão tu có 100 năm đạt tới Võ Thánh. Ca tu luyện hơn một năm chưa tới đại võ sư. Xem ra tìm cách nâng cao tu vi thôi.
"Viu!"
Một bóng người như điện phóng tới, đứng ở vị trí trước nhất của mọi người.
Hào quang tan đi, một cô gái dung nhan xinh đẹp, dáng người yểu điện thanh nhã, mái tóc dài màu băng lam, đôi mắt to lung linh cùng màu, nhìn từ xa lại như một bức băng điêu vạn năm, tỏa ra hàn khí lạnh người.
Hùng đôi mắt sáng ngời nhìn sang thấy cô gái tóc dài băng lam này là trời sinh lạnh lùng, đôi mắt dường như có thể điều động hàn khí trong thiên địa.
-Nàng chính là Băng Tuyết, 18 tuổi thiên tài Băng tộc, tu vi võ tướng đỉnh, trời sinh năm giữ băng hàn. Nghe nói nàng có lực địch vương cấp.
-Băng tộc?
-Ngoài học viện chiêu sinh, những thiên tài của một số môn phái, chủng tộc cũng tới nhập học.
-Nghe nói Băng tộc nằm ở dãy Hoàng liên sơn là một tộc người có truyền thừa từ xa xưa vô cùng, nội tình hùng hậu. Nơi đó tuyết phủ vạn dặm.
-......
Nhìn thấy người vừa xuất hiện, đám tân sinh xôn xao.
Phia trước nhất gây chú ý nhất còn có hai gã thanh niên, một gã hình thể cao gầy tầm 17,18 tuổi, thân thể toát ra ánh đạm kim sắc, nhìn như củi khô, tu vi có vẻ khá yếu.
- Đó là Văn Bảo, cũng là tân sinh xuất sắc nhất lần này, Thiên linh thể thập tinh.
- Cái gì? Thiên linh thể thập tinh!
- Thiên linh thể thập tinh trong truyền thuyết, vậy hắn nắm chắc tu luyện tới Thánh cấp mà không có bình cảnh.
- Chuyện này gây xôn xao toàn Hà Nội thành trong đợt tuyển sinh vừa rồi. Mặc dù hắn có tu vi trung cấp võ tướng nhưng trưởng bối trong nhà nhắc nhớ ta tuyệt đối không được trêu chọc hắn.
Thanh niên khá anh tuấn khoảng 25,26 tuổi bên dưới lộ vẻ khiếp sợ nói.
Bên cạnh Văn Bảo là một thanh niên mặc áo xanh, khoảng 20 tuổi khoanh tay đứng đó, ánh mắt sắc bén như hai thanh lợi kiếm, khí chất độc đáo cũng có mị lực không kém, nhiều cô gái xung quanh tỏ vẻ ái mộ ngượng ngùng trộm nhìn.
- Đó là Gia Luật, thiên tài Hoàn Kiếm tông, tu vi võ tướng đỉnh, tu luyện công pháp thất truyền.
- Hoàn Kiếm tông? Hùng nghi hoặc quay sang Ý.
Biết Hùng đi ra từ thành nhỏ, Ý kiên nhẫn giải thích:
- Huynh mới tới Hà Nội nên chưa biết, Hoàn Kiếm tông là tông môn mạnh nhất Hà Nội thành. Tông môn này có một thanh kiếm và bộ công pháp Kiếm Tâm Quyết lưu truyền từ thời viễn cổ không ai tu luyện được. Tên Gia Luật kia hình như là thanh kiếm sau bao năm sinh linh trí hoá thành hình người tu luyện Kiếm Tâm Quyết, hắn rất mạnh cùng giai vô địch chưa từng bại.
Quan sát Gia Luật, Hùng thấy sau lưng gã có bóng thanh kiếm dài ngàn mét chỉ thẳng thương khung.
-Sau tên Dương không ngờ nơi này cũng có tên mạnh như vậy.
Nhìn bộ dáng ngưu bức của mấy tên đứng đầu, Hùng quyết định tiến lên bên trên thể hiện bá khí khiến các thiếu nữ yêu thương nhung nhớ. Khẽ vỗ vai Ý Hùng nhẹ giọng:
-Muội ở nơi này chờ ca! Nói xong Hùng bay lên chiếm một vị trí trước nhất, đứng bên Băng Tuyết.
Nhất thời khiến cho đám tân sinh trên bình đài này đều huyên náo ồn ào. Không một ai nhận ra Hùng.
-Tên kia là ai vậy??
-Không biết!
-Hơn 20 tuổi tu vi võ sư.
-Bò lạc nhà ai bị xổng chuồng.
-Đẹp trai vãi.
-Tiểu tử từ xóm nhỏ nào chạy ra đây. Ảo tưởng sức mạnh tưởng mình thiên hạ vô địch.
-.......
Vô số tân sinh kinh ngạc tập trung vào Hùng, cao cấp võ sư, so với bọn họ cũng kém không ít a.
Băng Tuyết lạnh nhạt nhìn Hùng rồi quay đi. Văn Bảo hừ một tiếng khinh thường, hơn trăm người đứng trước nhất đều là thiên tài vang danh đương thời, tự dưng lại chạy ra một tên võ sư.
Chỉ có Gia Luật nhận thấy Hùng không đơn giản, Kiếm Tâm chỉ ra Hùng rất nguy hiểm.
Tác giả :
Gió Thổi Lá Bay