108 Thiếu Nữ Lương Sơn
Chương 223: Thiên uy tinh hô diên chước
Tô Tinh suy nghĩ cẩn thận, Bàn Ti Yêu Vương nói Ngọc Phàn cung nằm ở giữa ngũ điện, Vạn Niên Cổ kia chỉ có một mình Xà Hạt nương tử biết ở đâu, đi tìm mỗi điện thì hiễn nhiên không có thời gian. Dựa theo tâm lý, hành vi mà con người cảm thấy an toàn nhất, tất cả mọi người đều thích đem những vật quan trọng cầm ở trong tay mình mới có thể yên tâm. Tô Tinh đại khái đoán Xà Hạt nương tử cũng cẩn thận như vậy, nàng ta không có khả năng đem Vạn Niên Cổ sắp đặt tại tẩm điện tu luyện của Yêu Vương khác.Như vậy, Ngọc Phàn Cung tuy rằng rất lớn, nhưng cũng chỉ có một khả năng là ở tẩm cung của Xà Hạt nương tử "Song Tinh các".
Bắt vài tên thị nữ rất dễ dàng hỏi ra vị trí tẩm điện của Xà Hạt nương. Hắn rất nhanh đã đứng ở một cầu dài chừng hơn mười trượng, giống như đang lơ lửng trên không trung, trên cầu Bạch Ngọc dài. Cây cầu này tinh xảo lạ thường, điêu khắc Long Phượng, thông suốt tới một tòa lầu các lục giác.
Lầu các này cao có hơn ba mươi trượng, tầng tầng lớp lớp, toàn bộ sử dụng mỹ ngọc gọt giũa mà thành, lấp lánh ánh sáng, lộng lẫy, cao lớn giống như Tiên Cung. Mà ở cửa vào phía trên lầu các, lộ ra một cái bảng màu vàng lớn gần trượng, bên trên viết ba chữ cổ văn "Song Tinh các". Đây chính là Xà Hạt nương ký hạ song bào thai Tinh nên lấy tên gọi cho điện các.
Tô Tinh bước trên cầu ngọc thạch dài, cẩn thận quan sát lầu các một hồi lâu. Lầu các này tuy không lớn, nhưng linh khí bên trong dao động tản ra rất kinh người, sâu không lường được. Cũng có một tầng huỳnh quang màu trắng nhàn nhạt đem lầu cac ẩn ở trong đó. Nhìn nơi này còn bày ra một đạo trận pháp cấm chế vô cùng lợi hại.Thấy vậy, Tô Tinh rất tin tưởng đây chính là nơi ở của Xà Hạt nương, xuất ra Bồ Đề diệu thụ, thần quang lay động, phá tan huỳnh quang màu trắng.
Tô Tinh cùng Tiểu Ất nhân cơ hội thân hình không hề chần chừ nhảy chồm lên phía trước, xuyên qua quầng sáng tiến vào Song Tinh các.
Trước mắt là một tẩm cung vuông mấy trăm thước vuông, từng dãy ngọc thai hình tròn được xây dựng cao hơn một trượng, mấy cái ngọc thai lớn nhỏ không đồng nhất, do mỹ ngọc màu trắng trong suốt tạo thành. Trên đài ngọc chứa đựng các loại đồ đựng được tinh chế, trong đồ đựng này bốc lên màu đen, màu đỏ, màu tím, vừa nhìn đã biết có kịch độc. Ở tẩm cung có một bình phong Xà Hạt hoa mỹ, còn có một màn che rèm tua mông lung, thấp thoáng có thể nhìn thấy một cái giường lớn, trang hoàng chim thú, lầu các màu đỏ, rất xa xỉ.
Thần niệm tùy tiện tìm tòi, nhìn không sót gì trong Song Tinh các, cũng không thấy nửa bóng người.
Tô Tinh kéo rèm tua ra, trên giường đệm chăn chỉnh tề. Ở bên trong gường ngủ nhìn chung quanh không phát hiện bất kỳ chỗ nào kỳ quái.
- Chủ nhân! Có phải là không phải ở trong này?
Yến Ất Chân nhìn vào Song Tinh các trống rỗng nhíu mày.
- Những thị nữ nói Xà Hạt nương tử vào Song Tinh các cũng chưa có hiện thân.
Tô Tinh trầm ngâm, dò xét Song Tinh một lần nữa, với tính cách rất cẩn thận của Xà Hạt nương tử thì ở trong phòng chắc chắn có xây dựng cơ quan mật đạo.
Hai mắt nóng lòng mong mỏi, Tô Tinh thu hồi ánh mắt, dọc theo từng dãy ngọc thai, chậm rãi đi tới. Xem đồ trang sức trên ngọc thai, xem có phát hiện gì không. Thông thường mà nói, nếu có cơ quan thì đồ sứ, đồ trang sức linh tinh là khả nghi nhất.
Yến Ất Chân cũng tìm kiếm trong Song Tinh các.
Thời gian uống cạn chén trà trôi qua, Tô Tinh không phát hiện được lối vào của mật đạo nhưng lại tìm được một ít thư quyển cấm chế của Ngũ Độc sơn. Bên trong ghi lại việc Xà Hạt nương lợi dụng hoàn cảnh vùng núi Ngũ Độc sơn để tạo ra cấm chế trước đây chưa từng có, khiến Tô Tinh không khỏi cảm thán, thật sự là thiên tài, bất quá phả bỏ cấm chế cuả Ngũ Độc sơn cũng không khác lắm, Tô Tinh cũng không mấy hứng thú.
- Chủ nhân!
Tiểu Ất ở bên trong phòng bỗng hô lên một tiếng.
- Phát hiện cái gì?
Tô Tinh tiến vào.
Yến Ất Chân nhìn vào tháp hương trên giường của Xà Hạt nương tử, một đóa hoa cúc bị đè xuống, hiện ra một thông đạo sâu thẳm.
Tô Tinh xấu hổ, hắn nghĩ rằng phải rất phức tạp, không ngờ cơ quan lại đơn giản như vậy.
Song Tinh các đột nhiên động dữ dội, xuyên thấu qua cửa sổ giúp Tô Tinh dễ dàng quan sát được khói độc ở Ngũ Độc sơn giống như được mưa rửa sạch mau chóng nhạt đi, trong lòng nhất thời rùng mình. Tinh Không tu sĩ chiến đấu đúng là kinh thiên động địa. Ngũ Độc sơn, Bích Hổ nhai cuối cùng mắt trận hẳn là bị phá tan. Lúc này Ngũ Độc sơn giống như cái bánh ngọt mất đi đồ đậy. Những tổ sư kia chắc chắn sẽ giống như ruồi bọ bay tới đây. Tô Tinh không còn coi Tinh Không tu sĩ chiến đấu như thế nào. Cùng Yến Ất chân hướng mật đạo đi xuống.
- Tư U cũng không biết thế nào!
Tô Tinh tự giễu một tiếng, Thiên Thương Tinh Hành Giả Võ Tòng khi nào cần hắn lo lắng như vậy? Những Tinh Hải tu sĩ đó cũng không làm gì được nàng, lắc lắc đầu, Tô Tinh liền theo Yến Ất Chân lẻn vào đi xuống dưới.
Tô Tinh tuyệt đối không nghĩ đến chính là Vũ Tư U lức này gặp phải địch nhân, không biết nếu so với Tinh Hải tu sĩ thì đáng sợ hơn bao nhiêu lần.
............
Hai cái khí thế không giống nhau của trường tiên ngưng tụ thành cùng một loại sát khí. Cho dù là độc xà linh mẫn nhất Lương Sơn đại lục cũng không hơn được cái này, trường tiên gào thét bổ tới, trên dưới bay tới. Song kiếm của Vũ Tư U ngăn lại, trường tiên chém lên phá vỡ lực lượng. Bùm bùm… âm thanh thanh thúy trực tiếp vang lên khiến Vũ Tư U lùi bước.
- Phong Nguyệt Vô Song tiên hả? Không thể tưởng tượng được a, không thể tưởng tượng được!
Tay trái Vũ Tư U lau hai má, làn da trắng như tuyết xuất hiện một vết máu, nhưng cũng không làm Vũ Tư U mất đi nhuệ khí. Ngược lại, nàng lộ ra một loại hưng phấn, một loại hưng phấn ở trong máu.
- không ngờ sẽ đụng phải Hô Diên Chước!
Trước mắt nữ nhân không giận tự uy kia rõ ràng là bài danh thứ tám Thiên Uy Tinh Hô Diên Chước, có "Song Tiên" tên là Hô Diên Sương.
Hô Diên Sương ánh mắt mang phong độ của một đại tướng, hai tay vũ động. Phong Nguyệt Vô Song tiên một tay xuất ra phong hoa, một tay bổ ra tuyết nguyệt. Tam khỏa Tinh thần ở bên trên trường tiên lưu chuyển, hết sức đẹp mắt. Hô Diên Sương hào phóng cười!
- Lịch đại Đấu Tinh đều ký hạ khế ước. Ngay cả Võ Tòng ngươi cũng động tâm.
- Hừ
Vũ Tư U khinh thường trả lời mang theo Quý Sương Yêu Liên xông lên, rất có khí phách đại phá sơn hà.
Hai tay Hô Diên Sương nắm trường tiên, lực lượng toàn thân dồn về cổ tay, trường tiên lần lượt thay đổi, những va chạm cực nhanh, tiếng kim loại va chạm vang lên trong tai. Vũ Tư U thân mình cúi thấp, trường kiếm hướng Hô Diên Sương chém tới. Hô Diên Sương chính là Ngũ Hổ đại tướng, luận vũ lực với Vũ Tư U không kém chút nào. Nhẹ nhàng trượt về phía sau, liền đem trường tiên giơ lên một mảnh ảo ảnh xuất ra ập tới.
Phách.
Đầu trường tiên xẹt qua gò má Vũ Tư U, một đám lông tơ bị trường tiên nhấc lên nhanh như xé gió.
Song tiên Hô Diên Sương xuống tay cũng không có lưu tình chút nào.
Tuy nhiên Vũ Tư U cũng không cần nàng cảm thông.
Vũ Tư U một kiếm trái lại xóa đi đương lui của Hô Diên Sương, khí thế sét đánh không kịp bưng tai, Hô Diên Sương cũng chỉ cảm thấy ảo ảnh của Vũ Tư U trùng điệp, giống như còn đứng yên tại chỗ. Vũ Tư U liền hiện ra trước mắt, Hô Diên Sương phản ứng cũng cực nhanh, trọng tâm thân thể bỗng cúi thấp xuống, xoay người trên không trung, khiến kiếm phong băng lãnh của Quý Sương Yêu Liên lướt sát qua trán.
Xoay người trong nháy mắt, Hô Diên Sương song tiên từ trên cao vung xuống dưới, nắm được cơ hội quất thẳng trước mặt Vũ Tư U, hoàn lại một tấn công nhanh như chớp.
Hô Diên Sương cũng là dị thường nhanh nhẹn. Vũ Tư U lúc này cũng đáp lại.
Mặt hơi nghiêng, né tránh trường tiên, trường tiên kình phong sắc bén xẹt qua gò má Vũ Tư U, vết máu lúc trước lau đi đã bầm tím lại, thê nhưng không ngờ lại đánh vào chỗ giống nhau như vậy, tinh chuẩn một cách đáng sợ.
Gào thét, xoay tròn.
Một trường tiên khác vẫn xoắn tới.
Song tiên của Hô Diên Chước có thể nói là xuất quỷ nhập thần, điêu luyện sắc sảo, trường tiên dài chín thướt, phạm vị công kích lại bao hàm mấy chục thướt. Song roi vũ động giữa không trung, một công một thủ, vòng vòng đan xen, không chút sơ hở. Nếu đổi lại vũ lực Tinh Tướng khác, chỉ cần hơi yếu một chút hay là sơ ý thì sớm đã bị Hô Diên Sương "Phong Tuyết Vô Song", quất thành tổ ong vò vẽ. Thế nhưng công kích bao nhiêu lâu cũng chỉ khiến trên mặt Vũ Tư U tăng thêm một vết xướt nhẹ mà thôi.
- Vò Tòng muội muội cũng có bãn lãnh!
Hô Diên Sương gật đầu. Ánh mắt tán thưởng.
- Rất tốt! Rất tốt!
Vũ Tư U không giận ngược lại còn cười. Tay cầm Quý Sương Yêu Liên.
- Ngũ Hổ tướng song tiên cũng không khiến thiếp thân thất vọng, phi thường tốt!
Quanh thân Vũ Tư U bừng lên một luồng sát khí, bức Hô Diên Sương thiếu chút nữa thì lui lại. Cho dù như thế, sát khí kia vẫn khiến Hô Diên Sương nháy mắt một cái. Nàng vội vàng quất song tiên, đánh tới Vũ Tư U.
Nhưng vào lúc này, hàn quang trong mắt chợt lóe.
Phanh một tiếng!
Vũ Tư U nắm Quý Sương Yêu Liên dùng sức chém vào hư không.
Đăng!
Giống như tiếng băng bị vỡ vụn.
Một đóa hoa sen yêu dị màu đen giống như bị Vũ Tư U chém rơi hết xuống.
Song tiên ngẫu nhiên đánh tới trên người của nàng như là đụng phải vật gì vô hình bị đánh rớt xuống, gò đất dưới chân như nổi lên một trận địa chấn, một luồng hắc tuyết xẹt qua, chỉ thấy trường tiên lay động. Hô Diên Sương ngạc nhiên. Vũ Tư U liền giết tới trước mắt, nơi đi qua, hư không có hoa sen đen rơi xuống.
Hoàng giai chiêu thức!
Thập Lý Yêu Liên Hàng Long!
Thấy vậy, Hô Diên Sương cũng cảm thấy ghê người, không dám khinh thường. Nhưng nàng cũng không hổ là mãnh hổ xếp hạng thứ tám, song tiên rút mạnh về. "Phong Hoa Diệp Lạc!". Hô Diên Sương vừa rat tay, cũng là Hoàng giai chiêu thức giết tới.
Trường tiên ở tay trái, khí thế giống như sóng lớn tầng tầng, từng đợt từng đợt chông lên nhau, đánh nát Yêu Liên. Truyện được copy tại TruyệnFULL.vn
Vũ Tư U không dám xem nhẹ, kiếm khí phình lên một cơn lốc tách ra khỏi Quý Sương Yêu Liên thổi về phía trường tiên tấn công vào thế công như thủy triều kia. Hai cỗ lực lượng to lớn trong gió ầm ầm va chạm, âm thanh vang dội, xuấy ra liên tục, kiếm khí tán loạn.
Lốc xoáy không ngừng bị Phong Nguyệt Vô Song phá tan, được Quý Sương Yêu Liên phóng xuất ra, toàn bộ hình dạng hiện lên "Vũ lực tinh lực" đợi hội tụ lại. Gió xoáy bị vặn vẹo thay đổi hoàn toàn. Tu sĩ bình thường chỉ cần ở bên cạnh mấy lốc xoáy này đánh trúng, không thể không trọng thương.
Trường tiên của Hô Diên Sương như hai cái vũ khí sắc bén không ngừng ngăn cản sát người Vũ Tư U.
Thời gian một cái hô hấp.
Hoặc là dài hơn một chút, mấy trăm chiêu lần lượt đã xuất ra.
Đột nhiên trong lúc đó, Tinh phù trên trán của Hô Diên Sương hiện ra, hai mắt của nàng cũng dần hiện ra đồ án Tinh thần quỷ dị hiện lên. Vốn đang có thể cùng Vũ Tư U cân sức ngang tài, đột nhiên khí thế Hô Diên Sương tăng vọt mấy lần.
Sức lực to lớn đè xuống chồng chất.
Cộng hưởng!
Vũ Tư U rùng mình, khóe mắt đột nhiên nhìn thấy thân ảnh của một thanh niên.
Hàng Tinh giả của Thiên Uy Tinh không ngờ không có đi?
Hô Diên Sương tựa hồ cũng có chút ngoài ý muốn, nhưng Ngũ Hổ tướng phản ứng nhanh chóng cỡ nào. Hai tay mượn lực, Phong Nguyệt Vô Song bật lại nhảy cao lên, lại mạnh mẽ quét xuống, theo sát Hoàng Giai chiêu thức bắt đầu lúc nãy.
Trường tiên xu thế như mưa, từ trên trời giáng xuống.
Chiêu thức Hoàng Giai liên kích!
Phong Hoa Lạc Diệp. Tuyết Nguyệt Vô Ngân.
Bắt vài tên thị nữ rất dễ dàng hỏi ra vị trí tẩm điện của Xà Hạt nương. Hắn rất nhanh đã đứng ở một cầu dài chừng hơn mười trượng, giống như đang lơ lửng trên không trung, trên cầu Bạch Ngọc dài. Cây cầu này tinh xảo lạ thường, điêu khắc Long Phượng, thông suốt tới một tòa lầu các lục giác.
Lầu các này cao có hơn ba mươi trượng, tầng tầng lớp lớp, toàn bộ sử dụng mỹ ngọc gọt giũa mà thành, lấp lánh ánh sáng, lộng lẫy, cao lớn giống như Tiên Cung. Mà ở cửa vào phía trên lầu các, lộ ra một cái bảng màu vàng lớn gần trượng, bên trên viết ba chữ cổ văn "Song Tinh các". Đây chính là Xà Hạt nương ký hạ song bào thai Tinh nên lấy tên gọi cho điện các.
Tô Tinh bước trên cầu ngọc thạch dài, cẩn thận quan sát lầu các một hồi lâu. Lầu các này tuy không lớn, nhưng linh khí bên trong dao động tản ra rất kinh người, sâu không lường được. Cũng có một tầng huỳnh quang màu trắng nhàn nhạt đem lầu cac ẩn ở trong đó. Nhìn nơi này còn bày ra một đạo trận pháp cấm chế vô cùng lợi hại.Thấy vậy, Tô Tinh rất tin tưởng đây chính là nơi ở của Xà Hạt nương, xuất ra Bồ Đề diệu thụ, thần quang lay động, phá tan huỳnh quang màu trắng.
Tô Tinh cùng Tiểu Ất nhân cơ hội thân hình không hề chần chừ nhảy chồm lên phía trước, xuyên qua quầng sáng tiến vào Song Tinh các.
Trước mắt là một tẩm cung vuông mấy trăm thước vuông, từng dãy ngọc thai hình tròn được xây dựng cao hơn một trượng, mấy cái ngọc thai lớn nhỏ không đồng nhất, do mỹ ngọc màu trắng trong suốt tạo thành. Trên đài ngọc chứa đựng các loại đồ đựng được tinh chế, trong đồ đựng này bốc lên màu đen, màu đỏ, màu tím, vừa nhìn đã biết có kịch độc. Ở tẩm cung có một bình phong Xà Hạt hoa mỹ, còn có một màn che rèm tua mông lung, thấp thoáng có thể nhìn thấy một cái giường lớn, trang hoàng chim thú, lầu các màu đỏ, rất xa xỉ.
Thần niệm tùy tiện tìm tòi, nhìn không sót gì trong Song Tinh các, cũng không thấy nửa bóng người.
Tô Tinh kéo rèm tua ra, trên giường đệm chăn chỉnh tề. Ở bên trong gường ngủ nhìn chung quanh không phát hiện bất kỳ chỗ nào kỳ quái.
- Chủ nhân! Có phải là không phải ở trong này?
Yến Ất Chân nhìn vào Song Tinh các trống rỗng nhíu mày.
- Những thị nữ nói Xà Hạt nương tử vào Song Tinh các cũng chưa có hiện thân.
Tô Tinh trầm ngâm, dò xét Song Tinh một lần nữa, với tính cách rất cẩn thận của Xà Hạt nương tử thì ở trong phòng chắc chắn có xây dựng cơ quan mật đạo.
Hai mắt nóng lòng mong mỏi, Tô Tinh thu hồi ánh mắt, dọc theo từng dãy ngọc thai, chậm rãi đi tới. Xem đồ trang sức trên ngọc thai, xem có phát hiện gì không. Thông thường mà nói, nếu có cơ quan thì đồ sứ, đồ trang sức linh tinh là khả nghi nhất.
Yến Ất Chân cũng tìm kiếm trong Song Tinh các.
Thời gian uống cạn chén trà trôi qua, Tô Tinh không phát hiện được lối vào của mật đạo nhưng lại tìm được một ít thư quyển cấm chế của Ngũ Độc sơn. Bên trong ghi lại việc Xà Hạt nương lợi dụng hoàn cảnh vùng núi Ngũ Độc sơn để tạo ra cấm chế trước đây chưa từng có, khiến Tô Tinh không khỏi cảm thán, thật sự là thiên tài, bất quá phả bỏ cấm chế cuả Ngũ Độc sơn cũng không khác lắm, Tô Tinh cũng không mấy hứng thú.
- Chủ nhân!
Tiểu Ất ở bên trong phòng bỗng hô lên một tiếng.
- Phát hiện cái gì?
Tô Tinh tiến vào.
Yến Ất Chân nhìn vào tháp hương trên giường của Xà Hạt nương tử, một đóa hoa cúc bị đè xuống, hiện ra một thông đạo sâu thẳm.
Tô Tinh xấu hổ, hắn nghĩ rằng phải rất phức tạp, không ngờ cơ quan lại đơn giản như vậy.
Song Tinh các đột nhiên động dữ dội, xuyên thấu qua cửa sổ giúp Tô Tinh dễ dàng quan sát được khói độc ở Ngũ Độc sơn giống như được mưa rửa sạch mau chóng nhạt đi, trong lòng nhất thời rùng mình. Tinh Không tu sĩ chiến đấu đúng là kinh thiên động địa. Ngũ Độc sơn, Bích Hổ nhai cuối cùng mắt trận hẳn là bị phá tan. Lúc này Ngũ Độc sơn giống như cái bánh ngọt mất đi đồ đậy. Những tổ sư kia chắc chắn sẽ giống như ruồi bọ bay tới đây. Tô Tinh không còn coi Tinh Không tu sĩ chiến đấu như thế nào. Cùng Yến Ất chân hướng mật đạo đi xuống.
- Tư U cũng không biết thế nào!
Tô Tinh tự giễu một tiếng, Thiên Thương Tinh Hành Giả Võ Tòng khi nào cần hắn lo lắng như vậy? Những Tinh Hải tu sĩ đó cũng không làm gì được nàng, lắc lắc đầu, Tô Tinh liền theo Yến Ất Chân lẻn vào đi xuống dưới.
Tô Tinh tuyệt đối không nghĩ đến chính là Vũ Tư U lức này gặp phải địch nhân, không biết nếu so với Tinh Hải tu sĩ thì đáng sợ hơn bao nhiêu lần.
............
Hai cái khí thế không giống nhau của trường tiên ngưng tụ thành cùng một loại sát khí. Cho dù là độc xà linh mẫn nhất Lương Sơn đại lục cũng không hơn được cái này, trường tiên gào thét bổ tới, trên dưới bay tới. Song kiếm của Vũ Tư U ngăn lại, trường tiên chém lên phá vỡ lực lượng. Bùm bùm… âm thanh thanh thúy trực tiếp vang lên khiến Vũ Tư U lùi bước.
- Phong Nguyệt Vô Song tiên hả? Không thể tưởng tượng được a, không thể tưởng tượng được!
Tay trái Vũ Tư U lau hai má, làn da trắng như tuyết xuất hiện một vết máu, nhưng cũng không làm Vũ Tư U mất đi nhuệ khí. Ngược lại, nàng lộ ra một loại hưng phấn, một loại hưng phấn ở trong máu.
- không ngờ sẽ đụng phải Hô Diên Chước!
Trước mắt nữ nhân không giận tự uy kia rõ ràng là bài danh thứ tám Thiên Uy Tinh Hô Diên Chước, có "Song Tiên" tên là Hô Diên Sương.
Hô Diên Sương ánh mắt mang phong độ của một đại tướng, hai tay vũ động. Phong Nguyệt Vô Song tiên một tay xuất ra phong hoa, một tay bổ ra tuyết nguyệt. Tam khỏa Tinh thần ở bên trên trường tiên lưu chuyển, hết sức đẹp mắt. Hô Diên Sương hào phóng cười!
- Lịch đại Đấu Tinh đều ký hạ khế ước. Ngay cả Võ Tòng ngươi cũng động tâm.
- Hừ
Vũ Tư U khinh thường trả lời mang theo Quý Sương Yêu Liên xông lên, rất có khí phách đại phá sơn hà.
Hai tay Hô Diên Sương nắm trường tiên, lực lượng toàn thân dồn về cổ tay, trường tiên lần lượt thay đổi, những va chạm cực nhanh, tiếng kim loại va chạm vang lên trong tai. Vũ Tư U thân mình cúi thấp, trường kiếm hướng Hô Diên Sương chém tới. Hô Diên Sương chính là Ngũ Hổ đại tướng, luận vũ lực với Vũ Tư U không kém chút nào. Nhẹ nhàng trượt về phía sau, liền đem trường tiên giơ lên một mảnh ảo ảnh xuất ra ập tới.
Phách.
Đầu trường tiên xẹt qua gò má Vũ Tư U, một đám lông tơ bị trường tiên nhấc lên nhanh như xé gió.
Song tiên Hô Diên Sương xuống tay cũng không có lưu tình chút nào.
Tuy nhiên Vũ Tư U cũng không cần nàng cảm thông.
Vũ Tư U một kiếm trái lại xóa đi đương lui của Hô Diên Sương, khí thế sét đánh không kịp bưng tai, Hô Diên Sương cũng chỉ cảm thấy ảo ảnh của Vũ Tư U trùng điệp, giống như còn đứng yên tại chỗ. Vũ Tư U liền hiện ra trước mắt, Hô Diên Sương phản ứng cũng cực nhanh, trọng tâm thân thể bỗng cúi thấp xuống, xoay người trên không trung, khiến kiếm phong băng lãnh của Quý Sương Yêu Liên lướt sát qua trán.
Xoay người trong nháy mắt, Hô Diên Sương song tiên từ trên cao vung xuống dưới, nắm được cơ hội quất thẳng trước mặt Vũ Tư U, hoàn lại một tấn công nhanh như chớp.
Hô Diên Sương cũng là dị thường nhanh nhẹn. Vũ Tư U lúc này cũng đáp lại.
Mặt hơi nghiêng, né tránh trường tiên, trường tiên kình phong sắc bén xẹt qua gò má Vũ Tư U, vết máu lúc trước lau đi đã bầm tím lại, thê nhưng không ngờ lại đánh vào chỗ giống nhau như vậy, tinh chuẩn một cách đáng sợ.
Gào thét, xoay tròn.
Một trường tiên khác vẫn xoắn tới.
Song tiên của Hô Diên Chước có thể nói là xuất quỷ nhập thần, điêu luyện sắc sảo, trường tiên dài chín thướt, phạm vị công kích lại bao hàm mấy chục thướt. Song roi vũ động giữa không trung, một công một thủ, vòng vòng đan xen, không chút sơ hở. Nếu đổi lại vũ lực Tinh Tướng khác, chỉ cần hơi yếu một chút hay là sơ ý thì sớm đã bị Hô Diên Sương "Phong Tuyết Vô Song", quất thành tổ ong vò vẽ. Thế nhưng công kích bao nhiêu lâu cũng chỉ khiến trên mặt Vũ Tư U tăng thêm một vết xướt nhẹ mà thôi.
- Vò Tòng muội muội cũng có bãn lãnh!
Hô Diên Sương gật đầu. Ánh mắt tán thưởng.
- Rất tốt! Rất tốt!
Vũ Tư U không giận ngược lại còn cười. Tay cầm Quý Sương Yêu Liên.
- Ngũ Hổ tướng song tiên cũng không khiến thiếp thân thất vọng, phi thường tốt!
Quanh thân Vũ Tư U bừng lên một luồng sát khí, bức Hô Diên Sương thiếu chút nữa thì lui lại. Cho dù như thế, sát khí kia vẫn khiến Hô Diên Sương nháy mắt một cái. Nàng vội vàng quất song tiên, đánh tới Vũ Tư U.
Nhưng vào lúc này, hàn quang trong mắt chợt lóe.
Phanh một tiếng!
Vũ Tư U nắm Quý Sương Yêu Liên dùng sức chém vào hư không.
Đăng!
Giống như tiếng băng bị vỡ vụn.
Một đóa hoa sen yêu dị màu đen giống như bị Vũ Tư U chém rơi hết xuống.
Song tiên ngẫu nhiên đánh tới trên người của nàng như là đụng phải vật gì vô hình bị đánh rớt xuống, gò đất dưới chân như nổi lên một trận địa chấn, một luồng hắc tuyết xẹt qua, chỉ thấy trường tiên lay động. Hô Diên Sương ngạc nhiên. Vũ Tư U liền giết tới trước mắt, nơi đi qua, hư không có hoa sen đen rơi xuống.
Hoàng giai chiêu thức!
Thập Lý Yêu Liên Hàng Long!
Thấy vậy, Hô Diên Sương cũng cảm thấy ghê người, không dám khinh thường. Nhưng nàng cũng không hổ là mãnh hổ xếp hạng thứ tám, song tiên rút mạnh về. "Phong Hoa Diệp Lạc!". Hô Diên Sương vừa rat tay, cũng là Hoàng giai chiêu thức giết tới.
Trường tiên ở tay trái, khí thế giống như sóng lớn tầng tầng, từng đợt từng đợt chông lên nhau, đánh nát Yêu Liên. Truyện được copy tại TruyệnFULL.vn
Vũ Tư U không dám xem nhẹ, kiếm khí phình lên một cơn lốc tách ra khỏi Quý Sương Yêu Liên thổi về phía trường tiên tấn công vào thế công như thủy triều kia. Hai cỗ lực lượng to lớn trong gió ầm ầm va chạm, âm thanh vang dội, xuấy ra liên tục, kiếm khí tán loạn.
Lốc xoáy không ngừng bị Phong Nguyệt Vô Song phá tan, được Quý Sương Yêu Liên phóng xuất ra, toàn bộ hình dạng hiện lên "Vũ lực tinh lực" đợi hội tụ lại. Gió xoáy bị vặn vẹo thay đổi hoàn toàn. Tu sĩ bình thường chỉ cần ở bên cạnh mấy lốc xoáy này đánh trúng, không thể không trọng thương.
Trường tiên của Hô Diên Sương như hai cái vũ khí sắc bén không ngừng ngăn cản sát người Vũ Tư U.
Thời gian một cái hô hấp.
Hoặc là dài hơn một chút, mấy trăm chiêu lần lượt đã xuất ra.
Đột nhiên trong lúc đó, Tinh phù trên trán của Hô Diên Sương hiện ra, hai mắt của nàng cũng dần hiện ra đồ án Tinh thần quỷ dị hiện lên. Vốn đang có thể cùng Vũ Tư U cân sức ngang tài, đột nhiên khí thế Hô Diên Sương tăng vọt mấy lần.
Sức lực to lớn đè xuống chồng chất.
Cộng hưởng!
Vũ Tư U rùng mình, khóe mắt đột nhiên nhìn thấy thân ảnh của một thanh niên.
Hàng Tinh giả của Thiên Uy Tinh không ngờ không có đi?
Hô Diên Sương tựa hồ cũng có chút ngoài ý muốn, nhưng Ngũ Hổ tướng phản ứng nhanh chóng cỡ nào. Hai tay mượn lực, Phong Nguyệt Vô Song bật lại nhảy cao lên, lại mạnh mẽ quét xuống, theo sát Hoàng Giai chiêu thức bắt đầu lúc nãy.
Trường tiên xu thế như mưa, từ trên trời giáng xuống.
Chiêu thức Hoàng Giai liên kích!
Phong Hoa Lạc Diệp. Tuyết Nguyệt Vô Ngân.
Tác giả :
Tha Khốc Đích Tượng Băng