Ác Long Cùng Công Chúa
Chương 19: Ngoại truyện 5
Ánh mắt của Ác Long tiên sinh cũng không được tốt
Ác Long tiên sinh là con rồng không có thị lực tốt.
Nói chung, thị lực của rồng đều rất tốt, bọn họ có thể ở trong bóng tối bắt giữ con mồi, còn có thể nhìn xa cảnh tượng ngàn dặm bên ngoài.
Thế nhưng sẽ không giống như Ác Long tiên sinh thích thú với việc đan len, may vá này quá sức mê người, hoạt động trước kia của Ác Long tiên sinh là ăn cơm ngủ cùng đan áo lông, thị lực cũng ngày càng kém.
Bởi vì liên quan tới thị lực, Ác Long tiên sinh thường ở trên đường nhận lầm người, hắn lại không thích đeo kính, ác long đeo mắt kính nhìn qua có chút ngu xuẩn.
Bạn của Ác Long tiên sinh, Địa Tinh tinh linh cùng tinh linh nóng nảy sau khi kết hôn. Địa Tinh tiên sinh mời Ác Long tiên sinh cùng tiểu Vương tử tới làm phù rể cho y, Ác Long tiên không thể không đeo mắt kính, hắn cũng không muốn không cẩn thận làm mất nhẫn của Địa Tinh tinh linh.
Ác Long tiên sinh bất đắc dĩ, tiểu Vương tử an ủi hắn, không thể làm gì khác là cùng hắn đeo mắt kính.
Ác Long tiên sinh đứng chung cùng loài người là một tổ hợp hấp dẫn không ít ánh mắt, đặc biệt tiểu Vương tử, thiếu niên tóc vàng người mặc lễ phục đeo mắt kinh vô cùng tuấn tú đẹp trai, so với Ác Long tiên sinh bên người lùn hơn nửa cái đầu, nhưng đối với loài người lúc trưởng thành cũng được cho là cao gầy.
Ác Long tiên sinh không ngừng vuốt mắt kính của mình, bởi vì đeo kính làm hắn cảm thấy không thoải mái, các tinh linh nhìn thấy tiểu Vương tử sau đó ánh mắt chất vấn nhìn khiến người ta cảm thấy lúng túng, các tinh linh thậm chí còn xì xào bàn tán: “Ác Long kia cùng người bên cạnh hắn hình như là loài người…"
“Thật đáng thương, bị ác long giam cầm bên người…"
“Ta nghe nói ác long đều vô cùng thô bạo…"
“Ô trời ạ, cậu ta nhìn qua nhỏ nhắn như thế, sao chịu được ác long kia…"
Ác Long tiên sinh lo lắng bất an ở sau lưng xoắn tay, hắn không quen ứng phó với tình cảnh thế này, việc các tinh linh nói ngược lại với sự thật.
Giữa lúc hắn không biết làm sao, tiểu Vương tử vô cùng tự nhiên nắm tay hắn, vuốt ve ngón đeo nhẫn của hắn, cười nói: “Nơi này phải có một chiếc nhẫn."
Nhất thời một trận hút khí lạnh, trong ánh mắt không thể tin của các tinh linh, Ác Long tiên sinh đỏ mặt, cảm thấy có chút kiêu ngạo.
Hắn có một người yêu trẻ đẹp, lại rất ôn nhu chăm sóc.
Ác Long tiên sinh trong lễ cưới của Địa Tinh tinh linh khóc ào ào, so với đôi phu phu mới cưới khóc càng lợi hại hơn, một cái khăn tay đều dính đầy nước mắt của hắn, cho nên khách mời ánh mắt đều chuyển từ đôi phu phu mới cưới đến trên người phù rể kỳ quái.
Sau đó Ác Long tiên sinh đi tìm Địa Tinh tiên linh xin lỗi, mặc dù tinh tinh tiên sinh cảm thấy hôn lễ của mình không hoàn mỹ mà thối mặt, nhưng Địa Tinh tiên sinh vẫn vỗ vai bạn tốt của mình, thể hiện sự rộng lượng không sao/
Ác Long tiên sinh bị tiểu Vương tử nắm về nhà, hắn vừa rồi khóc quá nhiều, có chút giữ không được, dọc theo đường đi không ngừng nức nở, một bên dụi mắt, lúc về đến nhà, đôi mắt Ác Long tiên sinh đỏ như một con thỏ, nhìn qua rất đáng thương.
“Ta ngày hôm nay thật sự rất mất thể diện." Ác Long tiên sinh đầu cúi trên bàn, “Nhưng ta rất cảm động, kể từ hai mươi năm trước tỷ tỷ kết hôn, ta rất lâu chưa từng tham dự hôn lễ nào."
Tiểu Vương tử đem khăn mặt ngâm nước lạnh lau mặt Ác Long tiên sinh: “Ba ba, con rất lo lắng, người ở hôn lễ của người khác khóc lợi hại như vậy, trong hôn lễ của mình sẽ không khóc ngất đi sao?"
“Hôn lễ của ta?"
“Ba ba!" Tiểu Vương tử nhìn ánh mắt mê man của Ác Long tiên sinh, cả giận nói, “Người vừa rồi không nghe thấy lời cầu hôn của con sao?"
“Cầu…" Ác Long tiên sinh nhớ lại một chút, lập tức đỏ mặt, “Ta nghĩ con giải vây tha ta."
Tiểu Vương tử không cao hứng bĩu môi: “Lẽ nào ba còn muốn loại quỳ gối xuống giơ nhẫn lên cầu hôn sao? Con nghĩ ba thích loại cầu hôn đơn giản một chút."
“Không không, ta rất thích." Ác Long tiên sinh vội đến gần hôn lên đôi môi của tiểu Vương tử một cái, “Ta chỉ là có chút kinh hỉ, tiểu công chúa, ta không nghĩ tới con sẽ muốn cùng ta cử hành lễ cưới…"
“Con đương nhiên muốn cùng người yêu của mình cử hành lễ cưới, tuy rằng chúng ta sớm đã máu mũ giao hòa." Tiểu Vương tử hôn lên mũi Ác Long tiên sinh, “Nhưng con còn hy vọng có một nghi thức, chúng ta phát thệ vĩnh viễn cùng nhau, dù sinh lão bệnh tử, ba đều cùng với con, sẽ không đem con ném đi."
“Ta tuyệt đối sẽ không rời con." Ác Long tiên sinh biết tiểu Vương tử đối với việc đuổi mình đi vẫn luôn canh cánh trong lòng.
“Những câu nói này liền giữ lại đến ngày lễ cưới rồi nói sau đi." Tiểu Vương tử nói, “Hiếm thấy ba ba mang mắt kính, chúng ta làm một ít chuyện đi."
Ác Long tiên sinh nỗ lực phun ra nuốt vào tính khí của tiểu Vương tử, có lẽ là ảo giác của hắn, tính khí của tiểu Vương tử so với lần đầu tiên thấy trưởng thành hung ác không ít, trong cổ họng bị tràn đầy, miệng há to, hàm răng vẫn không cẩn thận cọ qua tính khí, dẫn tới tiểu Vương tử không khỏi đỉnh lên, đâm vào nơi sâu hơn, thỉnh thoảng hừ vài tiếng, vuốt ve tóc mềm mại của Ác Long tiên sinh như cổ vũ.
Tính khí đẩy đến cổ họng không có cảm giác gì, Ác Long tiên sinh đem tính khí phun ra, tiểu Vương tử lập tức bất mãn hô “Ba ba", nhìn thấy biểu tình ủy khuất của cậu cùng tính khí đứng thẳng như trước, Ác Long tiên sinh không thể làm gì khác là từ từ đem tính khí nuốt vào, tiểu Vương tử hiển nhiên đối với việc này không hài lòng, lẩm bẩm muốn Ác Long tiên sinh nỗ lực một chút, Ác Long tiên sinh dựa vào ký ức tiểu Vương tử từng làm với hắn, vụng về mút vào, liếm láp, lấy tay an ủi gốc tính khí, thử khiêu khích.
“Ưm…" Tiểu Vương tử khó nhịn thở gấp ra tiếng, công phu ngoài miệng của Ác Long tiên sinh hiển nhiên là vô cùng ngây ngô, hai người trước kia ít hoạt động hỗ trợ như vậy, thế nhưng đối với tiểu Vương tử mà nói, nhìn thấy Ác Long tiên sinh yếu ớt nằm dưới quần mình, ngốc nghếch nỗ lực chiếu cố tính khí mình, hàm răng cọ đến đau đớn lại đổi thành khoái cảm khác thường, có lẽ bởi vì cách một lớp kính mắt, hai con mắt ửng hồng tràn đầy hơi nước lộ vẻ mông lung, đối phương thỉnh thoảng nâng mắt nhìn cậu, giống như cầu cậu biểu dương, vẻ mặt khiến người khác trìu mến.
Ác Long tiên sinh cảm thấy khóe miệng của mình bị ma sát đến hỏng, tính khí trong miệng vẫn không có dấu hiệu muốn bắn, hắn nhổ tính khí trong miệng ra, một bên hôn đầu cột nhạy cảm, một bên nâng mắt nhỏ giọng xấu hổ nói: “Con có thể nhanh hơn một chút… Ưm… Miệng đau…"
Vẻ mặt như thế quá phạm luật rồi!
Nội tâm tiểu Vương tử hô to, bắt lấy tay Ác Long tiên sinh, cùng tay của mình trùng điệp ma sát lên tính khí: "Có thể là có thể, thế nhưng con muốn bắn ở trên mặt ba ba."
Ác Long tiên sinh có chút khó khăn: "Kia… Đem mắt kính lấy xuống."
“Không được." Tiểu Vương Tử cầm lấy tay Ác Long tiên sinh, liếm láp ngón tay, mơ hồ lẩm bẩm, “Ba ba… Người không biết… Mang mắt kính… Có bao nhiêu đáng yêu…"
Tay của hai người đè lên tính khí, đầu cột chốc như có như không cọ lên hai má Ác Long tiên sinh, khóe miệng, tính khí không hề xinh xắn khiến Ác Long tiên sinh muốn tránh né, quay đầu đi liền bị tiểu Vương tử kéo về.
“Ba ba, đã nói để con bắn trên mặt…"
“Mắt kính… Mắt kính sẽ bị bẩn…"
“Không có chuyện gì…" Tiểu Vương tử cắn ngón tay đeo nhẫn của Ác Long tiên sinh, “Con muốn ra… Ba ba hôn thân nó… Hôn nhẹ nó đi…"
Ác Long tiên sinh không chống cự nổi yêu cầu của tiểu Vương tử, nghiêng đầu hôn cái cán, tiểu Vương tử cầm lấy tay Ác Long tiên sinh vuốt ve mấy lần, khẽ ngâm bắn tới trên mặt Ác Long tiên sinh, tinh dịch rơi trên mắt kính, theo gò má hướng tới bên mép, lưu lại vết nước dâm mỹ.
“Ba ba." Tiểu Vương tử lấy tay đụng giữa hai chân Ác Long tiên sinh, cười xấu xa nói: “Người cũng cứng lên rồi… Bị bắn lên mặt sảng khoái sao?"
Ác Long tiên sinh cảm thấy có khả năng mình bị làm cho biến thái, tuy rằng hắn cũng không giải thích được vì sao lại có tính dục như thế: "Có thể… Có lẽ… Là bầu không khí… Có chút…"
Tiểu Vương tử đối với câu trả lời của hắn cũng không có bao nhiêu hứng thú, cậu đem Ác Long tiên sinh từ trên mặt đất kéo lên, quay người đặt trên bàn: “Nếu ba ba cũng có cảm giác, như vậy đem chuyện kế tiếp làm đi."
“Không, không được! Cục cưng vẫn chưa ăn cơm, đói bụng rồi…"
Tay tiểu Vương tử âm thần đi vào trong quần Ác Long tiên sinh, xoa xắn cỗ thịt mềm chính giữa, hạ lưu đỉnh lên hạ thân có chút ngạnh của Ác Long tiên sinh: “Không sao, cục cưng có thể một mình ăn cơm…"
“Ai? Khi nào… A…" Hậu huyệt bị tiểu Vương tử trêu chọc, gốc tính khí cùng song cầu cũng bị linh hoạt đùa bỡn, "Ưm… Lúc nào học được?"
“Tự học thành tài." Thấy hậu huyệt đã mềm mại, tính khí phía trước trong tay cũng khẽ run, tiểu Vương tử nắm thật chặt tính khí trong tay, đổi lấy tiếng nghẹn ngào của Ác Long tiên sinh, "Ba ba ngoan, không thể tự mình bắn trước nha…" Nói xong, liền đem dương vật tàn nhẫn đâm vào.
Cự vật bị bên trong bao lấy, tiểu Vương tử cảm thán một tiếng, lưu luyến một hồi liền thoải mái đánh thẳng lên, Ác Long tiên sinh nằm úp sấp trên bàn, nửa người trên dán trên bàn, vòng eo yếu ớt bị tiểu Vương tử nắm trong tay, mông nhồng lên cao, tư thế dâm mỹ cùng rên rỉ trêu chọc tiểu Vương tử không dùng sức đâm vào, tay không quên an ủi tính khí phía trước của Ác Long tiên sinh.
Ác Long tiên sinh trước sinh đều được chiếu cố vô cùng thoải mái, gần nhất bởi vì công việc phù rể cũng rất lâu không trải qua chuyện kịch liệt như vậy, tính khí tiểu Vương tử ở sau huyệt ra sức khai thác, phía trước nhiều lần muốn bắn ra bị ngăn cản, qua mấy lần, Ác Long tiên sinh rốt cuộc bị bức ép đến chảy nước mắt: "Con, con thả ra…"
Tiểu Vương tử trở mình Ác Long tiên sinh lại, tính khí trong huyệt xoay tròn khiến đôi bên đều không nhịn nổi, Ác Long tiên sinh thoải mái co quắt ngón chân, hắn còn chưa lấy lại tinh thần, tiểu Vương tử đột nhiên gia tốc, bóp lấy tính khí trước mặt, còn nhẹ nhàng hôn nước mắt Ác Long tiên sinh: “Không được, phải cùng bắn ra…"
Ác Long tiên sinh cảm thấy gần như bị tiểu Vương tử cắt làm hai, nửa người trên ôn nhu như vậy, nửa người dưới lại tàn bạo như thế, tinh dịch muốn dâng trào lại bị mạnh mẽ ép về cảm giác không tốt, hắn cảm thấy song cầu đều nhạy cảm run rẩy, chỉ có thể nỗ lực lấy lòng tiểu Vương tử, ôm cổ cậu, một bên hôn một bên oán trách: “Nhanh một chút… Rõ ràng vừa mới bắn ra… Sao vẫn lâu như thế."
Tiểu Vương tử nhận lấy lấy lòng vụng về của người yêu, hạ thân trái lại càng có tinh thần, hận không thể đem cự vậy chôn mãi bên trong Ác Long tiên sinh. Cậu cảm thấy mình sắp thành biến thái, càng khi dễ Ác Long tiên sinh đến khóc càng hưng phấn, kỳ thực vừa mới nhìn thấy trên mặt đối phương đeo mắt kính bị bắn lên, sảng khoái cực kỳ, giống như ăn xuân quả, lập tức cứng rắn.
Tiểu Vương tử bắt lấy tay Ác Long tiên sinh, dẫn hắn mò tới nơi hai người giao hợp: "Sờ sờ chỗ ấy, sờ sờ chỗ ấy liền để ba bắn…" Ác Long tiên sinh vốn không chịu, nhưng tiểu Vương tử từ từ buông tính khí hắn ra, thậm chí trên dưới tuốt động, hắn suýt nữa thẳng lưng rít gào bắn ra, nhưng động tác của đối phương lại ngừng, hắn không thể làm gì khác hơn là tay mò tung tung, mò tới miệng huyệt của mình, mò tới gốc tính khí đối phương chôn trong cơ thể, thủ pháp rối loạn như cây kim nhỏ, kích thích hai người rên rỉ thành tiếng.
“Ba ba, ba ba…" Tiểu Vương tử đem hắn đặt trên bàn, Ác Long tiên sinh phía trước không bị giam giữ, tay hắn vội vàng an ủi, hậu huyệt cùng khoái cảm phía trước không ngừng thắt chặt, bên trong mút lấy tính khí tiểu Vương tử, trêu đến nỗi cậu không muốn rút ra, ở nơi sâu sâu hơi rút ra, sau đó đỉnh vào nơi chưa bao giờ tiếp xúc, Ác Long tiên sinh bị dừng lại chỉ có thể há to miệng thở dốc, trong tay vô thức vuốt ve tính khí, sâu trong hậu huyệt lại một lần nữa bị đầu cột mạnh mẽ đâm vào, rít gào bắn lên người tiểu Vương tử.
Tiểu Vương tử cũng nhanh đến giới hạn, lúc cao trào thịt huyệt bao lấy tính khí của cậu, cậu lại đỉnh lên cao, hạ thân hai người gần như nối liền nhau, ở một nơi sâu khó có thể đạt tới, gầm nhẹ vui sướng bắn ra.
Tiểu Vương tử nâng mặt Ác Long tiên sinh, xuyên qua mắt kính nhìn hai mắt thất thần của hắn, thính khí còn ở trong hậu huyệt không chịu rời đi, tiểu Vương tử thở dài một tiếng, nghĩ thầm mắt kính này, vẫn là không cần thường xuyên dùng.
Ác Long tiên sinh là con rồng không có thị lực tốt.
Nói chung, thị lực của rồng đều rất tốt, bọn họ có thể ở trong bóng tối bắt giữ con mồi, còn có thể nhìn xa cảnh tượng ngàn dặm bên ngoài.
Thế nhưng sẽ không giống như Ác Long tiên sinh thích thú với việc đan len, may vá này quá sức mê người, hoạt động trước kia của Ác Long tiên sinh là ăn cơm ngủ cùng đan áo lông, thị lực cũng ngày càng kém.
Bởi vì liên quan tới thị lực, Ác Long tiên sinh thường ở trên đường nhận lầm người, hắn lại không thích đeo kính, ác long đeo mắt kính nhìn qua có chút ngu xuẩn.
Bạn của Ác Long tiên sinh, Địa Tinh tinh linh cùng tinh linh nóng nảy sau khi kết hôn. Địa Tinh tiên sinh mời Ác Long tiên sinh cùng tiểu Vương tử tới làm phù rể cho y, Ác Long tiên không thể không đeo mắt kính, hắn cũng không muốn không cẩn thận làm mất nhẫn của Địa Tinh tinh linh.
Ác Long tiên sinh bất đắc dĩ, tiểu Vương tử an ủi hắn, không thể làm gì khác là cùng hắn đeo mắt kính.
Ác Long tiên sinh đứng chung cùng loài người là một tổ hợp hấp dẫn không ít ánh mắt, đặc biệt tiểu Vương tử, thiếu niên tóc vàng người mặc lễ phục đeo mắt kinh vô cùng tuấn tú đẹp trai, so với Ác Long tiên sinh bên người lùn hơn nửa cái đầu, nhưng đối với loài người lúc trưởng thành cũng được cho là cao gầy.
Ác Long tiên sinh không ngừng vuốt mắt kính của mình, bởi vì đeo kính làm hắn cảm thấy không thoải mái, các tinh linh nhìn thấy tiểu Vương tử sau đó ánh mắt chất vấn nhìn khiến người ta cảm thấy lúng túng, các tinh linh thậm chí còn xì xào bàn tán: “Ác Long kia cùng người bên cạnh hắn hình như là loài người…"
“Thật đáng thương, bị ác long giam cầm bên người…"
“Ta nghe nói ác long đều vô cùng thô bạo…"
“Ô trời ạ, cậu ta nhìn qua nhỏ nhắn như thế, sao chịu được ác long kia…"
Ác Long tiên sinh lo lắng bất an ở sau lưng xoắn tay, hắn không quen ứng phó với tình cảnh thế này, việc các tinh linh nói ngược lại với sự thật.
Giữa lúc hắn không biết làm sao, tiểu Vương tử vô cùng tự nhiên nắm tay hắn, vuốt ve ngón đeo nhẫn của hắn, cười nói: “Nơi này phải có một chiếc nhẫn."
Nhất thời một trận hút khí lạnh, trong ánh mắt không thể tin của các tinh linh, Ác Long tiên sinh đỏ mặt, cảm thấy có chút kiêu ngạo.
Hắn có một người yêu trẻ đẹp, lại rất ôn nhu chăm sóc.
Ác Long tiên sinh trong lễ cưới của Địa Tinh tinh linh khóc ào ào, so với đôi phu phu mới cưới khóc càng lợi hại hơn, một cái khăn tay đều dính đầy nước mắt của hắn, cho nên khách mời ánh mắt đều chuyển từ đôi phu phu mới cưới đến trên người phù rể kỳ quái.
Sau đó Ác Long tiên sinh đi tìm Địa Tinh tiên linh xin lỗi, mặc dù tinh tinh tiên sinh cảm thấy hôn lễ của mình không hoàn mỹ mà thối mặt, nhưng Địa Tinh tiên sinh vẫn vỗ vai bạn tốt của mình, thể hiện sự rộng lượng không sao/
Ác Long tiên sinh bị tiểu Vương tử nắm về nhà, hắn vừa rồi khóc quá nhiều, có chút giữ không được, dọc theo đường đi không ngừng nức nở, một bên dụi mắt, lúc về đến nhà, đôi mắt Ác Long tiên sinh đỏ như một con thỏ, nhìn qua rất đáng thương.
“Ta ngày hôm nay thật sự rất mất thể diện." Ác Long tiên sinh đầu cúi trên bàn, “Nhưng ta rất cảm động, kể từ hai mươi năm trước tỷ tỷ kết hôn, ta rất lâu chưa từng tham dự hôn lễ nào."
Tiểu Vương tử đem khăn mặt ngâm nước lạnh lau mặt Ác Long tiên sinh: “Ba ba, con rất lo lắng, người ở hôn lễ của người khác khóc lợi hại như vậy, trong hôn lễ của mình sẽ không khóc ngất đi sao?"
“Hôn lễ của ta?"
“Ba ba!" Tiểu Vương tử nhìn ánh mắt mê man của Ác Long tiên sinh, cả giận nói, “Người vừa rồi không nghe thấy lời cầu hôn của con sao?"
“Cầu…" Ác Long tiên sinh nhớ lại một chút, lập tức đỏ mặt, “Ta nghĩ con giải vây tha ta."
Tiểu Vương tử không cao hứng bĩu môi: “Lẽ nào ba còn muốn loại quỳ gối xuống giơ nhẫn lên cầu hôn sao? Con nghĩ ba thích loại cầu hôn đơn giản một chút."
“Không không, ta rất thích." Ác Long tiên sinh vội đến gần hôn lên đôi môi của tiểu Vương tử một cái, “Ta chỉ là có chút kinh hỉ, tiểu công chúa, ta không nghĩ tới con sẽ muốn cùng ta cử hành lễ cưới…"
“Con đương nhiên muốn cùng người yêu của mình cử hành lễ cưới, tuy rằng chúng ta sớm đã máu mũ giao hòa." Tiểu Vương tử hôn lên mũi Ác Long tiên sinh, “Nhưng con còn hy vọng có một nghi thức, chúng ta phát thệ vĩnh viễn cùng nhau, dù sinh lão bệnh tử, ba đều cùng với con, sẽ không đem con ném đi."
“Ta tuyệt đối sẽ không rời con." Ác Long tiên sinh biết tiểu Vương tử đối với việc đuổi mình đi vẫn luôn canh cánh trong lòng.
“Những câu nói này liền giữ lại đến ngày lễ cưới rồi nói sau đi." Tiểu Vương tử nói, “Hiếm thấy ba ba mang mắt kính, chúng ta làm một ít chuyện đi."
Ác Long tiên sinh nỗ lực phun ra nuốt vào tính khí của tiểu Vương tử, có lẽ là ảo giác của hắn, tính khí của tiểu Vương tử so với lần đầu tiên thấy trưởng thành hung ác không ít, trong cổ họng bị tràn đầy, miệng há to, hàm răng vẫn không cẩn thận cọ qua tính khí, dẫn tới tiểu Vương tử không khỏi đỉnh lên, đâm vào nơi sâu hơn, thỉnh thoảng hừ vài tiếng, vuốt ve tóc mềm mại của Ác Long tiên sinh như cổ vũ.
Tính khí đẩy đến cổ họng không có cảm giác gì, Ác Long tiên sinh đem tính khí phun ra, tiểu Vương tử lập tức bất mãn hô “Ba ba", nhìn thấy biểu tình ủy khuất của cậu cùng tính khí đứng thẳng như trước, Ác Long tiên sinh không thể làm gì khác là từ từ đem tính khí nuốt vào, tiểu Vương tử hiển nhiên đối với việc này không hài lòng, lẩm bẩm muốn Ác Long tiên sinh nỗ lực một chút, Ác Long tiên sinh dựa vào ký ức tiểu Vương tử từng làm với hắn, vụng về mút vào, liếm láp, lấy tay an ủi gốc tính khí, thử khiêu khích.
“Ưm…" Tiểu Vương tử khó nhịn thở gấp ra tiếng, công phu ngoài miệng của Ác Long tiên sinh hiển nhiên là vô cùng ngây ngô, hai người trước kia ít hoạt động hỗ trợ như vậy, thế nhưng đối với tiểu Vương tử mà nói, nhìn thấy Ác Long tiên sinh yếu ớt nằm dưới quần mình, ngốc nghếch nỗ lực chiếu cố tính khí mình, hàm răng cọ đến đau đớn lại đổi thành khoái cảm khác thường, có lẽ bởi vì cách một lớp kính mắt, hai con mắt ửng hồng tràn đầy hơi nước lộ vẻ mông lung, đối phương thỉnh thoảng nâng mắt nhìn cậu, giống như cầu cậu biểu dương, vẻ mặt khiến người khác trìu mến.
Ác Long tiên sinh cảm thấy khóe miệng của mình bị ma sát đến hỏng, tính khí trong miệng vẫn không có dấu hiệu muốn bắn, hắn nhổ tính khí trong miệng ra, một bên hôn đầu cột nhạy cảm, một bên nâng mắt nhỏ giọng xấu hổ nói: “Con có thể nhanh hơn một chút… Ưm… Miệng đau…"
Vẻ mặt như thế quá phạm luật rồi!
Nội tâm tiểu Vương tử hô to, bắt lấy tay Ác Long tiên sinh, cùng tay của mình trùng điệp ma sát lên tính khí: "Có thể là có thể, thế nhưng con muốn bắn ở trên mặt ba ba."
Ác Long tiên sinh có chút khó khăn: "Kia… Đem mắt kính lấy xuống."
“Không được." Tiểu Vương Tử cầm lấy tay Ác Long tiên sinh, liếm láp ngón tay, mơ hồ lẩm bẩm, “Ba ba… Người không biết… Mang mắt kính… Có bao nhiêu đáng yêu…"
Tay của hai người đè lên tính khí, đầu cột chốc như có như không cọ lên hai má Ác Long tiên sinh, khóe miệng, tính khí không hề xinh xắn khiến Ác Long tiên sinh muốn tránh né, quay đầu đi liền bị tiểu Vương tử kéo về.
“Ba ba, đã nói để con bắn trên mặt…"
“Mắt kính… Mắt kính sẽ bị bẩn…"
“Không có chuyện gì…" Tiểu Vương tử cắn ngón tay đeo nhẫn của Ác Long tiên sinh, “Con muốn ra… Ba ba hôn thân nó… Hôn nhẹ nó đi…"
Ác Long tiên sinh không chống cự nổi yêu cầu của tiểu Vương tử, nghiêng đầu hôn cái cán, tiểu Vương tử cầm lấy tay Ác Long tiên sinh vuốt ve mấy lần, khẽ ngâm bắn tới trên mặt Ác Long tiên sinh, tinh dịch rơi trên mắt kính, theo gò má hướng tới bên mép, lưu lại vết nước dâm mỹ.
“Ba ba." Tiểu Vương tử lấy tay đụng giữa hai chân Ác Long tiên sinh, cười xấu xa nói: “Người cũng cứng lên rồi… Bị bắn lên mặt sảng khoái sao?"
Ác Long tiên sinh cảm thấy có khả năng mình bị làm cho biến thái, tuy rằng hắn cũng không giải thích được vì sao lại có tính dục như thế: "Có thể… Có lẽ… Là bầu không khí… Có chút…"
Tiểu Vương tử đối với câu trả lời của hắn cũng không có bao nhiêu hứng thú, cậu đem Ác Long tiên sinh từ trên mặt đất kéo lên, quay người đặt trên bàn: “Nếu ba ba cũng có cảm giác, như vậy đem chuyện kế tiếp làm đi."
“Không, không được! Cục cưng vẫn chưa ăn cơm, đói bụng rồi…"
Tay tiểu Vương tử âm thần đi vào trong quần Ác Long tiên sinh, xoa xắn cỗ thịt mềm chính giữa, hạ lưu đỉnh lên hạ thân có chút ngạnh của Ác Long tiên sinh: “Không sao, cục cưng có thể một mình ăn cơm…"
“Ai? Khi nào… A…" Hậu huyệt bị tiểu Vương tử trêu chọc, gốc tính khí cùng song cầu cũng bị linh hoạt đùa bỡn, "Ưm… Lúc nào học được?"
“Tự học thành tài." Thấy hậu huyệt đã mềm mại, tính khí phía trước trong tay cũng khẽ run, tiểu Vương tử nắm thật chặt tính khí trong tay, đổi lấy tiếng nghẹn ngào của Ác Long tiên sinh, "Ba ba ngoan, không thể tự mình bắn trước nha…" Nói xong, liền đem dương vật tàn nhẫn đâm vào.
Cự vật bị bên trong bao lấy, tiểu Vương tử cảm thán một tiếng, lưu luyến một hồi liền thoải mái đánh thẳng lên, Ác Long tiên sinh nằm úp sấp trên bàn, nửa người trên dán trên bàn, vòng eo yếu ớt bị tiểu Vương tử nắm trong tay, mông nhồng lên cao, tư thế dâm mỹ cùng rên rỉ trêu chọc tiểu Vương tử không dùng sức đâm vào, tay không quên an ủi tính khí phía trước của Ác Long tiên sinh.
Ác Long tiên sinh trước sinh đều được chiếu cố vô cùng thoải mái, gần nhất bởi vì công việc phù rể cũng rất lâu không trải qua chuyện kịch liệt như vậy, tính khí tiểu Vương tử ở sau huyệt ra sức khai thác, phía trước nhiều lần muốn bắn ra bị ngăn cản, qua mấy lần, Ác Long tiên sinh rốt cuộc bị bức ép đến chảy nước mắt: "Con, con thả ra…"
Tiểu Vương tử trở mình Ác Long tiên sinh lại, tính khí trong huyệt xoay tròn khiến đôi bên đều không nhịn nổi, Ác Long tiên sinh thoải mái co quắt ngón chân, hắn còn chưa lấy lại tinh thần, tiểu Vương tử đột nhiên gia tốc, bóp lấy tính khí trước mặt, còn nhẹ nhàng hôn nước mắt Ác Long tiên sinh: “Không được, phải cùng bắn ra…"
Ác Long tiên sinh cảm thấy gần như bị tiểu Vương tử cắt làm hai, nửa người trên ôn nhu như vậy, nửa người dưới lại tàn bạo như thế, tinh dịch muốn dâng trào lại bị mạnh mẽ ép về cảm giác không tốt, hắn cảm thấy song cầu đều nhạy cảm run rẩy, chỉ có thể nỗ lực lấy lòng tiểu Vương tử, ôm cổ cậu, một bên hôn một bên oán trách: “Nhanh một chút… Rõ ràng vừa mới bắn ra… Sao vẫn lâu như thế."
Tiểu Vương tử nhận lấy lấy lòng vụng về của người yêu, hạ thân trái lại càng có tinh thần, hận không thể đem cự vậy chôn mãi bên trong Ác Long tiên sinh. Cậu cảm thấy mình sắp thành biến thái, càng khi dễ Ác Long tiên sinh đến khóc càng hưng phấn, kỳ thực vừa mới nhìn thấy trên mặt đối phương đeo mắt kính bị bắn lên, sảng khoái cực kỳ, giống như ăn xuân quả, lập tức cứng rắn.
Tiểu Vương tử bắt lấy tay Ác Long tiên sinh, dẫn hắn mò tới nơi hai người giao hợp: "Sờ sờ chỗ ấy, sờ sờ chỗ ấy liền để ba bắn…" Ác Long tiên sinh vốn không chịu, nhưng tiểu Vương tử từ từ buông tính khí hắn ra, thậm chí trên dưới tuốt động, hắn suýt nữa thẳng lưng rít gào bắn ra, nhưng động tác của đối phương lại ngừng, hắn không thể làm gì khác hơn là tay mò tung tung, mò tới miệng huyệt của mình, mò tới gốc tính khí đối phương chôn trong cơ thể, thủ pháp rối loạn như cây kim nhỏ, kích thích hai người rên rỉ thành tiếng.
“Ba ba, ba ba…" Tiểu Vương tử đem hắn đặt trên bàn, Ác Long tiên sinh phía trước không bị giam giữ, tay hắn vội vàng an ủi, hậu huyệt cùng khoái cảm phía trước không ngừng thắt chặt, bên trong mút lấy tính khí tiểu Vương tử, trêu đến nỗi cậu không muốn rút ra, ở nơi sâu sâu hơi rút ra, sau đó đỉnh vào nơi chưa bao giờ tiếp xúc, Ác Long tiên sinh bị dừng lại chỉ có thể há to miệng thở dốc, trong tay vô thức vuốt ve tính khí, sâu trong hậu huyệt lại một lần nữa bị đầu cột mạnh mẽ đâm vào, rít gào bắn lên người tiểu Vương tử.
Tiểu Vương tử cũng nhanh đến giới hạn, lúc cao trào thịt huyệt bao lấy tính khí của cậu, cậu lại đỉnh lên cao, hạ thân hai người gần như nối liền nhau, ở một nơi sâu khó có thể đạt tới, gầm nhẹ vui sướng bắn ra.
Tiểu Vương tử nâng mặt Ác Long tiên sinh, xuyên qua mắt kính nhìn hai mắt thất thần của hắn, thính khí còn ở trong hậu huyệt không chịu rời đi, tiểu Vương tử thở dài một tiếng, nghĩ thầm mắt kính này, vẫn là không cần thường xuyên dùng.
Tác giả :
Homi