Ác Ma Xấu Xa Lão Đại
Chương 3
Hơn bảy giờ tối, tại tầng ba của một khách sạn cao cấp, nhân viêncông ty áo cưới quốc tế Điển Á đã ở trong này làm việc vài ngày. Hôn lễxa hoa cuối cùng đại công cáo thành. (thành công tốt đẹp)
“Thật tốt quá, cuối cùng cũng xong."
“Thật sự là mệt chết mà, ta hiện tại muốn về sớm một chút nghỉ ngơi." Liên tục lamg việc nhiều tuần lễ, vài nhân viên nữ hoàn toàn suy sụp,bao gồm Đường Tiểu Oánh.
Oánh.
“Tổng tài nói chúng ta làm xong là có thể trực tiếp đi về trước, Tiểu Oánh, muốn về cùng không?" La Duẫn Hàm tay xách túi da nói, đây là quà A Tuấn vừa mới tặng, hắn cũng muốn nàng đi về trước nghỉ ngơi, khôngcần chờ hắn.
“Em còn xem tổng tài có gì phân phó, biết đâu anh ấy còn việc gì đó cần em làm."
“Phải không?"
“Không sao, mọi người về trước đi."
La Duẫn Hàm nhìn về bạn trai đang chuyển đồ ở vũ đài phía trước, namnhân trời sinh thể lực tốt nên làm việc nặng, mà nữ nhân thì làm côngviệc trang trí.“ Bọn họ bên kia hẳn là cũng sắp xong."
“Em nghĩ tổng tài muốn em thu don đồ này nọ, thật sự không có gì, mọi người đi trước đi."
“Vậy được rồi, thật sự quá mệt mỏi, chúng ta đi trước, em cũng không nên ôm nhiều việc, dành thời gian nghỉ ngơi nha."
“Hảo."
Sau khi mấy nữ đồng nghiệp rời đi, Đường Tiểu Oánh cũng không có đi qua quấy rầy tổng tài, thời điểm hắn làm việc ghét nhất bị người làmphiền, bởi vậy nàng ra ghế dựa ngồi, chờ tổng tài cần việc gì thì giúp.
Nàng nhìn tổng tài cùng đồng nghiệp nói chuyện, sau đó cảm thấy mímắt nặng dần. Không biết qua bao lâu, đến khi di động vang lên mới giậtmình tỉnh dậy, nàng thế này mới phát hiện chính mình cư nhiên đang ngủ.Là Hương Dục gọi tới, HƯơng Dục muốn nàng buổi tối đóng cửa cẩn thận,bởi vì hôm nay nàng không về nhà.
“Được, mình biết rồi." Vừa cất di động, Đường Tiểu Oánh ngẩng đầuthấy ngay Tôn Hạo Trạch đang đứng trước mặt nàng, nàng hoảng sợ, lập tức đứng lên.“Tổng tài?"
Tôn Hạo Trạch kinh ngạc không thể so nàng thiếu.“Cô như thế nào còn ở nơi này?"
“Cái kia…… tôi nghĩ còn có việc gì sẽ giúp…" Nàng trả lời, thế nàymới phát hiện toàn bộ hội trường chỉ còn lại có nàng cùng tổnggiám.“Những người khác đâu?"
“Vừa mới về rồi." Không ai biết nàng ngồi ở góc này ngủ, vừa rồi nếukhông nghe thấy tiếng di động, hắn cũng sẽ không phát hiện nàng còn ởđây.“Lần sau hãy đi về trước, không cần đợi."
“Mọi việc xong hết rồi sao?" Cảm giác hơi hỗn độn.
“Chỉ phải thu thập đạo cụ thôi, mọi người đều mệt mỏi, tôi kêu bọn họ đi về trước, chỗ này cũng không mất bao nhiêu thời gian." Tôn Hạo Trạch vừa nói vừa cất đồ, hắn thấy Đường Tiểu Oánh ngơ ngác nhìn mình, đối bộ dạng khờ khờ của nàng đúng là hết cách,“Đứng không lãng phí thời gian , không bằng lại đây giúp một tay."
“Vâng." Nàng lập tức tiến lên hỗ trợ.
Ước chừng qua nửa giờ,đạo cụ đã được thu dọn xong. Đường Tiểu Oánhthấy Tôn Hạo Trạch ôm một thùng lớn, tay còn lại chuẩn bị nhấc một cáigói to, nàng chạy nhanh tới trước cầm lấy cái gói to.“Tổng tài, để tôicầm cho."
“Để trên xe giúp tôi"
“Được."
Nàng tay cầm gói to, đi theo phía sau Tôn Hạo Trạch ra khách sạn, nào biết ở đại sảnh không cẩn thận đụng phải một nữ nhân. Nàng mất đi trọng tâm, cước bộ lảo đảo thiếu chút nữa té lăn quay, may mắn có một bàn tay to hữu lực ôm lấy nàng.
“Đi kiểu gì vậy?"
“Thực xin lỗi."
Đường Tiểu Oánh kích động đứng vững trong cánh tay Tôn Hạo Trạch, vừa mới mở miệng liền nghe được có người kêu nàng -“Đường Tiểu Oánh, saolại ở trong này?"
Nàng vừa ngẩng đầu,liền nhìn thấy Phương Chính Duy làm cho nàng sắc mặt đông cứng.
Nghe nói bạn gái muốn tới khách sạn năm sao cao cấp cùng nam nhânkhác ăn cơm, Phương Chính Duy đi theo, không nghĩ tới sẽ gặp bạn gái cũđi cùng với nam nhân khác, hơn nữa nhìn từ xa hai người bọn họ còn ômnhau a.(TN: thằng cha vô duyên, đã đá ng` ta còn để ý ng` ta đi vs ailàm giề)
Hắn cùng con gái chủ tịch- Trương Thiên Hoa kết giao hơn hai tháng.Lúc trước nữ nhân kia chủ động câu dẫn hắn, hắn mới vội vàng đá ĐườngTiểu Oánh, nào ngờ, bây giờ lại lạnh lùng làm cho hắn ăn tức không ít.
Hôm nay nàng vốn đáp ứng muốn cùng nhau ăn cơm, kết quả lại hủy hẹn,hắn theo đồng sự khác nói mới biết được nàng gần đây rất thân với tổnggiám đốc Hứa, làm cho hắn tức giận không thôi.
Đường Tiểu Oánh cúi đầu, không muốn để ý đến hắn, cũng không muốncùng hắn nói chuyện, bất quá thái độ của nàng làm cho Phương Chính Duycảm thấy chẳng ra tư vị gì. Vẻ mặt kia như là rất sợ bạn trai hiện tạibiết hắn chính là bạn trai cũ của nàng, làm cho hắn nội tâm oán khí càng sâu.
“Đường Tiểu Oánh, thì ra cô không đơn thuần như vẻ bề ngoài." PhươngChính Duy trào phúng nói, hắn trong cơn giận dữ thầm nghĩ tìm người phát tiết.
Nàng vi lăng khó hiểu,“Anh đang nói cái gì?"
Hắn cười lạnh nói:“Hai tháng trước tôi chia tay cô, bộ dáng cô lúc ấy lắm khổ sở, kết quả chưa được bao lâu, cô còn có bạn trai mới, còn ômôm ấp ấp trước mặt thiên hạ, thì ra là tôi bị lừa rồi." (TN: mk, ghétthằng này ghê, ta khing )
Bởi vì thấy nàng đơn thuần đáng yêu, bởi vậy bọn họ cùng nhau nửanăm, trừ bỏ ngẫu nhiên ôm với hôn khẽ cũng chưa tiến thêm hành động thân mật nào, nếu biết trước như vậy cũng không giả ngây thơ với nàng, trựctiếp ăn nàng. (TN: thằng mất dạy )
“Ngươi đừng nói bậy!" Nghe được hắn đem Tôn Hạo Trạch thành bạn traimới của nàng, Đường Tiểu Oánh cảm thấy bất khả tư nghị, nếu là ngàytrước còn có một tia lưu luyến thì giờ phút này cũng hoàn toàn tiêuthất.
Lúc này nàng thầm nghĩ nhanh chút rời đi, không muốn làm cho tổng tài thấy bộ mặt khổ sở của nàng.
“Tổng tài, chúng ta đi mau……"
“Làm chi vội vã rời đi?" Phương Chính Duy ngăn trước Đường Tiểu Oánh, hắn nhìn nam nhân cao lớn bên cạnh :“Sao vậy, sợ bạn trai mới biết tôilà người yêu cũ sao?" (TN: lo cho bạn gái của mi đi kìa)
Tuy rằng nàng rất muốn trực tiếp nói cho Phương Chính Duy, đúng vậy,người cạnh nàng chính là bạn trai mới, nhưng là không được. Nàng khôngthể làm loại sự tình này với tổng tài, giả bộ làm bạn trai, chỉ sợ tổngtài không nguyện ý.
Bởi vậy đối với việc Chính Duy tức giận, nàng vẫn muốn nói ràng thân phận Tôn Hạo Trạch.
“Anh ấy không phải bạn trai tôi, anh ấy là cấp……"
“Con mẹ nó nói xong thì cút cho ta, đừng quấy rầy ta cùng bạn gái!"
Tôn Hạo Trạch rống to, thanh âm hoàn toàn lấn át Đường Tiểu Oánh.Không chỉ nàng hoảng sợ, Phương Chính Duy cũng bị khí thế hung hãn củahắn làm kinh sợ.
Đường Tiểu Oánh thật sự bị dọa ngây người, không chỉ là hắn rống giận, hơn nữa hắn nói nàng là bạn gái hắn ? Hắn đang giúp nàng?
Phương Chính Duy còn muốn mở miệng nói thêm, nhưng Tôn Hạo Trạch sovới hắn cao hơn nửa cái đầu, vẻ mặt ngạo nghễ hung ác từ trên cao nhìnxuống làm hắn cảm giác bức bách, trong nháy mắt nói không ra lời.
Tôn Hạo Trạch đã nhịn hồi lâu, hắn đặc biệt hoài nghi Đường Tiểu Oánh tai có vấn đề, bởi vì từ đầu tới cuối mặc kệ bị nam nhân trào phúng hay nói khó nghe cỡ nào thì nàng ngay cả cãi lại một câu cũng không dám,cứ để bị khi dễ vậy a?
Thật sự nhìn không được, cũng chịu không nổi!
“Tôn tổng, đã lâu không gặp, không ngờ gặp anh ở đây?"
Ba người quay lại, chỉ thấy Trương Thiên Hoa một thân ăn mặc gợi cảm, bên cạnh là nam nhân cao lớn nhã nhặn ôm nàng đi tới.
Phương Chính Duy thấy thế, tức giận không thôi.“Thiên Hoa, em với người này… ?"
Không nghĩ nàng thật sự cùng một chỗ với tổng giám đốc Hứa. TrươngThiên Hoa không để ý tới hắn, lực chú ý của nàng tất cả trên người TônHạo Trạch.
Năm trước tỷ tỷ nàng kết hôn, từ áo cưới, hôn lễ đến tuần trăng mật,toàn giao cho Điển Á xử lý, nàng cùng tỷ tỷ gặp mặt Tôn Hạo Trạch, nànglần đầu tiên nhìn hắn liền thích, chỉ tiếc hắn đối với vài lời mời củanàng đều cự tuyệt, hiện tại lại gặp mặt lần nữa, hắn vẫn anh tuấn gợicảm động lòng người.
Chính là hắn sao lại đi chung với Đường Tiểu Oánh? Nàng còn nghe thấy cái gì mà bạn gái, không thể nào, Đường Tiểu Oánh là bạn gái hắn?
“Tôn tổng, anh sao lại cùng một chỗ với Tiểu Oánh?"
“Thiên Hoa, cái này anh hỏi mới đúng, sao em lại cùng một chỗ với tên này? Anh vì em chia tay Tiểu Oánh, sao em lại đối xử với anh như vậy??" Phương Chính Duy tức giận lên án.
“Phương Chính Duy, anh nói chuyện cẩn thận một chút, tổng giám đốcHứa là khách của công ty chúng ta. Còn nữa, chúng ta đã chia tay, tôi đi với ai đến lươyj anh quản sao?" Tuy rằng Phương Chính Duy bề ngoàikhông tệ, nhưng thân phận bối cảnh bình thường, tính cách cũng không thú vị, bởi vậy trước đây nàng đã muốn chia tay, là hắn không chịu đáp ứng. (TN: chê him thì lúc trc’ câu dẫn him làm giề??)
“Anh không đồng ý."
“Không đáp ứng là chuyện của anh."
“Thiên Hoa, sao em có thể đối với anh như vậy, anh yêu em thật lòng mà."
“Nếu anh thật sự yêu tôi thì chia tay đi, đừng quấn quít lấy tôi."
Đường Tiểu Oánh nhìn Phương Chính Duy, đột nhiên cảm thấy hắn có chút đáng thương, kỳ thật hắn đối xử với bạn gái cũng tốt, cảm tình lại bịgiẫm lên như vậy.
Tôn Hạo Trạch phát hiện nàng còn si ngốc nhìn bạn trai cũ, không hiểu sao thấy khó chịu, bàn tay to một trảo nắm lấy đôi tay nhỏ bé.“Nhìn cái gì, đi thôi!"
“Nha." Đường Tiểu Oánh có thể nói là bị lôi kéo rời đi.
Tôn Hạo Trạch lẳng lặng kéo nàng bỏ của chạy lấy người, hoàn toànkhông để ý tới ba người phía sau đang đấu khẩu, dù sao việc kia khôngliên quan đến nàng.
Đường Tiểu Oánh không hiểu vì sao tổng tài đột nhiên kéo tay nàng,nàng đoán có lẽ là hắn muốn đóng giả bạn trai thì giả cho trót, chính là Phương Chính Duy căn bản không rảnh xem, bởi vì bọn họ còn đang ầm ỹ.
Có nên kêu tổng tài buông tay nàng ra không?
“Tổng tài, cái kia……"
“Đèn xanh, xe của tôi bên kia đường, nhanh chút đi qua."
“Vâng."
Bàn tay to vẫn gắt gao nắm lấy tay nhỏ bé, trong khi đèn xanh đang đếm ngược thì hai người nhanh chóng đi qua vạch kẻ đường.
Đến khi sang bãi cỏ bên đường, Tôn Hạo Trạch mới buông tay nàng ra,ôm thùng bỏ vào trong cốp xe, nàng cũng tiện tay bỏ gói đồ vào.
“Lên xe."
“Hả?" Nghĩ đến hắn muốn lái xe đưa nàng về, Đường Tiểu Oánh cười khẽlắc đầu.“Tổng tài, không cần đâu, trạm xe điện ngầm ngay gần đây, tôi tự đi về cũng được."
“Tôi đói bụng, cùng đi ăn bữa tối."
Cùng tổng tài ăn bữa tối? Nàng nhớ tới hình ảnh kia, liền cảm thấy da đầu run lên.
“Không cần đâu, kỳ thật tôi cũng không đói bụng……"
“Đây là mệnh lệnh!" (TN: bá đạo a :X cơ mà ta thích lắm )
Mệnh lệnh?
Nàng còn suy nghĩ vấn đề này cho đến khi ngồi trong một quán ăn nhỏ vẫn thất thần, đây coi như là công việc sao?
Nhìn không khí hai người có mấy phần không được tự nhiên. Tôn HạoTrạch đang nhìn thực đơn đột nhiên hỏi nàng,“Cô thích cơm rang hay mìxào?"
“Ách, cái này……"
“Nhanh chút!"
“Tôi thích cơm rang."
Nàng vừa nói xong, đại thẩm mập mập ghi món ăn cười ái muội :“ Cái này có xuất dành cho tình nhân a."
Đường Tiểu Oánh nhất thời không phản ứng, nàng nhận ra lời đại thẩmcó ý khác, nhất thời đỏ bừng mặt.“Không phải, tôi không phải……"
“Thêm một xuất cơm rang."
“Được." Đại thẩm tiếp nhận thực đơn,“Soái ca, bạn gái cậu thật đáng yêu, dễ đỏ mặt, thực ngây thơ, tuổi trẻ thật tốt, ha ha a."
“Không phải,tôi không phải bạn gái anh ấy." Nhưng đại thẩm đã xoayngười rời đi. Đường Tiểu Oánh quay đầu, ánh mắt chăm chú của Tôn HạoTrạch làm cho tim nàng đập mạnh .“Cái kia…… Đại thẩm hiểu lầm, chờ chútnữa tôi sẽ giải thích." Bởi vì quá mức khẩn trương làm cho nàng nóichuyện có chút không thuận.
“Không cần giải thích."
“Nha." Cá tính tổng tài không thích phiền toái, hắn sẽ không để ý tới chuyện nhàm chán này, đương nhiên không cần giải thích.
Nàng nhớ tới mình còn chưa cám ơn người ta: “Tổng tài, vừa rồi cám ơn anh."
Tuy rằng nàng không biết nguyên nhân hắn giúp nàng, chắc là bởi vìnhìn thấy cấp dưới bị khi dễ nên mới phát huy chính nghĩa nói hắn là bạn trai mình, lớn tiếng mắng Phương Chính Duy. Mặc kệ như thế nào, nàngthực cám ơn hắn là được.
Nghĩ đến tư thái mắng Phương Chính Duy của tổng tài, không hiểu saonội tâm nàng dâng lên một cỗ vui sướng. Đại khái là vì đối với PhươngChính Duy rất tức giận, có người thay nàng mắng hắn, làm cho nàng cảmthấy cao hứng. Dựa vào điểm này đủ để nàng nói với hắn câu cám ơn, bởivì lúc đầu, nàng còn tưởng rằng tổng tài đang giễu cợt nàng.
Hiện tại nàng đại khái biết vì sao đồng sự ở công ty đều đối với tổng tài kính trọng cho dù mỗi ngày đều bị mắng vài câu nhưng đều không cócâu oán hận. Bề ngoài thoạt nhìn hung dữ, lại ác khẩu, nhưng kỳ thật hắn là người ôn nhu.
“Thật tốt quá, cuối cùng cũng xong."
“Thật sự là mệt chết mà, ta hiện tại muốn về sớm một chút nghỉ ngơi." Liên tục lamg việc nhiều tuần lễ, vài nhân viên nữ hoàn toàn suy sụp,bao gồm Đường Tiểu Oánh.
Oánh.
“Tổng tài nói chúng ta làm xong là có thể trực tiếp đi về trước, Tiểu Oánh, muốn về cùng không?" La Duẫn Hàm tay xách túi da nói, đây là quà A Tuấn vừa mới tặng, hắn cũng muốn nàng đi về trước nghỉ ngơi, khôngcần chờ hắn.
“Em còn xem tổng tài có gì phân phó, biết đâu anh ấy còn việc gì đó cần em làm."
“Phải không?"
“Không sao, mọi người về trước đi."
La Duẫn Hàm nhìn về bạn trai đang chuyển đồ ở vũ đài phía trước, namnhân trời sinh thể lực tốt nên làm việc nặng, mà nữ nhân thì làm côngviệc trang trí.“ Bọn họ bên kia hẳn là cũng sắp xong."
“Em nghĩ tổng tài muốn em thu don đồ này nọ, thật sự không có gì, mọi người đi trước đi."
“Vậy được rồi, thật sự quá mệt mỏi, chúng ta đi trước, em cũng không nên ôm nhiều việc, dành thời gian nghỉ ngơi nha."
“Hảo."
Sau khi mấy nữ đồng nghiệp rời đi, Đường Tiểu Oánh cũng không có đi qua quấy rầy tổng tài, thời điểm hắn làm việc ghét nhất bị người làmphiền, bởi vậy nàng ra ghế dựa ngồi, chờ tổng tài cần việc gì thì giúp.
Nàng nhìn tổng tài cùng đồng nghiệp nói chuyện, sau đó cảm thấy mímắt nặng dần. Không biết qua bao lâu, đến khi di động vang lên mới giậtmình tỉnh dậy, nàng thế này mới phát hiện chính mình cư nhiên đang ngủ.Là Hương Dục gọi tới, HƯơng Dục muốn nàng buổi tối đóng cửa cẩn thận,bởi vì hôm nay nàng không về nhà.
“Được, mình biết rồi." Vừa cất di động, Đường Tiểu Oánh ngẩng đầuthấy ngay Tôn Hạo Trạch đang đứng trước mặt nàng, nàng hoảng sợ, lập tức đứng lên.“Tổng tài?"
Tôn Hạo Trạch kinh ngạc không thể so nàng thiếu.“Cô như thế nào còn ở nơi này?"
“Cái kia…… tôi nghĩ còn có việc gì sẽ giúp…" Nàng trả lời, thế nàymới phát hiện toàn bộ hội trường chỉ còn lại có nàng cùng tổnggiám.“Những người khác đâu?"
“Vừa mới về rồi." Không ai biết nàng ngồi ở góc này ngủ, vừa rồi nếukhông nghe thấy tiếng di động, hắn cũng sẽ không phát hiện nàng còn ởđây.“Lần sau hãy đi về trước, không cần đợi."
“Mọi việc xong hết rồi sao?" Cảm giác hơi hỗn độn.
“Chỉ phải thu thập đạo cụ thôi, mọi người đều mệt mỏi, tôi kêu bọn họ đi về trước, chỗ này cũng không mất bao nhiêu thời gian." Tôn Hạo Trạch vừa nói vừa cất đồ, hắn thấy Đường Tiểu Oánh ngơ ngác nhìn mình, đối bộ dạng khờ khờ của nàng đúng là hết cách,“Đứng không lãng phí thời gian , không bằng lại đây giúp một tay."
“Vâng." Nàng lập tức tiến lên hỗ trợ.
Ước chừng qua nửa giờ,đạo cụ đã được thu dọn xong. Đường Tiểu Oánhthấy Tôn Hạo Trạch ôm một thùng lớn, tay còn lại chuẩn bị nhấc một cáigói to, nàng chạy nhanh tới trước cầm lấy cái gói to.“Tổng tài, để tôicầm cho."
“Để trên xe giúp tôi"
“Được."
Nàng tay cầm gói to, đi theo phía sau Tôn Hạo Trạch ra khách sạn, nào biết ở đại sảnh không cẩn thận đụng phải một nữ nhân. Nàng mất đi trọng tâm, cước bộ lảo đảo thiếu chút nữa té lăn quay, may mắn có một bàn tay to hữu lực ôm lấy nàng.
“Đi kiểu gì vậy?"
“Thực xin lỗi."
Đường Tiểu Oánh kích động đứng vững trong cánh tay Tôn Hạo Trạch, vừa mới mở miệng liền nghe được có người kêu nàng -“Đường Tiểu Oánh, saolại ở trong này?"
Nàng vừa ngẩng đầu,liền nhìn thấy Phương Chính Duy làm cho nàng sắc mặt đông cứng.
Nghe nói bạn gái muốn tới khách sạn năm sao cao cấp cùng nam nhânkhác ăn cơm, Phương Chính Duy đi theo, không nghĩ tới sẽ gặp bạn gái cũđi cùng với nam nhân khác, hơn nữa nhìn từ xa hai người bọn họ còn ômnhau a.(TN: thằng cha vô duyên, đã đá ng` ta còn để ý ng` ta đi vs ailàm giề)
Hắn cùng con gái chủ tịch- Trương Thiên Hoa kết giao hơn hai tháng.Lúc trước nữ nhân kia chủ động câu dẫn hắn, hắn mới vội vàng đá ĐườngTiểu Oánh, nào ngờ, bây giờ lại lạnh lùng làm cho hắn ăn tức không ít.
Hôm nay nàng vốn đáp ứng muốn cùng nhau ăn cơm, kết quả lại hủy hẹn,hắn theo đồng sự khác nói mới biết được nàng gần đây rất thân với tổnggiám đốc Hứa, làm cho hắn tức giận không thôi.
Đường Tiểu Oánh cúi đầu, không muốn để ý đến hắn, cũng không muốncùng hắn nói chuyện, bất quá thái độ của nàng làm cho Phương Chính Duycảm thấy chẳng ra tư vị gì. Vẻ mặt kia như là rất sợ bạn trai hiện tạibiết hắn chính là bạn trai cũ của nàng, làm cho hắn nội tâm oán khí càng sâu.
“Đường Tiểu Oánh, thì ra cô không đơn thuần như vẻ bề ngoài." PhươngChính Duy trào phúng nói, hắn trong cơn giận dữ thầm nghĩ tìm người phát tiết.
Nàng vi lăng khó hiểu,“Anh đang nói cái gì?"
Hắn cười lạnh nói:“Hai tháng trước tôi chia tay cô, bộ dáng cô lúc ấy lắm khổ sở, kết quả chưa được bao lâu, cô còn có bạn trai mới, còn ômôm ấp ấp trước mặt thiên hạ, thì ra là tôi bị lừa rồi." (TN: mk, ghétthằng này ghê, ta khing )
Bởi vì thấy nàng đơn thuần đáng yêu, bởi vậy bọn họ cùng nhau nửanăm, trừ bỏ ngẫu nhiên ôm với hôn khẽ cũng chưa tiến thêm hành động thân mật nào, nếu biết trước như vậy cũng không giả ngây thơ với nàng, trựctiếp ăn nàng. (TN: thằng mất dạy )
“Ngươi đừng nói bậy!" Nghe được hắn đem Tôn Hạo Trạch thành bạn traimới của nàng, Đường Tiểu Oánh cảm thấy bất khả tư nghị, nếu là ngàytrước còn có một tia lưu luyến thì giờ phút này cũng hoàn toàn tiêuthất.
Lúc này nàng thầm nghĩ nhanh chút rời đi, không muốn làm cho tổng tài thấy bộ mặt khổ sở của nàng.
“Tổng tài, chúng ta đi mau……"
“Làm chi vội vã rời đi?" Phương Chính Duy ngăn trước Đường Tiểu Oánh, hắn nhìn nam nhân cao lớn bên cạnh :“Sao vậy, sợ bạn trai mới biết tôilà người yêu cũ sao?" (TN: lo cho bạn gái của mi đi kìa)
Tuy rằng nàng rất muốn trực tiếp nói cho Phương Chính Duy, đúng vậy,người cạnh nàng chính là bạn trai mới, nhưng là không được. Nàng khôngthể làm loại sự tình này với tổng tài, giả bộ làm bạn trai, chỉ sợ tổngtài không nguyện ý.
Bởi vậy đối với việc Chính Duy tức giận, nàng vẫn muốn nói ràng thân phận Tôn Hạo Trạch.
“Anh ấy không phải bạn trai tôi, anh ấy là cấp……"
“Con mẹ nó nói xong thì cút cho ta, đừng quấy rầy ta cùng bạn gái!"
Tôn Hạo Trạch rống to, thanh âm hoàn toàn lấn át Đường Tiểu Oánh.Không chỉ nàng hoảng sợ, Phương Chính Duy cũng bị khí thế hung hãn củahắn làm kinh sợ.
Đường Tiểu Oánh thật sự bị dọa ngây người, không chỉ là hắn rống giận, hơn nữa hắn nói nàng là bạn gái hắn ? Hắn đang giúp nàng?
Phương Chính Duy còn muốn mở miệng nói thêm, nhưng Tôn Hạo Trạch sovới hắn cao hơn nửa cái đầu, vẻ mặt ngạo nghễ hung ác từ trên cao nhìnxuống làm hắn cảm giác bức bách, trong nháy mắt nói không ra lời.
Tôn Hạo Trạch đã nhịn hồi lâu, hắn đặc biệt hoài nghi Đường Tiểu Oánh tai có vấn đề, bởi vì từ đầu tới cuối mặc kệ bị nam nhân trào phúng hay nói khó nghe cỡ nào thì nàng ngay cả cãi lại một câu cũng không dám,cứ để bị khi dễ vậy a?
Thật sự nhìn không được, cũng chịu không nổi!
“Tôn tổng, đã lâu không gặp, không ngờ gặp anh ở đây?"
Ba người quay lại, chỉ thấy Trương Thiên Hoa một thân ăn mặc gợi cảm, bên cạnh là nam nhân cao lớn nhã nhặn ôm nàng đi tới.
Phương Chính Duy thấy thế, tức giận không thôi.“Thiên Hoa, em với người này… ?"
Không nghĩ nàng thật sự cùng một chỗ với tổng giám đốc Hứa. TrươngThiên Hoa không để ý tới hắn, lực chú ý của nàng tất cả trên người TônHạo Trạch.
Năm trước tỷ tỷ nàng kết hôn, từ áo cưới, hôn lễ đến tuần trăng mật,toàn giao cho Điển Á xử lý, nàng cùng tỷ tỷ gặp mặt Tôn Hạo Trạch, nànglần đầu tiên nhìn hắn liền thích, chỉ tiếc hắn đối với vài lời mời củanàng đều cự tuyệt, hiện tại lại gặp mặt lần nữa, hắn vẫn anh tuấn gợicảm động lòng người.
Chính là hắn sao lại đi chung với Đường Tiểu Oánh? Nàng còn nghe thấy cái gì mà bạn gái, không thể nào, Đường Tiểu Oánh là bạn gái hắn?
“Tôn tổng, anh sao lại cùng một chỗ với Tiểu Oánh?"
“Thiên Hoa, cái này anh hỏi mới đúng, sao em lại cùng một chỗ với tên này? Anh vì em chia tay Tiểu Oánh, sao em lại đối xử với anh như vậy??" Phương Chính Duy tức giận lên án.
“Phương Chính Duy, anh nói chuyện cẩn thận một chút, tổng giám đốcHứa là khách của công ty chúng ta. Còn nữa, chúng ta đã chia tay, tôi đi với ai đến lươyj anh quản sao?" Tuy rằng Phương Chính Duy bề ngoàikhông tệ, nhưng thân phận bối cảnh bình thường, tính cách cũng không thú vị, bởi vậy trước đây nàng đã muốn chia tay, là hắn không chịu đáp ứng. (TN: chê him thì lúc trc’ câu dẫn him làm giề??)
“Anh không đồng ý."
“Không đáp ứng là chuyện của anh."
“Thiên Hoa, sao em có thể đối với anh như vậy, anh yêu em thật lòng mà."
“Nếu anh thật sự yêu tôi thì chia tay đi, đừng quấn quít lấy tôi."
Đường Tiểu Oánh nhìn Phương Chính Duy, đột nhiên cảm thấy hắn có chút đáng thương, kỳ thật hắn đối xử với bạn gái cũng tốt, cảm tình lại bịgiẫm lên như vậy.
Tôn Hạo Trạch phát hiện nàng còn si ngốc nhìn bạn trai cũ, không hiểu sao thấy khó chịu, bàn tay to một trảo nắm lấy đôi tay nhỏ bé.“Nhìn cái gì, đi thôi!"
“Nha." Đường Tiểu Oánh có thể nói là bị lôi kéo rời đi.
Tôn Hạo Trạch lẳng lặng kéo nàng bỏ của chạy lấy người, hoàn toànkhông để ý tới ba người phía sau đang đấu khẩu, dù sao việc kia khôngliên quan đến nàng.
Đường Tiểu Oánh không hiểu vì sao tổng tài đột nhiên kéo tay nàng,nàng đoán có lẽ là hắn muốn đóng giả bạn trai thì giả cho trót, chính là Phương Chính Duy căn bản không rảnh xem, bởi vì bọn họ còn đang ầm ỹ.
Có nên kêu tổng tài buông tay nàng ra không?
“Tổng tài, cái kia……"
“Đèn xanh, xe của tôi bên kia đường, nhanh chút đi qua."
“Vâng."
Bàn tay to vẫn gắt gao nắm lấy tay nhỏ bé, trong khi đèn xanh đang đếm ngược thì hai người nhanh chóng đi qua vạch kẻ đường.
Đến khi sang bãi cỏ bên đường, Tôn Hạo Trạch mới buông tay nàng ra,ôm thùng bỏ vào trong cốp xe, nàng cũng tiện tay bỏ gói đồ vào.
“Lên xe."
“Hả?" Nghĩ đến hắn muốn lái xe đưa nàng về, Đường Tiểu Oánh cười khẽlắc đầu.“Tổng tài, không cần đâu, trạm xe điện ngầm ngay gần đây, tôi tự đi về cũng được."
“Tôi đói bụng, cùng đi ăn bữa tối."
Cùng tổng tài ăn bữa tối? Nàng nhớ tới hình ảnh kia, liền cảm thấy da đầu run lên.
“Không cần đâu, kỳ thật tôi cũng không đói bụng……"
“Đây là mệnh lệnh!" (TN: bá đạo a :X cơ mà ta thích lắm )
Mệnh lệnh?
Nàng còn suy nghĩ vấn đề này cho đến khi ngồi trong một quán ăn nhỏ vẫn thất thần, đây coi như là công việc sao?
Nhìn không khí hai người có mấy phần không được tự nhiên. Tôn HạoTrạch đang nhìn thực đơn đột nhiên hỏi nàng,“Cô thích cơm rang hay mìxào?"
“Ách, cái này……"
“Nhanh chút!"
“Tôi thích cơm rang."
Nàng vừa nói xong, đại thẩm mập mập ghi món ăn cười ái muội :“ Cái này có xuất dành cho tình nhân a."
Đường Tiểu Oánh nhất thời không phản ứng, nàng nhận ra lời đại thẩmcó ý khác, nhất thời đỏ bừng mặt.“Không phải, tôi không phải……"
“Thêm một xuất cơm rang."
“Được." Đại thẩm tiếp nhận thực đơn,“Soái ca, bạn gái cậu thật đáng yêu, dễ đỏ mặt, thực ngây thơ, tuổi trẻ thật tốt, ha ha a."
“Không phải,tôi không phải bạn gái anh ấy." Nhưng đại thẩm đã xoayngười rời đi. Đường Tiểu Oánh quay đầu, ánh mắt chăm chú của Tôn HạoTrạch làm cho tim nàng đập mạnh .“Cái kia…… Đại thẩm hiểu lầm, chờ chútnữa tôi sẽ giải thích." Bởi vì quá mức khẩn trương làm cho nàng nóichuyện có chút không thuận.
“Không cần giải thích."
“Nha." Cá tính tổng tài không thích phiền toái, hắn sẽ không để ý tới chuyện nhàm chán này, đương nhiên không cần giải thích.
Nàng nhớ tới mình còn chưa cám ơn người ta: “Tổng tài, vừa rồi cám ơn anh."
Tuy rằng nàng không biết nguyên nhân hắn giúp nàng, chắc là bởi vìnhìn thấy cấp dưới bị khi dễ nên mới phát huy chính nghĩa nói hắn là bạn trai mình, lớn tiếng mắng Phương Chính Duy. Mặc kệ như thế nào, nàngthực cám ơn hắn là được.
Nghĩ đến tư thái mắng Phương Chính Duy của tổng tài, không hiểu saonội tâm nàng dâng lên một cỗ vui sướng. Đại khái là vì đối với PhươngChính Duy rất tức giận, có người thay nàng mắng hắn, làm cho nàng cảmthấy cao hứng. Dựa vào điểm này đủ để nàng nói với hắn câu cám ơn, bởivì lúc đầu, nàng còn tưởng rằng tổng tài đang giễu cợt nàng.
Hiện tại nàng đại khái biết vì sao đồng sự ở công ty đều đối với tổng tài kính trọng cho dù mỗi ngày đều bị mắng vài câu nhưng đều không cócâu oán hận. Bề ngoài thoạt nhìn hung dữ, lại ác khẩu, nhưng kỳ thật hắn là người ôn nhu.
Tác giả :
Mễ Nhạc