108 Thiếu Nữ Lương Sơn
Chương 83: Hoàng giai thương pháp - Phong Tuyết Liên Trường Dạ
Tô Tinh cố ý thi triển thần niệm tấn công Bách Lí lão tổ khiến lão phải dùng thần niệm chống cự lại. Mà phải nói là thần niệm của tinh hải kì tu sĩ thật là khổng lồ, như phiên sơn đảo hải, một trăm tên đệ tử ở đây bất quá chỉ có tu vi là tinh trần kì thì làm sao chống lại sự tàn phá ghê gớm như thế, vốn kiếm trận đã tan rã, lại bị chấn động mạnh nên pháp trận cũng vỡ tan.
Mà khi hai người công kích nhau bằng thần niệm đã thu hút hết lực chú ý của mọi người, Thiên Cơ Tinh liền tận dụng cơ hội ném ra cả trăm phù lục cùng lôi hỏa đạn, kèm theo đó do bị thần niệm uy áp nên những khỏa lôi đan đã nổ theo dây chuyền, lan đến toàn bộ Thạch Ma Sơn.
Chỉ một chốc, một trăm tên đệ tử chết hơn phân nửa.
Mặt khác đối với Thiên Cơ Tinh mà nói, nàng kỳ thật không phải kiêng kị tinh hải kì tu sĩ mà là những tên tinh trần đệ tử, kiếm trận vừa vỡ thì thần niệm cũng nhất thời tan rã.
Tuy đệ tử ở dưới chịu khổ nhưng Bách Lí lão tổ cũng không thèm quan tâm, dù sao đối với lão những tên đệ tử cấp thấp này cũng chẳng tạo được tác dụng gì lớn, chỉ có thể dùng làm pháo hôi thôi. Mà xem chúng hy sinh cũng không uổng, có thể làm cho một tinh tướng đang ẩn phải hiện thân. Bách Lí lão tổ cười lạnh, giương tay đánh ra một đạo bích thủy lôi có đường kính khoảng mười trượng về hướng Tô Tinh, tiếng sấm nổ đùng đùng, giống như tiếng của vạn con ngựa chạy nước đại, thanh thế cực kì to lớn.
Đó rõ ràng chính là thần thông quý thủy thần lôi.
"Thiếu chủ cẩn thận!" Lâm Anh Mi căng thẳng thốt lên một tiếng.
Quý thủy thần lôi là một loại lôi pháp cực kì khủng bố, Tô Tinh cũng hiểu rõ uy lực của nó. Theo như trong Ngũ Linh Chính Pháp thiên thư giới thiệu qua thì quý thủy lôi thuộc Ngũ hành kì lôi, uy lực của nó so với lôi hệ pháp thuật của các tu sĩ bình thường phải cao hơn mấy lần. Như quý thủy thần lôi của Bách Lí lão tổ, thanh thế hết sức lớn mạnh, khí thế hung mãnh, xem ra nó được luyện chế hơn mười lần rồi, tuy chưa đạt tới trình độ vạn lôi cùng phát, chấn động thiên địa, nhưng uy thế bây giờ cũng đã làm người khác phải run rẩy rồi.
Bách Lí lão tổ không hề khinh địch, ra tay không hề lưu lại nửa điểm nào. Mọi người đều cảm giác được thanh thế to lớn sắc bén của bích thủy lôi đình đang bổ tới trên người Tô Tinh, cho dù được Thiên Hùng Tinh chống đỡ được phần nào nhưng cũng không phải là dễ dàng hóa giải.
Mọi người đều nghĩ như vậy, nhưng bỗng nhiên tất cả phải há hốc mồm khi thấy Bích thủy lôi đình vừa đến gần Tô Tinh thì Lâm Anh Mi lại nhảy người tránh đi, bỏ lại thiếu chủ của mình. Hàn Tinh Lãnh Nguyệt Thương trong tay nàng chém ngang thân Bách Lí lão tổ, hàn khí bức ra kinh người.
Hành động phản bội của Thiên Hùng Tinh nằm ngoài dự liệu của Bách Lí lão tổ. Lão luôn đinh ninh rằng Thiên Hùng Tinh phải ở lại giúp đỡ thiếu chủ chặn lại đòn bích thủy lôi đình, chẳng lẽ Thiên Hùng Tinh muốn thiếu chủ của mình chịu chết? Tuy rằng mọi việc xảy ra quá bất ngờ, nhưng Bách Lí lão tổ cũng kịp phản xạ lại, bên cạnh lão nhanh chóng xuất hiện mấy đóa Lôi Thủy Quỳ Hoa đan xen với nhau, phóng thẳng về phía Lâm Anh Mi, hòng cản lại thế công mãnh liệt của nàng.
Cùng lúc đó, Bích Thủy Lôi Đình cũng giáng xuống đầu Tô Tinh, bỗng một đạo ánh sáng trắng nõn đột nhiên xuất hiện bao phủ lấy Tô Tinh. Ngọc quang ngưng tu lại, hóa thành một mảnh bạch quang có trình tự, mỗi một tầng bạch quang đều có những chú văn nho nhỏ, như ẩn như hiện, trông hết sức cứng cỏi.
Phanh! Phanh! Phanh!
Hàng loạt âm thanh ma sát, xét gió không ngừng vang lên. Bích thủy lôi đình dài cả trăm trượng va chạm mạnh phía trên võng bạch quang của Tô Tinh. Mà cùng lúc đó, võng bạch quang bao phủ toàn thân Tô Tinh như biến thành một cái động không đáy hút toàn bộ lôi điện vào.
Chợt khối ngọc bích lóe lên ánh sáng.
Mọi người thấy như thế, mới hiểu được hành vi phản bội của Lâm Anh Mi là có tính toán trước.
"Tinh bảo!!"
Trần Trọng Lân kêu lên một tiếng.
Trầm Tinh Bích không hổ là thượng cổ pháp bảo, Quý thủy thần lôi cũng hấp thụ dễ dàng.
Thế công vừa bị phá tan, Bách Lí lão tổ liền bị Lâm Anh MI cuốn lấy, những đóa Lôi Thủy Quỳ Hoa đều bị nàng đánh tan.
Trường Thương bắn thẳng đến Bách Lí lão tổ, tạo ra uy hiếp trí mạng. Nhưng dù sao lão cũng là tổ sư của Quý Thủy Kiếm Tông, không thể bị đánh bại dễ dàng như thế, chỉ thấy lão đưa một cánh tay hướng lên trời, một khỏa lôi đình thủy đậm màu hơn, kích thước thô to, nếu so với đòn trước phải hơn gấp hai lần, hơn nữa bên cạnh lôi đình thủy có vô số bóng nước không ngừng quay tròn, đang từ từ ngưng tụ lại
Đây chính là thần thông của tinh hải tu sĩ, thật đáng sợ. Thanh thế này thật sự.là khai thiên phách địa, gió lốc quay cuồng, đại địa văng tung tóe, rừng cây bật cả gốc… có thể nói, đòn đánh trước so với lúc này chỉ như một dòng suối nhỏ cùng một con sông lớn thôi.
Thế nhưng Lâm Anh Mi vẫn cực kì trấn tĩnh, thương phong vẫn mãnh liệt, tinh lực trên thân thương càng lúc càng mạnh. Hàn Tinh Lãnh Nguyệt Thương quay tròn tạo ra một đạo hàn vân cương phong ngưng tụ lại thành một lá chắn thật dày, che trước người nàng. Lực phòng ngự của thiên mệnh tinh võ hơn xa Trầm Tinh Bích, hơn nữa thương đã được đề thăng lên nhất tinh, lại bổ sung thêm tuyệt thế tài liệu hàn vân băng phách thì như hổ thêm cánh, Quý Thủy Thần Lôi vừa tiếp xúc với khí lạnh của hàn vân băng phách thì tự như lâm vào vũng bùn.
"Hừ!!" Bách Lí lão tổ tùy tay phất ra một chiêu, thần lôi oanh mạnh tới.
Hàng loạt tiến nổ mạnh, lá chắn của hàn vân bị đánh thành từng mảnh nhỏ, Quý thủy thần lôi tuy rằng tiêu hao hết nhưng cũng bức Lâm Anh Mi phải lùi lại. Bách Lí lão tổ cũng không ngạc nhiên với kết quả này, cũng không thèm quan tâm, hai tay liền giương ra trước, một kiện vật phẩm bay ra, đó là một bức tranh có chín con rồng bị băng phong. Chỉ thấy, lão vung bức tranh lên, từ trong bức tranh lóe lên một hàn quang, chín đạo ánh sáng hình rồng dài mấy trượng, lạnh như băng, trong suốt như thủy tinh, không ngừng xoay tròn trên không trung, hình thành một cái trận pháp huyền ảo. Chỉ mấy vài giây thời gian, trận pháp đã hình thành, từ trong trận pháp lóe lên một tia sáng, vụt bay đi, khoảng khắc tiếp theo nó đã xuất hiện trên đỉnh đầu của Lâm Anh Mi.
Cửu điều thủy tinh trường long cùng há mồm phun ra một đoàn sương mù. Chín đoàn sương mù cực kì rét lạnh, đóng băng cả không khí, đem Lâm Anh Mi chặt chẽ phong bế lại.
Đây chính là pháp bảo chính tông!
Tiến vào tinh hải kì, tu sĩ đều có thể luyện chế pháp bảo. Nếu so với pháp khí,thì pháp bảo có nhiều hơn một tia linh tính, nên chịu tải pháp lực cũng lớn hơn nhiều, giống như Cửu Long Băng Phong Đố này, có thể lập tức phong kín đối thủ trong nháy mắt.
Thế nhưng đó chỉ tính tới thường nhân, không thể áp dụng trong trường hợp như Lâm Anh Mi được.
Tô Tinh thấy vậy,liền chỉ quyết liên tục, Lâm Anh Mi bị băng phong trụ liền lập tức biến mất, tiến nhập tinh thai, khoảng khắc sau đã đứng cạnh Tô Tinh.
"Đi giúp Tâm Giải đi, cứ giao lão cho ta." Tô Tinh vội vàng nói.
Lâm Anh Mi cũng không nghĩ nhiều liền nhìn về phía Ngô Tâm Giải đang đối mặt với Vân Lý Kim Cương Tống Vạn. Ngô Tâm Giải dù sao cũng là trí tướng, không phải võ tướng, có thể phá hủy được hai cái kiếm trận cùng cơ quan trận thì cũng xem như toàn lực của nàng rồi. Đối thủ dù sao cũng không tầm thường, Trần Trọng Lân cùng Đồng Dao cạnh giữ bên cạnh Thời Thiên, không cho bọn họ cơ hội để giải cứu.
"Chỉ bằng ngươi?" Bách Lí lão tổ cười điên dại, một tên tinh vân tu sĩ lại muốn hướng mình khiêu chiến? "Ngươi cho rằng có tinh bảo hộ thân, bản tổ không thể làm gì được ngươi sao? Giết ngươi còn dễ dàng hơn giết Lâm Xung, ngươi quả là một nam nhân ngu xuẩn!" Bách Lí lão tổ cười lạnh, lão đang lo lắng không có cơ hội giất thiếu chủ của Lâm Xung, thế nhưng đối phương lại dâng cơ hội tới cửa. Lão đem Cửu Long Băng Phong Đồ thu lại, hai tay liên tục bắt pháp quyết, Quý thủy thần lôi từ trong lỗ chân lông của lão phun ra, hình thành trên không mấy trăm đạo Bích thủy lôi đình.
"Nhìn xem thử tinh bảo của ngươi lợi hại hay Quý thủy thần lôi của bản tổ lợi hại hơn!" Bách Lí lão tổ cười lạnh, mấy trăm khỏa Quý thủy thần lôi đan xen vào nhau tạo thành thế thiên la địa võng đánh tới Tô Tinh, lão quyết tâm hạ đòn sát thủ rồi.
Thủy lôi hoa quang đem Thạch Ma Sơn bao phủ trong một hoàn cảnh kì dị.
Mà phía bên kia, Lâm Anh Mi cũng đã bắt đầu công kích Tống Vạn. Công Tự cùng Tống Vạn cũng đã đề phòng trước, Công Tự thao túng phi kiếm công kích, Tống Vạn thì cũng mạnh mẽ dùng Kim Cương Phục Ma Kiếm hợp công. Nhưng Hàn Tinh Lãnh Nguyệt Thương đã được luyện chế đến nhất tinh, phá pháp khí như đâm thủng tờ giấy, chỉ mới mấy chiêu, Tống Vạn đã có xu hướng không chống đỡ nổi.
"Tỷ tỷ, mau tới giúp!" Lúc này, Tống Vạn chỉ có thể quay sang cầu cứu Đồng Dao.
Đồng Dao cũng không dám tự cao tự đại có thể một mình đối kháng Lâm Anh Mi, chỉ có thể liên thủ để chống lại mới có cơ hội thủ thắng. Dù sao Đồng Dao cũng không ngờ chỉ trong một thời gian ngắn mà tinh võ của Lâm Anh Mi đã đề thăng nhất giai rồi.
Bích Thủy Ngao Long Xoa tham gia hợp công khiến áp lực của Tống Vạn được giảm bớt.
"Lâm Xung tỷ tỷ khiến cho bọn muội thực sợ hãi a!" Đồng Dao cười to, Bích Thủy Giao Long Xoa liền đánh xéo một chiêu.
Nhìn thấy Lâm Xung đang một mình đối mặt với cả hai hàng tinh giả, thì Ngô Tâm Giải sao bỏ qua thời cơ tốt này, liền nhanh chóng giải cứu cho Thời Thiên. Dù sao việc cấp bách nhất của bọn chúng là giết được Tô Tinh cùng Lâm Xung, chỉ có khi Báo Tử Đầu chết rồi thì mới không sợ mọi việc sẽ xảy ra biến hóa khó lường.
"Tất cả tinh giả lập tức giết Lâm Xung!!" Bách Lí lão tổ cao giọng quát.
Trận chiến ở Thạch Ma Sơn này tựa hồ Báo Tử Đầu Lâm Xung chính là địch nhân duy nhất.
Tất cả những tinh giả có tu vi tinh vân kì đều tham gia vây sát Lâm Xung.
Phi kiếm, pháp khí, ánh đao, cơ quan thuật, đủ mọi loại công kích ùn ùn kéo đến.
Thiên võ nhất tinh, Tinh lực đề thăng khi Tô Tinh tiến đến tinh vân trung kì, Lâm Anh Mi quyết định tung ra hết, hoàn toàn không có ý nương tay, vũ lực xé trời xẻ biển, phiên giang đảo hải.
Thân hình nàng nhoáng lên một cái, Lâm Anh Mi giống nhu một cơn giá lạnh buốt, đột nhiên bộc phát, mạnh mẽ xông tới gần hai gã hàng tinh giả, hoàn toàn bỏ qua thế công Tống Vạn cùng Đồng Dao đang đánh tới. Dựa vào ý thức chiến đấu siêu cường, nàng lắc mình tránh thoát trong gang tấc, lại vượt lên trước mấy trượng, đến bên cạnh một tên tinh giả, không nói hai lời, trường thương trực tiếp chém mạnh về sau.
Từ mũi thương truyền đến một cỗ lực lượng mạnh mẽ, tiếng xé gió như bổ nát không gian làm người khác lạnh cả người.
Đây có lẽ là lần đầu tiên Lâm Anh Mi dùng toàn bộ lực lượng của mình, không hề kiên nể gì, một thương đơn giản nhưng hơn lúc xưa hàng trăm lần. Động tác nhanh như thiểm điện, không thể nào nắm bắt kịp, trường thương quét ngang, trong không khí truyền lại những tiếng vang nhỏ, giống như có đồ vật gì đó bị đánh vỡ, trường thương vẽ ra một đường cong lớn.
Một tinh vân hậu kì tinh giả đứng mũi chịu sào, sắc mặt gã đã tái nhợt, căn bản không phản ứng kịp, tay chân luống cuống dồn tinh lực vào trong kiện pháp bảo hộ thân. Một màn hào quang nhất thời xuất hiện, cùng với trường thương va chạm một kích.
"Răng rắc!!" Một thanh âm thanh thúy vang lên, cũng không phải dao động kịch liệt như trong tưởng tượng.
Gã không thể tin vào mắt mình, đứng ngốc một chỗ. Cùng lúc đó, một cô gái xẹt qua bên cạnh hắn, Hàn Tinh Lãnh Nguyệt Thương thoạt trông rất bình thản nhưng ẩn chứa sự hung hãn cùng cực, mũi thương bén nhọn bắn xuyên qua vòng bảo hộ của gã giống như đâm thủng một cái trứng chim, dễ dàng tan vỡ, một tia chớp mang hàn khí lạnh như băng lóe lên rồi lướt qua. Đọc Truyện Online mới nhất ở truyen/y/y/com
Một thương kinh diễm.
Môt dòng tinh huyết phun ra, trên cổ của tên tinh giả đã xuất hiện một lỗ hổng lớn. Đồng tử của gã tiêu tan, thân thể lắc lư vài cái rồi gục ngã.
Công kích thật cường hãn!!
Đồng tử co rút lại, Trần Trọng Lân sắc mặt đại biến, nếu chinh mình chịu một thương này thì chắc chắn phải chết. Một tên tinh vân hậu kì còn bị Lâm Xung một chiêu miễu sát thì tính gì hắn. Đây chính là Báo Tử Đầu Lâm Xung!
Đúng chính là Báo Tử Đầu, và nó chỉ mới bắt đầu!
Toàn thân Lâm Anh Mi bức ra khí thế khiếp người, trên khóe môi nàng hiện ra một nụ cười ngạo thị quần hùng. Trên thân Hàn Tinh Lãnh Nguyệt Thương ẩn hiện hàn quang mạnh mẽ, một đoàn băng tuyết từ trên đồ án tỏa ra, ẩn chứa khí lạnh thấu xương, độ sắc bén như tăng lên gấp đôi.
Các hàng tinh giả tham gia vây sát cực kì sợ hãi, mồ hôi tuôn như tắm, răng cộ va vào nhau lập cập.
"Đừng chạy!!" Tống Vạn vội vàng cất bước lắc mình về phía trước, Kim Cương Phục Ma Kiếm công kích Lâm Anh Mi, ý đồ tiên phát chế nhân.
Có ý tưởng này không phải chỉ có mình Tống Vạn, ngay khi tên tinh giả kia vừa gục xuống thì những tên xung quang đồng thời cùng công kích Lâm Anh Mi.
Trong mắt Báo Tử Đầu xuất hiện một tia lạnh lẽo, trên môi vẫn là nụ cười khinh thường quần hùng. Thân hinh nàng đang ở trên không trung, liền tung cước đạp vào một tên gần đó, lấy đà xoay tròn thân thể, vẽ nên một bức họa tuyệt đẹp. Trường thương liên tục tạo nên những vòng tròn đoạt mạng, kéo theo kình phong tứ phía.
Không hề có một động tác dư thừa.
Một thương quét tới!
"Vèo…"
Hào quang nở rộ trong không khí, trong không trung xẹt qua một đường cong kinh diễm, hàng loạt đầu lâu bị chặt xuống. Thế nhưng, không hề có cảnh tượng máu chảy thành sông, hàn khí trên cây thương cực kì đáng sợ, những vết thương đều bị băng phong, ngay cả máu tươi cũng không kịp phun ra.
Nói thì dài, nhưng mọi việc chỉ xảy ra trong khoảng khắc. Lâm Anh Mi vừa công vừa thủ, một cỗ năng lượng băng tuyết hình thành một tấm chắn xung quanh cản lại những đòn tấn cống của phi kiếm pháp lực…
Cùng lúc đó, Tống Vạn hét lớn một tiếng, trên mũi nhọn của Kim Cương Phục Ma Kiếm nhanh chóng tụ lại một tầng tinh lực, đó là hoàng giai chiến pháp: "Đại Minh Vương Phá.
Một đạo kim quang lạnh thấu xương như một cái dùi đâm vào người Lâm Anh Mi. Nàng buộc phải nhảy lên không trung xoay người tránh đòn, tận dụng cơ hội, nàng bắt đầu tu tập tinh lực toàn thân để trả đòn.
Mái tóc của Lâm Anh Mi bay phất phới, quanh thân nàng phiêu tán những bông tuyết trắng, rồi nhanh chóng khuếch tán ra xung quanh.
Thình thịch!
Hàn Tinh Lãng Nguyệt Thương trảm mạnh xuống, hàn quang đại thịnh trực tiếp xé rách không gian.
Tống Vạn cực kì sợ hãi, phải cấp tốc thối lui, thật là một lực lượng đáng sợ!
"Đó là, đó là… Kia…"
Lúc này Hàn Tinh Lãnh Nguyệt Thương của Lâm Anh Mi giống như một vũ khí làm từ băng tuyết, nhiệt độ ở xung quanh nhanh chóng giảm xuống, bầu trời đầy bông tuyết, giống như Thạch Ma Sơn khi mùa đông vậy. Trần Trọng Lân phát hiện cứ mỗi lần Lâm Anh Mi múa thương là nhiệt độ lại giảm xuống vài phần, hắn thực sự sợ hãi khi nhìn về phía Báo Tử Đầu Lâm Xung.
Một loại áp lực khủng bố từ trên người Lâm Xung bộc phát ra.
Trần Trọng Lân chấn động mạnh, trong lòng càng thêm kinh hãi.
Đây chính là ngũ hổ mãnh tướng của Nữ Lương Sơn sao?
"Không tốt!! Nhanh giết nàng đi!!" Đồng Dao đột nhiên hét lên chói tai, hai tay cầm chặt Bích Thủy Giao Long Xoa, một cổ tinh lực cường đại đánh về phía Lâm Xung đang ở trên không trung, một chiêu Giao Long Xuất Hải đầy uy lực.
Tống Vạn cũng cảm giác được nguy cơ, toàn thân run rẩy không ngừng, đã sớm không còn ngạo khí như xưa, Kim Cương Phục Ma Kiếm tràn ngập bảo quang màu vàng do nội thể của Tống Vạn tỏa ra, tinh phù như con sông không dứt tiến vào trong vũ khí.
Trần Trọng Lân cùng Công Tự cũng cảm giác được sự bất an và e ngại của hai tinh tướng, bọn họ buộc phải dốc toàn lực đối phó, các loại phòng thân pháp khí đều được lấy ra, mấy chục tinh giả còn lại cũng nhanh chóng tăng mạnh công kích Lâm Xung thêm vài phần, không nề hà đó pháp khí, pháp quyết, đều đem ra dùng hết.
Mà hàn quang trong mắt Lâm Anh Mi tựa như được làm từ băng tuyết ngàn năm vậy, thâm sâu và lạnh giá.
"Lâm Xung này định làm gì thế?" Trần Trọng Lân cảm nhận được hàn ý lạnh đến tận xương tủy, hắn bất an hỏi.
"Ả muốn dùng hoàng giai thương pháp, mau ngăn lại!" Đồng Dao hét lớn.
Bích Thủy Giao Long Xoa cuốn ra những đợt sóng thần, khí thế to lớn, như ngũ nhạc áp đỉnh công kích Lâm Anh Mi.
Địa Thoái Tinh Phan Giang Thần hoàng giai chiêu thức – Thủy Long Cầm Thiên Phúc Hải!
Địa Ma Tinh Tống Già cũng không dám chậm trễ, kim quang nhanh chóng ngưng tụ trên Kim Cương Phục Ma Kiếm, phá vỡ khoảng cách, một đường kiếm khí cực kì to lớn đầy sắc bén như muốn đánh Lâm Anh Mi thành tro bụi.
Đại Minh Vương Phá!
Hai vị tinh tướng nhất tinh thiên võ đều tung ra hoàng giai chiêu thức cực kì bá đạo, có khí thế dời núi lấp biển.
Mà công kích của Lâm Anh Mi cũng đã bắt đầu. Một cơn gió lạnh căm quét qua không gian xung quanh, trên mặt đất tuyết đã đọng lại thành lớp dầy, lấy tinh lực ngự thương phong tạo ra cực độ thâm hàn, không gian xung quanh cũng bắt đầu đóng băng.
Một tiếng nổ mạnh vọng khắp Thạch Ma Sơn, những luồng gió xoáy cùng tu tập lại thành một băng long quyển hết sức đáng sợ, trong vòng trăm trượng, trời và đất chỉ có một màu trắng xóa, tầm nhìn bị hạ thấp đến cực điểm. Trước mắt là một màu trắng xóa, bên tai lại là tiếng xé gió, chiêu thức của hai Địa Tinh đều bị cuốn vào trong lốc xoáy, tự như lọt vào cái động không đáy, mất tăm tích.
Đám người Tống Vạn mặt không còn chút máu.
Đột nhiên trong lốc xoáy xuất hiện những biến hóa kịch liệt, các tinh giả lập tức lui ra sau, làm những động tác phòng ngự.
Một bóng hình xinh đẹp như được điêu khắc bằng huyền băng ngàn năm bỗng hiện ra, gió lạnh quét qua không trung, sắc mặt Lâm Anh Mi chỉ là một sự bình thản, hai tay nàng nắm chặt một cây băng thương, chân đạp theo một bộ pháp huyền ảo. Những điệu vũ thương pháp kinh diễm bắt đầu màn biểu diễn huyết tinh.
Một thương ra, mang theo khí thế cường đại, như cắt không gian ra làm hai, cùng một tiếng nổ mạnh, một thương của nàng đã khiến mặt đất bắt đầu sụp đổ. Bông tuyết bắn tung lên, tuyết lãng bay tứ tung trong gió, cây trong rừng đều bị nhổ tận gốc.
Thương phong mang theo những cơn gió lạnh như băng cuốn qua, một thương này đã tạo thành một cơn gió lốc lớn.
Vài tên tinh giả gần đó bị cuốn vào trong cơn gió lốc, hoàn toàn biến mất. Thân hình Lâm Anh Mi nhoáng lên một cái tiến đến trước mặt Tống Vạn, một thương quét từ sau ra trước đập ngang. Tống Vạn kinh hãi vạn phần vội đưa kiếm lên ngăn cản, trên trường thương tinh lực như một cự chùy giáng một đòn cực mạnh khiến cho Địa Ma Tinh bị đánh bay đi. Cùng lúc đó, Hàn Tinh Lãng Nguyệt Thương trong tay nàng như hóa thành bông tuyết, bay ra bốn phương tám hướng.
Mọi người sợ hãi rút lui.
Thương pháp của nành liên miên không dứt, thế công mạnh như vũ bão, càng lúc càng mãnh liệt. Hàng loạt tên tinh giả mất mạng.
Chỉ trong nháy mắt, nàng thu ngắn khoảng cách mấy trượng, những bông hoa tuyết như ngưng tụ giữa không trung thành một cây trường thương xuất hiện trong tay nàng. Rồi một khắc sau, nàng xuất hiện sau lưng nhóm người Công Tự.
Hàng loạt những vệt ánh sáng trắng xé rách không gian bắn ra bốn phía, kỳ thực nó chỉ là một khỏa băng tuyết do Lâm Xung nén lại phóng ra, nhưng do có được một gia tốc đáng sợ nên sức sát thương là không cần bàn cãi. Công Tự dù sao cũng là một hàng tinh giả, đối với công kích của tinh giả rất mẫn cảm, nên dù bị công kích bất ngờ, nhưng muốn miễu sát được gã cũng không đơn giản như vậy. Gã vội vàng gọi ra phi kiếm đỡ được một đòn, nhưng những tên tinh giả khác lại không may mắn như vậy, đành bỏ mạng.
"Lenh keng đinh…" Tiếng động vang lên không dứt.
Trong nháy mắt Công Tự thể hiện được chiến lực tinh vân hậu kì của gã, phi kiếm vừa ra khỏi vỏ như một con độc xà, bày ra trước người gã một quang võng phòng ngự. Gã vội bấm pháp quyết, quang võng như bốc cháy, tỏ ra nhiệt độ mãnh liệt, những mảnh nhỏ bông tuyết vừa đến gần liền bốc hơi trong nháy mắt.
Nhưng thương pháp của Lâm Xung đâu phải chỉ có vậy.
"Thiếu chủ! Chạy mau!"
Tống Vạn nhìn thấy thiếu chủ sắp lâm vào nguy hiểm, nóng ruột hét lên một tiếng cảnh báo.
Nhưng đã chậm, trường thương của Lâm Anh Mi thế tựa lôi đình, nhanh như chớp xuyên thủng quang võng của gã. Một dòng huyết quang hiện ra!
Một tiếng rên khẽ, Công Tự giống như người say, thân thể lảo đảo lui về sau vài bước, cả người run rẩy kịch liệt, một lượng máu lớn tràn ra từ yết hầu của gã. Yết hầu đã bị đâm thủng! Công Tự ngạc nhiên che cổ họng, hai mắt như không thể tin chuyện đã xảy ra.
"Đại Minh Vương Phá!!"
Tống Vạn phun ra một ngụm máu tươi, màu vàng của kiếm, màu đỏ của máu như hòa vào nhau, tạo nên một khung cảnh thê lương. Tống Vạn gắng gượng dùng hết sức xuyên qua cơn lốc hòng tung một kích cuối cùng, thế nhưng một thương nhẹ như cánh bướm đã đâm xuyên tim nàng. Tống Vạn gục ngã! Bạn đang đọc chuyện tại TruyệnFULL.vn
Trường thương quay một vòng, bức lui mấy tinh giả có ý áp sát. Mũi thương chỉ thẳng vào Trần Trọng Lân.
"Thiếu chủ, mau chạy đi!" Sắc mặt Đồng Dao trắng bệch, Bích Thủy Ngao Long Xoa toàn lực thi triển hòng tạo cơ hội cho hàng tinh giả.
Giờ khắc này, thương pháp của Lâm Anh Mi đã hoàn toàn bộc lộ. Đồng Dao đem toàn lực tấn công muốn tranh thủ một cơ hội cuối cùng, nhưng Hàn Tĩnh Lãnh Nguyệt thương vẫn cực kì sắc bén, mỗi một lần công kích nhiệt độ trên thân thương càng xuống thấp. Đồng Dao chống đỡ hết sức khó khăn, tinh phù ở giữa trán nàng ngày càng ảm đạm. Nhưng, thương pháp của Lâm Anh Mi ngày càng mãnh liệt, dưới thương pháp của nàng, tinh giả bị bao phủ trong cơn lốc tuyết thì chưa ai có thể trốn thoát.
Đó chính là: Thiên Hùng Tinh hoàng giai thương pháp – Phong Tuyết Liên Trường Dạ!
Cuồng phong bạo tuyết rốt cuộc cũng dừng lại. Lâm Anh Mi một tay cầm thương, đứng thẳng người.
Dưới công kích của nàng, toàn bộ tinh giả tham gia đã mất mạng.
Địa Ma Tinh Tống Vạn cũng bị một thương xuyên tim, thần sắc mờ mịt, quang mang trong mắt bắt đầu ảm đảm.
"Hai tinh tướng liên thủ cũng không giết được ngươi." Đồng Dao dựa vào Bích Thủy Ngao Long Xoa chống đỡ, toàn thân run rẩy, nàng đã trọng thương. Sở dĩ chưa chết ngay là nhờ vào bùa bảo mệnh Trần Trọng Lân đưa cho Tự Thủy Nguyên Cảnh Phù.
Thế nhưng, Trần Trọng Lân lại không như vậy, gã ngã ở dưới chân Đồng Dao, tuyệt khí bỏ mình. Đồng Dao nở nụ cười buồn bả, quỳ rạp xuống đất, gắng gượng nhìn về phía Lâm Xung: "Lâm Xung tỷ, hãy tiễn muội một đoạn đường, được không?"
Lâm Anh Mi nhìn sâu vào đội mắt nàng, gật gật đầu. "Cảm ơn!" Một chút hào quang trên người Đồng Dao cuối cùng cũng tắt.
(DG: Cú này là ta tự bỏ bom, hổng liên quan gì tác giả nha, haizz, làm người mà, trước khi chết ai chẳng có cảm giác hối hận… Theo lý thuyết là thế!)
Trong mắt Lâm Anh Mi vụt qua một tia buồn bã, nhưng nhanh chóng phục hồi vẻ lãnh đạm như trước.
Vị trí thứ 82 Địa Ma Tinh Vân Lý Kim Cương Tống Già, tự Tống Vạn, cùng vị trí thứ 69 Địa Thoái Tinh Phan Giang Thần Đồng Mãnh, tự Đồng Dao, thân hóa tinh tiết, bay về hư không, trên bầu trời, hai khỏa xích tinh bị vỡ, hai khỏa tinh thần rơi xuống.
Oanh!!
Lâm Anh Mi chưa kịp thở dài, thì đột nhiên, Thạch Ma Sơn bị chấn động mạnh, một khí thế uy áp phô thiên cái địa kéo đến.
Tiếng sấm vang vọng.
"Không tốt! Thiếu chủ!"
Lâm Anh Mi thu hồi trường thương, ngẩng đầu nhìn lên, vừa lúc thấy Bách Lí lão tổ đã công phá lớp phòng ngự của Tô Tinh, nàng vội vã phóng tới.
Mà khi hai người công kích nhau bằng thần niệm đã thu hút hết lực chú ý của mọi người, Thiên Cơ Tinh liền tận dụng cơ hội ném ra cả trăm phù lục cùng lôi hỏa đạn, kèm theo đó do bị thần niệm uy áp nên những khỏa lôi đan đã nổ theo dây chuyền, lan đến toàn bộ Thạch Ma Sơn.
Chỉ một chốc, một trăm tên đệ tử chết hơn phân nửa.
Mặt khác đối với Thiên Cơ Tinh mà nói, nàng kỳ thật không phải kiêng kị tinh hải kì tu sĩ mà là những tên tinh trần đệ tử, kiếm trận vừa vỡ thì thần niệm cũng nhất thời tan rã.
Tuy đệ tử ở dưới chịu khổ nhưng Bách Lí lão tổ cũng không thèm quan tâm, dù sao đối với lão những tên đệ tử cấp thấp này cũng chẳng tạo được tác dụng gì lớn, chỉ có thể dùng làm pháo hôi thôi. Mà xem chúng hy sinh cũng không uổng, có thể làm cho một tinh tướng đang ẩn phải hiện thân. Bách Lí lão tổ cười lạnh, giương tay đánh ra một đạo bích thủy lôi có đường kính khoảng mười trượng về hướng Tô Tinh, tiếng sấm nổ đùng đùng, giống như tiếng của vạn con ngựa chạy nước đại, thanh thế cực kì to lớn.
Đó rõ ràng chính là thần thông quý thủy thần lôi.
"Thiếu chủ cẩn thận!" Lâm Anh Mi căng thẳng thốt lên một tiếng.
Quý thủy thần lôi là một loại lôi pháp cực kì khủng bố, Tô Tinh cũng hiểu rõ uy lực của nó. Theo như trong Ngũ Linh Chính Pháp thiên thư giới thiệu qua thì quý thủy lôi thuộc Ngũ hành kì lôi, uy lực của nó so với lôi hệ pháp thuật của các tu sĩ bình thường phải cao hơn mấy lần. Như quý thủy thần lôi của Bách Lí lão tổ, thanh thế hết sức lớn mạnh, khí thế hung mãnh, xem ra nó được luyện chế hơn mười lần rồi, tuy chưa đạt tới trình độ vạn lôi cùng phát, chấn động thiên địa, nhưng uy thế bây giờ cũng đã làm người khác phải run rẩy rồi.
Bách Lí lão tổ không hề khinh địch, ra tay không hề lưu lại nửa điểm nào. Mọi người đều cảm giác được thanh thế to lớn sắc bén của bích thủy lôi đình đang bổ tới trên người Tô Tinh, cho dù được Thiên Hùng Tinh chống đỡ được phần nào nhưng cũng không phải là dễ dàng hóa giải.
Mọi người đều nghĩ như vậy, nhưng bỗng nhiên tất cả phải há hốc mồm khi thấy Bích thủy lôi đình vừa đến gần Tô Tinh thì Lâm Anh Mi lại nhảy người tránh đi, bỏ lại thiếu chủ của mình. Hàn Tinh Lãnh Nguyệt Thương trong tay nàng chém ngang thân Bách Lí lão tổ, hàn khí bức ra kinh người.
Hành động phản bội của Thiên Hùng Tinh nằm ngoài dự liệu của Bách Lí lão tổ. Lão luôn đinh ninh rằng Thiên Hùng Tinh phải ở lại giúp đỡ thiếu chủ chặn lại đòn bích thủy lôi đình, chẳng lẽ Thiên Hùng Tinh muốn thiếu chủ của mình chịu chết? Tuy rằng mọi việc xảy ra quá bất ngờ, nhưng Bách Lí lão tổ cũng kịp phản xạ lại, bên cạnh lão nhanh chóng xuất hiện mấy đóa Lôi Thủy Quỳ Hoa đan xen với nhau, phóng thẳng về phía Lâm Anh Mi, hòng cản lại thế công mãnh liệt của nàng.
Cùng lúc đó, Bích Thủy Lôi Đình cũng giáng xuống đầu Tô Tinh, bỗng một đạo ánh sáng trắng nõn đột nhiên xuất hiện bao phủ lấy Tô Tinh. Ngọc quang ngưng tu lại, hóa thành một mảnh bạch quang có trình tự, mỗi một tầng bạch quang đều có những chú văn nho nhỏ, như ẩn như hiện, trông hết sức cứng cỏi.
Phanh! Phanh! Phanh!
Hàng loạt âm thanh ma sát, xét gió không ngừng vang lên. Bích thủy lôi đình dài cả trăm trượng va chạm mạnh phía trên võng bạch quang của Tô Tinh. Mà cùng lúc đó, võng bạch quang bao phủ toàn thân Tô Tinh như biến thành một cái động không đáy hút toàn bộ lôi điện vào.
Chợt khối ngọc bích lóe lên ánh sáng.
Mọi người thấy như thế, mới hiểu được hành vi phản bội của Lâm Anh Mi là có tính toán trước.
"Tinh bảo!!"
Trần Trọng Lân kêu lên một tiếng.
Trầm Tinh Bích không hổ là thượng cổ pháp bảo, Quý thủy thần lôi cũng hấp thụ dễ dàng.
Thế công vừa bị phá tan, Bách Lí lão tổ liền bị Lâm Anh MI cuốn lấy, những đóa Lôi Thủy Quỳ Hoa đều bị nàng đánh tan.
Trường Thương bắn thẳng đến Bách Lí lão tổ, tạo ra uy hiếp trí mạng. Nhưng dù sao lão cũng là tổ sư của Quý Thủy Kiếm Tông, không thể bị đánh bại dễ dàng như thế, chỉ thấy lão đưa một cánh tay hướng lên trời, một khỏa lôi đình thủy đậm màu hơn, kích thước thô to, nếu so với đòn trước phải hơn gấp hai lần, hơn nữa bên cạnh lôi đình thủy có vô số bóng nước không ngừng quay tròn, đang từ từ ngưng tụ lại
Đây chính là thần thông của tinh hải tu sĩ, thật đáng sợ. Thanh thế này thật sự.là khai thiên phách địa, gió lốc quay cuồng, đại địa văng tung tóe, rừng cây bật cả gốc… có thể nói, đòn đánh trước so với lúc này chỉ như một dòng suối nhỏ cùng một con sông lớn thôi.
Thế nhưng Lâm Anh Mi vẫn cực kì trấn tĩnh, thương phong vẫn mãnh liệt, tinh lực trên thân thương càng lúc càng mạnh. Hàn Tinh Lãnh Nguyệt Thương quay tròn tạo ra một đạo hàn vân cương phong ngưng tụ lại thành một lá chắn thật dày, che trước người nàng. Lực phòng ngự của thiên mệnh tinh võ hơn xa Trầm Tinh Bích, hơn nữa thương đã được đề thăng lên nhất tinh, lại bổ sung thêm tuyệt thế tài liệu hàn vân băng phách thì như hổ thêm cánh, Quý Thủy Thần Lôi vừa tiếp xúc với khí lạnh của hàn vân băng phách thì tự như lâm vào vũng bùn.
"Hừ!!" Bách Lí lão tổ tùy tay phất ra một chiêu, thần lôi oanh mạnh tới.
Hàng loạt tiến nổ mạnh, lá chắn của hàn vân bị đánh thành từng mảnh nhỏ, Quý thủy thần lôi tuy rằng tiêu hao hết nhưng cũng bức Lâm Anh Mi phải lùi lại. Bách Lí lão tổ cũng không ngạc nhiên với kết quả này, cũng không thèm quan tâm, hai tay liền giương ra trước, một kiện vật phẩm bay ra, đó là một bức tranh có chín con rồng bị băng phong. Chỉ thấy, lão vung bức tranh lên, từ trong bức tranh lóe lên một hàn quang, chín đạo ánh sáng hình rồng dài mấy trượng, lạnh như băng, trong suốt như thủy tinh, không ngừng xoay tròn trên không trung, hình thành một cái trận pháp huyền ảo. Chỉ mấy vài giây thời gian, trận pháp đã hình thành, từ trong trận pháp lóe lên một tia sáng, vụt bay đi, khoảng khắc tiếp theo nó đã xuất hiện trên đỉnh đầu của Lâm Anh Mi.
Cửu điều thủy tinh trường long cùng há mồm phun ra một đoàn sương mù. Chín đoàn sương mù cực kì rét lạnh, đóng băng cả không khí, đem Lâm Anh Mi chặt chẽ phong bế lại.
Đây chính là pháp bảo chính tông!
Tiến vào tinh hải kì, tu sĩ đều có thể luyện chế pháp bảo. Nếu so với pháp khí,thì pháp bảo có nhiều hơn một tia linh tính, nên chịu tải pháp lực cũng lớn hơn nhiều, giống như Cửu Long Băng Phong Đố này, có thể lập tức phong kín đối thủ trong nháy mắt.
Thế nhưng đó chỉ tính tới thường nhân, không thể áp dụng trong trường hợp như Lâm Anh Mi được.
Tô Tinh thấy vậy,liền chỉ quyết liên tục, Lâm Anh Mi bị băng phong trụ liền lập tức biến mất, tiến nhập tinh thai, khoảng khắc sau đã đứng cạnh Tô Tinh.
"Đi giúp Tâm Giải đi, cứ giao lão cho ta." Tô Tinh vội vàng nói.
Lâm Anh Mi cũng không nghĩ nhiều liền nhìn về phía Ngô Tâm Giải đang đối mặt với Vân Lý Kim Cương Tống Vạn. Ngô Tâm Giải dù sao cũng là trí tướng, không phải võ tướng, có thể phá hủy được hai cái kiếm trận cùng cơ quan trận thì cũng xem như toàn lực của nàng rồi. Đối thủ dù sao cũng không tầm thường, Trần Trọng Lân cùng Đồng Dao cạnh giữ bên cạnh Thời Thiên, không cho bọn họ cơ hội để giải cứu.
"Chỉ bằng ngươi?" Bách Lí lão tổ cười điên dại, một tên tinh vân tu sĩ lại muốn hướng mình khiêu chiến? "Ngươi cho rằng có tinh bảo hộ thân, bản tổ không thể làm gì được ngươi sao? Giết ngươi còn dễ dàng hơn giết Lâm Xung, ngươi quả là một nam nhân ngu xuẩn!" Bách Lí lão tổ cười lạnh, lão đang lo lắng không có cơ hội giất thiếu chủ của Lâm Xung, thế nhưng đối phương lại dâng cơ hội tới cửa. Lão đem Cửu Long Băng Phong Đồ thu lại, hai tay liên tục bắt pháp quyết, Quý thủy thần lôi từ trong lỗ chân lông của lão phun ra, hình thành trên không mấy trăm đạo Bích thủy lôi đình.
"Nhìn xem thử tinh bảo của ngươi lợi hại hay Quý thủy thần lôi của bản tổ lợi hại hơn!" Bách Lí lão tổ cười lạnh, mấy trăm khỏa Quý thủy thần lôi đan xen vào nhau tạo thành thế thiên la địa võng đánh tới Tô Tinh, lão quyết tâm hạ đòn sát thủ rồi.
Thủy lôi hoa quang đem Thạch Ma Sơn bao phủ trong một hoàn cảnh kì dị.
Mà phía bên kia, Lâm Anh Mi cũng đã bắt đầu công kích Tống Vạn. Công Tự cùng Tống Vạn cũng đã đề phòng trước, Công Tự thao túng phi kiếm công kích, Tống Vạn thì cũng mạnh mẽ dùng Kim Cương Phục Ma Kiếm hợp công. Nhưng Hàn Tinh Lãnh Nguyệt Thương đã được luyện chế đến nhất tinh, phá pháp khí như đâm thủng tờ giấy, chỉ mới mấy chiêu, Tống Vạn đã có xu hướng không chống đỡ nổi.
"Tỷ tỷ, mau tới giúp!" Lúc này, Tống Vạn chỉ có thể quay sang cầu cứu Đồng Dao.
Đồng Dao cũng không dám tự cao tự đại có thể một mình đối kháng Lâm Anh Mi, chỉ có thể liên thủ để chống lại mới có cơ hội thủ thắng. Dù sao Đồng Dao cũng không ngờ chỉ trong một thời gian ngắn mà tinh võ của Lâm Anh Mi đã đề thăng nhất giai rồi.
Bích Thủy Ngao Long Xoa tham gia hợp công khiến áp lực của Tống Vạn được giảm bớt.
"Lâm Xung tỷ tỷ khiến cho bọn muội thực sợ hãi a!" Đồng Dao cười to, Bích Thủy Giao Long Xoa liền đánh xéo một chiêu.
Nhìn thấy Lâm Xung đang một mình đối mặt với cả hai hàng tinh giả, thì Ngô Tâm Giải sao bỏ qua thời cơ tốt này, liền nhanh chóng giải cứu cho Thời Thiên. Dù sao việc cấp bách nhất của bọn chúng là giết được Tô Tinh cùng Lâm Xung, chỉ có khi Báo Tử Đầu chết rồi thì mới không sợ mọi việc sẽ xảy ra biến hóa khó lường.
"Tất cả tinh giả lập tức giết Lâm Xung!!" Bách Lí lão tổ cao giọng quát.
Trận chiến ở Thạch Ma Sơn này tựa hồ Báo Tử Đầu Lâm Xung chính là địch nhân duy nhất.
Tất cả những tinh giả có tu vi tinh vân kì đều tham gia vây sát Lâm Xung.
Phi kiếm, pháp khí, ánh đao, cơ quan thuật, đủ mọi loại công kích ùn ùn kéo đến.
Thiên võ nhất tinh, Tinh lực đề thăng khi Tô Tinh tiến đến tinh vân trung kì, Lâm Anh Mi quyết định tung ra hết, hoàn toàn không có ý nương tay, vũ lực xé trời xẻ biển, phiên giang đảo hải.
Thân hình nàng nhoáng lên một cái, Lâm Anh Mi giống nhu một cơn giá lạnh buốt, đột nhiên bộc phát, mạnh mẽ xông tới gần hai gã hàng tinh giả, hoàn toàn bỏ qua thế công Tống Vạn cùng Đồng Dao đang đánh tới. Dựa vào ý thức chiến đấu siêu cường, nàng lắc mình tránh thoát trong gang tấc, lại vượt lên trước mấy trượng, đến bên cạnh một tên tinh giả, không nói hai lời, trường thương trực tiếp chém mạnh về sau.
Từ mũi thương truyền đến một cỗ lực lượng mạnh mẽ, tiếng xé gió như bổ nát không gian làm người khác lạnh cả người.
Đây có lẽ là lần đầu tiên Lâm Anh Mi dùng toàn bộ lực lượng của mình, không hề kiên nể gì, một thương đơn giản nhưng hơn lúc xưa hàng trăm lần. Động tác nhanh như thiểm điện, không thể nào nắm bắt kịp, trường thương quét ngang, trong không khí truyền lại những tiếng vang nhỏ, giống như có đồ vật gì đó bị đánh vỡ, trường thương vẽ ra một đường cong lớn.
Một tinh vân hậu kì tinh giả đứng mũi chịu sào, sắc mặt gã đã tái nhợt, căn bản không phản ứng kịp, tay chân luống cuống dồn tinh lực vào trong kiện pháp bảo hộ thân. Một màn hào quang nhất thời xuất hiện, cùng với trường thương va chạm một kích.
"Răng rắc!!" Một thanh âm thanh thúy vang lên, cũng không phải dao động kịch liệt như trong tưởng tượng.
Gã không thể tin vào mắt mình, đứng ngốc một chỗ. Cùng lúc đó, một cô gái xẹt qua bên cạnh hắn, Hàn Tinh Lãnh Nguyệt Thương thoạt trông rất bình thản nhưng ẩn chứa sự hung hãn cùng cực, mũi thương bén nhọn bắn xuyên qua vòng bảo hộ của gã giống như đâm thủng một cái trứng chim, dễ dàng tan vỡ, một tia chớp mang hàn khí lạnh như băng lóe lên rồi lướt qua. Đọc Truyện Online mới nhất ở truyen/y/y/com
Một thương kinh diễm.
Môt dòng tinh huyết phun ra, trên cổ của tên tinh giả đã xuất hiện một lỗ hổng lớn. Đồng tử của gã tiêu tan, thân thể lắc lư vài cái rồi gục ngã.
Công kích thật cường hãn!!
Đồng tử co rút lại, Trần Trọng Lân sắc mặt đại biến, nếu chinh mình chịu một thương này thì chắc chắn phải chết. Một tên tinh vân hậu kì còn bị Lâm Xung một chiêu miễu sát thì tính gì hắn. Đây chính là Báo Tử Đầu Lâm Xung!
Đúng chính là Báo Tử Đầu, và nó chỉ mới bắt đầu!
Toàn thân Lâm Anh Mi bức ra khí thế khiếp người, trên khóe môi nàng hiện ra một nụ cười ngạo thị quần hùng. Trên thân Hàn Tinh Lãnh Nguyệt Thương ẩn hiện hàn quang mạnh mẽ, một đoàn băng tuyết từ trên đồ án tỏa ra, ẩn chứa khí lạnh thấu xương, độ sắc bén như tăng lên gấp đôi.
Các hàng tinh giả tham gia vây sát cực kì sợ hãi, mồ hôi tuôn như tắm, răng cộ va vào nhau lập cập.
"Đừng chạy!!" Tống Vạn vội vàng cất bước lắc mình về phía trước, Kim Cương Phục Ma Kiếm công kích Lâm Anh Mi, ý đồ tiên phát chế nhân.
Có ý tưởng này không phải chỉ có mình Tống Vạn, ngay khi tên tinh giả kia vừa gục xuống thì những tên xung quang đồng thời cùng công kích Lâm Anh Mi.
Trong mắt Báo Tử Đầu xuất hiện một tia lạnh lẽo, trên môi vẫn là nụ cười khinh thường quần hùng. Thân hinh nàng đang ở trên không trung, liền tung cước đạp vào một tên gần đó, lấy đà xoay tròn thân thể, vẽ nên một bức họa tuyệt đẹp. Trường thương liên tục tạo nên những vòng tròn đoạt mạng, kéo theo kình phong tứ phía.
Không hề có một động tác dư thừa.
Một thương quét tới!
"Vèo…"
Hào quang nở rộ trong không khí, trong không trung xẹt qua một đường cong kinh diễm, hàng loạt đầu lâu bị chặt xuống. Thế nhưng, không hề có cảnh tượng máu chảy thành sông, hàn khí trên cây thương cực kì đáng sợ, những vết thương đều bị băng phong, ngay cả máu tươi cũng không kịp phun ra.
Nói thì dài, nhưng mọi việc chỉ xảy ra trong khoảng khắc. Lâm Anh Mi vừa công vừa thủ, một cỗ năng lượng băng tuyết hình thành một tấm chắn xung quanh cản lại những đòn tấn cống của phi kiếm pháp lực…
Cùng lúc đó, Tống Vạn hét lớn một tiếng, trên mũi nhọn của Kim Cương Phục Ma Kiếm nhanh chóng tụ lại một tầng tinh lực, đó là hoàng giai chiến pháp: "Đại Minh Vương Phá.
Một đạo kim quang lạnh thấu xương như một cái dùi đâm vào người Lâm Anh Mi. Nàng buộc phải nhảy lên không trung xoay người tránh đòn, tận dụng cơ hội, nàng bắt đầu tu tập tinh lực toàn thân để trả đòn.
Mái tóc của Lâm Anh Mi bay phất phới, quanh thân nàng phiêu tán những bông tuyết trắng, rồi nhanh chóng khuếch tán ra xung quanh.
Thình thịch!
Hàn Tinh Lãng Nguyệt Thương trảm mạnh xuống, hàn quang đại thịnh trực tiếp xé rách không gian.
Tống Vạn cực kì sợ hãi, phải cấp tốc thối lui, thật là một lực lượng đáng sợ!
"Đó là, đó là… Kia…"
Lúc này Hàn Tinh Lãnh Nguyệt Thương của Lâm Anh Mi giống như một vũ khí làm từ băng tuyết, nhiệt độ ở xung quanh nhanh chóng giảm xuống, bầu trời đầy bông tuyết, giống như Thạch Ma Sơn khi mùa đông vậy. Trần Trọng Lân phát hiện cứ mỗi lần Lâm Anh Mi múa thương là nhiệt độ lại giảm xuống vài phần, hắn thực sự sợ hãi khi nhìn về phía Báo Tử Đầu Lâm Xung.
Một loại áp lực khủng bố từ trên người Lâm Xung bộc phát ra.
Trần Trọng Lân chấn động mạnh, trong lòng càng thêm kinh hãi.
Đây chính là ngũ hổ mãnh tướng của Nữ Lương Sơn sao?
"Không tốt!! Nhanh giết nàng đi!!" Đồng Dao đột nhiên hét lên chói tai, hai tay cầm chặt Bích Thủy Giao Long Xoa, một cổ tinh lực cường đại đánh về phía Lâm Xung đang ở trên không trung, một chiêu Giao Long Xuất Hải đầy uy lực.
Tống Vạn cũng cảm giác được nguy cơ, toàn thân run rẩy không ngừng, đã sớm không còn ngạo khí như xưa, Kim Cương Phục Ma Kiếm tràn ngập bảo quang màu vàng do nội thể của Tống Vạn tỏa ra, tinh phù như con sông không dứt tiến vào trong vũ khí.
Trần Trọng Lân cùng Công Tự cũng cảm giác được sự bất an và e ngại của hai tinh tướng, bọn họ buộc phải dốc toàn lực đối phó, các loại phòng thân pháp khí đều được lấy ra, mấy chục tinh giả còn lại cũng nhanh chóng tăng mạnh công kích Lâm Xung thêm vài phần, không nề hà đó pháp khí, pháp quyết, đều đem ra dùng hết.
Mà hàn quang trong mắt Lâm Anh Mi tựa như được làm từ băng tuyết ngàn năm vậy, thâm sâu và lạnh giá.
"Lâm Xung này định làm gì thế?" Trần Trọng Lân cảm nhận được hàn ý lạnh đến tận xương tủy, hắn bất an hỏi.
"Ả muốn dùng hoàng giai thương pháp, mau ngăn lại!" Đồng Dao hét lớn.
Bích Thủy Giao Long Xoa cuốn ra những đợt sóng thần, khí thế to lớn, như ngũ nhạc áp đỉnh công kích Lâm Anh Mi.
Địa Thoái Tinh Phan Giang Thần hoàng giai chiêu thức – Thủy Long Cầm Thiên Phúc Hải!
Địa Ma Tinh Tống Già cũng không dám chậm trễ, kim quang nhanh chóng ngưng tụ trên Kim Cương Phục Ma Kiếm, phá vỡ khoảng cách, một đường kiếm khí cực kì to lớn đầy sắc bén như muốn đánh Lâm Anh Mi thành tro bụi.
Đại Minh Vương Phá!
Hai vị tinh tướng nhất tinh thiên võ đều tung ra hoàng giai chiêu thức cực kì bá đạo, có khí thế dời núi lấp biển.
Mà công kích của Lâm Anh Mi cũng đã bắt đầu. Một cơn gió lạnh căm quét qua không gian xung quanh, trên mặt đất tuyết đã đọng lại thành lớp dầy, lấy tinh lực ngự thương phong tạo ra cực độ thâm hàn, không gian xung quanh cũng bắt đầu đóng băng.
Một tiếng nổ mạnh vọng khắp Thạch Ma Sơn, những luồng gió xoáy cùng tu tập lại thành một băng long quyển hết sức đáng sợ, trong vòng trăm trượng, trời và đất chỉ có một màu trắng xóa, tầm nhìn bị hạ thấp đến cực điểm. Trước mắt là một màu trắng xóa, bên tai lại là tiếng xé gió, chiêu thức của hai Địa Tinh đều bị cuốn vào trong lốc xoáy, tự như lọt vào cái động không đáy, mất tăm tích.
Đám người Tống Vạn mặt không còn chút máu.
Đột nhiên trong lốc xoáy xuất hiện những biến hóa kịch liệt, các tinh giả lập tức lui ra sau, làm những động tác phòng ngự.
Một bóng hình xinh đẹp như được điêu khắc bằng huyền băng ngàn năm bỗng hiện ra, gió lạnh quét qua không trung, sắc mặt Lâm Anh Mi chỉ là một sự bình thản, hai tay nàng nắm chặt một cây băng thương, chân đạp theo một bộ pháp huyền ảo. Những điệu vũ thương pháp kinh diễm bắt đầu màn biểu diễn huyết tinh.
Một thương ra, mang theo khí thế cường đại, như cắt không gian ra làm hai, cùng một tiếng nổ mạnh, một thương của nàng đã khiến mặt đất bắt đầu sụp đổ. Bông tuyết bắn tung lên, tuyết lãng bay tứ tung trong gió, cây trong rừng đều bị nhổ tận gốc.
Thương phong mang theo những cơn gió lạnh như băng cuốn qua, một thương này đã tạo thành một cơn gió lốc lớn.
Vài tên tinh giả gần đó bị cuốn vào trong cơn gió lốc, hoàn toàn biến mất. Thân hình Lâm Anh Mi nhoáng lên một cái tiến đến trước mặt Tống Vạn, một thương quét từ sau ra trước đập ngang. Tống Vạn kinh hãi vạn phần vội đưa kiếm lên ngăn cản, trên trường thương tinh lực như một cự chùy giáng một đòn cực mạnh khiến cho Địa Ma Tinh bị đánh bay đi. Cùng lúc đó, Hàn Tinh Lãng Nguyệt Thương trong tay nàng như hóa thành bông tuyết, bay ra bốn phương tám hướng.
Mọi người sợ hãi rút lui.
Thương pháp của nành liên miên không dứt, thế công mạnh như vũ bão, càng lúc càng mãnh liệt. Hàng loạt tên tinh giả mất mạng.
Chỉ trong nháy mắt, nàng thu ngắn khoảng cách mấy trượng, những bông hoa tuyết như ngưng tụ giữa không trung thành một cây trường thương xuất hiện trong tay nàng. Rồi một khắc sau, nàng xuất hiện sau lưng nhóm người Công Tự.
Hàng loạt những vệt ánh sáng trắng xé rách không gian bắn ra bốn phía, kỳ thực nó chỉ là một khỏa băng tuyết do Lâm Xung nén lại phóng ra, nhưng do có được một gia tốc đáng sợ nên sức sát thương là không cần bàn cãi. Công Tự dù sao cũng là một hàng tinh giả, đối với công kích của tinh giả rất mẫn cảm, nên dù bị công kích bất ngờ, nhưng muốn miễu sát được gã cũng không đơn giản như vậy. Gã vội vàng gọi ra phi kiếm đỡ được một đòn, nhưng những tên tinh giả khác lại không may mắn như vậy, đành bỏ mạng.
"Lenh keng đinh…" Tiếng động vang lên không dứt.
Trong nháy mắt Công Tự thể hiện được chiến lực tinh vân hậu kì của gã, phi kiếm vừa ra khỏi vỏ như một con độc xà, bày ra trước người gã một quang võng phòng ngự. Gã vội bấm pháp quyết, quang võng như bốc cháy, tỏ ra nhiệt độ mãnh liệt, những mảnh nhỏ bông tuyết vừa đến gần liền bốc hơi trong nháy mắt.
Nhưng thương pháp của Lâm Xung đâu phải chỉ có vậy.
"Thiếu chủ! Chạy mau!"
Tống Vạn nhìn thấy thiếu chủ sắp lâm vào nguy hiểm, nóng ruột hét lên một tiếng cảnh báo.
Nhưng đã chậm, trường thương của Lâm Anh Mi thế tựa lôi đình, nhanh như chớp xuyên thủng quang võng của gã. Một dòng huyết quang hiện ra!
Một tiếng rên khẽ, Công Tự giống như người say, thân thể lảo đảo lui về sau vài bước, cả người run rẩy kịch liệt, một lượng máu lớn tràn ra từ yết hầu của gã. Yết hầu đã bị đâm thủng! Công Tự ngạc nhiên che cổ họng, hai mắt như không thể tin chuyện đã xảy ra.
"Đại Minh Vương Phá!!"
Tống Vạn phun ra một ngụm máu tươi, màu vàng của kiếm, màu đỏ của máu như hòa vào nhau, tạo nên một khung cảnh thê lương. Tống Vạn gắng gượng dùng hết sức xuyên qua cơn lốc hòng tung một kích cuối cùng, thế nhưng một thương nhẹ như cánh bướm đã đâm xuyên tim nàng. Tống Vạn gục ngã! Bạn đang đọc chuyện tại TruyệnFULL.vn
Trường thương quay một vòng, bức lui mấy tinh giả có ý áp sát. Mũi thương chỉ thẳng vào Trần Trọng Lân.
"Thiếu chủ, mau chạy đi!" Sắc mặt Đồng Dao trắng bệch, Bích Thủy Ngao Long Xoa toàn lực thi triển hòng tạo cơ hội cho hàng tinh giả.
Giờ khắc này, thương pháp của Lâm Anh Mi đã hoàn toàn bộc lộ. Đồng Dao đem toàn lực tấn công muốn tranh thủ một cơ hội cuối cùng, nhưng Hàn Tĩnh Lãnh Nguyệt thương vẫn cực kì sắc bén, mỗi một lần công kích nhiệt độ trên thân thương càng xuống thấp. Đồng Dao chống đỡ hết sức khó khăn, tinh phù ở giữa trán nàng ngày càng ảm đạm. Nhưng, thương pháp của Lâm Anh Mi ngày càng mãnh liệt, dưới thương pháp của nàng, tinh giả bị bao phủ trong cơn lốc tuyết thì chưa ai có thể trốn thoát.
Đó chính là: Thiên Hùng Tinh hoàng giai thương pháp – Phong Tuyết Liên Trường Dạ!
Cuồng phong bạo tuyết rốt cuộc cũng dừng lại. Lâm Anh Mi một tay cầm thương, đứng thẳng người.
Dưới công kích của nàng, toàn bộ tinh giả tham gia đã mất mạng.
Địa Ma Tinh Tống Vạn cũng bị một thương xuyên tim, thần sắc mờ mịt, quang mang trong mắt bắt đầu ảm đảm.
"Hai tinh tướng liên thủ cũng không giết được ngươi." Đồng Dao dựa vào Bích Thủy Ngao Long Xoa chống đỡ, toàn thân run rẩy, nàng đã trọng thương. Sở dĩ chưa chết ngay là nhờ vào bùa bảo mệnh Trần Trọng Lân đưa cho Tự Thủy Nguyên Cảnh Phù.
Thế nhưng, Trần Trọng Lân lại không như vậy, gã ngã ở dưới chân Đồng Dao, tuyệt khí bỏ mình. Đồng Dao nở nụ cười buồn bả, quỳ rạp xuống đất, gắng gượng nhìn về phía Lâm Xung: "Lâm Xung tỷ, hãy tiễn muội một đoạn đường, được không?"
Lâm Anh Mi nhìn sâu vào đội mắt nàng, gật gật đầu. "Cảm ơn!" Một chút hào quang trên người Đồng Dao cuối cùng cũng tắt.
(DG: Cú này là ta tự bỏ bom, hổng liên quan gì tác giả nha, haizz, làm người mà, trước khi chết ai chẳng có cảm giác hối hận… Theo lý thuyết là thế!)
Trong mắt Lâm Anh Mi vụt qua một tia buồn bã, nhưng nhanh chóng phục hồi vẻ lãnh đạm như trước.
Vị trí thứ 82 Địa Ma Tinh Vân Lý Kim Cương Tống Già, tự Tống Vạn, cùng vị trí thứ 69 Địa Thoái Tinh Phan Giang Thần Đồng Mãnh, tự Đồng Dao, thân hóa tinh tiết, bay về hư không, trên bầu trời, hai khỏa xích tinh bị vỡ, hai khỏa tinh thần rơi xuống.
Oanh!!
Lâm Anh Mi chưa kịp thở dài, thì đột nhiên, Thạch Ma Sơn bị chấn động mạnh, một khí thế uy áp phô thiên cái địa kéo đến.
Tiếng sấm vang vọng.
"Không tốt! Thiếu chủ!"
Lâm Anh Mi thu hồi trường thương, ngẩng đầu nhìn lên, vừa lúc thấy Bách Lí lão tổ đã công phá lớp phòng ngự của Tô Tinh, nàng vội vã phóng tới.
Tác giả :
Tha Khốc Đích Tượng Băng