Ảnh Đế Rất Thích Phát Đường
Chương 83: Kết thúc
Edit: Tròn
Phóng viên rất tinh ý đem camera quay lại gần.
Sau đó..
Một số phóng viên yên lặng mất một lúc, sau đó, họ không nhịn được mà hét lên.
"Chúa ơi!"
Phóng viên bên cạnh run rẩy, hắn sợ tới mức thiếu chút nữa là ném micro đi.
Chỉ có một tiếng thét lên thôi đã xảy ra chuyện rồi.
Đám fan hâm mộ bên này đứng không gần nên không thấy rõ chữ viết. Nhưng màn hình lớn bên phía người đó vẫn chiếu hình ảnh một người mỉm cười kí tên.
Kết quả là cô cùng mọi người bị tiếng thét này hấp dẫn: "Làm sao vậy, làm sao vậy?"
"Tên, tên!"
"Tên??"
Fan hâm mộ đằng sau phóng viên có thể nhìn vào camera, họ tập trung nhìn vào, sau đó liền hét ầm lên.
Mẹ nó, này là đang giết cẩu đấy!!
Có vẻ màn hình lớn(1) ý thức được chuyện gì đang xảy ra, nó thông minh để máy ghi hình chiếu sát vào hình ảnh đó. Đem ống kính chiếu lên phần ký tên trên bảng.
(1) Màn hình lớn: ý ở đây chỉ người cầm máy quay được truyền dẫn trực tiếp tới màn hình, chỉ áp dụng cho câu này, mấy câu sao thì nghĩa trên chữ.
" A a a, mau nhìn bảng tên a!"
Toàn bộ mọi người đều xôn xao.
-Anh vậy mà vẽ trái tim lên!!
Anh vậy mà vẽ trái tim lên!!
Hình trái tim đấy!
Ngọc Mễ nước C vẫn cảm thấy khá ổn, dù sao bọn họ có thần kinh bách chiến, còn nắm giữ bí mật của thần tượng, tuy kích động nhưng nó cũng không phải chuyện khiến người khác quá rung động, vẫn chưa bằng mấy chuyện trước kia anh làm vì Ôn Nhan.
Nhưng với nhóm fan quốc tế thì không giống vậy.
Bọn họ thực sự bị ăn cẩu lương, có một số chương trình Trung Quốc căn bản là không chiếu ở nước ngoài hoặc là không truyền bá ở nước ngoài, ví dụ như chương trình 《Vương bài đối kháng》
Mà cho dù là nó có chiếu ở nước ngoài đi chăng nữa thì nó cũng không phải bản ghi hình hoàn chỉnh, muốn tìm được bản ghi hình gốc là một chuyện rất khó khăn.
Giống như là việc Cố Cảnh Ngự có hoạt động ở nước ngoài, fan trong nước chưa chắc đã hiểu rõ, còn fan quốc tế sẽ biết rõ hơn. Ngược lại, fan quốc tế dù biết Cố Cảnh Ngự có vị hôn thê, nhưng bọn họ lại không biết hoặc chưa nhìn thấy Ôn Nhan bao giờ.
Lần này cũng vậy, bọn họ cũng chỉ biết là Cố Cảnh Ngự tham gia một chương trình nhưng lại không xem chương trình này.
Nói cách khác, bọn họ không thể thấy được sự cưng chiều vô độ của bệ hạ.
Không thấy được cảnh anh ấy ở trên sóng truyền hình hôn người đó cuồng nhiệt.
Cũng không thấy được những lúc thần tượng ngồi tranh luận, lập tài khoản mang tên "Tiểu hào" rồi làm những chuyện mất tiết tháo.
Cho nên lúc này, đám fan ngoại quốc bưng lấy mặt, nói là tê tâm phế liệt cũng không quá đáng.
Ôn Nhan nhìn theo tầm mắt của mọi người liền thấy được hình trái tim dễ làm người khác chú ý đó, động tác của cô cứng đờ, đôi gò má hây hây đỏ, mi tâm hơi giật, cô xấu hổ, nhịn không được liếc mắt trừng Cố Cảnh Ngự.
Cố Cảnh Ngự mặt mày vui vẻ, cong môi, nắm lấy tay cô.
Chỉ là Ôn Nhan đã quên, máy ghi hình ở đây là chất lượng HD, bất luận cái gì mờ ám đều chạy không khỏi, trừng mắt cũng thế.
Cho nên....Mọi ánh mắt ở hiện trường đều nóng rực rồi.
Mà ngay cả diễn viên bên cạnh cũng nhìn với ánh mắt không giống như lúc trước, ách, không nghĩ tới a....
Tới lúc Ôn Nhan kịp phản ứng lại và nhìn vào camera thì tai cô đã nóng lên, trên mặt cô vẫn duy trì nụ cười tiêu chuẩn, trong tiếng hét chói tai cực kỳ bình tĩnh lui ra khỏi bục.
Đúng, cực kỳ tỉnh táo.
*******
Thời gian trôi qua rất lâu rồi mà đám fan quốc tế vẫn như thế, kích dộng đến nỗi muốn té xỉu. Nhưng khi nhìn sang bên cạnh, họ thấy một số fan hâm mộ tới từ nước C vô cùng bình tĩnh, họ còn đang cầm điện thoại trò chuyện gì đó với người ở trong nước. Fan quốc tế nhanh chóng dừng lại hành động của mình, cảm thấy kỳ quái.
Alice thấy cổ họng mình đau rát, có chút xấu hổ hỏi: "Các bạn không thấy là đặc biệt ngọt ngào sao?"
Chẳng lẽ là cô quá nhạy cảm??
A Hương đã lấy lại được tinh thần, cô như hiểu ra gì đó. Bạn nhỏ đáng yêu à, để tôi cho bạn xem một số video để cập nhập tình hình.
Chỉ có việc như vậy mà cổ họng đau rồi hả? A, chắc bạn thấy các mặt của xã hội quá ít đi....
Đợi một chút, điện thoại di động của cô đâu?
A Hương nhấc chân sang một bên, cúi đầu nhìn lại, một tiếng thét cất lên chọc thủng tầng mây xanh: "A! Iphone 7 của tôi!!"
....May là chất lượng không tệ, màn hình tuy bị nứt rồi nhưng xem video vẫn không thành vấn đề.
Không, đây không phải là trọng điểm, quan trọng là ở chỗ em gái này quá thiếu kiến thức rồi.
Bệ hạ có một đam mê đó là thích phát đường, các cô thân là fan cp, phải bình tĩnh chứ.
A Hương cùng em gái ngoại quốc tóc vàng mắt xanh lách vào một chỗ, cô cho em gái xem một ít video sưu tầm. Nhưng tiếc là chưa có bản đầy đủ, cô lập tức xắn tay áo lên đứng phổ cập tin tức cho em gái ấy.
Ha ha, trình độ ân ái như thế này thì tính làm gì, không phải nói quá chứ mấy cái này chỉ là đồ bỏ đi!
Tròng mắt em gái ngoại quốc như muốn rớt ra: "Thật, thật sự??"
Loại này chỉ là đồ bỏ đi?!
A Hương mỉm cười: "Nếu là giả, bà đây sẽ ăn shit."
Em gái sau khi trở về thật sự muốn làm tất cả mọi cách tìm kiếm baidu tieba* của bệ hạ cùng nương nương, từ nay về sau....Mỗi ngày điên cuồng bán sỉ lẻ kem đánh răng.
(*) Baidu Tieba: Diễn đàn trực tuyến.
-Phòng ngừa sâu răng.
Việc này nói sau, giờ tạm thời không nói đến.
*****
Quay trở lại bên Ôn Nhan.
Ôn Nhan vừa mới tiến vào hội trường thì lập tức tìm được eo Cố Cảnh Ngự mà véo.
" Đau...." Cố Cảnh Ngự hít hà một tiếng, đem tay cô ở bên eo kéo xuống, nắm ở trong lòng bàn tay, hắng giọng một cái, âm thanh mê hoặc cô: "Nhẹ nhẹ thôi, đừng véo, đau tay của em."
Sau đó anh dừng một chút, nắm tay cô, chớp chớp mắt: "Bảo bối, lần sau nên đổi chỗ véo...."
Anh tiến đến bên lỗi tai cô thổi một hơi, ngữ khí mập mờ: "Dù sao, eo của đàn ông rất quan trọng...."
Ôn Nhan: "...."
Nghe rõ ý của anh, sau tai Ôn Nhan đỏ lên, nghiến răng: "Anh có muốn bị em véo vào mặt không..."
Anh thử nhìn xem mình đang ở chỗ nào đi...
Ý cười trong mắt Cố Cảnh Ngự giảm xuống, muốn nói cái gì đó thì nghe tiếng ho khụ khụ ở phía sau.
Từ Tuệ Lâm đứng ở lối vào, nghiêm mặt nhìn phía trước, ho khù khụ: "Cái kia, hai bạn nhỏ này nên ân ái tùy lúc thôi, nên vào chỗ ngồi đi."
Đoạn đường này nhét cho cô một miệng đầy cẩu lương còn chưa tính, mẹ nó, giờ thì trong lúc khẩn trương muốn chết, hai người họ còn ở chỗ này ân ái!!
Hơn nữa!
Quan trọng nhất là...lối đi chật hẹp như vậy, hai người bọn họ cái gì cũng không quan tâm, cảm giác như hoàn toàn không có người phía sau đến.
Mẹ nó, ánh mắt của cô đã trừng thành con lừa rồi mà hai người vẫn không có cảm giác!!
Sự tồn tại của cô nhỏ như vậy sao?!
Bộ phim 《Tâm lý》 và Cố Cảnh Ngự trở thành tiêu điểm, lúc các cô tiến vào cũng không còn bao nhiêu thời gian, còn hai phút nữa là bắt đầu phát sóng trực tiếp, nói cách khác, các cô nếu không ngồi vào chỗ thì sẽ muộn mất.
Mặc dù mọi người ở xung quanh cô vẫn còn đang nói nói cười cười với nhau, nhưng cô dám đánh cược rằng, cô chắc chắn mọi người đã chú ý bên này, mà nói không chừng chốc lát camera sẽ trực tiếp quay qua...
Cô cũng không muốn làm bóng đèn nhưng cô còn có thể không làm sao? Cô cũng rất tuyệt vọng đấy...
Ôn Nhan: "..."
Nên nói cảm xúc trong lòng lúc này là như nào nhỉ??
Ngược lại, Cố Cảnh Ngự cảm thấy chả có gì cả, anh nhíu mày, lôi kéo Ôn Nhan đi vào chỗ ngồi tổ phim 《Tâm lý》, trên đường còn tự nhiên thay đổi vị trí bảng tên Từ Tuệ Lâm và Cố Cảnh Ngự, để cho bản thân mình ngồi ngay bên cạnh chỗ ngồi của nữ số hai.
Ngay sau đó điềm nhiên như không có việc gì, mở miệng nói: "Nhìn cái gì, mọi người cũng ngồi đi chứ."
"... Ốc, ốc ngày!"(*)
(*): Trong phiên ngoại 1 mình đã chú thích cái này =))
Anh điềm nhiên như không có việc gì trong khi mọi người đều bị chấn động, trợn mắt há hốc mồm.
Ôn Nhan nhắm mắt, mí mắt giật giật, CMN!
Biểu hiện như hoàn toàn không cảm giác được ánh mắt nóng rực ở xung quanh, mỉm cười, vô cùng "chăm chú" nhìn vào sân khấu lễ trao giải.
Ừm, khăn trải bàn ở lễ trao giải thật là đẹp mắt.
Ừm, hai MC chuyên nghiệp thật.
Ừm, màn hình rất rõ nét...
Không! Đợi đã nào...!
Mí mắt Ôn Nhan giật dữ dội, cái gì trên màn hình lớn?!
Cô kinh ngạc nhìn chằm chằm vào màn hình, cả người cảm thấy không ổn!
Trên màn hình lớn, Cố Cảnh Ngự không biết xấu hổ đổi bảng tên, cô giả bộ như không nhìn thấy, bộ dạng bịt tai trộm chuông vừa xem là hiểu ngay, ngay cả con ngươi của cô cũng rõ rành rành ra đấy.
MC nhìn cô cười đầy ý vị.
Ôn Nhan: "..."
Mẹ, cảm thấy đau trứng.
Không có trứng cũng thấy đau.
Vừa vặn lúc này Cố ảnh đế giải quyết xong chỗ ngồi, mãn nguyện, tao nhã quay đầu lại, vui vẻ nắm lấy tay cô hôn xuống một cách chân thành, giương khóe môi lên: "Ban tổ chức đã cố ý xếp chỗ ngồi hai chúng ta gần nhau, chúng ta không nên phụ tâm ý của bọn họ."
Ôn nhan quả thực hận không thể hét lên. Tâm lý cái em gái nhà anh!! Duy trì bộ dạng tươi cười, đem tay mình rút ra...
-Không rút ra được.
Ôn Nhan thật sự muốn thoát khỏi tình cảnh này. Cô sụp đổ rồi, cô dùng sức rất mạnh để rút ra, nhưng hình như người đàn ông này không phối hợp. Cô nghiến răng, thấp giọng vội vàng nói: "Nhìn lên màn hình lớn...."
"...Hả?"
Lúc này mới phát giác được điều không đúng, Cố Cảnh Ngự ngẩng đầu liền bắt gặp camera trực tiếp gần đó, anh híp híp mắt, trực tiếp lướt qua camera nhìn về phía màn hình lớn.
Trên màn hình lớn, bàn tay của hai người đan vào nhau. Cố Cảnh Ngự hơi nhíu mày, tia vui vẻ trong đáy mắt càng sâu thêm, sau đó nhích lại gần, bình tĩnh gật đầu nhẹ một cách tao nhã.
Không cần đoán, lúc anh cúi đầu hôn ngón tay cô cùng với động tác về sau, tất cả mọi người đều thấy rõ ràng.
Anh cắn môi, môi mỏng khẽ động, thanh âm anh cất lên: "Sợ cái gì, chúng ta là vợ chồng..."
Nắm tay một cái là chuyện không bình thường??
Bộ dạng anh vừa tao nhã lại vừa bình tĩnh như vậy, rốt cục những vị khách quý ở khán đài cũng phá vỡ không khí yên tĩnh này, một số người cười ra tiếng, hình tượng bị mất hết, nhao nhao nhìn qua bên này trêu ghẹo.
"Ô ô ôi!! Thật tình cảm...."
Không khí trong khán đài lập tức náo nhiệt lên, vang lên những câu trêu ghẹo, ghen tuông hờn dỗi, ngay cả MC đang nói phần mở màn cũng góp vui thêm vài câu trêu chọc.
Mới vừa mở phát sóng trực tiếp thì đám fan hâm mộ trợn mắt há hốc mồm.
Thời điểm mở màn, camera đang đảo qua một lượt xung quanh rất bình thường, nhóm minh tinh cũng đúng lúc bày ra dáng vẻ ưu nhã, đoan trang ngồi ở ghế chính mình....Nhưng mà..... Khi quay qua hai người họ thì xảy ra vấn đề....
Đó là Cố...Cố...
Về sau thì toàn bộ người ở đó thay đổi bộ dạng.
Đám fan hâm mộ nhìn một lúc, nguyên một đám còn chưa kịp phản ứng, sự vui vẻ cực lớn nổ tung trong đầu, che ngực nhảy cẫng lên như phát điên, mình vừa nhìn thấy cái gì!
Vừa mới mở màn mà đã cho chúng ta phúc lợi lớn như vậy!
Các cô thét chói tai rồi nhanh chóng ngã xuống giường, tim đập thình thịch không ngừng.
Ban nãy Alice đã được A Hương huấn luyện cho bằng cách xem những video trên điện thoại, cô tưởng mình có thể bình tĩnh hơn rồi.
Nhưng bây giờ nhìn hình ảnh trên màn hình lớn, Alice chỉ cảm thấy đầu óc trống rỗng, hoàn toàn mộng mị, cuống họng gào lên như muốn đứt ra.
Đây là đâu, tôi là ai, tôi đang làm gì vậy?!
Oh!! Cố lén lút đổi bảng tên!!
Ông trời.. ơ..i ông trời....ơ..i! Cố nắm tay vị hôn thê!
A a! Anh còn hôn ngón tay của cô ấy!!!
Cứu mạng, hai người sao có thể ngọt ngào như vậy!!
-A a a a, nhanh gọi 120 cho tôi!
******
Ôn Nhan cảm thấy lễ trao giải diễn ra rất nhanh đấy, ừm, nếu như camera không thường xuyên hướng về phía cô thì cô sẽ cảm thấy nhanh hơn.
Cô nghiến răng, muốn điên rồi, đạo diễn chương trình ở hiện trường nhất định là có thù oán gì với cô.
Đương nhiên, cô cũng không biết những khán giả xem trực tiếp cũng muốn điên rồi.
A a a a a, quá ngọt, quá quá ngọt! Bạn nhìn xem, bọn họ đang nhìn nhau! Ông trời..ơ...i.. lại nắm tay rồi! Chúa ơi, bạn xem, biểu hiện của Mela bên cạnh đi! Cứu mạng, nhưng mà mới vừa nãy, bọn họ lại đang nói cái gì??
QWQ! Chịu không được, oa oa oa!
Thời gian trôi qua, cũng tới gần giải nữ phụ xuất sắc nhất, trên màn hình lớn giới thiệu vắn tắt, Ôn Nhan hít một hơi, cơ thể đột nhiên căng cứng.
Có thể được đề cử là tốt rồi, được hay không được cũng không có vấn đề. Nhưng có thật là được đề cử là tốt rồi không?
Cố Cảnh Ngự thấy cô căng thẳng, anh quay đầu, cưỡng ép cầm lấy tay cô xoa xoa, cùng cô mười ngón tay đan vào nhau, con ngươi đen thâm thúy, thần bí mà ôn nhu: "Thả lỏng..."
Đôi môi mỏng của anh căn bản nhìn không ra là đang cử động, âm thanh lại rơi vào tai cô rất chuẩn, nhu hòa mà kiên định: "Giải thưởng này nhất định thuộc về em."
Đuôi lông mày Ôn Nhan nhếch lên, đang chuẩn bị hỏi anh làm sao biết thì chợt nghe anh khẽ cười một tiếng, vô cùng đứng đắn, mở miệng: "Đêm qua anh bấm ngón tay tính toán, tính một hồi thì biết hôm nay em sẽ song hỷ lâm môn."
Ôn Nhan:"..."
Ôn Nhan day day trán, bị lý do vớ vẩn này dọa sợ ngây người, nhưng sự căng thẳng trong lòng cũng vơi đi chút ít, cô im lặng một lúc rồi nói: "Anh thành người bán tiên rồi..."
Thiệt thòi cho cô rồi, vừa nãy cô còn đang nghĩ sao anh chắc chắn thế...
Biết rõ cô không tin, Cô Cảnh Ngự trừng mắt nhìn, trong mắt chợt lóe lên, hai chân bắt chéo, tao nhã: "Có muốn đánh cược với anh không?"
Đôi môi đỏ mọng của Ôn Nhan khẽ mở: "Đánh cược gì?"
"Thì đánh cược..." Cố Cảnh Ngự cúi xuống, nói: "Nếu em lấy được cúp thì anh sẽ vì em mà làm trâu làm ngựa cả đời."
"Nếu em không có được giải thưởng..."
Mắt anh nhìn phía trước, âm thanh càng ôn nhu, rũ con mắt, cười cười: "Thì làm lão phật gia của anh cả đời."
Ánh mắt anh thâm thúy, bên trong lại nhu hòa, cơ hồ có thể làm người khác chìm đắm đến chết, yết hầu chuyển động, ngữ khí mềm mại mà đầu độc: " Là sự danh chính ngôn thuận..."
Ôn Nhan nội tâm khẽ dao động, ngồi im tại chỗ.
Anh đây là...đang cầu hôn.
Thật lâu, Ôn Nhan mới lấy lại tinh thần, quay đầu nhìn về phía màn hình lớn, cố ý phản bác: "Em đây không phải thua lỗ..."
Mặc kệ thắng hay thua, cô đều thua lỗ cả đời.
Khóe môi nhịn không được nhếch lên, ôn nhu, trong mắt hoa đào trong suốt, tràn nhập tia sáng như những ngôi sao, đẹp đến rung động lòng người.
Lúc này camera đã di chuyển qua.
Trước fan hâm mộ toàn thế giới, Cố ảnh đế nhẹ nhàng nhếch khóe môi, trầm ngâm nói: "A..hình như là.."
Người đàn ông tuấn mỹ, đuôi lông mày, khóe mắt mắt đều toát ra tia vui vẻ, nhéo nhéo tay Ôn Nhan: "Cho nên, lấy anh bồi thường cho em..."
"...Có muốn không?"
Những vị cao thủ có thể đọc được khẩu hình miệng của anh đều rống đến tê tâm liệt phế.
****
Ngày 27 tháng 3 năm 2018
Ôn Nhan, vị hôn thê của Cố ảnh đế đã được giải thưởng nữ phụ xuất sắc nhất của liên hoan phim Peter, cùng với ba người khác nữa. Đây là giải thưởng quốc tế đầu tiên của cô, rất nhiều năm sau, còn có nhiều fan hâm mộ đăng lại video năm đó.
-Các ngươi xem, vợ chồng này lần đầu tiên ngược cẩu quốc tế.
Mà lúc này, Ôn Nhan vẫn không biết những điều này.
Cô chỉ nhìn đôi môi cong nên vì vui vẻ của anh, nhìn vẻ bình tĩnh sau khi nhận được giải ảnh đế của anh, cô càng vui vẻ hơn.
Lông mi Ôn Nhan chớp chớp, rụt rè, chậm rãi lộ ra bộ dáng tươi cười.
...Muốn chứ.
Đương nhiên muốn.
HOÀN CHÍNH VĂN <3
Phóng viên rất tinh ý đem camera quay lại gần.
Sau đó..
Một số phóng viên yên lặng mất một lúc, sau đó, họ không nhịn được mà hét lên.
"Chúa ơi!"
Phóng viên bên cạnh run rẩy, hắn sợ tới mức thiếu chút nữa là ném micro đi.
Chỉ có một tiếng thét lên thôi đã xảy ra chuyện rồi.
Đám fan hâm mộ bên này đứng không gần nên không thấy rõ chữ viết. Nhưng màn hình lớn bên phía người đó vẫn chiếu hình ảnh một người mỉm cười kí tên.
Kết quả là cô cùng mọi người bị tiếng thét này hấp dẫn: "Làm sao vậy, làm sao vậy?"
"Tên, tên!"
"Tên??"
Fan hâm mộ đằng sau phóng viên có thể nhìn vào camera, họ tập trung nhìn vào, sau đó liền hét ầm lên.
Mẹ nó, này là đang giết cẩu đấy!!
Có vẻ màn hình lớn(1) ý thức được chuyện gì đang xảy ra, nó thông minh để máy ghi hình chiếu sát vào hình ảnh đó. Đem ống kính chiếu lên phần ký tên trên bảng.
(1) Màn hình lớn: ý ở đây chỉ người cầm máy quay được truyền dẫn trực tiếp tới màn hình, chỉ áp dụng cho câu này, mấy câu sao thì nghĩa trên chữ.
" A a a, mau nhìn bảng tên a!"
Toàn bộ mọi người đều xôn xao.
-Anh vậy mà vẽ trái tim lên!!
Anh vậy mà vẽ trái tim lên!!
Hình trái tim đấy!
Ngọc Mễ nước C vẫn cảm thấy khá ổn, dù sao bọn họ có thần kinh bách chiến, còn nắm giữ bí mật của thần tượng, tuy kích động nhưng nó cũng không phải chuyện khiến người khác quá rung động, vẫn chưa bằng mấy chuyện trước kia anh làm vì Ôn Nhan.
Nhưng với nhóm fan quốc tế thì không giống vậy.
Bọn họ thực sự bị ăn cẩu lương, có một số chương trình Trung Quốc căn bản là không chiếu ở nước ngoài hoặc là không truyền bá ở nước ngoài, ví dụ như chương trình 《Vương bài đối kháng》
Mà cho dù là nó có chiếu ở nước ngoài đi chăng nữa thì nó cũng không phải bản ghi hình hoàn chỉnh, muốn tìm được bản ghi hình gốc là một chuyện rất khó khăn.
Giống như là việc Cố Cảnh Ngự có hoạt động ở nước ngoài, fan trong nước chưa chắc đã hiểu rõ, còn fan quốc tế sẽ biết rõ hơn. Ngược lại, fan quốc tế dù biết Cố Cảnh Ngự có vị hôn thê, nhưng bọn họ lại không biết hoặc chưa nhìn thấy Ôn Nhan bao giờ.
Lần này cũng vậy, bọn họ cũng chỉ biết là Cố Cảnh Ngự tham gia một chương trình nhưng lại không xem chương trình này.
Nói cách khác, bọn họ không thể thấy được sự cưng chiều vô độ của bệ hạ.
Không thấy được cảnh anh ấy ở trên sóng truyền hình hôn người đó cuồng nhiệt.
Cũng không thấy được những lúc thần tượng ngồi tranh luận, lập tài khoản mang tên "Tiểu hào" rồi làm những chuyện mất tiết tháo.
Cho nên lúc này, đám fan ngoại quốc bưng lấy mặt, nói là tê tâm phế liệt cũng không quá đáng.
Ôn Nhan nhìn theo tầm mắt của mọi người liền thấy được hình trái tim dễ làm người khác chú ý đó, động tác của cô cứng đờ, đôi gò má hây hây đỏ, mi tâm hơi giật, cô xấu hổ, nhịn không được liếc mắt trừng Cố Cảnh Ngự.
Cố Cảnh Ngự mặt mày vui vẻ, cong môi, nắm lấy tay cô.
Chỉ là Ôn Nhan đã quên, máy ghi hình ở đây là chất lượng HD, bất luận cái gì mờ ám đều chạy không khỏi, trừng mắt cũng thế.
Cho nên....Mọi ánh mắt ở hiện trường đều nóng rực rồi.
Mà ngay cả diễn viên bên cạnh cũng nhìn với ánh mắt không giống như lúc trước, ách, không nghĩ tới a....
Tới lúc Ôn Nhan kịp phản ứng lại và nhìn vào camera thì tai cô đã nóng lên, trên mặt cô vẫn duy trì nụ cười tiêu chuẩn, trong tiếng hét chói tai cực kỳ bình tĩnh lui ra khỏi bục.
Đúng, cực kỳ tỉnh táo.
*******
Thời gian trôi qua rất lâu rồi mà đám fan quốc tế vẫn như thế, kích dộng đến nỗi muốn té xỉu. Nhưng khi nhìn sang bên cạnh, họ thấy một số fan hâm mộ tới từ nước C vô cùng bình tĩnh, họ còn đang cầm điện thoại trò chuyện gì đó với người ở trong nước. Fan quốc tế nhanh chóng dừng lại hành động của mình, cảm thấy kỳ quái.
Alice thấy cổ họng mình đau rát, có chút xấu hổ hỏi: "Các bạn không thấy là đặc biệt ngọt ngào sao?"
Chẳng lẽ là cô quá nhạy cảm??
A Hương đã lấy lại được tinh thần, cô như hiểu ra gì đó. Bạn nhỏ đáng yêu à, để tôi cho bạn xem một số video để cập nhập tình hình.
Chỉ có việc như vậy mà cổ họng đau rồi hả? A, chắc bạn thấy các mặt của xã hội quá ít đi....
Đợi một chút, điện thoại di động của cô đâu?
A Hương nhấc chân sang một bên, cúi đầu nhìn lại, một tiếng thét cất lên chọc thủng tầng mây xanh: "A! Iphone 7 của tôi!!"
....May là chất lượng không tệ, màn hình tuy bị nứt rồi nhưng xem video vẫn không thành vấn đề.
Không, đây không phải là trọng điểm, quan trọng là ở chỗ em gái này quá thiếu kiến thức rồi.
Bệ hạ có một đam mê đó là thích phát đường, các cô thân là fan cp, phải bình tĩnh chứ.
A Hương cùng em gái ngoại quốc tóc vàng mắt xanh lách vào một chỗ, cô cho em gái xem một ít video sưu tầm. Nhưng tiếc là chưa có bản đầy đủ, cô lập tức xắn tay áo lên đứng phổ cập tin tức cho em gái ấy.
Ha ha, trình độ ân ái như thế này thì tính làm gì, không phải nói quá chứ mấy cái này chỉ là đồ bỏ đi!
Tròng mắt em gái ngoại quốc như muốn rớt ra: "Thật, thật sự??"
Loại này chỉ là đồ bỏ đi?!
A Hương mỉm cười: "Nếu là giả, bà đây sẽ ăn shit."
Em gái sau khi trở về thật sự muốn làm tất cả mọi cách tìm kiếm baidu tieba* của bệ hạ cùng nương nương, từ nay về sau....Mỗi ngày điên cuồng bán sỉ lẻ kem đánh răng.
(*) Baidu Tieba: Diễn đàn trực tuyến.
-Phòng ngừa sâu răng.
Việc này nói sau, giờ tạm thời không nói đến.
*****
Quay trở lại bên Ôn Nhan.
Ôn Nhan vừa mới tiến vào hội trường thì lập tức tìm được eo Cố Cảnh Ngự mà véo.
" Đau...." Cố Cảnh Ngự hít hà một tiếng, đem tay cô ở bên eo kéo xuống, nắm ở trong lòng bàn tay, hắng giọng một cái, âm thanh mê hoặc cô: "Nhẹ nhẹ thôi, đừng véo, đau tay của em."
Sau đó anh dừng một chút, nắm tay cô, chớp chớp mắt: "Bảo bối, lần sau nên đổi chỗ véo...."
Anh tiến đến bên lỗi tai cô thổi một hơi, ngữ khí mập mờ: "Dù sao, eo của đàn ông rất quan trọng...."
Ôn Nhan: "...."
Nghe rõ ý của anh, sau tai Ôn Nhan đỏ lên, nghiến răng: "Anh có muốn bị em véo vào mặt không..."
Anh thử nhìn xem mình đang ở chỗ nào đi...
Ý cười trong mắt Cố Cảnh Ngự giảm xuống, muốn nói cái gì đó thì nghe tiếng ho khụ khụ ở phía sau.
Từ Tuệ Lâm đứng ở lối vào, nghiêm mặt nhìn phía trước, ho khù khụ: "Cái kia, hai bạn nhỏ này nên ân ái tùy lúc thôi, nên vào chỗ ngồi đi."
Đoạn đường này nhét cho cô một miệng đầy cẩu lương còn chưa tính, mẹ nó, giờ thì trong lúc khẩn trương muốn chết, hai người họ còn ở chỗ này ân ái!!
Hơn nữa!
Quan trọng nhất là...lối đi chật hẹp như vậy, hai người bọn họ cái gì cũng không quan tâm, cảm giác như hoàn toàn không có người phía sau đến.
Mẹ nó, ánh mắt của cô đã trừng thành con lừa rồi mà hai người vẫn không có cảm giác!!
Sự tồn tại của cô nhỏ như vậy sao?!
Bộ phim 《Tâm lý》 và Cố Cảnh Ngự trở thành tiêu điểm, lúc các cô tiến vào cũng không còn bao nhiêu thời gian, còn hai phút nữa là bắt đầu phát sóng trực tiếp, nói cách khác, các cô nếu không ngồi vào chỗ thì sẽ muộn mất.
Mặc dù mọi người ở xung quanh cô vẫn còn đang nói nói cười cười với nhau, nhưng cô dám đánh cược rằng, cô chắc chắn mọi người đã chú ý bên này, mà nói không chừng chốc lát camera sẽ trực tiếp quay qua...
Cô cũng không muốn làm bóng đèn nhưng cô còn có thể không làm sao? Cô cũng rất tuyệt vọng đấy...
Ôn Nhan: "..."
Nên nói cảm xúc trong lòng lúc này là như nào nhỉ??
Ngược lại, Cố Cảnh Ngự cảm thấy chả có gì cả, anh nhíu mày, lôi kéo Ôn Nhan đi vào chỗ ngồi tổ phim 《Tâm lý》, trên đường còn tự nhiên thay đổi vị trí bảng tên Từ Tuệ Lâm và Cố Cảnh Ngự, để cho bản thân mình ngồi ngay bên cạnh chỗ ngồi của nữ số hai.
Ngay sau đó điềm nhiên như không có việc gì, mở miệng nói: "Nhìn cái gì, mọi người cũng ngồi đi chứ."
"... Ốc, ốc ngày!"(*)
(*): Trong phiên ngoại 1 mình đã chú thích cái này =))
Anh điềm nhiên như không có việc gì trong khi mọi người đều bị chấn động, trợn mắt há hốc mồm.
Ôn Nhan nhắm mắt, mí mắt giật giật, CMN!
Biểu hiện như hoàn toàn không cảm giác được ánh mắt nóng rực ở xung quanh, mỉm cười, vô cùng "chăm chú" nhìn vào sân khấu lễ trao giải.
Ừm, khăn trải bàn ở lễ trao giải thật là đẹp mắt.
Ừm, hai MC chuyên nghiệp thật.
Ừm, màn hình rất rõ nét...
Không! Đợi đã nào...!
Mí mắt Ôn Nhan giật dữ dội, cái gì trên màn hình lớn?!
Cô kinh ngạc nhìn chằm chằm vào màn hình, cả người cảm thấy không ổn!
Trên màn hình lớn, Cố Cảnh Ngự không biết xấu hổ đổi bảng tên, cô giả bộ như không nhìn thấy, bộ dạng bịt tai trộm chuông vừa xem là hiểu ngay, ngay cả con ngươi của cô cũng rõ rành rành ra đấy.
MC nhìn cô cười đầy ý vị.
Ôn Nhan: "..."
Mẹ, cảm thấy đau trứng.
Không có trứng cũng thấy đau.
Vừa vặn lúc này Cố ảnh đế giải quyết xong chỗ ngồi, mãn nguyện, tao nhã quay đầu lại, vui vẻ nắm lấy tay cô hôn xuống một cách chân thành, giương khóe môi lên: "Ban tổ chức đã cố ý xếp chỗ ngồi hai chúng ta gần nhau, chúng ta không nên phụ tâm ý của bọn họ."
Ôn nhan quả thực hận không thể hét lên. Tâm lý cái em gái nhà anh!! Duy trì bộ dạng tươi cười, đem tay mình rút ra...
-Không rút ra được.
Ôn Nhan thật sự muốn thoát khỏi tình cảnh này. Cô sụp đổ rồi, cô dùng sức rất mạnh để rút ra, nhưng hình như người đàn ông này không phối hợp. Cô nghiến răng, thấp giọng vội vàng nói: "Nhìn lên màn hình lớn...."
"...Hả?"
Lúc này mới phát giác được điều không đúng, Cố Cảnh Ngự ngẩng đầu liền bắt gặp camera trực tiếp gần đó, anh híp híp mắt, trực tiếp lướt qua camera nhìn về phía màn hình lớn.
Trên màn hình lớn, bàn tay của hai người đan vào nhau. Cố Cảnh Ngự hơi nhíu mày, tia vui vẻ trong đáy mắt càng sâu thêm, sau đó nhích lại gần, bình tĩnh gật đầu nhẹ một cách tao nhã.
Không cần đoán, lúc anh cúi đầu hôn ngón tay cô cùng với động tác về sau, tất cả mọi người đều thấy rõ ràng.
Anh cắn môi, môi mỏng khẽ động, thanh âm anh cất lên: "Sợ cái gì, chúng ta là vợ chồng..."
Nắm tay một cái là chuyện không bình thường??
Bộ dạng anh vừa tao nhã lại vừa bình tĩnh như vậy, rốt cục những vị khách quý ở khán đài cũng phá vỡ không khí yên tĩnh này, một số người cười ra tiếng, hình tượng bị mất hết, nhao nhao nhìn qua bên này trêu ghẹo.
"Ô ô ôi!! Thật tình cảm...."
Không khí trong khán đài lập tức náo nhiệt lên, vang lên những câu trêu ghẹo, ghen tuông hờn dỗi, ngay cả MC đang nói phần mở màn cũng góp vui thêm vài câu trêu chọc.
Mới vừa mở phát sóng trực tiếp thì đám fan hâm mộ trợn mắt há hốc mồm.
Thời điểm mở màn, camera đang đảo qua một lượt xung quanh rất bình thường, nhóm minh tinh cũng đúng lúc bày ra dáng vẻ ưu nhã, đoan trang ngồi ở ghế chính mình....Nhưng mà..... Khi quay qua hai người họ thì xảy ra vấn đề....
Đó là Cố...Cố...
Về sau thì toàn bộ người ở đó thay đổi bộ dạng.
Đám fan hâm mộ nhìn một lúc, nguyên một đám còn chưa kịp phản ứng, sự vui vẻ cực lớn nổ tung trong đầu, che ngực nhảy cẫng lên như phát điên, mình vừa nhìn thấy cái gì!
Vừa mới mở màn mà đã cho chúng ta phúc lợi lớn như vậy!
Các cô thét chói tai rồi nhanh chóng ngã xuống giường, tim đập thình thịch không ngừng.
Ban nãy Alice đã được A Hương huấn luyện cho bằng cách xem những video trên điện thoại, cô tưởng mình có thể bình tĩnh hơn rồi.
Nhưng bây giờ nhìn hình ảnh trên màn hình lớn, Alice chỉ cảm thấy đầu óc trống rỗng, hoàn toàn mộng mị, cuống họng gào lên như muốn đứt ra.
Đây là đâu, tôi là ai, tôi đang làm gì vậy?!
Oh!! Cố lén lút đổi bảng tên!!
Ông trời.. ơ..i ông trời....ơ..i! Cố nắm tay vị hôn thê!
A a! Anh còn hôn ngón tay của cô ấy!!!
Cứu mạng, hai người sao có thể ngọt ngào như vậy!!
-A a a a, nhanh gọi 120 cho tôi!
******
Ôn Nhan cảm thấy lễ trao giải diễn ra rất nhanh đấy, ừm, nếu như camera không thường xuyên hướng về phía cô thì cô sẽ cảm thấy nhanh hơn.
Cô nghiến răng, muốn điên rồi, đạo diễn chương trình ở hiện trường nhất định là có thù oán gì với cô.
Đương nhiên, cô cũng không biết những khán giả xem trực tiếp cũng muốn điên rồi.
A a a a a, quá ngọt, quá quá ngọt! Bạn nhìn xem, bọn họ đang nhìn nhau! Ông trời..ơ...i.. lại nắm tay rồi! Chúa ơi, bạn xem, biểu hiện của Mela bên cạnh đi! Cứu mạng, nhưng mà mới vừa nãy, bọn họ lại đang nói cái gì??
QWQ! Chịu không được, oa oa oa!
Thời gian trôi qua, cũng tới gần giải nữ phụ xuất sắc nhất, trên màn hình lớn giới thiệu vắn tắt, Ôn Nhan hít một hơi, cơ thể đột nhiên căng cứng.
Có thể được đề cử là tốt rồi, được hay không được cũng không có vấn đề. Nhưng có thật là được đề cử là tốt rồi không?
Cố Cảnh Ngự thấy cô căng thẳng, anh quay đầu, cưỡng ép cầm lấy tay cô xoa xoa, cùng cô mười ngón tay đan vào nhau, con ngươi đen thâm thúy, thần bí mà ôn nhu: "Thả lỏng..."
Đôi môi mỏng của anh căn bản nhìn không ra là đang cử động, âm thanh lại rơi vào tai cô rất chuẩn, nhu hòa mà kiên định: "Giải thưởng này nhất định thuộc về em."
Đuôi lông mày Ôn Nhan nhếch lên, đang chuẩn bị hỏi anh làm sao biết thì chợt nghe anh khẽ cười một tiếng, vô cùng đứng đắn, mở miệng: "Đêm qua anh bấm ngón tay tính toán, tính một hồi thì biết hôm nay em sẽ song hỷ lâm môn."
Ôn Nhan:"..."
Ôn Nhan day day trán, bị lý do vớ vẩn này dọa sợ ngây người, nhưng sự căng thẳng trong lòng cũng vơi đi chút ít, cô im lặng một lúc rồi nói: "Anh thành người bán tiên rồi..."
Thiệt thòi cho cô rồi, vừa nãy cô còn đang nghĩ sao anh chắc chắn thế...
Biết rõ cô không tin, Cô Cảnh Ngự trừng mắt nhìn, trong mắt chợt lóe lên, hai chân bắt chéo, tao nhã: "Có muốn đánh cược với anh không?"
Đôi môi đỏ mọng của Ôn Nhan khẽ mở: "Đánh cược gì?"
"Thì đánh cược..." Cố Cảnh Ngự cúi xuống, nói: "Nếu em lấy được cúp thì anh sẽ vì em mà làm trâu làm ngựa cả đời."
"Nếu em không có được giải thưởng..."
Mắt anh nhìn phía trước, âm thanh càng ôn nhu, rũ con mắt, cười cười: "Thì làm lão phật gia của anh cả đời."
Ánh mắt anh thâm thúy, bên trong lại nhu hòa, cơ hồ có thể làm người khác chìm đắm đến chết, yết hầu chuyển động, ngữ khí mềm mại mà đầu độc: " Là sự danh chính ngôn thuận..."
Ôn Nhan nội tâm khẽ dao động, ngồi im tại chỗ.
Anh đây là...đang cầu hôn.
Thật lâu, Ôn Nhan mới lấy lại tinh thần, quay đầu nhìn về phía màn hình lớn, cố ý phản bác: "Em đây không phải thua lỗ..."
Mặc kệ thắng hay thua, cô đều thua lỗ cả đời.
Khóe môi nhịn không được nhếch lên, ôn nhu, trong mắt hoa đào trong suốt, tràn nhập tia sáng như những ngôi sao, đẹp đến rung động lòng người.
Lúc này camera đã di chuyển qua.
Trước fan hâm mộ toàn thế giới, Cố ảnh đế nhẹ nhàng nhếch khóe môi, trầm ngâm nói: "A..hình như là.."
Người đàn ông tuấn mỹ, đuôi lông mày, khóe mắt mắt đều toát ra tia vui vẻ, nhéo nhéo tay Ôn Nhan: "Cho nên, lấy anh bồi thường cho em..."
"...Có muốn không?"
Những vị cao thủ có thể đọc được khẩu hình miệng của anh đều rống đến tê tâm liệt phế.
****
Ngày 27 tháng 3 năm 2018
Ôn Nhan, vị hôn thê của Cố ảnh đế đã được giải thưởng nữ phụ xuất sắc nhất của liên hoan phim Peter, cùng với ba người khác nữa. Đây là giải thưởng quốc tế đầu tiên của cô, rất nhiều năm sau, còn có nhiều fan hâm mộ đăng lại video năm đó.
-Các ngươi xem, vợ chồng này lần đầu tiên ngược cẩu quốc tế.
Mà lúc này, Ôn Nhan vẫn không biết những điều này.
Cô chỉ nhìn đôi môi cong nên vì vui vẻ của anh, nhìn vẻ bình tĩnh sau khi nhận được giải ảnh đế của anh, cô càng vui vẻ hơn.
Lông mi Ôn Nhan chớp chớp, rụt rè, chậm rãi lộ ra bộ dáng tươi cười.
...Muốn chứ.
Đương nhiên muốn.
HOÀN CHÍNH VĂN <3
Tác giả :
Bán Hạ Lương Lương