100 Loại Phương Pháp Nghiền Ép Phàm Nhân

Chương 85

“Tỉnh rồi tỉnh rồi, nhanh đi gọi người."

“Thật sự tỉnh rồi? Quá thần kỳ."

Chu Mộ Nhiên còn chưa mở mắt ra, liền nghe đến bên tai vang lên một đống âm thanh ầm ĩ. Mí mắt nặng nề thật giống như bị dính chặt vào, dùng hết khí lực toàn thân cũng không thể mở.

“Thật sự tỉnh rồi?" Bên tai vang lên một âm thanh trầm thấp dễ nghe. Chu Mộ Nhiên không khỏi cảm thấy âm thanh kia cực kỳ quen thuộc, chỉ là đầu óc ngơ ngơ ngác ngác không thể nhớ lại được.

Âm thanh ầm ĩ dần dần biến mất, bên tai lại một lần nữa khôi phục bình tĩnh.

“Tiểu sâu lười, còn không chịu mở mắt?" Giọng nói trầm thấp mang theo ý cười, “Lẽ nào hai cái JJ trước đó của ta làm ngươi mệt?"

Chu Mộ Nhiên không biết nơi nào xông tới một luồng khí lực, nhất thời mở mắt ra.

“Ngươi tên khốn kiếp này… Điện, điện hạ…"

Tiếng nói hùng hồn của Chu Mộ Nhiên nhất thời trở nên khiêm tốn không ngớt.

Chỉ là giọng nói mà y cho là vô cùng lớn kỳ thực lại nhỏ như một con mèo nhỏ.

“Là ta." Đường đường Tam vương tử của đế quốc cúi đầu hôn một cái lên trán Chu Mộ Nhiên, “Ta một mực chờ đợi ngươi tỉnh lại."

“Ngươi…" Chu Mộ Nhiên một mặt như mơ. “Chờ đã, ngươi đến cùng là ai?"

“Ta là An." Rõ ràng phụ mẫu của Tam vương tử đều có con mắt màu đen thế nhưng hắn lại có một đôi mắt màu xanh nước biển, khi thâm tình nhìn vào người khác thì đối phương sẽ có cảm giác mình bị hút vào.

Giờ khắc này Chu Mộ Nhiên chính là có cảm giác như thế.

Mê muội, vô lực, không biết làm sao.

Y xin thề, y xác thực thầm mến đối phương, rất yêu thích rất yêu thích đối phương. Đặc biệt là khi đối phương vào thời khắc y bị fans cuồng bắt đi, rất khó chịu thì nam nhân anh tuấn cao to kia đã cứu y, từ đó để lại trong lòng y một dấu ấn không thể xóa nhòa.

Nhưng hôm nay. Y có người khác.

Người yêu rất yêu rất yêu, cho dù vương tử có tốt đến thế nào, y lại đã từng yêu thích, cũng không muốn thay đổi.

“Không nghĩ tới lần này lại được điện hạ ngài cứu." Chu Mộ Nhiên nhớ lại chuyện trước kia, trên mặt mang theo vẻ cảm kích mở miệng.

An sửng sốt một chút, vui sướng trên mặt hơi hơi trầm xuống, lập tức lộ ra vẻ mặt bừng tỉnh, “Nhiên Nhiên, ngươi, có phải là cho rằng…"

“Xin lỗi, điện hạ." Hai cánh tay vô lực của Chu Mộ Nhiên hơi đẩy ra An, “Ta nghĩ chúng ta duy trì khoảng cách nhất định, đối với thân phận của ngài mới có lợi."

Nói xong lời nói này, An làm sao còn không rõ, trên mặt một lần nữa lộ ra ý cười, “Thân ái, ngươi có nhớ đã đáp ứng ta cái gì sao?"

“Xin lỗi, ta không nhớ rõ ta đã đáp ứng điện…"

“Ngươi đã nói, ngươi mãi mãi cũng sẽ không quên ta, cũng không sẽ rời đi ta, ngươi đã thề."

“Ngươi…" Chu Mộ Nhiên trừng lớn hai mắt, không dám tin tưởng  mở miệng, “Ngươi là…"

Chu Mộ Nhiên muốn gọi tên của đối phương, nhưng những cái tên mà y biết quá nhiều, trong khoảng thời gian ngắn quả thực không biết nên gọi người nào.

“Gọi ta An Duy Mặc."

“Ồ, nhưng là…" Nhưng là tam vương tử của đế quốc cũng không phải gọi là An Duy Mặc, mà gọi là Anthony.

“Còn không nhớ tới sao? Bảy thế luân hồi."

“…" Chu Mộ Nhiên không hiểu  nhìn về phía An Duy Mặc, vừa muốn mở miệng hỏi dò, trong đầu đột nhiên tràn vào lượng lớn  ký ức, giống như là một kho cơ sở dữ liệu nào bị mở ra. Sau đó là một cảm giác đau đầu kịch liệt.

“Thân thể này vẫn là quá nhỏ yếu." An Duy Mặc thở dài, đưa tay ấn về phía huyệt thái dương của Chu Mộ Nhiên .

Ký ức to lớn bề bộn an ổn ngụ ở trong đầu Chu Mộ Nhiên, lần thứ hai mở mắt ra  ánh mắt của Chu Mộ Nhiên hơi có biến hóa, mang theo một loại linh động không tên.

“Không nghĩ tới ngươi dĩ nhiên truy đến nơi này. An Duy Mặc."

“Ngài tỉnh táo. Điện hạ." An Duy Mặc nghe thanh âm đối phương tuy rằng không thay đổi, thế nhưng có thêm những thứ gì, trong lòng hơi bất an, nhưng vẫn là lùi về sau một bước, quỳ một chân hành lễ.

“Làm khó ngươi đem bảy thế đều tìm tới, còn lừa gạt ta đi đính chính từng cái." Chu Mộ Nhiên hờ hững mở miệng.

“Ta biết điện hạ muốn ẩn giấu, thế nhưng cái này không thể nào." Hai tay An Duy Mặc nắm chặt, “Chỉ cần ngài là điện hạ, vĩnh viễn cũng không thể thoát khỏi trách nhiệm này. Vương vị cần ngài kế thừa…"

“Ngươi hi vọng  không phải ta đi kế vị, mà là ta đi hoàn thành thành nghi thức thành niên đúng không?" Chu Mộ Nhiên đột nhiên ngẩng đầu.

“Điện hạ… Không hoàn thành nghi thức, ngài mãi mãi sẽ là thân thể vị thành niên, chỉ có hoàn thành, mới có thể trở nên mạnh mẽ. Đây là chuyện mà đế quân mỗi đời đều phải làm, cũng là điều mà mọi người ở Minh giới chờ đợi."

“Đó là bởi vì đế quân đời trước là nữ tử! Ta là người thừa kế duy nhất! Ta là nam nhân!" Chu Mộ Nhiên cả giận nói.

“Điện hạ, ngài kỳ thực không phải bài xích cùng nam nhân kết hôn như vậy." An Duy Mặc bỗng nhiên cười nói, “Điểm này, chúng ta không phải đã nghiệm chứng  bảy lần… Nha, không, tám lần rồi!"

“Ngươi!" mặt Chu Mộ Nhiên đột nhiên  bạo hồng, lạnh lùng xa cách vừa nỗ lực duy trì không còn lại một chút gì, lắp ba lắp bắp  căn bản không phản bác nổi.

“Được rồi, đừng giả bộ choáng váng, ngươi chẳng lẽ không nhớ ta sao?" An Duy Mặc tận dụng mọi thứ, vội vã đưa tay ôm lấy Chu Mộ Nhiên, “Ngươi đều đã thề không rời khỏi ta, không thể nói chuyện không giữ lời, ngươi chính là Minh vương tương lai."

“Ta không nói muốn kế vị!"

“Minh giới đang đại loạn, ngươi nhẫn tâm để cho cơ nghiệp của nữ vương bệ hạ bị hủy như thế sao?" An Duy Mặc chỉ sợ thiên hạ không loạn mà đe dọa “Bọn họ ngay cả ngươi cũng dám ám sát! Ngươi đã quên sao?"

Chu Mộ Nhiên bĩu môi một cái, “Ngươi lấy danh nghĩa vị hôn phu của ta mà nhiếp chính ở Minh giới, không biết bao nhiêu nhân sĩ chính nghĩa nhìn ngươi không vừa mắt, nói không chắc là ám sát ngươi."

“Vậy ngươi liền không đau lòng sao?" An Duy Mặc chơi xấu nói, “Ta chính là nam nhân đời đời kiếp kiếp của ngươi."

“Phi!" Chu Mộ Nhiên hâm hực gắt một cái, “Nếu như sớm biết là ngươi thì ta đã không nhẹ dạ nhất thời mà buông tha ngươi!"

An Duy Mặc nháy mắt, rõ ràng Chu Mộ Nhiên nói chính là đời trước, cơ hội ngay cả ngón tay đều nhét vào, cuối cùng lại bởi vì thân thể hắn quá bé nhỏ, đối phương vẫn là không làm nổi.

“Ngươi nếu như đồng ý tổ chức lễ thành niên thì ta để ngươi ép một lần cũng không phải không thể." An Duy Mặc do dự một chút, vẻ mặt đau xót  mở miệng.

“Ngươi nói thật chứ?" Chu Mộ Nhiên sững sờ rồi lộ ra mừng rỡ, y cùng An Duy Mặc tuy rằng kém không ít tuổi, thế nhưng làm hôn phu của hắn, y cũng là hiểu rõ đối phương. An Duy Mặc là người chỉ cần nói ra hứa hẹn là sẽ làm được. Chỉ cần đối phương nói ra lời này, y nhất định có thể được đền bù mong muốn.

“Đương nhiên là thật sự, ta làm sao sẽ lừa dối Ngô vương." An Duy Mặc lôi kéo tay Chu Mộ Nhiên, khẽ hôn lên mu bàn tay.

Chu Mộ Nhiên đã sớm phát hiện đối phương rất yêu thích hôn ngón tay của mình, vội vã giật trở về, giương cằm, “Đã như vậy, hiện tại liền bắt đầu đi."

“Cái này…" An Duy Mặc lúng túng nở nụ cười một tiếng, “Điện hạ ngài vừa thức tỉnh, vẫn là thân thể trọng yếu."

“Ngươi chạy không được." Chu Mộ Nhiên hiển nhiên cũng phát hiện thân thể của mình quá suy nhược, tuy rằng trên người  không có một chút thương tổn nào thế nhưng nhưng hiển nhiên y nằm rất lâu, thân thể mềm nhũn vô lực.

“Ta sẽ chờ điện hạ lâm hạnh." An Duy Mặc mang theo cười yếu ớt, “Hiện nay phản quân đã phái người lẫn vào tinh tế, điện hạ hai lần bị tập kích đều cùng bọn họ có liên quan."

Nói đến cái này, Chu Mộ Nhiên cũng không khỏi trịnh trọng, cẩn thận nghe.

An Duy Mặc nhàn nhạt kể lại chuyện sau khi y rời khỏi đây một lần, Chu Mộ Nhiên trợn mắt lên, trên mặt tất cả đều là hổ thẹn.

Không nghĩ tới mấy ngày y đi, Minh giới lại ra chuyện như vậy.

Minh giới thuộc về thế giới thượng cấp, có chênh lệch rất lớn với thế giới địa cầu. Y bị ném đến bên trong kẽ hở Minh giới đương nhiên là tác phẩm của người nào, chỉ có điều kẽ hở Minh giới tuy đã thay đổi vài vị sứ giả nhưng nó mới chỉ xuất hiện sau khi Chu Mộ Nhiên rời khỏi Minh giới.

Nói cách khác, sau khi y rời Minh giới, bắt đầu có người rục rà rục rịch, rất nhiều thể linh hồn xuất hiện hiện tượng không cách nào tự mình trở về Minh giới đầu thai. Điều này trước đây không có. Thế gian luân hồi tự có công đạo, có sứ giả báo phúc báo họa chuyên môn phụ trách, thế nhưng hiện tại lại xuất hiện tình huống như vậy.

“Ta phải nhanh về Minh giới một chút." Chu Mộ Nhiên nắm lấy cánh tay của An Duy Mặc, “Mang ta trở lại."

Không có cử hành lễ thành niên, Chu Mộ Nhiên chỉ là một Vương trữ mang cơ thể chưa thành niên. Ở trong cơ thể này, tất cả của Chu Mộ Nhiên đều phi thường yếu ớt, ngoại trừ bản năng bảo vệ.

Vì thế sau khi Chu Mộ Nhiên đào hôn, An Duy Mặc biết đối phương nhất thời không thể tiếp thu, mới bỏ mặc đối phương đi ra ngoài giải sầu. Bởi vì hắn biết an toàn của đối phương không lo.

Chu Mộ Nhiên lúc đó xác thực rất phẫn nộ, biết mình phải kết hôn mới có thể thành niên, mới có thể kế vị đã rất phiền lòng. Hơn nữa đối tượng của y chỉ có thể là nam nhân, vẫn là cái tên từ nhỏ đã nghe mẫu thân tán thưởng đến phát ngán, làm cho y hận đến nghiên răng kia, dưới cơn nóng giận liền đào hôn.

“Điện hạ chuẩn bị kỹ càng?"

“Ừm."

“Vậy thì chúng la lập tức liền khởi hành."

“Chờ đã." Chu Mộ Nhiên bỗng nhiên dừng lại, “Tất cả ở nơi này, còn có thể trở về sao…"

“Chỉ cần đóng băng đường hầm thời gian giữa Địa cầu và Minh giới, chúng ta vẫn có thể trở về."

“Ừm."

“Lễ thành niên tất cả đều chuẩn bị kỹ càng, đến Minh giới là sẽ cử hành nghi thức. Chỉ cần điện hạ đăng cơ, tất cả bọn đạo chích không đáng sợ." An Duy Mặc nói

“Tam điện hạ, ngài…" Hộ sĩ ở cửa nhìn thấy An Duy Mặc đỡ Chu Mộ Nhiên đi ra, đều dồn dập vây quanh, “Chu tiên sinh vừa thức tỉnh, vẫn chưa thể rời đi."

“Không có chuyện gì, hắn đã ổn rồi." An Duy Mặc không chút nghĩ ngợi  mở miệng.

Chúng nhân viên chữa bệnh đều yên lặng một hồi, nhưng ánh mắt nhìn An Duy Mặc đều là: vương tử điện hạ là tên quỷ háo sắc.

“…" An Duy Mặc lần đầu tiên cảm giác đến khả năng hình tượng của mình sẽ bị đổ vỡ, bên cạnh hắn chính là minh tinh được chú ý nhất tinh tế, mọi cử động có vô số fans quan tâm. Những người trước mắt này không chừng chính là fans của Chu Mộ Nhiên.

An Duy Mặc chỉ có thể mặt dày mang theo Chu Mộ Nhiên rời đi, mở gia con đường dẫn đến Minh giới ở nơi ở tư nhân của mình

Ngày thứ hai trên các loại thông tin truyền thông, đều là tiêu đề tin tức to tướng

Người thừa kế thứ ba của đế quốc công nhiên dắt tay siêu sao, cộng nhập ái sào một ngày một đêm không ra khỏi phòng!

Mà Chu Mộ Nhiên còn chưa biết điều này, còn đang tích cực chuẩn bị lễ thành nhân, chuẩn bị sau khi quét sạch nhân tố không yên tĩnh ở Minh giới thì sẽ trở lại Địa cầu tiếp tục cuộc sống ảnh đế của y, nhưng lại không biết tin tức y lập gia đình đã bay đầy tinh tế.

Sinh hoạt vẫn còn tiếp tục…

Kẽ hở còn không dọn dẹp sạch sẽ…

Sinh hoạt phu thê đang muốn bắt đầu…

Truyện hoàn.
Tác giả : Ẩn Không Nhân
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại