Ai Đâm Sau Lưng Tui Vậy?

Chương 15: Nằm mơ

Edit: Hiên Vũ

Ngày hôm sau, Trương Úc Giai bị tiếng chuông điện thoại đánh thức, mà khi cậu thật vất vả bò đến bên cạnh điện thoại nhận cuộc gọi, bên trong lại truyền đến tiếng gào thét giận dữ vang trời, tiếng gào này làm cơn buồn ngủ của cậu mất sạch, mà người có thể lôi kéo cậu hô to gọi nhỏ cũng chỉ có một mình Trương Văn Cường, không vì cái gì khác, chỉ bởi vì hôm nay là ngày cùng nhau đi đến ngôi nhà Hoa Hướng Dương, thế nhưng Trương Úc Giai lại ngủ thẳng đến 9h cũng không có động tĩnh.

Trương Úc Giai bất đắc dĩ nghe gã giống như kẻ điên chửi rủa suốt một phút đồng hồ sau đó cúp điện thoại, kì thực loại chuyện giống như đi thăm nhà Hoa Hướng Dương này, Trương Úc Giai căn bản không phản bác được, đặc biệt tối hôm qua ở trên đường đá xanh sau khi cậu thấy cảnh tượng Trương Ngọc nuôi lớn mình, cậu càng cảm thấy không thể trái ý của bà.

Trương Úc Giai híp mắt nhìn sắc trời ngoài cửa sổ, chạy đến hai gian phòng nhìn nhìn hai anh em bọn họ, chẳng ngờ người lười còn có người lười hơn, hai anh em nhà kia ngủ như mất hồn, anh trai đá toàn bộ đồ vật linh tinh trên giường, toàn thân trần trụi ôm cái gối hình quả trứng của cậu, nước miếng chảy ra cũng có thể dìm gã rồi, em gái cũng không ở trên giường, không biết là không có cảm giác an toàn hay là chuyện gì xảy ra, cô lại có thể ngủ ở trên ban công nhỏ, dang tay dang chân hình chữ đại, nằm úp sấp.

Trương Úc Giai đứng dậy theo thói quen đi đến phòng vệ sinh, mà ngay lúc chạm vào nước, cậu mới nhớ tới đêm qua căn bản vẫn là trải qua trong nước, loại cảm giác bành trướng hoảng sợ khiến cậu cảm thấy lạ lùng khó hiểu, sao mình không có lực khống chế như vậy, lại ở trong nước làm chuyện như thế, huống chi còn là cùng một con quỷ, quỷ công…

Được rồi! Đây tất cả cũng không phải là bết bát nhất,vì dù sao đã là chuyện đã qua, có thể qua liền chứng tỏ không có hỏng bét đến cực độ, mà cậu hiện tại phát hiện một chuyện không qua được, đó chính là dấu hôn trên người cậu, dày đặc đến mức một cm2 ba cái, hơn nữa trên người có coi như xong, ngay cả cổ và cánh tay đều giống như châu chấu bò chi chít, thậm chí cậu sợ những thứ châu chấu này sẽ chui vào bên trong da mình.

Như thế, cậu cảm thấy toàn thân đều đau, đau nhất chính là mỗi lần động một chút đều có thể căng tiểu cúc hoa, nó giống như sắp tàn, Trương Úc Giai sợ nó không cẩn thận thành cúc nát.

Mà bạo cúc cũng không phải điểm chết người, điểm chết người chính là thứ đeo ở ngón vô danh bên tay phải cậu, viên kim cương lớn màu lam không ánh sáng cũng có thể phát sáng, quả thực còn chói mắt hơn cả Hải Dương chi tâm trong « Titanic » , mà chiếc nhẫn kia giống như mọc ở đầu ngón tay cậu, cho cậu cầm xà bông, bột giặt, sữa tắm, thậm chí dầu salad cuối cùng nó vẫn yên yên ổn ổn dính trên tay cậu, ánh sáng lấp lánh trước sau như một.

Trương Úc Giai tuyệt vọng, trong lòng nguyền rủa tên quỷ công kia một trăm tám mươi lần, cuối cùng cậu đành phải giữa mùa hè mặc một cái áo khoác dài tay, trước khi ra cửa còn phải dựng cổ áo lên, vì không để Trương Văn Cường chê cười, cậu còn phải cố hết sức giả bộ muốn chết không muốn sống, sau đó ý đồ dùng cảm mạo khó chịu lấy lệ cho qua chuyện này.

Nhưng thứ càng che càng thần bí, thần bí luôn làm cho người ta có ham muốn tìm hiểu, dù sao người đời này cũng không có chuyện gì đáng làm, duy nhất có thể tiêu khiển thời gian chính là tò mò.

Hôm nay tới đón cậu chính là Trương Văn Cường và Trương Gia Vĩ, cũng là anh em tốt nhất của Trương Úc Giai, hai người bọn họ lớn tuổi hơn cậu, hơn nữa ra ngoài sớm, hiện tại lăn lộn cũng không tệ, một người vừa mua nhà, một người mới mua xe, dùng lời của Trương Úc Giai nói, đó chính là ‘ Thiên Triều lập túc hộ’ ( nhà giàu có sung túc ở Thiên Triều – Trung Quốc).

Trương Gia Vĩ còn chưa nhìn thẳng mặt Trương Úc Giai, đã kéo bộ mặt gian ác, sau đó dùng cái miệng trơn như dầu và bộ mặt chuột bôi nói: “Người anh em, làm bác sĩ khoa tiêu hóa lãng phí rồi, như tao làm khoa phụ sản, đưa quà thì đưa thuốc."

“Đừng không có chuyện, miệng lại rỉ tin đồn, cẩn thận gặp báo ứng. " Trương Úc Giai nói xong kéo cổ áo.

“Đừng giả bộ! " Trương Gia Vĩ nhàm chán nói: “thanh niên nhỏ miệt mài quá độ là có thể lý giải."

Trương Úc Giai có đắng nói không ra lời, đành phải cúi thấp đầu, Trương Gia Vĩ thấy vậy tiếp tục trêu ghẹo nói: “A Giai rất ít nhắc tới người đàn bà kia với chúng ta, lúc này khoe khoang với chúng ta cũng quá phách lối đi? !"

“Cậu không nói thì tôi cũng không nhớ ra, tối hôm qua tao mơ một giấc mộng, mơ thấy A Giai kết hôn, đánh chết chúng mày cũng không đoán được nó kết hôn với ai đâu. " Trương Văn Cường lái xe thét to hùa theo, nhưng Trương Úc Giai nghe lời này cũng cảm giác không yên.

Nhưng chưa kịp ngăn cản, Trương Gia Vĩ kia đã chân chó vin ghế ngồi của Trương Văn Cường, sau đó cười mờ ám nói: “Chẳng lẽ là với chị Tiếu Tiếu?"

“Chúng mày đừng nói mò, chị Tiếu Tiếu đã kết hôn rồi, lúc này khẳng định đã dẫn theo chồng trở về, làm trò trước mặt cũng đừng làm cho tao khó xử."

Trương Tiếu Tiếu lớn hơn Trương Úc Giai hai tuổi, ngoài Trương Úc Lê ra thì đây là người quan tâm cậu nhất ở ngôi nhà Hoa Hướng Dương, ngay cả nước rửa chân cũng giúp cậu đổ, nhưng Trương Úc Giai hết lần này tới lần khác vờ làm kẻ não rỗng nhiều năm như vậy, không phải là cậu không thích cô, mà là cậu căn bản cũng không có biện pháp xem cô như bạn gái, hôm nay Trương Tiếu Tiếu đã kết hôn sinh con, chồng cô là một người buôn bán sắt thép, hai người quan hệ rất tốt, Trương Úc Giai cảm thấy không cần đem chuyện này ra nói nữa

Trương Gia Vĩ thấy Trương Úc Giai không muốn nói, liền lập tức đổi giọng, nhưng đề tài vẫn không thay đổi, chỉ nghe gã nói tiếp: “Là thiên kim nhà ai rơi vào cái miệng ngọt như đường của mày? Dữ không? Trắng không?"

“Không phải. " Trương Văn Cường chê cười lắc đầu.

“Đó là chân dài? Lại lơ tơ mơ đạt được?"

“Cũng không phải."

“Vậy rốt cuộc là cái gì? Chẳng lẽ là củ cải khô?"

“Là một người đàn ông!"

Trương Úc Giai vừa nghe lời này tâm liền rớt xuống, khắp nơi đều có mảnh nhỏ.

Trương Gia Vĩ sau khi nghe xong cười ha ha, không chú ý phong độ khí chất từ trước tới nay của gã, sau đó thở không ra hơi chỉ vào mặt Trương Úc Giai nói: “A Giai, chẳng trách được nhiều năm như vậy mày cũng không có bạn gái, thì ra mày thích đàn ông a…"

Trương Văn Cường nói: “Mày khoan hãy nói, bề ngoài người đàn ông kia rất đẹp, vừa trắng vừa cao, còn có đôi mắt màu lam."

Trương Gia Vĩ nghe lời này đột nhiên nghiêm túc lên hỏi: “Anh giai, tao xem là mày thích đàn ông đi! Lại đôi mắt màu lam, mày cho rằng là Trương Úc Lê à!"

“Nói không chừng thật đúng là nó! " Trương Văn Cường tự nói, bản thân cũng vui vẻ nói: “thằng đó một thời gian trước còn nói muốn trở về, hiện tại liên lạc không được, lần trước tao mượn nó một khoản tiền còn chưa trả lại cho nó, cũng không phải là tao không đưa cho nó, mà là điện thoại cho nó không kết nối được, chúng mày nói, nó có trách tao không đem tiền chuyển lại cho nó không? ! ."

Trương Gia Vĩ nói: “Vậy mày phải hỏi A Giai a, nó không phải kết hôn với thằng đó sao? !"

Lời này vừa nói ra, hai người lại cười nghiêng ngả, Trương Úc Giai tức giận, trời mới biết có phải Trương Úc Lê cố ý khiến cậu lúng túng hay không, cho nên tức giận hừ nói: “Tao có bệnh a, kết hôn với đàn ông!"

Lời này vừa ra, ngón tay đeo nhẫn chợt đau nhói, có câu nói ‘Tay đứt ruột xót’, cho nên loại đau đớn này thẳng tuốt đến ngực, Trương Úc Giai không khỏi che ngực, hít lấy một hơi.

Như thế, Trương Văn Cường xuyên thấu qua kính chiếu hậu nhìn về phía Trương Úc Giai, thiếu chút nữa không có trừng mắt xuống, giẫm phanh xe, làm hai người ngồi phía sau đồng loạt đụng phải ghế ngồi phái trước, mà không đợi hai người chửi ầm lên, gã liền một phát bắt lấy tay Trương Úc Giai nói: “Thần của ta a, A Giai trên tay mày chính là kim cương?"

“Thật hay giả? " Trương Gia Vĩ tức giận phun một tràng, kì thực Trương Úc Giai thật sự không là người phách lối gì.

Trương Văn Cường cười nói: “Vừa rồi tao nói mày kết hôn, mày lại thật sự đeo một cái nhẫn."

Trương Gia Vĩ lập tức nhíu mày hỏi Trương Úc Giai: “Nói một chút, cái này từ đâu có? !"

“Nói đùa gì vậy! " Trương Úc Giai ra sức nghĩ làm sao để lấp liếm, dù sao đồ chơi này không phải một số lượng nhỏ, nhưng một hồi lâu nghĩ không ra được người có thể mua được nó, đột nhiên nhìn thấy dấu hôn trên mu bàn tay, cho nên dựa vào đó nói: “Đây không phải là người phụ nữ kia đưa sao, nhà cô ấy hình như điều kiện cũng không tệ lắm, hai ngày trước lúc tao được chuyển lên làm bác sĩ chính thức thì tặng cho tao."

Trương Văn Cường híp mắt xem kĩ cậu, cậu cũng nâng cao ngực dùng ánh mắt tương tự theo dõi gã.

Một hồi lâu Trương Gia Vĩ buột miệng cười to nói: “Mày không phải là bị phú bà mập kia bao rồi chứ? Người anh em a, không thể a, những mụ già kia đều chưa thỏa mãn dục vọng a, mày xem lại mày đi, sớm muộn cũng bị mấy mụ ấy hành hạ tinh tẫn mà chết."

“Nói mò, bạn gái của tao mới hai mươi tuổi. " Trương Úc Giai vừa nói, không tự chủ lại đỏ mặt , sau thấy Trương Văn Cường theo dõi cậu nén cười, liền cáu gắt nói: “Ngu ngốc giống nhau, lái xe của mày"

Sau bởi vì Trương Úc Giai tạc mao, Trương Gia Vĩ và Trương Văn Cường cũng không nói chuyện này, nhưng hai người tâm tư xấu xa cũng không dễ dàng rút lui như vậy, thỉnh thoảng nhìn Trương Úc Giai một cái, sau đó cười xấu xa.

Lúc xe đến ngôi nhà Hoa Hướng Dương, từ xa đã thấy Trương Ngọc và một đám nhóc ra đón, bên cạnh có ban nhạc, hơn nữa ở cổng nhà Hoa Hướng Dương còn treo lên một bức hoành phi, trên đó viết ‘Nhiệt thành hoan nghênh Trương Úc Giai giáo sư bác sĩ bệnh viện danh tiếng ở thành phố B đến thăm hỏi và chỉ đạo’ .

Một câu làm Trương Úc Giai không đợi Trương Văn Cường dừng xe đã sải bước xuống, sau đó kéo bả vai của Trương Ngọc qua nói: “Mẹ, con nói qua bao nhiêu lần rồi, con chỉ chuyển lên chính thức, xem như là bác sĩ thực sự, mẹ gióng trống khua chiêng như vậy còn chưa tính, chuẩn bị hoành phi làm gì?"

“Làm sao? Mẹ tra xét nhiều lần mới ra câu kia, chẳng lẽ còn chưa đủ bắt mắt? " Trương Ngọc không hiểu nói.

Trương Úc Giai đau đầu, cảm tình bất kể là với cô bé hay người già đều là không có đạo lý nói, cho nên không thể làm gì khác hơn là để tùy đi.

Hôm nay người bị Trương Ngọc lừa tới căn bản đều là anh chị em năm đó ở chung với Trương Úc Giai, trừ hai người ở nước ngoài, còn dư lại tầm chín, mười người trong đó có Trương Tiếu Tiếu .

Trương Úc Giai không nghĩ tới mình có thể tự nhiên như vậy chào hỏi cô, mà thấy cô buông xuống để bắt đầu, mình cũng rất vui mừng, liên tục khen con gái của cô xinh đẹp giống cô.

Một nhóm người cùng nhau ăn cơm, uống rượu, tâm sự, không chuyện gì không nói, giống như về nơi này mới thật sự là về nhà, có một nơi để mình tùy ý, cho dù không ăn thì một bàn thức ăn vẫn có thể cảm nhận đầy đủ hương vị.

Đại khái đến lúc kết thúc, Trương Úc Giai uống một vại bia thật sự nhịn không được liền đi tìm WC, sau khi thoải mái xong, lúc chuẩn bị trở lại bàn đột nhiên nhìn thấy một người.

Thông thường người gặp qua một lần, Trương Úc Giai có thể sẽ không nhớ được, nhưng người này hãy còn mới mẻ trong ký ức của cậu, đơn giản là ở giữa trán hắn có một nốt ruồi đen lông dài, người này không phải là tên buôn bán bất động sản hôm trước mời Diêu Mạnh Đạt đến làm phép sao, tại sao lại tới đây?
Tác giả : Tam Thập Tái
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại