Ác Ma Pháp Tắc
Chương 195: Tướng quân 205 (Phần 2)
Mấy cái sự tích nổi tiếng của vị tướng quân Ron Barton này ngay cả Đỗ Duy cũng nghe nói qua. Ban đầu hắn mang theo hai vạn kỵ binh kia để chấn nhiếp dị tộc trên thảo nguyên, nhưng ngày thường không dễ dàng được va chạm cùng dị tộc. Nhưng người này, không ngờ lại thu lấy ba trăm đồng hoàng kim hối lộ của một thủ lĩnh bộ lạc, sau đấy đêm đó mang theo ba ngàn người giúp đỡ người ta đem một bộ lạc khác làm cho diệt môn. Sau đó mấy bộ lạc trên thảo nguyên liên hợp tới đòi công đạo, hắn không ngờ chuyển tay đem bộ lạc hối lộ cho mình kia bán đứng, rồi chuyển họng sung giúp các bộ lạc khác đem bộ lạc hối lộ mình làm cho diệt môn. Kết quả qua lại, còn có không ít chỗ tốt, chỉ riêng gia súc đã phải năm vạn con. Binh lính thủ hạ của hắn, cơ hồ mỗi người đều có hơn một bộ da mới của gia súc.
Kết quả chuyện phát ra ngoài, mang tới cho ngoại giao của đế quốc không ít nước bọt phiền phức. Không ít đại lão cấp trên thật tức chết cái tên hai trăm linh năm rước lấy phiền phức này. Tuy nhiên vùng tây bắc kia, thật sự không có người nào nguyện ý tới, nhất thời cũng không ai thay thế hắn, chỉ có thể để mình hắn tiếp tục ở đó.
Còn có một việc: bởi vùng trung gian có tồn tại một sa mạc, tiếp tế của quân đội đế quốc đối với hai vạn kỵ binh kia thường thường không thể án theo kỳ hạn mà đưa đến.
Năm đó đến thời hạn chiến mã phải thay thế. Hai vạn kỵ binh kia có năm trăm thớt ngựa già cần phải hoán đổi, nhưng quân đội đế quốc đầy ba tháng cũng không có tin tức.
Vị tướng quân Ron Barton này giận dữ, lập tức dẫn theo năm vạn người. Giả trang làm mã tặc, đêm đó quét sạch hai bộ lạc bên bờ thảo nguyên, đoạt mấy trăm thớt ngựa tốt. Một bộ lạc hai ngàn người bị hắn giết cho gà chó cũng không lưu lại, còn nhân tiện đem mấy ngàn đầu gia súc của người ta, có thể mang về thì mang về, không thể mang đi thì giết thịt đốt trụi!
"Tuyệt không để cho đám người dã man này một cọng lông." ( Đây là nguyên lời của hắn)
Chuyện xấu giả trang thành mã tặc cướp bóc như vậy, hắn làm được cũng không chỉ một lần, người tặng danh hiệu "gà chó không tha". Để cho giới chính nhân quân tử trong đế đô tiếp nhận không được, hắn lại còn dung túng bộ hạ đi kĩ viện.
Ban đầu là, binh lính phục vụ trong quân đội, ngày thường đều có vài kẻ đê tiện đi tìm kỹ nữ phát tiết, cũng là bình thường. Nhưng tên này lại có thể đem loại chuyện không có thể diện này hoàn thành quang minh chính đại. Hắn căn bản rất vẻ vang, dẫn theo mấy ngàn người xông qua sa mạc, đem tới cạnh mấy kỹ viện trong một thành nhỏ quét sạch, toàn bộ kỹ nữ bên trong do hắn bao trọn ba ngày, mấy ngàn người ở trong thành nhỏ kia huyên náo gà bay chó nhảy, còn cùng quân đồn trú địa phương đánh vài trận.
Dùng lời của vị tướng quân hai trăm linh năm này mà nói:
-Binh lính đều là đàn ông, đàn ông phải không, người chết chim hướng lên trời! Mẹ kiếp, một đám trên thảo nguyên ngột ngạt sống khổ sở, mấy năm nằm cứng một chỗ không về nhà, ngay cả đàn bà cũng không sờ qua, có con mẹ hắn chịu làm binh lính ấy! Thủ hạ của ông mày đều nam nhân khỏe mạnh, chuyện nửa thân dưới, quân bộ không quản, ông mày quản!
Những thủ hạ hai vạn người đối với hắn vào lúc đó cơ hồ đúng là tin như thần linh, trường thương chỉ thẳng, núi đao biển lửa cũng dám xông. Những người này tại tây bắc cơ hồ là nửa giặc nửa quân, thậm chí có một lần, tù trưởng của một bộ lạc lớn cho con gái lấy chồng, tướng quân háo sắc này nghe xong liề dẫn theo người chặn đội ngũ đưa cô dâu giữa đường, không để ý đến phong tục đặc biệt, mã tấu sáng loáng, nhất định phải xem cho được hình dáng của tân nương.
Theo phong tục riêng, tân nương trước xuất giá không thể bị người khác xem. Bị tướng quân háo sắc này cũng không để ý, ngang ngạnh đem khăn che mặt của cô dâu nhà người ta xé xuống, sau khi nhìn xong vẫn còn lưu lại một câu:
-Mẹ kiếp, mặt đậu mùa, còn không bằng vợ bé xinh đẹp của lão tử.
Nói xong, đem người ngênh ngang rời đi. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://truyenfull.vn
Sau đó, hai bộ lạc tuy không có cưới hỏi thành công, cô dâu bị người ta nhìn mặt bị lui trở về, từ đó về sau không gả ra ngoài.
Còn thiếu chút nữa phải đánh nhau với cả hai bộ lạc. Bộ lạc gia đình bên mẹ cô dâu kia dẫn theo nhân mã tìm vị tướng quân háo sắc này tính sổ. Đối mặt với mấy vạn người của nhà người ta, hắn còn đem đoàn binh lính trên thảo nguyên cùng người ta giằng co một ngày một đêm.
Cuối cùng bộ lạc phái người đàm phán, trước mặt trách cứ vị hai trăm linh năm tướng quân không nên xúc phạm phong tục của bộ lạc thảo nguyên. Vị tướng quân này lúc ấy bĩu môi, nói:
-Không phải chỉ là nhìn mặt sao! Như vậy đi, cô dâu đậu mùa này, người khác không cần, ta muốn! Đưa đến doanh trại của ta đi, là ông đây sẽ cưới nàng!
Lúc ấy vị tướng quân hai trăm linh năm không ngờ lại nói với sứ giả của bộ lạc đối phương:
- Mẹ kiếp, lão tử sau này ban ngày nhìn mặt nàng, ban đêm lột hết nhẵn nàng xem thân thể, muốn thấy thế nào thì thấy thế ấy! Xem chán rồi, khi lão tử không có việc gì trút giận vào. Sau này, buổi sáng đánh một trận, buổi trưa buổi chiều đều đánh một trận, buổi tối không có việc gì đêm lại đánh một trận! Hừ. Có gì đặc biệt lạ thường chứ!"
Cứ như vậy, hắn lại thu thêm môt vợ bé.
Nói đến sự tích vị tướng quân hai năm mươi này, vẫn còn rất nhiều. Đỗ Duy năm đó nhìn ra cơ hồ đúng là làm như tiểu thuyết cố sự truyền kỳ, thấy cho tới cùng, đến cả người như Đỗ Duy cũng phải thở dài.
Vậy thế nào là hai trăm linh nămi? Quả thực chính là một nhân tài đó! Hắn trên thảo nguyên giết, cướp, nhận hối lộ. Nhìn như thô lỗ tham lam, kỳ thật làm ra sự tình chia rẽ trừng trị! Cướp cô dâu mới, là phá hư đám hỏi của bộ lạc nhà người ta, chính mình cưới, càng có ý nghĩa thâm sâu ……. Càng không nói hắn cầm binh tuyệt đối là một tay lão luyện!
Đúng là nhân tài, đúng là nhân tài mà!
Tuy nhiên cuối cùng vị tướng quân hai trăm linh năm cũng ngã lộn. Hắn chẳng những dung túng binh linh cướp bóc, nhưng ngay cả đoàn buôn của đế quốc cũng cướp! Vào lúc ước chừng tám năm về trước, hắn mang theo người cướp đoạt một đoàn buôn nổi danh trên đại lục, đoàn buôn kia mang theo mấy chục xe hàng hóa xuyên qua sa mạc. Còn chưa đến thảo nguyên đã bị hắn cướp, mấy chục xe hàng hóa hoàn toàn bị mất. Còn bị giết hơn hai trăm người. Chuyện này truyền ra, cũng không nghe ai nói về hắn nữa.
Tuy nhiên Đỗ Duy sau đó lại chứng kiến đoạn sau, từ một số hiểu biết được về địa phương, vị tướng quân hai trăm linh năm cướp bóc thương hội này, toàn bộ hàng hóa vận chuyển đều là quáng thạch kim loại!
Trên thảo nguyên không có núi, không có khoáng sản! Quần áo và thức ăn từ gia sức, cũng có thể đủ dùng, nhưng vũ khí đao thương của chiến sĩ, lại không cách nào tử trên cỏ mọc ra. Cũng không thể từ trên người gia súc sinh ra! Cho nên trên thảo nguyên, thiếu thốn nhất chính là vũ khí kim loại! Vị tướng quân hai trăm linh năm cướp bóc thương đội kia.
Mơ hồ là một số đoàn buôn của gia tộc quý tộc lớn bên trong, vì quyền lợi của chính mình, không ngờ dám tới thảo nguyên lang sói này buôn bán vũ khí kim loại!
Nghe nói vị tướng quân hai trăm linh năm này cướp bóc đoàn buôn, cũng không phải chỉ một lần hai lần, rốt cuộc đem một số quý tộc trong đế đô làm cho nổi nóng. Kết quả cách chức bắt trở về đế đô để thẩm vấn. Chuyện sau này, Đỗ Duy cũng không biết, năm đó nghĩ đến, vị tướng quân hai trăm linh năm kỳ tài này phỏng chừng đúng là hàm oan chết đi được.
Lại không nghĩ rằng, người này không ngờ vẫn còn bị giam trong nhà giam, vẫn còn con mẹ nó có tiền chơi gái …..
Nam tước Lebowski này vừa nhìn Đỗ Duy nghe xong cái tên Long Barton của vị tướng quân hai trăm linh năm này, sửng sốt như vậy thời gian dài, trong lòng lo sợ bất an. Hắn là kẻ trông coi nơi này, đương nhiên biết vị tướng quân hai trăm linh năm này đắc tội không ít quý tộc, cho tới ngày hôm này cũng không chết, là bởi vì hắn sau khi bị bắt, thủ hạ hai vạn kỵ binh kia làm loạn. Hơn nữa hắn lấy một bà vợ là con gái của tù trưởng một bộ lạc, từng lượng lớn vàng hao phí tại giới quan trường của đế đô, lúc này mới bảo vệ một cái mạng của vị tướng quân hai trăm linh năm này. Chỉ là không lập tức thẩm vấn, cũng không thả người, nhiều năm như vậy giam giữ.
Nhìn bộ dáng vị công tước thiếu niên này….. Chẳng lẽ trong các quý tộc năm đó tướng quân hai trăm linh năm đắc tội, cũng có gia tộc Rowling?
-Cái này…. Công tước đại nhân?
Cuối cùng, Đỗ Duy trên mặt lộ ra vẻ mỉm cười, bỏ đi băn khoăn của nam tước Lebowski:
-Ồ, không có gì.
Đỗ Duy lắc đầu, mới vừa đi được hai bước, đột nhiên dừng bước, sau đó xoay người lại nhìn cánh cửa sắc kia một cái, suy nghĩ một chút, rồi nói:
-Được rồi, vị tướng quân Ron Barton này, ngày thường thích cái gì nhất?
-Thích ư?
Nam tước Lebowski sửng sốt một chút, nghĩ thầm người này còn có thể thích cái gì? Ăn ngon uống tốt, còn có đàn bà ….. Trừ những thứ ấy, chẳng còn gì khác.
Đỗ Duy là người thông minh ra sao, vừa nhìn vẻ mặt đối phương là đoán được. Hắn suy nghĩ một chút, đột nhiên nói:
-Được rồi. Ta không biết mấy việc thế này …. Nếu như tìm một thứ giống như bây giờ….. loại đàn bà bên trong bồi tiếp tướng quân Ron Barton, một đêm phải tốn bao nhiêu?
-Hả?
Lebowski thiếu chút nữa đem con mắt trừng ra ngoài….. chẳng lẽ vị công tước đại nhân này nghe xong cái tiếng ư ử bên trong kia, nổi lên sắc tâm? Con bà nó, nếu như vậy cũng có thể treo ngược vị công tước hồng nhân mới tấn chức này, lão tử đêm nay để cho con gái ta tới cửa nhà công tước mỗi ngày ư ử! Nếu như có thể nương tựa vào vị đại công tước này, chính là tiền đồ không hạn lượng đó!
Hắn trong lòng động tạp niệm. Vội vàng nói:
-Cũng không tốn bao nhiêu…… năm trăm…. À không, ba trăm! Ba trăm kim tệ xuất ra, cô nàng bên trong phải bồi tiếp một ngày.
Ba trăm ư?
Đỗ Duy lông mi giật giật, mặc dù ba trăm kim tệ đối với gia đình người bình thường mà nói chính là một khoản tiền lớn, nhưng Đỗ Duy xem ra còn rất thỏai mái. Việc khác không nói, hoàng tử Thần ban đầu đem theo chính mình tới cái hang ổ tiêu hồn mà quý tộc chân chính tụ tập ngoài thành đế đô kia, đã là mấy chục vạn kim tệ.
Nếu như so sánh, ba trăm kim tệ này, coi như là tiêu phí ở mức độ tương đối "đại chúng" đi.
Đỗ Duy cười:
-Sao không tốt hơn một chút chứ?
Nếu đã tặng nhân tình, như vậy không ngại tặng nhiều một chút.
Vẻ mặt Lebowski đầy mồ hôi lạnh, không nghĩ tới lúc này, vị công tước đại nhân thiếu niên này lại lôi kéo chính mình bàn tới việc giá cả này, hắn run run nói:
-Cái này, đại nhân, nơi thành nam không thể so với bên ngoài, thành nam đúng là khu bình minh tụ tập đặc biệt, phương diện giá tiền này, cao thế nào cũng không tới, mấy hồng bài yêu tinh nổi danh nơi thành nam, đảm bảo qua đêm cao nhất cũng chỉ một ngàn tám trăm. Nhưng nếu là thành bắc, cho dù có thêm một phần nữa cũng không đủ được.
Dừng một chút, Lebowski khó khăn nuốt nước miếng, nói:
-Tuy nhiên vị tướng quân Ron Barton này thực sự cổ quái, yêu tinh chính thức thân thể mềm mại, thịt thà quý giá , hắn không thích. Chỉ thích loại giá tiền cấp thấp này,hắn nói chơi gái, sẽ được phóng túng, lửa nóng không bị cản trở, cái loại kỹ nữ giá cao, phần lớn đều là….. ừm, hắn nói cái gì mà …… ừm, giả bộ! Hắn nói càng đắt tiền càng giả bộ, tay còn chưa sờ một cái đã mất đi một số lớn kim tệ, thật sự muốn lôi kéo khắp giường gỗ, cũng không thống khoái hơn ….. cho nên….. hắn còn nói, lão tử là vì sướng, không phải vì thánh nữ ……
Đỗ Duy cơ hồ phải ôm bụng cười. Lớn tiếng nói:
-Kẻ kỳ lạ ! Kẻ kỳ lạ!
Nói xong, Đỗ Duy chỉ vào cánh cửa kia, thấp giọng nói:
-Nam tước Lebowski, như vậy, bắt đầu từ hôm nay, ngươi cung cấp ăn uống cho vị tướng quân này, về phần đàn bà, ngươi cho ta một hơi toàn bộ thành nam, ừm, cứ dựa theo ý thích của vị tướng quân này, tìm mười, tám người, sau đó mỗi hai ngày sẽ đưa vào một người.
Dừng một chút, nói:
-Ngày mai ta phái người đến đưa cho ngươi trước hai vạn kim tệ. Dùng hết lại tới tìm ta.
Lebowski trừng mắt, không nhịn được vẻ mặt quái dị, quay đầu lại nhìn cánh cửa sắt một cái thật sâu, nghĩ thầm:
-Tướng quân hai trăm linh năm này chỉ sợ là quá may mắn, cũng không biết hắn làm sao câu được vị đại công tước thiếu niên này?"
Đang nghĩ biện pháp thế nào, đem hai trăm kim tệ kia chính mình quịt của Ron Barton trả lại, người như vậy sau khi phát đạt đi ra, chính mình cũng không dám đắc tội…… trong lúc trù trừ, Đỗ Duy đi tới phía trước, quay đầu lại nói:
-Đi thôi, nam tước Lebowski, dẫn ta đi gặp cha ta.
Kết quả chuyện phát ra ngoài, mang tới cho ngoại giao của đế quốc không ít nước bọt phiền phức. Không ít đại lão cấp trên thật tức chết cái tên hai trăm linh năm rước lấy phiền phức này. Tuy nhiên vùng tây bắc kia, thật sự không có người nào nguyện ý tới, nhất thời cũng không ai thay thế hắn, chỉ có thể để mình hắn tiếp tục ở đó.
Còn có một việc: bởi vùng trung gian có tồn tại một sa mạc, tiếp tế của quân đội đế quốc đối với hai vạn kỵ binh kia thường thường không thể án theo kỳ hạn mà đưa đến.
Năm đó đến thời hạn chiến mã phải thay thế. Hai vạn kỵ binh kia có năm trăm thớt ngựa già cần phải hoán đổi, nhưng quân đội đế quốc đầy ba tháng cũng không có tin tức.
Vị tướng quân Ron Barton này giận dữ, lập tức dẫn theo năm vạn người. Giả trang làm mã tặc, đêm đó quét sạch hai bộ lạc bên bờ thảo nguyên, đoạt mấy trăm thớt ngựa tốt. Một bộ lạc hai ngàn người bị hắn giết cho gà chó cũng không lưu lại, còn nhân tiện đem mấy ngàn đầu gia súc của người ta, có thể mang về thì mang về, không thể mang đi thì giết thịt đốt trụi!
"Tuyệt không để cho đám người dã man này một cọng lông." ( Đây là nguyên lời của hắn)
Chuyện xấu giả trang thành mã tặc cướp bóc như vậy, hắn làm được cũng không chỉ một lần, người tặng danh hiệu "gà chó không tha". Để cho giới chính nhân quân tử trong đế đô tiếp nhận không được, hắn lại còn dung túng bộ hạ đi kĩ viện.
Ban đầu là, binh lính phục vụ trong quân đội, ngày thường đều có vài kẻ đê tiện đi tìm kỹ nữ phát tiết, cũng là bình thường. Nhưng tên này lại có thể đem loại chuyện không có thể diện này hoàn thành quang minh chính đại. Hắn căn bản rất vẻ vang, dẫn theo mấy ngàn người xông qua sa mạc, đem tới cạnh mấy kỹ viện trong một thành nhỏ quét sạch, toàn bộ kỹ nữ bên trong do hắn bao trọn ba ngày, mấy ngàn người ở trong thành nhỏ kia huyên náo gà bay chó nhảy, còn cùng quân đồn trú địa phương đánh vài trận.
Dùng lời của vị tướng quân hai trăm linh năm này mà nói:
-Binh lính đều là đàn ông, đàn ông phải không, người chết chim hướng lên trời! Mẹ kiếp, một đám trên thảo nguyên ngột ngạt sống khổ sở, mấy năm nằm cứng một chỗ không về nhà, ngay cả đàn bà cũng không sờ qua, có con mẹ hắn chịu làm binh lính ấy! Thủ hạ của ông mày đều nam nhân khỏe mạnh, chuyện nửa thân dưới, quân bộ không quản, ông mày quản!
Những thủ hạ hai vạn người đối với hắn vào lúc đó cơ hồ đúng là tin như thần linh, trường thương chỉ thẳng, núi đao biển lửa cũng dám xông. Những người này tại tây bắc cơ hồ là nửa giặc nửa quân, thậm chí có một lần, tù trưởng của một bộ lạc lớn cho con gái lấy chồng, tướng quân háo sắc này nghe xong liề dẫn theo người chặn đội ngũ đưa cô dâu giữa đường, không để ý đến phong tục đặc biệt, mã tấu sáng loáng, nhất định phải xem cho được hình dáng của tân nương.
Theo phong tục riêng, tân nương trước xuất giá không thể bị người khác xem. Bị tướng quân háo sắc này cũng không để ý, ngang ngạnh đem khăn che mặt của cô dâu nhà người ta xé xuống, sau khi nhìn xong vẫn còn lưu lại một câu:
-Mẹ kiếp, mặt đậu mùa, còn không bằng vợ bé xinh đẹp của lão tử.
Nói xong, đem người ngênh ngang rời đi. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://truyenfull.vn
Sau đó, hai bộ lạc tuy không có cưới hỏi thành công, cô dâu bị người ta nhìn mặt bị lui trở về, từ đó về sau không gả ra ngoài.
Còn thiếu chút nữa phải đánh nhau với cả hai bộ lạc. Bộ lạc gia đình bên mẹ cô dâu kia dẫn theo nhân mã tìm vị tướng quân háo sắc này tính sổ. Đối mặt với mấy vạn người của nhà người ta, hắn còn đem đoàn binh lính trên thảo nguyên cùng người ta giằng co một ngày một đêm.
Cuối cùng bộ lạc phái người đàm phán, trước mặt trách cứ vị hai trăm linh năm tướng quân không nên xúc phạm phong tục của bộ lạc thảo nguyên. Vị tướng quân này lúc ấy bĩu môi, nói:
-Không phải chỉ là nhìn mặt sao! Như vậy đi, cô dâu đậu mùa này, người khác không cần, ta muốn! Đưa đến doanh trại của ta đi, là ông đây sẽ cưới nàng!
Lúc ấy vị tướng quân hai trăm linh năm không ngờ lại nói với sứ giả của bộ lạc đối phương:
- Mẹ kiếp, lão tử sau này ban ngày nhìn mặt nàng, ban đêm lột hết nhẵn nàng xem thân thể, muốn thấy thế nào thì thấy thế ấy! Xem chán rồi, khi lão tử không có việc gì trút giận vào. Sau này, buổi sáng đánh một trận, buổi trưa buổi chiều đều đánh một trận, buổi tối không có việc gì đêm lại đánh một trận! Hừ. Có gì đặc biệt lạ thường chứ!"
Cứ như vậy, hắn lại thu thêm môt vợ bé.
Nói đến sự tích vị tướng quân hai năm mươi này, vẫn còn rất nhiều. Đỗ Duy năm đó nhìn ra cơ hồ đúng là làm như tiểu thuyết cố sự truyền kỳ, thấy cho tới cùng, đến cả người như Đỗ Duy cũng phải thở dài.
Vậy thế nào là hai trăm linh nămi? Quả thực chính là một nhân tài đó! Hắn trên thảo nguyên giết, cướp, nhận hối lộ. Nhìn như thô lỗ tham lam, kỳ thật làm ra sự tình chia rẽ trừng trị! Cướp cô dâu mới, là phá hư đám hỏi của bộ lạc nhà người ta, chính mình cưới, càng có ý nghĩa thâm sâu ……. Càng không nói hắn cầm binh tuyệt đối là một tay lão luyện!
Đúng là nhân tài, đúng là nhân tài mà!
Tuy nhiên cuối cùng vị tướng quân hai trăm linh năm cũng ngã lộn. Hắn chẳng những dung túng binh linh cướp bóc, nhưng ngay cả đoàn buôn của đế quốc cũng cướp! Vào lúc ước chừng tám năm về trước, hắn mang theo người cướp đoạt một đoàn buôn nổi danh trên đại lục, đoàn buôn kia mang theo mấy chục xe hàng hóa xuyên qua sa mạc. Còn chưa đến thảo nguyên đã bị hắn cướp, mấy chục xe hàng hóa hoàn toàn bị mất. Còn bị giết hơn hai trăm người. Chuyện này truyền ra, cũng không nghe ai nói về hắn nữa.
Tuy nhiên Đỗ Duy sau đó lại chứng kiến đoạn sau, từ một số hiểu biết được về địa phương, vị tướng quân hai trăm linh năm cướp bóc thương hội này, toàn bộ hàng hóa vận chuyển đều là quáng thạch kim loại!
Trên thảo nguyên không có núi, không có khoáng sản! Quần áo và thức ăn từ gia sức, cũng có thể đủ dùng, nhưng vũ khí đao thương của chiến sĩ, lại không cách nào tử trên cỏ mọc ra. Cũng không thể từ trên người gia súc sinh ra! Cho nên trên thảo nguyên, thiếu thốn nhất chính là vũ khí kim loại! Vị tướng quân hai trăm linh năm cướp bóc thương đội kia.
Mơ hồ là một số đoàn buôn của gia tộc quý tộc lớn bên trong, vì quyền lợi của chính mình, không ngờ dám tới thảo nguyên lang sói này buôn bán vũ khí kim loại!
Nghe nói vị tướng quân hai trăm linh năm này cướp bóc đoàn buôn, cũng không phải chỉ một lần hai lần, rốt cuộc đem một số quý tộc trong đế đô làm cho nổi nóng. Kết quả cách chức bắt trở về đế đô để thẩm vấn. Chuyện sau này, Đỗ Duy cũng không biết, năm đó nghĩ đến, vị tướng quân hai trăm linh năm kỳ tài này phỏng chừng đúng là hàm oan chết đi được.
Lại không nghĩ rằng, người này không ngờ vẫn còn bị giam trong nhà giam, vẫn còn con mẹ nó có tiền chơi gái …..
Nam tước Lebowski này vừa nhìn Đỗ Duy nghe xong cái tên Long Barton của vị tướng quân hai trăm linh năm này, sửng sốt như vậy thời gian dài, trong lòng lo sợ bất an. Hắn là kẻ trông coi nơi này, đương nhiên biết vị tướng quân hai trăm linh năm này đắc tội không ít quý tộc, cho tới ngày hôm này cũng không chết, là bởi vì hắn sau khi bị bắt, thủ hạ hai vạn kỵ binh kia làm loạn. Hơn nữa hắn lấy một bà vợ là con gái của tù trưởng một bộ lạc, từng lượng lớn vàng hao phí tại giới quan trường của đế đô, lúc này mới bảo vệ một cái mạng của vị tướng quân hai trăm linh năm này. Chỉ là không lập tức thẩm vấn, cũng không thả người, nhiều năm như vậy giam giữ.
Nhìn bộ dáng vị công tước thiếu niên này….. Chẳng lẽ trong các quý tộc năm đó tướng quân hai trăm linh năm đắc tội, cũng có gia tộc Rowling?
-Cái này…. Công tước đại nhân?
Cuối cùng, Đỗ Duy trên mặt lộ ra vẻ mỉm cười, bỏ đi băn khoăn của nam tước Lebowski:
-Ồ, không có gì.
Đỗ Duy lắc đầu, mới vừa đi được hai bước, đột nhiên dừng bước, sau đó xoay người lại nhìn cánh cửa sắc kia một cái, suy nghĩ một chút, rồi nói:
-Được rồi, vị tướng quân Ron Barton này, ngày thường thích cái gì nhất?
-Thích ư?
Nam tước Lebowski sửng sốt một chút, nghĩ thầm người này còn có thể thích cái gì? Ăn ngon uống tốt, còn có đàn bà ….. Trừ những thứ ấy, chẳng còn gì khác.
Đỗ Duy là người thông minh ra sao, vừa nhìn vẻ mặt đối phương là đoán được. Hắn suy nghĩ một chút, đột nhiên nói:
-Được rồi. Ta không biết mấy việc thế này …. Nếu như tìm một thứ giống như bây giờ….. loại đàn bà bên trong bồi tiếp tướng quân Ron Barton, một đêm phải tốn bao nhiêu?
-Hả?
Lebowski thiếu chút nữa đem con mắt trừng ra ngoài….. chẳng lẽ vị công tước đại nhân này nghe xong cái tiếng ư ử bên trong kia, nổi lên sắc tâm? Con bà nó, nếu như vậy cũng có thể treo ngược vị công tước hồng nhân mới tấn chức này, lão tử đêm nay để cho con gái ta tới cửa nhà công tước mỗi ngày ư ử! Nếu như có thể nương tựa vào vị đại công tước này, chính là tiền đồ không hạn lượng đó!
Hắn trong lòng động tạp niệm. Vội vàng nói:
-Cũng không tốn bao nhiêu…… năm trăm…. À không, ba trăm! Ba trăm kim tệ xuất ra, cô nàng bên trong phải bồi tiếp một ngày.
Ba trăm ư?
Đỗ Duy lông mi giật giật, mặc dù ba trăm kim tệ đối với gia đình người bình thường mà nói chính là một khoản tiền lớn, nhưng Đỗ Duy xem ra còn rất thỏai mái. Việc khác không nói, hoàng tử Thần ban đầu đem theo chính mình tới cái hang ổ tiêu hồn mà quý tộc chân chính tụ tập ngoài thành đế đô kia, đã là mấy chục vạn kim tệ.
Nếu như so sánh, ba trăm kim tệ này, coi như là tiêu phí ở mức độ tương đối "đại chúng" đi.
Đỗ Duy cười:
-Sao không tốt hơn một chút chứ?
Nếu đã tặng nhân tình, như vậy không ngại tặng nhiều một chút.
Vẻ mặt Lebowski đầy mồ hôi lạnh, không nghĩ tới lúc này, vị công tước đại nhân thiếu niên này lại lôi kéo chính mình bàn tới việc giá cả này, hắn run run nói:
-Cái này, đại nhân, nơi thành nam không thể so với bên ngoài, thành nam đúng là khu bình minh tụ tập đặc biệt, phương diện giá tiền này, cao thế nào cũng không tới, mấy hồng bài yêu tinh nổi danh nơi thành nam, đảm bảo qua đêm cao nhất cũng chỉ một ngàn tám trăm. Nhưng nếu là thành bắc, cho dù có thêm một phần nữa cũng không đủ được.
Dừng một chút, Lebowski khó khăn nuốt nước miếng, nói:
-Tuy nhiên vị tướng quân Ron Barton này thực sự cổ quái, yêu tinh chính thức thân thể mềm mại, thịt thà quý giá , hắn không thích. Chỉ thích loại giá tiền cấp thấp này,hắn nói chơi gái, sẽ được phóng túng, lửa nóng không bị cản trở, cái loại kỹ nữ giá cao, phần lớn đều là….. ừm, hắn nói cái gì mà …… ừm, giả bộ! Hắn nói càng đắt tiền càng giả bộ, tay còn chưa sờ một cái đã mất đi một số lớn kim tệ, thật sự muốn lôi kéo khắp giường gỗ, cũng không thống khoái hơn ….. cho nên….. hắn còn nói, lão tử là vì sướng, không phải vì thánh nữ ……
Đỗ Duy cơ hồ phải ôm bụng cười. Lớn tiếng nói:
-Kẻ kỳ lạ ! Kẻ kỳ lạ!
Nói xong, Đỗ Duy chỉ vào cánh cửa kia, thấp giọng nói:
-Nam tước Lebowski, như vậy, bắt đầu từ hôm nay, ngươi cung cấp ăn uống cho vị tướng quân này, về phần đàn bà, ngươi cho ta một hơi toàn bộ thành nam, ừm, cứ dựa theo ý thích của vị tướng quân này, tìm mười, tám người, sau đó mỗi hai ngày sẽ đưa vào một người.
Dừng một chút, nói:
-Ngày mai ta phái người đến đưa cho ngươi trước hai vạn kim tệ. Dùng hết lại tới tìm ta.
Lebowski trừng mắt, không nhịn được vẻ mặt quái dị, quay đầu lại nhìn cánh cửa sắt một cái thật sâu, nghĩ thầm:
-Tướng quân hai trăm linh năm này chỉ sợ là quá may mắn, cũng không biết hắn làm sao câu được vị đại công tước thiếu niên này?"
Đang nghĩ biện pháp thế nào, đem hai trăm kim tệ kia chính mình quịt của Ron Barton trả lại, người như vậy sau khi phát đạt đi ra, chính mình cũng không dám đắc tội…… trong lúc trù trừ, Đỗ Duy đi tới phía trước, quay đầu lại nói:
-Đi thôi, nam tước Lebowski, dẫn ta đi gặp cha ta.
Tác giả :
Khiêu Vũ