365 Ngày Hôn Nhân
Chương 191
Đêm nay ngủ lại ở khách sạn bốn sao, có tiệc đứng có bể bơi, Lãnh Tử Tình bị buộc phải ởphòng đôi cũng Lôi TuấnVũ. . .Hình dạng bể bơi không có quy tắcnào cả, ban đêm vô vàn ngôi sao chiếu xuống cảnh sắc quả thật vô cùng nên thơ!Lãnh Tử Tình len lén nhân lúc đêm khuya cảnh tĩnh để đến đây.Cô vừa nãy ở trênlầu nhìn thấy chỗ này, trong lòng liền dâng lên một nỗi xúc động, rất muốn rấtmuốn bơi lội một chút nha! Nhân lúc Lôi Tuấn Vũ đang tắm, cô liền lén chạy đếnđây.Ngồi cạnh bể bơi, Lãnh Tử Tình lấychân đá đá nước, chính mình nhất định là biết bơi đi!Trong đầu đột nhiênthoáng hiện một số hình ảnh, chính mình hình như còn đứng trên bục lĩnh thưởngnào đó, giơ cao cúp trong tay nữa!Làm thế nào nhỉ? Lãnh Tử Tìnhnhìn bể bơi dập dềnh ánh đèn, ý tưởng bơi lội lập tức trở nên bức thiết. Dù saoxung quanh cũng không có người, bơi vài vòng rồi trở về. Cũng không thể ở kháchsạn Vịnh Hạ Long mà ngủ được, lãng phí cảnh sắc mê người này quá!Cô vội vàng chạy xuống siêu thịdưới tầng trệt của khách sạn, quả nhiên nhìn thấy vài bộ áo tắm. Cô liền sờ thửtừng bộ, cảm giác đều là những loại không tốt lắm.Hẳn là còn có bộ tốt hơn chứ!Lãnh Tử Tình nhìn cô bán hàng người Việt Nam kia, hỏi từng chữ một:"Còn nữa không? Còn có loại áo tắm nào khác không?"Nghĩ rằng ngôn ngữ bất đồng, LãnhTử Tình vừa khoa tay vừa nói. Chỉ thấy cô gái kia nhìn nhìn Lãnh Tử Tình, sauđó đánh giá một chút phần ngực của cô, cười nói: "Thích hợp đấy! Tôi thấycô cũng khá là nhỏ! Hẳn là sẽ mặc vừa!"Lãnh Tử Tình vừa nghe, chỉ biết đảotròn mắt! Chết thật! Cô gái này nhất định là cho rằng mình cần cỡ lớn hơn! Ôngtrời có mắt, cô rõ ràng muốn loại chất lượng tốt hơn mà!Lãnh Tử Tình liên tục xua tay, rasức nói: "Không phải không phải, ý tôi là có loại tốt hơn một chút không?Chính là. . . đắt hơn một chút đó?"Cô gái kia lại một lần nữa nhìnchằm chằm vào ngực Lãnh Tử Tình, nói ra câu khiến Lãnh Tử Tình như muốn ói máu:"Thích hợp đấy! Thích hợp đấy! Không cần lớn hơn đâu! Cỡ này tôi cũng mặcvừa mà!" Cô gái kia quây tay thành hình rất lớn!Lãnh Tử Tình thiếu chút nữa té xỉu!Có lầm không vậy? ! Ông trời ơi! Cô thật sự cảm nhận được nỗi quẫn bách khi ởnơi xứ người. Cái này quả thật là ông nói gà bà nói vịt!Thật sự là không thể hiểu nhau được.Lãnh Tử Tình đành chọn đại một bộ còn khả dĩ trong số mấy bộ áo tắm này, mặc dùlà hai mảnh, nhưng so với mấy bộ kia vẫn chất lượng hơn một chút. Lãnh Tử Tìnhxưa nay vốn vô cùng kén chọn đối với áo tắm vẫn không được hài lòng lắm, nhưngcũng không còn cách nào khác.Tiền Việt Nam trong taykhông nhiều lắm, Lãnh Tử Tình phải tiêu nhân dân tệ. Cô gái kia lại rất quenthuộc tiền nhân dân tệ. Vừa nhìn thấy tiền, liền cười càng vui vẻ. Còn không ngừngnói: "Yên tâm đi, khẳng định là thích hợp! Số đo của cô không coi là lớn!"Hỏa tốc rời khỏi siêu thị. Lãnh TửTình cầm áo tắm, nhưng lại không mua mũ bơi. Mặc dù vậy, Lãnh Tử Tình cũng đãvui lắm rồi! Đây là xứ người mà! Khẩn trương chạy đến bể bơi.Trời ạ! Từ khinào bao nhiêu người đã kéo đến vậy!Nhìn kỹ lại! Hóa ra là bọn Tôthon thả, Hồ đẹp trai và An Lạc Nhi. Còn có Thời Kính Nhiên, Phương Khiết,Khang Huy, Trang Ngạo Nhiên. . . chỉ thiếu Lâm Địch Phi và Lôi Tuấn Vũ!Khôngphải là đã thỏa thuận với nhau rồi chứ!"Này? Tử Tình? Đến đây! Saocậu tự mình ra đây thế? Ông xã cậu đâu?" Mộng Ba vội vàng chào hỏi Lãnh TửTình. May mà cô đến, nếu không Mộng Ba không biết mình ở đây làm thế nào để hòanhập với bọn họ.Vì đổi phòng cho Lãnh Tử Tình vàLôi Tuấn Vũ, cô không có cách nào đành phải ngủ cùng phòng với Phương Khiết.Phương Khiết nhận lời mời ra ngoài bơi lội, cô đành phải đi theo.Đến đây cô mớinhận ra, chính mình đáng lẽ không nên đến đây. Nói gì đi nữa bọn họ vẫn là đồngnghiệp, tương đối dễ hòa hợp. Còn cô?Mà điều cô tính sai nhất chính làkhông ngờ Khang Huy cũng ở đây. Nhưng cũng có cách nào nữa? Nếu mình quay đầu bỏđi, vậy thì có phải là quá kiêu căng không? !May mà Lãnh Tử Tình xuất hiện!Lãnh Tử Tình vội chạy đến bên cạnhMộng Ba, ngại ngùng nói: "Hắn. . . không thích bơi lội.Ha ha, mọi người đềuở đây nha!""Chúng mình cũng vừa mới đếnthôi. Ồ, cậu mang theo áo tắm à?" Mộng Ba hình như bây giờ mới nhìn thấycách ăn mặc của cô.Lãnh Tử Tình vội vàng lấy khăn tắmquấn quanh người, xấu hổ cười cười: "Không có, vừa mới mua ở dưới lầuxong.""Hả? Ở đây sao? Dùng tiền ViệtNamhả?" Mộng Ba tò mò hỏi."Không có đâu! Ở đây bọn họcũng nhận tiền nhân dân tệ! Không có loại chất lượng tốt, đành phải mặc tạm vậy!"Lãnh Tử Tình cố ý cúi thấp đầu, thực ra cô đang né tránh ánh mắt của một người.Ánh mắt kia cứ bám sát cô từ lúc cô mới chạy đến đây. Mặc dù mình hình nhưkhông thật bận tâm đến việc người khác ngắm dáng vẻ mình mặc áo tắm, nhưng nhìnthấy ánh mắt nóng rực kia, cô vẫn là có chút sợ run, chân tay luống cuống."Là vậy hả! Vậy Tử Tình này,cậu nhất định là bơi rất giỏi!" Mộng Ba lộ ra ánh mắt cực kỳhâm mộ."Mình. . . không biết. . . hẳnlà biết bơi!" Lãnh Tử Tình không dám chắc chắn."Hả? Cậu? Không thể nào? Cậucó biết bơi không cậu cũng không biết? Vậy cậu ăn mặc như vậy. . . không phảilà muốn xuống nước sao?" Mộng Ba che miệng kinh ngạc."Ha ha, mình muốn thử xemsao." Nụ cười quá vô tội, khiến cho Mộng Ba quả thực muốn lấy tay gõ đầucô.Tô thon thả bên kia sao lại chịubỏ qua cơ hội thể hiện vóc dáng hoàn mỹ của mình chứ? !Cô ta cùng Hồ đẹp traikhoa tay múa chân, còn liên tiếp đánh mắt với ba người đàn ông ở bờ bên kia.Nhưng mấy người đàn ông đối diện thì thế nào! Hai người đang nhìn Mộng Ba vàLãnh Tử Tình, còn mỗi Trang Ngạo Nhiên hình như đang ngắm nghía bóng mình dướinước, ba người đàn ông đều mặc quần áo chỉnh tề, nhìn là thấy không có ý muốnxuống nước.Trong số mấy người này, ngoại trừTô thon thả mặc áo tắm, Hồ đẹp trai mặc quần bơi, những người khác thực ra đều mặcquần áo đầy đủ. E là mọi người nhàn rỗi không có việc gì, đến đây để thưởng thứccảnh đêm.Lãnh Tử Tình chưa đến thì còn được,Tô thon thả còn cảm thấy ba người đàn ông đối diện kia dường như đang bàn luậnvề vóc dáng của cô ta. Cô ta rất lấy làm đắc ý, cũng coi như hòa nhau một ván!Ai ngờ cái người phụ nữ không biết liêm sỉ này, lại còn chạy đến đây nữa! Cô tarốt cuộc có biết chính mình đã là hoa có chủ rồi không? !Đã như là một bà chủ rồi lại còndám ăn mặc thành cái dạng đó mà chạy đến đây câu khách! Có phải là hổ không raoai thì Lãnh Tử Tình coi cô ta là con mèo ốm? ! Cô ta hiện tại sẽ cho Lãnh TửTình nhìn xem, cô ta làm một cô gái gợi cảm quyến rũ như thế nào!"Hứ!" Tô thon thả đứngdậy ưỡn ngực ngẩng đầu, đứng bên cạnh bể bơi làm động tác khởi động tay chân.Lúc thì ép chân lúc thì vung tay!Hồ đẹp trai giả bộ khom người,bái phục nói: "Tôi nói Tô tỷ nha! Tỷ tỷ thân yêu của tôi! Tỷ như vậy có đểcho tôi sống không? ! Nếu không bây giờ hãy giết tôi đi! Hoa mẫu đơn chết rồi,thành quỷ vẫn phong lưu!" Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - https://truyenfull.vnNhững lời này cuối cùng cũng choTô thon thả chút thể diện. Cô ta nghiêng mắt quét khắp bể bơi một lượt, cuốicùng cũng thu hút hết ánh mắt của mọi người lại.Cười khinh miệt, nói: "Nếuđã muốn xuống nước, đương nhiên phải làm khởi động một chút!Nếu không lát nữaxảy ra chuyện gì, để đám đàn ông thối các người cứu, lúc đó sờ tới sờ lui, tôikhông muốn tạo cơ hội cho các người!""Ai da! Tô tỷ, tỷ cho tôi mộtcơ hội đi! Tỷ xem Hồ đẹp trai tôi, cơ bắp như thế này. . ." Hồ đẹp traigiơ cánh tay lên, cố ý nắm chặt lại, lộ ra khối cơ bắp trên cánh tay mình! Cóđiều, dáng người hắn ta gầy tong teo, khối cơ bắp kia thật sự có chút buồn cười!"Biến đi! Đẹp mặt nhỉ!"Tô thon thả cố ý giơ hai tay lên cao, vung về phía sau, như vậy vùng ngực càngnhô cao hơn, dưới ánh trăng chiếu rọi tạo thành hai đỉnh núi cao cao, khiến ngườita tha hồ tơ tưởng.Phương Khiết cười khẩy nói:"Này! Tôi nói Tô Tô nha! Cô chi bằng cởi hết đi! Coi nơi này như bể bơithiên nhiên đi! Nhìn cô mà phát mệt!""Này! Phương Khiết! Đừng chorằng bình thường tôi nhường nhịn cô, cô liền cho rằng tôi sợcô! Đừng có nói nhữnglời khó nghe như vậy chứ! Còn nói bể bơi thiên nhiên? ! Tôi sợ là nếu tôi cởi hết,các người từng người một sẽ xấu hổ đến không còn chỗ mà chui đâu!" Tô thonthả đá chân một cái muốn thể hiện tài năng yoga của mình, nhưng không ngờ trượtchân một cái, va phải Phương Khiết và An Lạc Nhi đang ngồi bên cạnh bể bơi. . .Một trận thét chói tai và lôi kéonhau. . .Kỳ tích đã xảy ra! Ba người phụ nữcùng rơi tòm xuống bể bơi!"Á--" Trong bể bơi là mộtcảnh hỗn loạn! Ba người đàn ông ở đầu bên kia đột nhiên bật ra một trận cườito, màn này cũng buồn cười quá đi! Rốt cuộc là ai kéo được ai, cũng không ainhìn rõ, dù sao tất cả đều đang ở dưới nước!Nhưng trong nháy mắt, mọi người đềusửng sốt! Phương Khiết bị rơi xuống nước vẫn còn được, ra sức khỏa nước, nhưnglại có chút lực bất tòng tâm. An Lạc Nhi và Tô thon thả thì lại đang khua khoắngloạn xạ! Lúc nổi lên lúc chìm xuống!"Cứu mạng. . . cứu mạng. . .Hồ đẹp trai. . . mau. . . cứu tôi. . ." Tô thon thả không đợi đầu ngoi lênkhỏi mặt nước đã kêu lớn.Lãnh Tử Tình thất kinh, trời ạ! Bọnhọ lại không biết bơi!Bùm một tiếng! Lãnh Tử Tình nhảyxuống đầu tiên, ra sức bơi về hướng Tô thon thả. Khang Huy, Thời Kính Nhiên ở đốidiện cũng bất chấp quần áo trên người, bùm bùm hai tiếng cũng nhảy xuống theo.. .Một lúc lâu sau.Phương Khiết nằm trên mặt đất thởhổn hển, An Lạc Nhi khóc thút thít không ngừng. Tô thon thả thì vừa ho sặc sụavừa la mắng Hồ đẹp trai: "Tôi khinh! Còn kêu Tô tỷ Tô tỷ. . . ! Tô tỷ củatôi. . . lúc tôi rơi xuống nước. . . cậu ở ngay trước mặt, sao cậu không cứu? !Tôi khinh!"Một ngụm nước liền phun về phía Hồ đẹp trai."Tô tỷ, Tô tỷ, tỷ đừng có giận!Tôi chẳng phải là cho rằng tỷ biết bơi sao?" Hồ đẹp trai vội vàng nétránh, sau đó tiến sát lại, tiện tay đưa ra khăn tắm, dáng vẻ quỳ gối thật sựlà rất đáng thương."Tôi biết bơi? ! Tiểu tử thối!Tôi biết bơi thì còn kêu cứu làm gì? ! Tai cậu điếc rồi hay là làm sao? Cậukhông nghe thấy tôi kêu cứu sao?" Tô thon thả cuối cùng cũng hết sặc, càngkhông buông tha hắn ta."Tô tỷ này! Thật là mất mặt!Tôi. . . tôi căn bản là không biết bơi!" Hồ đẹp trai ủy khuất nói."Cái gì?" Tô thon thảthiếu chút nhảy dựng lên, "Cậu không biết bơi? ! Cậu không biết bơi cậu mặcquần bơi ở đây ra vẻ làm gì chứ? !""Hà hà, cái này chẳng phảilà tôi phối hợp với tỷ sao! Tỷ chẳng phải cũng không biết bơi mà vẫn mặc áo tắmxuống đây sao?" Hồ đẹp trai cười hì hì nói.Cuộc đối thoại của hai người bọnhọ khiến những người nghe được thiếu chút nữa hộc máu, đúng là một đôi oan gia!
Tác giả :
Guai Wu