Ảnh Hậu Nhà Tôi Siêu Ngọt
Chương 14: Cam đoan cao thanh vô mã (ý nói ảnh chụp rõ ràng sắc nét) (1)
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
“Tôi còn thực không rõ ràng, tôi chỉ biết, các người vì tôi và Lục Tông Dã còn có hôn ước làm chuyện cho người ta cười nhạo, vì yêu đương vụng trộm dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào, thiết kế tôi cùng đạo diễn nào đó có tình cảm, bôi nhọ tôi, nói đi lần này muốn tôi làm việc gì?" Khương Ngữ Ninh ngẩng mặt, trong giọng nói không có nửa phần tư thái nhận thua.
“Cô vì tôi và Tông Dã hy sinh, đó là phúc khí của cô." Hoắc Vũ Khê nói xong, dùng mắt ám chỉ tổng giám: “Chỉ cần cô đáp ứng cho chúng tôi chụp tư liệu sống, tôi cho cô một phần hợp đồng ký ước Chính Dương, cô phải biết rằng, hiện tại không ai dám ký kết với cô, Khương Ngữ Ninh."
“Cái dạng tư liệu sống gì?" Khương Ngữ Ninh truy vấn tổng giám truyền đạt hợp đồng.
“Tỷ như... Cùng người da đen anh tuấn, tình cảm gì gì đó?" Hoắc Vũ Khê hưng trí nhìn Khương Ngữ Ninh trả lời: “Đây là đường ra cuối cùng của cô, bởi vì Tông Dã nói, cô tốt nhất là nhận điều kiện hiện tại, ít nhất cô còn có một con đường sống, nếu cô cự tuyệt... Nếu làm anh ấy tức giận, cô hẳn rõ ràng."
“Tốt, tôi ký tên." Khương Ngữ Ninh nhanh chóng tích cực tiếp nhận hợp đồng và bút, sau đó tâm tình cô sung sướng viết xuống hợp đồng, ký: ‘M hắn…!’
Hoắc Vũ Khê nhìn thấy, sắc mặt biến đổi: “Khương Ngữ Ninh!"
“Ai, Hoắc ảnh hậu, lỗ tai tôi tốt lắm, không cần lớn tiếng như vậy." Khương Ngữ Ninh ngoáy ngoáy tai mình: “Chọc giận Lục Tông Dã là kết cục gì, tôi không biết, nhưng... Nếu làm cho công chúng biết, tra nam tiện nữ các người ghê tởm như vậy, cô cảm thấy được ngoại giới phản ứng như thế nào?"
“Chỉ bằng cô? Cô cảm thấy được cô có bản lĩnh vượt qua Lục gia, cấp truyền thông tin tức?" Hoắc Vũ Khê chẳng hề để ý, cho nên cô ta mới dám không kiêng nể gì như vậy... nhục nhã Khương Ngữ Ninh.
“Tôi không bản lĩnh?" Khương Ngữ Ninh hơi hơi nghiêng đầu, nhìn cậu thanh niên phía sau: “Vừa rồi hình ảnh Hoắc ảnh hậu diễn, đều chụp được sao?"
“Vâng." Cậu thanh niên gật gật đầu, ngồi ở trước mặt Khương Ngữ Ninh nói: “Cam đoan cao thanh vô mã."
“Khương Ngữ Ninh, cô quá ngây thơ rồi, cho dù cô chụp được, cô cũng không thể mang đi ra ngoài..."
“Vì sao tôi muốn đi ra ngoài?" Khương Ngữ Ninh ôm bụng, nhịn không được cười lên tiếng: “Má ơi bụng của tôi, chúng ta trực tiếp truyền internet thì tốt rồi, Hoắc ảnh hậu, cô sống ở niên đại gì, tôi cười nước mắt đều phải chảy ra..."
Hai người đối diện nghe xong, biểu tình càng lúc càng phong phú, nhất là tổng giám truyền thông Chính Dương, lập tức lấy di động ra, tìm tòi tên Hoắc Vũ Khê: “Hoắc tiểu thư, không có."
Hoắc Vũ Khê nhìn tựa đề trang báo không liên quan chính mình, lại buông lỏng dung nhan buộc chặt ra: “Khương Ngữ Ninh, tôi lập tức cho cô biết, kết cục cô trêu đùa tôi." Nói xong, Hoắc Vũ Khê lấy di động ra, đang chuẩn bị gọi điện thoại cho Lục Tông Dã, nào biết, điện thoại Lục Tông Dã gọi trước cho cô.
“Tông Dã..." Giọng nói Hoắc Vũ Khê lập tức mảnh mai: “Khương Ngữ Ninh nhục nhã em..."
“Em về trước." Lục Tông Dã nhẫn nại tính tình nói.
“Tông Dã, em mặc kệ, anh đáp ứng em, hôm nay nhất định phải cho Khương Ngữ Ninh trả giá đắt..."
“Hoắc Vũ Khê, cô còn ngại làm tôi không đủ dọa người sao không?"
Lục Tông Dã ở trong điện thoại tức giận mắng, tổng giám truyền thông Chính Dương, lại xoát tới tin tức giải trí mới nhất rồi, hóa ra, paparazzi Khương Ngữ Ninh mang đến, căn bản không phải truyền trang web chính mình, mà gửi video cho Khô Kiệt paparazzi siêu cấp, mà chỗ Khô Kiệt, nơi X xã, lập tức phát video ra, hiện tại đã hơn mười vạn lượt theo dõi.
Tổng giám vừa thấy video, quả thật cao thanh vô mã...
Đối diện bộ dáng Hoắc Vũ Khê bị coi thường, chụp nhất thanh nhị sở. (rõ ràng)
Tổng giám toát mồ hôi lạnh, lập tức đưa video cho Hoắc Vũ Khê xem.
“Tôi còn thực không rõ ràng, tôi chỉ biết, các người vì tôi và Lục Tông Dã còn có hôn ước làm chuyện cho người ta cười nhạo, vì yêu đương vụng trộm dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào, thiết kế tôi cùng đạo diễn nào đó có tình cảm, bôi nhọ tôi, nói đi lần này muốn tôi làm việc gì?" Khương Ngữ Ninh ngẩng mặt, trong giọng nói không có nửa phần tư thái nhận thua.
“Cô vì tôi và Tông Dã hy sinh, đó là phúc khí của cô." Hoắc Vũ Khê nói xong, dùng mắt ám chỉ tổng giám: “Chỉ cần cô đáp ứng cho chúng tôi chụp tư liệu sống, tôi cho cô một phần hợp đồng ký ước Chính Dương, cô phải biết rằng, hiện tại không ai dám ký kết với cô, Khương Ngữ Ninh."
“Cái dạng tư liệu sống gì?" Khương Ngữ Ninh truy vấn tổng giám truyền đạt hợp đồng.
“Tỷ như... Cùng người da đen anh tuấn, tình cảm gì gì đó?" Hoắc Vũ Khê hưng trí nhìn Khương Ngữ Ninh trả lời: “Đây là đường ra cuối cùng của cô, bởi vì Tông Dã nói, cô tốt nhất là nhận điều kiện hiện tại, ít nhất cô còn có một con đường sống, nếu cô cự tuyệt... Nếu làm anh ấy tức giận, cô hẳn rõ ràng."
“Tốt, tôi ký tên." Khương Ngữ Ninh nhanh chóng tích cực tiếp nhận hợp đồng và bút, sau đó tâm tình cô sung sướng viết xuống hợp đồng, ký: ‘M hắn…!’
Hoắc Vũ Khê nhìn thấy, sắc mặt biến đổi: “Khương Ngữ Ninh!"
“Ai, Hoắc ảnh hậu, lỗ tai tôi tốt lắm, không cần lớn tiếng như vậy." Khương Ngữ Ninh ngoáy ngoáy tai mình: “Chọc giận Lục Tông Dã là kết cục gì, tôi không biết, nhưng... Nếu làm cho công chúng biết, tra nam tiện nữ các người ghê tởm như vậy, cô cảm thấy được ngoại giới phản ứng như thế nào?"
“Chỉ bằng cô? Cô cảm thấy được cô có bản lĩnh vượt qua Lục gia, cấp truyền thông tin tức?" Hoắc Vũ Khê chẳng hề để ý, cho nên cô ta mới dám không kiêng nể gì như vậy... nhục nhã Khương Ngữ Ninh.
“Tôi không bản lĩnh?" Khương Ngữ Ninh hơi hơi nghiêng đầu, nhìn cậu thanh niên phía sau: “Vừa rồi hình ảnh Hoắc ảnh hậu diễn, đều chụp được sao?"
“Vâng." Cậu thanh niên gật gật đầu, ngồi ở trước mặt Khương Ngữ Ninh nói: “Cam đoan cao thanh vô mã."
“Khương Ngữ Ninh, cô quá ngây thơ rồi, cho dù cô chụp được, cô cũng không thể mang đi ra ngoài..."
“Vì sao tôi muốn đi ra ngoài?" Khương Ngữ Ninh ôm bụng, nhịn không được cười lên tiếng: “Má ơi bụng của tôi, chúng ta trực tiếp truyền internet thì tốt rồi, Hoắc ảnh hậu, cô sống ở niên đại gì, tôi cười nước mắt đều phải chảy ra..."
Hai người đối diện nghe xong, biểu tình càng lúc càng phong phú, nhất là tổng giám truyền thông Chính Dương, lập tức lấy di động ra, tìm tòi tên Hoắc Vũ Khê: “Hoắc tiểu thư, không có."
Hoắc Vũ Khê nhìn tựa đề trang báo không liên quan chính mình, lại buông lỏng dung nhan buộc chặt ra: “Khương Ngữ Ninh, tôi lập tức cho cô biết, kết cục cô trêu đùa tôi." Nói xong, Hoắc Vũ Khê lấy di động ra, đang chuẩn bị gọi điện thoại cho Lục Tông Dã, nào biết, điện thoại Lục Tông Dã gọi trước cho cô.
“Tông Dã..." Giọng nói Hoắc Vũ Khê lập tức mảnh mai: “Khương Ngữ Ninh nhục nhã em..."
“Em về trước." Lục Tông Dã nhẫn nại tính tình nói.
“Tông Dã, em mặc kệ, anh đáp ứng em, hôm nay nhất định phải cho Khương Ngữ Ninh trả giá đắt..."
“Hoắc Vũ Khê, cô còn ngại làm tôi không đủ dọa người sao không?"
Lục Tông Dã ở trong điện thoại tức giận mắng, tổng giám truyền thông Chính Dương, lại xoát tới tin tức giải trí mới nhất rồi, hóa ra, paparazzi Khương Ngữ Ninh mang đến, căn bản không phải truyền trang web chính mình, mà gửi video cho Khô Kiệt paparazzi siêu cấp, mà chỗ Khô Kiệt, nơi X xã, lập tức phát video ra, hiện tại đã hơn mười vạn lượt theo dõi.
Tổng giám vừa thấy video, quả thật cao thanh vô mã...
Đối diện bộ dáng Hoắc Vũ Khê bị coi thường, chụp nhất thanh nhị sở. (rõ ràng)
Tổng giám toát mồ hôi lạnh, lập tức đưa video cho Hoắc Vũ Khê xem.
Tác giả :
Bách Hương Mật