2+!
Quyển 2 - Chương 25: Âm mưu quỷ kế của Nguyệt Thần III
“Nguyệt Diệp…?"
Đang tự an ủi bản thân lại bị người khác bắt gặp, nó thấy thật nhục nhã, cúi mặt thật thấp, toàn thân nóng lên.
Nguyệt Diệp đi tới không nói chuyện, Lịch Ương cũng không nói lời nào.
── Nhưng Lịch Ương di chuyển!
Lịch Ương rất dịu dàng ngoan ngoãn lại vô cùng thông minh, biết rõ Nguyệt Diệp giữa đêm khuya đi vào phòng nó là muốn làm cái gì.
“…" Có lẽ là nhớ tới những lời Nguyệt Thần đã nói với mình? Lịch Ương ngấm ngầm chịu đựng khuất nhục trong lòng, kỳ thật chính nó không thừa nhận cũng không được, ngoại trừ nhẫn nại, trong cơ thể của nó, có một thứ như ngọn lửa, đang hừng hực thiêu đốt.
── Tạm thời! Khuất phục a!!!
Đêm đen như mực, một bóng hình ẩn hiện chứa đầy dục vọng đang di chuyển…
Hai người trong phòng, gió đêm yên lặng… Lịch Ương trên giường động tác chậm chạp, lại vô cùng “chủ động" cởi quần áo… Nó đã sớm hình thành thói quen!
Nguyệt Diệp ở trong bóng tối, hô hấp dồn dập, tựa hồ như đang thưởng ngoạn cảnh Lịch Ương ngoan ngoãn thoát y một cách tỉ mỉ, sau đó…
“Nguyệt Diệp…" Lịch Ương toàn thân trần truồng nằm trên giường tạo tư thế chờ đợi, vô cùng khó khăn mới dám kêu một tiếng gọi tên Nguyệt Diệp.
“Phù…" Trong bóng tối thân thể mềm mại tinh tế khiến Nguyệt Diệp phát ra tiếng thở dài mang theo mười phần thâm trầm, nóng rực khác thường.
Thân thể tuyết trắng kia dưới ánh trăng chính là quyến rũ mê người…
Trên bộ ngực trơn bóng kia là hai điểm nhỏ màu tím sẫm nổi bật giữa đêm khuya…
Hai chân thon dài tinh tế tỉ mỉ… Còn giữa hai chân là ngọc hành ngây ngô…
“… Nguyệt Diệp… Chiều nay em không có ngồi ở bên cạnh anh… Em… Em biết anh rất tức giận… Xin anh tha thứ cho em… Ngày mai em còn có tiết thể dục… Phải mặc quần đùi … Nguyệt Diệp… Xin anh đừng… Ah…!"
Lịch Ương chưa cầu xin xong, hai chân trên giường bị tách ra thân thể cứ như vậy bị một cơ thể nóng rực chen vào!
Tâm của nó, vì vậy mà bắt đầu run sợ!
“Nguyệt… Ư a..aaa… Ưm… Ưm…" Giống như thường ngày, vừa mới bắt đầu thì có âm thanh giãy dụa sau đó lập tức hóa thành tiếng rên rỉ, trong miệng Lịch Ương không ngừng tiếp nhận nụ hôn yên lặng của Nguyệt Diệp, đầu lưỡi cực nóng nhưng mềm mại lại vô cùng gấp gáp đưa ra liếm hôn các nơi trong vòm miệng của nó.
“Nguyệt Diệp… Ah… Ừm…" Nguyệt Diệp một bên hôn nó, hai tay mạnh mẽ nắm chặt thắt lưng nó, đem thân thể của nó hoàn toàn dán chặt vào thân hình nóng như lửa của bản thân, hai chân bị đẩy lên cao, hai chân Lịch Ương cứ như vậy bị ép tách ra hoàn toàn.
“Ah… Nguyệt Diệp… Nguyệt Diệp…" Lịch Ương cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, nó chỉ biết giờ phút này nó phi thường muốn, cảm xúc mãnh liệt muốn ôm lấy Nguyệt Diệp!!!
Nhưng Nguyệt Diệp lại ôn nhu khác thường hôn nó nhẹ nhàng…
Tóc của nó, vành tai của nó, gương mặt của nó, chóp mũi của nó… Ở trên môi ôn nhu mười phần cắn mút, nhẹ nhàng săn sóc khắp cơ thể nó, thế nhưng lại không để lại một dấu vết gì… Bởi vì ngày mai nó có tiết thể dục.
Lịch Ương không nghĩ tới Nguyệt Diệp sẽ vì lời cầu xin của nó mà thương xót cho nó, không khỏi có chút mê loạn. Nhưng hắn cứ vuốt ve cổ của nó, ôn nhu vuốt ve bộ ngực của nó…
“Ah ah… Ah…" Lịch Ương chỉ cảm thấy xấu hổ, bản thân sớm đã được Nguyệt Diệp dạy dỗ nên không cảm thấy ngượng ngùng nhưng trong hoàn cảnh này vẫn phát ra tiếng rên rỉ.
Chẳng qua đêm nay Nguyệt Diệp vô cùng yên lặng, một câu cũng không nói, hai tay, sau khikhiêu khích hai điểm nổi lên trước ngực nó, chuyển xuống nơi bên dưới…
“Ah… Đừng… Ư a..aaa ah… Nguyệt Diệp… Ưm… Aa…"
Thân thể Lịch Ương đã sớm mong muốn được vuốt ve, nó hiện tại muốn! Nó muốn Nguyệt Diệp ──
!!!
Nước mắt của cảm xúc mãnh liệt âm thầm chảy ra, Lịch Ương, cuối cùng cũng lấy hết dũng khí ── thò tay ── tìm kím ──
“Ưm…!"
Lịch Ương ở trong bóng tối lục lọi hai tay cuối cùng cũng mơ mơ hồ hồ đụng chạm tới mục tiêu mà nó khát vọng, Nguyệt Diệp, phát ra tiếng rên rỉ vô cùng trầm thấp.
Lịch Ương bị âm thanh kia khiến cho toàn thân gần như bị thiêu đốt, hô hấp dồn dập, ở trong đêm tối nhìn không thấy ánh mắt trợn rất lớn, cũng vô pháp biết được Nguyệt Diệp giờ phút này đến cuối cùng dùng loại biểu lộ gì nhìn mình?
── Nó, liều lĩnh!
Một tiếng khóa kéo vang lên, Lịch Ương tự tay giải phóng cho vật nóng bỏng ra khỏi quần lót! Co rúm tay lại, lần đầu tiên, chủ động nâng… nó lên, sau đó…
“Phù…" Dục vọng của Nguyệt Diệp hoàn toàn bị đánh thức, một cái chạm nhẹ kia đã đốt cháy toàn bộ lý trí của hắn.
Thở dốc từng cơn một, bàn tay to ôn nhu cũng nắm lấy vật chôn giữa hai chân Lịch Ương…
── Một trận rên rỉ phát ra, ngay cả chính hắn cũng không nghĩ tới, bản thân lại phát tiết phóng dịch thể lên cái miệng nhỏ nhắn mềm mại nhanh đến vậy!
Chỉ nghe “xì" một tiếng, Lịch Ương quả thực không có một câu oán hận mà nuốt vào dịch thể nóng bỏng của hắn. Âm thanh nuốt vào kia, đầu lưỡi tinh tế kia, vòm miệng non nớt mềm mại kia…
Trời ạ!!!!!!
Nguyệt Diệp rốt cuộc kìm nén không được nữa, hắn nâng khuôn mặt dính đầy chất lỏng của Lịch Ương lên cúi đầu hôn sâu… Hôn cho đến khi Lịch Ương rên rỉ không ngừng, đồng thời, tay của hắn không thể chờ đợi được mà hoàn toàn đưa xuống giữa hai chân nó nắm lấy ngọc hành non nớt, không ngừng mơn trớn vuốt ve…
Cuối cùng cũng được như mong muốn, hắn lần nữa nghe được tiếng Lịch Ương thở gấp vô cùng hấp dẫn, âm thanh kia phảng phất như một ngọn lửa, thúc giục hắn càng mãnh liệt nồng nhiệt tiến vào!
“Nguyệt Diệp… Van cầu anh… Ah… Ah ah ah…"
Ngay khi hắn muốn mãnh liệt tách hai cánh mông non mềm ra, thì Lịch Ương bị tình dục khiêu khích cũng đồng thời phát ra tiếng cầu khẩn run rẩy.
──!
Môt giây kia, không biết tại sao? Lịch Ương cảm giác được toàn thân nóng rực của Nguyệt Diệp chần chừ lưỡng lự một chút, rồi sau đó, chính là một trận dứt khoát nhắm ngay cửa huyệt mềm mại của nó đè ép…
“Ư a..aaa… Ah…!"
── Lao vọt tới!!!
“Ah! Ah! Ah! Ah! Ah ah ah… Nguyệt Diệp… Nguyệt Diệp… Ah… Ah… Em… Em muốn rời ra từng mảnh rồi… Ah ah ah…"
Ngay từ đầu đã mãnh liệt hưng phấn, Lịch Ương chưa chuẩn bị tốt nên bị chấn động đến choáng váng hoa mắt. Hai tay giống như lần đầu bị Nguyệt Diệp cường bạo vậy, chăm chú, gắt gao ôm chặt cổ hắn, hai chân, đã sớm hình thành thói quen vòng qua ôm lấy vòng eo đang điên cuồng chạy nước rút vào thân thể nó …
…
Càng ngày trượt vào trong càng thuận lợi, càng ngày càng mãnh liệt rên rỉ, dịch thể càng ngày càng căng đầy…
Đêm nay, Lịch Ương mơ hồ được Nguyệt Diệp ôm trong lòng không ngừng đạt tới cao trào, lại không ngừng rơi lệ…
Nó không phải không thừa nhận, cho dùcó lại kháng cự thì, thân thể của nó, tâm của nó, từ sớm, đã yêu Nguyệt Diệp…
—
Tiểu Vân: chương này H, mà từ ngữ rối quá (╯°□°)╯︵ ┻━┻ ta làm mà ko có cảm xúc gì cả. điên người ngồi chọn lọc từ ngữ, ta hận nhất mấy từ chỉ bộ phận sinh d*c (*・-・) chả bt nên dùng từ nào cho đỡ thô, chứ từ của tác giả thì ko thô mà vô duyên, bả gọi chỗ đó đó của Lịch Ương là trái cây tươi non (* ಠ_ಠ) WTF… thôi chịu khó nha mọi người, chương này sạn dữ lắm TvT ạ đoán xem ng rape Lịch Ương lần này có đúg là Nguyệt Diệp ko nhá:)))) ta 1 phiếu cho a Thần
Đang tự an ủi bản thân lại bị người khác bắt gặp, nó thấy thật nhục nhã, cúi mặt thật thấp, toàn thân nóng lên.
Nguyệt Diệp đi tới không nói chuyện, Lịch Ương cũng không nói lời nào.
── Nhưng Lịch Ương di chuyển!
Lịch Ương rất dịu dàng ngoan ngoãn lại vô cùng thông minh, biết rõ Nguyệt Diệp giữa đêm khuya đi vào phòng nó là muốn làm cái gì.
“…" Có lẽ là nhớ tới những lời Nguyệt Thần đã nói với mình? Lịch Ương ngấm ngầm chịu đựng khuất nhục trong lòng, kỳ thật chính nó không thừa nhận cũng không được, ngoại trừ nhẫn nại, trong cơ thể của nó, có một thứ như ngọn lửa, đang hừng hực thiêu đốt.
── Tạm thời! Khuất phục a!!!
Đêm đen như mực, một bóng hình ẩn hiện chứa đầy dục vọng đang di chuyển…
Hai người trong phòng, gió đêm yên lặng… Lịch Ương trên giường động tác chậm chạp, lại vô cùng “chủ động" cởi quần áo… Nó đã sớm hình thành thói quen!
Nguyệt Diệp ở trong bóng tối, hô hấp dồn dập, tựa hồ như đang thưởng ngoạn cảnh Lịch Ương ngoan ngoãn thoát y một cách tỉ mỉ, sau đó…
“Nguyệt Diệp…" Lịch Ương toàn thân trần truồng nằm trên giường tạo tư thế chờ đợi, vô cùng khó khăn mới dám kêu một tiếng gọi tên Nguyệt Diệp.
“Phù…" Trong bóng tối thân thể mềm mại tinh tế khiến Nguyệt Diệp phát ra tiếng thở dài mang theo mười phần thâm trầm, nóng rực khác thường.
Thân thể tuyết trắng kia dưới ánh trăng chính là quyến rũ mê người…
Trên bộ ngực trơn bóng kia là hai điểm nhỏ màu tím sẫm nổi bật giữa đêm khuya…
Hai chân thon dài tinh tế tỉ mỉ… Còn giữa hai chân là ngọc hành ngây ngô…
“… Nguyệt Diệp… Chiều nay em không có ngồi ở bên cạnh anh… Em… Em biết anh rất tức giận… Xin anh tha thứ cho em… Ngày mai em còn có tiết thể dục… Phải mặc quần đùi … Nguyệt Diệp… Xin anh đừng… Ah…!"
Lịch Ương chưa cầu xin xong, hai chân trên giường bị tách ra thân thể cứ như vậy bị một cơ thể nóng rực chen vào!
Tâm của nó, vì vậy mà bắt đầu run sợ!
“Nguyệt… Ư a..aaa… Ưm… Ưm…" Giống như thường ngày, vừa mới bắt đầu thì có âm thanh giãy dụa sau đó lập tức hóa thành tiếng rên rỉ, trong miệng Lịch Ương không ngừng tiếp nhận nụ hôn yên lặng của Nguyệt Diệp, đầu lưỡi cực nóng nhưng mềm mại lại vô cùng gấp gáp đưa ra liếm hôn các nơi trong vòm miệng của nó.
“Nguyệt Diệp… Ah… Ừm…" Nguyệt Diệp một bên hôn nó, hai tay mạnh mẽ nắm chặt thắt lưng nó, đem thân thể của nó hoàn toàn dán chặt vào thân hình nóng như lửa của bản thân, hai chân bị đẩy lên cao, hai chân Lịch Ương cứ như vậy bị ép tách ra hoàn toàn.
“Ah… Nguyệt Diệp… Nguyệt Diệp…" Lịch Ương cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, nó chỉ biết giờ phút này nó phi thường muốn, cảm xúc mãnh liệt muốn ôm lấy Nguyệt Diệp!!!
Nhưng Nguyệt Diệp lại ôn nhu khác thường hôn nó nhẹ nhàng…
Tóc của nó, vành tai của nó, gương mặt của nó, chóp mũi của nó… Ở trên môi ôn nhu mười phần cắn mút, nhẹ nhàng săn sóc khắp cơ thể nó, thế nhưng lại không để lại một dấu vết gì… Bởi vì ngày mai nó có tiết thể dục.
Lịch Ương không nghĩ tới Nguyệt Diệp sẽ vì lời cầu xin của nó mà thương xót cho nó, không khỏi có chút mê loạn. Nhưng hắn cứ vuốt ve cổ của nó, ôn nhu vuốt ve bộ ngực của nó…
“Ah ah… Ah…" Lịch Ương chỉ cảm thấy xấu hổ, bản thân sớm đã được Nguyệt Diệp dạy dỗ nên không cảm thấy ngượng ngùng nhưng trong hoàn cảnh này vẫn phát ra tiếng rên rỉ.
Chẳng qua đêm nay Nguyệt Diệp vô cùng yên lặng, một câu cũng không nói, hai tay, sau khikhiêu khích hai điểm nổi lên trước ngực nó, chuyển xuống nơi bên dưới…
“Ah… Đừng… Ư a..aaa ah… Nguyệt Diệp… Ưm… Aa…"
Thân thể Lịch Ương đã sớm mong muốn được vuốt ve, nó hiện tại muốn! Nó muốn Nguyệt Diệp ──
!!!
Nước mắt của cảm xúc mãnh liệt âm thầm chảy ra, Lịch Ương, cuối cùng cũng lấy hết dũng khí ── thò tay ── tìm kím ──
“Ưm…!"
Lịch Ương ở trong bóng tối lục lọi hai tay cuối cùng cũng mơ mơ hồ hồ đụng chạm tới mục tiêu mà nó khát vọng, Nguyệt Diệp, phát ra tiếng rên rỉ vô cùng trầm thấp.
Lịch Ương bị âm thanh kia khiến cho toàn thân gần như bị thiêu đốt, hô hấp dồn dập, ở trong đêm tối nhìn không thấy ánh mắt trợn rất lớn, cũng vô pháp biết được Nguyệt Diệp giờ phút này đến cuối cùng dùng loại biểu lộ gì nhìn mình?
── Nó, liều lĩnh!
Một tiếng khóa kéo vang lên, Lịch Ương tự tay giải phóng cho vật nóng bỏng ra khỏi quần lót! Co rúm tay lại, lần đầu tiên, chủ động nâng… nó lên, sau đó…
“Phù…" Dục vọng của Nguyệt Diệp hoàn toàn bị đánh thức, một cái chạm nhẹ kia đã đốt cháy toàn bộ lý trí của hắn.
Thở dốc từng cơn một, bàn tay to ôn nhu cũng nắm lấy vật chôn giữa hai chân Lịch Ương…
── Một trận rên rỉ phát ra, ngay cả chính hắn cũng không nghĩ tới, bản thân lại phát tiết phóng dịch thể lên cái miệng nhỏ nhắn mềm mại nhanh đến vậy!
Chỉ nghe “xì" một tiếng, Lịch Ương quả thực không có một câu oán hận mà nuốt vào dịch thể nóng bỏng của hắn. Âm thanh nuốt vào kia, đầu lưỡi tinh tế kia, vòm miệng non nớt mềm mại kia…
Trời ạ!!!!!!
Nguyệt Diệp rốt cuộc kìm nén không được nữa, hắn nâng khuôn mặt dính đầy chất lỏng của Lịch Ương lên cúi đầu hôn sâu… Hôn cho đến khi Lịch Ương rên rỉ không ngừng, đồng thời, tay của hắn không thể chờ đợi được mà hoàn toàn đưa xuống giữa hai chân nó nắm lấy ngọc hành non nớt, không ngừng mơn trớn vuốt ve…
Cuối cùng cũng được như mong muốn, hắn lần nữa nghe được tiếng Lịch Ương thở gấp vô cùng hấp dẫn, âm thanh kia phảng phất như một ngọn lửa, thúc giục hắn càng mãnh liệt nồng nhiệt tiến vào!
“Nguyệt Diệp… Van cầu anh… Ah… Ah ah ah…"
Ngay khi hắn muốn mãnh liệt tách hai cánh mông non mềm ra, thì Lịch Ương bị tình dục khiêu khích cũng đồng thời phát ra tiếng cầu khẩn run rẩy.
──!
Môt giây kia, không biết tại sao? Lịch Ương cảm giác được toàn thân nóng rực của Nguyệt Diệp chần chừ lưỡng lự một chút, rồi sau đó, chính là một trận dứt khoát nhắm ngay cửa huyệt mềm mại của nó đè ép…
“Ư a..aaa… Ah…!"
── Lao vọt tới!!!
“Ah! Ah! Ah! Ah! Ah ah ah… Nguyệt Diệp… Nguyệt Diệp… Ah… Ah… Em… Em muốn rời ra từng mảnh rồi… Ah ah ah…"
Ngay từ đầu đã mãnh liệt hưng phấn, Lịch Ương chưa chuẩn bị tốt nên bị chấn động đến choáng váng hoa mắt. Hai tay giống như lần đầu bị Nguyệt Diệp cường bạo vậy, chăm chú, gắt gao ôm chặt cổ hắn, hai chân, đã sớm hình thành thói quen vòng qua ôm lấy vòng eo đang điên cuồng chạy nước rút vào thân thể nó …
…
Càng ngày trượt vào trong càng thuận lợi, càng ngày càng mãnh liệt rên rỉ, dịch thể càng ngày càng căng đầy…
Đêm nay, Lịch Ương mơ hồ được Nguyệt Diệp ôm trong lòng không ngừng đạt tới cao trào, lại không ngừng rơi lệ…
Nó không phải không thừa nhận, cho dùcó lại kháng cự thì, thân thể của nó, tâm của nó, từ sớm, đã yêu Nguyệt Diệp…
—
Tiểu Vân: chương này H, mà từ ngữ rối quá (╯°□°)╯︵ ┻━┻ ta làm mà ko có cảm xúc gì cả. điên người ngồi chọn lọc từ ngữ, ta hận nhất mấy từ chỉ bộ phận sinh d*c (*・-・) chả bt nên dùng từ nào cho đỡ thô, chứ từ của tác giả thì ko thô mà vô duyên, bả gọi chỗ đó đó của Lịch Ương là trái cây tươi non (* ಠ_ಠ) WTF… thôi chịu khó nha mọi người, chương này sạn dữ lắm TvT ạ đoán xem ng rape Lịch Ương lần này có đúg là Nguyệt Diệp ko nhá:)))) ta 1 phiếu cho a Thần
Tác giả :
Ambrosia