Anh Chàng Không Kết Hôn, Lấy Em Đi
Chương 19
Edit: Băng Nguyệt
Beta:yunafr
Tô Y Nguyên sửng sốt, cô cho rằng bọn họ sẽ tranh cãi kịch liệt, cô đã dự tính tình huống tệ nhất, vô luận cô cuốn lấy hắn như thế nào cũng không buông tay, nhưng cô không nghĩ tới hắn sẽ đột nhiên hôn cô, hung mãnh, không chứa nhu tình.
Ở một khắc ngậm môi thơm mềm mại của Tô Y Nguyên, Bách Kiến Tề mới biết được hắn khát vọng giờ khắc này đã lâu như vậy, hắn dễ dàng tha thứ cô làm cho cuộc sống hắn thành một đống hỗn loạn, chịu uy hiếp buồn cười của cô ở cùng cô, chẳng phải hắn thực sự sợ cô, mà là bởi vì hắn khát vọng cô.
Ánh mắt Tô Y Nguyên trợn to làm cho Bách Kiến Tề biết, cô cũng không có chuẩn bị sẵn sàng, cũng không có biện pháp thực sự nhận quy tắc trò chơi của hắn, hết thảy của hắn, cũng khó trách, cô là công chúa được bảo hộ không rỉ giọt nước, mà hắn, chính là một người phong lưu, có tiếng xấu lưu manh.
Bách Kiến Tề nhắm mắt lại, đóng lại vẻ mặt bị thương của hắn, hắn dùng lực hôn cô, muốn dùng nụ hôn dọa cô đi, nhưng hắn không có cách nào khống chế hắn sinh ra khát vọng đối với thân thể mềm mại dưới thân cùng môi thơm này.
Tô Y Nguyên chậm rãi nhắm mắt lại, cô chưa bao giờ quá gần sát một người đàn ông như thế, thân thể hắn cứng rắn như vậy, miệng lưỡi hắn như lửa nóng, hơi thở của hắn làm cho cô choáng váng mắt hoa.
Bách Kiến Tề liếm hôn môi Tô Y Nguyên, môi của cô thật mềm thật mềm, không có một tia hương người, lại ngọt làm cho hắn điên cuồng, một nụ hôn hắn cho rằng sẽ có được tác dụng đe dọa hoàn toàn thay đổi. Hắn dùng lực ngậm môi của cô, muốn được nhiều được một ít ngọt ngào trên môi cô, môi của cô ở trong miệng hắn sưng đỏ nở rộ, lưỡi hắn kiên nhẫn cạy mở hàm bởi vì khẩn trương mà có chút thô bạo, tham vào bên trong khoang miệng của cô.
Bàn Tay bắt lấy tay cô không biết khi nào đã buông ra, bàn tay to từ dưới âu phục tham vào, một tấc lại một tấc xoa dọc theo da thịt tinh tế bóng loáng, làn da cô như bơ thượng đẳng, lại mềm lại đàn hồi, đụng đến liền không thể rời đi, bàn tay to của hắn âu yếm trên cẳng chân của cô, xoa đùi trằng mịn của cô.
“Tiên sinh, các ngươi rốt cuộc muốn đi đâu?" thanh âm khó xử của lái xe vang lên, đôi nam nữ này từ khi lên xe bắt đầu tranh cãi, tiếp theo liền hôn thành một đoàn, hắn cũng không dám quay đầu, nhưng hắn không thể cứ như vậy đợi họ, họ là muốn đi đâu a?
Thân thể Bách Kiến Tề cứng đờ, nhanh chóng rời khỏi thân thể Tô Y Nguyên, bàn tay to của hắn đã tham vào giữa hai chân cô, nếu trễ một giây sẽ xoa vùng cấm không thể đụng chạm kia.
Tô Y Nguyên chưa bao giờ cảm thụ quá kích tình cùng trầm luân, Bách Kiến Tề đã rời khỏi thân thể cô, cô lại giống như nước ngồi phịch ở trên ghế ngồi, hai gò má đỏ hồng, ánh mắt mê ly, váy bi hỗn độn.
Bách Kiến Tề dùng sức trừng không ngừng từ sau kính ghế lái xe nhìn về phía sau, lái xe sợ đến mức chỉ dám nhìn tình hình giao thông.
Bách Kiến Tề hít sâu một hơi, đè nén nhiệt lưu tán loạn trong cơ thể, hắn không khống chế được, chạy tình trường nhiều năm, hắn vẫn là không khống chế được, vì một phụ nữ non nớt giống như giấy trắng! Điều này làm cho hắn thực tức giận, rất sợ, nếu không phải lái xe lên tiếng, hắn chỉ sợ sẽ ở trên taxi muốn cô.
Lạnh giọng nói ra địa chỉ biệt thự Tô gia, trong giọng nói mang theo dục vọng không thể nhầm lẫm được, Bách Kiến Tề dùng sức nắm giữ hai nắm đấm đấm vào lưng ghế dựa phía trước một cái, “Dừng xe!" Bách Kiến Tề biết hắn phải lập tức xuống xe, bằng không hắn căn bản không thể ngăn mình đưa tay chạm vào thân thể Tô Y Nguyên.
“Anh đưa cô ấy đến địa chỉ tôi vừa nói, tôi sẽ ghi nhớ biển số xe của anh." Nói xong, Bách Kiến Tề mở cửa xe, đi nhanh xuống xe.
“Em không cần về nhà, tuyệt không về nhà!" Tô Y Nguyên cũng nhảy xuống xe theo, lưu lại lái xe mạc danh kì diệu lại thực vô tội, không biết có nên hay không nên xuống xe đuổi theo để lấy tiền xe.
Bách Kiến Tề đi nhanh về phía trước, hắn muốn chạy nhanh về nhà, không! Hắn muốn chạy nhanh đi tìm phị nữ, dục vọng lẻn trong cơ thể hắn đã nhanh ép hắn điên, nếu hắn không kịp thời giải tỏa, chỉ sợ sẽ tùy thời mà gục trước Tô Y Nguyên ngu ngốc.
“Bách Kiến Tề, anh thật nhát gan, em không trở về nhà, em muốn trở về với anh! Bạn gái của anh không phải muốn lên giường cùng anh sao? Em cũng có thể! Tuy rằng dáng người em không tốt, tuy rằng em thực nhỏ còn thực gầy, nhưng em muốn lên giường với anh!" Tô Y Nguyên không theo kịp bước chân của Bách Kiến Tề, chỉ có thể lên giọng hét to, chọc người trong quán nhỏ ven đường ào ào ghé mắt, còn có người lấy di động ra chụp.
Bách Kiến Tề nhanh điên mất thôi, biết cô đi theo phía sau hắn không có biện pháp vào quán tìm nữ phụ nữ, mà cô ở bên người hắn hai tháng nay, hắn căn bản không có cơ hội tìm bạn gái mới, hắn chí có thể dùng sức nắm giữ nắm đấm đi về phía trước, không dám quay đầu, không dám nhìn cô có phải hay không không đi cùng được.
Tô Y Nguyên cho tới bây giờ chưa đi qua đoạn đường dài như vậy, tuy rằng cô mang giày trẻ em, nhưng chân của cô đau quá, chân đau quá, cô căn răng theo sau, cô tuyệt sẽ không buông tha.
Bách Kiến Tề cùng Tô Y Nguyên một trước một sau đi qua một con phố, đi đến khu nhà nhỏ của Bách Kiến Tề, Bách Kiến Tề thay đổi khi nhìn thấy khuôn mắt tái nhợt đầy mồ hôi của Tô Y Nguyên, tim phút chốc đau, hắn thực sự không xứng có được cô!
Bách Kiến Tề nắm nắm đấm khiến cho chính mình cứng rắn quyết tâm, lại vẫn vì thấy phía sau truyền đến tiếng kinh hô mà phá vỡ, hắn xoay người đi lại, nhìn thấy Tô Y Nguyên ngã ngồi trên mặt đất, âu phục trở nên bẩn vô cùng, sợi tóc dính đầy mồ hôi, chật vật cực kỳ.
“Em muốn về nhà cùng anh!" Bất chấp chân đau, Tô Y Nguyên dùng sức bắt lấy cánh tay Bách Kiến Tề không buông tay.
“Tốt lắm, hy vọng em sẽ không hối hận quyết định này." Cằm dưới Bách Kiến Tề buột chặt, khuôn mặt lạnh lùng, trời biết hắn thực sự rất muốn dùng sức lay tỉnh cô gái này, đem cô triệt để đuổi ra khỏi cuộc đời hắn, lại muốn hung hăng vùi vào thân thể cô tùy ý vận động theo quy luật.
“Em không hối hận, em tuyệt không hối hận!" Rõ ràng thực suy yếu, Tô Y Nguyên lộ ra biểu cảm kiện định dị thường.
Ý nghĩ đuổi cô đi cùng giữ lấy cô giằng co trong đầu Bách Kiến Tề, hắn trầm mặc nâng Tô Y Nguyên dậy, ôm cô, đỡ cô chậm rãi đi về nhà hắn, chỉ cách có mấy trăm met, lại đi thật lâu thật lâu.
Sau khi đi vào thang máy, tinh thần Tô Y Nguyên không có chút lơi lỏng, nắm chặt cánh tay Bách Kiến Tề, sợ hắn đổi ý đuổi cô đi, cô thực khuẩn trương, thực sự thực khuẩn trương, nhưng cô một chút cũng không sợ, cô cũng không biết chính mình lấy đâu ra dũng khí cùng chắc chắn, bất luận hắn làm gì, cô cũng không sợ hắn.
Thang máy “đinh" một tiếng dừng lại, Bách Kiến Tề từ gương trên vách tường thang máy nhìn thấy vẻ mặt khẩn trương của Tô Y Nguyên, hắn đi ra thang máy, mở cửa ra, đứng ở trước cửa, trên cao nhìn xuống Tô Y Nguyên.
“Muốn vào sao? Vào rồi thì em sẽ không có đường lui, trò chơi trên giường với anh mà nói là bình thường lơ lỏng, anh sẽ không vì vậy mà phụ trách với bất kỳ người nào, vào cửa nhà anh sẽ dựa theo quy tắc trò chơi của anh."
Tô Y Nguyên thực khẩn trương, cô nuốt một ngụm nước miếng, nhìn vào phòng khách được trang trí bởi hai màu chủ đạo là trắng và đen, phòng khách lạnh như băng, không có một chút ôn nhu, mà Bách Kiến Tề trước mặt cũng lạnh như băng, cô biết đi vào sẽ không thể quay đầu lại, càng hiểu được nếu bây giờ xoay người, cô cùng Bách Kiến Tề coi như chấm dứt.
Cô nhớ tới khuyên bảo của Hạ Tinh Vân với cô, ngàn vạn lần không cần dùng thân thể của mình để trói chặt đàn ông…… Thực sự, cô không nghĩ trói chặt hắn, cô chỉ muốn lưu lại một chút kỉ niệm cho mình, chẳng sợ mất đi rồi, trong trí nhớ còn có thể cho cô nhớ lại một chút kỉ niệm.
Tô Y Nguyên hít sâu một hơi, buông ra hai tay nắm chặt lấy váy, thẳng lưng đi vào nhà Bách Kiến Tề.
Bách Kiến Tề giật mình nhìn Tô Y Nguyên dũng cảm dị thường,bóng lưng phảng phất giống như lên chiến trường, do dự vài giây, mới đóng lại cửa lớn.
Bách Kiến Tề ở trong tòa nhà cao cấp nổi tiếng của khu nhỏ, nhờ hoàn cảnh sống tốt, an toàn mà nổi tiếng, nhưng hôm nay là ban đêm,có mấy người đàn ông mang theo hai thợ khóa, lấy ra giấy chứng nhân cùng giải thích vài câu với quản lý tòa nhà, thẳng đến tầng trệt nhà Bách Kiến Tề sinh sống, dùng 15 phút mở cửa phòng đi vào phòng ngủ của Bách Kiến Tề.
Trên giường lớn kingsize, Tô Y Nguyên gối đầu lên cách tay Bách Kiến Tề ngủ rất an tĩnh, Bách Kiến Tề nghe được động tĩnh mở mắt, bốn người đàn ông đã đi đến trước mặt hăn.
Bách Kiến Tề thở dài, mấy tên đàn ông này tốc độ hành động luôn nhanh hơn hắn dự tính, hắn nghĩ, bọn họ không thấy được hình ảnh dự tính, hẳn là rất thất vọng.
Tô Y Phàm quả thật không nghĩ đến lại nhìn thấy tình huống như vậy, em gái ngủ vô tư cũng an tường, quản áo chỉnh tề, ngủ so với bên người bọn họ còn an tâm hơn, trong phòng không có hơi thở dâm mỹ, anh em bọn họ đã thương lương trên đường sẽ đem Bách Kiến Tề chặt làm tám khúc, nhưng muốn cũng không thể nào làm được, Bách Kiến Tề thế nhưng không ra tay với em gái đã đưa đến cửa.
“Em gái của các anh hoàn hảo không có khiếm khuyết gì, các anh mang đi đi, nếu lại có lần tiếp theo, tôi không cam đoan còn có thể hoàn trả tốt lại cho các anh." Bách Kiến Tề ôm Tô Y Nguyên ngủ say đứng dậy, anh tư Tô gia lập tức ôm lấy Tô Y Nguyên, ở trong mắt bọn họ, Bách Kiến Tề là ôn dịch, là virus, ngay cả đụng vào góc áo em họ bọn họ cũng không xứng.
“Bách Kiến Tề, tôi có thể biết vì sao không?" Bách Kiến Tề trong truyền thuyết là đại dâm trung không ăn kiêng, sẽ không xem phụ nữ là trung tâm, cũng không nhận yêu ai, nhưng Nguyên Nguyên tốt đẹp như vậy, lại lần lượt đưa đến cửa, thân là đàn ông hắn không tin Bách Kiến Tề không muốn ra tay.
“Các anh hy vọng tôi thế nào?" Bách Kiến Tề đan hai bàn tay để gối đầu, nằm ở trên giường lớn, mấy tên đàn ông xuất hiện không có chút ảnh hưởng đối với hắn, hắn nhìn thoáng qua Tô Y Nguyên ngủ say, nhắm hai mắt lại nói “Ra khỏi cửa nhớ đóng cửa giúp, không tiễn."
Bốn anh em Tô gia nhìn nhau, sửng sốt vài giây, ôm Tô Y Nguyên an tĩnh rời đi như lúc đến.
Beta:yunafr
Tô Y Nguyên sửng sốt, cô cho rằng bọn họ sẽ tranh cãi kịch liệt, cô đã dự tính tình huống tệ nhất, vô luận cô cuốn lấy hắn như thế nào cũng không buông tay, nhưng cô không nghĩ tới hắn sẽ đột nhiên hôn cô, hung mãnh, không chứa nhu tình.
Ở một khắc ngậm môi thơm mềm mại của Tô Y Nguyên, Bách Kiến Tề mới biết được hắn khát vọng giờ khắc này đã lâu như vậy, hắn dễ dàng tha thứ cô làm cho cuộc sống hắn thành một đống hỗn loạn, chịu uy hiếp buồn cười của cô ở cùng cô, chẳng phải hắn thực sự sợ cô, mà là bởi vì hắn khát vọng cô.
Ánh mắt Tô Y Nguyên trợn to làm cho Bách Kiến Tề biết, cô cũng không có chuẩn bị sẵn sàng, cũng không có biện pháp thực sự nhận quy tắc trò chơi của hắn, hết thảy của hắn, cũng khó trách, cô là công chúa được bảo hộ không rỉ giọt nước, mà hắn, chính là một người phong lưu, có tiếng xấu lưu manh.
Bách Kiến Tề nhắm mắt lại, đóng lại vẻ mặt bị thương của hắn, hắn dùng lực hôn cô, muốn dùng nụ hôn dọa cô đi, nhưng hắn không có cách nào khống chế hắn sinh ra khát vọng đối với thân thể mềm mại dưới thân cùng môi thơm này.
Tô Y Nguyên chậm rãi nhắm mắt lại, cô chưa bao giờ quá gần sát một người đàn ông như thế, thân thể hắn cứng rắn như vậy, miệng lưỡi hắn như lửa nóng, hơi thở của hắn làm cho cô choáng váng mắt hoa.
Bách Kiến Tề liếm hôn môi Tô Y Nguyên, môi của cô thật mềm thật mềm, không có một tia hương người, lại ngọt làm cho hắn điên cuồng, một nụ hôn hắn cho rằng sẽ có được tác dụng đe dọa hoàn toàn thay đổi. Hắn dùng lực ngậm môi của cô, muốn được nhiều được một ít ngọt ngào trên môi cô, môi của cô ở trong miệng hắn sưng đỏ nở rộ, lưỡi hắn kiên nhẫn cạy mở hàm bởi vì khẩn trương mà có chút thô bạo, tham vào bên trong khoang miệng của cô.
Bàn Tay bắt lấy tay cô không biết khi nào đã buông ra, bàn tay to từ dưới âu phục tham vào, một tấc lại một tấc xoa dọc theo da thịt tinh tế bóng loáng, làn da cô như bơ thượng đẳng, lại mềm lại đàn hồi, đụng đến liền không thể rời đi, bàn tay to của hắn âu yếm trên cẳng chân của cô, xoa đùi trằng mịn của cô.
“Tiên sinh, các ngươi rốt cuộc muốn đi đâu?" thanh âm khó xử của lái xe vang lên, đôi nam nữ này từ khi lên xe bắt đầu tranh cãi, tiếp theo liền hôn thành một đoàn, hắn cũng không dám quay đầu, nhưng hắn không thể cứ như vậy đợi họ, họ là muốn đi đâu a?
Thân thể Bách Kiến Tề cứng đờ, nhanh chóng rời khỏi thân thể Tô Y Nguyên, bàn tay to của hắn đã tham vào giữa hai chân cô, nếu trễ một giây sẽ xoa vùng cấm không thể đụng chạm kia.
Tô Y Nguyên chưa bao giờ cảm thụ quá kích tình cùng trầm luân, Bách Kiến Tề đã rời khỏi thân thể cô, cô lại giống như nước ngồi phịch ở trên ghế ngồi, hai gò má đỏ hồng, ánh mắt mê ly, váy bi hỗn độn.
Bách Kiến Tề dùng sức trừng không ngừng từ sau kính ghế lái xe nhìn về phía sau, lái xe sợ đến mức chỉ dám nhìn tình hình giao thông.
Bách Kiến Tề hít sâu một hơi, đè nén nhiệt lưu tán loạn trong cơ thể, hắn không khống chế được, chạy tình trường nhiều năm, hắn vẫn là không khống chế được, vì một phụ nữ non nớt giống như giấy trắng! Điều này làm cho hắn thực tức giận, rất sợ, nếu không phải lái xe lên tiếng, hắn chỉ sợ sẽ ở trên taxi muốn cô.
Lạnh giọng nói ra địa chỉ biệt thự Tô gia, trong giọng nói mang theo dục vọng không thể nhầm lẫm được, Bách Kiến Tề dùng sức nắm giữ hai nắm đấm đấm vào lưng ghế dựa phía trước một cái, “Dừng xe!" Bách Kiến Tề biết hắn phải lập tức xuống xe, bằng không hắn căn bản không thể ngăn mình đưa tay chạm vào thân thể Tô Y Nguyên.
“Anh đưa cô ấy đến địa chỉ tôi vừa nói, tôi sẽ ghi nhớ biển số xe của anh." Nói xong, Bách Kiến Tề mở cửa xe, đi nhanh xuống xe.
“Em không cần về nhà, tuyệt không về nhà!" Tô Y Nguyên cũng nhảy xuống xe theo, lưu lại lái xe mạc danh kì diệu lại thực vô tội, không biết có nên hay không nên xuống xe đuổi theo để lấy tiền xe.
Bách Kiến Tề đi nhanh về phía trước, hắn muốn chạy nhanh về nhà, không! Hắn muốn chạy nhanh đi tìm phị nữ, dục vọng lẻn trong cơ thể hắn đã nhanh ép hắn điên, nếu hắn không kịp thời giải tỏa, chỉ sợ sẽ tùy thời mà gục trước Tô Y Nguyên ngu ngốc.
“Bách Kiến Tề, anh thật nhát gan, em không trở về nhà, em muốn trở về với anh! Bạn gái của anh không phải muốn lên giường cùng anh sao? Em cũng có thể! Tuy rằng dáng người em không tốt, tuy rằng em thực nhỏ còn thực gầy, nhưng em muốn lên giường với anh!" Tô Y Nguyên không theo kịp bước chân của Bách Kiến Tề, chỉ có thể lên giọng hét to, chọc người trong quán nhỏ ven đường ào ào ghé mắt, còn có người lấy di động ra chụp.
Bách Kiến Tề nhanh điên mất thôi, biết cô đi theo phía sau hắn không có biện pháp vào quán tìm nữ phụ nữ, mà cô ở bên người hắn hai tháng nay, hắn căn bản không có cơ hội tìm bạn gái mới, hắn chí có thể dùng sức nắm giữ nắm đấm đi về phía trước, không dám quay đầu, không dám nhìn cô có phải hay không không đi cùng được.
Tô Y Nguyên cho tới bây giờ chưa đi qua đoạn đường dài như vậy, tuy rằng cô mang giày trẻ em, nhưng chân của cô đau quá, chân đau quá, cô căn răng theo sau, cô tuyệt sẽ không buông tha.
Bách Kiến Tề cùng Tô Y Nguyên một trước một sau đi qua một con phố, đi đến khu nhà nhỏ của Bách Kiến Tề, Bách Kiến Tề thay đổi khi nhìn thấy khuôn mắt tái nhợt đầy mồ hôi của Tô Y Nguyên, tim phút chốc đau, hắn thực sự không xứng có được cô!
Bách Kiến Tề nắm nắm đấm khiến cho chính mình cứng rắn quyết tâm, lại vẫn vì thấy phía sau truyền đến tiếng kinh hô mà phá vỡ, hắn xoay người đi lại, nhìn thấy Tô Y Nguyên ngã ngồi trên mặt đất, âu phục trở nên bẩn vô cùng, sợi tóc dính đầy mồ hôi, chật vật cực kỳ.
“Em muốn về nhà cùng anh!" Bất chấp chân đau, Tô Y Nguyên dùng sức bắt lấy cánh tay Bách Kiến Tề không buông tay.
“Tốt lắm, hy vọng em sẽ không hối hận quyết định này." Cằm dưới Bách Kiến Tề buột chặt, khuôn mặt lạnh lùng, trời biết hắn thực sự rất muốn dùng sức lay tỉnh cô gái này, đem cô triệt để đuổi ra khỏi cuộc đời hắn, lại muốn hung hăng vùi vào thân thể cô tùy ý vận động theo quy luật.
“Em không hối hận, em tuyệt không hối hận!" Rõ ràng thực suy yếu, Tô Y Nguyên lộ ra biểu cảm kiện định dị thường.
Ý nghĩ đuổi cô đi cùng giữ lấy cô giằng co trong đầu Bách Kiến Tề, hắn trầm mặc nâng Tô Y Nguyên dậy, ôm cô, đỡ cô chậm rãi đi về nhà hắn, chỉ cách có mấy trăm met, lại đi thật lâu thật lâu.
Sau khi đi vào thang máy, tinh thần Tô Y Nguyên không có chút lơi lỏng, nắm chặt cánh tay Bách Kiến Tề, sợ hắn đổi ý đuổi cô đi, cô thực khuẩn trương, thực sự thực khuẩn trương, nhưng cô một chút cũng không sợ, cô cũng không biết chính mình lấy đâu ra dũng khí cùng chắc chắn, bất luận hắn làm gì, cô cũng không sợ hắn.
Thang máy “đinh" một tiếng dừng lại, Bách Kiến Tề từ gương trên vách tường thang máy nhìn thấy vẻ mặt khẩn trương của Tô Y Nguyên, hắn đi ra thang máy, mở cửa ra, đứng ở trước cửa, trên cao nhìn xuống Tô Y Nguyên.
“Muốn vào sao? Vào rồi thì em sẽ không có đường lui, trò chơi trên giường với anh mà nói là bình thường lơ lỏng, anh sẽ không vì vậy mà phụ trách với bất kỳ người nào, vào cửa nhà anh sẽ dựa theo quy tắc trò chơi của anh."
Tô Y Nguyên thực khẩn trương, cô nuốt một ngụm nước miếng, nhìn vào phòng khách được trang trí bởi hai màu chủ đạo là trắng và đen, phòng khách lạnh như băng, không có một chút ôn nhu, mà Bách Kiến Tề trước mặt cũng lạnh như băng, cô biết đi vào sẽ không thể quay đầu lại, càng hiểu được nếu bây giờ xoay người, cô cùng Bách Kiến Tề coi như chấm dứt.
Cô nhớ tới khuyên bảo của Hạ Tinh Vân với cô, ngàn vạn lần không cần dùng thân thể của mình để trói chặt đàn ông…… Thực sự, cô không nghĩ trói chặt hắn, cô chỉ muốn lưu lại một chút kỉ niệm cho mình, chẳng sợ mất đi rồi, trong trí nhớ còn có thể cho cô nhớ lại một chút kỉ niệm.
Tô Y Nguyên hít sâu một hơi, buông ra hai tay nắm chặt lấy váy, thẳng lưng đi vào nhà Bách Kiến Tề.
Bách Kiến Tề giật mình nhìn Tô Y Nguyên dũng cảm dị thường,bóng lưng phảng phất giống như lên chiến trường, do dự vài giây, mới đóng lại cửa lớn.
Bách Kiến Tề ở trong tòa nhà cao cấp nổi tiếng của khu nhỏ, nhờ hoàn cảnh sống tốt, an toàn mà nổi tiếng, nhưng hôm nay là ban đêm,có mấy người đàn ông mang theo hai thợ khóa, lấy ra giấy chứng nhân cùng giải thích vài câu với quản lý tòa nhà, thẳng đến tầng trệt nhà Bách Kiến Tề sinh sống, dùng 15 phút mở cửa phòng đi vào phòng ngủ của Bách Kiến Tề.
Trên giường lớn kingsize, Tô Y Nguyên gối đầu lên cách tay Bách Kiến Tề ngủ rất an tĩnh, Bách Kiến Tề nghe được động tĩnh mở mắt, bốn người đàn ông đã đi đến trước mặt hăn.
Bách Kiến Tề thở dài, mấy tên đàn ông này tốc độ hành động luôn nhanh hơn hắn dự tính, hắn nghĩ, bọn họ không thấy được hình ảnh dự tính, hẳn là rất thất vọng.
Tô Y Phàm quả thật không nghĩ đến lại nhìn thấy tình huống như vậy, em gái ngủ vô tư cũng an tường, quản áo chỉnh tề, ngủ so với bên người bọn họ còn an tâm hơn, trong phòng không có hơi thở dâm mỹ, anh em bọn họ đã thương lương trên đường sẽ đem Bách Kiến Tề chặt làm tám khúc, nhưng muốn cũng không thể nào làm được, Bách Kiến Tề thế nhưng không ra tay với em gái đã đưa đến cửa.
“Em gái của các anh hoàn hảo không có khiếm khuyết gì, các anh mang đi đi, nếu lại có lần tiếp theo, tôi không cam đoan còn có thể hoàn trả tốt lại cho các anh." Bách Kiến Tề ôm Tô Y Nguyên ngủ say đứng dậy, anh tư Tô gia lập tức ôm lấy Tô Y Nguyên, ở trong mắt bọn họ, Bách Kiến Tề là ôn dịch, là virus, ngay cả đụng vào góc áo em họ bọn họ cũng không xứng.
“Bách Kiến Tề, tôi có thể biết vì sao không?" Bách Kiến Tề trong truyền thuyết là đại dâm trung không ăn kiêng, sẽ không xem phụ nữ là trung tâm, cũng không nhận yêu ai, nhưng Nguyên Nguyên tốt đẹp như vậy, lại lần lượt đưa đến cửa, thân là đàn ông hắn không tin Bách Kiến Tề không muốn ra tay.
“Các anh hy vọng tôi thế nào?" Bách Kiến Tề đan hai bàn tay để gối đầu, nằm ở trên giường lớn, mấy tên đàn ông xuất hiện không có chút ảnh hưởng đối với hắn, hắn nhìn thoáng qua Tô Y Nguyên ngủ say, nhắm hai mắt lại nói “Ra khỏi cửa nhớ đóng cửa giúp, không tiễn."
Bốn anh em Tô gia nhìn nhau, sửng sốt vài giây, ôm Tô Y Nguyên an tĩnh rời đi như lúc đến.
Tác giả :
Tống Thanh Thanh