Ác Ma Song Bào Thai
Chương 16: Dập lửa
Nhớ tới thứ tên khốn kia bắt baba uống… khó trách baba lại luôn mồm kêu nóng…
“Ca… sao bây giờ? Chẳng lẽ để baba khó khăn đi xuống sao?” Ám Vân lo lắng hỏi.
“Vậy chúng ta đành phải đảm đương chuyện giải dược thôi!” Ám Vũ nói, Ám Vân tại một bên cũng không nhịn được mà lộ ra một nét thoáng tươi cười.
Ám Vũ cùng Ám Vân đứng hai bên gường, một trái một phải đồng loạt tiến công. Hai đứa nó chìa một tay xoa gương mặt của đại thúc, kéo xuống đôi môi mỏng rồi cúi xuống thùy tai của hắn, nhẹ nhàng hấp duẫn liếm láp.
Đôi tai mẫn cảm bị hai cái lưỡi linh hoạt liếm láp khiến Tiêu Tử Nhưng không nhịn được mà hừ hừ rên nhẹ.
Nghe đuộc tiếng rên tuyệt vời của baba, Ám Vũ là người đầu tiên hôn lên môi baba, tiếp theo cạy mở hàm răng, cái lưỡi cuối lấy miệng baba trộn tứ phía, khiến nước bọt không thể lưu lại mà chảy dọc xuống cổ, tăng thêm phần hường phấn khắp gian phòng.
Ám Vân không để nước bọt chảy xuống bị lãng phí, liền đem chúng liếm sạch. Tiếp theo nhẹ nhàng cắn cắn lên cổ baba, cái lưỡi linh hoạt liếm láp hầu kết đại thúc.
Ám Vuc hôn thật sâu đại thúc, hôn đến khi hắn thiếu khí bắt đàu giãy dụa mới buông ra. Nhìn đôi má baba phiếm hòng, ánh mắt đầy sương mỳ, bộ dạng che chắn bản thân, cậu thật muốn hung hăng mà yêu thương hắn. Hai huynh đệ đồng loạt chuyển qua hai châu hạt hồng hồng trước ngực baba, mỗi đứa một bên đồng thời hấp duẫn, đầu lưỡi giảo hoạt đảo xung quanh núm vú.
“A…” Baba vô lực rên rỉ khiến chúng có cảm giác đạt được thành tựu, càng ra sức yêu thương hai hạt châu nhỏ.
Liếm được một chút, dần dần tiến công xuông phía dưới, lướt ra cơ bụng rắn chắt, khéo léo đảo quanh rốn, xuống chút nữa, tới được tính khí đang gắng gượng ở cuối cùng.
Hai bàn tay nhỏ bẻ đồng thời chụp lên dục vọng kia, cao thấp khuấy động.
“Ngô… a….” Đại thúc thần trí mơ hồ, miệng toát ra tiếng rên rỉ mê người.
Khuôn miệng nhỏ nhắn của Ám Vân đột nhiên ngậm lấy tính khí của baba, đầu lưỡi rà soát đỉnh cao nhất chậm rãi ma sát, còn Ám Vũ nhăm nhe ý đồ tấn công mặt sau cùng tiểu hoa.
Bị khoang miệng nóng ấm bao trùm, Tiêu Tử Nhưng không khỏi kêu: “Bên kia… a… bắn… không cần… dừng lại mau…”
“Sẽ không bắn đâu! Chỉ cần baba không bắn là đượC!” Ám Vân tiếp tục đem côn thịt của baba ngậm vào. Tuy rằng không được thoải mái, nhưng mà làm baba được vui vẻ mới là quan trọng nhất!
Tiếp theo đi xuống liếm láp, đem côn thịt ra ra vào vào trong miệng mình, mặt khác, bàn tay nhỏ bé không quên bỡn cợt hai túi
Ám Vũ nâng bàn tọa baba lên, không do dự tiến đến mặt sau của đại thúc mà bôi trơn.
Cho dù không tỉnh táo thì đại thúc Tiêu Tử Nhưng đương nhiên là biết lỗ nhỏ của mìnhđang có một cái lưỡi linh hoạt dò đường, trầm thấp rên rỉ: “Bên kia… không được… bẩn… a~~” Bất quá cũg không chống lại được kỹ xảo cao siêu của hai đệ đệ kia, nhịn không được liền phóng khích…
Ừng ực…
Ám Vân một hơi đem tinh hoa của baba nuốt vào, liếm liếm khóe miệng còn lưu lại bạch trọc, lại trở về trước ngực hắn cắn cắn hấp duẫn núm vú, bàn tay nhỏ bé tiếp tục xoa bóp tính khí nhỏ bé vừa mềm nhũn trở lại.
Lúc này Ám Vux vẫn khai phá tiểu huyệt, đem cái lưỡi mềm dẻo khai phá sâu bên trong, bắt chước động tác trừu sáp một ra một vào…
“A… ngô…”
Vừa bôi trơn đủ dùng, Ám Vũ gấp gáp: “Anh trước!”. Liền cởi quần cùng quàn lót ra, bắn ra một côn thịt rất lớn không phù hợp với độ tuổi, từ đầu đến cán mang màu hồng đậm cũng đủ để nói rằng chủ nhân nó đã ẩn nhẫn biết bao vất vả.
Nhắm ngay cửa huyệt ướt át, một chút một chút mang đầu tính khí chôn vào. Tuy đã được bôi trơn qua trước, nhưng cũng là lần đầu tiên bị khai phá, huyệt động vẫn còn rất nhỏ hẹp, chỉ và mới nhập vào một chút mà đã khiến chủ nhân của nó kêu rên đau đớn.
“Đau… từ bỏ… ô…” Còn mang theo tiếng khóc nức nở cầu xin tha thứ, khiến hai huynh đệ không khỏi đau lòng.
“Baba mau thả lỏngnào! Từ từ sẽ không còn đau ớn đâu! Ngoan… mau thả lỏng…” Vội vàng làm yên lòng cảm xúc của baba, một bàn tay vươn tới tính khí đang bị đau mà ngâm nước cao thấp xoa bóp an ủi…
Ám Vân muốn cho baba thả lỏng, không ngừng hôn ngực đại thúc, hấp duẫn bằng nước bọt trong miệng, hai tay không ngừng xoa nắn hai điểm mê người.
Trải qua một phen cố gắng, thân thể vốn đang căng thẳng của hắn cũng dần dần thả lỏng…
“Ca… sao bây giờ? Chẳng lẽ để baba khó khăn đi xuống sao?” Ám Vân lo lắng hỏi.
“Vậy chúng ta đành phải đảm đương chuyện giải dược thôi!” Ám Vũ nói, Ám Vân tại một bên cũng không nhịn được mà lộ ra một nét thoáng tươi cười.
Ám Vũ cùng Ám Vân đứng hai bên gường, một trái một phải đồng loạt tiến công. Hai đứa nó chìa một tay xoa gương mặt của đại thúc, kéo xuống đôi môi mỏng rồi cúi xuống thùy tai của hắn, nhẹ nhàng hấp duẫn liếm láp.
Đôi tai mẫn cảm bị hai cái lưỡi linh hoạt liếm láp khiến Tiêu Tử Nhưng không nhịn được mà hừ hừ rên nhẹ.
Nghe đuộc tiếng rên tuyệt vời của baba, Ám Vũ là người đầu tiên hôn lên môi baba, tiếp theo cạy mở hàm răng, cái lưỡi cuối lấy miệng baba trộn tứ phía, khiến nước bọt không thể lưu lại mà chảy dọc xuống cổ, tăng thêm phần hường phấn khắp gian phòng.
Ám Vân không để nước bọt chảy xuống bị lãng phí, liền đem chúng liếm sạch. Tiếp theo nhẹ nhàng cắn cắn lên cổ baba, cái lưỡi linh hoạt liếm láp hầu kết đại thúc.
Ám Vuc hôn thật sâu đại thúc, hôn đến khi hắn thiếu khí bắt đàu giãy dụa mới buông ra. Nhìn đôi má baba phiếm hòng, ánh mắt đầy sương mỳ, bộ dạng che chắn bản thân, cậu thật muốn hung hăng mà yêu thương hắn. Hai huynh đệ đồng loạt chuyển qua hai châu hạt hồng hồng trước ngực baba, mỗi đứa một bên đồng thời hấp duẫn, đầu lưỡi giảo hoạt đảo xung quanh núm vú.
“A…” Baba vô lực rên rỉ khiến chúng có cảm giác đạt được thành tựu, càng ra sức yêu thương hai hạt châu nhỏ.
Liếm được một chút, dần dần tiến công xuông phía dưới, lướt ra cơ bụng rắn chắt, khéo léo đảo quanh rốn, xuống chút nữa, tới được tính khí đang gắng gượng ở cuối cùng.
Hai bàn tay nhỏ bẻ đồng thời chụp lên dục vọng kia, cao thấp khuấy động.
“Ngô… a….” Đại thúc thần trí mơ hồ, miệng toát ra tiếng rên rỉ mê người.
Khuôn miệng nhỏ nhắn của Ám Vân đột nhiên ngậm lấy tính khí của baba, đầu lưỡi rà soát đỉnh cao nhất chậm rãi ma sát, còn Ám Vũ nhăm nhe ý đồ tấn công mặt sau cùng tiểu hoa.
Bị khoang miệng nóng ấm bao trùm, Tiêu Tử Nhưng không khỏi kêu: “Bên kia… a… bắn… không cần… dừng lại mau…”
“Sẽ không bắn đâu! Chỉ cần baba không bắn là đượC!” Ám Vân tiếp tục đem côn thịt của baba ngậm vào. Tuy rằng không được thoải mái, nhưng mà làm baba được vui vẻ mới là quan trọng nhất!
Tiếp theo đi xuống liếm láp, đem côn thịt ra ra vào vào trong miệng mình, mặt khác, bàn tay nhỏ bé không quên bỡn cợt hai túi
Ám Vũ nâng bàn tọa baba lên, không do dự tiến đến mặt sau của đại thúc mà bôi trơn.
Cho dù không tỉnh táo thì đại thúc Tiêu Tử Nhưng đương nhiên là biết lỗ nhỏ của mìnhđang có một cái lưỡi linh hoạt dò đường, trầm thấp rên rỉ: “Bên kia… không được… bẩn… a~~” Bất quá cũg không chống lại được kỹ xảo cao siêu của hai đệ đệ kia, nhịn không được liền phóng khích…
Ừng ực…
Ám Vân một hơi đem tinh hoa của baba nuốt vào, liếm liếm khóe miệng còn lưu lại bạch trọc, lại trở về trước ngực hắn cắn cắn hấp duẫn núm vú, bàn tay nhỏ bé tiếp tục xoa bóp tính khí nhỏ bé vừa mềm nhũn trở lại.
Lúc này Ám Vux vẫn khai phá tiểu huyệt, đem cái lưỡi mềm dẻo khai phá sâu bên trong, bắt chước động tác trừu sáp một ra một vào…
“A… ngô…”
Vừa bôi trơn đủ dùng, Ám Vũ gấp gáp: “Anh trước!”. Liền cởi quần cùng quàn lót ra, bắn ra một côn thịt rất lớn không phù hợp với độ tuổi, từ đầu đến cán mang màu hồng đậm cũng đủ để nói rằng chủ nhân nó đã ẩn nhẫn biết bao vất vả.
Nhắm ngay cửa huyệt ướt át, một chút một chút mang đầu tính khí chôn vào. Tuy đã được bôi trơn qua trước, nhưng cũng là lần đầu tiên bị khai phá, huyệt động vẫn còn rất nhỏ hẹp, chỉ và mới nhập vào một chút mà đã khiến chủ nhân của nó kêu rên đau đớn.
“Đau… từ bỏ… ô…” Còn mang theo tiếng khóc nức nở cầu xin tha thứ, khiến hai huynh đệ không khỏi đau lòng.
“Baba mau thả lỏngnào! Từ từ sẽ không còn đau ớn đâu! Ngoan… mau thả lỏng…” Vội vàng làm yên lòng cảm xúc của baba, một bàn tay vươn tới tính khí đang bị đau mà ngâm nước cao thấp xoa bóp an ủi…
Ám Vân muốn cho baba thả lỏng, không ngừng hôn ngực đại thúc, hấp duẫn bằng nước bọt trong miệng, hai tay không ngừng xoa nắn hai điểm mê người.
Trải qua một phen cố gắng, thân thể vốn đang căng thẳng của hắn cũng dần dần thả lỏng…
Tác giả :
Lam Vũ