Ai Bảo Chỉ Hoàng Tử Mới Là "Chân Mệnh Thiên Tử"
Chương 63: Đua ngựa

Ai Bảo Chỉ Hoàng Tử Mới Là "Chân Mệnh Thiên Tử"

Chương 63: Đua ngựa

Ánh mắt mọi người đều dính lên đường băng, trên đường băng, 5 tuyển thủ ngồi trên lưng ngựa, vận sức chờ xuất phát. Bên cạnh thái giám giơ lá cờ vung lên hạ xuống, 5 con ngựa cùng lao ra, 5 người kẻ truy ta đuổi chạy rất xa, có tuyển thủ lệch khỏi đường băng, chạy sang băng của người khác.

ở đường băng giám sát, thị vệ nhanh chóng thúc ngựa đuổi theo, đem người phạm quy cùng ngựa ném ra khỏi đường băng.

Nhóm Tần phi rất không đành lòng: " oa, ác quá đi!"

"đây là kết cục của việc không tuân thủ quy tắc!" Tâm Di nhìn tuyển thủ cùng ngựa bị rơi không đứng dậy đc, mặt không chút thay đổi nói.

Phải vượt rào cản, có tuyển thủ ngựa chạy đến trước lan can thì đứng lại không đi nữa, mặc cho tuyển thủ quát lớn cũng không đi, cuối cùng quay lại chạy, khán giả cười ha hả, mà những con ngựa còn lại cũng bị lan can liên tiếp làm ngã.

Tổ thứ nhất thi xong, 1 tiểu thái giám hướng về khán đài: " bẩm hoàng thượng, cách cách, tổ thứ nhất không có người thắng."

Khang Hy khoát tay, tiểu thái giám lui ra, Khang Hy lắc đầu, " đây không phải đua ngựa a!"

Phía dưới 1 lần nữa lại có người phóng qua lan can, tổ thứ 2 bắt đầu trận đấu.

"không biết tổ này có thể hay không có người thắng đc" Khang Hy tự hỏi.

"cũng không có" Tâm Di nói.

"Mới bắt đầu, ngươi đã biết không có" Khang Hy kỳ quái hỏi.

"hoàng thượng, bọn họ đều phạm 1 tật xấu, dục tốc bất đạt"

"đua ngựa chính là so vs người khác nhanh hơn ah!" Dận Chân không lý giải đc nói.

Tâm Di xem hắn: " vương gia như thế nào đã quên còn có rất nhiều lan can!"

"thế nào mới có thể thắng?" Dận Chân hỏi.

"loại đua ngựa này cái cần chú ý chính là ổn tự, thông minh hẳn là ổn trung cầu thắng, hơn nữa, người và ngựa phải phối hợp vs nhau mới là trọng yếu. theo ta đc biết, rất nhiều cưỡi ngựa đều là ngựa mới mua, không có cưỡi quá vài lần, như thế nào có thể làm người ngựa cùng phối hợp ăn ý? Như vậy, ngay cả 1 vòng cũng chạy không xong, càng miễn bàn chạy hết vòng."

Khang Hy phe phẩy đầu: " quá khó!" (lắc đầu đây mà)

"khó khăn mới có thể biểu hiện ra năng lực của người thắng"

Lúc này, tiểu thái giám chạy đến khán đài: " bẩm hoàng thượng, cách cách, tổ thứ 2 không có người thắng"

Tâm Di cười "xem tổ thư 3 đi"

"cho dù có 1 người thắng cũng tốt a!" Khang Hy yêu cầu không cao.

Vs 2 tổ đều gặp nạn, mọi người vây quanh bắt đầu nghị luận, " 2 tổ đều không có người thắng, tổ này hội không biết thế nào... ta xem, làm không tốt là toàn quân bị diệt... loại quy tắc này là muốn làm khó người thôi, ta xem là đừng hy vọng có người hoàn thành vòng đua..."

Văn võ bá quan cũng châu đầu ghé tai,

"đại thanh là ở trên lưng ngựa lập nên, hiện tại ngay cả ngựa cưỡi cũng không đc, thật sự mất mặt vs tổ tông"

"cũng không thể nói như vậy, cách cách đặt ra quy định cổ quái"

"hạ quan không cho là vậy, quy tắc là tử, nhân là sống(ý nói quy tắc là thứ koh có sự sống còn con người là thứ có sự sống), nếu không động não thì sao có thể vượt qua lan can. Các người xem tuyển thủ đó, chỉ biết hừng hực phóng về phía trước, tới lan can mới nghĩ đến có lan can, như thế nào mới không ngã?"

Rất nhanh, tổ 3 đã thi xong, tiểu thái giám chạy đến khán đài bẩm báo: " bẩm hoàng thượng. cách cách tổ thứ 3 không có người thắng"

Khang Hy ủ rũ nói: " trẫm xem, rất khó có người hoàng thành đc vòng đua, Tâm Di, ngươi đặt quy tắc...ai!"

"hoàng thượng, vấn đề không phải ở quy tắc"

Dận Chân khuyên nhủ: " hoàng a mã cũng không cần nổi giận, nhi thần thấy, hảo tuyển thủ ở phía sau không xa đâu!"

Tổ thứ 4 chuẩn bị.

Nạp Lan Đức Duật ở đạo thứ 4, hắn vuốt ve tọa kỵ của mình, cúi đầu tiến đến tai ngựa giữ: " lão huynh, chúng ta ở cùng nhau đã lâu, lần này toàn bộ đều nhờ vào ngươi, đừng để thua kém nha"

Con ngựa mặc dù không nói, nhưng trong lòng hiểu đc, nó vẫy vẫy tai " yên tâm, ta cho ngươi mất mặt bao h chưa?"

Đạo tuyển thủ thứ 3 nhìn thấy, giễu cợt nói: " ta nói, ngươi cùng ngựa nói chuyện cái gì, nó nghe có hiểu không"

"ngươi như thế nào biết nó nghe không hiểu, ngựa cũng có linh tính, ngươi đối vs nó thế nào nó biết, ngựa này theo ta 10 năm, chúng ta rất ăn ý" Nạp Lan Đức Duật cầm 1 khối đường cấp cho ngựa ăn.

Mọi người chuẩn bị sắp xếp, bên cạnh thái giám giơ lên lá cờ hiệu, nhóm tuyển thủ cùng nhau lao ra ngoài.

Biết Nạp Lan Đức Duật ở tổ này, Tâm Di liền phá lệ chú ý, giơ kính viễn vọng lên. Hiện tại, Nạp Lan Đức Duật chạy ở vị trí thứ 3, chạy ở số 2 chính là tuyển thủ số 3, chậm rãi, ngụa hắn chạy lệch, chạy tới đường băng của Đức Duật.

2 con ngựa trong lúc chạy đối thoại. Ngựa của Nạp Lan Đức Duật nói: " ai... như thế nào chạy a, có hiểu quy củ hay không vậy, đây là dường băng của ta"

Ngựa của tuyển thủ số 3 nói: " lão ca, ta cũng không có cách nào khác, chủ nhân của ta hướng ta chạy bên này"

" ngươi còn không mau trở về, cẩn thận đem ngươi đá văng ra" ngựa của Nạp Lan Đức Duật nói.

Quả nhiên, thị vệ giám sát đem bộ mã tác bộ ở số 3 ném ra ngoài.

Ngựa của Nạp Lan Đức Duật thở dài: " không nghe lão mã nói, chỉ thiệt ngay trước mắt" mắt thấy tiếp cận lan can, ngựa của Nạp Lan Đức Duật nhắc tới tinh thần: " ôi, quả này biểu diễn, ngài tiều đc rồi, 1/3, qua"(ý nói ngồi chắc là đc 1/3 rồi, mình đoán vậy)

Tuyển thủ cuối cùng bị ngã.

Tâm Di nhìn thật cao hứng, vì thế đưa kính viễn vọng cho Khang Hy.

"trẫm không nên nhìn"

"người xem 1 chút đi, xem 1 chút thôi!"

Khang Hy nhận kính viễn vọng, nhìn về phía đường băng, trên đường băng, chỉ còn NẠp Lan Đức Duật cùng 1 tuyển thủ, Nạp Lan Đức Duật tạm thời dẫn đầu, mà số 1 đuổi sát ngày càng gần, dần dần 2 người như đi song song.

Ngựa của Nạp Lan Đức Duật nói: " yêu a, trình cước của ngươi rất nhanh!"

Ngựa của tuyển thủ số 1 nói: "ngươi là lão già, ta còn trẻ sức lực cường tráng, đương nhiên cước bộ so vs ngươi mau"

"ngựa trẻ, lấy kiềm chế làm điểm" ngựa của Nạp Lan Đức Duật không nhanh không chậm nói.

" lão ngài cũng chậm chậm kiềm chế đi, gặp lại sau!" ngựa của tuyển thủ số 1 siêu càng nói

"nóng vội ăn không hết nhiệt đậu hủ!" ngựa của Nạp Lan Đức Duật cũng phi nhanh hơn

Khang Hy nhìn thấy, hưng phấn nói: " đuổi theo đi, thật tốt quá"

"hoàng thượng, đừng quá cao hứng, lúc này mới vòng thứ 2" Tâm Di biết Khang Hy có ý cùng nàng giận dỗi.

Khang Hy vui sướng khi người gặp họa: "a... đã kém 1 đoạn lớn, đuổi không kip.

Khán giả h phút này cũng cao hứng, trầm trồ khen ngợi: "cố lên Nạp Lan Đức Duật, cố lên, đuổi theo đi, mau a, mau đuổi theo a..."

Tuyển thủ số 1 dẫn đầu đc 1 đoạn xa, hắn liên tiếp quay đầu, không chú ý lan can phía trước, kết quả tới lan can rồi mới vội vàng kéo dây cương thì đã chậm, con ngựa ngã trên mặt đất.

Hoàng thượng, chẳng lẽ người không hy vọng thống lĩnh ngự tiền thị vệ của người mở mày mở mặt.

Khang Hy liếc mắt 1 cái: " cũng không biết là cho ai mở mày mở mặt a". càng nói càng làm cho ánh mắt hướng về đường băng.

Nạp Lan Đức Duật cưỡi ngựa vững vàng vượt qua từng lan can, nhanh chóng tiến đến vòng cuối cùng cái lan can cuối cùng. Ánh mắt mọi người đều hướng đến đường băng.

Tâm Di cùng Mai tử và Trúc tử thập phần khẩn trương, Khang Hy cầm kính viễn vọng hết sức chăm chú nhìn, Dận Chân 1 bên nhìn đường băng, 1 bên xem xét Tâm Di.

Nạp Lan Đức Duật tiếp cận lan can, con ngựa nâng 2 chân trước phóng qua, chân sau đến lan can không khỏi 1 cái lảo đảo, "ai nha, không tốt, lão mã thất đề"

Chung quanh phát ra tiếng kinh hô, Nạp Lan Đức Duật nhanh chóng nhắm mắt lại.

Nạp Lan Đức Duật khởi dây cương: "ngươi đừng làm ta thất bại trong gang tấc" con ngựa dùng sức nhảy về phía trước. rốt cục, NẠp Lan Đức Duật thuận lợi hoàn thành vòng đua.

Trong đám người phát ra tiếng hoan ho cùng nhiệt liệt vỗ tay.

Tâm Di cười sáng lạn vô cung, Mai Tử cùng TRúc Tử nhịn không đc hoan hô nhảy nhót, vỗ tay hoan nghênh, " nga, hảo nga, thật tốt quá, thật tốt quá" Lý Đức Toàn cũng cười thẳng gật đầu

Khang Hy quay đầu nhìn bọn họ: "các người cao hứng làm gì vậy, thật hăng say!"

Tiểu thái giám chạy lên khán đài bẩm báo: "bẩm hoàng thượng, cách cách, tổ thứ 4 NẠp Lan Đức Duật ra biên"

Các quan viên bên cạnh Nạp Lan Hoành liên tục chúc mừng: " Nạp Lan đại nhân, chúc mừng a... Nạp Lan đô đốc, lệnh lang thật sự còn trẻ hữu vi a..." 

Nạp Lan Hoành cao hứng mở miệng cười, khiêm tốn nói: " nào có cái gì hỉ a, trận đấu chưa xong đâu!"

" ngươi cũng không cần khiêm tốn, lệnh lang đã thuận lợi tiến vào vòng 3" Tiết Ngôn cũng cười khuc khích chúc mừng.

Có người còn không hiểu ý hỏi: " thế là sao"

Tiết Ngôn cũng không trả lời: " ngươi nói, thí võ vòng thứ 3 là cái gì?"

"song nhân đối bác" (cái này là 2 người đối đáp ah)

"này không phải đúng rồi sao, ngươi lo xa, Nạp Lan đại nhân, xem ra lệnh lang cơ hội trở thành ngạch phu rất cao a!"

"về sau chúng ta còn cần nhờ Nạp Lan đại nhân chiếu cố nhiều a!" lập tức có người thấy người sang bắt quàng làm họ.

"làm sao làm sao, thắng trận này chính là may mắn, núi cao còn có núi cao hơn a!" Nạp Lan Hoành thật cao hứng nhưng còn lo lắng mặt sau của sự việc

Bên ngoài sàn đấu, Nạp Lan Đức Duật vỗ đầu tọa kỵ: " cảm ơn ngươi, lão huynh"

Con ngựa vẫy vẫy lỗ tai, ý tứ là: " hổ thẹn, thiếu chút nữa là hỏng đại sự của ngươi rồi, nếu ngươi không cưới đc vợ, ta chính là thiên cổ tội mã nga!"

3 chị em Tiết gia cũng chạy tới.

"Nạp Lan đại ca, chúc mừng a!"Hồng Dao đầu tiên mở miệng chuc mừng

Thu Yến vỗ ngực: " vừa rồi làm ta gần chết, còn kém 1 chút, tuy vậy hoàn hảo hoàn hảo, rốt cục thắng"

Sở Cầm cũng cười nói:" tốt lắm, hiên tại có thể giải phóng chút tâm tư, chờ ngày mai thử văn"

"còn có 2 vòng nữa" Nạp Lan Đức Duật không dám lơi lỏng

Thu Yến ha hả cười: " ngươi hồ đồ rồi, luận đánh nhau thì ai thắng đc ngươi"

Nạp Lan Đức Duật cười cười, nhìn về phía khán đài, 3 tỉ muội liếc mắt 1 cái, bắt đầu giễu cợt hắn,: " xa như vậy, cho dù ngươi thấy đc nàng, nàng cũng không nhìn thấy ngươi nha!"

"chờ thêm ngày mai, có thể xem cả đời!" Sở Cầm chế nhạo

Lúc này, Nạp Lan Đức Duật cũng chỉ có thể nhìn các nàng nói: " rốt cục là bị các ngươi giễu cợt"

3 nữ tử cười khanh khách

Trong quán trà, mọi người chờ thám tử về báo tin tức

"Vu đại ca, không biết bên trong thế nào" Lã Tứ Nương thấp giọng nói

Vu Khiếu Tuyền không hé răng chỉ uống trà.

Một bên tiếp tục hét lớn: " mua nhanh, mua nhanh, cơ hội cuối cùng a buổi trưa là hạn cuối cùng, nếu không mua sẽ hết cơ hội!"( cá độ rồi)

Vu Khiếu Tuyền nhìn hắn: " ta nói, ngươi đừng kêu nữa, nên nghỉ sớm đi"

"hiện tại những người nào mua còn đổi ý được" nhà cái hỏi Khiếu Tuyền, " ngươi mua không?"

"không!"

" kia chạy nhanh mua a!"

1 bên có người vọng lại: " ta xem trọng Kỳ Duệ bối lạc, người ta văn võ toàn tài"

Tên cò lại tỏ vẻ phản đối: "liền hắn đi a, có hạng 2, xếp hạng thứ nhất chính là Nạp Lan Đức Duật"

Có người cười: " này ngươi chẳng lẽ không hiểu, NẠp Lan Đức Duật thật không tồi, hắn gia cảnh thế nào, không giống Kỳ Duệ, người ta là bối lạc gia, tôn tử hòa thân vương, phía sau cò có bát gia làm chỗ dựa, ngươi nói, chức vị ngạch phu này trừ bỏ hắn còn có ai?"

Vu Khiếu Tuyền nhịn không đc nói: " không phải cạnh tranh công bằng sao?"

" đây là làm cho dân chúng xem, ngươi cho là thật sao"

" kia còn có Phất Dực?" Tần Phong mở miệng.

"hắn tuy là đệ đệ của Dư phi nương nương, nhưng hoàng thượng không thích nha, nói cho các ngươi biết, hoàng thượng đã sớm muốn Kỳ Duệ bối lạc là ngạch phu, các ngươi hiện tại hẳn là mua Kỳ Duệ"

Người xung quanh lập tức hỏi: " tin này có đáng tin không?"

" tối tin cậy, ta đây lấy tin tức từ bên trong"

Lập tức có người chạy đến trước mặt nhà cái, " ta mua, ta mua trăm hai đổ Kỳ Duệ bối lạc thắng... ta cũng theo trăm hai... ta hạ năm trăm hai... ta hạ..."

Người nói tin tức bên trong hỏi Kiếu Tuyền: " vị huynh đệ này, ngươi không mua?"

"ta mua, ta mua Nạp Lan Đức Duật" Khiếu Tuyền đổ khí, cấp nhà cái 100 lượng bạc( giận rồi)

"không phải đâu, ngươi mua hắn, đến lúc đó đừng trách ta không nhắc ngươi!"

Đang nói, thám tử chạy vào quán trà thở hồng hộc: "thắng, thắng"

"ai thắng, thắng cái gì?" mọi người đi lên hỏi thăm.

Thám tử mang bát trà lên uống 1 hơi, xoa xoa miệng: "Nạp Lan Đức Duật thắng mục cưỡi ngựa, hắn là người đầu tiên chạy hết vòng"

Khiếu Tuyền nở nụ cười: " ta nhìn không nhầm người mà, Nạp Lan Đức Duật chính là lợi hại!" hắn như vậy làm cho Tần Phong cùng Tứ Nương không biết nói gì cho phải, chỉ có thể nhìn đà chủ bọn họ.

"đừng như vậy nhìn ta!" Khiếu Tuyền phát hiện biều tình của 2 người, " nếu vào không đc liền giải trí 1 chút. Nạp Lan Đức Duật thắng kha khá người, tuy rằng là cừu thù nhưng cừu thù cùng bằng hữu không khác là bao" Khiếu Tuyền tâm tính không giống người bình thường.

Thắng trận này Nạp Lan Đức Duật quả thật thoải mái hơn, biết mình đã yên ổn tiến vào buổi thi văn ngày mai, hắn cảm thấy đc mình cùng Tâm Di khoảng cách ngày càng gần, về sau có bao nhiêu người hoàn thành vòng đua, hắn căn bản không chú ý.

"cư nhiên chỉ có 7 người thắng, thảm quá đi!" Khang Hy không vừa lòng nói.

Tâm Di cũng đông đạo: " so vs dự tính thì ít đi nhiều"

Khang Hy chuyển hứng Dư phi: "Dư phi, Phất Dực như thế nào cũng không thắng đc a, ngươi không phải luôn khen hắn văn võ toàn tài sao?"

" hoàng thượng, mã có thất đề( ngựa có lúc sảy chân), sau 2 vòng 1 thua không thành vấn đề, nói lại, Kỳ bối lạc cũng không có tên sao?" Dư phi thay đệ đệ biện giải

Dận Chân chú ý biểu tình bát a ca, Dận Tự vẫn cau mày, sau đó hắn đứng dậy đi ra ngoài.

Bên ngoài sàn đấu, Dận Tự giáo huấn Kỳ Duệ: "ngươi muốn thế nào? Bổn vương cố ý gọi người Tây Vực chọn hảo mã cho ngươi, kết quả ngươi vẫn thua"

" vương gia, cái này cũng không thể toàn bộ trách ta, có ai nghĩ cách cách hội định quy tắc như vậy"

" đừng tìm lý do, người ta Nạp Lan Đức Duật thế nào không có thua?" Dận Tự khiển trách, "song nhân đối bác không có ai là đối thủ của hắn, hắn đã đường đường tiến vào vòng 3, nếu ngươi bắn cung cũng thất bại, cũng chỉ có thể nhìn Nạp Lan Đức Duật làm ngạch phu"

Kỳ Duệ cũng biết lợi hại, nghiêm mặt nói: " ta sẽ không thất bại"

" vương gia, cái này cũng không thể toàn bộ trách ta, có ai nghĩ cách cách hội định quy tắc như vậy"

" đừng tìm lý do, người ta Nạp Lan Đức Duật thế nào không có thua?" Dận Tự khiển trách, "song nhân đối bác không có ai là đối thủ của hắn, hắn đã đường đường tiến vào vòng 3, nếu ngươi bắn cung cũng thất bại, cũng chỉ có thể nhìn Nạp Lan Đức Duật làm ngạch phu"

Kỳ Duệ cũng biết lợi hại, nghiêm mặt nói: " ta sẽ không thất bại"

Bên trong sàn đấu, Ngô Phủ Tề la: " hạng mục thứ 2, bắn cung. Hiện tại tuyên bố quy tắc trận đấu, cách tuyển thủ trăm mét trên bàn có 3 mũi tên cùng 1 trái táo, yêu cầu tuyển thủ bắn hạ, nhưng không được làm rơi táo, nếu không tức đào thải"

Nghe xong Dư phi thoải mái nói: " cái này so vs vừa rồi dễ dàng hơn"

" dễ dàng? Trẫm nhìn sợ là không dễ" Khang Hy biết Tâm Di không để cho các tuyển thủ dễ dàng qua của.
Tác giả : Vũ Nhi Phiêu
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại