Ăn Sạch Bà Xã Phúc Hắc
Chương 22-2: Ngoại truyện
1/ LÃO TAM
Có một ngày, An Thuần Thuần thắc mắc hỏi Tống Tư Dật:"Tại sao, Gia Nghị và Hạo Thiên gọi anh là lão tam, tam ca???"
"Vì anh đánh thua 2 người nên đứng thứ ba. Gọi là lão tam."
"Thế 2 người là đại ca cùng nhị ca à?"
"Không! Đại ca thì đúng, nhưng là nhị tỷ không phải nhị ca!"
Cô cắn ngón tay:"Anh đánh thua con gái sao?"
Anh nhíu mày:"Chẳng lẽ con trai!"
"Cô gái đó chắc giỏi lắm!"
"Lúc đó anh 10 tuổi!"
"... 10 tuổi rất giỏi rồi!"
"..." sao giống như cô đang thương hại anh.
~~~~~~~~~~~~
2/ SINH CON
Một ngày mát mẻ sau khi An Thuần Thuần và Tống Tư Dật kết hôn.
Cô cùng Du An Kỳ, Trình Hiểu Ly và Vương Tiểu Vy rảnh rỗi cùng tụ tập.
Du An Kỳ là người sinh con sớm nhất trong đám bọn họ, hiện tại đã mang thai đứa thứ hai. An Kỳ càng lớn càng sắc sảo, nay đã làm mẹ càng toát lên khí chất dịu dàng.
Hiểu Ly: "Nhìn An Kỳ xem, da thịt càng thêm căng mịn. Chậc... chậc... sinh con sớm có thể dưỡng nhan thật sao?"
Tiểu Vy: "Thích liền cùng Vỹ Phong sinh một đứa đi!"
Hiểu Ly: "Ăn nói xàm!" cô quay sang Thuần Thuần "Nương Nương, người có tin tức gì chưa?"
Cả ba người không hẹn cùng nhìn vào cái bụng bằng phẳng của cô.
An Thuần Thuần ho khan: "Tám tuần!"
"??? Tám tuần!"
An Kỳ cười dịu dàng, xoa xoa bụng bầu 7 tháng của mình: "ukm, nhìn không ra! Cẩn thận một chút, đứa nhỏ quan trọng!"
Hiểu Ly hào hứng: "Thế sinh con gái gọi là Thuần Khiết à!"
"..."
Tiểu Vy: "Con trai thì sao? Con trai lớn của An Kỳ là Diệp Minh Châu rồi đấy!"
An Kỳ: "Đứa nhỏ sắp ra định gọi là Diệp Minh Ngọc!"
Hiểu Ly: "Con gái hả?"
An Kỳ cười cười: "Không, là con trai!"
Hiểu Ly: "..."
Thuần Thuần buồn bực: "Tống Tư Dật không cho tao đặt tên đứa bé!"
Tiểu Vy ánh mắt đồng tình: "Mầy đừng hại đời đứa bé!"
Hiểu Ly: "Nhưng mà nó cũng sinh ra đứa nhỏ mà, không cho nó đặt tên!"
An Kỳ: "..." may mắn là ba đứa nhỏ hiểu chuyện.
Thuần Thuần: "Tao nghĩ sinh đứa nhỏ ra, con gái gọi là Châu Châu, con trai gọi là Tiêu Tiêu. Nhưng Tư Dật nói là chỉ cho phép gọi ở nhà!"
"..." Nếu đứa nhỏ lớn lên biết mẹ nó chọn tên đó chắc chỉ muốn đập đầu vào tường.
Bảo bối nhỏ con thật đáng thương.
Có một ngày, An Thuần Thuần thắc mắc hỏi Tống Tư Dật:"Tại sao, Gia Nghị và Hạo Thiên gọi anh là lão tam, tam ca???"
"Vì anh đánh thua 2 người nên đứng thứ ba. Gọi là lão tam."
"Thế 2 người là đại ca cùng nhị ca à?"
"Không! Đại ca thì đúng, nhưng là nhị tỷ không phải nhị ca!"
Cô cắn ngón tay:"Anh đánh thua con gái sao?"
Anh nhíu mày:"Chẳng lẽ con trai!"
"Cô gái đó chắc giỏi lắm!"
"Lúc đó anh 10 tuổi!"
"... 10 tuổi rất giỏi rồi!"
"..." sao giống như cô đang thương hại anh.
~~~~~~~~~~~~
2/ SINH CON
Một ngày mát mẻ sau khi An Thuần Thuần và Tống Tư Dật kết hôn.
Cô cùng Du An Kỳ, Trình Hiểu Ly và Vương Tiểu Vy rảnh rỗi cùng tụ tập.
Du An Kỳ là người sinh con sớm nhất trong đám bọn họ, hiện tại đã mang thai đứa thứ hai. An Kỳ càng lớn càng sắc sảo, nay đã làm mẹ càng toát lên khí chất dịu dàng.
Hiểu Ly: "Nhìn An Kỳ xem, da thịt càng thêm căng mịn. Chậc... chậc... sinh con sớm có thể dưỡng nhan thật sao?"
Tiểu Vy: "Thích liền cùng Vỹ Phong sinh một đứa đi!"
Hiểu Ly: "Ăn nói xàm!" cô quay sang Thuần Thuần "Nương Nương, người có tin tức gì chưa?"
Cả ba người không hẹn cùng nhìn vào cái bụng bằng phẳng của cô.
An Thuần Thuần ho khan: "Tám tuần!"
"??? Tám tuần!"
An Kỳ cười dịu dàng, xoa xoa bụng bầu 7 tháng của mình: "ukm, nhìn không ra! Cẩn thận một chút, đứa nhỏ quan trọng!"
Hiểu Ly hào hứng: "Thế sinh con gái gọi là Thuần Khiết à!"
"..."
Tiểu Vy: "Con trai thì sao? Con trai lớn của An Kỳ là Diệp Minh Châu rồi đấy!"
An Kỳ: "Đứa nhỏ sắp ra định gọi là Diệp Minh Ngọc!"
Hiểu Ly: "Con gái hả?"
An Kỳ cười cười: "Không, là con trai!"
Hiểu Ly: "..."
Thuần Thuần buồn bực: "Tống Tư Dật không cho tao đặt tên đứa bé!"
Tiểu Vy ánh mắt đồng tình: "Mầy đừng hại đời đứa bé!"
Hiểu Ly: "Nhưng mà nó cũng sinh ra đứa nhỏ mà, không cho nó đặt tên!"
An Kỳ: "..." may mắn là ba đứa nhỏ hiểu chuyện.
Thuần Thuần: "Tao nghĩ sinh đứa nhỏ ra, con gái gọi là Châu Châu, con trai gọi là Tiêu Tiêu. Nhưng Tư Dật nói là chỉ cho phép gọi ở nhà!"
"..." Nếu đứa nhỏ lớn lên biết mẹ nó chọn tên đó chắc chỉ muốn đập đầu vào tường.
Bảo bối nhỏ con thật đáng thương.
Tác giả :
Lâm Mỵ Mỵ