Âm Quan Minh Thê
Chương 42
“ Aaaaaaa.."
Hứa Thiến kêu lên một tiếng thảm thiết,trúng một chưởng của Giang Hoài,từng dòng máu chảy ra từ trong miệng cô ấy,sắc mặt cô ấy lập tức trở nên tái mét,rất nhiều âm khí bắt đầu tỏa ra từ cơ thể,còn hồn phách cũng dần dần mờ ảo trước mặt tôi
“ Đỗ Minh,nửa năm cùng em ở thôn Dã Câu,là những ngày hạnh phúc nhất cả đời chị..chị rất cảm ơn em không quên chị,rất cảm ơn…em vẫn còn đến tìm chị…"
Khoảnh khắc này,Biểu cảm của Hứa Thiến hiện lên vô cùng yên ả,trên mặt cô ấy nở nụ cười yên bình mà tôi vẫn thích nhất,cô ấy cứ thế nhìn tôi,máu tươi vẫn không ngừng chảy ra từ khóe miệng
Cơ thể tôi run rẩy kịch liệt,nước mắt không kiềm được tuôn trào ra,tôi dơ tay ra,muốn vuốt ve khuôn mặt trắng bệch của cô ấy,nhưng bàn tay tôi vừa chạm vào gò má cô ấy,thì cả người cô ấy lập tức biến thành mây khói,tiêu tan trong mưa gió
“ Hứa ThiẾN..Hứa Thiến.."
Tôi giãy dụa đứng dậy,gào hét tên của Hứa Thiến,nhưng hồn phách của cô ấy đã hoàn toàn biến mất,chỉ còn lại những tia âm khí trong không trung
Hũ tro cốt của Hứa Thiến nằm trên mặt đất,trên chiếc hũ nứt nẻ khắp nơi,những luồng khói đen không ngừng tỏa ra từ những vết nứt đó
“ Giang Hoài cái tên khốn kiếp này,ông đã giết Hứa Thiến"
Tôi kêu gào điên cuồng về phía Giang Hoài,tôi bước đến trước mặt ông ta,muốn tát cho ông ta một cái vào mặt,kết quả lại bị ông ta thô bạo xô ngã xuống mặt đất
Thịt trên mặt Giang Hoài run rẩy,hắn nhìn tôi,lửa giận trong đôi mắt bốc cháy
“ thật đáng tiếc,thật đáng tiếc,chỉ cần đợi thêm một năm nữa,chỉ cần cho tôi thời gian một năm.tôi sẽ có thể biến cô ta thành một con ma nữ mạnh nhất thế gian,nhưng đứa trẻ này sao sại ấu trĩ như thế chứ,chỉ vì bảo vệ cạu,mà hủy cả tiền đồ của bản than"
Giang Hoài tự lẩm bẩm,trong ánh mắt ông ta có một ngọn lửa giận dữ,cũng lưu lại một chút bi thương
“ Đỗ Minh,13 năm nay,tôi xem cậu và Hứa Thiến như con cái của mình,dùng nước bùa nuôi cậu,dùng âm khí nuôi cô ta,không phải là vì đợi sau khi các cậu trưởng thành,báo đáp cho lão già này một tý sao?"
Trên mặt Giang Hoài lúc vui lúc giận,biểu cảm của ông ta méo xệch,trông vô cùng điên cuồng
“ Nhưng mà,tôi làm sao có thể ngờ rằng,đứa trẻ này sau khi lớn lên,lại không nghe lời tôi nữa,cậu 18 tuổi rồi,tôi chỉ là muốn linh hồn của cậu thế mạng cho vợ tôi mà tôi,nhưng cậu không bằng lòng,cậu đã chạy trốn,còn gọi một tên đạo sĩ từ bên ngoài về đối phó tôi,cậu có biết lúc đó tôi đau lòng biết nhường nào không?"
“ còn Hứa Thiến thân là thuần âm chi nữ,tôi muốn bồi dường nó thành một hồn ma mạnh mẽ có thể nghe lời ta,muốn dựa vào nó để làm những chuyện cần làm sau này trong quỷ gian,nhưng nó đã vứt bỏ đi tiền đồ của bản thân,bằng lòng vì cậu mà hồn bay phách tán,đúng là tạo nghiệt! hai người cậu đều là những đứa trẻ không nghe lời,hai người đều phải trả giá đắt cho việc phản bội lại ý chí của tôi"
Giang Hoài lạnh lùng nói xong,ông ta bóp chặt cổ tôi,nhấc cơ thể của tôi lên trên không trung
Mặt tôi vì không có cách nào hô hấp mà bức đến đỏ ửng,tôi cố gắng đấm đá vàoGiang Hoài,nhưng hoàn toàn không ảnh hưởng chút nào đến ông ta
Lúc này,trong lòng tôi vô cùng sợ hãi,tôi theo bản năng dơ tay ra tóm lấy mặt của ông ta,để lại những vết cào đỏ trên mặt ông ta,nhưng Giang Hoài không để ý đến điều đó,càng tăng thêm sức mạnh của mình
Cơ thể tôi bắt đầu không ngừng co giật,tầm nhìn của tôi dần dần trở nên mơ hồ,lúc tôi cho rằng mình sẽ bị Giang Hoài bóp chết,Thẩm Trường Thu u ám xuất hiện sau lưng của Giang Hoài
Trong cuộc chiến vừa nãy,Thẩm Trường Thu đã không ít lần phân tâm vì tôi,lúc này dáng vẻ của ông ta vô cùng thê thảm,trên người khắp nơi đều là vết máu,sau lưng ông ta,còn bị cắm một nửa cây gậy,nửa còn lại thì nằm trong tay của Lưu Khởi Sơn
Thẩm Trường Thu từ từ dơ tay ra,lập tức đánh mạnh vào cánh tay phải của Giang Hoài đang bóp chặt tôi
Rắc rắc
Một âm thanh xương cốt vụn vỡ rõ ràng vang lên,tay của Giang Hoài xiên vẹo,nhưng tiếng kêu thảm thiết của ông ta còn chưa kịp van glen thì cả người đã bị Thẩm Trường Thu xách lên,thô bạo vứt ra đằng sau
Tôi ngã lên mặt đất,thở hồng hộc,đồng thời không quên ôm hũ tro cốt nứt nẻ của Hứa Thiến vào trong lòng
Thẩm Trường Thu khổ sở đi đến phía tôi,đỡ tôi dậy: “ cậu bé..đi mau,mau đi về khu tứ hợp viện ở quỷ trấn….mang theo quan tài của cháu gái tôi…rời khỏi đây.."
Ông ta vẫn chưa kịp nói xong,cả người đã ngã ra mặt đất,trong cuộc chiến vừa nãy,ông ta vì cứu tôi mà nhiều lần bị phân tâm,kết quả trúng phải mấy lần công kích của Lưu Khởi Sơn
Cơ thể ông ta đã chi chít vết thương,đồng thời còn bị rất nhiều âm khí xâm nhập,rất nhiều thi độc đang nằm trong cơ thể ông ta,làm máu tươi ông ta biến thành màu đen
Lưu Khởi Sơn lúc này cũng không biết đã chạy đi đâu,chân trái của hắn bị Thẩm Trường Thu đánh trọng thương,xương cốt vỡ nát xuyên qua da thịt lộ ra bên ngoài,máu tươi chảy ròng ròng trên người hắn ta cũng màu đen
Mấy người bọn họ đều là người của Âm quan môn,trong các pháp khí và đạo thuật công kích của họ,đều có rất nhiều thi độc mạnh,cuối cùng trong trận chiến này,hai bên đều tổn hại
“ Hà Linh,giết hắn,giết hắn,chỉ cần hắn chết,chúng ta sẽ thành công,những gì bỏ ra trước đây đều xứng đáng"
Lưu Khởi Sơn chống gậy,miệng hắn nhổ ra máu tươi,hét về phía người phụ nữ duy nhất vẫn còn có thể đứng
“ Nhwung mà,mắt của tôi..mắt của tôi nhìn không thấy..aaaa"
Hà Linh kêu lên một tiếng thảm thiếc,huyết bùa trấn hồn của tôi tuy là uy lực nhỏ,nhưng vẫn làm cho máu thịt trên mặt cô ta trở nên mơ hồ,hai mắt của cô ta lõm sâu,rất nhiều dịch thể màu đen không ngừng chảy ra từ trong mắt cô ta,cô ta dơ tay ra lần mò về phía trước,sau đó không cẩn thận va phải một tảng đá,ngã lên mặt đất toàn là bùn nhão
Trên mặt Lưu Khởi Sơn lộ ra một sự không cam tâm,hắn muốn tự mình ra tay,nhưng hắn vừa bước một bước,máu tươi lập tức trào ra từ vết thương trên chân trái của mình,làm cho hắn ngã mạnh xuống đất
Cuộc chiến không ai chiến thắng này,tên mặc áo tơi đã chết,Thẩm Trường Thu,Lưu Khởi Sơn,Giang Hoài đều trọng thương không đứng dậy được
Lưu Khởi Sơn nằm một bên mắng chửi,tiếng gào hét của Hà Linh chói tai,Giang Hoài ôm lấy cánh tay muốn đứng dậy,nhưng hết lần này đến lần khác ngã ra đất
Sắc mặt Thẩm Trường Thu xanh xao,ngã xuống bên cạnh tôi,máu chảy ròng ròng
“ Thẩm lão gia,vì sao ông phải cứu tôi?"
Nhìn sắc mặt Thẩm Trường Thu càng ngày càng tái mét,tôi hỏi
Thẩm Trường Thu hoàn toàn có năng lực đối phó với 4 tên trước mặt,nhưng ông ta vì bảo vệ tôi,mà bị Lưu Khởi Sơn đánh lén,đến nỗi trọng trương,mà tôi với ông ta chỉ là quan hệ lợi ích,ông ta không có lí do gì để làm như thế
Thẩm Trường Thu lắc đầu,máu đen không ngừng ho ra: “ chỉ có máu của cậu…..mới có thể cứu cháu gái tôi…cậu chết rồi…cháu gái tôi phải làm thê nào?"
Nghe những lời này,trong lòng tôi không khỏi chua chát,quan hệ lợi ích,tôi và Thẩm Trường Thu vẫn chỉ là quan hệ lợi ích,nhưng cho dù thế nào,ông ta vừa nãy quả thật đã xả thân bảo vệ tôi,nếu như không phải tôi bảo ông ta đi tìm Giang Hoài,ông ta cũng không bị mai phục ở chỗ này,cho dù thế nào,khoảnh khắc này tôi cũng nợ ông ta một ân tình lớn
“ Thẩm lão gia,tôi đưa ông đi"
Tôi nhìn về phía trước một cái,thì phát hiện con ngựa trước đây sớm đã mất tăm,toi cắn răng,cõng Thẩm Trường Thu lên lưng,muốn đưa ông ta rời đi,nhưng vì vừa này tôi đã miễn cường dùng huyết bùa,lúc này cũng đã vô cùng yếu ớt,đến nỗi tôi vừa mới cõng Thẩm Trường Thu lên,hai chân vì không trụ vững mà ngã bịch vào trong bùn đất
Tôi thử lại rất nhiều lần,nhưng cơ thể của tôi quả thực quá yếu,hoàn toàn không thể động đậy
Trong lòng tôi vô cùng buồn bã,một cảm giác vô năng tràn ngập trong lòng tôi,tôi bây giờ quả thật là quá yếu quá nhỏ bé,liên quan đến cuộc chiến này,tôi không chỉ không có cách nào giúp đỡ,thậm chí còn trở thành một gánh nặng,tôi bảo vệ không nổi bản thân mình,càng không thể bảo vệ Hứa Thiến,thậm chí sau khi hai bên thất bại,tôi ngay cả sức cõng Thẩm Trường Thu rời khỏi đây cũng không có
Cộc cộc cộc
Nhưng mà lúc này,một hồi mõ truyền đến từ trong mưa gió,phá vỡ không khí quái dị này
Tôi quay đầu trong sự tuyệt vọng,thì nhìn thấy một sư thầy mặc áo cà sa màu tro đang gõ mõ đi về phía chúng tôi
Hứa Thiến kêu lên một tiếng thảm thiết,trúng một chưởng của Giang Hoài,từng dòng máu chảy ra từ trong miệng cô ấy,sắc mặt cô ấy lập tức trở nên tái mét,rất nhiều âm khí bắt đầu tỏa ra từ cơ thể,còn hồn phách cũng dần dần mờ ảo trước mặt tôi
“ Đỗ Minh,nửa năm cùng em ở thôn Dã Câu,là những ngày hạnh phúc nhất cả đời chị..chị rất cảm ơn em không quên chị,rất cảm ơn…em vẫn còn đến tìm chị…"
Khoảnh khắc này,Biểu cảm của Hứa Thiến hiện lên vô cùng yên ả,trên mặt cô ấy nở nụ cười yên bình mà tôi vẫn thích nhất,cô ấy cứ thế nhìn tôi,máu tươi vẫn không ngừng chảy ra từ khóe miệng
Cơ thể tôi run rẩy kịch liệt,nước mắt không kiềm được tuôn trào ra,tôi dơ tay ra,muốn vuốt ve khuôn mặt trắng bệch của cô ấy,nhưng bàn tay tôi vừa chạm vào gò má cô ấy,thì cả người cô ấy lập tức biến thành mây khói,tiêu tan trong mưa gió
“ Hứa ThiẾN..Hứa Thiến.."
Tôi giãy dụa đứng dậy,gào hét tên của Hứa Thiến,nhưng hồn phách của cô ấy đã hoàn toàn biến mất,chỉ còn lại những tia âm khí trong không trung
Hũ tro cốt của Hứa Thiến nằm trên mặt đất,trên chiếc hũ nứt nẻ khắp nơi,những luồng khói đen không ngừng tỏa ra từ những vết nứt đó
“ Giang Hoài cái tên khốn kiếp này,ông đã giết Hứa Thiến"
Tôi kêu gào điên cuồng về phía Giang Hoài,tôi bước đến trước mặt ông ta,muốn tát cho ông ta một cái vào mặt,kết quả lại bị ông ta thô bạo xô ngã xuống mặt đất
Thịt trên mặt Giang Hoài run rẩy,hắn nhìn tôi,lửa giận trong đôi mắt bốc cháy
“ thật đáng tiếc,thật đáng tiếc,chỉ cần đợi thêm một năm nữa,chỉ cần cho tôi thời gian một năm.tôi sẽ có thể biến cô ta thành một con ma nữ mạnh nhất thế gian,nhưng đứa trẻ này sao sại ấu trĩ như thế chứ,chỉ vì bảo vệ cạu,mà hủy cả tiền đồ của bản than"
Giang Hoài tự lẩm bẩm,trong ánh mắt ông ta có một ngọn lửa giận dữ,cũng lưu lại một chút bi thương
“ Đỗ Minh,13 năm nay,tôi xem cậu và Hứa Thiến như con cái của mình,dùng nước bùa nuôi cậu,dùng âm khí nuôi cô ta,không phải là vì đợi sau khi các cậu trưởng thành,báo đáp cho lão già này một tý sao?"
Trên mặt Giang Hoài lúc vui lúc giận,biểu cảm của ông ta méo xệch,trông vô cùng điên cuồng
“ Nhưng mà,tôi làm sao có thể ngờ rằng,đứa trẻ này sau khi lớn lên,lại không nghe lời tôi nữa,cậu 18 tuổi rồi,tôi chỉ là muốn linh hồn của cậu thế mạng cho vợ tôi mà tôi,nhưng cậu không bằng lòng,cậu đã chạy trốn,còn gọi một tên đạo sĩ từ bên ngoài về đối phó tôi,cậu có biết lúc đó tôi đau lòng biết nhường nào không?"
“ còn Hứa Thiến thân là thuần âm chi nữ,tôi muốn bồi dường nó thành một hồn ma mạnh mẽ có thể nghe lời ta,muốn dựa vào nó để làm những chuyện cần làm sau này trong quỷ gian,nhưng nó đã vứt bỏ đi tiền đồ của bản thân,bằng lòng vì cậu mà hồn bay phách tán,đúng là tạo nghiệt! hai người cậu đều là những đứa trẻ không nghe lời,hai người đều phải trả giá đắt cho việc phản bội lại ý chí của tôi"
Giang Hoài lạnh lùng nói xong,ông ta bóp chặt cổ tôi,nhấc cơ thể của tôi lên trên không trung
Mặt tôi vì không có cách nào hô hấp mà bức đến đỏ ửng,tôi cố gắng đấm đá vàoGiang Hoài,nhưng hoàn toàn không ảnh hưởng chút nào đến ông ta
Lúc này,trong lòng tôi vô cùng sợ hãi,tôi theo bản năng dơ tay ra tóm lấy mặt của ông ta,để lại những vết cào đỏ trên mặt ông ta,nhưng Giang Hoài không để ý đến điều đó,càng tăng thêm sức mạnh của mình
Cơ thể tôi bắt đầu không ngừng co giật,tầm nhìn của tôi dần dần trở nên mơ hồ,lúc tôi cho rằng mình sẽ bị Giang Hoài bóp chết,Thẩm Trường Thu u ám xuất hiện sau lưng của Giang Hoài
Trong cuộc chiến vừa nãy,Thẩm Trường Thu đã không ít lần phân tâm vì tôi,lúc này dáng vẻ của ông ta vô cùng thê thảm,trên người khắp nơi đều là vết máu,sau lưng ông ta,còn bị cắm một nửa cây gậy,nửa còn lại thì nằm trong tay của Lưu Khởi Sơn
Thẩm Trường Thu từ từ dơ tay ra,lập tức đánh mạnh vào cánh tay phải của Giang Hoài đang bóp chặt tôi
Rắc rắc
Một âm thanh xương cốt vụn vỡ rõ ràng vang lên,tay của Giang Hoài xiên vẹo,nhưng tiếng kêu thảm thiết của ông ta còn chưa kịp van glen thì cả người đã bị Thẩm Trường Thu xách lên,thô bạo vứt ra đằng sau
Tôi ngã lên mặt đất,thở hồng hộc,đồng thời không quên ôm hũ tro cốt nứt nẻ của Hứa Thiến vào trong lòng
Thẩm Trường Thu khổ sở đi đến phía tôi,đỡ tôi dậy: “ cậu bé..đi mau,mau đi về khu tứ hợp viện ở quỷ trấn….mang theo quan tài của cháu gái tôi…rời khỏi đây.."
Ông ta vẫn chưa kịp nói xong,cả người đã ngã ra mặt đất,trong cuộc chiến vừa nãy,ông ta vì cứu tôi mà nhiều lần bị phân tâm,kết quả trúng phải mấy lần công kích của Lưu Khởi Sơn
Cơ thể ông ta đã chi chít vết thương,đồng thời còn bị rất nhiều âm khí xâm nhập,rất nhiều thi độc đang nằm trong cơ thể ông ta,làm máu tươi ông ta biến thành màu đen
Lưu Khởi Sơn lúc này cũng không biết đã chạy đi đâu,chân trái của hắn bị Thẩm Trường Thu đánh trọng thương,xương cốt vỡ nát xuyên qua da thịt lộ ra bên ngoài,máu tươi chảy ròng ròng trên người hắn ta cũng màu đen
Mấy người bọn họ đều là người của Âm quan môn,trong các pháp khí và đạo thuật công kích của họ,đều có rất nhiều thi độc mạnh,cuối cùng trong trận chiến này,hai bên đều tổn hại
“ Hà Linh,giết hắn,giết hắn,chỉ cần hắn chết,chúng ta sẽ thành công,những gì bỏ ra trước đây đều xứng đáng"
Lưu Khởi Sơn chống gậy,miệng hắn nhổ ra máu tươi,hét về phía người phụ nữ duy nhất vẫn còn có thể đứng
“ Nhwung mà,mắt của tôi..mắt của tôi nhìn không thấy..aaaa"
Hà Linh kêu lên một tiếng thảm thiếc,huyết bùa trấn hồn của tôi tuy là uy lực nhỏ,nhưng vẫn làm cho máu thịt trên mặt cô ta trở nên mơ hồ,hai mắt của cô ta lõm sâu,rất nhiều dịch thể màu đen không ngừng chảy ra từ trong mắt cô ta,cô ta dơ tay ra lần mò về phía trước,sau đó không cẩn thận va phải một tảng đá,ngã lên mặt đất toàn là bùn nhão
Trên mặt Lưu Khởi Sơn lộ ra một sự không cam tâm,hắn muốn tự mình ra tay,nhưng hắn vừa bước một bước,máu tươi lập tức trào ra từ vết thương trên chân trái của mình,làm cho hắn ngã mạnh xuống đất
Cuộc chiến không ai chiến thắng này,tên mặc áo tơi đã chết,Thẩm Trường Thu,Lưu Khởi Sơn,Giang Hoài đều trọng thương không đứng dậy được
Lưu Khởi Sơn nằm một bên mắng chửi,tiếng gào hét của Hà Linh chói tai,Giang Hoài ôm lấy cánh tay muốn đứng dậy,nhưng hết lần này đến lần khác ngã ra đất
Sắc mặt Thẩm Trường Thu xanh xao,ngã xuống bên cạnh tôi,máu chảy ròng ròng
“ Thẩm lão gia,vì sao ông phải cứu tôi?"
Nhìn sắc mặt Thẩm Trường Thu càng ngày càng tái mét,tôi hỏi
Thẩm Trường Thu hoàn toàn có năng lực đối phó với 4 tên trước mặt,nhưng ông ta vì bảo vệ tôi,mà bị Lưu Khởi Sơn đánh lén,đến nỗi trọng trương,mà tôi với ông ta chỉ là quan hệ lợi ích,ông ta không có lí do gì để làm như thế
Thẩm Trường Thu lắc đầu,máu đen không ngừng ho ra: “ chỉ có máu của cậu…..mới có thể cứu cháu gái tôi…cậu chết rồi…cháu gái tôi phải làm thê nào?"
Nghe những lời này,trong lòng tôi không khỏi chua chát,quan hệ lợi ích,tôi và Thẩm Trường Thu vẫn chỉ là quan hệ lợi ích,nhưng cho dù thế nào,ông ta vừa nãy quả thật đã xả thân bảo vệ tôi,nếu như không phải tôi bảo ông ta đi tìm Giang Hoài,ông ta cũng không bị mai phục ở chỗ này,cho dù thế nào,khoảnh khắc này tôi cũng nợ ông ta một ân tình lớn
“ Thẩm lão gia,tôi đưa ông đi"
Tôi nhìn về phía trước một cái,thì phát hiện con ngựa trước đây sớm đã mất tăm,toi cắn răng,cõng Thẩm Trường Thu lên lưng,muốn đưa ông ta rời đi,nhưng vì vừa này tôi đã miễn cường dùng huyết bùa,lúc này cũng đã vô cùng yếu ớt,đến nỗi tôi vừa mới cõng Thẩm Trường Thu lên,hai chân vì không trụ vững mà ngã bịch vào trong bùn đất
Tôi thử lại rất nhiều lần,nhưng cơ thể của tôi quả thực quá yếu,hoàn toàn không thể động đậy
Trong lòng tôi vô cùng buồn bã,một cảm giác vô năng tràn ngập trong lòng tôi,tôi bây giờ quả thật là quá yếu quá nhỏ bé,liên quan đến cuộc chiến này,tôi không chỉ không có cách nào giúp đỡ,thậm chí còn trở thành một gánh nặng,tôi bảo vệ không nổi bản thân mình,càng không thể bảo vệ Hứa Thiến,thậm chí sau khi hai bên thất bại,tôi ngay cả sức cõng Thẩm Trường Thu rời khỏi đây cũng không có
Cộc cộc cộc
Nhưng mà lúc này,một hồi mõ truyền đến từ trong mưa gió,phá vỡ không khí quái dị này
Tôi quay đầu trong sự tuyệt vọng,thì nhìn thấy một sư thầy mặc áo cà sa màu tro đang gõ mõ đi về phía chúng tôi
Tác giả :
Tam Độ Xuân Thu