Anh Hùng Ngục Giam
Chương 370: Cường Giả Thiên Vực

Anh Hùng Ngục Giam

Chương 370: Cường Giả Thiên Vực

Windrunner đem cung tên kéo đầy, nhưng không có lập tức bắn ra, mà là vẫn gắng sức, vẫn duy trì tư thế kéo cung, giống như là một pho tượng.

Trên mũi tên gió liên tục hội tụ nguyên tố phong hệ, càng ngày càng mãnh liệt, ẩn chứa uy lực càng lúc càng lớn, nhìn qua làm cho người ta tim đập nhanh.

"Vù!" Đúng lúc này, Windrunner buông lỏng ngón tay, mũi tên gió bỗng nhiên mang theo một lực lượng nghiền nát, nhanh chóng bắn ra ngoài!

Thanh thế của mũi tên gió lớn không gì sánh được, chỗ đi qua dường như bị gió bão quét qua, quét ngang tất cả, thẳng tiến trên đường!

Con đường ấy đi thẳng cửa nam, mũi tên gió một đường xỏ xuyên qua nửa thành phố, thoáng cái bắn chết tất cả người vọt tới, không biết có bao nhiêu vạn.

Mũi tên siêu cường này vẫn bắn rất lâu, "Ầm ầm" một tiếng bắn nát cửa thành, nhưng vẫn không có dừng lại, mà là một đường bắn ra thảo nguyên ngoài thành, vượt sông vượt núi, một đường liên tục, dường như muốn bắn tới chân trời góc biển, cự ly công kích xa đến làm cho người ta líu lưỡi.

"Đây là kỹ năng gì, lợi hại như vậy!" Hoàng Dật quay đầu nhìn Windrunner.

"Đây là cường lực kích (Power Shot), tên của ta có thể bắn tới bất cứ vị trí nào trong lãnh địa, chỉ là lãnh địa của ngươi quá nhỏ, không dung nạp được một lần xạ kích toàn lực của ta. Hy vọng ngươi có thể cấp tốc đem phạm vi của lãnh địa này mở rộng hơn một chút, khiến cho tên của tôi bắn xa hơn." Windrunner thu hồi cung tên, nhàn nhạt nói.

"Ta tận lực!" Hoàng Dật gật đầu, sau đó hướng Lang Qua nói: "Được rồi, kế tiếp chúng ta tiếp thu tòa thành này đi, Lang Qua, cậu dẫn chúng tôi đi xem kho hàng công hội của Phong Chi Quốc Độ, nhìn xem có cái gì tốt."

Hắn trước đó tiêu diệt qua rất nhiều công hội, nhưng đều là một ít công hội nhỏ, không có giá trị gì, mà Phong Chi Quốc Độ đứng hạng 21 của khu Trung Quốc, một công hội lớn như vậy, tài phú không biết sẽ có bao nhiêu.

"Tốt! Tôi cũng rất tò mò, bất quá trước đó tôi không quyền hạn, không thấy được!" Lang Qua hưng phấn nói, lập tức dẫn đường, Windrunner cũng đi theo.

Rất nhanh, Lang Qua mang theo Hoàng Dật và Windrunner đi qua một con phố, đi tới một tòa kiến trúc lớn, tòa kiến trúc này như pháo đài, cả vật thể dùng kim cương xây thành, bất quá lại có một lối vào, bị một cánh cửa kim loại đóng chặt, trên cửa là một ổ khóa lớn.

Cái kho hàng công hội này chỉ là nhìn qua đã có hấp dẫn, không giống kho hàng của công hội nhỏ, cứ như vậy một căn nhà cũ nát, tùy tiện liền đã đột phá tiến vào.

"Đây là kho hàng công hội, tốn rất nhiều tiền mới tạo thành, người bình thường muốn xông vào nơi này là căn bản không có cách, tôi không có chìa khoá, không mở được khóa." Lang Qua giới thiệu, ánh mắt từ khe cửa nhìn về phía bên trong kho hàng.

"Windrunner, giúp chúng tôi xoá cánh cửa này đi!" Hoàng Dật quay đầu, hướng Windrunner nói.

Windrunner khẽ gật đầu, vươn tay ngọc, trực tiếp từ hơn một ngàn bước, cầm ổ khóa, nhẹ nhàng kéo!

Sau đó ổ khóa giống như là làm từ bùn, trực tiếp bị cô ấy kéo rớt, cánh cửa kim loại cũng mở ra.

Lúc này, trong cánh cửa là một kho hàng lớn, bên trong là từng phòng riêng, phía sau mỗi một cửa phòng đều là một loại vật tư, trên cửa viết vật tư bên trong, phân loại tồn trữ.

Cái kho hàng công hội này có thể xem là một trữ vật giới chỉ công cộng lớn, người có quyền hạn đều có thể cùng nhau sử dụng. Hơn nữa không gian tồn trữ lớn hơn so với trữ vật giới chỉ cá nhân, người bình thường ngay cả trữ vật giới chỉ trên cơ bản là không thể đầy, cái kho hàng công hội này càng khó đầy, cho dù tồn trữ vật tư của mấy ngàn vạn người cũng không nói chơi.

Hoàng Dật tùy ý đi tới trước một cửa tên là " Kho trang bị ", mở ra nhìn bên trong một chút. Phía sau cửa là một không gian lớn, chồng chất trang bị như núi, liếc mắt nhìn không thấy điểm cuối, ánh sáng khác nhau, thậm chí có tung tích của trang bị cam.

Ngoài ra, Hoàng Dật còn mở kho khoáng thạch, kho dược liệu, kho da thú nhìn một chút, phía sau cửa đều chồng chất vô số các loại tài nguyên.

"Dật ca, tôi đại khái tính ra một chút, giá trị của kho hàng ở đây, đại khái giá trị hai trăm triệu kim tệ, phần lớn tài nguyên đều bị tiêu hao, để phát triển công hội, hiện tại chỉ còn lại như vậy." Lang Qua dạo qua một vòng, sau đó trở về nói.

"Ừm, cảng của chúng ta hiện tại đang tiêu hao xây dựng, lập tức xây dựng xong, còn thiếu một số tiền cuối cùng, tôi sẽ cho Tiểu Mê Đồ phái người đến đây." Hoàng Dật gật đầu nói, sau đó nhìn Lang Qua một chút, ngữ khí tràn ngập ngưng trọng: "Trong khoảng thời gian này cậu muốn đặc biệt chú ý một chút, lưu ý tình huống của lãnh địa này, tôi hiện tại bị thánh địa Bán Thú Nhân truy sát, kế tiếp không biết bọn họ sẽ áp dụng biện pháp gì. Chỉ cần bọn họ phái ra cường giả Thiên Vực, chúng ta đây là tuyệt đối không ngănđược, đến lúc đó tôi sẽ rời khỏi công hội, nếu như cường giả Thiên Vực muốn tới phá hư cái lãnh địa này, như vậy cậu đem tất cả vật tư trong kho hàng công hội dời đi đi, cái này không phải lãnh địa chủ của chúng ta, chỉ là thành phố nhặt được, không nên quá để ý."

"Hả? Dật ca, anh muốn rời khỏi công hội? Như vậy chẳng phải là càng khó đối phó cường giả Thiên Vực sao? Ngay cả đám thủ hộ giả kia đều không giúp được anh." Lang Qua thân thiết hỏi thăm.

"Không." Hoàng Dật lắc đầu cười "Vừa vặn ngược lại, sau khi rời khỏi công hội, tôi có thể buông tay buông chân đi đối phó cường giả Thiên Vực."

. . .

Lúc này, trên tầng cao nhất của đại sảnh thị chính trong thành phố công hội của Danh Tướng các-- Thục thành, đang có hai người đứng ở trước cửa sổ, nhìn thành phố công hội phồn hoa ngoài cửa sổ.

Thành phố ngoài cửa sổ, kiến trúc nối tiếp nhau, một tầng lại một tầng, đường phố trống trải, phong cảnh ưu mỹ. So sánh ra, thành phố Phong Đô Hoàng Dật vừa rồi mới bắt được, giống như là một thôn nhỏ đổ nát, không thể so bì.

"Thành phố này thật đẹp, chuyện sát phong cảnh nhất trên thế giới, cũng là trong thành phố công hội thấy thân ảnh của Miểu Sát." Một bóng người, vẩy cây quạt nói.

Đó là một người trung niên hơn bốn mươi tuổi, mặc trường bào, cả người lộ ra một vẻ tao nhã, dường như một đại nho sĩ đọc đủ thứ thi thư. Trang phục không giống bất luận nghề nghiệp gì, hơn nữa dùng cây quạt làm vũ khí, hẳn là một dị sĩ. Tên là Gia Cát Lượng, là phó hội trưởng của Danh Tướng các.

"Tôi cũng không hy vọng thấy Miểu Sát xuất hiện trong thành phố công hội chúng ta. Miểu Sát cũng dám bỏ tiền thật, dĩ nhiên mua được một gã nghề nghiệp hi hữu của bọn họ, nội ứng ngoại hợp, thoáng cái tiêu diệt hang ổ của Phong Chi Quốc Độ, không biết ra giá bao nhiêu." Lúc này, một người khác cũng gật đầu. Người này tầm ba mươi tuổi, mặc áo giáp rất nặng, cả người lộ ra một vẻ dũng mãnh cực kỳ, dường như một tướng quân vô địch, tên gọi Quan Vũ, cũng là phó hội trưởng của Danh Tướng các.

"Vừa rồi Miểu Sát tại lúc cứu Tần Thời Vũ, đã từng nói qua một câu nói với Băng Phong Thủy Hồn, nói hắn chỉ là con rối của hung phạm phía sau, xem ra hắn là đoán được chuyện này còn có nhân vật phía sau." Gia Cát Lượng phẩy phẩy cây quạt nói.

"Vậy anh cảm thấy, bọn họ có thể suy đoán đến hung phạm là chúng ta không?" Quan Vũ quay đầu nhìn Gia Cát Lượng một chút.

"Vấn đề này thật ra không có ý nghĩa." Gia Cát Lượng lắc đầu "Cho dù hắn đoán được cũng vô dụng, chúng tôi không có để lại bằng chứng, bọn họ chỉ có thể dừng lại trong suy đoán."

"Thế nhưng Miểu Sát người kia, cho tới bây giờ cũng không nói chứng cứ, hắn chỉ căn cứ trực giác của hắn để làm việc. Lần kia Long Đô bị vây khốn, Tần Thời Vũ bị người sát hại, Miểu Sát đồng dạng không có chứng cứ, nhưng một mực chắc chắn là Phong Chí làm, trực tiếp đem ba mươi vạn người bọn họ giết. Người như hắn là đáng sợ nhất, chỉ cần hoài nghi, sẽ trực tiếp ra tay." Quan Vũ cũng lắc đầu, không tán thành lời nói của Gia Cát Lượng.

"Hắn không dám làm gì chúng ta, Anh Hùng công hội của hắn muốn đối phó chúng ta, chỉ là một kết quả lưỡng bại câu thương, hắn sẽ không ngốc như vậy. Lo lắng duy nhất của tôi, cũng là Băng Phong Thủy Hồn. Người kia lòng tự trọng rất mạnh, lần này thừa nhận thất bại lớn như vậy, khẳng định là muốn tìm trở về, nhưng công hội của hắn đều đã bị xoá, trong tay đã không có thế lực, kế tiếp sợ là sẽ quấn lấy chúng ta, muốn chúng ta giúp hắn báo thù, đến lúc đó chúng ta tương đương với dán thuốc cao bôi trên da chó, muốn lột cũng không được."

"Đúng vậy! Tôi cũng lo lắng hắn, lúc đầu cho rằng hắn nhất định có thể làm thành chuyện này, không ngờ rằng cuối cùng thất bại." Quan Vũ thở dài "Vừa lúc chúng tôi ngay tại giai đoạn then chốt đưa ra thị trường, chỉ cần hắn cắn ngược chúng ta, khiến cho Miểu Sát đem đầu mâu nhắm ngay chúng ta, vậy thế tất sẽ sản sinh ảnh hưởng rất không có lợi với việc đưa ra thị trường của chúng ta. Như tôi thấy, chúng ta thẳng thắn cho hắn một số tiền, khiến cho hắn ổn định, chờ chúng ta đưa ra thị trường xong, hắn cho dù nói ra chuyện này cũng vô dụng."

"Cũng chỉ có thể làm như vậy, chúng ta vẫn là hơi bất cẩn một ít, nếu như lúc trước chúng ta không nên trực tiếp đứng ra, mà là tìm một người trung gian đi bàn bạc chuyện này với hắn, hiện tại cũng sẽ không dính một phiền phức lớn như vậy."

"Muốn trách thì trách Trương Phi đi, Băng Phong Thủy Hồn là bạn học của hắn, lúc trước là hắn trực tiếp tìm Băng Phong Thủy Hồn nói hợp tác. Khiến cho chúng ta thoáng cái lâm vào bị động, con người hắn lỗ mãng như Trương Phi."

"Kế tiếp, xem thánh địa Bán Thú Nhân sẽ làm ra phản ứng gì, nếu như phái ra cường giả Thiên Vực đến đây truy sát Miểu Sát, lo lắng của chúng ta cũng là dư thừa, Miểu Sát tất nhiên sẽ bị giết thành cấp 1, không còn cấu thành bất luận uy hiếp gì với chúng ta, chúng ta thậm chí có thể nuốt luôn cảng của hắn, đó chính là một khối thịt lớn."

. . .

Lúc này, không chỉ là Danh Tướng các, tất cả thế lực, tất cả người chơi, đều đang chờ đợi thánh địa Bán Thú Nhân làm hành động tiếp theo. Có hơn 80% người, đều cho rằng thánh địa Bán Thú Nhân sẽ phái ra cường giả Thiên Vực đến đây, đây là thủ đoạn cuối cùng của thánh địa Bán Thú Nhân.

Mà chỉ cần thông báo kia vang lên, thì tương đương với tuyên bố Sát Thần Hoàng Dật ngã xuống.

Ngay tại buổi tối hôm nay, tiếng thông báo mà toàn bộ thế giới chờ đợi, rốt cục vang vọng thiên địa --

"【 hệ thống thông báo 】: 【 Sát Thần 】 sát hại nhiều cường giả Thánh Vực Bán Thú Nhân, khiến cho trung ương đại lục thánh địa Bán Thú Nhân tức giận, quyết định phái ra một trong bốn đại hộ pháp Thị Huyết Giả. Man Thiên ( cấp 203 ), tự mình đi đến đại lục khu Trung Quốc truy sát 【 Sát Thần 】."
Tác giả : Hoàng Hoa Dật
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại