101 Sủng Vật Tình Nhân I
Chương 16: Tình hình của bức tranh trên mặt
Tả Qua vừa đikhỏi, bạn học trong ngoàiphòng học liền hi hi ha ha cười. Bọn họ cười, vẫn cười, cườikhông ngừng mặc cho gương mặt của tôingày càng đỏ như muốn nhỏ máu.
"Đều tránh ra!"Đột nhiên, một giọng nóikhông nhanh không chậm vang lên từ ngoàivòng vây.
Tôitrợn tròn mắt, trong đầu lóe lên một tia sáng. Giọng nóinày, sẽ không phảilà. . . . . .  ̄ v  ̄∥
"Thỏ con chết tiệt!"Lý Hiến Trạch vừa xuyên qua đám đông, vừa xấu tínhquát "Bảo cô chiều nay đến lớp tìm tôi, cô chết điđâu vậy hả ? !"
Tôicúiđầu: "Ách. . . . . . Thật xin lỗi, ngày đó tôibị bệnh. . . . . ."Tôichỉ mớinóiđược một nửa, lập tức bị tiếng thét cuồng nhiệt của những nữ sinh xung quanh bao phủ -
"Oa a a! Hiến Trạch ca. . . . . ."
Lý Hiến Trạch nhìn đám người, vươn ngón trỏ dựng thẳng trên môi: "Xuỵt -"
. . . . . . Không một tiếng động. . . . .
Chỉ trong nháy mắt tất cả đều tiến vào một thế giớikhông tiếng động.
Lúc này Lý Hiến Trạch mớitừng bước một đến gần tôi: "Lạilàm sao vậy? Cúiđầu làm gì? Đừng cả ngày trưng ra cáibộ dạng ủy khuất như là ngườitrong cả thiên hạ đang khi dễ cô, OK? !"Sau đó anh ta vươn tay tráiném một phong thư màu xanh da trờilên bàn tôi, "Trong vòng một tuần, phảithuộc hết nộidung bên trong! Một chữ cũng không được sai!"
"Đó. . . . . . Đó là cáigì?"
"Thưtình!"Nóixong, Lý Hiến Trạch xoay ngườibỏ đi.
Tìnhtìnhtình. . . . . . Thưtình? ! Tôimở to hai mắt nhìn, miệng há to tớimức có thể nhét một quả trứng khủng long vào. My God! Có ... lầm không a?
Bạn học vây quanh xem chuyện vui cũng thổn thức một mảnh, vừa nóivừa nhìn chằm chằm phong thư màu xanh da trờikia.
Tôirun run cầm phong thư trên bàn học lên, vừa mớichuẩn bị bước xuông bục giảng, Lý Hiến Trạch đột nhiên quay lại: "Ngẩng đầu lên."
"Cáigì. . . . . . Cáigì?"Tôingập ngừng, đầu đã thấp giờ còn thấp hơn . >O< vì sao mỗilần chuyện chuẩn bị êm xuôithì lạibị ngườinày tóm gáy a!
"Dàidòng, ngẩng đầu lên là được rồi!"Lý Hiến Trạch một lần nữa điđến trước mặt tôi, bá đạo nâng cằm của tôilên.
Vì thế, từng đóa hoa xinh đẹp đủ mọimàu sắc trên mặt tôi, tất cả đều ánh vào mắt hắn.
Lý Hiến Trạch mở to hai mắt nhìn, thật giống như mấy ngườikia nhìn tôi, sau một lúc lâu lạitỏ ra phiền muộn hỏi: "Ai làm ?"
Tôingượng ngùng nhắm mắt, không còn dũng khí để nhìn ánh mắt của Lý Hiến Trạch: "Là. . . . . . Bức tranh của tôi. . . . . ."
Vừa nóixong, đám ngườivất vả im lặng nãy giờ lạibộc phát ra một trận cườito, tiếng cườinày khiến tôihận không thể chết luôn.
"Con thỏ này, đầu óc cô bị xe lửa đè nát rồi! Cô cho rằng mặt của mình là bức tranh giấy a!"Lý Hiến Trạch vừa bực mình vừa buồn cười, bày ra bộ dạng không có cách nào, "Còn không mau đirửa đi!"
"Thầy giáo nói. . . . . . Không, không tớigiờ tan học. . . . . . Không cho phép rửa. . . . . ."
Lạilà một trận tiếng cườicòn lớn hơn sóng đánh, bao phủ tiếng nóirun run của tôi.
Lý Hiến Trạch cau mày trừng mắt nhìn tôiba giây, sau đó nghiêng ngườiquay mắt về phía đám người"Chiều hôm nay tôisẽ dành ra một tiếng đồng hồ. Trước lúc tan học, trên mặt ai vẽ hoa nhiều nhất, sẽ có cơ hộihẹn hò vớitôimột tiếng."
Nóixong, anh ta gác hai tay sau đầu bước ra khỏiphòng học, để lạimột đám học sinh sắp bạo phát. -_-#
"Này, này này này này - không phảithật chứ. Trờiạ! Giấc mộng thần thánh của tôisẽ được thực hiện . . . . . ."
"Các ngườinhất định sẽ bị tôinốc ao, nga ha ha ha ha. Bởivì tôilà - Vua mặt to -, nhất định sẽ có bức tranh nhiều hoa hơn bất kỳ ai ở đây."
"Phảikhông? Nếu so vớitôithì sao? Tôicó cây bút ngòinhỏ nhất thế giới, có thể vẽ bông hoa còn nhỏ hơn con kiến!"
"Tôicó gương mặt trắng nõn bóng loáng còn sáng hơn sao, bức tranh hoa sẽ đẹp diễm lệ còn hơn thần tiên!"
"Mấy đứa điên kia! Bên kia mát mẻ bên kia đợiđi! Luận mặt to, đến đây, nơinày có thước, mặt các ngườilàm sao to hơn mặt ta được chứ! Luận ngòibút nhỏ, ta có một cây bút có thể vẽ lên từng mi li mét một! Luận làn da, làn da của tôicòn tôt hơn da của công chúa Bạch Tuyết gấp ngàn lần!"
Ríu ra ríu rít. . . . . . Kỉ kỉ oa oa. . . . . .
Tôithật vất vả mớiphục hồitinh thần lạiđược ( bị Lý Hiến Trạch dọa), nhìn cảnh tượng hỗn loạn trước mắt, lạilâm vào trạng tháikhiếp sợ.
Đột nhiên, một ngón tay của nữ sinh nào đó đang sờ vào phong thư trong tay tôi, thét chóitai: "Tiểu Trạch Trạch tự tay viết thưtìnhnha!"
Oanh -
Tôichỉ nhìn thấy một đống bụimàu đen, các nữ sinh trong ngoàiphòng học liên tục lao về phía tôi, cô chấp cướp phong thư của tôi.
"Mau. . . . . . Trả lạicho tôi!"Tôiyếu ớt kêu, nhưng cáithân đáng thương củatôirất nhanh liền bị các nữ sinh vây trong vòng vây.
Mấy chục cánh tay tranh rồicướp, phong thư nhỏ rốt cục không chịu nổi, "Roẹt" một tiếng, bị xé thành từng mảnh! ︽⊙_⊙︽
Xong. . . . . . Xong đờirồi! Nếu Lý Hiến Trạch biết được. . . . . .
Mắt của tôicàng ngày càng đen, cảm giác đáng sợ nào đó lấy tốc độ tia chớp bao vây tôi.
Reng reng reng-
Lúc này, chuông vào lớp vang lên, nhưng các nữ sinh điên khùng kia vẫn không chịu tản ra, tiếp tục tranh đoạt bức thư đã bị xé thành mảnh nhỏ!
Tiếng chuông bén nhọn tiếp tục kêu, cùng với"Ngưu đầu mã diện" tràn đầy khí thế rống lên một tiếng: "Học sinh lớp khác, toàn bộ cút về lớp của mình cho tôi! Ở lại1 phút nữa, tôisẽ cho các ngườinếm thử - đạn mũ -siêu cấp lợihại!"( chú thích của tác giả: "Đạn mũ" Là một loạitrừng phạt đặc biệt dành cho học sinh làm tráivớiquy định. Dùng dây thun, sợida trâu hoặc da dê chế tác thành. Độimũ trừng phạt trên đầu, sau đó kéo sợiđây trên mũ cho dàira, buông ra thì cáimũ đã tuột xuống cằm học sinh. ) + _ + ???
"Ngưu đầu mã diện"Không hổ là giáo viên có uy nghiêm nhất, các nữ sinh đang điên cuồng cướt đoạt phong thư lập tức dừng tay, tất cả đều cúiđầu ảo não ra khỏiphòng học.
Nhưng -
Kế tiếp tiết thứ ba mớilà thờikì khôihàichân chính.
Trong lớp mặc kệ là nam sinh hay nữ sinh, trong lúc diễn ra tiết thứ ba đều chuyên chú vẽ thật nhiều hoa lên mặt mình, khiến cho"Ngưu đầu mã diện" trên bục giảng tức muốn phun máu. Trở thành ngườitàng hình.
"Ngưu đầu mã diện"đập rầm rầm lên bục giảng: "Rốt cuộc đang làm cáigì? Các ngườinhững học sinh này! Cho dù trên mặt vẽ nhiều hoa có thể cùng bạn học Lý Hiến Trạch hẹn hò, nhưng vẫn không tớiphiên nam sinh các ngườia!"( Lão sư năm bắt tin tức thực nhanh a)
"Chúng ta -"Các nam sinh trăm miệng một lờiđáp, "Là đang thay thế cho bạn gáicủa mình. . . . . ."
"Ngưu đầu mã diện"Miệng sùibọt mép, té xỉu ngay tạichỗ. (==#)
"Đều tránh ra!"Đột nhiên, một giọng nóikhông nhanh không chậm vang lên từ ngoàivòng vây.
Tôitrợn tròn mắt, trong đầu lóe lên một tia sáng. Giọng nóinày, sẽ không phảilà. . . . . .  ̄ v  ̄∥
"Thỏ con chết tiệt!"Lý Hiến Trạch vừa xuyên qua đám đông, vừa xấu tínhquát "Bảo cô chiều nay đến lớp tìm tôi, cô chết điđâu vậy hả ? !"
Tôicúiđầu: "Ách. . . . . . Thật xin lỗi, ngày đó tôibị bệnh. . . . . ."Tôichỉ mớinóiđược một nửa, lập tức bị tiếng thét cuồng nhiệt của những nữ sinh xung quanh bao phủ -
"Oa a a! Hiến Trạch ca. . . . . ."
Lý Hiến Trạch nhìn đám người, vươn ngón trỏ dựng thẳng trên môi: "Xuỵt -"
. . . . . . Không một tiếng động. . . . .
Chỉ trong nháy mắt tất cả đều tiến vào một thế giớikhông tiếng động.
Lúc này Lý Hiến Trạch mớitừng bước một đến gần tôi: "Lạilàm sao vậy? Cúiđầu làm gì? Đừng cả ngày trưng ra cáibộ dạng ủy khuất như là ngườitrong cả thiên hạ đang khi dễ cô, OK? !"Sau đó anh ta vươn tay tráiném một phong thư màu xanh da trờilên bàn tôi, "Trong vòng một tuần, phảithuộc hết nộidung bên trong! Một chữ cũng không được sai!"
"Đó. . . . . . Đó là cáigì?"
"Thưtình!"Nóixong, Lý Hiến Trạch xoay ngườibỏ đi.
Tìnhtìnhtình. . . . . . Thưtình? ! Tôimở to hai mắt nhìn, miệng há to tớimức có thể nhét một quả trứng khủng long vào. My God! Có ... lầm không a?
Bạn học vây quanh xem chuyện vui cũng thổn thức một mảnh, vừa nóivừa nhìn chằm chằm phong thư màu xanh da trờikia.
Tôirun run cầm phong thư trên bàn học lên, vừa mớichuẩn bị bước xuông bục giảng, Lý Hiến Trạch đột nhiên quay lại: "Ngẩng đầu lên."
"Cáigì. . . . . . Cáigì?"Tôingập ngừng, đầu đã thấp giờ còn thấp hơn . >O< vì sao mỗilần chuyện chuẩn bị êm xuôithì lạibị ngườinày tóm gáy a!
"Dàidòng, ngẩng đầu lên là được rồi!"Lý Hiến Trạch một lần nữa điđến trước mặt tôi, bá đạo nâng cằm của tôilên.
Vì thế, từng đóa hoa xinh đẹp đủ mọimàu sắc trên mặt tôi, tất cả đều ánh vào mắt hắn.
Lý Hiến Trạch mở to hai mắt nhìn, thật giống như mấy ngườikia nhìn tôi, sau một lúc lâu lạitỏ ra phiền muộn hỏi: "Ai làm ?"
Tôingượng ngùng nhắm mắt, không còn dũng khí để nhìn ánh mắt của Lý Hiến Trạch: "Là. . . . . . Bức tranh của tôi. . . . . ."
Vừa nóixong, đám ngườivất vả im lặng nãy giờ lạibộc phát ra một trận cườito, tiếng cườinày khiến tôihận không thể chết luôn.
"Con thỏ này, đầu óc cô bị xe lửa đè nát rồi! Cô cho rằng mặt của mình là bức tranh giấy a!"Lý Hiến Trạch vừa bực mình vừa buồn cười, bày ra bộ dạng không có cách nào, "Còn không mau đirửa đi!"
"Thầy giáo nói. . . . . . Không, không tớigiờ tan học. . . . . . Không cho phép rửa. . . . . ."
Lạilà một trận tiếng cườicòn lớn hơn sóng đánh, bao phủ tiếng nóirun run của tôi.
Lý Hiến Trạch cau mày trừng mắt nhìn tôiba giây, sau đó nghiêng ngườiquay mắt về phía đám người"Chiều hôm nay tôisẽ dành ra một tiếng đồng hồ. Trước lúc tan học, trên mặt ai vẽ hoa nhiều nhất, sẽ có cơ hộihẹn hò vớitôimột tiếng."
Nóixong, anh ta gác hai tay sau đầu bước ra khỏiphòng học, để lạimột đám học sinh sắp bạo phát. -_-#
"Này, này này này này - không phảithật chứ. Trờiạ! Giấc mộng thần thánh của tôisẽ được thực hiện . . . . . ."
"Các ngườinhất định sẽ bị tôinốc ao, nga ha ha ha ha. Bởivì tôilà - Vua mặt to -, nhất định sẽ có bức tranh nhiều hoa hơn bất kỳ ai ở đây."
"Phảikhông? Nếu so vớitôithì sao? Tôicó cây bút ngòinhỏ nhất thế giới, có thể vẽ bông hoa còn nhỏ hơn con kiến!"
"Tôicó gương mặt trắng nõn bóng loáng còn sáng hơn sao, bức tranh hoa sẽ đẹp diễm lệ còn hơn thần tiên!"
"Mấy đứa điên kia! Bên kia mát mẻ bên kia đợiđi! Luận mặt to, đến đây, nơinày có thước, mặt các ngườilàm sao to hơn mặt ta được chứ! Luận ngòibút nhỏ, ta có một cây bút có thể vẽ lên từng mi li mét một! Luận làn da, làn da của tôicòn tôt hơn da của công chúa Bạch Tuyết gấp ngàn lần!"
Ríu ra ríu rít. . . . . . Kỉ kỉ oa oa. . . . . .
Tôithật vất vả mớiphục hồitinh thần lạiđược ( bị Lý Hiến Trạch dọa), nhìn cảnh tượng hỗn loạn trước mắt, lạilâm vào trạng tháikhiếp sợ.
Đột nhiên, một ngón tay của nữ sinh nào đó đang sờ vào phong thư trong tay tôi, thét chóitai: "Tiểu Trạch Trạch tự tay viết thưtìnhnha!"
Oanh -
Tôichỉ nhìn thấy một đống bụimàu đen, các nữ sinh trong ngoàiphòng học liên tục lao về phía tôi, cô chấp cướp phong thư của tôi.
"Mau. . . . . . Trả lạicho tôi!"Tôiyếu ớt kêu, nhưng cáithân đáng thương củatôirất nhanh liền bị các nữ sinh vây trong vòng vây.
Mấy chục cánh tay tranh rồicướp, phong thư nhỏ rốt cục không chịu nổi, "Roẹt" một tiếng, bị xé thành từng mảnh! ︽⊙_⊙︽
Xong. . . . . . Xong đờirồi! Nếu Lý Hiến Trạch biết được. . . . . .
Mắt của tôicàng ngày càng đen, cảm giác đáng sợ nào đó lấy tốc độ tia chớp bao vây tôi.
Reng reng reng-
Lúc này, chuông vào lớp vang lên, nhưng các nữ sinh điên khùng kia vẫn không chịu tản ra, tiếp tục tranh đoạt bức thư đã bị xé thành mảnh nhỏ!
Tiếng chuông bén nhọn tiếp tục kêu, cùng với"Ngưu đầu mã diện" tràn đầy khí thế rống lên một tiếng: "Học sinh lớp khác, toàn bộ cút về lớp của mình cho tôi! Ở lại1 phút nữa, tôisẽ cho các ngườinếm thử - đạn mũ -siêu cấp lợihại!"( chú thích của tác giả: "Đạn mũ" Là một loạitrừng phạt đặc biệt dành cho học sinh làm tráivớiquy định. Dùng dây thun, sợida trâu hoặc da dê chế tác thành. Độimũ trừng phạt trên đầu, sau đó kéo sợiđây trên mũ cho dàira, buông ra thì cáimũ đã tuột xuống cằm học sinh. ) + _ + ???
"Ngưu đầu mã diện"Không hổ là giáo viên có uy nghiêm nhất, các nữ sinh đang điên cuồng cướt đoạt phong thư lập tức dừng tay, tất cả đều cúiđầu ảo não ra khỏiphòng học.
Nhưng -
Kế tiếp tiết thứ ba mớilà thờikì khôihàichân chính.
Trong lớp mặc kệ là nam sinh hay nữ sinh, trong lúc diễn ra tiết thứ ba đều chuyên chú vẽ thật nhiều hoa lên mặt mình, khiến cho"Ngưu đầu mã diện" trên bục giảng tức muốn phun máu. Trở thành ngườitàng hình.
"Ngưu đầu mã diện"đập rầm rầm lên bục giảng: "Rốt cuộc đang làm cáigì? Các ngườinhững học sinh này! Cho dù trên mặt vẽ nhiều hoa có thể cùng bạn học Lý Hiến Trạch hẹn hò, nhưng vẫn không tớiphiên nam sinh các ngườia!"( Lão sư năm bắt tin tức thực nhanh a)
"Chúng ta -"Các nam sinh trăm miệng một lờiđáp, "Là đang thay thế cho bạn gáicủa mình. . . . . ."
"Ngưu đầu mã diện"Miệng sùibọt mép, té xỉu ngay tạichỗ. (==#)
Tác giả :
Dịch Lạp Quán