Ái Thượng Nhất Cá Nhân
Chương 3
Ta cùng cha ta ngủ cùng nhau đến tận năm ta 15 tuổi.Một năm kia,quan hệ của ta và cha ta trong lúc đó đột nhiên có thay đổi rất lớn,đó là bởi vì ta ở tại năm kia bỗng nhiên ý thức được ta cùng người khác có chỗ bất đồng,ta kinh ngạc phát hiện,ta đối với nữ nhân hứng thủ không dậy nổi.
Nghĩ đến một thiếu niên 15 tuổi,cái gì cũng không hiểu được là sai hoàn toàn đấy,thiếu niên 15 tuổi chẳng những biết mà còn biết không ít,cho nên ta mới có thể vì mình không thích cùng nữa nhân mà kì lạ.Nếu ngươi cho rằng bên cạnh ta thiếu nữ nhân đặc biệt là thiếu mỹ nữ vậy ngươi xác định phạm vào sai lầm thứ hai.Bên cạnh ta cũng không thiếu mỹ nữ,ta 15 tuổi là học sinh cao trung năm ba của ‘trung học Phong Diệp’ rồi ,hơn nữa còn đảm nhiệm vai trò hội trưởng hội học sinh cao trung.Tuy rằng tuổi tác của ta không lớn nhưng dựa vào chiều cao 1m76 và bề ngoài anh tuấn lãnh khốc,nữ nhân nguyện ý yêu thương ta không ít. Chính là không có cách nào ,những nữ nhân này một người cũng khiên ta chán nghét. Vì thế,ta giống như đắc tội với không ít người,cũng có rất nhiều người không vừa mắt ta lâu rồi,đương nhiên,ta là giống như trước đây,không có lấy một người bạn,bởi vì ta không cần.
Có một ngày tại trên đường ta tan học,,một đám người nhảy ra, đem ta vây quanh.
Tên cầm đầu nhảy ra hướng về phía ta vung tay múa chân”Này,Trương Tư Khải,ngươi còn nhớ ta không?”.
Bộ dáng ta vô cùng bình tĩnh cởi áo ra một bên( Quần áo chính là không được phép làm dơ,nếu không cha ta nhất định sẽ ngạc nhiên). Sau đó không nhanh không chậm mà trả lời : “Không,ta không quen loại người nhận thức cặn bã như ngươi”.
Cái tên kia bị tức đến giận sôi lên,ta ở trong lòng âm thầm cười,là (dạng) người như vậy,cũng xứng làm đối thủ của ta sao,bọn họ cũng tự đề cao chính mình quá rồi,bọn họ thực sự không biết ta mang đai đen nhu đạo.
Nói mấy câu vô dụng,ta liền cùng đám kia động thủ,ta ở trường học là rất kiêu ngạo,bất quá ta kiêu ngạo là có lí do,chỉ bằng trình độ này của bọn chúng,ta không để vào mắt.Phải là không đến 20 phút,ta đã kết thúc chiến đấu,đem đám kia đánh cho té trên mặt đất. Nhưng mà ta cũng sơ suất cho nên lần đầu tiên ta nếm đến nhân sinh đau đớn,trên người ta đã trúng quyền của tên hỗn đản kia,tuy rằng không có gì trở ngại nhưng thực sự rất không thoải mái.
Buổi tối thời điểm đi tắm,ta nhìn thấy trên ngượi có vài chỗ máu đọng,tuy rằng không phải thực rõ ràng,nhưng ta còn chút tức giận,từ nhỏ đến lớn, ta Trương Tư Khải còn chưa trải qua mệt như thế này,hỗn trướng,ta nhất định sẽ không bỏ qua cho tụi này! Ta nhìn gương,đầu óc cần nhắc như thế nào mà hảo hảo trừng phạt bọn kia.
“Tiểu Khải,ngươi tắm cũng khá lâu rồi ,nên đi ngủ thôi”. Cái người cha ngu ngốc của ta lại ở bên ngoài gọi ta,nếu như là bình thường cũng bỏ qua,nhưng mà hôm nay đúng lúc tâm tình ta không tốt,ta một phen giật cánh cửa ra hướng phía hắn quát : “Quát cái gì mà quát,ta không phải đã ra đây rồi sao,ngươi nếu như cấp bách thì tiến vào tắm chung là được rồi”.
“Âu”trả lời của cha ta chỉ có một tiếng,tiếp đó liền nghiêng mình đi tới.
Cái này đến lượt ta có chút giật mình,không nghĩ cha ta muốn cùng ta tắm.
“Này,ngươi thật sự cấp bách đến thế a”.
“Cũng tàm tạm,bất quá cùng nhau tắm có thể cọ lưng cho nhau”.
Ta không có mắt nhìn xa đấy chứ,cha ta nhìn qua dĩ nhiên vẻ mặt vui vẻ,bộ dáng chăm chỉ. Người này đầu óc thật sự không có vấn đề gì đấy chứ?.
Cha ta đưa lưng về phía ta,cầm quần áo từng cái từng cái cởi ra. Ta có chút trợn mắt há mồm nhìn nước da trắng tuyết của cha ta,một chút bại lộ trước mắt ta. Ta tại sao lâu như thế đều không có phát hiện ra,da của cha ta lại tốt như vậy,nhìn qua vừa sang bóng vừa nhãn nhụi,khiến cho ta nhớ hảo tưởng lấy tay sờ một phen.
“A~~~~ thật là thoải mái”.
Cha ta căn bản không có cảm thấy ta đang suy nghĩ gì,mà từng bước tiến vào trong bồn tắm hưởng thụ ngâm nước nóng.
“Tiểu Khải,tới giúp ta mát xa một chút có được không? Hôm nay thực sự là mệt chết đi được”.
Hai bên cổ mảnh khảnh trắng như tuyết vặn vẹo không được thoải mái ,cha ta có chút làm nũng nói với ta.
Ta nuốt nước miếng,làn da trắng nõn của cha ta cùng khuôn mặt thanh tú đã cho một người 15 tuổi một thân thể cùng các bộ phận hết sức hoàn thiên ,tập kích lớn thị giác của thiếu niên. Tuy rằng không muốn thừa nhận,nhưng hạ thân của ta đã có chút cứng rồi.
“Nhanh lên một chút a,thật sự rất khó chụi,người tới giúp ba ba ha! Tiểu Khải,có nghe hay không a?”.
Ta làm sao vậy? Vì sao âm thanh của cha ta rơi vào tai ta lại có lức hấp dẫn như thế.
Cơ thể ta có chút không khống chế được rồi,ngay khi ta càng đang lo lắng muốn qua hay không thì,thì cơ thể ta đã tự động đi tới,hơn nữa lại thuận theo giúp cha ta bắt đầu mát xa cho hắn ,chua xót cùng thương yêu bờ vai của hắn.
“Chính là như thế kéo,nhẹ một chút. Đúng rồi…Thật thoải mái…Ân…”. Cha ta ánh mắt bỉ thượng,bộ dáng hưởng thụ.
Tay của ta một bên vai cha ta mát xa,một bên tham lam nhìn thân thể đang ngâm trong nước của cha ta. Thật sự da rất mịn,làn da có cảm giác tốt như vậy,ta đánh cược rằng nữ nhân cũng không có mấy ai có,rất nhẵn mịn,tựa như da em bé,cùng với làn da trắng tuyết hòa lẫn chính là hai điểm hồng hồng ở trước ngực,một trận rung động trong nước đầy đủ nhìn thấy chúng có mị lực,làm ta hận không thể cắn một cái. Ta nhịn không được mà âm thầm nuốt nước miếng một cái.
“Ta nha,hôm nay tiếp vị khách kia ăn cơm,thật là một lão già đáng ghét a”. Cha ta giống như có chút phiền muộn kể:”Hắn không nên cùng ta uống rượu,ta rõ ràng sẽ không uống mà! Nói với hắn lại không nghe,ta còn chưa thấy qua một người đáng ghét như vậy ni!”.
“Cự tuyệt hắn không được sao. Loại sự tình này còn muốn phiền não,thật sự là uống xong ngươi rồi”. Ta không khách khí mà nói hắn,từ lúc mẹ ta rời chúng ta đi,công việc an ủi cha ta đều hoàn toàn giao cho ta rồi.Cha ta thường xuyên sẽ càu nhàu với ta ,bất quá phần lớn là những việc nhỏ nhặt buồn chán,hôm nay loại chuyện này là lần đầu tiên hắn nói với ta.
Cha ta lập tức mở ánh mắt xinh đẹp của hắn còn thật sự chăm chú mà nói:”Nói thì nói như vậy,sao có thể đối phương kia là khách hàng quan trọng a,không thể đắc tội được”.
Lại tới rồi đấy,nói xong lời cuối cùng cũng như chưa có nói gì: “Nếu đã không thể đắc tội ,vậy ngươi liền nhẫn nại với hắn một chút”.
“Ai…”. Cha ta cúi đầu thở dài một hơi:”Ngươi không biết ,chỉ là uống rươu cũng thế thôi,hắn cuối cùng còn lôi kéo tay của ta,nói cái gì thật sự là một đôi tay rất xinh đẹp,xinh đẹp như vầy phải nhất định ở nhà quý trọng mới được,tại sao có thể nhẫn tâm ở bên ngoài vì cuộc sống bôn ba chứ. Ngươi nghe một chút,hắn ta quả thực xem ta làm nữ nhân sao…Ai u….Tiểu Khải,ngươi nhẹ một chút. Đau quá! Buông tay a!”.
“Cái tên kia nói gì,ta muốn tức chết rồi , có người như hắn ta ao,thật không hiểu hắn ta ,thế nhưng còn có thể dường như không có gì,nói cho ta nghe : Hắn tên là gì? Hắn đang ở đâu? Nói”.
Cha ta thoạt nhìn sợ hãi,hắn như thế nào cũng giữ chặt ta:”Ta chỉ nói thế thôi,ngươi sao lại như thế rồi,đừng nóng giận a,Tiểu Khải,ta ta… ta…thật sự không có việc gì…”.
Ta tĩnh tâm tưởng tưởng,máy vi tính của cha ta khẳng định có danh sách khách hàng,tên ngu ngốc này ,bị người ta quấy nhiễu *** còn không có phản ứng,thật khờ quá! Nghĩ đến đây ta đứng lên liền đi nhanh ra ngoài.
“Tiểu Khải…Tiểu Khải…”.Cha ta từng bước từng bước từ bồn tắm bước tới,xem bộ dáng này là muốn kéo ta lại,chính là hắn đại khái xem nhẹ quá rồi,hắn tự mình ngu ngốc chuyển động ,ta chỉ nghe thấy sau lưng một tiếng kêu to “A” một tiếng,vội vàng ngoảnh đầu lại,lúc ấy đã cảm thấy trước mắt tối sầm lại,một cái gì đó hướng về phía ta mà đè xuống.Không đợi ta kịp phản ứng,hai người chúng ta liền thật mạnh ngã trên mặt đất.
“Đau quá…Đau quá…”.
Qua nửa ngày,cha ta mới một bên than thở,một bên muốn đứng lên.
Làm ơn! Bị đè trên mắt đất biết dùng người thích hợp là ta a! Kẻ đau phải là ta mới đúng! Ngươi trì độn a!
Ta đây xem cũng ngã đau quá chừng,nằm trên mặt đất không nghĩ di chuyển.Cha ta từ trên người ta nửa buổi không đứng lên,xem chừng cũng ngã rất đau. Chính là hắn tuyệt không yên phận muốn tiếp tục cố gắng,khiến cho ta nhịn không được nhe răng nhếch mép.
Hiện tại chuyện trọng yếu nhất không phải la ta ngã rất đau,mà bởi vì cha ta ở trên người ta không ngừng cố gắng,là bởi vì hắn trên người ta không ngừng xoay tới xoay lui,ta vừa mới vì phẫn nộ mà bình ổn được dục vọng lại rục rịch ngóc đầu dậy rồi.Mà người tạo thành chuyện này vẫn còn không biết cái gì, trên người ta tiếp tục di chuyển.
Hết chương 3.
Nghĩ đến một thiếu niên 15 tuổi,cái gì cũng không hiểu được là sai hoàn toàn đấy,thiếu niên 15 tuổi chẳng những biết mà còn biết không ít,cho nên ta mới có thể vì mình không thích cùng nữa nhân mà kì lạ.Nếu ngươi cho rằng bên cạnh ta thiếu nữ nhân đặc biệt là thiếu mỹ nữ vậy ngươi xác định phạm vào sai lầm thứ hai.Bên cạnh ta cũng không thiếu mỹ nữ,ta 15 tuổi là học sinh cao trung năm ba của ‘trung học Phong Diệp’ rồi ,hơn nữa còn đảm nhiệm vai trò hội trưởng hội học sinh cao trung.Tuy rằng tuổi tác của ta không lớn nhưng dựa vào chiều cao 1m76 và bề ngoài anh tuấn lãnh khốc,nữ nhân nguyện ý yêu thương ta không ít. Chính là không có cách nào ,những nữ nhân này một người cũng khiên ta chán nghét. Vì thế,ta giống như đắc tội với không ít người,cũng có rất nhiều người không vừa mắt ta lâu rồi,đương nhiên,ta là giống như trước đây,không có lấy một người bạn,bởi vì ta không cần.
Có một ngày tại trên đường ta tan học,,một đám người nhảy ra, đem ta vây quanh.
Tên cầm đầu nhảy ra hướng về phía ta vung tay múa chân”Này,Trương Tư Khải,ngươi còn nhớ ta không?”.
Bộ dáng ta vô cùng bình tĩnh cởi áo ra một bên( Quần áo chính là không được phép làm dơ,nếu không cha ta nhất định sẽ ngạc nhiên). Sau đó không nhanh không chậm mà trả lời : “Không,ta không quen loại người nhận thức cặn bã như ngươi”.
Cái tên kia bị tức đến giận sôi lên,ta ở trong lòng âm thầm cười,là (dạng) người như vậy,cũng xứng làm đối thủ của ta sao,bọn họ cũng tự đề cao chính mình quá rồi,bọn họ thực sự không biết ta mang đai đen nhu đạo.
Nói mấy câu vô dụng,ta liền cùng đám kia động thủ,ta ở trường học là rất kiêu ngạo,bất quá ta kiêu ngạo là có lí do,chỉ bằng trình độ này của bọn chúng,ta không để vào mắt.Phải là không đến 20 phút,ta đã kết thúc chiến đấu,đem đám kia đánh cho té trên mặt đất. Nhưng mà ta cũng sơ suất cho nên lần đầu tiên ta nếm đến nhân sinh đau đớn,trên người ta đã trúng quyền của tên hỗn đản kia,tuy rằng không có gì trở ngại nhưng thực sự rất không thoải mái.
Buổi tối thời điểm đi tắm,ta nhìn thấy trên ngượi có vài chỗ máu đọng,tuy rằng không phải thực rõ ràng,nhưng ta còn chút tức giận,từ nhỏ đến lớn, ta Trương Tư Khải còn chưa trải qua mệt như thế này,hỗn trướng,ta nhất định sẽ không bỏ qua cho tụi này! Ta nhìn gương,đầu óc cần nhắc như thế nào mà hảo hảo trừng phạt bọn kia.
“Tiểu Khải,ngươi tắm cũng khá lâu rồi ,nên đi ngủ thôi”. Cái người cha ngu ngốc của ta lại ở bên ngoài gọi ta,nếu như là bình thường cũng bỏ qua,nhưng mà hôm nay đúng lúc tâm tình ta không tốt,ta một phen giật cánh cửa ra hướng phía hắn quát : “Quát cái gì mà quát,ta không phải đã ra đây rồi sao,ngươi nếu như cấp bách thì tiến vào tắm chung là được rồi”.
“Âu”trả lời của cha ta chỉ có một tiếng,tiếp đó liền nghiêng mình đi tới.
Cái này đến lượt ta có chút giật mình,không nghĩ cha ta muốn cùng ta tắm.
“Này,ngươi thật sự cấp bách đến thế a”.
“Cũng tàm tạm,bất quá cùng nhau tắm có thể cọ lưng cho nhau”.
Ta không có mắt nhìn xa đấy chứ,cha ta nhìn qua dĩ nhiên vẻ mặt vui vẻ,bộ dáng chăm chỉ. Người này đầu óc thật sự không có vấn đề gì đấy chứ?.
Cha ta đưa lưng về phía ta,cầm quần áo từng cái từng cái cởi ra. Ta có chút trợn mắt há mồm nhìn nước da trắng tuyết của cha ta,một chút bại lộ trước mắt ta. Ta tại sao lâu như thế đều không có phát hiện ra,da của cha ta lại tốt như vậy,nhìn qua vừa sang bóng vừa nhãn nhụi,khiến cho ta nhớ hảo tưởng lấy tay sờ một phen.
“A~~~~ thật là thoải mái”.
Cha ta căn bản không có cảm thấy ta đang suy nghĩ gì,mà từng bước tiến vào trong bồn tắm hưởng thụ ngâm nước nóng.
“Tiểu Khải,tới giúp ta mát xa một chút có được không? Hôm nay thực sự là mệt chết đi được”.
Hai bên cổ mảnh khảnh trắng như tuyết vặn vẹo không được thoải mái ,cha ta có chút làm nũng nói với ta.
Ta nuốt nước miếng,làn da trắng nõn của cha ta cùng khuôn mặt thanh tú đã cho một người 15 tuổi một thân thể cùng các bộ phận hết sức hoàn thiên ,tập kích lớn thị giác của thiếu niên. Tuy rằng không muốn thừa nhận,nhưng hạ thân của ta đã có chút cứng rồi.
“Nhanh lên một chút a,thật sự rất khó chụi,người tới giúp ba ba ha! Tiểu Khải,có nghe hay không a?”.
Ta làm sao vậy? Vì sao âm thanh của cha ta rơi vào tai ta lại có lức hấp dẫn như thế.
Cơ thể ta có chút không khống chế được rồi,ngay khi ta càng đang lo lắng muốn qua hay không thì,thì cơ thể ta đã tự động đi tới,hơn nữa lại thuận theo giúp cha ta bắt đầu mát xa cho hắn ,chua xót cùng thương yêu bờ vai của hắn.
“Chính là như thế kéo,nhẹ một chút. Đúng rồi…Thật thoải mái…Ân…”. Cha ta ánh mắt bỉ thượng,bộ dáng hưởng thụ.
Tay của ta một bên vai cha ta mát xa,một bên tham lam nhìn thân thể đang ngâm trong nước của cha ta. Thật sự da rất mịn,làn da có cảm giác tốt như vậy,ta đánh cược rằng nữ nhân cũng không có mấy ai có,rất nhẵn mịn,tựa như da em bé,cùng với làn da trắng tuyết hòa lẫn chính là hai điểm hồng hồng ở trước ngực,một trận rung động trong nước đầy đủ nhìn thấy chúng có mị lực,làm ta hận không thể cắn một cái. Ta nhịn không được mà âm thầm nuốt nước miếng một cái.
“Ta nha,hôm nay tiếp vị khách kia ăn cơm,thật là một lão già đáng ghét a”. Cha ta giống như có chút phiền muộn kể:”Hắn không nên cùng ta uống rượu,ta rõ ràng sẽ không uống mà! Nói với hắn lại không nghe,ta còn chưa thấy qua một người đáng ghét như vậy ni!”.
“Cự tuyệt hắn không được sao. Loại sự tình này còn muốn phiền não,thật sự là uống xong ngươi rồi”. Ta không khách khí mà nói hắn,từ lúc mẹ ta rời chúng ta đi,công việc an ủi cha ta đều hoàn toàn giao cho ta rồi.Cha ta thường xuyên sẽ càu nhàu với ta ,bất quá phần lớn là những việc nhỏ nhặt buồn chán,hôm nay loại chuyện này là lần đầu tiên hắn nói với ta.
Cha ta lập tức mở ánh mắt xinh đẹp của hắn còn thật sự chăm chú mà nói:”Nói thì nói như vậy,sao có thể đối phương kia là khách hàng quan trọng a,không thể đắc tội được”.
Lại tới rồi đấy,nói xong lời cuối cùng cũng như chưa có nói gì: “Nếu đã không thể đắc tội ,vậy ngươi liền nhẫn nại với hắn một chút”.
“Ai…”. Cha ta cúi đầu thở dài một hơi:”Ngươi không biết ,chỉ là uống rươu cũng thế thôi,hắn cuối cùng còn lôi kéo tay của ta,nói cái gì thật sự là một đôi tay rất xinh đẹp,xinh đẹp như vầy phải nhất định ở nhà quý trọng mới được,tại sao có thể nhẫn tâm ở bên ngoài vì cuộc sống bôn ba chứ. Ngươi nghe một chút,hắn ta quả thực xem ta làm nữ nhân sao…Ai u….Tiểu Khải,ngươi nhẹ một chút. Đau quá! Buông tay a!”.
“Cái tên kia nói gì,ta muốn tức chết rồi , có người như hắn ta ao,thật không hiểu hắn ta ,thế nhưng còn có thể dường như không có gì,nói cho ta nghe : Hắn tên là gì? Hắn đang ở đâu? Nói”.
Cha ta thoạt nhìn sợ hãi,hắn như thế nào cũng giữ chặt ta:”Ta chỉ nói thế thôi,ngươi sao lại như thế rồi,đừng nóng giận a,Tiểu Khải,ta ta… ta…thật sự không có việc gì…”.
Ta tĩnh tâm tưởng tưởng,máy vi tính của cha ta khẳng định có danh sách khách hàng,tên ngu ngốc này ,bị người ta quấy nhiễu *** còn không có phản ứng,thật khờ quá! Nghĩ đến đây ta đứng lên liền đi nhanh ra ngoài.
“Tiểu Khải…Tiểu Khải…”.Cha ta từng bước từng bước từ bồn tắm bước tới,xem bộ dáng này là muốn kéo ta lại,chính là hắn đại khái xem nhẹ quá rồi,hắn tự mình ngu ngốc chuyển động ,ta chỉ nghe thấy sau lưng một tiếng kêu to “A” một tiếng,vội vàng ngoảnh đầu lại,lúc ấy đã cảm thấy trước mắt tối sầm lại,một cái gì đó hướng về phía ta mà đè xuống.Không đợi ta kịp phản ứng,hai người chúng ta liền thật mạnh ngã trên mặt đất.
“Đau quá…Đau quá…”.
Qua nửa ngày,cha ta mới một bên than thở,một bên muốn đứng lên.
Làm ơn! Bị đè trên mắt đất biết dùng người thích hợp là ta a! Kẻ đau phải là ta mới đúng! Ngươi trì độn a!
Ta đây xem cũng ngã đau quá chừng,nằm trên mặt đất không nghĩ di chuyển.Cha ta từ trên người ta nửa buổi không đứng lên,xem chừng cũng ngã rất đau. Chính là hắn tuyệt không yên phận muốn tiếp tục cố gắng,khiến cho ta nhịn không được nhe răng nhếch mép.
Hiện tại chuyện trọng yếu nhất không phải la ta ngã rất đau,mà bởi vì cha ta ở trên người ta không ngừng cố gắng,là bởi vì hắn trên người ta không ngừng xoay tới xoay lui,ta vừa mới vì phẫn nộ mà bình ổn được dục vọng lại rục rịch ngóc đầu dậy rồi.Mà người tạo thành chuyện này vẫn còn không biết cái gì, trên người ta tiếp tục di chuyển.
Hết chương 3.
Tác giả :
Glum