63 vs 88
Chương 5
Jung In bước vào phòng học với nụ cười rạng rỡ.Mọi người đã đi ăn tối nhưng tên bạn Tae Ho thì không…
“Thế nào?”Tae Ho nhìn Jung In
“OK!”
“Ôi trời!”Tae Ho vò đầu”Mình bày tầm bậy mà cậu vẫn thành công là sao?”
“Hả?”Jung In ngạc nhiên.Anh đang khởi động máy tính…
“Hừ thứ 7 này hết hy vọng được thầy khen òi!”
“Cái đồ xấu xa!”Jung In phi cấy bút vào đầu Tae Ho…
………….
“Buổi học đến đây là kết thúc!chúc các bạn vui vẻ nhé!”Cô Lee giáo viên day môn lịch sử vui vẻ nói …
“Vâng thưa cô!”Cả lớp đồng thanh
Mọi người lục **c đứng dậy ra khỏi phòng,Hee Ah cũng thế….
“Hee Ah à!”Tiếng cô Lee..
“Có chuyện gì thế hả cô?”Hee Ah bước xuống bàn giáo viên…
“Thứ 7 & CN khoảng 7 đến 9h tối,em rảnh chứ?”
….Thứ 7 &CN nào,Hee Ah nữa nằm nhà đọc sách một mình.Cô không thể cùng Sun Jin đi bù khú ở các hộp đêm hay
vũ trường….
“Dạ có thưa cô!”
“Thế thì em nhận làm gia sư tiếng đức ột người nhé!”
“Ai thế ạ?”
“Một người quen của cô. Đây là đĩa chỉ!” Cô Lee đưa cho Hee A h một mẩu giấy nhỏ…
…………………….
Hee Ah nhấn chuông một căn hộ ở khung chung cư cao cấp cách trường 5km.Cánh cửa tự mở…Hee Ah bước vào …Và suýt chút nữa là cô làm rớt chồng sách trên tay
Chủ nhà kiêm” học trò” của cô chính là..Han Jung In…
“Hi!” Jung In mỉm cười sau khi trợn mắt vì ngạc nhiên”Mời cô ngồi!”
Lấy lại tinh thần,Hee Ah bình thản ngồi xuống trước mặt Jung In….
“Dù đã gặp nhau vài lần nhưng tôi cũng xin giớ thiệu lại.Tôi là Yoo Hee Ah!”
“Còn tôi là Han Jung In!Rất vui đươc làm học trò của Hee Ah!”
“Sao lại gọi tên cô giáo thế hả?”
“Vì Hee Ah nhỏ hơn tôi 2 tuổi mà!”
“Hừ tên này cũng yêu..quái ghê nhỉ!”Hee Ah thầm nghĩ…
“Rồi như thế cũng được thôi!Chúng ta vào chuyện chính.Anh muốn “Học thông “hay “viết thạo “?”
“Tôi muốn nói chuyện được với ngưới Đức & đọc được bảng hướng dẫn ngoài đường“
“Ok! Trong 120 phút mà tôi làm gia sư cho anh sẽ có 60 phút để học nói &60 phút để học viết….”
Hee Ah lôi một quyển từ điển dày cộm ra.
“Và tôi mong tuần sau,anh có thể thuộc ít nhất ½ số từ vựng trong cuốn từ điển này….”
“Một nửa cuốn từ điển này!”Jung In trợn mắt
“Uh”Hee Ah gật đầu với một vẻ mặt “Chiện đó là rất đỗi phình phường “.....
“Thế nào?”Tae Ho nhìn Jung In
“OK!”
“Ôi trời!”Tae Ho vò đầu”Mình bày tầm bậy mà cậu vẫn thành công là sao?”
“Hả?”Jung In ngạc nhiên.Anh đang khởi động máy tính…
“Hừ thứ 7 này hết hy vọng được thầy khen òi!”
“Cái đồ xấu xa!”Jung In phi cấy bút vào đầu Tae Ho…
………….
“Buổi học đến đây là kết thúc!chúc các bạn vui vẻ nhé!”Cô Lee giáo viên day môn lịch sử vui vẻ nói …
“Vâng thưa cô!”Cả lớp đồng thanh
Mọi người lục **c đứng dậy ra khỏi phòng,Hee Ah cũng thế….
“Hee Ah à!”Tiếng cô Lee..
“Có chuyện gì thế hả cô?”Hee Ah bước xuống bàn giáo viên…
“Thứ 7 & CN khoảng 7 đến 9h tối,em rảnh chứ?”
….Thứ 7 &CN nào,Hee Ah nữa nằm nhà đọc sách một mình.Cô không thể cùng Sun Jin đi bù khú ở các hộp đêm hay
vũ trường….
“Dạ có thưa cô!”
“Thế thì em nhận làm gia sư tiếng đức ột người nhé!”
“Ai thế ạ?”
“Một người quen của cô. Đây là đĩa chỉ!” Cô Lee đưa cho Hee A h một mẩu giấy nhỏ…
…………………….
Hee Ah nhấn chuông một căn hộ ở khung chung cư cao cấp cách trường 5km.Cánh cửa tự mở…Hee Ah bước vào …Và suýt chút nữa là cô làm rớt chồng sách trên tay
Chủ nhà kiêm” học trò” của cô chính là..Han Jung In…
“Hi!” Jung In mỉm cười sau khi trợn mắt vì ngạc nhiên”Mời cô ngồi!”
Lấy lại tinh thần,Hee Ah bình thản ngồi xuống trước mặt Jung In….
“Dù đã gặp nhau vài lần nhưng tôi cũng xin giớ thiệu lại.Tôi là Yoo Hee Ah!”
“Còn tôi là Han Jung In!Rất vui đươc làm học trò của Hee Ah!”
“Sao lại gọi tên cô giáo thế hả?”
“Vì Hee Ah nhỏ hơn tôi 2 tuổi mà!”
“Hừ tên này cũng yêu..quái ghê nhỉ!”Hee Ah thầm nghĩ…
“Rồi như thế cũng được thôi!Chúng ta vào chuyện chính.Anh muốn “Học thông “hay “viết thạo “?”
“Tôi muốn nói chuyện được với ngưới Đức & đọc được bảng hướng dẫn ngoài đường“
“Ok! Trong 120 phút mà tôi làm gia sư cho anh sẽ có 60 phút để học nói &60 phút để học viết….”
Hee Ah lôi một quyển từ điển dày cộm ra.
“Và tôi mong tuần sau,anh có thể thuộc ít nhất ½ số từ vựng trong cuốn từ điển này….”
“Một nửa cuốn từ điển này!”Jung In trợn mắt
“Uh”Hee Ah gật đầu với một vẻ mặt “Chiện đó là rất đỗi phình phường “.....
Tác giả :
Mèo Ú