Ác Nhân Thành Đôi
Chương 13: Kết thúc
Ngày kế tiếp, gian chính đường kia vẫn như trước, vẫn là những con người đó, nhưng Trang Trạch Lương lại không còn mười phần phấn khích như lúc mới đến.
Bốn người quần áo cũng đều đổi thành tố sắc, Trần thị trên đầu châu thoa đều lấy hết, chỉ dư một ngân thoa để vấn tóc, bộ dáng này cuối cùng cũng khiến sắc mặt mấy lão nhân hòa dịu một chút.
Trang Trạch Lương vẻ mặt phức tạp nhìn ánh mắt sắc bén chống lại hắn không lùi bước của nữ nhi, rõ ràng trong lòng đã có quyết định, nhưng vì sao, hắn cảm thấy sau này mình nhất định sẽ hối hận?
"Tình nhi, ngươi đã lo lắng tốt hết chưa? Đem cả đời ngươi để đánh đổi có đáng giá không?"
"Ta không tin được ngươi, không tin được tổ mẫu, càng không tin được Trần thị, có khi nào các ngươi vì ta mà làm chủ hôn nhân? Hoặc là ngươi có lợi, hoặc là Trần thị có lợi, về phần hạnh phúc của ta cho tới bây giờ không ở nằm trong phạm vi suy tính của các ngươi, phụ thân, ta so với ngươi còn hiểu biết ngươi hơn, tâm ngươi lớn, nhưng không kháng cự nổi bên gối thổi gió, trong lòng ngươi thủy chung chỉ có chính mình, Trần thị chính là dựa vào điểm này ở ngươi nên đem ngươi dỗ, mặc kệ không hỏi về chuyện ở hậu trạch Trang gia, ta là đích nữ Trang gia, là nữ nhi Đổng thị, nếu ta chỉ vì một cái di nương mà đắn đo thì sẽ hủy cả một đời, nương ta chết cũng không thể an tâm."
Trang Thư Tình nhếch miệng, rõ ràng là cười, nhưng mặc kệ là trên mặt hay trong mắt đều không có nửa tia tiếu ý, chỉ làm cho người cảm thấy bi thương.
"Nghĩ đến phụ thân là đã quyết định tốt, Thư Hàn, lại đây quỳ xuống."
Trang Thư Hàn mân mân miệng, không nghĩ sẽ phải quỳ trước nam nhân này, nhưng bởi vì lời nói tỷ tỷ liền dứt khoát quỳ được, thấy tỷ tỷ dập đầu cũng dập đầu theo.
"Đây là một lần cuối cùng ta kêu ngài phụ thân, từ nay về sau, ta và Thư Hàn cùng một nhà các ngươi sẽ không có liên quan, mặc kệ về sau chúng ta có nghèo khó, túng quẫn, hay là thăng tiến nhanh chóng, tất cả đều do tỷ đệ chúng ta tự mình chịu trách nhiệm, tựa như mẫu thân, tự mình lựa chính đường đi cho mình, quỳ đã xong, nguyện phụ thân sau này thân thể an khang, tâm tưởng sự thành (*)."
(*) giống như muốn gì được nấy, nhưng ta để vậy cho hay
Làm được thật tốt!
Trang Trạch Dân ở trong lòng âm thầm khen ngợi, xem phụ thân cùng vài tộc thúc mắt đồng dạng lộ ra vẻ hiền hoà liền biết Tình nha đầu bước này đi được có bao nhiêu đúng đắn.
Dứt bỏ một nhà lão Thất còn được vài phần kính trọng của lão nhân trong tộc, nếu như bọn hắn thật sự không thể thăng tiến nhanh, thì trong tộc cũng sẽ có một chỗ cho bọn họ.
Ở trên người lấy ra một cái chìa khóa nhỏ đưa cho Trần thị, “Đây là thứ ngươi luôn muốn tìm, một năm chiếu cố này, tỷ đệ chúng ta ghi nhớ trong lòng."
Trần thị động tác nhanh chóng tiếp nhận chìa khóa, nghe đến câu sau khuôn mặt có chút cứng đờ, nghĩ cười một cái để ứng phó nhưng thế nào cũng cười không nổi, ánh mắt trốn tránh, cuối cùng cái gì cũng chưa nói ra đã trốn ở phía sau Trang Trạch Lương.
Trang Thư Tình cũng lười để ý toàn gia này, hướng trưởng bối bái biệt liền lui ra ngoài.
Trang Thư Hàn nắm chặt nắm tay nhìn về phía nam nhân đã không còn là phụ thân của hắn kia, “Ngươi sẽ hối hận, một ngày nào đó ta sẽ khiến ngươi biết quyết định hôm nay của ngươi có bao nhiêu sai lầm."
Nói xong cũng không nhìn sắc mặt của Trang Trạch Lương có bao nhiêu khó xem, bước nhanh đuổi theo tỷ tỷ.
Từ nay về sau, hắn cũng chỉ còn có tỷ tỷ.
Hắn biết tỷ tỷ làm hết thảy điều này đều vì hắn, hắn cũng biết, tỷ tỷ làm như vậy về sau muốn gả cho người trong sạch cũng không dễ dàng, trừ phi hắn có thể nhanh chút có tiền đồ, tiền đồ đến tay mới có thể che chở tỷ tỷ, tới khi đó, tỷ tỷ mới có tương lai đáng giá.
Tỷ tỷ sáu năm sau đã hai mươi tuổi, hắn chỉ có thời gian sáu năm.
Nếu như sáu năm sau hắn làm không được, tỷ tỷ khi đó hai mươi tuổi đã không có cơ hội.
Cắn cắn môi, nhẫn xuống chua xót trong lòng, Trang Thư Hàn bước chân không ngừng, ngẩng đầu lên nhìn về phía bầu trời, trời xanh mây trắng, hôm nay là thời tiết thật tốt, hắn cả đời đều sẽ nhớ rõ hôm nay thời tiết hôm nay là tốt nhất, hôm nay hắn như được sinh ra một lần nữa.
Trang Thư Tình quay đầu nhìn bộ dáng của hắn không khỏi cũng ngẩng đầu theo, cười nói: “Cuối thu thời tiết thật tốt, thích hợp nhất là xuất hành, Thư Hàn, chúng ta ngày mai liền rời đi nơi này, thế nào?"
"Ở lại vài ngày đi tỷ tỷ, chờ miệng vết thương trên đầu ngươi tốt một chút chúng ta sẽ rời đi, tỷ tỷ đã nói, ở bên ngoài trong một thời gian ngắn không có cách nào an ổn, ngươi thân thể căn bản còn yếu, nếu không dậy nổi thì đừng ép buộc bản thân mình."
"Ngươi vẫn là nhớ rõ ràng như vậy." Trang Thư Tình thu hồi tầm mắt nhìn về phía đệ đệ, chiều cao so với nàng cũng không sai biệt lắm, “Về sau ngươi chính là trụ cột của một gia đình, tỷ tỷ nghe ngươi, lại ở nơi này thêm vài ngày."
Đúng, hắn là trụ cột của gia đình, hắn muốn gánh được cái nhà này đi lên, thì phải nhớ kỹ thù hận này cũng không thể khiến hắn có tiền đồ, nhìn miệng vết thương trên đầu tỷ tỷ, Trang Thư Hàn hít sâu một hơi, trong lúc đó phảng phất như một hơi liền lắng đọng xuống.
Trang Thư Tình xem ở trong mắt, chính là cười cười, áp lực có thể khiến cho con người trưởng thành, lại có nàng ở bên khuyên giải, nàng tin tưởng thù hận này tuyệt sẽ không trở thành trở ngại của hắn trước chướng ngại vật.
Trang Trạch Lương toàn gia hôm đó rời đi.
Trước khi rời đi, Trang Thư Đình đến một chuyến.
Trang Thư Tình nhàn nhạt nhìn nàng, chờ nàng mở miệng thuyết minh ý đồ của mình.
"Ngươi khinh thường ta."
Trang Thư Tình gật đầu, “Đúng là có chút."
"Là bởi vì ta là di nương sinh ra? A, nếu là ta có một người mẹ ruột như đại nương vậy, nhất định so với ngươi sẽ xuất sắc hơn gấp trăm lần, ngươi dựa vào cái gì khinh thường ta?" Không có những người kia ở đây, Trang Thư Đình không tiếp tục che giấu ghen tỵ của nàng, nàng bất mãn, cả người đều hoá thành gai bén nhọn có thể đâm người.
Trang Thư Tình cảm thấy buồn cười, đây là vì nương mình mà bất bình? Bởi vì nàng sinh nữ nhi không đủ xuất sắc? Nàng đột nhiên có chút có thể lý giải được tâm tư Trang Thư Đình, thân là thứ xuất, hết thảy đều phải vì chính mình tranh thủ, đứng ở lập trường của nàng cũng không sai, nếu người nàng nhằm vào là người khác, nàng cũng có thể cười trừ, đáng tiếc, nàng nhằm vào chính mình, nàng làm hết thảy đều là vì muốn Trang Thư Tình nàng không thể tốt hơn nàng ta.
"Trang Thư Đình, ta chỉ có một câu nói muốn nói với ngươi." Thấy bộ dáng đề phòng của nàng, Trang Thư Tình cười đến càng vui vẻ, “Kiến thức của người hạn hẹp, cũng không phải thiên hạ tất cả mọi người cũng đều không giống như trong mắt của ngươi, nếu như ngươi từng đối với ta có nửa phần chân tâm thiện ý, nương ta cũng tất nhiên sẽ không ghét ngươi, nhưng ngươi thử ngẫm lại, từ nhỏ đến lớn, ngươi cùng ta nói mỗi một câu nói, mỗi một cái biểu tình có từng phát ra từ chân tâm? Nương ta xuất thân từ gia đình như vậy, sao lại nhìn không ra? Thông minh bị thông minh trị, câu này là nói chính ngươi, không biết Trần Thị trăm phương nghìn kế muốn tính toán cho ngươi lại biết ngươi không muốn làm nữ nhi nàng thì sẽ nghĩ như thế nào?"
Trang Thư Đình sắc mặt lúc trắng lúc xanh, cái gì cũng không lại nói, tông cửa xông ra.
Là nàng thất sách, đã quên hiện tại Trang Thư Tình không giống như lúc trước yếu ớt nằm sấp mặc cho người khi dễ, nhìn Trang Thư Tình như vậy, đột nhiên liền có loại loại cảm giác đang đối mặt với đại nương, tâm như cảm thấy dù thế nào cũng đều giấu không được.
Nhưng chuyện tệ hơn còn ở phía sau.
"Bá... Bá nương, Mẫn tỷ tỷ."
Các nàng nghe được bao nhiêu? Hẳn là... Hẳn là mới đến đi?
Chu thị nhàn nhạt đối vời nàng gật đầu, lướt qua nàng vào cửa, Trang Thư Mẫn tính tình tốt, nhưng trong lòng lại không yêu thích thứ muội tâm cơ thâm trầm này, cũng không thể như nương nàng vẽ mặt bình thường đặt nhân lượng ở trong lòng, vì thế nói: “Vừa rồi ta đi tới nơi của Thất thúc, thấy đều đã thu thập thỏa đáng, xác nhận muốn đi rồi, Đình muội muội vẫn là mau chút đi thôi."
Trang Thư Đình chật vật gật đầu, phúc thân rất nhanh rời đi, tốc độ mau như là phía sau có ai đang đuổi theo nàng.
Bốn người quần áo cũng đều đổi thành tố sắc, Trần thị trên đầu châu thoa đều lấy hết, chỉ dư một ngân thoa để vấn tóc, bộ dáng này cuối cùng cũng khiến sắc mặt mấy lão nhân hòa dịu một chút.
Trang Trạch Lương vẻ mặt phức tạp nhìn ánh mắt sắc bén chống lại hắn không lùi bước của nữ nhi, rõ ràng trong lòng đã có quyết định, nhưng vì sao, hắn cảm thấy sau này mình nhất định sẽ hối hận?
"Tình nhi, ngươi đã lo lắng tốt hết chưa? Đem cả đời ngươi để đánh đổi có đáng giá không?"
"Ta không tin được ngươi, không tin được tổ mẫu, càng không tin được Trần thị, có khi nào các ngươi vì ta mà làm chủ hôn nhân? Hoặc là ngươi có lợi, hoặc là Trần thị có lợi, về phần hạnh phúc của ta cho tới bây giờ không ở nằm trong phạm vi suy tính của các ngươi, phụ thân, ta so với ngươi còn hiểu biết ngươi hơn, tâm ngươi lớn, nhưng không kháng cự nổi bên gối thổi gió, trong lòng ngươi thủy chung chỉ có chính mình, Trần thị chính là dựa vào điểm này ở ngươi nên đem ngươi dỗ, mặc kệ không hỏi về chuyện ở hậu trạch Trang gia, ta là đích nữ Trang gia, là nữ nhi Đổng thị, nếu ta chỉ vì một cái di nương mà đắn đo thì sẽ hủy cả một đời, nương ta chết cũng không thể an tâm."
Trang Thư Tình nhếch miệng, rõ ràng là cười, nhưng mặc kệ là trên mặt hay trong mắt đều không có nửa tia tiếu ý, chỉ làm cho người cảm thấy bi thương.
"Nghĩ đến phụ thân là đã quyết định tốt, Thư Hàn, lại đây quỳ xuống."
Trang Thư Hàn mân mân miệng, không nghĩ sẽ phải quỳ trước nam nhân này, nhưng bởi vì lời nói tỷ tỷ liền dứt khoát quỳ được, thấy tỷ tỷ dập đầu cũng dập đầu theo.
"Đây là một lần cuối cùng ta kêu ngài phụ thân, từ nay về sau, ta và Thư Hàn cùng một nhà các ngươi sẽ không có liên quan, mặc kệ về sau chúng ta có nghèo khó, túng quẫn, hay là thăng tiến nhanh chóng, tất cả đều do tỷ đệ chúng ta tự mình chịu trách nhiệm, tựa như mẫu thân, tự mình lựa chính đường đi cho mình, quỳ đã xong, nguyện phụ thân sau này thân thể an khang, tâm tưởng sự thành (*)."
(*) giống như muốn gì được nấy, nhưng ta để vậy cho hay
Làm được thật tốt!
Trang Trạch Dân ở trong lòng âm thầm khen ngợi, xem phụ thân cùng vài tộc thúc mắt đồng dạng lộ ra vẻ hiền hoà liền biết Tình nha đầu bước này đi được có bao nhiêu đúng đắn.
Dứt bỏ một nhà lão Thất còn được vài phần kính trọng của lão nhân trong tộc, nếu như bọn hắn thật sự không thể thăng tiến nhanh, thì trong tộc cũng sẽ có một chỗ cho bọn họ.
Ở trên người lấy ra một cái chìa khóa nhỏ đưa cho Trần thị, “Đây là thứ ngươi luôn muốn tìm, một năm chiếu cố này, tỷ đệ chúng ta ghi nhớ trong lòng."
Trần thị động tác nhanh chóng tiếp nhận chìa khóa, nghe đến câu sau khuôn mặt có chút cứng đờ, nghĩ cười một cái để ứng phó nhưng thế nào cũng cười không nổi, ánh mắt trốn tránh, cuối cùng cái gì cũng chưa nói ra đã trốn ở phía sau Trang Trạch Lương.
Trang Thư Tình cũng lười để ý toàn gia này, hướng trưởng bối bái biệt liền lui ra ngoài.
Trang Thư Hàn nắm chặt nắm tay nhìn về phía nam nhân đã không còn là phụ thân của hắn kia, “Ngươi sẽ hối hận, một ngày nào đó ta sẽ khiến ngươi biết quyết định hôm nay của ngươi có bao nhiêu sai lầm."
Nói xong cũng không nhìn sắc mặt của Trang Trạch Lương có bao nhiêu khó xem, bước nhanh đuổi theo tỷ tỷ.
Từ nay về sau, hắn cũng chỉ còn có tỷ tỷ.
Hắn biết tỷ tỷ làm hết thảy điều này đều vì hắn, hắn cũng biết, tỷ tỷ làm như vậy về sau muốn gả cho người trong sạch cũng không dễ dàng, trừ phi hắn có thể nhanh chút có tiền đồ, tiền đồ đến tay mới có thể che chở tỷ tỷ, tới khi đó, tỷ tỷ mới có tương lai đáng giá.
Tỷ tỷ sáu năm sau đã hai mươi tuổi, hắn chỉ có thời gian sáu năm.
Nếu như sáu năm sau hắn làm không được, tỷ tỷ khi đó hai mươi tuổi đã không có cơ hội.
Cắn cắn môi, nhẫn xuống chua xót trong lòng, Trang Thư Hàn bước chân không ngừng, ngẩng đầu lên nhìn về phía bầu trời, trời xanh mây trắng, hôm nay là thời tiết thật tốt, hắn cả đời đều sẽ nhớ rõ hôm nay thời tiết hôm nay là tốt nhất, hôm nay hắn như được sinh ra một lần nữa.
Trang Thư Tình quay đầu nhìn bộ dáng của hắn không khỏi cũng ngẩng đầu theo, cười nói: “Cuối thu thời tiết thật tốt, thích hợp nhất là xuất hành, Thư Hàn, chúng ta ngày mai liền rời đi nơi này, thế nào?"
"Ở lại vài ngày đi tỷ tỷ, chờ miệng vết thương trên đầu ngươi tốt một chút chúng ta sẽ rời đi, tỷ tỷ đã nói, ở bên ngoài trong một thời gian ngắn không có cách nào an ổn, ngươi thân thể căn bản còn yếu, nếu không dậy nổi thì đừng ép buộc bản thân mình."
"Ngươi vẫn là nhớ rõ ràng như vậy." Trang Thư Tình thu hồi tầm mắt nhìn về phía đệ đệ, chiều cao so với nàng cũng không sai biệt lắm, “Về sau ngươi chính là trụ cột của một gia đình, tỷ tỷ nghe ngươi, lại ở nơi này thêm vài ngày."
Đúng, hắn là trụ cột của gia đình, hắn muốn gánh được cái nhà này đi lên, thì phải nhớ kỹ thù hận này cũng không thể khiến hắn có tiền đồ, nhìn miệng vết thương trên đầu tỷ tỷ, Trang Thư Hàn hít sâu một hơi, trong lúc đó phảng phất như một hơi liền lắng đọng xuống.
Trang Thư Tình xem ở trong mắt, chính là cười cười, áp lực có thể khiến cho con người trưởng thành, lại có nàng ở bên khuyên giải, nàng tin tưởng thù hận này tuyệt sẽ không trở thành trở ngại của hắn trước chướng ngại vật.
Trang Trạch Lương toàn gia hôm đó rời đi.
Trước khi rời đi, Trang Thư Đình đến một chuyến.
Trang Thư Tình nhàn nhạt nhìn nàng, chờ nàng mở miệng thuyết minh ý đồ của mình.
"Ngươi khinh thường ta."
Trang Thư Tình gật đầu, “Đúng là có chút."
"Là bởi vì ta là di nương sinh ra? A, nếu là ta có một người mẹ ruột như đại nương vậy, nhất định so với ngươi sẽ xuất sắc hơn gấp trăm lần, ngươi dựa vào cái gì khinh thường ta?" Không có những người kia ở đây, Trang Thư Đình không tiếp tục che giấu ghen tỵ của nàng, nàng bất mãn, cả người đều hoá thành gai bén nhọn có thể đâm người.
Trang Thư Tình cảm thấy buồn cười, đây là vì nương mình mà bất bình? Bởi vì nàng sinh nữ nhi không đủ xuất sắc? Nàng đột nhiên có chút có thể lý giải được tâm tư Trang Thư Đình, thân là thứ xuất, hết thảy đều phải vì chính mình tranh thủ, đứng ở lập trường của nàng cũng không sai, nếu người nàng nhằm vào là người khác, nàng cũng có thể cười trừ, đáng tiếc, nàng nhằm vào chính mình, nàng làm hết thảy đều là vì muốn Trang Thư Tình nàng không thể tốt hơn nàng ta.
"Trang Thư Đình, ta chỉ có một câu nói muốn nói với ngươi." Thấy bộ dáng đề phòng của nàng, Trang Thư Tình cười đến càng vui vẻ, “Kiến thức của người hạn hẹp, cũng không phải thiên hạ tất cả mọi người cũng đều không giống như trong mắt của ngươi, nếu như ngươi từng đối với ta có nửa phần chân tâm thiện ý, nương ta cũng tất nhiên sẽ không ghét ngươi, nhưng ngươi thử ngẫm lại, từ nhỏ đến lớn, ngươi cùng ta nói mỗi một câu nói, mỗi một cái biểu tình có từng phát ra từ chân tâm? Nương ta xuất thân từ gia đình như vậy, sao lại nhìn không ra? Thông minh bị thông minh trị, câu này là nói chính ngươi, không biết Trần Thị trăm phương nghìn kế muốn tính toán cho ngươi lại biết ngươi không muốn làm nữ nhi nàng thì sẽ nghĩ như thế nào?"
Trang Thư Đình sắc mặt lúc trắng lúc xanh, cái gì cũng không lại nói, tông cửa xông ra.
Là nàng thất sách, đã quên hiện tại Trang Thư Tình không giống như lúc trước yếu ớt nằm sấp mặc cho người khi dễ, nhìn Trang Thư Tình như vậy, đột nhiên liền có loại loại cảm giác đang đối mặt với đại nương, tâm như cảm thấy dù thế nào cũng đều giấu không được.
Nhưng chuyện tệ hơn còn ở phía sau.
"Bá... Bá nương, Mẫn tỷ tỷ."
Các nàng nghe được bao nhiêu? Hẳn là... Hẳn là mới đến đi?
Chu thị nhàn nhạt đối vời nàng gật đầu, lướt qua nàng vào cửa, Trang Thư Mẫn tính tình tốt, nhưng trong lòng lại không yêu thích thứ muội tâm cơ thâm trầm này, cũng không thể như nương nàng vẽ mặt bình thường đặt nhân lượng ở trong lòng, vì thế nói: “Vừa rồi ta đi tới nơi của Thất thúc, thấy đều đã thu thập thỏa đáng, xác nhận muốn đi rồi, Đình muội muội vẫn là mau chút đi thôi."
Trang Thư Đình chật vật gật đầu, phúc thân rất nhanh rời đi, tốc độ mau như là phía sau có ai đang đuổi theo nàng.
Tác giả :
Quỷ Quỷ Mộng Du