Ác Quỷ Bên Em
Chương 35: Ending
2 năm sau:
-"48…49…50…Cácngươi đã trốn kĩ chưa vậy? Ta mở mắt ra đấy nhé."
Vy Vy dụi dụi mắt, quẩnquanh tìm kiếm. Cô nheo nheo mắt, nụ cười đắc chí toạ lạc trên môi. Cô hôm nayrút kinh nghiệm mấy lần trước, không để cho 3 đứa nhóc tinh nghịch kia làm mìnhthất điên bát đảo vì tìm kiếm, đã cố ý cho 2 đứa con của mình mặc áo màu đỏchói.
Đảo mắt nhìn quanh quất,sắc đỏ đập ngay vào mắt cô. Ở trong bụi rậm kia.
Vy Vy cố nín một tiếngrên phấn khích, đi vòng ra phía đằng sau bụi cây.
-"Thiên Thiên, TiểuBạch, Hạo Nhiên. Các ngươi ở đâu?"
Bọn nhóc, 2 gái mộttrai, cư nhiên cho rằng người đang đi tìm kia nhất định không tìm ra mình, khúckhích cười trong bụi cây. Nào ngờ, đang đắc chí liền cảm nhận được một cánh tayto khoẻ, nhấc bổng cả 3 lên.
-"Các ngươi làm gìở đây hử?"
Ken nheo mắt, lên tiếnghỏi. Vy Vy từ đằng xa, nhìn thấy Ken, liền cười tươi, vừa gọi tên anh, vừa chạytới.
-"Vy Vy. Em lạicùng bọn nhóc chơi trốn tìm sao?"
Vy Vy nhe răng với Kenmột cái.
-"Là vì ở trongphòng chán lắm."
-"Nhưng sức khoẻ emcòn yếu."
-"Yếu cái gì nữa?Chỉ là khó sinh thôi. Hơn nữa cũng đã là 2 năm rồi a."
Nhắc tới yếu, Vy Vy ngaylập tức xù lông lên. Cô chỉ là 2 năm trước bị thươg, có chút ảnh hưởng nên khósinh thôi. Ken lại quan trọng hoá vấn đề, nhất định bắt cô nghỉ ngơi. Trên đờinày, Vy Vy có trợn mắt dùng kính lúp soi chắc chắn cũng không thể tìm đượcngười nào có thời kì nghỉ ngơi hậu sinh dài như cô a.
-"Được rồi. Vàotrong đi. My My cùng Avi đang đợi."
Vy Vy vui vẻ gật đầu. MyMy cùng Avi 1 năm trước đã cùng nhau đi thiên đường một chuyến. Chất độc củaAvi ngày càng lấn sâu, nhất thời không thể chữa. Cha Vy Vy, tức thiên sứ Wind,đã đưa hai người lên thiên đường tiện việc chữa trị. 2 người gửi con gái ThiênThiên cho Vy Vy trông chừng. Nay là đã trở về. Bữa tiệc nhỏ hôm nay là để chàomừng 2 người về nhà.
-"Ba. Mẹ."
Thiên thiên ngượngnghịu, theo lời Vy Vy, cất tiếng chào đôi nam thanh nữ tú đang tươi cười trướcmắt. Lúc ba mẹ đi, nó cũng chỉ mới được một tuổi.
My My nhìn thấy con gái,nhất thời xúc động, ôm lấy con khóc toáng lên.
-"Này Này. Cậu làmsao thế hử? Doạ mất con đỡ đầu của tớ."
Vy Vy ở một bên tráchmắng. My My nghe thế gạt nước mắt.
-"Vy Vy. Cậu mộtnăm qua sống tốt chứ? Tớ rất nhớ cậu a."
Vy Vy mỉm cười nhìn MyMy. Cô bạn nhỏ này của cô, đến chết cũng không bỏ được thói trẻ con này. Vy Vytrước nay vốn là yêu thích tính cách này của cô.
Căn phòng bếp rộng rãitrong ngôi biệt thự rộn rã tiếng cười. Cả khu vườn như cũng sáng láng hơnnhiều. Những nếp hoa hồng tươi mát nở rộ, như chào đón một thế hệ.
Ken tựa lưng vào cửa sổtrong phòng bếp, chuyện phiếm vui vẻ cùng Avi. Cảnh đẹp như tranh vẽ. Người rộnrã vui cười. Tất thảy chỉ như mọi chuyện với bắt đầu.
-"48…49…50…Cácngươi đã trốn kĩ chưa vậy? Ta mở mắt ra đấy nhé."
Vy Vy dụi dụi mắt, quẩnquanh tìm kiếm. Cô nheo nheo mắt, nụ cười đắc chí toạ lạc trên môi. Cô hôm nayrút kinh nghiệm mấy lần trước, không để cho 3 đứa nhóc tinh nghịch kia làm mìnhthất điên bát đảo vì tìm kiếm, đã cố ý cho 2 đứa con của mình mặc áo màu đỏchói.
Đảo mắt nhìn quanh quất,sắc đỏ đập ngay vào mắt cô. Ở trong bụi rậm kia.
Vy Vy cố nín một tiếngrên phấn khích, đi vòng ra phía đằng sau bụi cây.
-"Thiên Thiên, TiểuBạch, Hạo Nhiên. Các ngươi ở đâu?"
Bọn nhóc, 2 gái mộttrai, cư nhiên cho rằng người đang đi tìm kia nhất định không tìm ra mình, khúckhích cười trong bụi cây. Nào ngờ, đang đắc chí liền cảm nhận được một cánh tayto khoẻ, nhấc bổng cả 3 lên.
-"Các ngươi làm gìở đây hử?"
Ken nheo mắt, lên tiếnghỏi. Vy Vy từ đằng xa, nhìn thấy Ken, liền cười tươi, vừa gọi tên anh, vừa chạytới.
-"Vy Vy. Em lạicùng bọn nhóc chơi trốn tìm sao?"
Vy Vy nhe răng với Kenmột cái.
-"Là vì ở trongphòng chán lắm."
-"Nhưng sức khoẻ emcòn yếu."
-"Yếu cái gì nữa?Chỉ là khó sinh thôi. Hơn nữa cũng đã là 2 năm rồi a."
Nhắc tới yếu, Vy Vy ngaylập tức xù lông lên. Cô chỉ là 2 năm trước bị thươg, có chút ảnh hưởng nên khósinh thôi. Ken lại quan trọng hoá vấn đề, nhất định bắt cô nghỉ ngơi. Trên đờinày, Vy Vy có trợn mắt dùng kính lúp soi chắc chắn cũng không thể tìm đượcngười nào có thời kì nghỉ ngơi hậu sinh dài như cô a.
-"Được rồi. Vàotrong đi. My My cùng Avi đang đợi."
Vy Vy vui vẻ gật đầu. MyMy cùng Avi 1 năm trước đã cùng nhau đi thiên đường một chuyến. Chất độc củaAvi ngày càng lấn sâu, nhất thời không thể chữa. Cha Vy Vy, tức thiên sứ Wind,đã đưa hai người lên thiên đường tiện việc chữa trị. 2 người gửi con gái ThiênThiên cho Vy Vy trông chừng. Nay là đã trở về. Bữa tiệc nhỏ hôm nay là để chàomừng 2 người về nhà.
-"Ba. Mẹ."
Thiên thiên ngượngnghịu, theo lời Vy Vy, cất tiếng chào đôi nam thanh nữ tú đang tươi cười trướcmắt. Lúc ba mẹ đi, nó cũng chỉ mới được một tuổi.
My My nhìn thấy con gái,nhất thời xúc động, ôm lấy con khóc toáng lên.
-"Này Này. Cậu làmsao thế hử? Doạ mất con đỡ đầu của tớ."
Vy Vy ở một bên tráchmắng. My My nghe thế gạt nước mắt.
-"Vy Vy. Cậu mộtnăm qua sống tốt chứ? Tớ rất nhớ cậu a."
Vy Vy mỉm cười nhìn MyMy. Cô bạn nhỏ này của cô, đến chết cũng không bỏ được thói trẻ con này. Vy Vytrước nay vốn là yêu thích tính cách này của cô.
Căn phòng bếp rộng rãitrong ngôi biệt thự rộn rã tiếng cười. Cả khu vườn như cũng sáng láng hơnnhiều. Những nếp hoa hồng tươi mát nở rộ, như chào đón một thế hệ.
Ken tựa lưng vào cửa sổtrong phòng bếp, chuyện phiếm vui vẻ cùng Avi. Cảnh đẹp như tranh vẽ. Người rộnrã vui cười. Tất thảy chỉ như mọi chuyện với bắt đầu.
Tác giả :
Rin LaLa