(AllMikey) Máu, Dị Năng Và Em
Chương 83
Cảnh cáo: Một chương truyện mang tính hack não rất cao, mọi người hãy chuẩn bị câu hỏi nha :3.
~•~
Trở về với nhiều tiếng trước, khi mọi người vừa mới rời đi không lâu Lorca cũng từ bên ngoài bước vào. Mikey nhíu mày nhìn người đàn ông tóc màu nâu trà, trên người mặc một bộ vest lịch lãm kia, ông ta là địch hay bạn ? Em không biết và cũng không muốn biết.
Xâm phạm lãnh thổ của họ ngay sau khi các thành viên khác đi thì đó có nghĩa là kẻ thù ! Inui lấy vũ khí từ trong người ra và nhìn chằm chằm vào người đàn ông kia, Lorca cong môi giơ hai tay qua đầu và bảo rằng hắn đến đây là để nói chuyện.
Nói chuyện ? Chuyện gì vậy chứ, người đàn ông bí ẩn này đang tính toán điều gì và tại sao lại phải lựa chọn ngay lúc mọi người đi để nói chuyện ?
Lorca thở dài rồi lấy từ trong ngực ra một bông hoa bách hợp rất đẹp đẽ và tươi tắn, đồng tử Mikey co rút lại rồi sau đó em kêu Inui hãy hạ vũ khí xuống, em đi đến trước mặt hắn ta rồi nhàn nhạt nói.
"Tôi hi vọng là ngài Lorca đây đến đây chỉ là để uống trà."
Hắn nhếch môi rồi nhìn em, hai người nhìn nhau đến mức sắp cọ ra lửa rồi nên Inui cũng biết điều mà giữ im lặng, đừng nhìn hai người họ vô tội chứ trong tay vũ khí cũng sắp phát động đến nơi rồi. Cuối cùng cũng là Lorca bỏ cuộc trước mà biến nơi họ đang đứng thành một khu vườn xinh đẹp với bàn trà đầy đủ bánh kẹo và trà nóng.
Lorca ngồi xuống ghế rồi sau đó em và Inui cũng ngồi xuống theo, hai người ngồi đối diện nhau và Lorca mỉm cười thân thiện, hắn chỉ tay vào những món ăn trên bàn rồi giới thiệu.
"Lily luôn rất thích những món ngọt này, tôi hy vọng là cậu sẽ thích nó."
"Chà, những món ngọt đương nhiên là sẽ làm người khác yêu thích rồi nhưng tôi hy vọng là nó sẽ không có gì đó dơ bẩn bên trong."
Không khác gì đang chửi hắn là một tên biến thái bỏ thuốc Lily vậy, Lorca vẫn mỉm cười nhìn em, em nghiêng đầu rồi sau đó lấy bình trà mình pha hồi sáng ra khiến mi mắt Lorca giần giật, hắn vẫn chưa hiểu vì lý do gì mà Mikey ở thế giới này lại ghét hắn đến mức như vậy. Chẳng lẽ là do Manila động tay động chân vào ? Không thể, suốt khoảng thời gian này y phải tự tay thiết kế hàng vạn các phó bản khác nhau đến mức giấc ngủ yêu thích của mình y còn chả có thời gian cơ mà.
Vậy chẳng lẽ là do Tuyết Liên ? Cũng có khả năng lắm vì người trước mắt hắn cũng là một dị năng giả hệ băng mà, Lorca nhìn nụ cười vô khuyết của em rồi nhớ về nụ cười tương tự giữa ba con người cùng mang tên Sano Manjirou này (trừ Lily), quả nhiên dù là ở thế giới nào thì tất cả đều là một nhỉ ? Dù là tính cách, thể xác cho đến suy nghĩ... tất cả đều là một Sano Manjirou hoàn chỉnh với lối suy nghĩ rất trưởng thành.
"Tôi đơn thuần là muốn nói chuyện với cậu thôi nhưng xem ra hình tượng của tôi trong mắt cậu đã bị bôi xấu rồi nhỉ ?"
Mikey mỉm cười nâng ly trà lên rồi uống một ngụm, nếu có kẻ nào dám chĩa giáo vào gia đình của em, bất kể đó là ai và có thân phận gì thì em cũng đều xem kẻ đó là kẻ thù của mình. Huống chi tên này còn có ý định giết chết anh trai của em nữa, hắn chậc lưỡi rồi sau đó phất tay để cho Mikey xem mộng cảnh của từng người trong Touman.
"Như cậu thấy đấy, bọn họ không hề bị làm hại mà ngược lại người đang chịu tổn thương lại chính là cậu ở các thế giới."
Em gõ tay lên thành ghế rồi nhàn nhạt nhìn Lorca, chiêu trò rẻ tiền như vậy căn bản không thể làm dậy được ngọn lửa giận dữ của em, em nâng mắt lên nhìn Lorca rồi sau đó nói rằng người của em làm như vậy là do họ biết rõ Mikey trước mắt bọn họ là giả và họ sẽ không bao giờ làm tổn thương em, Lorca nói rằng em đã suy nghĩ quá ngây thơ khiến khóe môi của em lại càng thêm cong, em nhẹ nhàng lấy muỗng đè nhẹ lên miếng bánh bích quy.
Miếng bánh bị nứt ra làm đôi và Mikey bình thản nói.
"Bọn họ muốn tổn thương tôi ? Động được vào tóc tôi đi rồi hãy nói."
Quả nhiên là rất kiêu ngạo mà, Lorca sâu sắc cảm thán rồi sau đó tắt màn hình kia mà đi thẳng vào vấn đề của mình. Hắn sẽ đồng ý đưa thảo nguyên Lese cho Touman thế nhưng Sano Shinichirou phải ở lại đây, em phản đối ngay tức khắc mà không hề cho Lorca một cơ hội để giải thích, Lorca nheo mắt rồi sau đó bức tượng cách đó không xa bọn họ nổ tung.
"Đứng trước mặt cậu chính là một vị thần đấy thưa cậu Manjirou."
Như vậy thì đã sao nào ? Mikey bình tĩnh nhìn Lorca, đôi mắt đen láy ấy hoàn toàn không hề chất chứa tia cảm xúc dư thừa nào cả, em nhìn hắn tựa như đang nhìn một kẻ tầm thường vậy và em thẳng thừng nhìn vào đôi mắt của hắn.
"Nếu như ngài muốn giết tôi ngay tại đây thì tôi nghĩ rằng Lily sẽ không cao hứng đâu."
Lily chính là cầu nối duy nhất giữa hai người bọn họ đồng thời cũng chính là con tin đắt giá nhất của Mikey, em biết rằng gã đàn ông trước mắt này xem Lily như là trái tim của mình vậy, nếu như ông ta không xem Lily quan trọng thì cũng sẽ không cần phải hao tâm tốn sức mà đẩy mọi người ở Touman vào chỗ chết như vậy.
Ông ta muốn giết hết toàn bộ mọi người nhưng sau cùng lại không thể làm được vì sự xuất hiện của em, em chính là Mikey duy nhất có thể chủ động giao tiếp với các Mikey ở thế giới khác và cũng là quân cờ domino đầu tiên có thể tạo ra phản ứng dây chuyền đến các Mikey ở thế giới khác.
"Cậu thật sự rất thông minh."
Mikey nghiêng đầu rồi nhún vai, kể từ khi suýt chết ở đền thờ Igris em hoàn toàn nhận ra rằng bản thân thật sự rất có ảnh hưởng đến các Mikey ở thế giới khác.
Ví dụ như là Lily này, dù em không thể biết rõ rằng cậu bé định làm gì nếu em chết nhưng em biết rõ nếu như em chết thì Lily nhất định cũng sẽ không sống được.
"Vì tôi chính là mặt bài còn lại của Lily đúng chứ ?"
Một lá bài thông thường sẽ có hai mặt, một mặt sẽ hiển thị bích, rô, nhép, cơ còn một mặt thì sẽ che giấu toàn bộ tính chất của quân bài. Lily và em chính là hai mặt của lá bài đó, em nhìn Lorca đã hết cười được thì tinh nghịch nói.
"Sự tồn tại của tôi chính là sự sống còn Lily chính là cái chết, nếu một người đã chết rồi thì người còn lại nhất định phải sống để giữ cho các thế giới còn lại được tồn tại và cân bằng."
Em lại nói đúng hết tất cả mọi thứ rồi, Lorca nhíu mày hỏi vì sao em lại biết thì em sờ lên ngực mình bảo rằng chính giây phút em sử dụng Băng Liên trên người mình thì em cảm nhận được đất trời toàn bộ đều đang sụp xuống và Tuyết Liên liền lập tức xuất hiện để giúp đỡ em.
Và đó cũng là lần đầu tiên em được gặp Lily, cậu bé bảo rằng ngoài việc gây cho cậu bé cảm giác rất an toàn và quen thuộc ngoài ra thì cậu bé cũng lấy làm kinh ngạc khi em có thể dễ dàng cùng cậu ta tồn tại ở một cùng 1 thế giới và cùng 1 thời không.
Sau đó trước mặt của Lorca em liền lấy một con dao ra chĩa vào ngực của mình, Inui hoảng hốt đứng lên muốn ngăn lại thì Lorca đã nhảy đến và dùng tay hứng trọn con dao ấy.
"Nếu cậu dám chết thì tôi sẽ róc xương của đám người kia."
Em thản nhiên buông con dao ra rồi nhìn Lorca đầy nghịch ngợm, hắn ta hoàn toàn bị em dọa đến mức quên đi việc em là một người có dị năng trị thương rồi. Em nhìn Lorca đã hoàn toàn bị mình khống chế trong tay thì bắt chéo chân lại và hất cằm lên.
"Tôi sẽ giao dịch với ngài nếu ngài đồng ý bảo đảm sự an toàn cho các thành viên còn lại của Touman."
Giỏi, thật sự rất giỏi ! Lorca tối mặt trở về ngồi ở ghế của mình rồi sau đó nhìn Mikey đang mỉm cười đầy tự mãn. Lily của hắn quả thật chính là mặt bài còn lại của Mikey ở thế giới này.
Có một luật lệ mà không một ai có thể phá vỡ được đó chính là việc không thể cùng tồn tại 2 người ở cùng 1 không gian được trừ phi hai người đó vốn dĩ là một.
Inui không thể hiểu được điều mà hai người họ đang nói, Mikey phì cười rồi lấy trong không gian của mình một bộ bài tây mới tinh, em lấy bộ bài ra rồi rút lá bài Joker trên cùng ra và giải thích.
"Như mày thấy đấy thì đây chính là một lá bài."
Inui gật đầu, em kẹp nó giữa hai ngón tay rồi sau đó chỉ vào mặt của Joker và nói rằng đó chính là Lily còn mặt còn lại của lá bài chính là mình, Inui lại gật đầu một lần nữa, em cầm lấy lá bài đó rồi xé rách nó.
"Liên hệ giữa tao và Lily cũng từa tựa như vầy."
Nếu như em chết thì Lily cũng sẽ chết, Inui lại hỏi rằng vì sao Lily đã chết rồi mà em vẫn còn sống thì em lại giải thích thêm rằng bản thân mình có một sức khỏe rất bình thường trong khi Lily lại mắc bệnh từ nhỏ, đứa trẻ đó mất đi hoàn toàn là do tự nhiên còn em thì lại không phải là như vậy.
"Vì Mikey ở thế giới của cậu sẽ sống rất thọ cho nên đương nhiên việc cậu ta chết trước thời hạn là điều rất bất thường."
Và lý do có sự bất thường đó cũng là do Tuyết Liên can thiệp, Lorca bất lực nói rồi sau đó chắp tay ra sau lưng bảo rằng bản thân sẽ không gây ra nguy hiểm gì cho Touman nhưng ngược lại em cũng không được tự sát hoặc để ai giết chết khi chưa hết thời gian sống của mình, Mikey chống cằm cười cười rồi gật đầu hứa với Lorca.
Lorca nhìn Mikey rồi sau đó uống một ngụm trà nữa, bởi vậy hắn ghét nhất là nói chuyện với Mikey ở thế giới khác, nếu như không khôn vặt hoặc nhanh nhạy như em thì cũng là dạng cà khịa ăn sâu vào máu như Manila, căn bản là không có cách nào khống chế được.
Inui vẫn cảm thấy bản thân không hiểu được những gì bọn họ đang nói nhưng Mikey khi nghe câu hỏi từ anh nếu không lảng tránh thì cũng nói thẳng là bản thân không thích giải thích. Lorca vốn dĩ định rời đi thì liền nghe tiếng điện thoại rung lên, hắn bắt máy rồi sau đó nghe thấy giọng nói ngọt ngào của Manila.
"Hello gã đàn ông Shotacon đáng kinh tởm, cậu đang ở đâu đấy ?"
Mẹ, vừa mới định rời đi là y như rằng lại gặp phiền phức ! Lorca cúp máy thẳng thừng rồi sau đó cảm thấy không gian của mình bị xâm nhập, những người còn lại của Touman tối mặt đi ra khỏi phó bản rồi sau đó thấy Mikey đang vui vẻ vẫy tay chào đón bọn họ.
"..."
Cảm giác gặp đối tượng mình đã giết trong mộng cảnh thật sự rất tồi tệ, bọn họ bảo trì im lặng rồi nhìn Lorca đang đứng đối diện em, Lorca nhìn thấy Shinichirou thì trong lòng ngứa ngáy kinh khủng, hắn đã muốn đấm vào mặt của tên đàn ông này lâu lắm rồi nhưng không biết là Mikey ở đây có cho hay không nữa.
"Muốn đánh nhau hả ? Cứ việc đánh, bị thương thì tôi chữa cho."
Mikey bình thản nói rồi sau đó ngồi lại xuống ghế, Lorca cạn lời rồi sau đó đi đến trước mặt Shinichirou tự giới thiệu bản thân mình là Lorca, Shinichirou cũng biết rằng đây mới thật sự là bài kiểm tra cuối cùng, anh đưa rương mảnh ghép cho em rồi sau đó nói với Lorca là ra tay đi.
Lorca búng tay rồi sau đó không gian lại biến đổi thành một đấu trường to lớn, Lorca hỏi Shinichirou là có thần khí không, Shinichirou gật đầu bảo rằng bản thân có một cái và hoàn toàn có thể đánh. Hai người bước lên trên võ đài rồi bắt đầu triệu hồi vũ khí.
Em chống cằm nhìn khuôn mặt đen xì của Draken, em hỏi gã ta rằng mộng cảnh khó lắm sao, Draken hừ ra một tiếng rồi dựa người vào góc ghế.
Thôi kệ đi, dòm anh trai và boss cuối đánh nhau vui hơn nhiều.
~•~
Nôm na giải thích ra thì Lily và Mikey tồn tại giống như một cặp song sinh vậy á, Mikey có thể cảm nhận được nỗi đau của Lily và ngược lại Lily cũng thế á.
Mà mọi người có từng nghe đến hiện tượng song sinh luôn đấu đá với nhau từ trong bụng mẹ chưa ? Hai người họ cũng thế ấy và người yếu hơn chính là Lily nên Lily mới chết yểu còn Mikey của chúng ta khỏe hơn nên mới sống.
Nói chung là chap này hack não nhau lắm nên mọi người thắc mắc gì thì cứ hỏi nha, Truki sẽ cố hết sức trả lời???? (những bạn đọc sau có thể dò com để biết rõ hơn)