Âm Hôn Lúc Nửa Đêm
Chương 217: Tâm ma của Mặc Hàn
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Thiên Hạ Đại Nhân
Mặc Hàn tức giận, bắn một tia quỷ khí về phía nàng, lạnh giọng hỏi: “Ta hỏi ngươi nàng bị dẫn đi đâu!"
“Ta không biết… Nàng chủ động đi với đại ca ta…"
Chủ động em gái cô!
Nhìn thần thái dáng vẻ kệch cỡm của nàng, rốt cuộc tôi không nhịn được nữa, lập tức muốn tiến lên đấnh nàng mấy tát.
Nhưng mà, mới đi được vài bước đã đụng phải vách tường pháp trận.
“Ngươi đừng vội, một lát sẽ có thể nhìn thấy trong lòng Lãnh Mặc Hàn có ngươi hay không." Linh Bắc Phong lạnh nhạt nói, còn nở một nụ cười nhạt với tôi, tôi nhìn thấy mà cả người đều không thoải mái.
Mặc Hàn thấy Linh Anh Quyết không nói, cũng không muốn lãng phí thời gian với nàng, lập tức muốn rời đi tiếp tục đi tìm tôi.
Nhưng mà, Linh Anh Quyết lại duỗi tay ôm lấy hắn từ sau lưng.
Tiểu kỹ nữ không được ôm chồng tôi!
Tôi giận mắng ở trong lòng, Mặc Hàn ý thức được tình huống phía sau, quanh người lại phát ra quỷ khí mạnh mẽ lần nữa, bắn nàng bay ra ngoài.
Tôi vỗ tay trầm trồ khen ngợi ở trong lòng!
“Mặc Hàn… Vì sao! Ngươi căn bản là không yêu nàng! Vì sao phải tìm nàng? Chẳng lẽ bởi vì nàng là Linh Thể Thuần Âm, còn có pháp lực của Bàn Phượng?"
Mặc Hàn trực tiếp dùng kiếm thế sắc bén trả lời nàng.
Linh Anh Quyết suýt nữa bị kiếm thế của Mặc Hàn chém thành hai đoạn, nàng không cam lòng nhìn Mặc Hàn lại nói: “Thứ kia hiện tại đều là của đại ca ta! Mặc Hàn, nữ nhân kia đã không phải…"
“Câm miệng!" Mặc Hàn tức giận, kiếm thế càng hung hiểm hơn lúc trước, sát ý chưa bao giờ có lan ra ở trên người hắn.
Linh Anh Quyết vẫn không chết tâm: “Mặc Hàn, ngươi đã bắt đầu ma hóa, vì sao không đứng chung một chỗ với chúng ta? Đại ca ta có thể dạy ngươi phương pháp khống chế ma khí!"
“Bổn tọa không cần!" Mặc Hàn lạnh lùng nói: “Hỏi lại ngươi một lần, Mộ Nhi đâu!"
Linh Anh Quyết ậm ừ không chịu nói, Mặc Hàn không rảnh dây dưa với nàng, xoay người muốn đi.
Mắt thấy cơ thể hắn đi ngang qua ở bên cạnh pháp trận, lại không phát hiện ra tôi, tôi nóng nảy. Đang muốn gọi hắn, cơ thể đang di chuyển của Mặc Hàn một chút, dừng ở tại chỗ.
Hắn đánh giá gần đó ở tại chỗ vài lần, có chút hoài nghi, lại có chút chờ đợi gọi một tiếng: “Mộ Nhi?"
“Em ở đây!" Tôi vui sướng muốn nhảy dựng lên ở trong pháp trận: “Mặc Hàn! Em ở chỗ này!"
Không biết có phải nghe thấy được giọng nói của tôi hay không, hay thật sự tâm ý tương thông với tôi, Mặc Hàn bước chân từ từ đi về phía tôi vài bước.
Linh Anh Quyết bên cạnh thấy tình thế không ổn, vội lắc mình đứng ở trước mặt Mặc Hàn, chặn đường hắn đi tới.
“Cút ngay!" Mặc Hàn càng tức giận hơn, phất tay trực tiếp cuốn một tia quỷ khí về phía Linh Anh Quyết, muốn đẩy nàng ra, lại không ngờ lúc này Linh Anh Quyết lại dùng linh lực chống cự, nhất thời quỷ khí của Mặc Hàn thế bị nàng chống được.
Mặc Hàn nhíu mày, nhìn phía sau Linh Anh Quyết thoạt nhìn là địa phương không có gì cả, lại như suy nghĩ gì đó nhìn về phía Linh Anh Quyết: “Mộ Nhi ở chỗ này?" Hắn hỏi.
Linh Anh Quyết lập tức lắc đầu: “Không có! Nàng bị đại ca ta mang đi! Nàng…"
“Nàng ở chỗ này." Mặc Hàn khẳng định suy đoán của mình suy đoán, lại nhìn về phía sau Linh Anh Quyết phía sau. Tuy hắn còn nhìn không thấy tôi, nhưng tôi có thể cảm giác được tầm mắt của hắn là dừng ở trên người tôi.
“Mặc Hàn, ngươi đã đoán sai! Ngươi xem, nơi này cái gì cũng đều không có! Sao nàng có thể ở chỗ này!" Linh Anh Quyết hoang mang rối loạn muốn giải thích, rất rõ ràng là chột dạ.
Mặc Hàn không hề để ý đến nàng, mà nói với tôi: “Ta lập tức cứu nàng ra!"
Được!
Trong lòng tôi nhảy nhót chờ đợi Mặc Hàn cứu tôi ra ngoài, Linh Bắc Phong bên cạnh lạnh nhạt gọi tôi một tiếng: “Mộ Nhi."
“Không được gọi!" Tôi cả giận nói, chỉ có Mặc Hàn của nhà chúng tôi mới được gọi!
“Vì sao?" Linh Bắc Phong khó hiểu.
“Không được gọi chính là không được gọi!" Tôi lườm hắn một cái, đồng thời nghĩ đến hắn có thể khống chế ma khí. Mặc Hàn lại bị Thủy Kỳ Lân ma hóa ảnh hưởng, nói không chừng tôi có thể từ trên người Linh Bắc Phong đào chút tin tức hữu dụng, để Mặc Hàn cũng chống lại Thủy Kỳ Lân ma hóa kia.
“Vì sao ngươi có thể khống chế ma khí?" Tôi hỏi, Linh Bắc Phong là người thông minh, tôi với hắn đi loanh quanh nói bóng nói gió, hắn khẳng định đoán được tâm tư của tôi, chi bằng trực tiếp hỏi như vậy.
Hắn nghiêng người nhìn về phía tôi, khẽ cười nói: “Nếu ngươi nguyện ý đi với ta, ngươi muốn biết cái gì, ta đều có thể nói cho ngươi."
Cũng chính là không nói cho tôi!
Tôi lườm hắn một cái, tĩnh tâm dùng toàn lực điều động linh lực bị đình trệ trong cơ thể của mình, ruốt cuộc kinh mạch bị phong bế cũng có một chút khe hở, tôi vội rút linh lực bên trong ra.
Ở trước khi Linh Bắc Phong ngăn cản, tôi đánh toàn bộ linh lực vào kết giới pháp trận, để lại một dấu vết.
Mặc Hàn vốn vòng quanh ở bên ngoài tìm dấu vết hơi thở của tôi mà quỷ khí chạm qua, trên mặt hắn hiện lên một vẻ vui sướng, lập tức theo lỗ hổng này rót quỷ khí vào.
Linh Bắc Phong nhìn quỷ khí dũng mãnh vào bên trong pháp trận, nhíu mày lại, nhanh chóng kéo tôi đến bên người hắn, cố định thân thể của tôi không cho tôi giãy giụa.
Quỷ khí của Mặc Hàn càng ngày càng nhiều, không ngừng dũng mãnh vào, Linh Bắc Phong cố tình né tránh những quỷ khí đó, duỗi tay chỉ về phía Mặc Hàn.
Ánh mắt của Mặc Hàn bỗng nhiên thay đổi, lại trở nên xa lạ lần nữa, hắn lại bị ảnh hưởng!
Tim tôi như bị nắm chặt, liều mạng giãy giụa muốn tránh thoát trói buộc của Linh Bắc Phong, lại thấy ánh mắt Mặc Hàn lúc sau khôi phục thần thái ở một cái chớp mắt.
Quỷ khí màu đen bò đầy kết giới pháp trận, bởi vậy Mặc Hàn cũng thấy rõ kết giới nơi này, tụ thế đánh vỡ kết giới này.
Cơ thể của Linh Bắc Phong bởi vì đã bị kết giới vỡ đánh vào lui lại sau mấy bước, Mặc Hàn thấy tôi vội bay qua, lại bị Linh Anh Quyết ngăn cản.
“Mặc Hàn…"
“Cút!"
Mặc Hàn không để ý đến nàng ta, Linh Bắc Phong lại thừa dịp lúc này, duỗi tay nắm cằm tôi.
Tôi có dự cảm không tốt, chỉ thấy Linh Bắc Phong nở một nụ cười xảo trá thị uy với Mặc Hàn, nắm cằm tôi lại muốn cúi đầu hôn!
Cút ngay! Khốn kiếp!
Tôi rống giận ở trong lòng, càng thêm liều mạng thuyên chuyển linh lực, rốt cuộc ở trước khi môi Linh Bắc Phong sắp đặt xuống phá giải cấm chế kia, hung hăng tát một cái vào chính mặt hắn!
Linh Bắc Phong không nghĩ tới tôi có thể phá giải cấm chế, ngây ra một lúc, đang muốn gia cố khống chế với tôi, cơ thể bỗng nhiên bị người xách lên ném ra sau.
Tôi rơi vào một cái ôm lạnh lẽo.
“Không có việc gì." Hắn ôm chặt tôi, nhận thấy được tôi đang phát run, lại khẽ vỗ về cánh tay an ủi tôi: “Đừng sợ, ta ở đây."
“Mặc Hàn!" Tôi cũng ôm chặt lấy hắn, tôi phát run không phải bởi vì sợ hãi, là bị Linh Bắc Phong đồ vô sỉ này làm tức giận!
“Em không có việc gì, em không sợ…"
“Mặc Hàn, ngươi đừng tin nàng! Đại ca ta đối xử với nàng tốt như vậy, nàng đương nhiên không sợ!" Vì sao nữ nhân chán ghét Linh Anh Quyết này còn sống!
“Mặc Hàn, ngươi đừng tin nàng, nữ nhân này ở bên đại ca ta ngây người lâu như vậy! Trai đơn gái chiếc…"
“Phu nhân của bổn tọa, bổn tọa tự nhiên tin tưởng!" Mặc Hàn không kiên nhẫn chặn ngang nàng.
Hắn kiểm tra cơ thể cho tôi, phát hiện kinh mạch của tôi bởi vì vừa rồi mạnh mẽ đột phá cấm chế của Linh Bắc Phong, có tổn thương rất nhỏ. Không nhịn được đau lòng: “Đừng lấy thân thể của mình xem không ra gì, mạnh mẽ đột phá cấm chế cao giao, hơi vô ý đó là kinh mạch đứt đoạn."
Nhưng không mạnh mẽ phá giải cấm chế, gia hỏa vô sỉ Linh Bắc Phong kia sẽ thực hiện được.
Như là nhìn thấu tâm tư của tôi, Mặc Hàn lại nói: “Cho dù bị tên kia khinh bạc một chút cũng không quan trọng, cơ thể của nàng là quan trọng nhất."
Nhất định Mặc Hàn của nhà chúng tôi là quỷ tốt nhất toàn thế giới!
Dừng một chút, trong mắt Mặc Hàn hiện ra sát ý, lại nói: “Ta sẽ giết hắn!"
“Bầm thây vạn đoạn hắn!" Tôi bổ sung nói.
Mặc Hàn gật đầu: “Được!"
Tôi nghe thấy rất cảm động, Linh Anh Quyết bên cạnh lại sớm tức điên rồi: “Mặc Hàn! Loại nữ nhân này, nàng vào Cửu Châu thông đồng với đại ca, nàng…"
Mặc Hàn chữa khỏi kinh mạch cho tôi, không để ý tới Linh Anh Quyết. Linh Bắc Phong nhân cơ hội đánh lén Mặc Hàn, lại nửa đường bị Nhị Nhị chặn lại.
Hai người đấu với nhau, không trong chốc lát Mặc Hàn chữa khỏi thương cho tôi, xông đến trước mặt Nhị Nhị vung kiếm với Linh Bắc Phong.
Nhị Nhị thấy bộ dáng tức giận của hắn, lặng lẽ đánh giá tôi, lại nhìn Linh Nam Thiên, tính toán trước chơi chết hắn.
Linh Anh Quyết lại bị bỏ lại, tự nhiên là đánh với tôi.
Tôi cũng đã khôi phục, lúc này nhất định chơi chết nàng!
Hai người giao thủ một chút, tôi đột nhiên nhận thấy được tình huống dưới chân không thích hợp, muốn lui về phía sau. Linh Anh Quyết lại cười, xoay người nói với Linh Bắc Phong: “Đại ca, Bát Thông Liệt Hỏa Phần Hồn Trận!"
“Để nàng ra đi!" Linh Bắc Phong giận mắng.
Linh Anh Quyết có chút bất mãn Linh Bắc Phong nói, bằng mặt không bằng lòng, nhanh hơn trận pháp vận hành.
“Tiện nhân! Coi như ngươi xui xẻo! Trận pháp này đại ca ta vốn là vì Mặc Hàn chuẩn bị… Hôm nay bổn tiểu thư cho ngươi một cơ hội thay Mặc Hàn chết!" Nàng nói xong còn nhìn về phía Mặc Hàn, vẻ mặt cầu khen ngợi.
Mặc Hàn bỏ qua Linh Bắc Phong
Edit: Thiên Hạ Đại Nhân
Mặc Hàn tức giận, bắn một tia quỷ khí về phía nàng, lạnh giọng hỏi: “Ta hỏi ngươi nàng bị dẫn đi đâu!"
“Ta không biết… Nàng chủ động đi với đại ca ta…"
Chủ động em gái cô!
Nhìn thần thái dáng vẻ kệch cỡm của nàng, rốt cuộc tôi không nhịn được nữa, lập tức muốn tiến lên đấnh nàng mấy tát.
Nhưng mà, mới đi được vài bước đã đụng phải vách tường pháp trận.
“Ngươi đừng vội, một lát sẽ có thể nhìn thấy trong lòng Lãnh Mặc Hàn có ngươi hay không." Linh Bắc Phong lạnh nhạt nói, còn nở một nụ cười nhạt với tôi, tôi nhìn thấy mà cả người đều không thoải mái.
Mặc Hàn thấy Linh Anh Quyết không nói, cũng không muốn lãng phí thời gian với nàng, lập tức muốn rời đi tiếp tục đi tìm tôi.
Nhưng mà, Linh Anh Quyết lại duỗi tay ôm lấy hắn từ sau lưng.
Tiểu kỹ nữ không được ôm chồng tôi!
Tôi giận mắng ở trong lòng, Mặc Hàn ý thức được tình huống phía sau, quanh người lại phát ra quỷ khí mạnh mẽ lần nữa, bắn nàng bay ra ngoài.
Tôi vỗ tay trầm trồ khen ngợi ở trong lòng!
“Mặc Hàn… Vì sao! Ngươi căn bản là không yêu nàng! Vì sao phải tìm nàng? Chẳng lẽ bởi vì nàng là Linh Thể Thuần Âm, còn có pháp lực của Bàn Phượng?"
Mặc Hàn trực tiếp dùng kiếm thế sắc bén trả lời nàng.
Linh Anh Quyết suýt nữa bị kiếm thế của Mặc Hàn chém thành hai đoạn, nàng không cam lòng nhìn Mặc Hàn lại nói: “Thứ kia hiện tại đều là của đại ca ta! Mặc Hàn, nữ nhân kia đã không phải…"
“Câm miệng!" Mặc Hàn tức giận, kiếm thế càng hung hiểm hơn lúc trước, sát ý chưa bao giờ có lan ra ở trên người hắn.
Linh Anh Quyết vẫn không chết tâm: “Mặc Hàn, ngươi đã bắt đầu ma hóa, vì sao không đứng chung một chỗ với chúng ta? Đại ca ta có thể dạy ngươi phương pháp khống chế ma khí!"
“Bổn tọa không cần!" Mặc Hàn lạnh lùng nói: “Hỏi lại ngươi một lần, Mộ Nhi đâu!"
Linh Anh Quyết ậm ừ không chịu nói, Mặc Hàn không rảnh dây dưa với nàng, xoay người muốn đi.
Mắt thấy cơ thể hắn đi ngang qua ở bên cạnh pháp trận, lại không phát hiện ra tôi, tôi nóng nảy. Đang muốn gọi hắn, cơ thể đang di chuyển của Mặc Hàn một chút, dừng ở tại chỗ.
Hắn đánh giá gần đó ở tại chỗ vài lần, có chút hoài nghi, lại có chút chờ đợi gọi một tiếng: “Mộ Nhi?"
“Em ở đây!" Tôi vui sướng muốn nhảy dựng lên ở trong pháp trận: “Mặc Hàn! Em ở chỗ này!"
Không biết có phải nghe thấy được giọng nói của tôi hay không, hay thật sự tâm ý tương thông với tôi, Mặc Hàn bước chân từ từ đi về phía tôi vài bước.
Linh Anh Quyết bên cạnh thấy tình thế không ổn, vội lắc mình đứng ở trước mặt Mặc Hàn, chặn đường hắn đi tới.
“Cút ngay!" Mặc Hàn càng tức giận hơn, phất tay trực tiếp cuốn một tia quỷ khí về phía Linh Anh Quyết, muốn đẩy nàng ra, lại không ngờ lúc này Linh Anh Quyết lại dùng linh lực chống cự, nhất thời quỷ khí của Mặc Hàn thế bị nàng chống được.
Mặc Hàn nhíu mày, nhìn phía sau Linh Anh Quyết thoạt nhìn là địa phương không có gì cả, lại như suy nghĩ gì đó nhìn về phía Linh Anh Quyết: “Mộ Nhi ở chỗ này?" Hắn hỏi.
Linh Anh Quyết lập tức lắc đầu: “Không có! Nàng bị đại ca ta mang đi! Nàng…"
“Nàng ở chỗ này." Mặc Hàn khẳng định suy đoán của mình suy đoán, lại nhìn về phía sau Linh Anh Quyết phía sau. Tuy hắn còn nhìn không thấy tôi, nhưng tôi có thể cảm giác được tầm mắt của hắn là dừng ở trên người tôi.
“Mặc Hàn, ngươi đã đoán sai! Ngươi xem, nơi này cái gì cũng đều không có! Sao nàng có thể ở chỗ này!" Linh Anh Quyết hoang mang rối loạn muốn giải thích, rất rõ ràng là chột dạ.
Mặc Hàn không hề để ý đến nàng, mà nói với tôi: “Ta lập tức cứu nàng ra!"
Được!
Trong lòng tôi nhảy nhót chờ đợi Mặc Hàn cứu tôi ra ngoài, Linh Bắc Phong bên cạnh lạnh nhạt gọi tôi một tiếng: “Mộ Nhi."
“Không được gọi!" Tôi cả giận nói, chỉ có Mặc Hàn của nhà chúng tôi mới được gọi!
“Vì sao?" Linh Bắc Phong khó hiểu.
“Không được gọi chính là không được gọi!" Tôi lườm hắn một cái, đồng thời nghĩ đến hắn có thể khống chế ma khí. Mặc Hàn lại bị Thủy Kỳ Lân ma hóa ảnh hưởng, nói không chừng tôi có thể từ trên người Linh Bắc Phong đào chút tin tức hữu dụng, để Mặc Hàn cũng chống lại Thủy Kỳ Lân ma hóa kia.
“Vì sao ngươi có thể khống chế ma khí?" Tôi hỏi, Linh Bắc Phong là người thông minh, tôi với hắn đi loanh quanh nói bóng nói gió, hắn khẳng định đoán được tâm tư của tôi, chi bằng trực tiếp hỏi như vậy.
Hắn nghiêng người nhìn về phía tôi, khẽ cười nói: “Nếu ngươi nguyện ý đi với ta, ngươi muốn biết cái gì, ta đều có thể nói cho ngươi."
Cũng chính là không nói cho tôi!
Tôi lườm hắn một cái, tĩnh tâm dùng toàn lực điều động linh lực bị đình trệ trong cơ thể của mình, ruốt cuộc kinh mạch bị phong bế cũng có một chút khe hở, tôi vội rút linh lực bên trong ra.
Ở trước khi Linh Bắc Phong ngăn cản, tôi đánh toàn bộ linh lực vào kết giới pháp trận, để lại một dấu vết.
Mặc Hàn vốn vòng quanh ở bên ngoài tìm dấu vết hơi thở của tôi mà quỷ khí chạm qua, trên mặt hắn hiện lên một vẻ vui sướng, lập tức theo lỗ hổng này rót quỷ khí vào.
Linh Bắc Phong nhìn quỷ khí dũng mãnh vào bên trong pháp trận, nhíu mày lại, nhanh chóng kéo tôi đến bên người hắn, cố định thân thể của tôi không cho tôi giãy giụa.
Quỷ khí của Mặc Hàn càng ngày càng nhiều, không ngừng dũng mãnh vào, Linh Bắc Phong cố tình né tránh những quỷ khí đó, duỗi tay chỉ về phía Mặc Hàn.
Ánh mắt của Mặc Hàn bỗng nhiên thay đổi, lại trở nên xa lạ lần nữa, hắn lại bị ảnh hưởng!
Tim tôi như bị nắm chặt, liều mạng giãy giụa muốn tránh thoát trói buộc của Linh Bắc Phong, lại thấy ánh mắt Mặc Hàn lúc sau khôi phục thần thái ở một cái chớp mắt.
Quỷ khí màu đen bò đầy kết giới pháp trận, bởi vậy Mặc Hàn cũng thấy rõ kết giới nơi này, tụ thế đánh vỡ kết giới này.
Cơ thể của Linh Bắc Phong bởi vì đã bị kết giới vỡ đánh vào lui lại sau mấy bước, Mặc Hàn thấy tôi vội bay qua, lại bị Linh Anh Quyết ngăn cản.
“Mặc Hàn…"
“Cút!"
Mặc Hàn không để ý đến nàng ta, Linh Bắc Phong lại thừa dịp lúc này, duỗi tay nắm cằm tôi.
Tôi có dự cảm không tốt, chỉ thấy Linh Bắc Phong nở một nụ cười xảo trá thị uy với Mặc Hàn, nắm cằm tôi lại muốn cúi đầu hôn!
Cút ngay! Khốn kiếp!
Tôi rống giận ở trong lòng, càng thêm liều mạng thuyên chuyển linh lực, rốt cuộc ở trước khi môi Linh Bắc Phong sắp đặt xuống phá giải cấm chế kia, hung hăng tát một cái vào chính mặt hắn!
Linh Bắc Phong không nghĩ tới tôi có thể phá giải cấm chế, ngây ra một lúc, đang muốn gia cố khống chế với tôi, cơ thể bỗng nhiên bị người xách lên ném ra sau.
Tôi rơi vào một cái ôm lạnh lẽo.
“Không có việc gì." Hắn ôm chặt tôi, nhận thấy được tôi đang phát run, lại khẽ vỗ về cánh tay an ủi tôi: “Đừng sợ, ta ở đây."
“Mặc Hàn!" Tôi cũng ôm chặt lấy hắn, tôi phát run không phải bởi vì sợ hãi, là bị Linh Bắc Phong đồ vô sỉ này làm tức giận!
“Em không có việc gì, em không sợ…"
“Mặc Hàn, ngươi đừng tin nàng! Đại ca ta đối xử với nàng tốt như vậy, nàng đương nhiên không sợ!" Vì sao nữ nhân chán ghét Linh Anh Quyết này còn sống!
“Mặc Hàn, ngươi đừng tin nàng, nữ nhân này ở bên đại ca ta ngây người lâu như vậy! Trai đơn gái chiếc…"
“Phu nhân của bổn tọa, bổn tọa tự nhiên tin tưởng!" Mặc Hàn không kiên nhẫn chặn ngang nàng.
Hắn kiểm tra cơ thể cho tôi, phát hiện kinh mạch của tôi bởi vì vừa rồi mạnh mẽ đột phá cấm chế của Linh Bắc Phong, có tổn thương rất nhỏ. Không nhịn được đau lòng: “Đừng lấy thân thể của mình xem không ra gì, mạnh mẽ đột phá cấm chế cao giao, hơi vô ý đó là kinh mạch đứt đoạn."
Nhưng không mạnh mẽ phá giải cấm chế, gia hỏa vô sỉ Linh Bắc Phong kia sẽ thực hiện được.
Như là nhìn thấu tâm tư của tôi, Mặc Hàn lại nói: “Cho dù bị tên kia khinh bạc một chút cũng không quan trọng, cơ thể của nàng là quan trọng nhất."
Nhất định Mặc Hàn của nhà chúng tôi là quỷ tốt nhất toàn thế giới!
Dừng một chút, trong mắt Mặc Hàn hiện ra sát ý, lại nói: “Ta sẽ giết hắn!"
“Bầm thây vạn đoạn hắn!" Tôi bổ sung nói.
Mặc Hàn gật đầu: “Được!"
Tôi nghe thấy rất cảm động, Linh Anh Quyết bên cạnh lại sớm tức điên rồi: “Mặc Hàn! Loại nữ nhân này, nàng vào Cửu Châu thông đồng với đại ca, nàng…"
Mặc Hàn chữa khỏi kinh mạch cho tôi, không để ý tới Linh Anh Quyết. Linh Bắc Phong nhân cơ hội đánh lén Mặc Hàn, lại nửa đường bị Nhị Nhị chặn lại.
Hai người đấu với nhau, không trong chốc lát Mặc Hàn chữa khỏi thương cho tôi, xông đến trước mặt Nhị Nhị vung kiếm với Linh Bắc Phong.
Nhị Nhị thấy bộ dáng tức giận của hắn, lặng lẽ đánh giá tôi, lại nhìn Linh Nam Thiên, tính toán trước chơi chết hắn.
Linh Anh Quyết lại bị bỏ lại, tự nhiên là đánh với tôi.
Tôi cũng đã khôi phục, lúc này nhất định chơi chết nàng!
Hai người giao thủ một chút, tôi đột nhiên nhận thấy được tình huống dưới chân không thích hợp, muốn lui về phía sau. Linh Anh Quyết lại cười, xoay người nói với Linh Bắc Phong: “Đại ca, Bát Thông Liệt Hỏa Phần Hồn Trận!"
“Để nàng ra đi!" Linh Bắc Phong giận mắng.
Linh Anh Quyết có chút bất mãn Linh Bắc Phong nói, bằng mặt không bằng lòng, nhanh hơn trận pháp vận hành.
“Tiện nhân! Coi như ngươi xui xẻo! Trận pháp này đại ca ta vốn là vì Mặc Hàn chuẩn bị… Hôm nay bổn tiểu thư cho ngươi một cơ hội thay Mặc Hàn chết!" Nàng nói xong còn nhìn về phía Mặc Hàn, vẻ mặt cầu khen ngợi.
Mặc Hàn bỏ qua Linh Bắc Phong
Tác giả :
Mộ Hi Ngôn