Ám Dạ Thự Quang
Chương 44: Hồ điệp dưới trăng
Mặc Cách cảm giác bên tai ẩm ướt vươn tay đẩy hắn ra.
Nhưng vừa đẩy ra thì lại bị kéo lại.
Lúc này lại một thanh âm nữa vang lên bên tai y ” Mặc Cách ”
Thanh âm như trước trầm thấp nhưng lại ưu nhã tràn ngập quan tâm.
Hai tròng mắt xanh nhạt của Mặc Cách ngước lên nhìn thẳng vào đôi mắt nhiễm màu xanh tối cả nam nhân mà nghẹn ngào ” Ha Tu Ngột ”
Nhưng là, Ha Tu Ngột bỗng nhiên ôm đầu ” Hừ ”. mặc cách khiếp sợ nhìn Ha Tu Ngột vừa trở lại thống khổ nhíu mày.
” Không muốn ” Mặc Cách nắm tay áo nam nhân mà ngăn cản gì đó, nhưng không phải việc gì muốn cản cũng được đâu.
Vì vậy y chỉ lặng im mà nhìn con ngươi nam nhân chuyển đỏ mặc dù còn vài tia xanh nhưng vẫn là vô dụng.
Tim y thắt lại, sao có thể như vậy?
” Muốn nuốt hết ta, Huyết tộc nhỏ bé như ngươi?, hoang tưởng!”
Thanh âm của Ám Tư vang lên sau đó nhìn về Mặc Cách ngoan cố trong mắt hắn là nồng đậm yêu thương của ngàn năm nhưng lúc này lại khiến Mặc Cách sợ hãi.
” Li Thương, ngươi đừng nhĩ có thể rời khỏi ta ” Hai tay hắn ghìm chặt lấy y như muốn khảm y vào thân thể mình.
Mặc Cách cau mày vì đau nhưng không nói gì mà nhìn Ám Tư vẫn chấp mê bất ngộ trước mặt mình ánh mắt y cũng lạnh xuống.
Y luôn nghic hắn là nhân cách khác của Ha Tu Ngột nên hắn làm gì y cũng tha thứ, nhưng là chuyện này quá tưởng tượng của y mà Ha Tu Ngột cũng không áp chế được hắn nữa rồi.
Mặc Cách chậm rãi cong khóe miệng, đưa tay vuốt khuôn mạt lạnh lẽo của hắn, y thâm tình mà nhìn hắn rất lâu cho đến khi hắn bình tĩnh lại ” Ám Tư ta không nhận ra ngươi ”.
Nhìn thấy cặp mắt đỏ ngày càng co rút lại mặc Cách cười càng ôn nhu, muốn trốn sự thật ta tuyệt đốt không cho ngươi như nguyện.
Mặc Cách cũng học theo Ám Tư ghé sát vào tai hắn mà nói ” Hơn nữa có nhận ra thì triệu năm trước đã bỏ qua ngươi một lần sao giờ không thể bỏ qua lần hai., ân?”
Ám Tư nghe đến đó đẩy y ra mà hét, trong mắt là sóng lớn mang theo cuồng bạo ” Không, Li Thương, ngươi không thể như vậy ngươi nói ngàn năm ta đã đợi ngàn năm ”
Hắn lạnh lùng ” Li Thương, ngươi biết thế giới này với ta không lưu luyến, ta cũng không ngại hủy đi nơi này.”
Ám Tư điên cuồng làm cho gió lốc bắt đầu nổi lên cây cối bị quật ngã đáng sợ vô cùng. Mặc Cách thấy càng lúc càng hỏng nên đưa tay, đánh xuống ….
Giây tiếp theo Ám Tư ngã vào trong lòng y, thế giới yên bình trở lại.
” Hô ”
Mặc Cách thở ra một hơi ngẩng đầu nhìn trời, ánh trăng đỏ vẫn diễm lệ nhưng chẳng mấy chốc trời sẽ sáng.
Mặc Cách nhíu mày. làm sao đây.
Ha Tu Ngột vốn là Huyết tộc trời mà sáng thì …
Mặc Cách đang lo âu thì sức nạng trên người càng nhẹ, y cúi xuống Ám Tư đang dần biến mất tái tim y run lên đưa tay muốn giũ.
Nhưng bàn tay xuyên qua, Mặc Cách bất đắc dĩ, là do lực lượng của mình quá yếu sao?
Nhưng cái gì cũng không bắt được y lo lắng mà gọi Ha Tu Ngột đã trong suốt trong lòng mình.
Không có hồi đáp, cuối cùng chỉ có thể gương mắt nhìn người kia biến mất.
Đột nhiên Mặc Cash choáng váng y bị đả kích ngã ngồi xuống đất, luồng khói đen đó tích tụ lại trước mắt y thành một con bướm, phiến cánh lay động mang theo ánh sáng đen lấp lánh lộ ra những đường hoa văn đỏ, con bướm bay vài vòng quanh y rồi biến mất tại mi gian của y .
Mặc Cách theo bản năng sờ ấn kí trên trán, không có. Mặc Cách hoảng hốt mà gọi Ha Tu Ngột.
Y dùng hết sức mà đến bên mặt hồ.
Hình ảnh phản chiếu là một nam tiwr xinh đẹp vô cùng.
Tóc dài lam phất phơ trong gió, hai tròng mắt vì mệt mỏi mà gần như híp lại, nhìn kĩ sẽ thấy được trong như đáy hồ, khiến người ta muốn trầm luân.
Mà đặc biệt nhất là người này có mọt ấn kí Bạch liên trên cánh hoa nay lại có một con bướm đen như con vừa bay quanh y, đen trắng hài hòa, hoàn mĩ vô cùng.
Đó là ngươi sao.
Ha Tu Ngột.
Nhưng vừa đẩy ra thì lại bị kéo lại.
Lúc này lại một thanh âm nữa vang lên bên tai y ” Mặc Cách ”
Thanh âm như trước trầm thấp nhưng lại ưu nhã tràn ngập quan tâm.
Hai tròng mắt xanh nhạt của Mặc Cách ngước lên nhìn thẳng vào đôi mắt nhiễm màu xanh tối cả nam nhân mà nghẹn ngào ” Ha Tu Ngột ”
Nhưng là, Ha Tu Ngột bỗng nhiên ôm đầu ” Hừ ”. mặc cách khiếp sợ nhìn Ha Tu Ngột vừa trở lại thống khổ nhíu mày.
” Không muốn ” Mặc Cách nắm tay áo nam nhân mà ngăn cản gì đó, nhưng không phải việc gì muốn cản cũng được đâu.
Vì vậy y chỉ lặng im mà nhìn con ngươi nam nhân chuyển đỏ mặc dù còn vài tia xanh nhưng vẫn là vô dụng.
Tim y thắt lại, sao có thể như vậy?
” Muốn nuốt hết ta, Huyết tộc nhỏ bé như ngươi?, hoang tưởng!”
Thanh âm của Ám Tư vang lên sau đó nhìn về Mặc Cách ngoan cố trong mắt hắn là nồng đậm yêu thương của ngàn năm nhưng lúc này lại khiến Mặc Cách sợ hãi.
” Li Thương, ngươi đừng nhĩ có thể rời khỏi ta ” Hai tay hắn ghìm chặt lấy y như muốn khảm y vào thân thể mình.
Mặc Cách cau mày vì đau nhưng không nói gì mà nhìn Ám Tư vẫn chấp mê bất ngộ trước mặt mình ánh mắt y cũng lạnh xuống.
Y luôn nghic hắn là nhân cách khác của Ha Tu Ngột nên hắn làm gì y cũng tha thứ, nhưng là chuyện này quá tưởng tượng của y mà Ha Tu Ngột cũng không áp chế được hắn nữa rồi.
Mặc Cách chậm rãi cong khóe miệng, đưa tay vuốt khuôn mạt lạnh lẽo của hắn, y thâm tình mà nhìn hắn rất lâu cho đến khi hắn bình tĩnh lại ” Ám Tư ta không nhận ra ngươi ”.
Nhìn thấy cặp mắt đỏ ngày càng co rút lại mặc Cách cười càng ôn nhu, muốn trốn sự thật ta tuyệt đốt không cho ngươi như nguyện.
Mặc Cách cũng học theo Ám Tư ghé sát vào tai hắn mà nói ” Hơn nữa có nhận ra thì triệu năm trước đã bỏ qua ngươi một lần sao giờ không thể bỏ qua lần hai., ân?”
Ám Tư nghe đến đó đẩy y ra mà hét, trong mắt là sóng lớn mang theo cuồng bạo ” Không, Li Thương, ngươi không thể như vậy ngươi nói ngàn năm ta đã đợi ngàn năm ”
Hắn lạnh lùng ” Li Thương, ngươi biết thế giới này với ta không lưu luyến, ta cũng không ngại hủy đi nơi này.”
Ám Tư điên cuồng làm cho gió lốc bắt đầu nổi lên cây cối bị quật ngã đáng sợ vô cùng. Mặc Cách thấy càng lúc càng hỏng nên đưa tay, đánh xuống ….
Giây tiếp theo Ám Tư ngã vào trong lòng y, thế giới yên bình trở lại.
” Hô ”
Mặc Cách thở ra một hơi ngẩng đầu nhìn trời, ánh trăng đỏ vẫn diễm lệ nhưng chẳng mấy chốc trời sẽ sáng.
Mặc Cách nhíu mày. làm sao đây.
Ha Tu Ngột vốn là Huyết tộc trời mà sáng thì …
Mặc Cách đang lo âu thì sức nạng trên người càng nhẹ, y cúi xuống Ám Tư đang dần biến mất tái tim y run lên đưa tay muốn giũ.
Nhưng bàn tay xuyên qua, Mặc Cách bất đắc dĩ, là do lực lượng của mình quá yếu sao?
Nhưng cái gì cũng không bắt được y lo lắng mà gọi Ha Tu Ngột đã trong suốt trong lòng mình.
Không có hồi đáp, cuối cùng chỉ có thể gương mắt nhìn người kia biến mất.
Đột nhiên Mặc Cash choáng váng y bị đả kích ngã ngồi xuống đất, luồng khói đen đó tích tụ lại trước mắt y thành một con bướm, phiến cánh lay động mang theo ánh sáng đen lấp lánh lộ ra những đường hoa văn đỏ, con bướm bay vài vòng quanh y rồi biến mất tại mi gian của y .
Mặc Cách theo bản năng sờ ấn kí trên trán, không có. Mặc Cách hoảng hốt mà gọi Ha Tu Ngột.
Y dùng hết sức mà đến bên mặt hồ.
Hình ảnh phản chiếu là một nam tiwr xinh đẹp vô cùng.
Tóc dài lam phất phơ trong gió, hai tròng mắt vì mệt mỏi mà gần như híp lại, nhìn kĩ sẽ thấy được trong như đáy hồ, khiến người ta muốn trầm luân.
Mà đặc biệt nhất là người này có mọt ấn kí Bạch liên trên cánh hoa nay lại có một con bướm đen như con vừa bay quanh y, đen trắng hài hòa, hoàn mĩ vô cùng.
Đó là ngươi sao.
Ha Tu Ngột.
Tác giả :
Quân Mặc Ngôn