Ác Linh Quốc Gia II
Quyển 1 - Chương 91: Lãnh Nguyệt Tấn Chức
Dịch: Hàn Phong Vũ
Mới đầu khi nghe Hạ Thiên Kỳ nói để mình ở lại hiện thực, trong lòng Triệu An Quốc còn có chút buồn bực, thế nhưng sau khi nghe Hạ Thiên Kỳ nói có chuyền cần giao cho cậu ta làm, cậu ta lại tức khắc đồng ý không suy nghĩ.
Có thể nói, chuyện cậu ta muốn làm nhất chính là giống như Hạ Thiên Kỳ giúp bọn họ vậy, có thể tận chút hơi mỏng giúp Hạ Thiên Kỳ làm chút chuyện, nhưng vẫn luôn không có cơ hội, lúc này nghe bên Hạ Thiên Kỳ nói có chuyện cần cậu ta làm, cậu ta tự nhiên vui lòng đồng ý.
"Tiền bối, anh nói đi, chỉ cần là chuyện em có đủ khả năng, thì bất cứ chuyện gì cũng được.
Triệu An Quốc vỗ ngực đảm bảo, không chút từ chối.
"Chính là thay mặt Vương Tang Du quản lý tốt đệ tam Minh Phủ, dùng thời gian ngắn nhất bồi dưỡng cho anh một giám đốc."
"A? Giám đốc?"
"Anh mới vừa nhìn xuống, tài nguyên trong hiện thực này rất nhiều, chỉ cần phân chia thỏa đáng, tấn chức lên cấp ác quỷ cũng không phải là chuyện bao nhiêu khó khăn.
Còn như chuyện tấn thăng thể chất của mọi người, anh ở đệ nhị vực sẽ nghĩ biện pháp giúp mọi người tìm quỷ vương tàn chi."
Nghe Hạ Thiên Kỳ nói như vậy, Triệu An Quốc cũng không suy nghĩ quá nhiều, dù sao những gì Hạ Thiên Kỳ nói đều có thể làm được, như vậy cậu ta cứ việc thử đi làm thì tôt rồi.
"Được rồi, em sẽ làm tận khả năng của em."
Bởi vì thật sự lo lắng cho Triệu Tĩnh Thù, cho nên từ kế hoạch ban đầu của Hạ Thiên Kỳ là cùng Triệu An Quốc ăn bữa cơm, sau đó lại xem qua kế hoạch của Triệu Hối Phong một chút, nhưng do tạm thời gặp trở ngại, nên chỉ có thể chờ đến khi có dịp trở lại.
Vì để Triệu An Quốc thuộc đường đi đến đệ nhị vực, hắn đặc biệt dẫn theo Triệu An Quốc đi một chuyến từ hiện thực đến đệ nhị vực, sau đó lại dẫn trở về.
Triệu An Quốc sau khi tiến vào cấp ác quỷ, hiện nay đã tạo quỷ vực, cũng mở ra năng lực thiên phú, Hạ Thiên Kỳ làm một người từng trải lần mò đường đi lối rẽ, tự nhiên biết một số chuyện trong đó, cũng nói cho Triệu An Quốc biết chuyện càng về sau này, điểm vinh dự với cường giả bản thân sẽ càng lúc càng yếu.
Hắn cũng để Triệu An Quốc phải tự ngưng luyện ra quỷ giáp và quỷ binh thuộc về mình, có điều hắn cũng không để cho Triệu An Quốc cái gì cũng học theo mình, dùng toàn bộ quỷ khí trong thân thể nén lại thành quỷ dịch, dù sao quỷ khí của hắn đều dựa vào nuốt chửng lũ quỷ vật khác mà lấy được, Triệu An Quốc cũng không có sẵn điều kiện ở phương diện này.
Cho nên Hạ Thiên Kỳ chỉ cung cấp cho Triệu An Quốc một số kinh nghiệm trước mắt hắn có thể dùng được, đồng thời cũng nhắc nhở cậu ta phải tự mình thử đi tìm tòi, không thể hoàn toàn ỷ lại vào vài điểm vinh dự cường hóa để nâng cao hơn một chút.
Mà sau khi từ hiện thực quay trở lại quảng trường Quang Ảnh ở đệ nhị vực, hắn lập tức gọi cho Sở Mộng Kỳ, sở dĩ không gọi cho Lãnh Nguyệt, là bởi vì trong tính cách của Lãnh Nguyệt cũng tồn tại một thừa số dễ bị kích động, cũng không cẩn thận chặt chẽ như vậy.
Cho nên chuyện này giao cho Sở Mộng Kỳ làm, chắc chắn phải tốt hơn một chút.
Có điều với Lãnh Nguyệt hắn tự nhiên sẽ không giấu diếm, chẳng qua là trước hết để Sở Mộng Kỳ nói qua cho Lương Nhược Vân, sau đó hỗ trợ đi hỏi thăm.
Đoạn thời gian trước hắn có gọi qua cho Lãnh Nguyệt vài cuộc điện thoại, thế nhưng Lãnh Nguyệt vẫn giống như trước kia, hầu như không nghe được tiếng tăm gì trong điện thoại, nhưng mỗi lần trước khi ngắt điện thì sẽ có chút chần chừ.
Từ một tháng trước đó, Lãnh Nguyệt đã thuận lợi tiến vào cấp giám đốc, dù sao thiên phú trên phương diện thuật pháp, Lãnh Nguyệt tuy không tính là thiên tài tuyệt thế, nhưng cũng thuộc về phạm trù thiên tài, huống chi anh ta có sẵn nghị lực và quyết tâm mà hầu như đại đa số người không có sẵn.
Đồng thời nghe Sở Mộng Kỳ nói, Lãnh Nguyệt vẫn không ngừng thử nghiệm chú thuật cấm kỵ tự nghĩ ra, cũng đã hình thành nguyên lý cơ bản, thế nhưng phản ứng cắn trả đặc biệt lớn, lần trước Lãnh Nguyệt thử phóng thích, phản ứng cắn trả kia suýt nữa giết chết Lãnh Nguyệt.
May mà sau cùng chỉ là một hồi sợ bóng sợ gió, cô có khuyên Lãnh Nguyệt bỏ đi, thế nhưng Lãnh Nguyệt lại có ý nghĩ riêng của mình, vẫn kiên trì như cũ.
Sở Mộng Kỳ khuyên không được, cho nên mới suy nghĩ để hắn khuyên, hắn tuy ngoài miệng đáp ứng là được, thế nhưng khi trò chuyện với Lãnh Nguyệt, vốn dĩ nói cũng không nói đến.
Dù sao thì về phương diện ý thức nguy cơ, nếu so với hắn thì Lãnh Nguyệt mạnh mẽ hơn rất nhiều, không cần biết thời gian sau này thế cục biến thành cái dạng gì, chuẩn bị nhiều đường rút lúc nào cũng tốt nhất.
Còn như tay giám đốc nhiều lần quấy rầy Lương Nhược Vân kia, gần đây vì bị phái ra ngoài, nên không xuất hiện ở đó nữa, trái lại cũng tránh khỏi Lãnh Nguyệt nhìn không thuận mắt mà bùng nổ một lần xung đột nguy hiểm với đối phương.
Sở Mộng Kỳ bên kia không biết đang vội vàng chuyện gì, thật lâu mới nhận điện:
"Bây giờ tôi đang tham dự sự kiện, có chuyện gì không?"
"Có vấn đề, tôi vừa mới quay về hiện thực một chuyến, kết quả phát hiện Tĩnh Thù và Vương Tang Du, và một số người có thuật pháp đều bị người bắt đi.
Tôi nghi ngờ người này là lão đại mặt sẹo của đệ nhất Minh Phủ trước kia làm, hiện tại tôi không cách nào vào nội vực, cho nên chuyện này chỉ có thể giao cho cô đi nghe ngóng.
Cô nói chuyện với Lương Nhược Vân một chút, để cô ấy đi tìm mặt sẹo một chuyến, xem có thể đưa người về không."
"Tĩnh Thù bị người bắt tới đệ nhị vực?" Sở Mộng Kỳ sau khi nghe tin xấu này cũng có vẻ rất khiếp sợ.
"Đúng vậy, tôi cũng thật không ngờ, sớm biết đã đưa cả hai người bọn họ cùng đến đệ nhị vực.
Qua mấy ngày nữa, chờ bên này tôi thật sự ổn định lại, cô và sư huynh cô có thể trở lại."
"Ừ, à đúng rồi, tôi suýt nữa quên nói, sư huynh sau khi trở thành giám đốc đã thông qua sát hạch giám đốc, chuyện vừa mới xảy ra ngày hôm qua, bây giờ cũng có quản lý một khu vực trong nội vực rồi.
Hiện tại tôi đang ở lại giúp xử lý sự kiện đây."
"Đây xem như là một tin tốt."
Hạ Thiên Kỳ không nghĩ tới Lãnh nguyệt tham dự sát hạch giám đốc nhanh như vậy, có điều nếu anh ta ở bên trong nội vực có thể lăn lộn có được một mảnh địa bàn, vậy thì hẳn cũng không phải không thể lẻn vào.
Có điều hắn vẫn phải gửi hy vọng vào Lương Nhược Vân bên kia có thể thuận lợi tìm được mấy người Triệu Tĩnh Thù.
Dù sao chuyện bên kia hắn hiện tại không có khả năng xen vào, dù muốn cứu người, cũng phải dựa vào mấy người Sở Mộng Kỳ và Lãnh Nguyệt.
"Trước tiên cứ như vậy đi, bây giờ tôi liên lạc với chị Lương, để chị ấy đi tra một chút.
Ngoại ra hiện tại sư huynh cũng là giám đốc, trên tay cũng có quyền hạn nhất định, nếu đám người bắt Tĩnh Thù đi cũng là giám đốc, vậy thì sư huynh cũng có thể trực tiếp đi đòi người."
"Ừ, vậy tôi chờ tin tức của cô."
Sau khi giao lại chuyện tìm kiếm mấy người Triệu Tĩnh Thù cho sở Mộng Kỳ, trong lòng Hạ Thiên Kỳ rốt cuộc có thể thở phào nhẹ nhõm, sau đó hắn lại sử dụng điện đàm nhắn một tin qua cho mấy người Trần Sinh, ý tứ là thúc dục bọn họ phải tận lực tăng tốc quá trình thống nhất.
Dù sao hành động thống nhất này cũng chỉ là thống nhất ngoài mặt, lòng người nói tới vẫn rời rạc, thế nhưng nếu ngay cả công trình ngoài mặt cũng làm không đến nơi đến chốn, vậy thì bước tiếp theo của hắn cơ bản cũng không có biện pháp thực hiện.
Đám người Trần Sinh hồi đáp rất nhanh, đều biểu thị nhận được, sẽ tiếp tục tăng nhanh tốc độ thống nhất.
Xấp xỉ hai trăm thế lực, gần ba trăm giám đốc, Hạ Thiên Kỳ không trông cậy vào bọn họ bán mạng cho mình, nhưng ít nhất phải khiến những người này hiểu rõ, nếu như bọn họ còn muốn sống, thì nhất định phải đưa ra sự lựa chọn này.
- -
Cùng lúc đó ở nội vực, thành phố Hồ Phong.
"Cả một đám bọn mày trưng ra vẻ mặt cầu xin là ý gì đây?
Nếu không có tao, bọn mày chỉ có thể đợi trong cái không gian nhỏ nằm ở chỗ thâm sơn cùng cốc trong hiện thực kia thôi.
Nhưng mặc kệ bọn mày có bằng lòng hay không, một khi đến nơi này, tao cho bọn mày sống thì bọn mày mới có thể sống, cho bọn mày chết, thì bọn mày phải chết.
Nói chung, đứa nào cũng đừng nghĩ không theo ý tao!"
Ánh mắt của mặt sẹo lạnh lùng quét qua trên mặt từng người, vì trong lần đại chiến với liên minh quân phản loạn trước đó hắn đi tiên phong, thủ hạ tổn thất thảm trọng, cho nên mới xin cấp trên cho quay trở lại chỗ ở hiện thực trước kia, tìm một số người có thuật pháp bắt về đệ nhị vực bồi dưỡng.
Mới đầu khi nghe Hạ Thiên Kỳ nói để mình ở lại hiện thực, trong lòng Triệu An Quốc còn có chút buồn bực, thế nhưng sau khi nghe Hạ Thiên Kỳ nói có chuyền cần giao cho cậu ta làm, cậu ta lại tức khắc đồng ý không suy nghĩ.
Có thể nói, chuyện cậu ta muốn làm nhất chính là giống như Hạ Thiên Kỳ giúp bọn họ vậy, có thể tận chút hơi mỏng giúp Hạ Thiên Kỳ làm chút chuyện, nhưng vẫn luôn không có cơ hội, lúc này nghe bên Hạ Thiên Kỳ nói có chuyện cần cậu ta làm, cậu ta tự nhiên vui lòng đồng ý.
"Tiền bối, anh nói đi, chỉ cần là chuyện em có đủ khả năng, thì bất cứ chuyện gì cũng được.
Triệu An Quốc vỗ ngực đảm bảo, không chút từ chối.
"Chính là thay mặt Vương Tang Du quản lý tốt đệ tam Minh Phủ, dùng thời gian ngắn nhất bồi dưỡng cho anh một giám đốc."
"A? Giám đốc?"
"Anh mới vừa nhìn xuống, tài nguyên trong hiện thực này rất nhiều, chỉ cần phân chia thỏa đáng, tấn chức lên cấp ác quỷ cũng không phải là chuyện bao nhiêu khó khăn.
Còn như chuyện tấn thăng thể chất của mọi người, anh ở đệ nhị vực sẽ nghĩ biện pháp giúp mọi người tìm quỷ vương tàn chi."
Nghe Hạ Thiên Kỳ nói như vậy, Triệu An Quốc cũng không suy nghĩ quá nhiều, dù sao những gì Hạ Thiên Kỳ nói đều có thể làm được, như vậy cậu ta cứ việc thử đi làm thì tôt rồi.
"Được rồi, em sẽ làm tận khả năng của em."
Bởi vì thật sự lo lắng cho Triệu Tĩnh Thù, cho nên từ kế hoạch ban đầu của Hạ Thiên Kỳ là cùng Triệu An Quốc ăn bữa cơm, sau đó lại xem qua kế hoạch của Triệu Hối Phong một chút, nhưng do tạm thời gặp trở ngại, nên chỉ có thể chờ đến khi có dịp trở lại.
Vì để Triệu An Quốc thuộc đường đi đến đệ nhị vực, hắn đặc biệt dẫn theo Triệu An Quốc đi một chuyến từ hiện thực đến đệ nhị vực, sau đó lại dẫn trở về.
Triệu An Quốc sau khi tiến vào cấp ác quỷ, hiện nay đã tạo quỷ vực, cũng mở ra năng lực thiên phú, Hạ Thiên Kỳ làm một người từng trải lần mò đường đi lối rẽ, tự nhiên biết một số chuyện trong đó, cũng nói cho Triệu An Quốc biết chuyện càng về sau này, điểm vinh dự với cường giả bản thân sẽ càng lúc càng yếu.
Hắn cũng để Triệu An Quốc phải tự ngưng luyện ra quỷ giáp và quỷ binh thuộc về mình, có điều hắn cũng không để cho Triệu An Quốc cái gì cũng học theo mình, dùng toàn bộ quỷ khí trong thân thể nén lại thành quỷ dịch, dù sao quỷ khí của hắn đều dựa vào nuốt chửng lũ quỷ vật khác mà lấy được, Triệu An Quốc cũng không có sẵn điều kiện ở phương diện này.
Cho nên Hạ Thiên Kỳ chỉ cung cấp cho Triệu An Quốc một số kinh nghiệm trước mắt hắn có thể dùng được, đồng thời cũng nhắc nhở cậu ta phải tự mình thử đi tìm tòi, không thể hoàn toàn ỷ lại vào vài điểm vinh dự cường hóa để nâng cao hơn một chút.
Mà sau khi từ hiện thực quay trở lại quảng trường Quang Ảnh ở đệ nhị vực, hắn lập tức gọi cho Sở Mộng Kỳ, sở dĩ không gọi cho Lãnh Nguyệt, là bởi vì trong tính cách của Lãnh Nguyệt cũng tồn tại một thừa số dễ bị kích động, cũng không cẩn thận chặt chẽ như vậy.
Cho nên chuyện này giao cho Sở Mộng Kỳ làm, chắc chắn phải tốt hơn một chút.
Có điều với Lãnh Nguyệt hắn tự nhiên sẽ không giấu diếm, chẳng qua là trước hết để Sở Mộng Kỳ nói qua cho Lương Nhược Vân, sau đó hỗ trợ đi hỏi thăm.
Đoạn thời gian trước hắn có gọi qua cho Lãnh Nguyệt vài cuộc điện thoại, thế nhưng Lãnh Nguyệt vẫn giống như trước kia, hầu như không nghe được tiếng tăm gì trong điện thoại, nhưng mỗi lần trước khi ngắt điện thì sẽ có chút chần chừ.
Từ một tháng trước đó, Lãnh Nguyệt đã thuận lợi tiến vào cấp giám đốc, dù sao thiên phú trên phương diện thuật pháp, Lãnh Nguyệt tuy không tính là thiên tài tuyệt thế, nhưng cũng thuộc về phạm trù thiên tài, huống chi anh ta có sẵn nghị lực và quyết tâm mà hầu như đại đa số người không có sẵn.
Đồng thời nghe Sở Mộng Kỳ nói, Lãnh Nguyệt vẫn không ngừng thử nghiệm chú thuật cấm kỵ tự nghĩ ra, cũng đã hình thành nguyên lý cơ bản, thế nhưng phản ứng cắn trả đặc biệt lớn, lần trước Lãnh Nguyệt thử phóng thích, phản ứng cắn trả kia suýt nữa giết chết Lãnh Nguyệt.
May mà sau cùng chỉ là một hồi sợ bóng sợ gió, cô có khuyên Lãnh Nguyệt bỏ đi, thế nhưng Lãnh Nguyệt lại có ý nghĩ riêng của mình, vẫn kiên trì như cũ.
Sở Mộng Kỳ khuyên không được, cho nên mới suy nghĩ để hắn khuyên, hắn tuy ngoài miệng đáp ứng là được, thế nhưng khi trò chuyện với Lãnh Nguyệt, vốn dĩ nói cũng không nói đến.
Dù sao thì về phương diện ý thức nguy cơ, nếu so với hắn thì Lãnh Nguyệt mạnh mẽ hơn rất nhiều, không cần biết thời gian sau này thế cục biến thành cái dạng gì, chuẩn bị nhiều đường rút lúc nào cũng tốt nhất.
Còn như tay giám đốc nhiều lần quấy rầy Lương Nhược Vân kia, gần đây vì bị phái ra ngoài, nên không xuất hiện ở đó nữa, trái lại cũng tránh khỏi Lãnh Nguyệt nhìn không thuận mắt mà bùng nổ một lần xung đột nguy hiểm với đối phương.
Sở Mộng Kỳ bên kia không biết đang vội vàng chuyện gì, thật lâu mới nhận điện:
"Bây giờ tôi đang tham dự sự kiện, có chuyện gì không?"
"Có vấn đề, tôi vừa mới quay về hiện thực một chuyến, kết quả phát hiện Tĩnh Thù và Vương Tang Du, và một số người có thuật pháp đều bị người bắt đi.
Tôi nghi ngờ người này là lão đại mặt sẹo của đệ nhất Minh Phủ trước kia làm, hiện tại tôi không cách nào vào nội vực, cho nên chuyện này chỉ có thể giao cho cô đi nghe ngóng.
Cô nói chuyện với Lương Nhược Vân một chút, để cô ấy đi tìm mặt sẹo một chuyến, xem có thể đưa người về không."
"Tĩnh Thù bị người bắt tới đệ nhị vực?" Sở Mộng Kỳ sau khi nghe tin xấu này cũng có vẻ rất khiếp sợ.
"Đúng vậy, tôi cũng thật không ngờ, sớm biết đã đưa cả hai người bọn họ cùng đến đệ nhị vực.
Qua mấy ngày nữa, chờ bên này tôi thật sự ổn định lại, cô và sư huynh cô có thể trở lại."
"Ừ, à đúng rồi, tôi suýt nữa quên nói, sư huynh sau khi trở thành giám đốc đã thông qua sát hạch giám đốc, chuyện vừa mới xảy ra ngày hôm qua, bây giờ cũng có quản lý một khu vực trong nội vực rồi.
Hiện tại tôi đang ở lại giúp xử lý sự kiện đây."
"Đây xem như là một tin tốt."
Hạ Thiên Kỳ không nghĩ tới Lãnh nguyệt tham dự sát hạch giám đốc nhanh như vậy, có điều nếu anh ta ở bên trong nội vực có thể lăn lộn có được một mảnh địa bàn, vậy thì hẳn cũng không phải không thể lẻn vào.
Có điều hắn vẫn phải gửi hy vọng vào Lương Nhược Vân bên kia có thể thuận lợi tìm được mấy người Triệu Tĩnh Thù.
Dù sao chuyện bên kia hắn hiện tại không có khả năng xen vào, dù muốn cứu người, cũng phải dựa vào mấy người Sở Mộng Kỳ và Lãnh Nguyệt.
"Trước tiên cứ như vậy đi, bây giờ tôi liên lạc với chị Lương, để chị ấy đi tra một chút.
Ngoại ra hiện tại sư huynh cũng là giám đốc, trên tay cũng có quyền hạn nhất định, nếu đám người bắt Tĩnh Thù đi cũng là giám đốc, vậy thì sư huynh cũng có thể trực tiếp đi đòi người."
"Ừ, vậy tôi chờ tin tức của cô."
Sau khi giao lại chuyện tìm kiếm mấy người Triệu Tĩnh Thù cho sở Mộng Kỳ, trong lòng Hạ Thiên Kỳ rốt cuộc có thể thở phào nhẹ nhõm, sau đó hắn lại sử dụng điện đàm nhắn một tin qua cho mấy người Trần Sinh, ý tứ là thúc dục bọn họ phải tận lực tăng tốc quá trình thống nhất.
Dù sao hành động thống nhất này cũng chỉ là thống nhất ngoài mặt, lòng người nói tới vẫn rời rạc, thế nhưng nếu ngay cả công trình ngoài mặt cũng làm không đến nơi đến chốn, vậy thì bước tiếp theo của hắn cơ bản cũng không có biện pháp thực hiện.
Đám người Trần Sinh hồi đáp rất nhanh, đều biểu thị nhận được, sẽ tiếp tục tăng nhanh tốc độ thống nhất.
Xấp xỉ hai trăm thế lực, gần ba trăm giám đốc, Hạ Thiên Kỳ không trông cậy vào bọn họ bán mạng cho mình, nhưng ít nhất phải khiến những người này hiểu rõ, nếu như bọn họ còn muốn sống, thì nhất định phải đưa ra sự lựa chọn này.
- -
Cùng lúc đó ở nội vực, thành phố Hồ Phong.
"Cả một đám bọn mày trưng ra vẻ mặt cầu xin là ý gì đây?
Nếu không có tao, bọn mày chỉ có thể đợi trong cái không gian nhỏ nằm ở chỗ thâm sơn cùng cốc trong hiện thực kia thôi.
Nhưng mặc kệ bọn mày có bằng lòng hay không, một khi đến nơi này, tao cho bọn mày sống thì bọn mày mới có thể sống, cho bọn mày chết, thì bọn mày phải chết.
Nói chung, đứa nào cũng đừng nghĩ không theo ý tao!"
Ánh mắt của mặt sẹo lạnh lùng quét qua trên mặt từng người, vì trong lần đại chiến với liên minh quân phản loạn trước đó hắn đi tiên phong, thủ hạ tổn thất thảm trọng, cho nên mới xin cấp trên cho quay trở lại chỗ ở hiện thực trước kia, tìm một số người có thuật pháp bắt về đệ nhị vực bồi dưỡng.
Tác giả :
Trong Nháy Mắt Cười Cười