12 Chòm Sao (Đam Mỹ): Tao Yêu Mày Lắm
Chương 15-2: Qúa khứ nơi ở xử nữ

12 Chòm Sao (Đam Mỹ): Tao Yêu Mày Lắm

Chương 15-2: Qúa khứ nơi ở xử nữ

Mizu:Tụi ta nói cho rõ nha..

---------------------------------

Nơi xử nữ ở..lấp lánh những bụi phấn tím.Cha mẹ cậu là bác sĩ giỏi nhất nước ấy.Và họ đã tìm ra một loại bướm gây bụi tím,và họ đã nhận ra,nhờ phấn của loại bướm này mà mọi thứ mới ảo diệu được như vậy.

Họ đem thông báo với chính quyền,và phấn của loại bướm đó được đưa vào sản suất thuốc men.Kì lạ thay,lợi nhuận đem lại nhiều không đếm xuể.

Nhưng sau 3 năm khai thác,họ đã nhận ra được bản chất của thứ phấn ấy.Khi phấn lan vào người,nó sẽ tích tụ lại,và khi người lớn thành người già,trẻ con trưởng thành,hệ thần kinh tiểu não sẽ bị teo lại.

Nói rõ hơn,là phấn tím sẽ bào mòn cơ thể.Khiến con người ta viết khó khăn,nói cũng khó khăn và khi sau này,họ sẽ phải dùng xe lăn.Khi bệnh bắt đầu nặng lên,thì tóc sẽ biến sang màu tím,mắt thâm quầng lại và phải nhờ người khác cõng mới di chuyển được.

Nước của xử nữ bị cô lập,và các quốc gia khác đã bắn chết hết những kẻ định trốn ra ngoài.Xử nữ chứng kiến em trai mình bị thiêu đốt,ba mẹ bị bắn 16 phát vào ngực.Và một nơi từng là tưng bừng như lễ hội đã biến thành biển lửa chỉ nhờ vào sự tham ô của chính phủ.

May thay,lúc các binh lính dẫn trẻ con đi,cậu đã chọn ở lại.Vì cậu biết,chúng sẽ bắn chết mấy đứa trẻ đó.

"Đoàng!Đoàng!Đoàng!"

Khi mọi sự kinh hoàng tan biến và mùi xác thối rữa nồng nặc.Xử nữ quay trở về nhà mình và phát hiện ra,trong hầm vẫn còn nguyên vẹn.Trong ấy là đồ ăn đủ cho cả đời nhưng lại là đồ ăn nhão được nấu riêng cho bệnh nhân,và một cái máy vi tính.

Thế là cậu khóa cửa lại,ngồi vào và bắt đầu lên mạng tìm cách chữa trị.Thật may mắn là mạng vẫn bắt được.Nhưng thông tin về bệnh của cậu vẫn chẳng có gì.

Bước sang tuổi 16,cậu đa ngốn gần hết số đồ ăn,cho nên quyết định ra ngoài kiếm.Ánh sáng rọi vào mắt làm cậu không tin nổi!Bây giờ,nơi này không còn xác chết hay bụi tím.Mà là một vùng đảo thuộc Nhật Bản.Cậu mau chóng thấy nhưng cái thuyền vận chuyển đồ ăn lương thực.

Với thân hình nhỏ bé,cậu trà trộn vào một thùng và được đưa tới Tokyo.Cậu biết là số tiền ba mẹ cậu để lại còn rất nhiều,nên cậu rút tiền ra và tự đóng học,tự vào trường...Nhưng bệnh của cậu vẫn chưa được chữa....

---------------------------

Leo:Cái này ta viết đó,hay hông?
Tác giả : thanhnomizu
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại