Ai Nói... Sát Thủ Không Biết Yêu?
Chương 10: Lễ hội mùa hè Japanese style (p2)
Sky kéo Sandy vào lòng, lạnh lùng lên tiếng:-...Cô ta là người của tao!
...10 phút trước...
-Này, cô bé!- Một tên có hình xăm trên mặt bấu lấy vai Sandy. - Đi chơi với tụi này k? Vui lắm.
-Buông ra.- Sandy k quay mặt lại, nói ngắn gọn. Tên kia có vẻ cảm thấy được sát khí đang bốc ra ngùn ngụt từ người nó nên hơi lúng túng nhưng vẫn dai, gọi thêm mấy đứa nữa đến.
-Buông ra!- Sandy quay lại, hét lớn. Nếu ở đây là đám đông, có lẽ nó đã nhờ mọi người giúp chứ k cần ra tay thế này. Nhưng đây là khu hẻo lánh bị bỏ hoang. Mà lý do nó đến đây thì...
Tên có hình xăm cười khẩy, rồi sấn tới chạm nhẹ vào môi nó. Nó trừng mắt, vốn k định đánh nhau vậy mà...
Đang định đấm quả thì nó bỗng nghe thấy tiếng bốp, tức thì , tên đó văng ra xa mét.
-Mày...- Lau đi vết máu trên miệng, tên đó tức tối nghiến răng- Bọn bây, đánh chết thằng đó cho tao!!!
Mấy đứa đàn em nhanh chóng lao vào, vây quanh người đó. Nhưng chỉ 5p sau đã nằm la liệt dưới đất, dở sống dở chết. Người đó nhếch mép cười, lấy chân đá thằng đang nằm cạnh một cái:
-Sao, muốn gì?
-Không...tôi...-Tên kia lắp bắp, mặt cắt k còn 1 giọt máu.
-Mày nên nhớ, ...cô ta là người của tao!
*****************************
-Này, Sandy!!- Sky sau 1 hồi chui rúc ở đám cỏ rậm ven bờ sông, mệt mỉ ngửa cổ lên trời- Sao cô cứ phải tìm cái dây chuyền đó hả?? Dù sao cũng chỉ là 1 cái dây thôi mà!
-Nó là sinh mạng của tôi. - Sandy đáp, mặt vẫn lạnh tanh, tay k ngừng tìm kiếm trong đám cỏ- Khi nãy chơi bắn súng xong tôi lỡ làm rơi xuống đây.
-Còn gì nữa k?
-À, sau đó thì gặp bọn kia , sau khi xử lý xong thì quay lại tìm tiếp. Cậu cx biết rồi mà?
-Ờ, còn gì nữa?
-Hết rồi! Bị sao vậy?- Sandy cau mày quát
*Bực*
-Này, cô có phải con gái k ?
-Trông tôi giống con trai lắm à?
- ...Grrr... sao cả câu cảm ơn cô cx k biết nói hả? (t/g: câu này quen quen....Uhm... Dạo này trí nhớ kém tệ)
-Hở? Về chuyện gì?-Sandy thắc mắc nghiêng đầu/
-Khi nãy ai giúp cô, hả??????- Sky hét lên
-Tôi đâu có nhờ cậu, một mình tôi cx đủ để xử tụi nó! Đó là còn chưa kể việc tôi bị biến thành của cậu đó!
-Không phải trong truyện hay có những tình huống vậy sao? Nói chung là cô phải cảm ơn tôi!
-...................
-.............................
-.....................
-...................
....
-Ờ...thì , cảm ơn...- Sandy ấp úng nói, rồi vội quay mặt ra- Tìm tiếp đi!
-... Đồ ngốc ...
*******
-Haizzz, mãi vẫn chưa tìm được!_Sandy
-10 giờ rồi đấy, lẹ lên k tụi kia chờ!
"Keng!" Vật gì đó sáng lấp lánh đáp xuống đầu Sandy. Nó vội quay mặt lại....
Hết
...10 phút trước...
-Này, cô bé!- Một tên có hình xăm trên mặt bấu lấy vai Sandy. - Đi chơi với tụi này k? Vui lắm.
-Buông ra.- Sandy k quay mặt lại, nói ngắn gọn. Tên kia có vẻ cảm thấy được sát khí đang bốc ra ngùn ngụt từ người nó nên hơi lúng túng nhưng vẫn dai, gọi thêm mấy đứa nữa đến.
-Buông ra!- Sandy quay lại, hét lớn. Nếu ở đây là đám đông, có lẽ nó đã nhờ mọi người giúp chứ k cần ra tay thế này. Nhưng đây là khu hẻo lánh bị bỏ hoang. Mà lý do nó đến đây thì...
Tên có hình xăm cười khẩy, rồi sấn tới chạm nhẹ vào môi nó. Nó trừng mắt, vốn k định đánh nhau vậy mà...
Đang định đấm quả thì nó bỗng nghe thấy tiếng bốp, tức thì , tên đó văng ra xa mét.
-Mày...- Lau đi vết máu trên miệng, tên đó tức tối nghiến răng- Bọn bây, đánh chết thằng đó cho tao!!!
Mấy đứa đàn em nhanh chóng lao vào, vây quanh người đó. Nhưng chỉ 5p sau đã nằm la liệt dưới đất, dở sống dở chết. Người đó nhếch mép cười, lấy chân đá thằng đang nằm cạnh một cái:
-Sao, muốn gì?
-Không...tôi...-Tên kia lắp bắp, mặt cắt k còn 1 giọt máu.
-Mày nên nhớ, ...cô ta là người của tao!
*****************************
-Này, Sandy!!- Sky sau 1 hồi chui rúc ở đám cỏ rậm ven bờ sông, mệt mỉ ngửa cổ lên trời- Sao cô cứ phải tìm cái dây chuyền đó hả?? Dù sao cũng chỉ là 1 cái dây thôi mà!
-Nó là sinh mạng của tôi. - Sandy đáp, mặt vẫn lạnh tanh, tay k ngừng tìm kiếm trong đám cỏ- Khi nãy chơi bắn súng xong tôi lỡ làm rơi xuống đây.
-Còn gì nữa k?
-À, sau đó thì gặp bọn kia , sau khi xử lý xong thì quay lại tìm tiếp. Cậu cx biết rồi mà?
-Ờ, còn gì nữa?
-Hết rồi! Bị sao vậy?- Sandy cau mày quát
*Bực*
-Này, cô có phải con gái k ?
-Trông tôi giống con trai lắm à?
- ...Grrr... sao cả câu cảm ơn cô cx k biết nói hả? (t/g: câu này quen quen....Uhm... Dạo này trí nhớ kém tệ)
-Hở? Về chuyện gì?-Sandy thắc mắc nghiêng đầu/
-Khi nãy ai giúp cô, hả??????- Sky hét lên
-Tôi đâu có nhờ cậu, một mình tôi cx đủ để xử tụi nó! Đó là còn chưa kể việc tôi bị biến thành của cậu đó!
-Không phải trong truyện hay có những tình huống vậy sao? Nói chung là cô phải cảm ơn tôi!
-...................
-.............................
-.....................
-...................
....
-Ờ...thì , cảm ơn...- Sandy ấp úng nói, rồi vội quay mặt ra- Tìm tiếp đi!
-... Đồ ngốc ...
*******
-Haizzz, mãi vẫn chưa tìm được!_Sandy
-10 giờ rồi đấy, lẹ lên k tụi kia chờ!
"Keng!" Vật gì đó sáng lấp lánh đáp xuống đầu Sandy. Nó vội quay mặt lại....
Hết
Tác giả :
Klein