[12 Chòm Sao] Sắc Thanh Xuân

Chương 65

Những ngày này, Ma Kết rất bận rộn với công việc ở hội học sinh, bởi vì cô đang bàn giao lại công việc cho hội phó mới của D.S. Cũng chẳng còn bao nhiêu thời gian cho kỳ thi đại học nữa, mười mấy năm ngồi trên ghế nhà trường có lẽ đây là kỳ thi quan trọng nhất cũng là thời gian áp lực nhất của cuộc đời học sinh.

6 giờ tối, Ma Kết nhìn ra sân trường, đã rất tối rồi nhưng cô vẫn chưa xong việc. Ma Kết muốn nhanh chóng hoàn thành mọi thứ trong hôm nay để kết thúc công việc ở hội học sinh.

Cũng may mắn là thời gian này Bạch Dương bỗng trở nên nghiêm túc lạ thường nên công việc của Ma Kết cũng bớt đi phần nào, cô không phải gánh thêm phần bàn giao công việc của hội trưởng nữa.

"Chưa về à?"

Ma Kết chợt nhận ra, cô và Bạch Dương đã làm việc với nhau nhiều đến mức những câu hỏi thăm như thế này nhiều không đếm xuể. Nhưng mà quan hệ giữa cô và cậu ta đã chẳng thể giống như trước kia nữa. Bởi vì câu hỏi vừa rồi vốn chỉ là một câu chào thuận miệng, cho dù không phải cô thì Bạch Dương cũng sẽ nói như vậy.


Bất cần, thờ ơ vốn chưa từng xem người đối diện là gì, đây mới là con người thật của Hoàng Bạch Dương.

Khoảng thời gian này, Ma Kết suy nghĩ rất nhiều cũng đã hiểu ra một vài chuyện. Bạch Dương chưa từng nghiêm túc với điều gì cũng chưa từng quan tâm thật lòng với bất kỳ một ai, thậm chí cô còn nghi ngờ việc cậu ta thích Xử Nữ.

Vậy nhưng chẳng hiểu tại sao Ma Kết lại nghĩ rằng đây mới là điều tốt cho Bạch Dương nhất.

"Có, giờ về luôn."

Trong mắt người ngoài, quan hệ giữa Bạch Dương và Ma Kết hiện nay vô cùng kỳ lạ, nhưng khó hiểu ở chỗ nào thì không ai nói chính xác được. Nếu như cả hai chiến tranh lạnh hoặc là gặp nhau là cãi nhau thì nó lại là điều hết sức bình thường.

Thực tế lại không như vậy, bọn họ vẫn nói chuyện rất bình thường, không né tránh cũng không ngại ngùng hay khó chịu. Nhưng chính vì điều này lại càng làm quan hệ giữa cả hai thêm lạnh nhạt, xa cách. Từng rất thân thiết, từng là đôi oan gia được mọi người ghép cặp, giờ đây chỉ như những người xa lạ, nói chuyện vô cùng khách sáo.


Đáng sợ nhất không phải là giận dỗi hay tức giận mà là sự thản nhiên đến mức vô tình, mọi thứ chỉ là "từng", đều đã qua rồi.

Học sinh trong trường cũng chỉ có thể nghĩ rằng, sự thay đổi này đến từ việc Bạch Dương có người yêu, còn là bạn thân của Ma Kết. Mà nói thế cũng có một phần là sự thật.

Bạch Dương lười biếng "ừ" một tiếng, đi đến chỗ của mình cầm cặp rồi ra về, thuận miệng nói "tạm biệt" với Ma Kết. Từ lúc bước vào đến khi đi ra khỏi cửa, Bạch Dương chỉ liếc nhìn Ma Kết một lần duy nhất.

Nếu nói không khó chịu thì chắc chắn là nói dối. Từ bao giờ mà cô đã quen với việc bị Bạch Dương trêu trọc, một câu Ma Kết hai câu Ma Kết. Từ khi nào mà cô lại vui vẻ mỗi lần Bạch Dương rủ cô về chung như thế. Khi Ma Kết không phát hiện ra, Bạch Dương đã là một điều gì đó quen thuộc trong cuộc sống tẻ nhạt chỉ biết học tập và làm việc của Ma Kết.


Nhưng hiện giờ, mọi thứ đã chẳng thể giống như trước kia nữa rồi.

Ma Kết từng tự hỏi, rốt cuộc điều gì đã khiến cho mối quan hệ của cô với Bạch Dương giống như bây giờ.

Là vì Xử Nữ ư? Ma Kết không biết, bởi vì Bạch Dương là biến số, giống như là một chút biến đổi của Bạch Dương sẽ kéo theo phép toán giữa ba người Bạch Dương, Xử Nữ và Ma Kết thay đổi hoàn toàn. Vốn dĩ, quan hệ giữa cô và Bạch Dương chẳng hề như người ta vẫn tưởng.

Có lẽ Xử Nữ chỉ là một cái cớ để Ma Kết hiểu rõ về quan hệ giữa cô và Bạch Dương. Đó chỉ là sự thân thiết giả tạo, là cô lo chuyện bao đồng, đơn phương coi trọng mối quan hệ này.

Cuối cùng, Ma Kết chẳng thể phủ nhận được một sự thật rằng, sự tồn tại của Bạch Dương ảnh hưởng rất lớn đến bản thân cô. Thì ra, cô dành nhiều thời gian để nghĩ về cậu ta như thế.
[...]

Trước cổng nhà, Ma Kết lờ mờ nhận ra có gì đó khác biệt trong ngôi nhà của mình, có cảm giác như trong không khí có một sự ồn ào mà thường ngày không thể nào có được. Một cảm giác không tốt hiện lên.

Khi Ma Kết mở cửa nhà, giống như đã chờ sẵn thời điểm cô bước vào, một giọng nữ chẳng giấu nổi vui mừng: "Kết, em về rồi."

Giọng nữ này quen thuộc đến mức khiến Ma Kết đơ người và thoáng sợ hãi. Cô nhìn về phía âm thanh hạnh phúc ấy, chị của cô - Diệp Ma An thậm chí còn rực rỡ hơn nhiều so với tưởng tượng của cô. Năm năm qua đi, khi phải đối mặt trực tiếp người con gái này cô mới nhận ra chị ấy ngày càng tự tin và nổi bật. Đấy là sự tự tin có phần kiêu hãnh vì năng lực của bản thân.

Chị ấy xinh đẹp và tài giỏi.

Ma Kết đã chuẩn bị tinh thần rất nhiều cho cuộc gặp gỡ này, cô cũng cho rằng bản thân hiện tại có thể tỏ ra bình thường khi đối mặt với chị Ma An nữa. Nhưng, cô đã nhầm.
Chỉ vài giây ngắn ngủi, Ma Kết phát hiện ra nỗ lực của bản thân trong thời gian chẳng đáng kể gì. Đứng trước một Diệp Ma An ưu tú đến mức khiến người ta sợ hãi, cô chẳng là gì cả.

Ma Kết chớp mắt một cái, cố gắng ổn định sự căng thẳng và áp nỗi sợ của mình xuống, cô mỉm cười: "Chị, mừng chị về nhà."

So về tính cách, Ma An hoạt bát sôi nổi hơn Ma Kết, những năm sống ở Ý cũng khiến cô dễ dàng bộc lộ tình cảm của mình hơn, cô lại gần Ma Kết ôm lấy cô em gái đã lâu rồi không gặp: "Nhớ em quá, Kết lớn quá rồi, còn xinh hơn trong điện thoại nữa."

Ma Kết nhắm mắt, ôm lại Ma An, nói lời thật lòng: "Không đâu, chị còn đẹp hơn nhiều."

Ma An hơi ngạc nhiên rồi lại tỏ ra càng vui vẻ: "Uầy, được nha, ít khi thấy em khen người khác, tốt, tốt."

"Em nói thật mà."
"Ừ thì chị có nói là không phải đâu, mà thôi nhanh nhanh, em lên thay đồ đi rồi ăn cơm. Chị nấu xong cả rồi."

"Vâng, chị chờ em chút rồi em xuống dọn cùng chị."

"Ừ, được nhanh nhé."

Ma An nhìn theo bóng dáng Ma Kết, âm thầm thở phào. Ma An và Ma Kết đã rất lâu không gặp mặt nhau, năm năm rồi kế từ khi Ma An đi du học, may mắn thay khi gặp lại hai chị em vẫn rất thân thiết, không gượng gạo vì khoảng cách thời gian và không gian.

Từ nhỏ, Ma An và Ma Kết đã rất thân thiết, đây là tình cảm thật lòng, không hề đóng kịch cho người ngoài thấy. Ma An yêu thương và luôn chăm sóc người em gái kém mình năm tuổi này. Trong trí nhớ của Ma An, hai người gần như chưa bao giờ cãi nhau.

Ma Kết từ nhỏ đã rất ngoan ngoãn và hiểu chuyện, không quậy phá cũng chưa từng đòi hỏi điều gì vô lý. Cô còn rất chăm học, trưởng thành và biết suy nghĩ từ khá sớm, hình như còn chẳng trải qua thời kỳ bồng bột và nổi loạn của thiếu niên, điều này khiến Ma An cảm thấy con nhóc này là một bà cụ non chính hiệu.
Mà có khi cái tuổi mà người ta gọi là dại dột, non nớt của Ma Kết được biểu hiện bằng việc cô bắt đầu học cách che giấu cảm xúc thật sự và không thích thể hiện cảm xúc của bản thân mình cũng nên. Người ta sẽ chỉ thấy một Diệp Ma Kết nghiêm khắc có phần lạnh lùng và khó tính.

Thế nên có đôi khi Ma An có cảm giác Ma Kết dùng ánh mắt phức tạp nhìn mình thì Ma An cũng chỉ cho rằng đó là do tính cách của em gái mình thôi.

Ma Kết nhìn gương mặt mình trong gương, xác nhận không có gì khác thường thì mới yên tâm xuống nhà.

Nhà Ma Kết có bốn người, bố mẹ và hai chị em, vì Ma An đi du học nên thường ngày chỉ có ba người. Lâu lắm rồi cả gia đình mới đoàn tụ không khí cũng trở nên nhộn nhịp hơn bình thường. Ma Kết nhìn mâm cơm chẳng thể nói rõ cảm xúc của mình, bàn ăn có đến một nửa là món cô thích còn là do người chị xa cách nhiều năm nấu cho cô.
Bố mẹ của Ma Kết đã rất lâu không gặp lại con gái lớn, vô cùng vui vẻ và hạnh phúc, ngay cả bố của Ma Kết vốn cực kỳ nghiêm khắc cũng không giấu nổi nụ cười.

Cũng phải thôi, đây là người con gái họ hết mực kỳ vọng cơ mà.

"An, ăn đi, ăn nhiều vào, bên đấy làm gì có những món như thế này."

Ma An cười rất tươi, nhận lấy đồ ăn mẹ gắp cho: "Vâng."

Bố Ma Kết ăn một miếng, gật đầu hài lòng: "Con gái bố giỏi lắm, bao nhiêu năm vẫn không quên hương vị quê nhà."

Cánh tay vươn ra gắp thức ăn của Ma Kết cứng lại, người bố khó tính và lạnh lùng của cô nói ra chữ "giỏi" chỉ vì một bữa cơm vô cùng bình thường. À không, "giỏi" vì đây là mâm cơm do chị Ma An nấu ra.

"Có gì đâu bố, bên đấy con vẫn thường xuyên nấu cơm mà chỉ là thức ăn và gia vị không được nhiều bằng ở nước mình thôi."
"Tốt, dù đi đâu nhưng không được phép quên đi quê hương của mình."

Ma An nhìn sang Ma Kết hỏi: "Kết, chuyện ở hội học sinh thế nào rồi, tầm này chắc em đang phải bàn giao công việc nhỉ?"

Ma Kết còn chưa kịp đáp thì mẹ cô đã nói:

"Mà đúng rồi, An con đã hứa lần này về sẽ dẫn người yêu về rồi đấy, đừng có quên."

"Vâng, con biết mà, lần này hai chúng con về chung, để con xem lại ngày rồi dẫn anh ấy về ra mắt bố mẹ."

Bàn ăn rõ ràng ngập tràn tiếng cười nói vui vẻ nhưng Ma Kết lại không hề cảm nhận được điều ấy, trong cuộc nói chuyện này cô chính là người vô hình. Bởi vì, mọi ánh sáng, mọi sự quan tâm, mọi ánh mắt đều hướng về chị của cô. Vẫn luôn là như thế, ở đâu có Diệp Ma An thì Diệp Ma Kết mãi mãi là một cái bóng không được ai chú ý tới.

Rất lâu rồi, Ma Kết mới cảm thấy lạc lõng như thê, bố của cô, mẹ của cô thậm chí đã quên mất sự tồn tại người con gái út trong nhà. Trong mắt bọn họ chỉ có mỗi chị Ma An mà thôi.
Diệp Ma Kết luôn là tâm điểm của nhiều ánh mắt, ở trường với chức vị của mình trong hội học sinh, mọi người không thể không chú ý đến Ma Kết và đều giành cho cô một sự tôn trọng nhất định. Vậy mà hiện giờ, sự tồn tại của Ma Kết chỉ giống như không khí, vô hình, không một ai để ý đến.

Bữa cơm đoàn tụ mà người ngoài nhìn vào sẽ thấy vô cùng rôm rả cuối cùng cũng kết thúc. Bữa cơm này, tuy Ma Kết ăn rất chậm nhưng lại tỏ ra mình ăn rất ngon miệng nên chẳng ai nhận ra sự kỳ lạ của cô.

[...]

Mình dự định là đào thêm 2 hố nữa. Nhưng mà mỗi fic chỉ gồm 6 chòm sao thôi. Giới tính đảo ngược, couple như cũ. Nếu ai có hứng thì chọn nha. Mọi người muốn sao nào xuất hiện ở thể loại nào thì comt nhé!

1. Giải trí, ngọt (???), lãng mạn, drama (có thể), H (80% là có)...
2. Hiện đại, thần linh dị quái (để cho dễ liên tưởng thì giống với cái kiểu thần tiên yêu quái trong Tây Du Ký sống ở thời hiện đại ấy)

Tác giả : Hoài Mặc
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi

Truyện cùng thể loại