Ác Nhân Thành Đôi

Chương 127: Cự thân

Người đỗ tam nguyên lần này tất nhiên không thể sánh bằng trạng nguyên của ba kỳ hương, hội, đình, nhưng dù sao thì thanh danh nhất định sẽ truyền xa, huống chi người kia mới chỉ là một đứa bé.

Hội Nguyên Phủ náo động.

Nếu không phải cửa lớn Trang gia khó vào, từ khi tin tức bắt đầu truyền sa sợ là không biết sẽ có bao nhiên người đạp cửa tiến vào Trang gia.

Nhưng mà khó vào cũng không có nghĩa là không người vào được, người đến đầu tiên chính là Liễu gia nhị lão gia và nhị phu nhân.

Bệnh của Liễu Tri Quỳnh cũng đã tốt lên rất nhiều, nhưng nàng chưa bao giờ đề cập đến chuyện muốn trỡ về Liễu gia, Trang Thư Tình chưa về nên không có người thúc giục nàng.

Trang Thư Tình trở lại nàng lại càng không muốn đi, trong dầu vẫn luôn cân nhắc đến chuyện bái sự.

Nàng không cần trở về Liễu gia.

Mấy ngày nay nhị phu nhân không gặp nữ nhi, Trang đại phu không có ở đây nàng cũng không thể thường xuyên tốt cửa, chỉ có thể thường thường cho nha hoàn đưa mấy thứ đến đây, lúc này thấy sắc mặt nữ nhi hoàng nhuận, so với lúc ở nhaà còn béo lên một còng, tâm tình liền vô cùng tốt.

Nhìn lão gia một cái lập tức kề sát nữ nhi nhẹ giọng nói chuyện: “Liễu Trí U bị đưa đến miếu đường, lão thái gia nói rằng cả đời này cũng không cho nàng bước ra, bất kỳ ai cầu tình cũng lập tức đưa đến trầm đường miễn cho Liễu gia càng thêm mất mặt, đại phòng lúc này đã mất hết thể diện.

Chuyện của Liễu gia, Trang Thư Tình tất nhiên sẽ không xen vào, nhưng Liễu Tri QUỳnh thấy mẫu thân nói như vậy mày liền nhăn lại, “Nương ở nhà đừng cao hứng như vậy, nói thế nào thì đại phòng vẫn là người chưởng gia, nương đừng khiến mình chịu thiệt."

“Nương đương nhiên biết, nhưng chưởng gia thì như thế nào, hiện tại thấy chúng ta chẳng phải cũng không dám nhìn thẳng mặt hay sao, cho dù là tứ phòng cũng ghét bọn họ, tứ thúc mặc dù nhậm chức ở kinh đô nhưng tứ tẩu con cũng không phải dễ chọc, bởi vì Liễu Tri Quỳnh xúi dục mà còn trai nàng phạm lỗi lớn, nàng còn hận Liễu Trí U không thể..."

"Nương! Không cần nói nữa."

Nhị phu nhân lập tức nhỏ giọng lại, trên mặt có chút mất tự nhiên, nàng quên mất nơi này là Trang gia, mà ở nơi này cũng không phải chỉ có một mình nữ nhi.

“Là ta lắm chuyện rồi, Trang đại phu cứ coi như ta chưa nói cái gì." Nhị phu nhân vội vàng đổi đề tài, “Đúng rồi, sao không thấy vị đường tỷ kia của đại phu?"

“Mỗi ngày ta đều bận rộn, có một số việc không thể xử lý hết, may mắn có đại tỷ trông coi cửa hàng Đông thị bên kia, bây giờ chắc là tỷ ấy đang ở đó."

“Tình cảm tỷ muội hai người đúng là thật tốt." Nhị phu nhân thử thăm dò hỏi, “Tuổi nàng hình như lớn hơn Trang đại phu một chút, không biết đã nghị thân chưa?"

Trang Thư Tình nhất thời hiểu được, nhị phu nhân sợ là đánh chủ ý lên Mẫn tỷ tỷ.

Buông mi xuống cười cười, “Nhị phu nhân có điều không biết, đường tỷ của ta góa chồng trước khi thành thân, đối tượng nghị thân của tỷ tỷ được gia đình nuông chiều, sống buông thả, trước ngày thành thân mấy tháng bị nhiễm bệnh mà chết, bọn họ không những lừa gạt còn có ý đồ muốn để tỷ tỷ ta gả qua hòng chiếm trọn đồ cưới, sau này đại bá ta biết chuyện lập tức liền từ hôn, đối phương chẳng những không chịu, còn khắp nơi rêu rao nói tỷ tỷ ta có số khắc phu, kém chút đem tỷ ấy bức tử, ta đau lòng tỷ ấy nên liền đưa tỷ ấy về đây, hiện tại đã tốt hơn rất nhiều."

Nhị phu nhân trợn mắt. Thế nhưng còn có nội tình như vậy? Nhìn vị cô nương kia thoải mái tự tại, nửa phần cũng không giống như người từng muốn tìm cái chết, nàng nguyên bản còn muốn nghị thân cho thứ tử.

Dòng dõi Trang gia mặc dù có chút thấp, nhưng nhìn tình huống trước mắt, đội tỷ đệ này của Trang gia cũng không phải người thường, nữ nhi trong nhà không ai có độ tuổi phù hợp với Trang Thư Hàn, Trang Thư Tình sớm đã có người ở bên trông chừng, cũng chỉ có thể từ Trang Thư Mẫn xuống tay.

Trưởng tử tập võ từ nhỏ, về sau không biết như thế nào, may mắn đã sớm định ra một mối hôn nhân tốt, lấy gia thế của đối phương cũng đủ để chống đỡ chi thứ hai, cho dù là đại phòng cũng nhìn đỏ mắt.

Nếu thứ tử có thể đặt mối quan hệ với Trang gia thì chi thứ hai cũng có thể càng thêm đảm bảo.

Nhưng nàng nghĩ tới nghĩ lui cũng không ngờ tới Trang Thư Mẫn đã từng có một mối hôn sự. Lại còn là góa phụ trước khi thành thân, người như vậy Liễu gia vạn vạn không thể cưới về.

Nhưng mà nàng suy nghĩ nhiều rồi, Trang thư Tình cũng chưa từng nghĩ tới muốn đem đường tỷ gả vào nhà cao cửa rộng, gả vào nơi như vậy, có khi ngay cả đến một đứa nha hoàn tỷ ấy cũng không thể đối phó được.

Ánh mắt vừa chuyển, chống lại tầm mắt tràn ngập xin lỗi của Liễu Tri Quỳnh nàng cũng chỉ cười cười, tiểu kế như vậy nàng vẫn có thể chịu được.

“Như vậy a, cũng thật đáng thương. “Cho đến khi rời đi, nhị phu nhân cũng không nhắc lại một câu, nàng có chút hối hận bản thân sao không hỏi nữ nhi trước về tình huống của Trang Thư Mẫn đã vội vàng mở miệng với Trang Thư Tình.

“Thư Tình, muội đừng để trong lòng, ở trong đại gia tộc mà nói, cho dù không tranh nhưng vẫn phải nghĩ cách khiến bản thân trở nên cường đại, không để người khác khi dễ, nương của ta không có ý xấu, cũng không cố ý tính kế, nàng chỉ muốn mượn sức muội.

“Muội biết, yên tâm, muội sẽ không đi so đo."

Liêu Tri Quỳnh liền an tâm, Thư tình là người nói một không hai, muội ấy nói không so đo nhất định sẽ không đi so đo, “Ngày mai ta muốn về nhà một chuyến, nói với tổ phụ việc bái sư, cũng chuẩn bị chút lễ nghi, chính thức bái muội làm thầy."

"Nghĩ tốt rồi?"

“Thời gian dài như vậy cũng đủ để ta suy nghĩ thấu triệt."

Trang Thư Tình cười, “Không vội, nhìn xem Từ Giai Oánh nghĩ như thế nào, nếu nàng cũng kiên trì muốn học, vừa lúc có thể thu cả hai, y quán có Bán Nguyệt trông nom, đến lúc đó cũng có thời gian chỉ cho hai người."

“Cũng tốt."

“Tiểu thư, người Từ gia tới."

“Ai đến?"

"Từ phu nhân và Từ tiểu thư."

Hai người nhìn nhau, “Đúng là, vừa nhắc lập tức liền có mặt, mời bọn họ vào đi."

"Vâng."

Liễu Tri Quỳnh đứng dậy, “Ta về phòng trước."

“Ừm, trong khoảng thời gian này phải chút ý cơ thể nhiều một chút, không cần suy nghĩ nhiều, không không được khiến bản thân mệt mỏi, trước khi làm đại phu phải học cách chăm sóc chính mình cho tốt."

“Ta hiểu." Kỳ thực Liễu Tri Quỳnh rất muốn gọi nàng một tiếng sư phụ nhưng cuối cùng vẫn không mở miệng. Tâm muốn bái sư cũng càng thêm gấp gáp.

Lúc này tình huống của Từ Giai Oánh đã hoàn toàn tốt, bước đi vững vàng, nhìn qua cũng biết cơ thể đã tốt lắm.

“Nhìn thế nào cũng thấy muội gầy đi. Ở bên ngoài không tốt sao?"

“Thời tiết quá nóng, không ăn được một số thứ." Trang Thư Tình vén áo thi lễ với Từ phu nhân, “Thời tiết nóng như vậy sao phu nhân lại đến đây?"

“Còn không phải nha đầu này, vừa nghe nói Trang đại phu trở lại lập tức liền một hai nói nhất định phải đến thăm, nếu không phải có ta ở đây sợ là nó đã một mạch chạy đến Trang gia đòi bái sư." Bất đắc dĩ mắng một câu, Từ phu nhân cũng phụ họa với nữ nhi nhà mình nói, “Ta nhìn cũng thấy gầy đi, trong nhà còn rất nhiều khối băng, buổi chiều ta cho người đưa đến, cơm cũng phải ăn nhiều hơn một chút."

Ở niên đại này có khối băng cũng không phải chuyện hiếm lạ, Trang Thư Tình không muốn cự tuyệt, tuy rằng Bạch phủ không thiếu nhưng dù sao cũng là tâm ý của người ta, cự tuyệt cũng không tốt.

Thân thể nàng căn bản đã kém, nên lúc nóng cũng kiên trì không dùng băng, còn những người khác lúc nào cũng có thể sử dụng.

Từ phu nhân thấy nàng tiếp nhận, ý cười trong mắt càng sâu, quay đầu lập tức nói đến chuyện khác, một hồi lâu mới giống như lơ đãng hỏi: “Tuổi của Thư Hàn hình như là mười một."

“Đúng vậy, sinh nhật của đệ ấy mới qua không bao lâu, khi đó ta còn ở Nam Đài Phủ nên bỏ lỡ mất." Trang Thư Tình lập tức liền biết được ý đồ của Từ phu nhân, nhưng mà, mười một tuổi đã có thể nghị thân?

Dù sao ở thời đại này, mười một tuổi nghị thân cũng coi như là trễ, ở đây cũng không cho phép tự do luyến ái.

“Ta cũng không nói chuyện quanh co nữa, ta đến đây là muốn tác hợp cho cháu gái của ta, nàng nhỏ hơn Thư Hàn một tuổi, trong nhà dạy vô cùng tốt, so với nữ nhi này của ta đúng là bớt lo hơn nhiều, nếu Trang đại phu có ý, ta tìm một cơ hội để đại phu xem thử."

“Phu nhân có ý tốt, lấy tài sản của tỷ đệ chúng ta mà nói tuyệt đối là trèo cao, nếu mở lời cự tuyệt đúng là có chút không biết tốt xấu, nhưng bời vì là Từ phu nhân nên ta không thể nói những lời qua loa tắc trách."

Uống một ngụm trà, Trang tHư Tình thấy thần sắc Từ phu nhân không để ý mới tiếp tục nói “Trong nhà phụ mẫu không còn, nói đến hôn sự của Thư hàn, ta là người có quyền làm chủ nhất, đệ ấy vẫn luôn nghe lời ta nói, nếu ta nói đệ ấy xem trọng một chút, đệ ấy nhất định sẽ tuyệt không nói hai lời, nhưng thỉnh phu nhân thứ lỗi, ta không thể làm vậy."

“Lo lắng khi hắn hiểu chuyện sẽ không vui?"

“Ta không sợ hắn ghét ta áp đặt, chỉ sợ hắn không thể sống được hạnh phúc." Trang Thư Tình có chút cảm khái nói, “Khi còn nhỏ, không hiểu tình là gì, hôn nhân đều từ cha mẹ và trưởng bối sắp đặt, về sau sẽ phải sống cùng người đó, mặc kệ là bần cùng hay phú quý, cho dù là lớn tuổi cũng phải cùng trôi qua cả đời, nếu không gặp được người thích hợp, trong lòng sẽ không uất ức sao? Người thân mật nhất bên cạnh bản thân chẳng lẽ không thể tự mình lựa chọn? Nếu cha mẹ ta ở đây, việc này nhất định không đến lượt ta phát biểu ý kiến, nhưng nhà ta không có trường bối, một khi đã vậy ta cần gì phải ngăn cản cơ hội có được hạnh phúc của đệ ấy? Tâm tư của Thư Hàn vô cùng cẩn trọng, chỉ cần đã đặt ra mục tiêu thì tuyệt đối sẽ cố hết sức đạt được, những lúc đệ ấy cảm thấy mệt mỏi, người làm tỷ tỷ cũng chỉ hy vọng đệ ấy có thể nghỉ ngơi thả lỏng, người sống trên đời phải có quy củ mới có thể bước vào khuôn khổ, nhưng có những quy củ khiến con người không thể sống được tự tại với chính bản thân mình, ta luôn là người không đặt nặng quy củ, khiến phu nhân chê cười rồi."

“Không, là Thư Hàn có một tỷ tỷ tốt."Từ phu nhân nói lời vô cùng chân tâm thật ý, lệnh của cha mẹ không thể cãi, gả cho người tốt coi như mệnh ngươi tốt, gả không tốt cũng là số của mình, đem hết thảy mọi thứ đều quy kết cho số mệnh, trước đến giờ nàng cũng có thới quen như vậy, hôm nay nghe Thư Tình nói nàng mới biết được, cuộc sống của mình cũng không thể quy kết cho số mệnh

Đáng tiếc, Trang Thư Tình chỉ có một.

Thứ nàng ấy nghĩ đến đầu tiên sẽ là hạnh phúc mà không phải lợi ích, người như vậy chỉ có Thư Tình.

Bạch Chiêm đứng ngoài cửa, hai tay vòng trước ngực, híp mắt dựa vào cột, phàng phất như không thấy đứa nhỏ đứng bên cạnh hắn đang run rẩy.

Trên thự tế hắn có chút ghen tị với Trang Thư Hàn, đối với hắn, Thư Tình tới bây giờ cũng không để ý như vậy.

“Nhưng mà ngươi cũng phải chuẩn bị tâm lý trước, việc này một ngày chưa được định xuống, nơi này của ngươi sẽ không yên tĩnh, ai cũng không phải người mù, có mắt đều nhìn tra được Thư Hàn về sau nhất định sẽ tiền đồ vô lượng, người khác sẽ nghĩ mọi cách đem chuyện tốt này thu vào tay.

“Bên ngoài không phải luôn nói rằng cửa lớn Trang gia không dễ vào sao? Về sau lại càng không dễ vào là được."

Từ phu nhân cười ra tiếng, mỗi ngày đều ôm một đống quy củ nói chuyện nàng cũng thấy mệt, nàng thật lòng yêu thích Trang Thư Tình, rất muốn tìm một cơ hội đem người về phủ, để các nàng có thể cùng Trang Thư Tình ở chung tán gẫu, sống thanh thản vô câu vô thúc khiến con người cảm thấy thật thoải mái.

Không phải ai cũng muốn bản thân sống khó khăn, nếu có cơ hội có thể để bản thân thoải mái một chút, ai lại không đồng ý?

"Nương, chuyện của ngài xong rồi thì mau đến chuyện của con gái a." Từ Giai Oánh chờ đến sốt ruột, nhịn không được xen miệng nói.

Từ phu nhân liếc nàng một cái, “Không phải là bái sư sao? Khi nào nương ngăn cản con? Chỉ cần Thư Tình chịu nhận vào cửa, ta còn ước gì không thể nhanh chóng quét ngươi ra khỏi nhà."

"Không cần nương ngài quét, con tự mình đi, Thư Tình, mau nhận ta đi."

Trang Thư Tình cười, hai mẹ con này thật là.

"Trước đây Liễu Tam cũng đề cập chuyện này với ta, vậy ba ngày sau cùng nhau làm lễ bái sư, như thế nào?"

Từ Giai Oánh mừng rỡ, hai tay dùng sức nắm lại, “Được, vậy ba ngày sau."
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại