818 Về Câu Chuyện Binh Vương Xuyên Qua
Chương 67: Tiết Lan
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Băng Di
” Nãi nãi đừng vội, việc này cháu hỏi một chút rồi nói sau.”
Trấn an lão thái thái để người an tâm một chút chớ nôn nóng, quay đầu lại đi thẳng đến tiểu viện của Tiết Lan! Khí thế mặt đen đùng đùng, bộ dáng muốn chém người kia làm cho Tiết Lan đang ngồi thêu cũng hoảng sợ không thôi.
“Trạm ca đây là làm sao vậy?”
Tiết Trạm sắc mặt đen trầm quay sang đưa mắt ra hiệu với Đông Quỳ cứng đờ bên cạnh: “Đóng cửa.”
Đông Quỳ vội đóng cửa lại, Tiết Lan bị cuốn hút, lập tức buông khung thêu trong tay, nghiêm mặt rót một chén trà: “Năm nay có trà Vũ Tiền mới, Trạm ca nếm thử.”
” Uống chẳng được, tức giận no rồi.” Tiết Trạm lạnh lùng trừng nàng.
Tiết Lan cứng đờ, ngượng ngùng buông chén trà, thắt lưng thẳng tắp ngồi ngay ngắn, trên mặt còn không quên bày ra thần sắc vô tội.
Tiết Trạm đặt mông ngồi vào bên cạnh: “Là muội chính mình nói, hay là ta tự mình hỏi?”
” Muội muội cũng không biết ca ca muốn hỏi cái gì, muốn muội trả lời như thế nào?”
Thần sắc của Tiết Lan không giống làm bộ, Tiết Trạm nhíu mi suy tư: ” Nói xem ngươi là cùng Từ Trường Lâm quen biết như thế nào.”
” Cái đó, nói đến thì dài dòng.” Tiết Lan cười gượng, Tiết Trạm lập tức hừ lạnh.
“Vậy nói ngắn gọn.”
Mang ý tưởng đưa đầu ra cũng một đao mà thụt đầu vào cũng một đao, liền nói đơn giản: “Chính là ra ngoài du ngoạn trùng hợp đụng tới vài lần.”
” Vài lần?”
“Hai lần, “Dưới ánh mắt bức bách của Tiết Trạm, Tiết Lan run rẩy vươn ba ngón tay: “Nghiêm khắc mà nói hẳn là ba lần, một lần trong đó, muội phẫn nam trang, hẳn là không nhận ra muội mới đúng.”
“Ha hả.” Nữ phẫn nam trang, chỉ bằng tài trí của Từ Trường Lâm, sẽ không nhận ra sao?
“Chuyện khi nào?”
” Năm nay! Ban đầu muội cũng không biết hắn chính là công tử đứng đầu kinh thành, trưởng tôn của thái phó, về sau thì biết, muội thề, muội có tránh đi!” Để tránh gặp hoạ, vội hỏi: “Nhà của chúng ta là võ tướng, hắn là ngôi sao sáng đời sau của văn thần, muội muội tuy là nữ nhân gia, nhưng văn võ tị hối *, điểm ấy vẫn là hiểu rõ.”
Tị hối: đối nghịch nhau, không chung chí hướng
Thần sắc Tiết Lan không giống như giả bộ, Tiết Trạm trầm ngâm: “Vận tốt như thế nào mới gặp phải Từ Trường Lâm? Kinh thành không nhỏ, với phạm vi giao tiếp của muội sẽ ở trong nửa năm ngắn ngủn gặp được ba lượt?”
Cảm giác cảnh báo giải trừ, Tiết Lan thả lỏng rất nhiều, không khỏi phun tào: “Nói đến cũng là mệt tim. Muội năm sau qua mười sáu, nương để muội cùng các tiểu thư qua lại nhiều, nói là như vậy có thể trợ giúp muội mở rộng tầm mắt. Ca cũng biết, vòng luẩn quẩn giống như vậy, phần lớn đều là nữ nhân gia khuê nữ. Thiếu nữ hoài xuân. Niên thiểu ngải mộ*. Muội muội cũng là bất đắc dĩ, vây xem vài lần thì ‘ ngẫu ngộ’!”
Thiếu nữ hoài xuân. Niên thiểu ngải mộ:Thiếu nữ thường ôm giấc mộng đẹp về người chồng tương lai của mình,thiếu niên cũng ngưỡng mộ người mình thích
Nói tới việc này Tiết Lan cũng là phiền lòng hết sức! Các ngươi hảo hảo ‘ngẫu ngộ’ đi, tại sao lại phải lôi kéo nàng vào?
” Cho nên nói muội là bị lôi kéo ‘ngẫu ngộ’ đụng phải vài lần?”
Tiết Lan gật đầu: ” Sau khi biết đối phương chính là Từ Trường Lâm, muội luôn né tránh.”
Người khác đều là vội vàng dán tới, chỉ có một người tránh không kịp, có thể tránh khỏi là hay nhất, tránh không khỏi ngược lại trở thành dễ làm người khác chú ý nhất! Nghĩ vậy, Tiết Trạm thăm dò hỏi: “Muội sẽ không thích Từ Trường Lâm chứ? Phải biết rằng tài nghệ, phẩm đức, tướng mạo, thân phận của đối phương đều là nhất đẳng, nhìn chung đám thế gia đệ tử trong kinh thành, có thể cùng sánh vai đích thật cũng là tính như lông phượng, sừng lân, “Nói xong trêu ghẹo: “Nói thật, muội ngay cả như vậy mà cũng chướng mắt, sợ là quyết định muốn làm khuê nữ cả đời.”
” Có thân ca ca như ca vậy hay sao?” Tiết Lan trừng hắn, sang tay cầm lấy khung thêu trước đó, liếc hắn nói: “Trước kia ca nói qua, đồ tốt trên thế gian thiên thiên vạn vạn, có võ học tốt nhất, có vũ khí tốt nhất, có tri thức tốt nhất, cũng có binh pháp tốt nhất, nhưng những cái này đều là do người khác nhận xét, với chính mình mà nói, tốt nhất cũng không nhất định thích hợp với mình, nhưng thích hợp với mình lại nhất định là tốt nhất với mình, cưỡng cầu cũng là thiệt hại cho mình cho người, không thể phủ nhận Từ Trường Lâm hắn rất tốt, tài nghệ, phẩm đức tướng mạo nhất đẳng, thật là tốt, nhưng với thân phận của muội mà nói cũng không có khả năng. Không nói đến văn võ tị hối, riêng thân phận là đích trưởng tôn của thái phó chính là tấm chắn cứng rắn nhất. Từ phủ kia chi thứ chi nhánh toàn gia không hơn một ngàn cũng có vài trăm, gả cho hắn, mỗi ngày vội tết mừng lễ năm cũng đủ phiền lòng, càng đừng nói về sau nạp thiếp thông phòng, chuyện phiền lòng bực này…!”
Đánh một nút kết, đem chỉ cắt đi, ném đôi giày vải mới làm vào trong ngực Tiết Trạm, lại nhướng mày nói: “Năm trước nương có thăm dò qua muội, muội cũng muốn gả, đó là nhất định, nhưng người muội phải gả không nhất định phải là nhân trung long phượng, không nhất định phải có tài nghệ, phẩm đức, tướng mạo nhất đẳng, gia giới cũng không cần đại phú đại quý, nhưng có một điểm, một đời một kiếp một người, cử án tề mi, đầu bạc đến già, như thế mới là đức lang quân như ý muội cần tìm!”
Tiết Trạm ôm giầy, sau một phen cảm động, hỏi: “Giả như Từ Trường Lâm không có thân phận này thì sao?”
Tiết Lan suy nghĩ, trên mặt hiện lên màu hồng nhạt, lập tức nghiêm mặt nói: “Giả thiết có thể nào, sự thật hắn đúng là trưởng tôn của thái phó, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, về sau là gia chủ của Từ phủ, thân phận không kém trong nội các triều đình.” Nói đến đây, Tiết Lan giật mình, giễu cợt nói: “Trạm ca làm sao có thời gian cùng muội nói những việc này? Chẳng lẽ nói Từ Trường Lâm hắn còn có thể.......”
Tiết Lan cứng đờ, hốc mắt trừng lớn, một bộ bị ý nghĩ của chính mình dọa ngốc, Tiết Trạm cười: “Xem ra còn chưa có ngốc.” Sau đó hướng về phía Tiết Lan đang che miệng, tròng mắt trừng sắp rớt cả ra, gật đầu: “Chính là như muội nghĩ vậy. Từ phủ đưa thiếp của Quốc công phu nhân đến mai mối, nói là chỉ cần đồng ý, thái phó nguyện ý thỉnh hoàng thượng hạ chỉ tứ hôn!”
” Ta đến chính là muốn hỏi một chút ý tứ của muội, “Nói xong Tiết Trạm sờ sờ cằm: “Nhìn ý tứ của muội, cũng không phải không thích Từ Trường Lâm, chính là ngại thân phận của hắn, sợ không thể một đời một người, đúng không?”
Tiết Lan choáng váng, gật gật đầu, sau đó lắc mạnh đầu: “Trạm ca, muội không phải ý tứ này! Ca hãy nghe muội nói, “
Nâng tay ngắt lời nàng: “Tốt nhất nên lý luận có người thích hợp hơn thế, nếu trùng hợp tốt nhất chính là thích hợp nhất, đương nhiên phải tranh tốt nhất phải không? Đừng nói cái gì văn võ tị hối, nhà chúng ta còn không có cái loại tị hối đến độ này, vả lại ta đã nói, là do muội thôi, Hoàng Thượng cũng không phải là người thích dùng gậy đả uyên ương!”
Tiết Lan lại choáng, không nghĩ ra mình làm sao lọt vào mắt của Từ Trường Lâm, tuy là nàng sinh trưởng ở Hầu phủ, nhưng Tiết Úy Chi cũng không phải Định Viễn hầu, với phân lượng này của nàng, Từ thái phó đồng ý sao?
” Mới từ nãi nãi biết được, phản ứng đầu tiên của ta là muốn kéo Từ Trường Lâm đi đánh tơi bời một trận! Dám đánh chủ ý với muội muội của ta, đánh chết hắn! Nhưng một đường đến đây, ta nghĩ, “Tiết Trạm sờ sờ đầu nàng: “Từ Trường Lâm nhân phẩm tài nghệ rõ như ban ngày, mà quan trọng nhất là tâm tính hắn kiên định, nếu có thể thuyết phục Từ thái phó đồng ý tất nhiên là hắn đã hạ quyết định, sẽ không dễ dàng thay đổi, về phần muội nói muốn một đời một kiếp chỉ một đôi, không thử qua làm sao biết Từ Trường Lâm có làm không được chứ?”
” Ý tứ của Trạm ca là?”
” Hôn nhân đại sự liên quan chuyện cả đời của muội, ý kiến của người khác cũng chỉ có thể tham khảo, cuối cùng cũng phải dựa vào muội thôi. Hảo hảo ngẫm lại, còn có thời gian.”
Nói là nói như vậy, nhưng cách ngày đụng tới Từ Trường Lâm, Tiết Trạm gặp mặt chính là tặng cho một quyền!
Từ Trường Lâm bị một quyền này, muốn nói cái gì đều nuốt trở lại trong bụng, nửa ngày cũng chưa đứng dậy nổi.
Tiết Trạm vỗ vỗ hắn: “Ta chỉ dùng ba phần lực.”
Ôm bụng, Từ Trường Lâm nỗ lực nói: “Đa tạ thế tử thủ hạ lưu tình!”
” Nói chuyện cùng người thông minh chính là bớt việc, “Tiết Trạm theo dõi hắn, bẻ bẻ cổ tay: “Ngoài mặt cùng ta xưng huynh gọi đệ, sau lưng lại lặng lẽ nghĩ đến muội muội ta, dựa theo tính nết ngày xưa của ta, cho dù ngươi họ Từ, ta cũng có biện pháp chỉnh ngươi kêu cha gọi mẹ tin hay không?”
Từ Trường Lâm tỏ vẻ hắn tin. Người có thể đem một cái trò chơi đùa đến rụng mất tiết tháo như vậy thì chuyện gì làm không được?
“Hiểu được là tốt rồi.”
Lưu lại một câu ý vị thâm trường, Tiết Trạm chắp hai tay sau lưng một bộ tiêu sái, tâm tình vô cùng tốt.
Edit: Băng Di
” Nãi nãi đừng vội, việc này cháu hỏi một chút rồi nói sau.”
Trấn an lão thái thái để người an tâm một chút chớ nôn nóng, quay đầu lại đi thẳng đến tiểu viện của Tiết Lan! Khí thế mặt đen đùng đùng, bộ dáng muốn chém người kia làm cho Tiết Lan đang ngồi thêu cũng hoảng sợ không thôi.
“Trạm ca đây là làm sao vậy?”
Tiết Trạm sắc mặt đen trầm quay sang đưa mắt ra hiệu với Đông Quỳ cứng đờ bên cạnh: “Đóng cửa.”
Đông Quỳ vội đóng cửa lại, Tiết Lan bị cuốn hút, lập tức buông khung thêu trong tay, nghiêm mặt rót một chén trà: “Năm nay có trà Vũ Tiền mới, Trạm ca nếm thử.”
” Uống chẳng được, tức giận no rồi.” Tiết Trạm lạnh lùng trừng nàng.
Tiết Lan cứng đờ, ngượng ngùng buông chén trà, thắt lưng thẳng tắp ngồi ngay ngắn, trên mặt còn không quên bày ra thần sắc vô tội.
Tiết Trạm đặt mông ngồi vào bên cạnh: “Là muội chính mình nói, hay là ta tự mình hỏi?”
” Muội muội cũng không biết ca ca muốn hỏi cái gì, muốn muội trả lời như thế nào?”
Thần sắc của Tiết Lan không giống làm bộ, Tiết Trạm nhíu mi suy tư: ” Nói xem ngươi là cùng Từ Trường Lâm quen biết như thế nào.”
” Cái đó, nói đến thì dài dòng.” Tiết Lan cười gượng, Tiết Trạm lập tức hừ lạnh.
“Vậy nói ngắn gọn.”
Mang ý tưởng đưa đầu ra cũng một đao mà thụt đầu vào cũng một đao, liền nói đơn giản: “Chính là ra ngoài du ngoạn trùng hợp đụng tới vài lần.”
” Vài lần?”
“Hai lần, “Dưới ánh mắt bức bách của Tiết Trạm, Tiết Lan run rẩy vươn ba ngón tay: “Nghiêm khắc mà nói hẳn là ba lần, một lần trong đó, muội phẫn nam trang, hẳn là không nhận ra muội mới đúng.”
“Ha hả.” Nữ phẫn nam trang, chỉ bằng tài trí của Từ Trường Lâm, sẽ không nhận ra sao?
“Chuyện khi nào?”
” Năm nay! Ban đầu muội cũng không biết hắn chính là công tử đứng đầu kinh thành, trưởng tôn của thái phó, về sau thì biết, muội thề, muội có tránh đi!” Để tránh gặp hoạ, vội hỏi: “Nhà của chúng ta là võ tướng, hắn là ngôi sao sáng đời sau của văn thần, muội muội tuy là nữ nhân gia, nhưng văn võ tị hối *, điểm ấy vẫn là hiểu rõ.”
Tị hối: đối nghịch nhau, không chung chí hướng
Thần sắc Tiết Lan không giống như giả bộ, Tiết Trạm trầm ngâm: “Vận tốt như thế nào mới gặp phải Từ Trường Lâm? Kinh thành không nhỏ, với phạm vi giao tiếp của muội sẽ ở trong nửa năm ngắn ngủn gặp được ba lượt?”
Cảm giác cảnh báo giải trừ, Tiết Lan thả lỏng rất nhiều, không khỏi phun tào: “Nói đến cũng là mệt tim. Muội năm sau qua mười sáu, nương để muội cùng các tiểu thư qua lại nhiều, nói là như vậy có thể trợ giúp muội mở rộng tầm mắt. Ca cũng biết, vòng luẩn quẩn giống như vậy, phần lớn đều là nữ nhân gia khuê nữ. Thiếu nữ hoài xuân. Niên thiểu ngải mộ*. Muội muội cũng là bất đắc dĩ, vây xem vài lần thì ‘ ngẫu ngộ’!”
Thiếu nữ hoài xuân. Niên thiểu ngải mộ:Thiếu nữ thường ôm giấc mộng đẹp về người chồng tương lai của mình,thiếu niên cũng ngưỡng mộ người mình thích
Nói tới việc này Tiết Lan cũng là phiền lòng hết sức! Các ngươi hảo hảo ‘ngẫu ngộ’ đi, tại sao lại phải lôi kéo nàng vào?
” Cho nên nói muội là bị lôi kéo ‘ngẫu ngộ’ đụng phải vài lần?”
Tiết Lan gật đầu: ” Sau khi biết đối phương chính là Từ Trường Lâm, muội luôn né tránh.”
Người khác đều là vội vàng dán tới, chỉ có một người tránh không kịp, có thể tránh khỏi là hay nhất, tránh không khỏi ngược lại trở thành dễ làm người khác chú ý nhất! Nghĩ vậy, Tiết Trạm thăm dò hỏi: “Muội sẽ không thích Từ Trường Lâm chứ? Phải biết rằng tài nghệ, phẩm đức, tướng mạo, thân phận của đối phương đều là nhất đẳng, nhìn chung đám thế gia đệ tử trong kinh thành, có thể cùng sánh vai đích thật cũng là tính như lông phượng, sừng lân, “Nói xong trêu ghẹo: “Nói thật, muội ngay cả như vậy mà cũng chướng mắt, sợ là quyết định muốn làm khuê nữ cả đời.”
” Có thân ca ca như ca vậy hay sao?” Tiết Lan trừng hắn, sang tay cầm lấy khung thêu trước đó, liếc hắn nói: “Trước kia ca nói qua, đồ tốt trên thế gian thiên thiên vạn vạn, có võ học tốt nhất, có vũ khí tốt nhất, có tri thức tốt nhất, cũng có binh pháp tốt nhất, nhưng những cái này đều là do người khác nhận xét, với chính mình mà nói, tốt nhất cũng không nhất định thích hợp với mình, nhưng thích hợp với mình lại nhất định là tốt nhất với mình, cưỡng cầu cũng là thiệt hại cho mình cho người, không thể phủ nhận Từ Trường Lâm hắn rất tốt, tài nghệ, phẩm đức tướng mạo nhất đẳng, thật là tốt, nhưng với thân phận của muội mà nói cũng không có khả năng. Không nói đến văn võ tị hối, riêng thân phận là đích trưởng tôn của thái phó chính là tấm chắn cứng rắn nhất. Từ phủ kia chi thứ chi nhánh toàn gia không hơn một ngàn cũng có vài trăm, gả cho hắn, mỗi ngày vội tết mừng lễ năm cũng đủ phiền lòng, càng đừng nói về sau nạp thiếp thông phòng, chuyện phiền lòng bực này…!”
Đánh một nút kết, đem chỉ cắt đi, ném đôi giày vải mới làm vào trong ngực Tiết Trạm, lại nhướng mày nói: “Năm trước nương có thăm dò qua muội, muội cũng muốn gả, đó là nhất định, nhưng người muội phải gả không nhất định phải là nhân trung long phượng, không nhất định phải có tài nghệ, phẩm đức, tướng mạo nhất đẳng, gia giới cũng không cần đại phú đại quý, nhưng có một điểm, một đời một kiếp một người, cử án tề mi, đầu bạc đến già, như thế mới là đức lang quân như ý muội cần tìm!”
Tiết Trạm ôm giầy, sau một phen cảm động, hỏi: “Giả như Từ Trường Lâm không có thân phận này thì sao?”
Tiết Lan suy nghĩ, trên mặt hiện lên màu hồng nhạt, lập tức nghiêm mặt nói: “Giả thiết có thể nào, sự thật hắn đúng là trưởng tôn của thái phó, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, về sau là gia chủ của Từ phủ, thân phận không kém trong nội các triều đình.” Nói đến đây, Tiết Lan giật mình, giễu cợt nói: “Trạm ca làm sao có thời gian cùng muội nói những việc này? Chẳng lẽ nói Từ Trường Lâm hắn còn có thể.......”
Tiết Lan cứng đờ, hốc mắt trừng lớn, một bộ bị ý nghĩ của chính mình dọa ngốc, Tiết Trạm cười: “Xem ra còn chưa có ngốc.” Sau đó hướng về phía Tiết Lan đang che miệng, tròng mắt trừng sắp rớt cả ra, gật đầu: “Chính là như muội nghĩ vậy. Từ phủ đưa thiếp của Quốc công phu nhân đến mai mối, nói là chỉ cần đồng ý, thái phó nguyện ý thỉnh hoàng thượng hạ chỉ tứ hôn!”
” Ta đến chính là muốn hỏi một chút ý tứ của muội, “Nói xong Tiết Trạm sờ sờ cằm: “Nhìn ý tứ của muội, cũng không phải không thích Từ Trường Lâm, chính là ngại thân phận của hắn, sợ không thể một đời một người, đúng không?”
Tiết Lan choáng váng, gật gật đầu, sau đó lắc mạnh đầu: “Trạm ca, muội không phải ý tứ này! Ca hãy nghe muội nói, “
Nâng tay ngắt lời nàng: “Tốt nhất nên lý luận có người thích hợp hơn thế, nếu trùng hợp tốt nhất chính là thích hợp nhất, đương nhiên phải tranh tốt nhất phải không? Đừng nói cái gì văn võ tị hối, nhà chúng ta còn không có cái loại tị hối đến độ này, vả lại ta đã nói, là do muội thôi, Hoàng Thượng cũng không phải là người thích dùng gậy đả uyên ương!”
Tiết Lan lại choáng, không nghĩ ra mình làm sao lọt vào mắt của Từ Trường Lâm, tuy là nàng sinh trưởng ở Hầu phủ, nhưng Tiết Úy Chi cũng không phải Định Viễn hầu, với phân lượng này của nàng, Từ thái phó đồng ý sao?
” Mới từ nãi nãi biết được, phản ứng đầu tiên của ta là muốn kéo Từ Trường Lâm đi đánh tơi bời một trận! Dám đánh chủ ý với muội muội của ta, đánh chết hắn! Nhưng một đường đến đây, ta nghĩ, “Tiết Trạm sờ sờ đầu nàng: “Từ Trường Lâm nhân phẩm tài nghệ rõ như ban ngày, mà quan trọng nhất là tâm tính hắn kiên định, nếu có thể thuyết phục Từ thái phó đồng ý tất nhiên là hắn đã hạ quyết định, sẽ không dễ dàng thay đổi, về phần muội nói muốn một đời một kiếp chỉ một đôi, không thử qua làm sao biết Từ Trường Lâm có làm không được chứ?”
” Ý tứ của Trạm ca là?”
” Hôn nhân đại sự liên quan chuyện cả đời của muội, ý kiến của người khác cũng chỉ có thể tham khảo, cuối cùng cũng phải dựa vào muội thôi. Hảo hảo ngẫm lại, còn có thời gian.”
Nói là nói như vậy, nhưng cách ngày đụng tới Từ Trường Lâm, Tiết Trạm gặp mặt chính là tặng cho một quyền!
Từ Trường Lâm bị một quyền này, muốn nói cái gì đều nuốt trở lại trong bụng, nửa ngày cũng chưa đứng dậy nổi.
Tiết Trạm vỗ vỗ hắn: “Ta chỉ dùng ba phần lực.”
Ôm bụng, Từ Trường Lâm nỗ lực nói: “Đa tạ thế tử thủ hạ lưu tình!”
” Nói chuyện cùng người thông minh chính là bớt việc, “Tiết Trạm theo dõi hắn, bẻ bẻ cổ tay: “Ngoài mặt cùng ta xưng huynh gọi đệ, sau lưng lại lặng lẽ nghĩ đến muội muội ta, dựa theo tính nết ngày xưa của ta, cho dù ngươi họ Từ, ta cũng có biện pháp chỉnh ngươi kêu cha gọi mẹ tin hay không?”
Từ Trường Lâm tỏ vẻ hắn tin. Người có thể đem một cái trò chơi đùa đến rụng mất tiết tháo như vậy thì chuyện gì làm không được?
“Hiểu được là tốt rồi.”
Lưu lại một câu ý vị thâm trường, Tiết Trạm chắp hai tay sau lưng một bộ tiêu sái, tâm tình vô cùng tốt.
Tác giả :
Mạc Tà