Ác Nữ Tôi Yêu Em
Chương 35: Nhầm Lẫn
Tử Phong căng thẳng nhìn lên màn hình một cách chăm chú, trong khi ấy tên bảo vệ bên cạnh đang loay hoay kiểm tra file ghi hình. Bất chợt một mệnh lệnh sắc lạnh vang lên.
- TRÁNH RA!
Tử Phong và tên bảo vệ cùng lúc quay đầu lại nhìn. Bóng dáng Mạc Tư Hàn cao lớn với khí chất lạnh lùng đứng đó, càng khiến cho tên bảo vệ thêm phần hoang mang, lo sợ. Chưa kịp hiểu ra phải phản ứng như thế nào thì hắn đã bị Tử Phong túm chặt cổ áo quăng mạnh ra phía đằng sau.
Ngay sau đó, Tư Hàn bước đến trước màn hình, chỉ vài giây sau hình ảnh Tịnh Kỳ bước vào bên trong thang máy cùng nữ nhân viên hiện lên. Trông thấy dáng vẻ khó coi của cô, cả hai phần nào hiểu được chuyện gì có thể sẽ xảy ra.
Thang máy chợt dừng lại ở tầng 22, ngay sau đó không thể theo dõi thêm được nữa. Tử Phong thấy vậy liền nóng lòng gặng hỏi:
- Sao rồi? Tại sao không thấy cô ấy nữa?
- Hành lang không có CCTV.
- Khốn Khiếp! Không lẽ kiểm tra từng phòng một. Tên đội trưởng nhanh nhẹn đứng khép nép ngay bên cạnh bọn họ, vội vã lên tiếng.
- Mong ngài hiểu cho, những khu vực cá nhân thì không được phép lắp camera ghi hình. Tôi sẽ mau chóng cho người kiểm tra tất cả phòng ở tầng 22.
"Lại tầng 22, thẻ phòng mình nhận được cũng là tầng 22"
Tư Hàn chau mày suy nghĩ, ngay sau đó tua đi tua lại khoảng thời gian trước và sau khi Tịnh Kỳ bước vào bên trong thang máy. Trong lúc diễn ra buổi tiệc, ngoài mấy nhân viên lên xuống thì còn thấy duy nhất một người, đó lại chính là...
- LƯU THIÊN ĐÔNG!
- Thằng đó làm gì vậy?
Tử Phong hoài nghi như lo sợ điều mà bản thân đang suy nghĩ. Chưa thể tiếp nhận hết, thì đúng lúc thấy hắn ta bước ra khỏi thang máy từ tầng 22 với dáng vẻ vội vàng, nôn nóng.
- Lẽ nào...
- Không thể được, thằng khốn đó sao hắn dám...
Tư Hàn im lặng nhìn xuống chiếc thẻ phòng lần nữa.
- Tôi biết Tịnh Kỳ đang ở phòng nào rồi!
Nói rồi cả 2 vội vã rời đi. Lúc này trong tâm trí Mạc Tư Hàn là cả một mớ lộn xộn, ngổn ngang, cậu không thể lí giải nỗi chuyện gì đang xảy ra trước mắt.
"Tại sao Lưu Thiên Đông lại biết đến cái tên Arum?"
"Nếu chính hắn là người đã hại Tịnh Kỳ thì tại sao còn dụ mình đến đó"
"Còn đưa cho mình chiếc thẻ phòng với mục đích gì?"
"Liệu Arum và Tịnh Kỳ có liên hệ gì với nhau?"
Lúc này Tịnh Kỳ một mình cố chống chọi lại với phản ứng của cơ thể, mặt khác cố tìm cách thoát khỏi những đôi tay nhơ nhuốc đang lần mò khắp người cô.
Về phần Lưu Thiên Đông sau khi rời khỏi buổi tiệc, hắn liền gấp gáp đi tìm "món hàng" mà trước đó hắn đã bỏ ra số tiền rất lớn để bố trí người mua về. Nhưng lại không biết việc ly rượu dành cho Mạc Tư Hàn mà hắn ta uống phải , đã bị cho lượng dược tình không nhỏ.
Toàn thân hắn lúc này đã rơi vào thời điểm không thể kiểm soát, hắn ta nhanh chóng rời khỏi thang máy, lấy ra chiếc thẻ phòng từ bên trong túi quần, điều không ngờ được là vốn dĩ chiếc thẻ phòng của hắn đã bị đưa nhầm cho tên vệ sĩ, còn chiếc thẻ phòng mà hắn đang cầm trên tay để sắp sửa bước vào, lại chính là nơi dành cho Mạc Tư Hàn.
Đúng lúc Lưu Thiên Đông bước vào phòng, thì cũng là lúc Lưu Thiên Uyển bước ra từ căn phòng ngay phía bên cạnh.
Lưu Thiên Uyển cũng không hề biết rằng vị đại gia mà cô đang muốn vòi thêm tiền từ việc bán trinh tiết của Tịnh Kỳ, lại chính là người anh trai đáng kính của mình, Lưu Thiên Đông.
Lưu Thiên Đông vội vã lao vào phòng, ánh sáng lờ mờ từ chiếc đèn ngủ cộng thêm mùi hương nước hoa nồng nặc càng làm cho không gian đậm chất gợi tình. Bóng dáng người phụ nữ mặc chiếc váy 2 dây sexy ngồi bên giường với dáng vẻ mời gọi kia không ai khác lại là Triệu Giai.
Ban đầu, khi cô lên kế hoạch dụ Mạc Tư Hàn, thì liền dùng đến cái tên Arum mà cô vô tình nghe thấy trong một lần mượn cớ đến Mạc gia thăm Tịnh Kỳ. Khi ấy Mạc Tư Hàn đang nói chuyện qua điện thoại, vẻ như anh ta đang cố gắng tìm kiếm người có cái tên này. Chỉ cần Mạc Tư Hàn muốn gặp, hiển nhiên sẽ phải đồng ý uống ly rượu mà cô đưa, chờ đến lúc anh ta tới đây thì còn có thể kháng cự lại sức hút của cô sao?
Một khi "gạo nấu thành cơm" Mạc Tư Hàn sẽ phải chịu hoàn toàn trách nhiệm đối với cô. Tới khi ấy, còn quan tâm đến chuyện lúc trước,
Dù sao giữa hai người bọn họ đều có hôn ước, chẳng qua là đẩy nhanh quá trình thì cũng không có gì là sai trái. Nghĩ tới đây, Triệu Giai liền đắc ý vuốt ve lấy bờ vai của mình.
- Mạc Tư Hàn, xem anh còn có thể chịu được hay không.
Đúng lúc này, bóng dáng cao lớn từ ngoài cửa bước vào, Triệu Giai nhanh nhẹn tiến tới.
- Triệu tiểu thư, Triệu mỹ nhân của ta...
Giọng nói gấp gáp, luỵ tình vang lên.
- Em đây!
- Em... khoan đã!
Triệu Giai vừa dứt lời, thì Lưu Thiên Đông đã mạnh bạo ôm chầm lấy cô quăng lên giường. Lúc này Triệu Giai hoảng hốt nhận ra người đàn ông đang ở phía trên cô lại có thể là Lưu Thiên Đông.
- Không thể nào? Tại sao lại là anh?
- Lưu Thiên Đông, dừng lại...
- Dừng lại..., anh không thể...
- ưhm..mm..m
Môi của cô liền bị Lưu Thiên Đông phủ xuống mà hôn mạnh bạo, hắn ta như con thú khát tình lao vào chiếm lấy thân thể Triệu Giai một cách không thương tiếc. Đến lúc này, tâm trí hắn chẳng thể phản kháng lại nhu cầu của cơ thể, để có thể phân biệt được đối tượng mà hắn đang muốn chiếm hữu là ai.
Triệu Giai bất lực, quẫy đạp yếu ớt trong chính cái bẫy mà mình tạo ra. Hậu quả này, cô hoàn toàn không nghĩ đến.
Tay Triệu Giai nắm chặt lấy ga giường, ánh mắt tràn đầy sự căm phẫn.
"Mạc Tư Hàn, bằng bất cứ giá nào tôi cũng sẽ không từ bỏ"
- TRÁNH RA!
Tử Phong và tên bảo vệ cùng lúc quay đầu lại nhìn. Bóng dáng Mạc Tư Hàn cao lớn với khí chất lạnh lùng đứng đó, càng khiến cho tên bảo vệ thêm phần hoang mang, lo sợ. Chưa kịp hiểu ra phải phản ứng như thế nào thì hắn đã bị Tử Phong túm chặt cổ áo quăng mạnh ra phía đằng sau.
Ngay sau đó, Tư Hàn bước đến trước màn hình, chỉ vài giây sau hình ảnh Tịnh Kỳ bước vào bên trong thang máy cùng nữ nhân viên hiện lên. Trông thấy dáng vẻ khó coi của cô, cả hai phần nào hiểu được chuyện gì có thể sẽ xảy ra.
Thang máy chợt dừng lại ở tầng 22, ngay sau đó không thể theo dõi thêm được nữa. Tử Phong thấy vậy liền nóng lòng gặng hỏi:
- Sao rồi? Tại sao không thấy cô ấy nữa?
- Hành lang không có CCTV.
- Khốn Khiếp! Không lẽ kiểm tra từng phòng một. Tên đội trưởng nhanh nhẹn đứng khép nép ngay bên cạnh bọn họ, vội vã lên tiếng.
- Mong ngài hiểu cho, những khu vực cá nhân thì không được phép lắp camera ghi hình. Tôi sẽ mau chóng cho người kiểm tra tất cả phòng ở tầng 22.
"Lại tầng 22, thẻ phòng mình nhận được cũng là tầng 22"
Tư Hàn chau mày suy nghĩ, ngay sau đó tua đi tua lại khoảng thời gian trước và sau khi Tịnh Kỳ bước vào bên trong thang máy. Trong lúc diễn ra buổi tiệc, ngoài mấy nhân viên lên xuống thì còn thấy duy nhất một người, đó lại chính là...
- LƯU THIÊN ĐÔNG!
- Thằng đó làm gì vậy?
Tử Phong hoài nghi như lo sợ điều mà bản thân đang suy nghĩ. Chưa thể tiếp nhận hết, thì đúng lúc thấy hắn ta bước ra khỏi thang máy từ tầng 22 với dáng vẻ vội vàng, nôn nóng.
- Lẽ nào...
- Không thể được, thằng khốn đó sao hắn dám...
Tư Hàn im lặng nhìn xuống chiếc thẻ phòng lần nữa.
- Tôi biết Tịnh Kỳ đang ở phòng nào rồi!
Nói rồi cả 2 vội vã rời đi. Lúc này trong tâm trí Mạc Tư Hàn là cả một mớ lộn xộn, ngổn ngang, cậu không thể lí giải nỗi chuyện gì đang xảy ra trước mắt.
"Tại sao Lưu Thiên Đông lại biết đến cái tên Arum?"
"Nếu chính hắn là người đã hại Tịnh Kỳ thì tại sao còn dụ mình đến đó"
"Còn đưa cho mình chiếc thẻ phòng với mục đích gì?"
"Liệu Arum và Tịnh Kỳ có liên hệ gì với nhau?"
Lúc này Tịnh Kỳ một mình cố chống chọi lại với phản ứng của cơ thể, mặt khác cố tìm cách thoát khỏi những đôi tay nhơ nhuốc đang lần mò khắp người cô.
Về phần Lưu Thiên Đông sau khi rời khỏi buổi tiệc, hắn liền gấp gáp đi tìm "món hàng" mà trước đó hắn đã bỏ ra số tiền rất lớn để bố trí người mua về. Nhưng lại không biết việc ly rượu dành cho Mạc Tư Hàn mà hắn ta uống phải , đã bị cho lượng dược tình không nhỏ.
Toàn thân hắn lúc này đã rơi vào thời điểm không thể kiểm soát, hắn ta nhanh chóng rời khỏi thang máy, lấy ra chiếc thẻ phòng từ bên trong túi quần, điều không ngờ được là vốn dĩ chiếc thẻ phòng của hắn đã bị đưa nhầm cho tên vệ sĩ, còn chiếc thẻ phòng mà hắn đang cầm trên tay để sắp sửa bước vào, lại chính là nơi dành cho Mạc Tư Hàn.
Đúng lúc Lưu Thiên Đông bước vào phòng, thì cũng là lúc Lưu Thiên Uyển bước ra từ căn phòng ngay phía bên cạnh.
Lưu Thiên Uyển cũng không hề biết rằng vị đại gia mà cô đang muốn vòi thêm tiền từ việc bán trinh tiết của Tịnh Kỳ, lại chính là người anh trai đáng kính của mình, Lưu Thiên Đông.
Lưu Thiên Đông vội vã lao vào phòng, ánh sáng lờ mờ từ chiếc đèn ngủ cộng thêm mùi hương nước hoa nồng nặc càng làm cho không gian đậm chất gợi tình. Bóng dáng người phụ nữ mặc chiếc váy 2 dây sexy ngồi bên giường với dáng vẻ mời gọi kia không ai khác lại là Triệu Giai.
Ban đầu, khi cô lên kế hoạch dụ Mạc Tư Hàn, thì liền dùng đến cái tên Arum mà cô vô tình nghe thấy trong một lần mượn cớ đến Mạc gia thăm Tịnh Kỳ. Khi ấy Mạc Tư Hàn đang nói chuyện qua điện thoại, vẻ như anh ta đang cố gắng tìm kiếm người có cái tên này. Chỉ cần Mạc Tư Hàn muốn gặp, hiển nhiên sẽ phải đồng ý uống ly rượu mà cô đưa, chờ đến lúc anh ta tới đây thì còn có thể kháng cự lại sức hút của cô sao?
Một khi "gạo nấu thành cơm" Mạc Tư Hàn sẽ phải chịu hoàn toàn trách nhiệm đối với cô. Tới khi ấy, còn quan tâm đến chuyện lúc trước,
Dù sao giữa hai người bọn họ đều có hôn ước, chẳng qua là đẩy nhanh quá trình thì cũng không có gì là sai trái. Nghĩ tới đây, Triệu Giai liền đắc ý vuốt ve lấy bờ vai của mình.
- Mạc Tư Hàn, xem anh còn có thể chịu được hay không.
Đúng lúc này, bóng dáng cao lớn từ ngoài cửa bước vào, Triệu Giai nhanh nhẹn tiến tới.
- Triệu tiểu thư, Triệu mỹ nhân của ta...
Giọng nói gấp gáp, luỵ tình vang lên.
- Em đây!
- Em... khoan đã!
Triệu Giai vừa dứt lời, thì Lưu Thiên Đông đã mạnh bạo ôm chầm lấy cô quăng lên giường. Lúc này Triệu Giai hoảng hốt nhận ra người đàn ông đang ở phía trên cô lại có thể là Lưu Thiên Đông.
- Không thể nào? Tại sao lại là anh?
- Lưu Thiên Đông, dừng lại...
- Dừng lại..., anh không thể...
- ưhm..mm..m
Môi của cô liền bị Lưu Thiên Đông phủ xuống mà hôn mạnh bạo, hắn ta như con thú khát tình lao vào chiếm lấy thân thể Triệu Giai một cách không thương tiếc. Đến lúc này, tâm trí hắn chẳng thể phản kháng lại nhu cầu của cơ thể, để có thể phân biệt được đối tượng mà hắn đang muốn chiếm hữu là ai.
Triệu Giai bất lực, quẫy đạp yếu ớt trong chính cái bẫy mà mình tạo ra. Hậu quả này, cô hoàn toàn không nghĩ đến.
Tay Triệu Giai nắm chặt lấy ga giường, ánh mắt tràn đầy sự căm phẫn.
"Mạc Tư Hàn, bằng bất cứ giá nào tôi cũng sẽ không từ bỏ"
Tác giả :
Ngoan Nhất Nhà