Anh Cưng Chiều Em
Chương 14: Chương 5.2
"Vậy hãy nhận nó đi, nhận lấy thì anh yêu."
Cô nhìn chằm chằm vào anh, tim nhảy điên cuồng, anh nói anh yêu cô rồi, cô vẫn còn ở chần chờ cái gì? Cô thầm mến anh đã lâu rồi, sao cô có thể bỏ qua giờ khắc này?
"Được không?" Anh hỏi.
Nhiệt lưu từ trong lòng cô chui lên cặp mắt, rộng mở trái tim gật đầu với anh.
Anh nghiêng người hôn cô, anh khát vọng tư vị của cô giống như loại hương vị ngọt ngào, ôm người hôn say mê, anh tha thiết nghĩ đến ước mở ôm cô, hôn cô, cưng chiều cô, hôm nay mộng đẹp thành sự thật.
Cô triền miên cùng anh, ngón tay nhỏ nhắn khẽ vuốt mặt của anh, cô chưa từng nghĩ sẽ có một ngày giống hôm anh sẽ nói yêu cô, nhưng nó xảy ra, anh nhiệt tình ôm, anh hôn thắm thiết, tất cả đều là thật.
Trời chiều chiếu lên bóng dáng thân mật của hai người, bọn họ đối thừa nhận tình cảm lẫn với nhau, trong lòng có rung động giống nhau, giờ khắc này tốt đẹp, sâu trong đáy lòng hai người họ thật lòng với người còn lại.
Bọn họ chân thật cảm nhận được tình yêu đối phương, cũng giao tim của mình ra.
Mùa xuân lại tới.
Ở khu vực châu Á khu đồng chiếu bộ phim "Vũ nương", thành bộ phim điện ảnh đắt khách nhất, người bình luận như nước thủy triều. Miêu Khả Vân thành ngôi sao mới nổi tiếng, cô càng bận rộn hơn rồi, đi theo tuyên truyền bộ phim điện ảnh khắp nơi, xuất hiện ở các buổi họp báo cùng các phòng triển lãm ảnh, tin tức TV, tờ san, tuần san, tất cả đều là tin tức của cô, cô nổi tiếng hơn, người người cũng không bỏ qua, ngay cả phòng trọ nhỏ bên ngoài hẻm, đều được “chó săn" dừng chân tại ngoài cửu.
"Chị Khả Vân, đạo diễn David điện tới, nói tối nay muốn làm Lễ Chúc Mừng, chị nhất định phải trình diện, em có chép lại địa chỉ, chị chỉ cần theo địa chỉ rồi đảm nhiệm hay không chức vụ được rồi, còn có chị Lý nếu chị rảnh rỗi nhớ liên lạc với chị ấy." Lúc xế chiều, trợ lý đến nhà trọ, cầm địa chỉ đưa cho cô.
"Tốt." Miêu Khả Vân đem địa chỉ kẹp vào trong bản ghi chép, cô làm việc theo lịch đã sắp xếp, có lúc cô còn rất sợ mình bỏ sót cái gì. Cô đã gọi điện trước cho chị Lý.
"Chị Lý, chị tìm em?"
"Đúng vậy, Khả Vân, có đạo diễn Hương Cảng Danh Đạo xem qua vai chính ‘Vũ nương’ của em, cảm thấy quá đặc sắc, vẫn mong muốn mời đóng phim, còn có quảng cáo thương mại cũng đã tìm tới cửa, chị thấy em nhận sẽ rất bận, em phải an bài thời gian và ăn một bữa cơm với họ, gặp mặt một lần." Chị Lý nói thẳng vào vấn đề.
"Được, em có rãnh rỗi vào ngày chủ nhật." Miêu Khả Vân liếc nhìn lịch làm việc.
"Vậy trước hết sắp xếp em và đạo diễn gặp mặt vào cuối tuần." Chị Lý quyết định.
Miêu Khả Vân cúp điện thoại, không muốn chờ đợi muốn nói tin tức tốt này với Cổ Húc Uy.
Cô gọi điện thoại di động anh, anh lại đang bận.
Thật là đáng tiếc, anh không thể nghe thế tin tức tốt đầu tiên, chỉ là không sao, buổi tối Lễ Chúc Mừng nhất định anh sẽ đến, đến lúc đó nói với anh cũng không muộn.
Cô nhìn chằm chằm vào anh, tim nhảy điên cuồng, anh nói anh yêu cô rồi, cô vẫn còn ở chần chờ cái gì? Cô thầm mến anh đã lâu rồi, sao cô có thể bỏ qua giờ khắc này?
"Được không?" Anh hỏi.
Nhiệt lưu từ trong lòng cô chui lên cặp mắt, rộng mở trái tim gật đầu với anh.
Anh nghiêng người hôn cô, anh khát vọng tư vị của cô giống như loại hương vị ngọt ngào, ôm người hôn say mê, anh tha thiết nghĩ đến ước mở ôm cô, hôn cô, cưng chiều cô, hôm nay mộng đẹp thành sự thật.
Cô triền miên cùng anh, ngón tay nhỏ nhắn khẽ vuốt mặt của anh, cô chưa từng nghĩ sẽ có một ngày giống hôm anh sẽ nói yêu cô, nhưng nó xảy ra, anh nhiệt tình ôm, anh hôn thắm thiết, tất cả đều là thật.
Trời chiều chiếu lên bóng dáng thân mật của hai người, bọn họ đối thừa nhận tình cảm lẫn với nhau, trong lòng có rung động giống nhau, giờ khắc này tốt đẹp, sâu trong đáy lòng hai người họ thật lòng với người còn lại.
Bọn họ chân thật cảm nhận được tình yêu đối phương, cũng giao tim của mình ra.
Mùa xuân lại tới.
Ở khu vực châu Á khu đồng chiếu bộ phim "Vũ nương", thành bộ phim điện ảnh đắt khách nhất, người bình luận như nước thủy triều. Miêu Khả Vân thành ngôi sao mới nổi tiếng, cô càng bận rộn hơn rồi, đi theo tuyên truyền bộ phim điện ảnh khắp nơi, xuất hiện ở các buổi họp báo cùng các phòng triển lãm ảnh, tin tức TV, tờ san, tuần san, tất cả đều là tin tức của cô, cô nổi tiếng hơn, người người cũng không bỏ qua, ngay cả phòng trọ nhỏ bên ngoài hẻm, đều được “chó săn" dừng chân tại ngoài cửu.
"Chị Khả Vân, đạo diễn David điện tới, nói tối nay muốn làm Lễ Chúc Mừng, chị nhất định phải trình diện, em có chép lại địa chỉ, chị chỉ cần theo địa chỉ rồi đảm nhiệm hay không chức vụ được rồi, còn có chị Lý nếu chị rảnh rỗi nhớ liên lạc với chị ấy." Lúc xế chiều, trợ lý đến nhà trọ, cầm địa chỉ đưa cho cô.
"Tốt." Miêu Khả Vân đem địa chỉ kẹp vào trong bản ghi chép, cô làm việc theo lịch đã sắp xếp, có lúc cô còn rất sợ mình bỏ sót cái gì. Cô đã gọi điện trước cho chị Lý.
"Chị Lý, chị tìm em?"
"Đúng vậy, Khả Vân, có đạo diễn Hương Cảng Danh Đạo xem qua vai chính ‘Vũ nương’ của em, cảm thấy quá đặc sắc, vẫn mong muốn mời đóng phim, còn có quảng cáo thương mại cũng đã tìm tới cửa, chị thấy em nhận sẽ rất bận, em phải an bài thời gian và ăn một bữa cơm với họ, gặp mặt một lần." Chị Lý nói thẳng vào vấn đề.
"Được, em có rãnh rỗi vào ngày chủ nhật." Miêu Khả Vân liếc nhìn lịch làm việc.
"Vậy trước hết sắp xếp em và đạo diễn gặp mặt vào cuối tuần." Chị Lý quyết định.
Miêu Khả Vân cúp điện thoại, không muốn chờ đợi muốn nói tin tức tốt này với Cổ Húc Uy.
Cô gọi điện thoại di động anh, anh lại đang bận.
Thật là đáng tiếc, anh không thể nghe thế tin tức tốt đầu tiên, chỉ là không sao, buổi tối Lễ Chúc Mừng nhất định anh sẽ đến, đến lúc đó nói với anh cũng không muộn.
Tác giả :
Mễ Kỳ