Ẳng, Ẳng, Phu Quân Là Trung Khuyển

Chương 39

Đêm khuya yên tĩnh, Cố Diễn cẩn thận thăm dò địa hình, lần nữa lẻn về Trịnh phủ. Hắn phủi mông một cái nhảy xuống đất, cảm thấy cuộc sống của mình thật sự là quá mức bi kịch, nào có ai bị người đuổi như đuổi thỏ vậy a! Nếu không phải Trương Tam cơ trí tìm tới trợ thủ, sợ là hắn sẽ bị người bắt được, ngẫm lại thực là không thể nhẫn.

Chần chờ một chút, Cố Diễn quyết định đi đến sân đại phu nhân thăm dò, biết người biết ta, mới có thể bách chiến bách thắng, nếu không như vậy ba lần bốn bận nháo một lần, hắn thì không sao nhưng Tiểu Thất sẽ sợ hãi.

Cố Diễn là người theo phái hành động, nếu đã quyết định đi đến sân của đại phu nhân, thì việc này không nên chậm trễ. Hắn khinh công vô cùng tốt, lại có ánh trăng che chở, rất nhanh liền leo tường đến sân của phòng lớn. Hắn cũng không biết đại phu nhân ở đâu, chủ yếu là tìm tìm, thì nghe đến một hồi tiếng bước chân. Cố Diễn vội vàng núp vào, hắn lặng lẽ thăm dò nhìn một cái.

Người tới chính là Nhị lão gia, theo tiếng đập cửa vang lên, Đại lão gia ra mở cửa, thì ra gian phòng phía đông chính là thư phòng của Đại lão gia, mặc dù không biết hai người nói cái gì, Cố Diễn lại rón ra rón rén tới gần, dán lỗ tai tại trên cửa.

"Ngươi nói, Trung Dũng vương gia tới nhiều lần như vậy, thật sự là bởi vì muốn xem thương thế Tam đệ sao?" Trong phòng truyền đến tiếng của Nhị lão gia.

Cố Diễn ngừng thở, lẳng lặng nghe.

Đại lão gia tự nhiên cũng có ý nghĩ của mình, hắn cân nhắc một chút nói: “Không phải là thăm Tam đệ, chẳng lẽ là tới thăm ngươi? Ngươi không cần quanh co lòng vòng, muốn nói cái gì, nói thẳng đi"

Nhị lão gia,“Đại ca hà tất phải giả vờ giả vịt với ta, ta cũng không tin, trong lòng ngươi không có nghi hoặc. Ta vẫn cảm thấy, Trung Dũng vương gia trước đây, cũng không đơn thuần là vì đến thăm Tam đệ. Dù hắn dẫn theo Tiết thần y vậy thì như thế nào, Tiết thần y cũng là người của hắn. Đặc biệt là hôm nay, ta cảm giác, hình như không bình thường, ngươi cảm thấy... Ngươi cảm thấy có khả năng, Trung Dũng vương gia trên danh nghĩa là đến xem Tam đệ, trên thực tế, nhưng thật ra là đến gặp Tam đệ muội? Tam đệ muội mặc dù không phải là thanh xuân thiếu ngải, nhưng cũng là tư sắc hơn người, khó nói Trung Dũng vương gia không có tâm tư gì."

Đại lão gia trầm mặc hẳn, thấy hắn trầm mặc, Nhị lão gia tiếp tục nói:“Trung Dũng vương gia là thân phận gì, dù Tam đệ là ở trong phủ của hắn bị thương, hắn cũng có thể sai người tới, đâu đáng tự mình tới đây?"

"Ngươi nói, ta không phải là không có nghĩ tới." Trầm mặc hồi lâu, Đại lão gia rốt cục mở miệng.

Vẻ mặtNhị lão gia “Quả thế“.

"Hôm nay đại tẩu ngươi cũng ở đó, nói là Trung Dũng vương gia rất hòa ái, đối với Thất nha đầu cũng hết sức ôn nhu, giống như trưởng bối. Ngươi cũng biết tính cách Thất nha đầu, đơn thuần vô cùng, nàng có gút mắc với Trung Dũng vương phủ, chưa chắc sẽ không biểu hiện ra ngoài, mặc dù như thế, Trung Dũng vương gia lại không có một chút tức giận, hơn nữa vô cùng sủng ái, giống như đối đãi với vãn bối, tình huống như vậy còn nói trong chuyện này không có cái gì mờ ám, ta thật không tin." Đại lão gia nhấp một ngụm trà, đem ly trà để xuống, vẻ mặt hết sức nghiêm túc.

"Đại ca, vậy nên như thế nào cho phải? Cũng không thể tùy ý tình thế phát triển tiếp đi?" Nhị lão gia sốt ruột.

Đại lão gia lườm hắn một cái, nói: “Chúng ta không có bằng chứng, chẳng lẽ còn có thể dựa vào phỏng đoán này ngả bài với vương gia? Nếu như như vậy, cũng không thỏa đáng. Ý của ta là, không bằng để đại tẩu ngươi nói chuyện với thị một chút, cảnh cáo thị một phen. Làm vợ người ta, phải tuân thủ nghiêm ngặt nữ tắc. Về phần nói vương gia bên kia, bên kia chúng ta làm sao quản được. Chỉ có thể yên lặng theo dõi kỳ biến.

"

"Ta cuối cùng vẫn cảm thấy, chuyện như vậy chúng ta không thể bỏ mặc, tùy ý tình thế phát triển, nếu như Tam đệ muội thật sự cùng vương gia có cái gì. Tam đệ tỉnh lại, chúng ta làm sao có thể đối mặt Tam đệ?" Nhị lão gia cùng Tam lão gia tuổi xê xích không nhiều, quan hệ cũng vô cùng tốt, tự nhiên là hướng về hắn nói chuyện.

Đại lão gia khoát tay, “Chuyện này ta tự có định đoạt, ngươi không cần quản."

Sắc mặt Nhị lão gia biến hóa, “Đại ca cũng không phải là muốn mượn việc Tam đệ muội để lợi dụng vương gia, tiến tới đạt được quan to lộc hậu đi?"

"Ngươi nói bậy bạ gì đó! Ta không phải mới vừa nói, sẽ để đại tẩu ngươi đi cảnh cáo Tam đệ muội. Chẳng lẽ chúng ta còn có thể không để cho vương gia đến xem lão Tam? Đừng quên, Tiết thần y là người của vương gia, chúng ta còn trông cậy vào Tiết thần y chữa bệnh cho Tam đệ. Ngươi đừng tưởng rằng ta chỉ là ham những thứ quyền thế kia, nếu như quyền thế này cần dùng thể diện của nhà của chúng ta đi đổi, ta dù giá nào cũng sẽ không muốn. Điểm văn nhân khí khái này, ta còn có." Đại lão gia cũng nổi giận.

Đại khái thấy Đại lão gia là thật tức giận, sắc mặt Nhị lão gia hòa hoãn hơn, “Đại ca chớ nên tức giận, ta chỉ là quá nóng lòng."

"Ngươi nóng lòng, ta có thể hiểu được, ta cũng nóng lòng. Nhưng nóng lòng cũng phải đúng mực." Đại lão gia thở dài, “Chuyện như vậy, tự chúng ta chú ý chút là được"

"Vậy được!"

Cố Diễn tuyệt đối không thể tưởng được, bọn họ đàm luận thế nhưng là loại đề tài này, hắn chau mày lại, chỉ cảm thấy thật chán ghét. Nghe được hai người tựa hồ nói xong, Cố Diễn xoay người nhảy lên nóc phòng, quả nhiên là, thấy Nhị lão gia xách theo đèn lồng rời đi.

Cố Diễn không trì hoãn, lập tức trở về sân của Tiểu Thất, lúc này Tiểu Thất đang ngồi ở trong nội viện chờ hắn, nàng tin chắc, Đại Bạch sẽ trở lại.

"Gâu gâu!"

Tiểu Thất vui mừng ngẩng đầu, chỉ thấy Cố Diễn cười tủm tỉm ngồi chồm hổm ở trên tường, cúi đầu nhìn nàng.

Tiểu Thất vội vàng đứng dậy, “Ngươi cẩn thận một chút, chậm chậm lại." Vừa dứt lời, thì thấy Đại Bạch thoáng cái nhảy xuống, Tiểu Thất sợ theo phản xạ có điều kiện nhắm mắt lại, đợi nàng mở mắt ra, Đại Bạch đã gần trong gang tấc.

Tiểu Thất kinh hoảng nhìn hắn, cao thấp kiểm tra, “Có bị thương không?"

Cố Diễn lắc đầu: “Đây là bản năng của chó a! Làm sao sẽ bị thương đây!" Hắn nói như cây ngay không sợ chết đứng.

Tiểu Thất thở ra một hơi, nói: “Không có chuyện gì là tốt rồi, mau vào nhà."

Cố Diễn tùy ý Tiểu Thất lôi kéo, bước nhanh vào cửa.

Tiểu Đào thấy Đại Bạch trở lại, kích động, “Ngươi thật lợi hại a, trốn đi nơi nào a. Bọn họ cũng tìm không được ngươi, ta cũng không biết, trong phủ có thể có chỗ giấu người."

Cố Diễn vò đầu, tựa hồ đang suy nghĩ, có điều hắn rất nhanh liền nói: “Ta núp ở trong sân đại phu nhân." Hắn nháy con mắt, vẻ mặt chân thành.

Tiểu Thất ngơ ngẩn, lập tức hỏi: “Ngươi đi đến sân của đại phu nhân?"

Cố Diễn gật đầu, “Bên ngoài có rất nhiều người, rất nhiều rất nhiều người, ta vòng tới vòng lui, không biết giấu tới chỗ nào thì tốt, về sau ta nghĩ...Bà ta hư hỏng như vậy, ta liền trốn đến sân nhỏ của bà ta làm cho bà ta tìm được. Đến lúc đó bà ta sẽ mất mặt. Cho nên ta liền trốn ở đó! Có điều không biết vì cái gì, liên tục không có ai tìm đến, ta trốn đến tối, thấy bọn họ đều nghỉ ngơi, mới vụng trộm trở lại."

Cố Diễn giương đầu, vẻ mặt “Cầu xin khen ngợi“. Lúc này còn không giả vờ khéo khoe mẽ, còn đợi khi nào a!

Tiểu Thất trợn to hai mắt, cuối cùng rốt cục nhịn không được bật cười, “Ngươi thật thông minh."

Cố Diễn “Ẳng ư" một tiếng, cọ cánh tay Tiểu Thất, “Ta thông minh nhất ta thông minh nhất, lạp lạp!"

Xì! Cố Diễn như vậy, Tiểu Thất nhịn không được cười càng thêm lợi hại,“Ngược lại không nghĩ ra, ngươi đúng là đánh bậy đánh bạ. Kỳ thật không phải là không tra phòng lớn, mà là vì che giấu tai mắt người, bà ta trước tra xét sân của mình, vậy là lúc ngươi đi qua, tự nhiên sẽ không có người tra."

Cố Diễn cái hiểu cái không, Tiểu Thất vỗ vỗ đầu của hắn, “Ngươi không cần hiểu!"

Cố Diễn nhe răng cười.

"Được rồi, ngươi đã trở lại ta an tâm, hôm nay ngược lại làm phiền Trung Dũng vương gia tới đây, nếu như không phải là ông ấy đến trì hoãn canh giờ, sợ là ngươi còn không trốn thoát được. Lại nói tới, lão Vương gia cũng thật không dễ dàng, lại có thằng con trai không tín nhiệm như vậy, ngày ngày thật sự là tức chết." Tiểu Thất bĩu môi.

Cố Diễn tươi cười cương ở trên mặt, ách, người không tín nhiệm kia, chính là hắn. Nhưng là... Hắn nơi nào không tín nhiệm a! Này rõ ràng cũng không phải là có chuyện như vậy. Tiểu Thất oan uổng người, ô ô ô!

"Ngươi làm sao vậy?" Tiểu Thất buồn bực nhìn Cố Diễn.

Cố Diễn ủy khuất đô môi, tựa đầu trên bả vai Tiểu Thất, “Tiểu Thất ngàn vạn đừng bỏ ta."

Tiểu Thất: Cái gì? Ngoáy lỗ tai!

"Ta muốn vĩnh viễn cùng với Tiểu Thất, Tiểu Thất không thể bỏ mặc ta."

Tiểu Thất ngơ ngác một chút, lập tức nghiêm túc nói: “Hảo, vĩnh viễn cùng một chỗ."

Đại Bạch trở lại, Tiểu Thất cũng trầm tĩnh lại, mệnh Tiểu Đào đi chuẩn bị nước, nàng sẽ chải đầu cho Đại Bạch, tóc Đại Bạch rối tung, Tiểu Thất quyết định giúp hắn gội đầu một chút, loại sự tình tắm rửa này không tốt lắm, nhưng gội đầu thì chắc là có thể. Nếu không tiếp tục như vậy, có rận thì làm sao bây giờ đây?

Tiểu Thất lần đầu tiên chải đầu cho người khác, động tác không lưu loát lắm, Cố Diễn bị nàng túm nhe răng nhếch miệng, có điều mặc dù như vậy, hắn cũng vẫn như cũ không có kêu đau, ngược lại Tiểu Thất ngượng ngùng.

"Ta túm đau ngươi đi? Thực xin lỗi a, ta sẽ cẩn thận một chút."

Cố Diễn nhỏ giọng, “Không sao!"

Từ khi hắn trưởng thành, trừ mẫu thân ra, không còn có ai chải đầu cho hắn, hắn cũng không thích người khác chải đầu cho hắn. Mà bây giờ, Tiểu Thất giúp hắn như vậy, mặc dù động tác một chút cũng không thành thạo, nhưng hắn lại cảm thấy trong lòng ấm áp.

"Tiểu Thất tốt nhất."

Tiểu Thất hé miệng, nhẹ nhàng tươi cười treo ở trên mặt, “Ta tốt thế nào?"

"Tất cả đều tốt."

Tiểu Thất tươi cười càng lớn, “Ta cũng vậy rất thích Đại Bạch a, Đại Bạch phải ngoan, ta mới sẽ cảm thấy an tâm. Đừng khiến ta lo lắng."

"Ừ." Cố Diễn không để ý Tiểu Thất đang nắm tóc của hắn, xoay người, hắn thập phần nghiêm túc: “Mặc kệ khi nào thì, mặc kệ chuyện gì phát sinh, ta đều thích Tiểu Thất nhất."

Tiểu Thất nhìn mấy sợi tóc bởi vì hắn quay đầu mà đứt rời, chọc khuôn mặt hắn, “Xoay qua chỗ khác ngoan ngoãn để cho ta chải đầu. Không nghe lời."

Cố Diễn cười, “Hảo!"

"Nhưng mà, vì cái gì Tiểu Đào còn chưa có trở lại đây?" Tiểu Thất có chút chần chờ.

Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến, mới vừa nói xong, thì thấy Tiểu Đào bưng chậu nước vào cửa, chỉ là sắc mặt nàng ta lại khó coi cực kỳ.

Tiểu Thất phát giác, hỏi: “Xảy ra chuyện gì?"

Tiểu Đào lắc đầu.

Tiểu Thất hỏi lần nữa: “Có cái gì nói là được. Ngươi cái dạng này nói không có chuyện gì, cho là ta có tin hay không?"

Tiểu Đào chần chờ một chút, cắn môi, giọng nói cực kỳ phẫn nộ: “Ta mới vừa mới nhìn thấy đại phu nhân dạy dỗ phu nhân chúng ta. Bà ta thật xấu, quá xấu thật xấu!"

Tiểu Thất sửng sốt: “Dạy dỗ mẹ ta? Vì cái gì? Là vì ta sao?"

Tiểu Đào lắc đầu, phảng phất không mở miệng được, Cố Diễn thoáng cái liền hiểu được, hắn nắm tay Tiểu Thất.

Tiểu Thất truy vấn: “Đến cùng là vì cái gì? Ngươi mau nói!" Giọng nói có vài phần nghiêm khắc.
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại