12 Chòm Sao Và Một Thời Để Nhớ [Fanfiction]
Chương 4-3: Ngoại truyện 1: Giết không chưa một ai! Đệ nhất bang!
À nhồng xề ố~Oài....cũng đã gần 1 tuần chớ chả chơi, thế mà tui chả thấy mấy cmt, ngoài những bạn hay cmt ra thì không, vậy thì ý tưởng đâu để tui viết truyện bây giờ hả trời!!!
Cả đám nhân vật chui từ đâu ra: yo!!!
Mấy người ra đây chi?!
XN: để kiến nghị chứ chi!!!
Kiến nghị cái giề chớ?!
XN: cho tụi tui nhập vai vào thêm đi!!
Vậy tui cho thì độc giả có cho đâu, nhiều thoại quá kìa!!!
XN: hở, tui sẽ chém từng thằng bắt nó phỉ bỏ lời đó đi!!!
chém xong tui đành ngậm ngùi ôm đống truyện rác để làm muối chua!!!
XN: ờ!!!
thui vô chuyện đây, mệt mấy thánh quá, võ lời nhiều quá trời!
------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Vào một ngày nắng đẹp rạng ngời, 12 cái moto phóng ra đường nườm nượp như mọi ngày, tuy nhiên có vẻ hôm nay là 1 ngày đặc biệt hơn với 6 cô gái vì là ngày kỉ niệm 6 năm thành lập bang, còn mấy chàng trai thì cứ ung dung chả biết gì...[tuôi: ờ mà không biết gì cũng đúng thoi, có cùng bang đâu cơ chứ!!!]. Tất cả 6 cô gái phóng nhanh như bay đến trường học, bỏ mặc 12 chàng trai thích làm gì thì làm...
TY: ê TB, phóng chi mà nhanh vậy?!
TB: Onii-chan sợ em bị tai nạn hở?! Onii-chan nghĩ em tay lái kém cỏi hở?!
TY: à không không [nghĩ: cạn nhời mà nói]
ST: TB phóng nhanh vậy có chuyện gì à?!
TB: có đấy, sắp sinh nhật người ta rồi thì quà đâu?!
ST: à...mai....mai[nghĩ: cạn mệ nó lời]
Vào học, mấy chàng trai cứ không hiểu sao mà bọn con gái này nói nhiều thế, từ sáng tới giờ cứ nói nói nói, nói gì mà lắm vậy, làm như ba năm bị khâu miệng, bảy năm bị bị mồm hay sao mà nói lắm thế...Kết thúc buổi học, cả đám 6 cô gái phóng như bay, mặc kệ mấy thằng mặt cứ đần ra như cái mặt mẹt....
Tại một góc nhỏ của một phó thị phồn hoa, đông đúc và chật chôi, trong cái góc nhỏ nhen bẩn thỉu này thì....mọi thứ như là một cái địa ngục không cửa nơi mà người ta không muốn biết đến, một cái xó xỉnh mà suốt ngày tối đen như mực không có ánh bình minh, suốt ngày chỉ nghe tiếng roi vọt, gông xích gùm ghiềng....Từ khi cô gái ấy đặt chân đến. mọi thứ đã khác, ánh nắng bắt đầu len lỏi khắp nơi, bóng đêm không òn tồn tại nữa ấy vậy mà...kể từ vài năm trở lại đây khi cô gái đó đi du học, mọi thứ càng trở nên thậm tệ hơn, có cả khi những cái xác nằm la liệt trên các con hẻm đó, mùi máu tanh và xác chết hôi hám bẩn thỉu và ghê rợn...Hôm nay, cô gái ấy trở lại đây vì một ngày quan trọng, nhìn thấy cái cảnh tượng này cô không khỏi hoảng hồn, tất cả họ, tất cả những cái xác chết dơ dáy bẩn thỉu đó chính là những con người đã từng cưu mang, cứu mạng cô khi cô bị lạc, chăm sóc và đùm bọc cô, như người thân trong gia đình, vậy mà...
Cô gái [mina đoán thử đi]: a...ai, tại sao!!!
Một bàn tay chợt đặt lên vai cô gái ấy, thôi, không đố mina nữa, XN nhẹ nhàng an ủi động viên vì...chính cô và cả những cô bạn cùng đi với cô đều được họ cứu vài năm về trước: TB...c...cậu đừng buồn, t...ta sẽ trả thù cho họ!!!
NM: c...chắc chắn là vậy rồi, tớ sẽ không tha cho 1 kẻ nào hết!!!
CG, SoN: c..chúng tớ....chúng tớ nhất định phải băm những kẻ tàn bạo độc ác đó ra làm trăm mảnh...
BB: tớ sẽ bắt chúng trả giá, nếm mùi đau đớn gấp trăm, gấp ngàn lần họ!!!
Từ một góc khuất nào đó, về phía ánh sáng, có 6 chàng trai đang rình rập và nghe rõ từng lời nói, câu thoại của họ đã được ghi nhớ mồn một...
TY trầm ngâm suy nghĩ: chả nhẽ...việc cả 6 người họ mất tích rồi trở về sau mấy năm trời thất lạc là có liên quan tại đây sao?!
Bước đi thật chậm rãi, men theo con hẻm nhỏ - góc khuất của những số phận bị ai, khổ cực, ngày không đủ no, tối không đủ ấm bị đày đọa, kiệt quệ để rồi khi chết đi cũng không được hưởng cái ấm áp của ánh sáng mặt trời, cái hạnh phúc khi có một gia đình và...chăn êm nệm ấm...Nghĩ đến đó họ đều cảm thấy nhói lòng, tại một quán bar đồ sộ và nổi tiếng nhất cái thế giới ngầm này...ai mà chả không biết đến bang Josei lừng lẫy chứ...vậy mà...khi thủ lĩnh của họ chỉ dời bang được mấy năm, những kẻ coi trời bằng vung giám tự ý hoành hành đáng sợ...Bước vào quán, cái không khí ảm đạm, u tối nơi mà góc khuất số phận con người bị hành hạ đến mức nhường nào...
Với bộ đồ ngắn màu đen sang trọng, chiếc mặt nạ che kín cả nửa bên trên khuôn mặt, đôi môi đỏ cam quyến rũ, 6 cô gái bước vô khiến những tên trùm...à không những tên hạ lưu. đê tiện và vô nhân đạo tớn mắt, một tên cười nói nham nhở, miệng phì phò điếu sì gà lại gần ôm eo TB mà nói..
- cô em...hôm nay chúng ta vui vẻ chứ nhỉ!!!
TB: dạ...vậy những cái xác ở bên ngoài kia là tác phẩm đẹp mắt của ai vậy hả anh~ *TB vừa nói, người tỏa sát khí nồng nặc*
-còn ai vào đây nữa, anh!!! anh và cả hơn mấy chục anh em của bang Blood lừng lẫy bọn anh chứ ai!!!
TB: vậy hả *TB nhẹ nhàng đẩy hắn ra*
-cô em, làm gì mà ghê vậy?! để anh đây ''nựng'' cái coi!!!
Phía bên ngoài, ST đang tức sôi máu vì thấy TB bị cái tên béo ị đó ôm, cậu ta vùng dậy định phi tới đấm hắn một phát ói máu thì bị TY ngăn lại, không cho đi...
TB: vậy thì anh xuống xin diêm vương 1 vé nhé *TB bắn liên hồi đạn liên thanh vào người tên ác ôn, hắn chết đứng ngay tại chỗ*
XN: oầy...TB, đã chơi trước rồi à?!
TB: lên hết một lượt đi!!!
Cả đám 6 cô gái xông lên, bắn súng liên hồi vào mấy chục tên gian trá, ác độc đang ngồi ung dung mà giết người không gớm tay, bắn xong TB còn làm 1 nhát kiếm dài, từ từ các bộ phận đầu, mình, tứ chi đều đứt lìa...
Một tên chạy thật nhanh lên lầu hô lớn: ĐẠI CA!!! CỨU...thì bị TB cho hẳn 1 phát giữa trán, chết tại chỗ...Đi lên lầu, TB hỏi ngươi phục vụ vị trí của tên đầu sỏ, bước tới nơi, TB đạp cửa thật mạnh và phi thẳng con dao vào trong, sượt đầu tên đầu sỏ đang ngồi ung dung ôm 2 con ''cave'' [ahihi, cave]...
TB: là mày đã giết chết những người yếu đuối, nghèo khổ ngoài kia???
Đầu sỏ: ái chà...cô em cũng gan dữ nhể, đúng, là anh đây giết thì sao?!
TB; thì mày phải chết *bắn thẳng 1 viên đạn vào chính hồng tâm thái dương tên đầu sỏ*
Và kết cục là hắn đã chết, chết với hai con mắt trợn tròn, XN chặt thủ cấp, treo thẳng trên cao nhất của cái bar, tất cả mọi người tại cái thế giới đêm đều kinh ngạc....Một thông báo được báo với tất cả mọi người...
TB: tôi, cô gái đã từng đem lại ánh sáng cho cái địa ngục này đã quay lại đây về việc kỉ niệm 6 năm thành lập bang J-O-S-E-I-A-S-A-S-H-I-N!!!
Nghe tới đó, tất cả đều reo hò rầm rộ, tiếng vỗ tay hân hoan chả đón vị nữ chúa của cái địa ngục đã trở về...
TB: và...tôi muốn mọi người hãy truy lùng tất cả các thành viên của 1 bang có tên là BLOOD về đây hoặc giết không tha!!!
Tất cả mọi người đều hô to chữ ''rõ'' và bắt đầu hành động...
Về phía 6 cô gái, vì hôm nay cũng là 1 ngày kỉ niệm nên họ đành nén đau thương, làm hậu sự mai táng đàng hoàng cho tất cả bọn họ rồi quay lại bang xem xét lại sau mấy năm không quản lí...
Horo: em xin chào chị!!!
TB: chào cậu em nhỏ!!!
Horo: em không còn nhỏ nữa nhá, 17 tuổi rồi!!!
TB: vậy à!!!
XN: vậy thử đi *thụi 1 đấm nhẹ vào người Horo*
Horo: ấy...em xin chị!!!
BB: sao, tình hình thế nào, ổn cả chứ?!
Horo: rất ổn!!!
Cả 6 người đồng thanh: tốt!!!
Bên ngoài, 6 chàng trai không khỏi hoảng hồn khi biết rằng đệ nhất bang Josei đã trở lại và đó không ai khác ngoài những người thân thuộc nhất với mình - bang hùng mạnh nhất với 2 triệu thành viên...Nhưng họ cũng an tâm vì mấy cô gái không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, bước ra về lặng lẽ, họ tự nhủ rằng...cố gắng phấn đấu vì đại hội đệ nhất bang mặc dù bang của họ vẫn chỉ vỏn vẹn được 2000 thành viên...[ôi 2 triệu và 2000, bằng nhau ghê]
------------------------------------------------------------------END NGOẠI TRUYỆN 1------------------------------------------
Bye bye, tui bùn ngủ quá ồi, hổng có nói nhìu nữa đâu!!!
Cả đám nhân vật chui từ đâu ra: yo!!!
Mấy người ra đây chi?!
XN: để kiến nghị chứ chi!!!
Kiến nghị cái giề chớ?!
XN: cho tụi tui nhập vai vào thêm đi!!
Vậy tui cho thì độc giả có cho đâu, nhiều thoại quá kìa!!!
XN: hở, tui sẽ chém từng thằng bắt nó phỉ bỏ lời đó đi!!!
chém xong tui đành ngậm ngùi ôm đống truyện rác để làm muối chua!!!
XN: ờ!!!
thui vô chuyện đây, mệt mấy thánh quá, võ lời nhiều quá trời!
------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Vào một ngày nắng đẹp rạng ngời, 12 cái moto phóng ra đường nườm nượp như mọi ngày, tuy nhiên có vẻ hôm nay là 1 ngày đặc biệt hơn với 6 cô gái vì là ngày kỉ niệm 6 năm thành lập bang, còn mấy chàng trai thì cứ ung dung chả biết gì...[tuôi: ờ mà không biết gì cũng đúng thoi, có cùng bang đâu cơ chứ!!!]. Tất cả 6 cô gái phóng nhanh như bay đến trường học, bỏ mặc 12 chàng trai thích làm gì thì làm...
TY: ê TB, phóng chi mà nhanh vậy?!
TB: Onii-chan sợ em bị tai nạn hở?! Onii-chan nghĩ em tay lái kém cỏi hở?!
TY: à không không [nghĩ: cạn nhời mà nói]
ST: TB phóng nhanh vậy có chuyện gì à?!
TB: có đấy, sắp sinh nhật người ta rồi thì quà đâu?!
ST: à...mai....mai[nghĩ: cạn mệ nó lời]
Vào học, mấy chàng trai cứ không hiểu sao mà bọn con gái này nói nhiều thế, từ sáng tới giờ cứ nói nói nói, nói gì mà lắm vậy, làm như ba năm bị khâu miệng, bảy năm bị bị mồm hay sao mà nói lắm thế...Kết thúc buổi học, cả đám 6 cô gái phóng như bay, mặc kệ mấy thằng mặt cứ đần ra như cái mặt mẹt....
Tại một góc nhỏ của một phó thị phồn hoa, đông đúc và chật chôi, trong cái góc nhỏ nhen bẩn thỉu này thì....mọi thứ như là một cái địa ngục không cửa nơi mà người ta không muốn biết đến, một cái xó xỉnh mà suốt ngày tối đen như mực không có ánh bình minh, suốt ngày chỉ nghe tiếng roi vọt, gông xích gùm ghiềng....Từ khi cô gái ấy đặt chân đến. mọi thứ đã khác, ánh nắng bắt đầu len lỏi khắp nơi, bóng đêm không òn tồn tại nữa ấy vậy mà...kể từ vài năm trở lại đây khi cô gái đó đi du học, mọi thứ càng trở nên thậm tệ hơn, có cả khi những cái xác nằm la liệt trên các con hẻm đó, mùi máu tanh và xác chết hôi hám bẩn thỉu và ghê rợn...Hôm nay, cô gái ấy trở lại đây vì một ngày quan trọng, nhìn thấy cái cảnh tượng này cô không khỏi hoảng hồn, tất cả họ, tất cả những cái xác chết dơ dáy bẩn thỉu đó chính là những con người đã từng cưu mang, cứu mạng cô khi cô bị lạc, chăm sóc và đùm bọc cô, như người thân trong gia đình, vậy mà...
Cô gái [mina đoán thử đi]: a...ai, tại sao!!!
Một bàn tay chợt đặt lên vai cô gái ấy, thôi, không đố mina nữa, XN nhẹ nhàng an ủi động viên vì...chính cô và cả những cô bạn cùng đi với cô đều được họ cứu vài năm về trước: TB...c...cậu đừng buồn, t...ta sẽ trả thù cho họ!!!
NM: c...chắc chắn là vậy rồi, tớ sẽ không tha cho 1 kẻ nào hết!!!
CG, SoN: c..chúng tớ....chúng tớ nhất định phải băm những kẻ tàn bạo độc ác đó ra làm trăm mảnh...
BB: tớ sẽ bắt chúng trả giá, nếm mùi đau đớn gấp trăm, gấp ngàn lần họ!!!
Từ một góc khuất nào đó, về phía ánh sáng, có 6 chàng trai đang rình rập và nghe rõ từng lời nói, câu thoại của họ đã được ghi nhớ mồn một...
TY trầm ngâm suy nghĩ: chả nhẽ...việc cả 6 người họ mất tích rồi trở về sau mấy năm trời thất lạc là có liên quan tại đây sao?!
Bước đi thật chậm rãi, men theo con hẻm nhỏ - góc khuất của những số phận bị ai, khổ cực, ngày không đủ no, tối không đủ ấm bị đày đọa, kiệt quệ để rồi khi chết đi cũng không được hưởng cái ấm áp của ánh sáng mặt trời, cái hạnh phúc khi có một gia đình và...chăn êm nệm ấm...Nghĩ đến đó họ đều cảm thấy nhói lòng, tại một quán bar đồ sộ và nổi tiếng nhất cái thế giới ngầm này...ai mà chả không biết đến bang Josei lừng lẫy chứ...vậy mà...khi thủ lĩnh của họ chỉ dời bang được mấy năm, những kẻ coi trời bằng vung giám tự ý hoành hành đáng sợ...Bước vào quán, cái không khí ảm đạm, u tối nơi mà góc khuất số phận con người bị hành hạ đến mức nhường nào...
Với bộ đồ ngắn màu đen sang trọng, chiếc mặt nạ che kín cả nửa bên trên khuôn mặt, đôi môi đỏ cam quyến rũ, 6 cô gái bước vô khiến những tên trùm...à không những tên hạ lưu. đê tiện và vô nhân đạo tớn mắt, một tên cười nói nham nhở, miệng phì phò điếu sì gà lại gần ôm eo TB mà nói..
- cô em...hôm nay chúng ta vui vẻ chứ nhỉ!!!
TB: dạ...vậy những cái xác ở bên ngoài kia là tác phẩm đẹp mắt của ai vậy hả anh~ *TB vừa nói, người tỏa sát khí nồng nặc*
-còn ai vào đây nữa, anh!!! anh và cả hơn mấy chục anh em của bang Blood lừng lẫy bọn anh chứ ai!!!
TB: vậy hả *TB nhẹ nhàng đẩy hắn ra*
-cô em, làm gì mà ghê vậy?! để anh đây ''nựng'' cái coi!!!
Phía bên ngoài, ST đang tức sôi máu vì thấy TB bị cái tên béo ị đó ôm, cậu ta vùng dậy định phi tới đấm hắn một phát ói máu thì bị TY ngăn lại, không cho đi...
TB: vậy thì anh xuống xin diêm vương 1 vé nhé *TB bắn liên hồi đạn liên thanh vào người tên ác ôn, hắn chết đứng ngay tại chỗ*
XN: oầy...TB, đã chơi trước rồi à?!
TB: lên hết một lượt đi!!!
Cả đám 6 cô gái xông lên, bắn súng liên hồi vào mấy chục tên gian trá, ác độc đang ngồi ung dung mà giết người không gớm tay, bắn xong TB còn làm 1 nhát kiếm dài, từ từ các bộ phận đầu, mình, tứ chi đều đứt lìa...
Một tên chạy thật nhanh lên lầu hô lớn: ĐẠI CA!!! CỨU...thì bị TB cho hẳn 1 phát giữa trán, chết tại chỗ...Đi lên lầu, TB hỏi ngươi phục vụ vị trí của tên đầu sỏ, bước tới nơi, TB đạp cửa thật mạnh và phi thẳng con dao vào trong, sượt đầu tên đầu sỏ đang ngồi ung dung ôm 2 con ''cave'' [ahihi, cave]...
TB: là mày đã giết chết những người yếu đuối, nghèo khổ ngoài kia???
Đầu sỏ: ái chà...cô em cũng gan dữ nhể, đúng, là anh đây giết thì sao?!
TB; thì mày phải chết *bắn thẳng 1 viên đạn vào chính hồng tâm thái dương tên đầu sỏ*
Và kết cục là hắn đã chết, chết với hai con mắt trợn tròn, XN chặt thủ cấp, treo thẳng trên cao nhất của cái bar, tất cả mọi người tại cái thế giới đêm đều kinh ngạc....Một thông báo được báo với tất cả mọi người...
TB: tôi, cô gái đã từng đem lại ánh sáng cho cái địa ngục này đã quay lại đây về việc kỉ niệm 6 năm thành lập bang J-O-S-E-I-A-S-A-S-H-I-N!!!
Nghe tới đó, tất cả đều reo hò rầm rộ, tiếng vỗ tay hân hoan chả đón vị nữ chúa của cái địa ngục đã trở về...
TB: và...tôi muốn mọi người hãy truy lùng tất cả các thành viên của 1 bang có tên là BLOOD về đây hoặc giết không tha!!!
Tất cả mọi người đều hô to chữ ''rõ'' và bắt đầu hành động...
Về phía 6 cô gái, vì hôm nay cũng là 1 ngày kỉ niệm nên họ đành nén đau thương, làm hậu sự mai táng đàng hoàng cho tất cả bọn họ rồi quay lại bang xem xét lại sau mấy năm không quản lí...
Horo: em xin chào chị!!!
TB: chào cậu em nhỏ!!!
Horo: em không còn nhỏ nữa nhá, 17 tuổi rồi!!!
TB: vậy à!!!
XN: vậy thử đi *thụi 1 đấm nhẹ vào người Horo*
Horo: ấy...em xin chị!!!
BB: sao, tình hình thế nào, ổn cả chứ?!
Horo: rất ổn!!!
Cả 6 người đồng thanh: tốt!!!
Bên ngoài, 6 chàng trai không khỏi hoảng hồn khi biết rằng đệ nhất bang Josei đã trở lại và đó không ai khác ngoài những người thân thuộc nhất với mình - bang hùng mạnh nhất với 2 triệu thành viên...Nhưng họ cũng an tâm vì mấy cô gái không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, bước ra về lặng lẽ, họ tự nhủ rằng...cố gắng phấn đấu vì đại hội đệ nhất bang mặc dù bang của họ vẫn chỉ vỏn vẹn được 2000 thành viên...[ôi 2 triệu và 2000, bằng nhau ghê]
------------------------------------------------------------------END NGOẠI TRUYỆN 1------------------------------------------
Bye bye, tui bùn ngủ quá ồi, hổng có nói nhìu nữa đâu!!!
Tác giả :
Lê Trần Thanh Xuân